Chăm hoa héo tàn
Hint: Johan x Thaddeus
Cách để chăm sóc một đóa hoa dần héo úa không đơn giản là chăm sóc bón phân tưới nước mỗi ngày, mà còn phải dùng lời lẻ ngọt ngào để đóa hoa sớm tươi mới trở lại. Nhận nhiều hạnh phúc, tức khắc hoa sẽ lại nở tươi.
----------~/~----------
Khi Peter đưa Thaddeus về căn cứ của Jiwon. Hiếm khi Jiwon chịu đứng đợi bọn họ từ ngoài về.
Khi nhìn thấy Thaddeus, Jiwon đã không kìm lòng được mà tiến lên mấy bước, giơ tay xoa xoa gương mặt cậu. Giọng nói có chút run rẩy: " Đại ca, nói cho em biết đi, có giống anh Thaddeus không? "
Simon thở dài, vổ lưng Jiwon: " Vào bên trong đã, cháu ngoan còn chưa khỏe hẳn đâu "
Như sực nhớ ra, Jiwon vội vàng dẫn đường, gấp gáp đến độ suýt thì vấp ngã.
" Đây đây, đi hướng này. Biết cháu trai của em về nên em bảo Kageo dọn một phòng riêng cho nó rồi. Mau mau, vào đây nghỉ ngơi cho tốt "
Thaddeus khá ngạc nhiên khi gặp lại Kageo ở đây, nhưng rồi cũng khẽ mỉm cười.
Cậu hướng về phía Jiwon khàn giọng nói: " Cảm ơn cô Jiwon "
Peter dìu Thaddeus về giường, khi nằm xuống các cơ mới được thả lỏng và cơn đau cũng giảm bớt. Thaddeus thở hắt ra.
Jiwon ngồi bên mép giường, giơ tay ra chạm lên gương mặt Thaddeus như phát họa lại.
Peter khẽ nói: " Rất giống Thaddeus "
Jiwon nhéo má Thaddeus: " Không lẽ không giống chị dâu chút nào luôn à? ". Jiwon chậc lưỡi có chút hụt hẫng: " Sao lại như thế được, ít nhất phải giống chị dâu chút chứ. Giống anh Thaddeus không thì khó nhìn lắm "
" Giống Enlucian một chút " Peter nói, cầm ngón tay của Jiwon lần theo đôi chân mày của Thaddeus: " Chỗ này giống Enlucian. Đường nét gương mặt xinh xắn giống mẹ nó lắm "
Đến đây Jiwon mới thở phào: " Giống chị dâu thì tốt rồi "
Thaddeus làm tượng cho Jiwon chạm cũng không dám nói gì, đến bây giờ mới tò mò hỏi một chút: " Cô Jiwon đã gặp bố mẹ con rồi sao? "
" Ừm có, trước lúc tôi mất đi đôi mắt. Cả hai người họ rất đẹp, tôi đoán được nhóc cũng sẽ rất đẹp ". Nói đến đây Jiwon bỗng thất vọng: " Nhưng giống anh Thaddeus thì cũng không đẹp lắm "
Thaddeus dường như không quan tâm đến lời chê bai của Jiwon. Cậu hơi nghiêng đầu cọ má vào bàn tay ấm áp của Jiwon, đôi mắt khép lại.
" Con mệt quá, con ngủ một chút nhé " Thaddeus nói rất nhỏ, bộ dạng rất hưởng thụ bàn tay của Jiwon.
Jiwon khẽ mỉm cười, kéo chăn lên đắp cho Thaddeus rồi ngồi lại với cậu một chút.
Peter bỗng vỗ đầu Jiwon: " Nhờ cô chăm sóc Thaddeus giúp tôi, cô cũng biết đấy Thaddeus thiếu tình thương của mẹ và thiếu một gia đình thực sự "
" Đến đây rồi thì đây là gia đình của nó. Mà... Chúng ta cũng là gia đình rồi kia mà, là cháu trai của chúng ta đấy, em phải làm tốt nhiệm vụ yêu thương nó rồi "
" Ừ, nhờ cả vào cô "
Peter rời đi, Kageo cũng lẽo đẽo theo sau.
" Sư phụ, Thaddeus là cháu của thầy ạ? "
Peter gật đầu: " Là con trai của người anh em cũ của tôi "
Kageo trầm ngâm, rất lâu mới lầm bầm nói: " Bảo sao Judas cứ nhìn Thaddeus rồi nói giống... "
Peter im lặng, đi ra một góc để hút thuốc.
Kageo đứng đó, muốn nghe thêm chút về gia đình của Thaddeus cũng như cựu sứ đồ.
Peter cũng không ngại mà kể cho Kageo một số chuyện về quá khứ của Thaddeus.
Bỗng dưng hắn ngưng lại rồi nói chuyện khác: " Có lẽ tên đó cũng đến rồi "
" Ai cơ ạ? " Kageo mờ mịt hỏi.
Không một tiếng đáp lại, chỉ nghe thấy tiếng MC King sủa vang trời.
Jiwon vội vàng rời khỏi phòng của Thaddeus, đóng cửa cẩn thận để không làm ồn rồi đi ra xem. Vừa đi còn vừa mắng: " Tên nào gây rối vậy? Biết cháu trai của tôi mới vừa ngủ không hả? "
Peter cùng với Kageo cũng đang đi ra.
Vừa ra đến nơi thì thấy MC King sủa, Simon thì cầm kiếm trong tư thế sẵn sàng chiến đấu. Và kẻ đột nhập, là Johan.
Hắn đảo mắt, bực bội chỉ vào Simon: " Đây là cách các người chào đón đồng đội đấy à? "
Kageo nhanh nhảu chặn miệng MC King bằng xúc xích.
Rồi đi đến giải thích cho Simon biết về quan hệ hiện tại của phe ta và Johan.
Simon không tin, hỏi Peter để xác nhận: " Thật sao đại ca? "
Peter gật đầu, khi đó Simon mới thu kiếm lại.
Cũng nhờ Johan có công mà Thaddeus mới an toàn, là một người chú tốt Simon không thể không nói cảm ơn.
" Cảm ơn đã giúp chúng tôi giải quyết con nhóc đó. Nhờ vậy mà Thaddeus ổn rồi "
Nghe đến đây trái tim đang treo trên cao của Johan mới hạ xuống. Hắn thở phào: " Ổn là tốt rồi. Tôi muốn gặp cậu ta "
Hình như không ai muốn.
Jiwon đứng ra, giơ gậy lên chọc chọc người hắn mấy cái: " Xem người ngợm kìa! Kinh chết đi được, làm ơn tắm rửa sạch sẽ giúp tôi "
Không chỉ bẩn mà còn dính máu. Tính đem cái bộ dạng bẩn thỉu đầy vi khuẩn này đi gặp Thaddeus á? Có mà nằm mơ!
Theo lời Kageo nói thì ở đây Peter là lớn nhất nhưng Jiwon là chủ nhà nên phải nghe lời Jiwon.
Cuối cùng Johan phải ngoan ngoãn đi tắm trước khi đến gặp Thaddeus.
Peter cho Johan bộ quần áo, hắn mặc tạm vào rồi đến phòng thăm Thaddeus. Khi ấy Thaddeus vẫn đang ngủ.
" Vết thương thế nào rồi? "
" Ổn rồi, ngoan ngoãn tĩnh dưỡng thì cùng lắm nửa tháng là khỏe hẳn "
" Thế thì tốt ". Johan nhìn Thaddeus rất lâu, cảm thấy có người ở đây những câu hắn sắp nói ra rất kỳ cục nên đuổi người đi.
Khi căn phòng còn lại hai người, Johan liền nắm tay Thaddeus đưa lên môi một lúc lâu.
" Thật may là cậu còn sống. Tôi không cho phép cậu chết Thaddeus, có thì phải do tôi giết! "
" Tôi ở đây rồi, sẽ bảo vệ cậu tốt hơn mấy tên già khú đó "
" Nhớ cảm ơn tôi đấy, nhờ tôi kéo thời gian mà cậu phẫu thuật thành công ". Hắn im lặng, nhìn chằm chằm vào gương mặt ngủ say của Thaddeus, đột nhiên hắn vùi mặt vào bàn tay cậu: " Trả ơn tôi đi, ôm tôi hay hôn tôi cũng được. Tôi.... Khá nhớ cậu "
Vuốt tóc Thaddeus, bàn tay lạnh ngắt của hắn liền cảm nhận được hơi nóng từ làn da của cậu. Johan sững người, áp bàn tay Thaddeus lên má rồi áp trán mình lên trán Thaddeus. Tay vẫn có nhiệt độ bình thường nhưng trán dường như đang nóng dần lên.
Johan không phải kẻ ngu, ngay lập tức tung chăn ra rồi chạy ra ngoài hét lớn: " Gọi bác sĩ! Thaddeus sốt rồi! "
Căn cứ chỉ có mấy người, sau tiếng hét đó chưa đầy năm phút tất cả đã có mặt tại phòng của Thaddeus.
Jiwon đau lòng vắt khăn ấm chườm lên trán Thaddeus trong lúc đợi bác sĩ đến.
Bác sĩ cũng là người quen, dưới trướng cựu Nathaniel để lại cho Peter. Sau này Peter đuổi đến chỗ Jiwon cho đến hiện tại.
Cô nhanh chóng đến nơi khi có cuộc gọi từ Jiwon. Căn phòng toàn những tên đàn ông cao lớn, bà cô nhỏ bé nhút nhát này thấy có hơi sợ.
Jiwon nhường chỗ cho bác sĩ, cô nhanh chóng kiểm tra sức khỏe cho Thaddeus.
" Chỉ vừa phát sốt thôi cũng may ". Cô bình tĩnh lấy kim tiêm ra: " Có lẽ là do di chuyển đường dài, thay đổi khí hậu. Trạng thái phát sốt này khá bình thường nhưng với cậu ấy thì sẽ nguy hiểm hơn nếu sốt quá cao "
" Cũng may " Jiwon vuốt ngực thở phào.
Bác sĩ gật gù.
Nâng bàn tay Thaddeus lên, dựa vào ánh sáng mà tìm đến mạch máu ghim kim truyền nước biển.
Khi mũi kim vừa chạm vào da thịt Thaddeus, Johan lẫn Kageo đều giữ tay bác sĩ lại.
Không để mọi người thắc mắc Johan đã nói: " Thaddeus rất sợ kim chích "
Bác sĩ cười trừ, khéo léo rút tay ra khỏi tay hai người: " Nhưng phải truyền nước biển. Cậu ấy ngủ rồi sẽ không thấy đau đâu "
Johan hơi cau mày, đi vòng sang bên kia giường, nhanh chóng che mắt Thaddeus lại: " Được rồi "
Bác sĩ vẫn giữ nụ cười, cúi đầu ghim kim truyền nước biển vào tay Thaddeus. Ngón tay cậu khẽ giật lên một cái.
Bác sĩ tiêm cho Thaddeus thuốc hạ sốt, truyền nước biển rồi rời đi.
Jiwon vẫn bên cạnh chăm sóc Thaddeus, nhún khăn vào nước ấm đắp lên trán, cẩn thận lau cơ thể giúp hạ sốt.
Nhưng nửa đêm Thaddeus vẫn sốt cao lên còn mê sảng.
Jiwon túc trực bên giường của Thaddeus cả đêm. Johan cũng không rời đi mà ngủ lại bên sofa trong phòng.
" Hức... Mẹ ơi... " Thaddeus nắm chặt chăn, nức nở khóc trong cơn mê sảng.
Jiwon đau lòng, đưa tay xoa đầu cậu: " Không sao rồi Thaddeus, mọi chuyện đã qua rồi "
Johan nhìn một lúc, trong tim không khỏi dâng lên cảm giác kỳ lạ. Có lẽ là sự ganh tị.
Hắn biết nhóm bọn họ thì ngoài Kageo ra ai cũng có quan hệ thân thiết từ Vinh Quang. Thaddeus còn đặc biệt hơn, là cháu trai duy nhất của bọn họ nên việc Thaddeus về đây và được chăm sóc cẩn thận. Nhiều người vây lấy cậu khiến hắn thấy rất ganh tị.
Nếu bây giờ còn ở Glory, chắc chắn Thaddeus sẽ mãi là của một mình hắn. Nhưng đây không phải Glory.
Johan rời khỏi ghế, đi đến vổ vai Jiwon: " Cô ngủ một chút đi, để tôi chăm sóc Thaddeus "
Jiwon đã không ngủ gần như suốt một đêm, bây giờ đã gần hai giờ sáng cô cũng đã thấm mệt. Jiwon bóp trán gật đầu đồng ý với Johan.
Johan ngồi xuống bên mép giường, nhẹ nhàng xoa lên mu bàn tay vẫn còn kim truyền nước biển. Chắc Thaddeus rất đau.
Hắn học theo Jiwon, nhún khăn vào nước ấm để lau người cho Thaddeus. Đều là đàn ông, Johan lau được nhiều chỗ hơn cũng giúp hạ sốt nhanh hơn.
Tác dụng của thuốc cũng rất tốt, gần đến sáng Thaddeus đã không còn sốt nữa.
Bác sĩ đến kiểm tra và chích thêm một mũi thuốc.
Thaddeus đã tỉnh, cơ thể cậu nặng nề như đeo đá lại còn chóng mặt không ngồi dậy nổi. Nhìn thấy bác sĩ lấy kim tiêm đã sợ đến tái xanh mặt mày, muốn chạy trốn cũng không chạy nổi.
Johan xoa đầu cậu: " Chỉ là kim chích thôi mà, bình thường bị thương đau hơn cậu còn chưa sợ bây giờ lại sợ cái thứ bé tí này à? "
Thaddeus mếu môi, giọng nói có chút khàn đặc của người bệnh: " Khác nhau mà... Đau lắm "
Bác sĩ nâng tay Thaddeus lên. Cậu lập tức vùi mặt vào người Johan trốn đi. Nhưng cơn đau mãi không đến mà còn nghe tiếng dụng cụ của bác sĩ đang dọn dẹp.
Thaddeus ngớ người hé mắt ra nhìn.
Bác sĩ vô tư nói: " Tiêm xong rồi. Ngày mai sẽ rút kim truyền nước biển. Bây giờ nghỉ ngơi ăn uống điều độ và uống thuốc đầy đủ nhé "
Thaddeus: Ồ...
Hình như... Cũng không đau lắm.
Thaddeus mềm nhũn người dụi mặt vào bụng Johan: " Tui đói "
Jiwon nghe lời dặn của bác sĩ, Peter thì ghi chú lại những món nên ăn và không nên ăn để nấu cho Thaddeus. Mỗi người một việc, cùng nhau chăm sóc Thaddeus đến khi hoàn toàn hết bệnh.
Peter xoa đầu Thaddeus: " Ăn cháo tôm nhé? "
Thaddeus kêu một tiếng " ưm " rất nhỏ. Peter dịu dàng nhìn cậu, xoa đầu thêm một cái rồi rời đi kéo theo cả Kageo và Simon.
Jiwon cũng rời đi. Căn phòng chỉ còn lại Thaddeus và Johan.
Johan vòng tay ôm lấy Thaddeus: " Lại chóng mặt à? Mau nằm xuống giường đi "
Thaddeus lắc đầu: " Hong phải, mà... Sao ông ở đây? "
" Đi theo cậu đến đây "
" Nhưng tại sao? "
Johan khẽ hôn lên trán Thaddeus: " Cậu ở đâu tôi ở đó "
Thaddeus lại dụi vào vai Johan, lầm bầm: " Hôm nay Alipede thật kỳ lạ "
Vì không để Thaddeus ngủ trước khi ăn nên Johan kiên nhẫn nói chuyện với cậu, nói chuyện phiếm, về trận chiến với Matthew, nói rằng mọi người vất vả thế nào chỉ để cậu binh an. Trong lúc đợi đến khi Peter mang cháo vào.
Thaddeus biết rõ Peter giỏi nấu ăn nhưng đây là lần đầu tiên cậu ăn món chính tay Peter nấu.
Gã đàn ông ngồi bên mép giường, cẩn thận thổi nguội cháo rồi đút cho Thaddeus. Bạn nhỏ vẫn dựa vào Johan cứ thế ăn cháo do Peter đút.
Cháo rất ngon, mùi vị rất đặc biệt, đặc biệt đến mức mới ngửi thấy mùi là cậu đã nhận ra ngay.
" Là tôi học từ Enlucian, còn rất nhiều nữa nếu nhóc muốn tôi sẽ nấu. Mùi vị của mẹ nhóc tôi sẽ mang về cho nhóc "
Thaddeus ăn tiếp thìa cháo, híp mắt cười: " Ngon quá... Ngon như cháo mẹ nấu vậy... "
" Giống như mẹ đang ở đây " Thaddeus mím môi, đôi mắt đỏ hoe dù cậu đã cố để nước mắt không rơi xuống.
Johan xoa nhẹ lên mí mắt cậu. Dỗ Thaddeus ăn hết bát cháo to.
Khoảng thời gian này cả căn cứ hợp tác với nhau, yêu thương Thaddeus hết mực đem lại cảm giác an toàn cho cậu.
Thaddeus rất thích làm nũng với Jiwon, khi ấy sẽ được Jiwon ôm lấy, dịu dàng ấm áp như trong vòng tay của mẹ.
Simon rảnh rỗi sẽ lại ngồi bên cạnh Thaddeus nói về khoảng thời gian trước của các anh em sứ đồ, những câu chuyện xoay quanh cựu Thaddeus. Nói rằng tính cách của cậu rất giống bố.
Peter luôn làm tốt nhiệm vụ của mình, nấu những món đủ dinh dưỡng cho Thaddeus, đảm bảo cậu ăn uống đúng theo bảng dinh dưỡng. Nhanh chóng hồi phục thể lực.
Kageo với Johan cũng không rảnh rỗi. Thaddeus hết sốt, nội thương cũng đã dần hồi phục tốt. Hai người cùng nhau giúp Thaddeus về vấn đề luyện tập. Dù vậy phổi vẫn chưa hoàn toàn ổn nên mới chơi với nhau một chút cậu đã thở không ra hơi. Để Jiwon biết chắc chắn sẽ bị mắng một trận ra trò.
Từ ngày có Thaddeus căn cứ bỗng trở nên náo nhiệt hơn. Cãi nhau vì Thaddeus, náo loạn vì Thaddeus, làm hòa nhau vì Thaddeus.
-----~/~-----
Mái ấm tình ( hoa ) thương ( hồng ) có khác (;¬_¬)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com