Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

"Suy nghĩ kỹ đi. Chúng tôi chỉ yêu cầu cậu thành công ra mắt công chúng. Nếu cậu từ chối, điều đó đồng nghĩa với việc cậu phải bồi thường hợp đồng đã ký với Công ty và KS sẽ phải ngừng hoạt động để trả giá cho những chuyện mà cậu đã làm."

Sim Jaeyun nói rất rõ ràng lời đề nghị, nó thật ra giống như một cuộc thỏa thuận giữa hai bên. Xét về tình hình hiện tại thì Kim Sunoo được xem như là đã được họ châm trước. Chỉ là nếu cậu tiếp tục ở đây thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Sau khi mọi chuyện đã bị bại lộ, liệu cậu có còn được an nhàn như trong 4 tháng vừa qua hay không. 

Tuy nhiên, Kim Sunoo không còn lựa chọn nào khác. Cậu giống như cá đang nằm trên thớt. Chắc có lẽ ba đang lo lắng cho cậu rất nhiều, mấy ngày nay không thấy ông ấy gọi điện nên Sunoo cũng không để ý đến. Bây giờ cậu hối hận đúng là chẳng có tác dụng gì.

"Tôi đồng ý."

Kim Sunoo phải đồng ý thôi.

"Tôi sẽ thành công ra mắt. Nhất định là như vậy."

Các anh như đã đoán trước được câu trả lời này. Ai nấy đều tỏ ra rất bình thản. Yang Jungwon  khoanh tay trước ngực, ngồi thẳng người nói:

"Nhưng tôi phải nói cho cậu biết, chặng đường này không hề đơn giản. Cậu đã làm hỏng chuyện thì cậu phải trả giá cho sai lầm của mình."

Nói rồi các anh đứng lên, quay người bước ra khỏi cửa một cách quyết đoán. Chẳng còn biểu cảm vui vẻ giống những lần trước khi từ chỗ của Kim Sunoo bước ra. Chỉ có duy nhất một mình Lee Heeseung là hơi khựng lại. Anh quay lưng nhìn cậu. Cho dù họ có tức giận hay không cũng không thể hiện ra bất kỳ điều gì trên gương mặt. Tuy nhiên ở Lee Heeseung, Kim Sunoo lại thấy được anh có vẻ rất thất vọng xen lẫn một chút buồn bã. 

Heeseung không giỏi che giấu cảm xúc. Điều đó khiến Sunoo càng cảm thấy tội lỗi.

"Heeseung à. Xin lỗi anh."

Lee Heeseung nhìn Kim Sunoo một lúc rồi quay lưng.

"Sau này lo tập trung vào việc luyện tập, những chuyện khác bỏ qua đi."

Kim Sunoo tựa bên cửa sổ, nhìn họ từng người một bước vào xe rời đi, trong lòng cậu xuất hiện một khoảng trống lớn không biết gọi tên là gì. Kim Sunoo ngồi im bất động mặc kệ thời gian cứ trôi qua. Cậu trước đây đối diện với cái chết của Cha Seo Huyn đã từng rất đau đớn, nhưng nỗi đau ngày hôm nay so với lúc đó còn lớn hơn gấp bội.

Kim Sunoo ngàn vạn lần cũng không thể ngờ được chuyện này lại xảy ra, nước mắt cậu cứ đua nhau rơi xuống. Sunoo biết, trái tim của cậu đau không chỉ vì một mình Cha Seo Huyn...

****

"Sunoo à. Đừng sợ, những tên xấu xa đó rồi sẽ bị trừng trị thôi. Có anh ở đây rồi, anh sẽ bảo vệ em."

"Sunoo. Anh yêu em, hôm nay...là của anh nhé."

"Hôm nay là sinh nhật anh mà. Không định thưởng cho anh sao?"

"Sunoo à. Anh yêu em..."

Dối trá, tất cả đều là nói dối trá.

Kim Sunoo mở mắt. Cậu nhìn xung quanh căn nhà....đèn không được bật, cậu vẫn đang nằm trên sofa ở phòng khách từ lúc chiều cho đến giờ. Vơ lấy điện thoại, đã 2h sáng rồi, mắt cậu đau nhức do khóc quá nhiều. Ngày mai cậu còn phải đến Công ty....đến Công ty... Mai là cuối tuần, may quá, sẽ không ai thấy được bộ dạng này của cậu. Nhưng ngày mốt là bắt đầu cuộc giao dịch rồi.

Sunoo suy nghĩ, cậu vẫn sẽ tiếp tục dậy sớm, tập thể dục, ăn sáng rồi đến công ty như thường lệ. Nhưng mọi việc sẽ bước sang một trang mới. Cậu đứng lên bật đèn sáng rồi đi vào phòng tắm.

Nhìn gương mặt thất thần của mình trong gương. Khoé mắt đã sưng đỏ đến khó coi. Quả thật chẳng còn một chút sức sống nào. Mặc kệ. Vội vàng mặc áo khoác, đeo kính và khẩu trang. Sunoo phải về Kim gia một chuyến. Cậu đặt một chiếc taxi và trở về an toàn.

Mở cửa bước vào căn biệt thự rộng lớn, không gian yên tĩnh này khiến cậu cảm thấy bản thân mình quá ích kỷ. Nếu như cậu biết suy đoán kỹ càng hơn một chút, suy nghĩ cho ba và Công ty thì sẽ không đến nổi như thế này, và ba cũng không phải quá lo lắng cho cậu.

"Sunoo. Con về lúc khi nào vậy?"

Chủ tịch Kim vừa bước xuống nhà đã nhìn thấy Sunoo im lặng ngồi trên sofa. Ông lập tức bước đến cạnh cậu, nắm lấy hai vai Sunoo.

"Sao con không gọi ba. Con làm sao thế, bộ dạng mệt mỏi quá. Hay là lên phòng nghỉ ngơi đi."

"Ba. Con không sao."

Sunoo mỉm cười, nắm lấy hai bàn tay của ba mình.

"Ba sống có tốt không. Mọi việc... đều ổn cả chứ?"

Ông Kim nghe cậu hỏi như vậy thì cũng hiểu phần nào. Ông thở dài, vỗ nhẹ vào bàn tay của đứa con trai duy nhất.

"Vài ngày trước, người của Công ty Enha có đến tìm ba. Họ hỏi về mối quan hệ giữa chúng ta và Cha Seo Hyun."

Sunoo cúi mặt. Đúng là họ đã đến đây rồi.

"Ba không nói, nhưng họ bảo nếu để họ tự mình điều tra ra thì con sẽ không được an toàn. Công ty Enha lớn mạnh như vậy. Sunoo à, ba xin lỗi."

Ông Kim thật sự trong lòng cũng đoán được mọi chuyện rồi sẽ đến nước này. Sunoo còn trẻ, chưa thể suy nghĩ thấu đáo, cho dù đầu óc thông minh nhạy bén nhưng quả thật không thể nào so được với sáu người họ.

Kim Sunoo lắc đầu. Cố kiềm lại nước mắt mà nói.

"Con hiểu mà. Đều do con quá xem thường họ. Về chuyện của Cha Seo Hyun chắc ba cũng biết rồi."

"Ba thật không ngờ, Cha Seo Hyun lại khốn kiếp đến như vậy. Bao lâu nay nó lừa gạt tình cảm của con cũng chỉ để thỏa mãn..."

Sunoo im lặng một lúc, sau đó đột nhiên quỳ xuống mặt đất.

"Con xin lỗi ba, là do con đã quá ích kỷ làm liên lụy đến ba và KS. Con sẽ chịu hết trách nhiệm về những gì mình đã làm."

"Này Sunoo. Con làm gì vậy! Mau đứng lên!"

Ông Kim vội vàng đỡ con trai mình.

"Ba và Công ty không sao cả. Họ không làm gì chúng ta cả. Họ chỉ đến lấy thông tin thôi. Ba không trách con, bây giờ mọi chuyện đã như vậy, con trở về sống như trước đây cùng ba là được rồi."

Kim Sunoo run rẩy. Ba vẫn chưa biết gì về việc họ đã giao dịch với cậu. Vậy cũng tốt, chuyện này ba biết lại lo lắng thêm.

"Ba à, con nghĩ kỹ rồi. Con sẽ tiếp tục ở lại Công ty Enha làm thực tập sinh."

Ông Kim ngay lập tức nói.

"Sao vậy, mọi chuyện đã bị bại lộ rồi. Chúng ta chỉ cần bồi thường hợp đồng là được, hay họ muốn chúng ta đền hơn cũng được mà."

Kim Sunoo cười nhẹ, từ tốn nói.

"Bốn tháng qua con ở Công ty Enha học được rất nhiều thứ. Từ kỹ năng đến thái độ làm việc họ đều tận tình chỉ bảo con. Bây giờ con nhận ra tất cả những gì trên báo đài nói đều không phải sự thật. Vì thế...con muốn nghiêm túc trở thành một thần tượng thuộc Công ty giải trí Enha."

Ông Kim bất ngờ khi nghe được những lời đó từ Sunoo. Trước đây con trai ông rất ghét Công ty đó, còn liên tục chửi mắng sáu người họ. Lúc đó ông không nói, thật ra Công ty Enha chính là một Công ty tầm cỡ Quốc tế về đa lĩnh vực, nếu như giống như những lời mà báo chí nói thì làm sao có thể đứng vững được đến ngày hôm nay. Còn bây giờ, Sunoo muốn nghiêm túc với Enha, sáu người họ...thật sự đã làm con trai ông thay đổi rất nhiều.

"Sunoo, con đã nghĩ kỹ chưa. Thật sự đó là điều con muốn?"

Kim Sunoo gật đầu.

"Con đã nghĩ kỹ rồi. Vì con hối hận, cũng là vì sáu người họ đã cho con rất nhiều niềm tin. Ba, ba cũng tin con có thể làm được đúng không?"

"Ba lúc nào cũng tin tưởng con. Chỉ có điều..."

Ông Kim đặt tay lên vai Sunoo. Gương mặt ông mang nặng vẻ lo lắng.

"Sáu người họ đều không phải người xấu. Nếu như con đã quyết định như vậy thì hãy tôn trọng những lãnh đạo của mình nhé. Kim Sunoo, cho dù con có thành công hay không thì ba vẫn luôn tự hào về con."

"....."

Kim Sunoo ở lại với ba mình cả một ngày. Sáng ngày thứ 2 trở về nhà do Công ty cấp. Sunoo rửa mặt cho tỉnh táo, uống một cốc sữa hạt rồi chuẩn bị đủ tinh thần đến Công ty.

Cậu luôn tự nhủ mình là người mạnh mẽ, không được khóc lóc khó coi như vậy nữa. Đúng vậy, cậu là người có tài năng, cậu không thể để lãng phí nó được. Kim Sunoo nhất định sẽ làm được, cậu sẽ khiến ba tự hào về cậu.

Từ bây giờ Kim Sunoo phải chuyên tâm hơn nữa. Cậu phải thành một ca sĩ thực thụ, không thể để bất kỳ chuyện gì làm cậu phân tâm nữa. Hai năm qua cậu đã cố gắng vì một người không đáng. Vậy thì bây giờ thay vì từ bỏ, Kim Sunoo quyết tâm sẽ cố gắng hơn nữa. Lần này chính là vì bản thân cậu, vì những người đã tận tình chỉ dạy và tin tưởng cậu.

***

"Cậu đến sớm vậy? Vẫn chưa đến giờ luyện tập mà."

Một nữ dancer đến sớm để chuẩn bị thì nhìn thấy Sunoo đang tập một mình. Cô thầm cảm thán đúng là rất siêng năng.

Kim Sunoo mỉm cười đáp.

"Bài tập hôm nay hơi khó so với khả năng của tôi. Tôi đến tập trước để bắt kịp với mọi người."

"Nhìn sắc mặt cậu có vẻ không ổn lắm."

"À, không sao. Để tôi giúp chị một tay."

Kim Sunoo cả ngày trong phòng tập nhảy cuối cùng cũng thuộc được hết tất cả động tác. Cậu được chọn làm một trong những thực tập sinh thực hiện phần dance chính cho một show diễn. Vì thế cho nên Sunoo đang rất cố gắng. Cũng may là mọi người đều đối xử với cậu như bình thường.

Kim Sunoo vào nhà vệ sinh. Hiện tại cậu đang rất mệt, chuyện ngày hôm kia làm cơ thể cậu có chút không thoải mái. Cường độ luyện tập lại nhiều, chân thì mỏi nhừ, cậu nghĩ mình cần nghỉ ngơi sớm mới có sức cho ngày mai.

Sunoo đang định trở về nhà thì vô tình gặp Moon Yeji cùng trợ lý của cô. Cậu thầm nghĩ mình không đi cùng với Lee Jin, chắc sẽ không bị cô ta làm khó đâu.

Sunoo cúi đầu chào rồi nhanh chóng bước ngang qua. Không nên dây dưa lâu với cô ta.

"Này, thực tập sinh."

Kim Sunoo thở hắt ra một cái rồi quay lại.

"Cô gọi tôi sao."

"Không gọi cậu thì gọi ai. Cậu đó, nếu không có việc gì làm thì đi theo xách đồ cho tôi đi. Tối hôm nay tôi có lịch quay, rất vui lòng để cậu học hỏi thêm kinh nghiệm"

Moon Yeji vênh váo, đương nhiên là chỉ vênh váo với duy nhất một mình cậu.

Kim Sunoo cảm thấy thật buồn cười. Bản thân cô ta là một ca sĩ nổi tiếng, vậy mà lại đi bắt nạt một thực tập sinh nhỏ bé như cậu.

"Tiền bối Yeji. Tôi cần phải về nhà nghỉ ngơi để ngày mai còn đến tập luyện. Phúc lợi này tôi không thể nhận được."

"Cậu có biết lời đề nghị vừa rồi bao nhiêu người muốn có hay không? Tôi nói cậu xách thì cậu phải xách."

Moon Yeji ra hiệu cho quản lý đem hai chiếc vali lớn đặt ngay cạnh chân của Sunoo. Ở đây chẳng có ai cả. Vậy thì cậu cũng không cần phải kiêng nể cô ta.

"Tiền bối à. Cô có trợ lý mà, việc xách đồ cho cô chẳng giúp thời gian ra mắt của tôi rút ngắn lại thì việc gì tôi phải làm?"

Moon Yeji cười khẩy một tiếng.

"Cậu mà cũng sợ không được ra mắt. Thu hút Lee Jin, còn quyến rũ được sáu vị lãnh đạo. Ai nhìn vào cũng đoán được những người có chức có quyền ở đây rồi sẽ đều nâng đỡ cậu thôi. Một đứa trai bao rẻ tiền trèo lên giường để vào được đây lại tỏ vẻ thanh cao."

Kim Sunoo nắm chặt lòng bàn tay. Tuy nhiên nét mặt vẫn cố không thể hiện ra bất cứ điều gì.

"Cô có bằng chứng tôi trèo lên giường không? Hay là cô đã từng làm những chuyện như vậy nên mới có thể nói rành mạch như thế? Đây đều là tự tôi đi lên bằng sức lực của mình. Moon Yeji tôi nói cho cô biết, rồi sẽ đến lúc tôi ngang hàng với cô thôi. Còn việc cô nhờ tôi, cô nên nhờ người khác đi. Tôi bận rồi."

Moon Yeji tức giận liền ra lệnh cho trợ lý.

"Đứng đó làm gì. Mau bắt cậu ta xách."

Sau câu nói của Yeji, quản lý của cô ta nhanh chóng cầm hai chiếc vali đặt vào tay Sunoo nhưng ngay lập tức bị cậu hất ra.

"Làm cái gì vậy?"

Kim Sunoo quát lớn. Đồ trong vali bị đổ ra tứ tung. Quần áo, đồ makeup, trang sức, ngay cả đồ lót cũng bị rơi ra bên ngoài.

Ngay lúc này cửa thang máy đột nhiên mở ra, một tốp người từ trong thang máy bước ra và chứng kiến hết cảnh tượng vừa rồi. Đúng lúc nhìn thấy Kim Sunoo vừa quát lớn vừa gạt tay làm đổ hai vali đồ của ca sĩ Moon Yeji mà mọi người vẫn luôn tôn trọng.

Moon Yeji ngay lập tức nắm bắt cơ hội, rất nhanh liền thay đổi nét mặt. Giọng nói có vài phần ủy khuất cùng với biểu hiện đầy kinh ngạc mà lên tiếng.

"Cậu sao vậy? Tôi chỉ...nhờ cậu giúp một chút thôi mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com