chap 9
Việc cứu chữa Rion giờ đây không chỉ đơn giản là cứu một mạng sống, mà là cứu lấy những gì còn lại trong Shin. Mọi người trong viện đều nhận ra điều này, dù họ không thể bày tỏ cảm xúc hay sự bất an của mình ra ngoài. Nếu Rion chết, không chỉ có một mạng sống bị đánh mất, mà Shin, người đã dốc hết sức để bảo vệ cô, sẽ hoàn toàn mất đi lý do để tiếp tục. Sự kiệt quệ của cậu đã đến mức, nếu Rion không sống, Shin cũng khó lòng sống sót.
Dưới sự chỉ đạo kiên quyết của viện trưởng Asakura, các nhà khoa học tập trung vào công việc. Họ không phải là bác sĩ, nhưng trong khoảnh khắc này, họ trở thành những người duy nhất có thể giúp đỡ. Mỗi động tác của họ đều nhanh chóng, chính xác, nhưng cũng đầy căng thẳng. Dù không gian phòng thí nghiệm không hề phù hợp cho một ca phẫu thuật, nhưng đây là lựa chọn duy nhất.
Asakura đứng ở một góc phòng, mắt không rời khỏi tình hình. Mọi động tác của các đồng nghiệp dưới sự lãnh đạo của ông đều hết sức nghiêm túc. Dù họ không có chuyên môn trong ngành y, nhưng họ biết rằng trong những tình huống như thế này, nếu họ không hành động, họ sẽ mất đi tất cả. Asakura ra lệnh một cách dứt khoát:
"Giữ vết thương cố định. Tiến hành cầm máu. Chúng ta không có thời gian."
Mọi người không phản đối, họ làm việc nhanh chóng, không có chút do dự. Trong không gian đầy căng thẳng, chỉ còn lại tiếng động của các dụng cụ y tế và những tiếng thở dồn dập. Chỉ có một điều rõ ràng: họ phải cứu Rion. Còn lại, mọi thứ sẽ tùy thuộc vào khả năng của họ. Nhưng không ai trong viện này dám nghĩ đến việc thất bại.
Khi ca phẫu thuật kết thúc, bầu không khí trong phòng thí nghiệm dường như tĩnh lặng, như thể thời gian đã tạm dừng lại để mọi người có thể hít thở sau những phút giây căng thẳng tột độ. Asakura đứng im, ánh mắt lặng lẽ quan sát tình trạng của Rion, cảm giác thỏa mãn của một người đã làm hết khả năng của mình lẫn sự mệt mỏi vắt kiệt cả tâm trí lẫn thể xác. Mặc dù không phải là một bác sĩ, nhưng ông đã sử dụng tất cả kỹ năng và sự quyết đoán của mình để đưa ra những phán đoán nhanh chóng và chính xác, cứu lấy mạng sống của một người mà ông vốn chẳng hề quen biết.
Giọng nói của ông vang lên, lạnh lùng như thường lệ nhưng vẫn lộ rõ sự kiệt sức. "Chuyển cô ấy sang phòng hồi sức." Câu lệnh này gần như là một bản năng, nhưng trong lòng Asakura, một cảm giác khác lạ đang hình thành. Ông không thể phủ nhận rằng trong khoảnh khắc này, Rion không chỉ là một bệnh nhân, mà còn là một phần của một câu chuyện mà ông không thể giải thích nổi.
Các nhà khoa học khác trong phòng, dù đã quen với công việc nghiên cứu và thí nghiệm, không thể không cảm thấy có điều gì đó thay đổi. Họ nhìn nhau, trao đổi ánh mắt không nói thành lời. Lần đầu tiên, trong suốt quãng thời gian dài làm việc trong viện nghiên cứu, họ cảm nhận được một sự gắn kết không thể giải thích. Những mạng sống mà họ thường coi là dữ liệu, là kết quả của các thí nghiệm, giờ đây bỗng chốc trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Chuyển Rion sang phòng hồi sức, họ làm việc nhanh chóng nhưng vẫn không giấu nổi một sự tôn trọng lặng lẽ dành cho cô gái mà họ vừa cứu sống. Không ai trong viện nghiên cứu này, bao gồm Asakura, có thể lý giải được cảm giác bất thường này, nhưng tất cả đều đồng tình rằng có một điều gì đó đã thay đổi.
Shin vẫn nằm trong phòng riêng, cơ thể mệt mỏi và kiệt quệ sau bao căng thẳng. Cậu không hề hay biết rằng Rion đã được cứu, vẫn chìm trong giấc ngủ say vì những vết thương và sự kiệt sức quá mức. Cảm giác nhẹ nhõm đã đến với những người trong viện, nhưng không ai có thể phủ nhận rằng tình hình vẫn chưa kết thúc. Shin vẫn cần thời gian để phục hồi, và viện nghiên cứu sẽ tiếp tục theo dõi tình trạng của cả hai người.
Với mỗi phút trôi qua, một câu hỏi vẫn âm ỉ trong lòng Asakura và các đồng nghiệp: Liệu họ có đang tham gia vào một trò chơi mà không ai hiểu hết được kết cục? Một trò chơi có thể đẩy họ vào những giới hạn mà họ chưa từng nghĩ đến, hay đây chỉ là một phần của một kế hoạch lớn hơn, nơi mà con người, dữ liệu và thí nghiệm hòa quyện với nhau trong một tương lai không thể đoán trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com