Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12.

"Thế, Takemichi quyết định vào nhập học tại võ đường nhà mày?". Baji ngồi xếp bằng chống khuỷu tay lên đầu gối, bàn tay gác dưới cằm nói.

"Ừ, ghen tị hông mày?". Mikey cười như được mùa.

"Hả? Mắc mớ gì tao phải ghen tị? Mày quên tao cũng học ở đây hả, thằng quỷ?!". Baji.

"Ò, tao quên.". Mikey.

"Thằng này!!". Baji tức mà Baji không nói.

"Mà Mikey-kun này, môn võ của gia đình mày là gì thế?". Takemichi thấy hai người sắp lao vào đánh nhau tiếp liền lên tiếng cắt ngang.

"Ừm, tao cũng không rõ, chỉ biết là ông nội bảo đây là võ thuật gia truyền của dòng họ Sano.". Mikey.

"Võ thuật truyền thừa à?". Takemichi.

"Cũng không bắt buộc phải thừa kế, các đời Sano trước con cả đều là người bắt buộc phải kế thừa võ đường, nhưng đến đời ông nội thì ông đã phá vỡ luật lệ đó và mở rộng võ đường." Mikey.

"Ra là vậy.". Takemichi trầm trồ.

"Mà thật ra thì ông nội cũng muốn ba tao kế thừa, nhưng ông đã mất trong một vụ tai nạn...". Mikey hơi ngừng một chút rồi nói tiếp.

"Sau này ông nội đã đặt kỳ vọng vào Shinichiro nhưng ổng thì không thích bị gò bó nên bữa học bữa bùng khiến ông nội tăng xông mấy lần.". Mikey cười trừ khi nhớ lại cái khung cảnh đó.

"À..". Takemichi ngân dài như biểu thị cậu bằng cách nào đó đã hiểu.

"Sau đó ông nội chuyển hướng qua tao, thế là tao phải gánh vác cái trách nhiệm không phải của mình để cho ổng đi làm nên cái thời đại bất lương gì gì đó của ổng.". Mikey nhún vai như kiểu học sinh ngoan bị ép phải lãnh trách nhiệm cao cả ấy.

"Vậy à, Mikey-kun cũng không dễ dàng gì nhỉ?". Takemichi mủi lòng xoa đầu Mikey. Còn Mikey thì thỏa mãn tận hưởng sự dịu dàng của cậu.

"Gớm, mày cũng bữa đến bữa bùng chứ hơn gì ảnh mà bày đặt tỏ vẻ đáng thương, Takemichi mày đừng tin, nó xạo chó đó.". Baji nhìn đến ngứa mắt mà chen vào.

"Hả, thật sao?!". Takemichi bất ngờ.

Mikey bị nói trúng tim đen liền quay phắt qua Baji trừng mắt hăm dọa. Mày rửa cổ đợi tao tới xử đẹp mày đi!!.

Nhìn Mikey bị nắm thóp, Baji thỏa mãn một trận. Anh nhếch mép khiêu khích. Hộ bố mày cái.

Một không khí tràn ngập mùi thuốc súng bắn bùm chíu nhau rầm rầm.

"Haruchiyo-kun thì sao?". Takemichi mặc cho hai người kia tràn ngập thuốc súng sau lưng mình bắt chuyện với Haruchiyo.

"Sao là sao?".

"Ý là mày có học ở đây với Mikey-kun và Baji-kun không?".

"Không, tao không.".

"Vậy à,...". Takemichi ngừng lát rồi nói tiếp. "Mà sao tụi mày trở thành bạn với nhau được hay vậy?".

Haruchiyo im lặng, cậu nghĩ hắn không muốn nói nên cũng không định hỏi lại. Cậu chỉ định làm thân với tên này để có gì đó đảm bảo sau này tên chó điên này nể tình bạn mà không chém chết cậu rồi thả cho cá ăn như Mutou thôi.

Thấy không khi hơi gượng Takemichi định ra chỗ Mikey với Baji thì hắn đột nhiên lên tiếng.

"Shinichiro-kun là bạn của anh trai tao, ảnh hay qua nhà chơi nên thành ra quen biết....tao cũng không nhớ bằng cách nào mà tao đã trở thành bạn với Mikey...Tao cũng không chắc nó có coi tao là bạn không nữa...". Lời cuối hắn nói hơi nhỏ nên cậu không thể nghe thấy.

Takemichi ngồi bên cạnh chỉ im lặng lắng nghe, gật gù với những điều hắn nói.

"Cho đến khi...". Hắn nói tiếp.

"Takemitchy, đến đây, để tao chỉ mày vài động tác cơ bản!". Mikey đứng dậy bước đến một khoảng trống giữa võ đường.

Takemichi đang lắng nghe Haruchiyo nói gì đó thì bị Mikey cắt ngang, hắn cũng im luôn không nói nữa. Cậu thấy vậy thở dài một cái rồi cũng thuận theo, đứng dậy đi đến đối mặt với Mikey. Thôi kệ vậy, lần sau có cơ hội sẽ thăm dò tiếp.

"Được rồi, mày muốn chỉ tao cái gì đầu tiên đây?". Takemichi hào hứng.

Mikey cũng cực kỳ cao hứng. "Lần trước tao đã kiểm tra cơ thể mày rồi, người mày mềm mại, nhưng cơ tay và cơ hông rất chắc, thêm cổ chân cũng vững, nên nếu tập luyện thường xuyên ở thế đứng tấn và tập nâng tạ tay sẽ cải thiện sức chịu đựng của cơ bắp, khiến đòn tấn công có hiệu quả hơn.".

"Khi mày dùng nắm đấm thì nên thế này...".

"Còn nếu dùng đòn đá, thì...".

"Hiểu rồi.". Takemichi nghiêm túc lắng nghe.

"Những điều đó mày phải luyện tập lâu dài, còn bây giờ thì thử đấu tập một trận nào!". Mikey cười.

"Hả?". Takemichi ngơ ngác.

"Baji, mày lên đi.".

"Hả, sao lại là tao?!".

"Cứ lên đi, mày chỉ cần đỡ đòn thôi, bảo đảm mày sẽ không thất vọng đâu.". Mikey vỗ vào vai Baji nói thầm vào tai anh. "Và sẵn tiện, đừng có làm Takemitchy bị thương đó.".

"Tao biết rồi, lắm chuyện!". Baji vừa cáu kỉnh vừa đến vị trí đối mặt với Takemichi. Thằng này lại có âm mưu gì đây.

"Cứ bình tĩnh Takemitchy, tao chắc chắn mày sẽ làm được thôi!". Mikey cổ vũ.

Được rồi, tới đây!.

Không đợi Baji thủ thế, Takemichi đã lập tức tấn công trước.

Ngay khi vừa áp sát được, cậu đã nắm chặt nắm tay.

Hự!. Một cú đấm vào vùng bụng. Nếu với sức mạnh như Mikey thì nhiêu đây đủ để hạ đo ván Baji rồi. Nhưng cậu không phải, nắm đấm của cậu chỉ đủ khiến anh ho khan một tiếng.

Baji bất ngờ khi bị cậu áp sát như vậy, anh ngay lập tức chặn lại nhưng vẫn chậm một giây và không đỡ được cú đấm của cậu.

Anh lúc này ăn đau liền bắt đầu vào thế tấn công, anh tận dụng việc khuỵu xuống do thủ thế lúc nãy mà tấn công vào phần eo và chân cậu, muốn nhằm vào việc khóa chân mà vật ngã cậu.

Takemichi như đoán trước được động thái tiếp theo của Baji, liền ngay lập tức dùng hai tay chống lên vai Baji mượn lực nhảy lên không trung tránh vòng tay khoá của Baji.

Ngay khi Baji vừa chụp hụt, cậu liền đổi tay chống trên vai Baji về cùng hướng với anh, xoay người một cái liền từ trước mặt anh đã chuyển thành sau lưng anh, ngay lúc này cậu liền dùng đầu gối tấn công vào mạn sườn.

Baji cười khì một cái, nắm lấy áo cậu kéo cậu vật xuống, ngay lập tức cậu đã nằm dưới thân anh.

"Đừng để tao thất vọng chứ, Takemichi.".

Tưởng rằng đã khoá được Takemichi dưới thân, nhưng anh đã sai lầm khi đã đắc chí quá sớm, ngay khoảnh khắc anh lỏng tay, chính là thời cơ cậu phản công, rút tay ra khỏi cái kềm cặp của Baji, cậu nắm chặt tay.

"Khi mày dùng nắm đấm thì nên thu cánh tay về đằng sau một chút..".

"Thu cánh tay về đằng sau...".

"Khi thời cơ đến thì...".

"Khi thời cơ đến...".

Baji thấy cậu vừa thoát ra khỏi tay mình liền theo phản xạ bắt lấy và vô tình đã khiến mặt anh ở ngay góc độ hoàn hảo và...

"Dồn hết lực vào một đòn và đấm thẳng vào mặt đối phương!!!". Takemichi gào lên dứt khoát và.

Bốp!!. Baji lệch mặt sang một bên trong mắt đầy kinh ngạc.

--Hết chap 12--

Góc tâm sự đọc cũng được không đọc cũng được: thông cảm trình miêu tả đánh lộn của mình gà lắm, nên đọc nghe nó cứ ngang ngang, mọi người thông cảm. Với lại mấy cái tư vấn trong võ thuật là mình bịa đó, chứ mình chẳng biết tí ti gì về võ thuật chuyên môn cả (. ❛ ᴗ ❛.) Tè hé.

(Đáp án câu đố trước : * Tên tiệm bánh được lấy ý tưởng từ 'AllTake'. Allytake nghĩa là 'All yêu Take' ^^.
                                           * Haruchiyo đã nói dối về việc anh trai mua chiếc bánh, thật ra chiếc bánh đó là do anh tự đi mua, và hoàn toàn không phải mua cho Senju.^^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com