Ảo mộng đen (1)
Gia đình Hanagaki Takemichi thuộc dạng "New Money" - nhà giàu mới nổi. Bố cậu khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhờ đầu tư mạo hiểm và đúng thời điểm mà đột nhiên phất lên như diều gặp gió. Từ một căn hộ tập thể cũ kỹ, nhà Takemichi chuyển hẳn đến một khu biệt thự sang trọng, và cậu được chuyển vào học tại Học viện Tư thục nổi tiếng đắt đỏ ở trung tâm thành phố - ngôi trường danh giá bậc nhất dành cho con nhà có điều kiện.
Thế nhưng, Takemichi chẳng giống với hình tượng một "công tử nhà giàu" chút nào. Ngoại hình cậu thuộc dạng dễ thương, với đôi mắt to màu xanh biển lúc nào cũng ngơ ngác nhìn đời, mái tóc vàng nghịch ngợm và nụ cười rạng rỡ. Học lực của cậu thì luôn ở mức trung bình khá, không tệ nhưng cũng chẳng nổi bật. Cậu chẳng có tham vọng phải trở thành thủ khoa hay gây dựng sự nghiệp lẫy lừng như ba mình. Với Takemichi, một ngày trôi qua chỉ cần được bảo bọc trong vòng tay cha mẹ, được vui vẻ với bạn bè, ăn món mình thích, ngủ một giấc thật ngon, thế là đủ hạnh phúc.
Có lẽ chính nhờ tính cách hiền lành, chân thành và sự hoạt bát vô tư ấy mà Takemichi nhanh chóng hoà nhập được với môi trường mới. Cậu được lòng cả bạn cùng lớp lẫn các anh chị khóa trên, ai cũng quý mến một cậu bạn luôn rạng rỡ và sẵn sàng giúp đỡ người khác như thế.
Cuộc sống của cậu cứ thế trôi đi êm đềm, như một dòng suối nhỏ trong vắt và hiền hoà... Cho đến một ngày, dòng suối ấy chợt chứng kiến cả một đại dương mênh mông, hùng vĩ và đầy mê hoặc mang tên Kurokawa Izana.
Nếu Takemichi là mặt đất bằng phẳng, bình dị thì Izana là đỉnh núi chót vót ngàn mây mà ai cũng phải ngước nhìn. Là hội trưởng Hội học sinh, Izana thông minh xuất chúng, nhanh nhẹn quyết đoán, lại sở hữu ngoại hình tựa như bạch mã hoàng thử trong truyện cổ tích : Gương mặt góc cạnh hoàn hảo, làn da rám nắng gợi cảm vì là con lai, mái tóc bạch kim và đôi mắt tím sâu thẳm như có ma lực. Anh không chỉ đẹp trai mà còn tài giỏi toàn diện, từ học thuật đến thể thao, nghệ thuật, không có lĩnh vực nào anh không biết đến. Izana là hiện thân của sự hoàn hảo, là đứa con cưng được ông trời nâng niu, sống trong ánh hào quang lộng lẫy mà bất kỳ ai cũng khao khát.
Nếu gia đình Hanagaki là một ngôi sao băng vụt sáng rồi nhanh chóng chiếm lấy một vị trí trên bầu trời, thì gia tộc Kurokawa của Izana chính là chòm sao Bắc Đẩu vĩnh cửu, toả ra thứ ánh sáng lạnh lùng, kiêu hãnh và bất diệt qua hàng thế kỷ.
Danh tiếng của nhà Kurokawa không được xây dựng từ những vụ đầu tư mạo hiểm hay cơ hội kinh doanh nhất thời. Gốc rễ của họ bám sâu vào lịch sử, trải dài từ thời kỳ phong kiến, nơi các tổ tiên của Izana đã là những lãnh chúa quyền lực, nắm giữ những vùng đất rộng lớn và có tiếng nói quan trọng trong triều đình. Theo dòng chảy thời gian, quyền lực ấy không hề suy giảm mà chỉ chuyển mình một cách tinh tế, từ địa vị chính trị sang tầm ảnh hưởng toàn cầu trong nhiều lĩnh vực.
Trong khi Takemichi được nuôi dạy trong sự thoải mái, tự do và đầy ắp tiếng cười thì Izana lớn lên trong một "bảo tàng" sang trọng và lạnh lùng, nơi mọi thứ đều phải hoàn hảo, phải xứng tầm với cái tên Kurokawa. Sự giàu có của nhà Hanagaki là thứ có thể cảm nhận được qua những món đồ hiệu đắt tiền hay chiếc xe sang mới tinh. Còn sự giàu có của nhà Kurokawa là một bầu không khí đặc quánh, là thứ quyền lực vô hình mà chỉ cần bước vào không gian của họ, người ta đã có thể cảm thấy được sức nặng và khoảng cách của một gia tộc hùng mạnh đã tồn tại qua quá nhiều đời.
Hai người họ, tựa như hai đường thẳng song song tồn tại trong hai thế giới khác biệt. Một người luôn là trung tâm của mọi sự chú ý, một người chỉ là một hạt bụi nhỏ trong đám đông ấy. Một người luôn hướng đến những đỉnh cao, một người chỉ cần một khoảng trời bình yên là đủ.
Ấy vậy mà, trong một buổi chiều tan học hỗn độn, khi Takemichi đang loay hoay tìm chiếc bút chì mà mình làm rơi, cậu ngước lên. Ánh mắt cậu vô tình chạm phải ánh mắt của Izana, người đang đứng dựa vào cửa sổ hành lang, nói chuyện với vài người bạn. Ánh nắng chiều vàng óng khẽ ôm lấy nửa khuôn mặt như điêu khắc của anh, và trong giây lát ấy, Izana như một bức tranh tuyệt mỹ.
Trái tim Takemichi thình thịch đập một nhịp loạn xạ. Cậu chưa bao giờ cảm nhận được thứ cảm xúc kỳ lạ như thế này. Nó như một cú đánh trực diện, khiến hơi thở ngừng lại, khiến máu dồn hết lên mặt, và khiến cả thế giới xung quanh dường như nhòe đi, chỉ còn lại hình bóng người con trai đó.
Khoảnh khắc ấy, cái nhìn đầu tiên ấy, đã vô tình đánh cắp trái tim của một chàng trai vốn chỉ muốn sống một cuộc đời bình lặng. Và Takemichi, chẳng hiểu vì sao, đã lỡ đem lòng si mê người ta từ đó.
Kể từ cái ngày định mệnh ấy, trái tim của Takemichi dường như không còn thuộc về chính cậu nữa. Nó đã tự động đập rộn ràng mỗi khi bóng dáng Kurokawa Izana xuất hiện trong tầm mắt, dù chỉ là thoáng qua.
Cậu bắt đầu những hành động mà trước đây chưa bao giờ nghĩ tới. Con đường đến lớp của cậu tự nhiên vòng qua dãy hành lang của Hội học sinh, nơi Izana thường xuất hiện. Mỗi lần đi ngang, tim cậu lại đập thình thịch, mắt lén liếc nhìn vào cánh cửa phòng hội với hy vọng mong manh sẽ tìm thấy bóng dáng anh. Cậu cũng trở thành khán giả thường xuyên của những trận đấu bóng mà Izana tham gia. Lần đầu, cậu đứng nép ở ngoài rìa sân, vờ như tình cờ đi ngang. Nhưng rồi, khi nhìn thấy Izana chạy trên sân, dáng vẻ điềm tĩnh, uyển chuyển nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ và quyết đoán, Takemichi đã quên mất việc phải giả vờ. Cậu hò reo cùng đám đông, và mỗi lần Izana ghi bàn, ánh mắt anh tìm về phía khán đài như một thói quen chiến thắng, Takemichi đều có cảm giác thoáng chốc ấy anh đang nhìn thẳng vào mình, khiến mặt cậu đỏ bừng.
Rồi cái cớ tuyệt vời nhất cũng đến. Với danh nghĩa là thành viên mới nhiệt tình, cậu xung phong làm liên lạc viên, phụ trách mang tài liệu, nước uống hay những phần ăn nhẹ đến phòng Hội. Mỗi lần như thế là một lần tim cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sự chăm chỉ và nhiệt tình của Takemichi cuối cùng cũng được đền đáp. Cậu không còn là một khuôn mặt xa lạ với các thành viên Hội học sinh nữa. Thỉnh thoảng, khi mang đồ đến, cậu còn bị hai anh em đẹp mã, Ran và Rindou, trêu chọc :"Hội trưởng đang ở bên trong, em mang thẳng vào cho nó đi."
Những cuộc trò chuyện ngắt quãng cùng Izana cũng tiếp diễn đều đều và từ từ kéo dài, hai đường thẳng song song dường như đã bắt đầu giao nhau bằng một cách nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com