Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60

Từ hôm đi bộ về cùng Izana đã là chiều hôm qua rồi, vậy mà Takemichi cứ bồn chồn trong lòng bởi mấy lời nói của Izana lúc đó

Cậu lật đật mở màn hình điện thoại lên, ánh sáng từ điện thoại khiến cậu hơi chói mắt

"23 giờ 30 phút..."

Còn nửa tiếng nữa là qua ngày 30, sinh nhật Izana

Takemichi buông điện thoại xuống, cậu ngã lưng vào chiếc nệm mềm mại. Nhìn lên trần nhà trắng phủ một màu đen của màn đêm

Hôm nay Mikey và Izana không tới nên chiếc giường có chút trống trải hơn, cũng lạnh lẽo hơn. Không nghe tiếng ngái ngủ của hai người nên buổi đêm của Takemichi im tĩnh hơn.

Quái lạ là cậu lại không cảm thấy vui cho lắm

Chiếc bánh kem được mua vội với nét chữ nguệch ngạch của người làm "Izana", được để trong tủ lạnh hòng nó bị chảy

Takemichi có cảm giác quen thuộc, giống như cậu đã từng tổ chức sinh nhật cho một người vậy. Cảm giác...chỉ muốn người đó vui vẻ trong ngày sinh nhật của mình

Đặt cánh tay lên mặt mà thở dài

"Tao, không định tổ chức sinh nhật đâu, lớn cả rồi, cũng không cần nhận quà nên mày đừng tặng."

"Takemichi, tao như vậy là quá ổn rồi. Sinh nhật này, tao muốn trải qua cùng mày và mọi người như vậy thôi"

"Vậy tại sao, cậu lại cười như thế chứ, Izana-kun?"

Có hơi đau lòng khi Izana lại bảo cậu không cần tặng quà cho anh. Thật kì lạ

Đôi mắt cậu chớp mở khi hé lên nhìn trần nhà, cơn buồn ngủ tràn tới não bộ cậu. Takemichi lim dim mắt rồi nhắm hẳn

Cả một ngày suy nghĩ liên miên làm cậu mệt mõi, não bộ nhanh chóng đưa cậu vào giấc ngủ

"
11, gì vậy? Mình vừa ngủ à?" Takemichi đưa tay lên mắt dụi dụi

Cậu nhìn ra ngoài trời vẫn còn tối khá tối, chỉ có ánh sáng duy nhất là ánh mặt trăng kia. Thấy vậy cậu liền yên tâm nhắm mắt ngủ tiếp, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó. Lật đật mở điện thoại lên

"5 giờ sáng rồi?!!" Takemichi to mắt nhìn thời gian trong trên điện thoại, cậu dụi dụi mắt mấy chục lần nhìn lại thì thời gian vẫn như vậy

"Tới sinh nhật của Izana rồi"

Takemichi mơ màng tắt màn hình điện thoại, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời vẫn còn tối. Chiếc bánh kem vẫn còn trong tủ lạnh, có gì thì trời sáng hẳn tặng...chỉ là có cảm giác, nếu không làm ngay bây giờ, cậu sẽ hối hận mất

Takemichi ngồi thẫn thờ một phút

"...Chắc mình phải đi uống chút nước"

* Cạch *

Bước đi trong màn đêm tối với đống suy nghĩ rối bù của mình, Takemichi cứ đi một chút lại va vào chỗ này chỗ nọ, cũng chẳng để tâm đến việc bật đèn lên. Chỉ bận tâm đi tìm chai nước để giải quyết cái cổ họng khô này

Takemichi uống một ngụm nước lớn, tâm trí cậu cũng đỡ hơn phần nào. Takemichi nhìn vào trong, chiếc bánh kem nhỏ được gối hộp cẩn thận vẫn nằm yên trong tủ lạnh. Cậu lấy hộp bánh kem ra

"Lỡ mua rồi không biết cậu ấy có nhận không?"

Lúc này, Takemichi mới nghĩ tới nếu bị từ chối sẽ buồn cỡ nào. Mikey thì đã nhận, còn Izana thì lúc trầm lúc bổng. Khó đoán.

"Takemichi..."

Nghe tiếng gọi tên mình, Takemichi giật phắt cả người suýt chút nữa làm rớt hộp bánh. Cậu nghía đầu nhìn xung quanh, cố gắng tìm chủ nhân giọng nói trong màn đêm

Đôi mắt dò tìm của cậu dừng lại ở mái đầu trắng, bay phấp phới vài cọng. Đôi mắt người đó nhìn ra ngoài cửa sổ, nó lấp lánh như thể sắp khóc bởi ánh trăng

"Izana-kun? Là cậu ấy"

Takemichi khẽ yên tâm trong lòng, đặt hộp bánh xuống bàn. Cậu quan sát xem Izana làm gì không ngủ lại ra đây ngồi ở cửa sổ mà nhìn trời

Izana bỗng ôm hai chân mình lại, anh úp mặt vào đầu gối mình. Thút thít vài tiếng nhỏ, nhưng bằng cách nào đó, Takemichi vẫn nghe được từ cuối

"Takemichi, thật muốn cùng mày.. ăn sinh nhật..lần nữa"

Anh ngẩn đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trăng đang lặn dần xuống, cũng sắp tới sáng rồi

"Chắc mình nên về phòng...qua phòng Takemichi thôi"

Như sẽ an ủi phần nào ham muốn ăn sinh nhật cùng Takemichi

Anh đứng dậy, chuẩn bị bước đi để về phòng thì bị chặn lại, Izana chau mày nhìn lên. Anh tròn mắt ngạc nhiên, là mái đầu xoăn quen thuộc đó "Takemichi?" Izana hỏi

Vì mặt cậu cúi xuống nên Izana dùng một tay chạm vào má cậu, nâng mặt cậu lên. Thấy khuôn mặt....trông như...anh không biết phải diễn tả sao nữa.

Takemichi bậm môi một hồi, cậu bắt lấy tay chạm má mình, nắm chắt lấy nó rồi dùng đôi mắt xanh lam nhìn thẳng vào anh, hít một hơi thật sâu. Takemichi nở một nụ cười thật tươi với Izana

"Izana-kun, đi thôi!"

"Hả? Gì cơ- Khoan đợi đã! Takemichi??!!"

"Sao cảnh này quen quen??"

Anh cứ để cậu dẫn mình đi mà không hỏi lấy một câu thắc mắc. Đi qua con đường quen thuộc mà anh đã từng đi

Cảm giác quen thuộc hiện dần trong tâm trí anh. Izana dần nhớ ra con đường này

Dừng bước trước quán cà phê cũ với cái biển xập xệ. Izana ngờ ngợ trong lòng, anh cùng cậu bắt đầu vào bên trong với con đường vòng ra sau quán

Cánh cửa sân thượng cứ thế mở toang với chiếc chìa khóa trong tay Takemichi

Cơn gió lạnh tạt thẳng vào mặt cả hai, sự mơ màng cũng bay theo cơn gió

Izana đi từng bước, anh ngó nghiêng nhìn xung quanh. Trước mặt anh là biển cả xanh đang vỗ vào bờ

Mặt trời cũng chưa lên hẳn, chỉ vừa nhú lên một khoảng sáng

Cảm giác quen thuộc đến nhói lòng

Izana đã cố lãng quên nơi này khi cậu biến mất khỏi cuộc sống của anh. Tựa như lời ước khi đó đã bị mấy cơn gió nơi đây thổi bay đi

Anh căm hận nơi này, nhưng lại nhất quyết giữ lấy nó, không cho phép một chút thay đổi nào

Rồi lại dần lãng quên nó vào một góc

Nhưng giờ, cảm giác này là sao đây?

Izana theo thói quen quay đầu lại, tìm kiếm hình bóng nhỏ bé kia

"Takemichi, mày..."

Như chiếc xe tắt máy mà đứng hình. Izana tròn mắt nhìn cậu với chiếc bánh kem nhỏ trên tay, ngọn lửa ngọ ngậy trong gió

"Xin lỗi nhé, Izana-kun. Tao, dù sao tao vẫn muốn tổ chức sinh nhật cho mày"

Takemichi chớp mắt nhìn Izana, cậu hơi mím môi lại.

Cảm giác bất an sợ từ chối không còn nữa, Takemichi bất giác nở nụ cười trên mặt

"Quả nhiên là mình đã từng tổ chức sinh nhật cho cậu ấy"

"Chúc mừng sinh nhật, Izana-kun!"

_________________Hết__________________

Cơ bản thì chương này giống chương trc vl

Thôi thì cứ để mật ngọt nơi đây làm dịu con tim các bạn nhe

Toy cũng xót bé lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com