Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Kim Sunoo không có đủ tự tin rằng các anh sẽ nói giúp cho cậu, nhưng trong chuyện này rõ ràng là tên đạo diễn kia làm sai. Họ dù gì cũng không thể bao che cho ông ta.

Đạo diễn Hong có chút lo lắng. Lời đồn trong công ty lan truyền rộng, vì thế nên chẳng có nhiều người có thiện cảm với Kim Sunoo.

Sunoo tiến đến trước mặt các anh, chỗ ngồi của họ ở trên cao nên cậu phải ngẩng đầu lên mới nhìn thấy được.

"Tôi xin lỗi. Nhưng mà các anh có thể cho tôi biết cảnh quay lúc nãy tôi có làm sai điều gì hay không?"

Giọng Sunoo nói rất rõ ràng, chỉ có điều so với những lời thân mật như trước đây thì đã dè chừng đi vài phần. Cậu không thể thân thiết với họ như trước đây được nữa.

Đạo diễn Hong nghe vậy thì lập tức lên tiếng.

"Cậu ta quá tự tin. Như vậy sẽ lấn áp ca sĩ chính mất."

Kim Sunoo bực tức. Lúc nãy ông ta không hề nói việc này cho cậu biết.

"Đạo diễn Hong. Tôi chưa từng làm gì thái quá."

"Cậu tự nhìn lại mình đi. Tiết chế một chút không được sao?"

Kim Sunoo cười lên một tiếng.

"Đúng là vô lý. Ông rõ ràng muốn làm khó tôi."

"....."

"Các người xem Công ty của chúng tôi là nơi như thế nào vậy?"

Yang Jungwon lên tiếng. Anh nhìn đạo diễn Hong, tiếp tục nói.

"Đạo diễn Hong dù sao cũng là một đạo diễn có tiếng tăm, lại đi so đo với một thực tập sinh. Nhìn vào đúng là rất khó coi."

Sunoo nhìn Jungwon, nếu anh nói vậy thì có nghĩa là họ cũng không đồng ý với tên đạo diễn này.

Park Sunghoon ngồi cạnh tiếp lời.

"Chúng tôi đã lãng phí hơn một giờ đồng hồ để xem đạo diễn Hong làm việc, chính là vì tin tưởng ông. Nhưng hôm nay ông đã làm chúng tôi thất vọng rồi đạo diễn Hong à."

Mặt đạo diễn Hong rất nhanh liền đông cứng. Vội vàng biện minh.

"Không không. Chỉ là tôi muốn MV phải được hoàn hảo khi ra mắt với khán giả. Còn về Kim Sunoo, các ngài cũng thấy thái độ của cậu ta rồi. Tôi quả thật chưa từng gặp thực tập sinh nào không tôn trọng đạo diễn như vậy."

Các anh chuyển mắt sang nhìn cậu. Kim Sunoo cũng nhìn họ, trong lòng có chút rối loạn. Sunoo đã làm chuyện có lỗi với họ...nếu như chuyện này họ không đứng về phía cậu. Trước mặt mọi người, Kim Sunoo sẽ biến thành một người như thế nào cậu cũng chẳng thể hình dung ra nữa.

"Muốn trở thành thần tượng, thái độ chính là thứ rất quan trọng nhất. Chúng tôi nhớ đã nói điều này với cậu ngay từ ngày đầu tiên cậu bước vào Công ty rồi mà."

Park Jongseong đứng lên nhìn thẳng xuống Sunoo.

"Đạo diễn Hong đã làm ra rất nhiều MV xuất sắc cho Công ty. Nếu như cậu không tôn trọng thì lần sau không tới phiên cậu được quay hình nữa."

Park Jongseong nói rồi một mình bước ra khỏi trường quay. Cả người anh phát ra một khí chất lạnh lùng không ai có thể sao chép được.

Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán. Như vậy là Kim Sunoo đã thật sự chẳng còn được họ bảo vệ nữa. Vẻ mặt của sáu người họ vô cùng khó chịu. Kim Sunoo đó lần này đã gây ra họa lớn rồi. Ngày tháng sau này của cậu ta không cần đoán cũng biết sẽ cực khổ như thế nào....Mà chẳng biết còn có sau này nữa hay không...

"Kim Sunoo. Ở đây không có chuyện cậu có muốn quay hay là không. Nếu không chịu được thì bây giờ lập tức ra khỏi trường quay. "

Nishimura Riki chỉ tay về phía cửa. Ánh mắt lạnh lùng đặt lên người Sunoo như muốn dìm chết cậu.

Kim Sunoo đứng bất động. Ánh mắt này của anh khiến trái tim cậu bất chợt đau nhói. Đây chính là sự chán ghét mà họ dành cho cậu sao. Nó khiến Sunoo thật khó chịu quá.

Cậu chậm rãi thu lại ánh mắt, đầu cũng từ từ cúi xuống nhìn mặt đất. Vậy là rõ ràng rồi...Kim Sunoo bây giờ mới thật sự hình dung được cảm giác bị người khác xì xầm bàn tán mà không phải là những lời khen ngợi cậu.

Tình hình lúc này rất căng thẳng, bầu không khí ngột ngạt khiến tất cả mọi người đều phải nín thở. Sáu người họ khi tức giận không phải đơn giản. Có khi Kim Sunoo cả ngày hôm nay sẽ không được nghỉ ngơi.

Lee Jin cũng rất bất ngờ. Anh nhớ đến lời của họ trong chuyến đi Nhật vài ngày trước. Nó làm anh suy nghĩ đến đau đầu.

"Làm thân với Kim Sunoo không có kết cục tốt đâu. Đừng để ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu."

Đó là lời của Yang Jungwon nói với Lee Jin.

"Tôi sẽ tiếp tục quay."

Kim Sunoo cất giọng. Cậu từng bước tiến đến vị trí quay, hai bàn tay vẫn nắm chặt.

"Đạo diễn Hong. Nếu không hài lòng thì tôi sẽ quay lại lần nữa."

Đạo diễn Hong cười lên một tiếng đầy sự khiêu khích. Chỉ là một đứa thực tập sinh nhỏ nhoi mà dám làm ra bộ mặt đó. Xem ra không dạy cho một bài học thì cậu ta không biết vị trí của mình đang ở đâu.

"Chuẩn bị quay lại lần nữa."

Sau 3 lần quay thì cuối cùng cũng được sự hài lòng của tên đạo diễn.

Kim Sunoo cảm thấy thật buồn cười. Rõ ràng lần này cậu cũng nhảy như những lần trước, sức lực còn yếu hơn. Vậy mà tên đạo diễn đó lại hài lòng chấp nhận.

"Cậu ổn chứ?"

Lee Jin tiến đến đỡ lấy cả người cậu. Sunoo mệt lả, hai chân cậu mỏi nhừ, ngẩng mặt lên nhìn thì đã thấy các anh đều quay người rời đi. Cánh cửa trường quay đóng lại. Kim Sunoo hơi khụy xuống, ngay lập tức cậu được Lee Jin ôm lấy.

"Tôi không sao. Anh buông ra đi, mắc công mọi người lại bàn tán không hay."

"Mặc kệ họ. Tôi giúp đỡ đồng nghiệp cũng không được sao."

Lee Jin luôn cố chấp như vậy, Sunoo cũng chẳng biết làm cách nào để từ chối một thần tượng nổi tiếng như anh.

"Lee Jin, mọi người bây giờ đều không thích tôi. Nếu như anh cứ đến gần tôi như vậy..."

"Tôi không giống những người đó. Cậu cũng đừng bi quan, sự cố gắng của cậu họ đều nhìn thấy được, chỉ là đang ganh tị thôi."

Lee Jin đỡ cậu ngồi xuống ghế. Cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng.

"Chân cậu thế nào rồi? Cởi giày ra cho tôi xem thử."

Lee Jin ngồi xổm xuống định cởi giày của Sunoo thì ngay lập tức cậu đã rút hai chân lại.

"Không cần đâu. Không sao cả, chỗ tôi ở...có máy massage chân."

Máy massage đó...là do Riki mua.

Kim Sunoo có chút trầm lặng. Ngày hôm nay đúng là tồi tệ thật.

"Ai cũng nghĩ nổi tiếng, được mọi người yêu thích thì rất sung sướng. Khi cậu làm đúng với những gì họ mong muốn thì cậu sẽ được đứng trên bục cao nhất. Nhưng nếu như cậu làm sai dù chỉ là một việc nhỏ, thì rất nhanh bục cao đó sẽ trở thành nơi săn bắn của những thợ săn đầy máu lạnh."

Lee Jin đặt tay lên hai đầu gối cậu. Vừa xem xét chân cậu vừa nói.

Kim Sunoo cảm nhận được rất rõ một điều. Lúc trên sân khấu Lee Jin là một thần tượng chuyên nghiệp đầy thu hút, nhưng ở trước mặt cậu anh lúc nào cũng nói với Sunoo những lời đầy chân thành.

Kim Sunoo mỉm cười.

"Tôi sẽ nhớ những lời này của anh."

*

Tại bữa tiệc tối ngày hôm đó. Lee Jin cùng Sunoo bước vào trong nhà hàng. Đúng như những gì đã cậu nghĩ, bầu không khí ở đây đang náo nhiệt bỗng dưng vì sự xuất hiện của cậu mà trở nên im lặng bất thường.

Cậu ngẩng mặt nhìn Lee Jin rồi cười nhẹ.

"Tôi nghĩ mình nên về thì tốt hơn."

Lee Jin lắc đầu nắm lấy tay cậu. Hướng về mọi người mà nói.

"Chào mọi người, xin lỗi vì tôi đã đến hơi muộn. Cậu ấy là khách tôi mời đến."

Sunoo nhìn thấy các anh đang ngồi ở một bàn riêng biệt. Ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào cậu, điều này khiến Sunoo rất lúng túng.

Lee Jin đưa cậu đến ghế ngồi. Không khí trong nhà hàng cũng dần náo nhiệt trở lại, phải nói là không một ai thèm để ý đến cậu. Chỉ có một mình Lee Jin từ đầu đến cuối đều ở bên cạnh Sunoo.

Sunoo ngồi đối diện với bàn của các anh. Cậu lén nhìn họ, mặc dù là buổi tiệc chung nhưng xung quanh họ giống như có một bức tường vô hình, ngăn cách không cho ai đến làm phiền.

Các anh thấy Kim Sunoo cùng Lee Jin thân mật, trong lòng họ rõ ràng không vui, cũng không biết có phải vì đơn giản cá nhân họ cảm thấy Kim Sunoo đối với Lee Jin có âm mưu gì hay không. Đến bọn họ mà cậu còn dám giở trò, nói gì đến Lee Jin đối tốt với cậu như vậy.

Lee Heeseung nhìn Sunoo không rời mắt. Suốt cả buổi Kim Sunoo chỉ ngồi im lặng một chỗ, nếu có cười thì cũng chỉ mỉm cười nhẹ với Lee Jin. Ngay cả cách ngồi cũng khép nép vào một góc, nhỏ bé như một cậu nhóc chưa trưởng thành.

"Heeseung hyung. Đừng nhìn cậu ta nữa."

Jungwon lên tiếng, Heeseung cũng thu lại ánh nhìn của mình mà quay sang nói với các em.

"Anh chỉ thắc mắc tại sao cậu ta lại tới đây thôi."

"Đương nhiên là do Lee Jin, Kim Sunoo dù sao cũng không thể từ chối được. Từ những lời mà Lee Jin nói lúc đó, chúng ta cũng đủ biết cậu ta yêu thích Kim Sunoo đến thế nào."

Sim Jaeyun trầm tư, nhớ lại những lời của Lee Jin khi còn ở Nhật Bản, lúc bọn họ vẫn đang khuyên cậu ta về chuyện của Kim Sunoo.

"Tôi rất thích giọng hát và cách thể hiện của Sunoo. Dù các ngài có nói gì đi nữa, tôi vẫn không thể nào ngừng quan tâm cậu ấy được. Tôi hứa sẽ không để ảnh hưởng đến Công ty cũng như hình ảnh của chính mình. ."

Kim Sunoo chán nản ngồi một chỗ. Lee Jin là nhân vật chính của buổi tiệc này nên anh ấy hiển nhiên phải đi mời rượu mọi người. Trước khi đi còn dặn cậu cứ ở đây ăn chút đồ ăn, anh sẽ sớm quay lại.

Nhưng Sunoo không thể chịu được những ánh mắt luôn nhìn chằm chằm về phía mình rồi bàn tán. Cậu đứng lên bước vào nhà vệ sinh, cậu bây giờ chỉ muốn về nhà ngủ một giấc.

Mở cửa nhà vệ sinh. Cậu bất động khi nhìn thấy người đang đứng trước gương bên trong. Sao lúc nãy cậu không để ý vậy, bây giờ đối diện với Sim Jaeyun, cậu biết phải làm thế nào.

Kim Sunoo thở ra một hơi, dù sao anh cũng đã nhìn thấy cậu rồi. Quay ra thì lại không được hay.

Bước đến bên cạnh Jaeyun, cậu mở vòi nước để rửa tay. Hoàn toàn không chú ý đến người bên cạnh.

Sim Jaeyun nhìn sang cậu. Cất giọng nói.

"Nhìn thấy cấp trên cũng không biết chào."

Kim Sunoo thở dài. Quay sang cúi đầu.

"Chào anh, giám đốc Sim."

Giám đốc Sim...Cách gọi này từ trước đến giờ chưa từng nghe Kim Sunoo sử dụng.

"Cậu có biết buổi tiệc tối hôm nay toàn là những người đã đi trước cậu không."

Sim Jaeyun dùng khăn cất trong túi áo vest lau bàn tay. Cử chỉ đầy sự sang trọng.

"Giám đốc Sim, tôi đương nhiên là biết. Tôi chỉ ngồi thêm vài phút nữa rồi sẽ lập tức về."

Sim Jaeyun cười một tiếng. Anh dùng ánh mắt sắt lạnh vốn có của mình nhìn thẳng vào cậu.

"Lee Jin là người của Enha, cậu có phải chưa từ bỏ ý định xấu xa gì đó đối với Công ty của chúng tôi đúng chứ."

Kim Sunoo nhíu mày. Lập tức phản bác.

"Tôi không có. Từ khi vào Công ty tôi và Lee Jin đã là bạn bè rồi."

"Nếu như không muốn đến đây. Thì cậu bằng mọi cách có thể từ chối mà."

"Tôi không từ chối được."

Sim Jaeyun từ từ tiến lại gần. Ép sát lưng cậu vào tường. Giọng nói trầm ấm đầy sự nam tính phát ra.

"Cậu nên nhớ những gì đã hứa với chúng tôi. Nếu dám làm ảnh hưởng đến Công ty thì đừng trách."

Kim Sunoo như bị hút hết mọi sức lực. Đôi mắt của Jaeyun rất sắc bén, khiến người khác vừa mê luyến vừa sợ hãi. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy, Kim Sunoo đã cảm nhận được một sức hút rất đặc biệt phát ra từ người Sim Jaeyun.

Cậu dời ánh mắt sang hướng khác. Giọng nói rất nhỏ.

"Giám đốc không cần phải nhắc đâu. Tôi nhất định sẽ không làm gì ảnh hưởng đến Enha. Bây giờ tôi lập tức trở về."

Sunoo gạt tay anh ra mà bước ra ngoài.

"Kim Sunoo. Thay đổi thái độ không xem ai ra gì đó của cậu đi."

Nhìn thấy cậu vẫn quay bước đi. Sim Jaeyun quát lên một tiếng.

"Nếu như muốn thành công debut thì bỏ ngay cái tính đó cho tôi."

Kim Sunoo quay phắt người lại. Đối diện với Sim Jaeyun, một trong những người đã xây dựng lên Công ty giải trí hàng đầu Enha. Tim Sunoo đập mạnh, anh ta nếu như muốn thách thức cậu, đáng lẽ ra sẽ không nói ra lời vừa rồi mới đúng chứ.

"Anh chẳng phải muốn tôi không thể debut sao."

Thấy Jaeyun không trả lời. Sunoo tiếp tục nói.

"Tính tôi trước giờ đã như vậy rồi. Đạo diễn họ Hong đó rõ ràng là làm khó tôi. Các anh đều thấy cả mà."

"Bao nhiêu đó đã không nhịn được. Công ty chúng tôi không chấp nhận một thực tập sinh có thái độ như cậu. Nếu không sửa đổi thì đừng cố tìm tên mình trong danh sách ký kết tiếp tục làm thực tập sinh năm nay."

Sim Jaeyun nói rồi bước ngang qua cậu rời đi.

Sunoo thở ra một hơi. Nếu như không thành công, chuyện gì sẽ xảy đến với cậu? Sáu người họ không hề đơn giản, Sunoo nếu không làm theo ý họ thì người chịu thiệt thòi nhất chính là ba cậu và Công ty KS.

Kêu Sunoo phải chịu đựng sự áp bực quá đáng như thế thì rõ ràng là sáu người họ cố tình.

Kim Sunoo sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Công ty Enha, nơi luôn công bằng và đào tạo thần tượng tốt đẹp về mọi phương diện. Giờ đây đã đối xử không công bằng với một mình Kim Sunoo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com