Chương 10
Mặt nước bốc hơi nóng hầm hập. Vietnam vuốt mặt, từng giọt nước nóng lăn tăn hai bên sườn má giúp cậu sảng khoái hơn đôi chút. Những ngón tay thanh mảnh chậm rãi lướt dọc từ trên xuống, đến khi chạm vào khoé miệng, Vietnam bất giác tự cắn môi mình thêm lần nữa.
Đệt mợ, nụ hôn đầu của cậu.
Vietnam từng tưởng tượng đến một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp cùng đôi môi đỏ thắm quyến rũ, người mà cậu sẽ trân trọng gửi tặng nụ hôn đầu tiên của mình. Đó có thể không phải một người đồng hành cùng cậu lâu dài, nhưng chí ít thì giữa cậu và cô ấy vẫn tồn tại một thứ tình cảm hết sức thiêng liêng.
Nhưng thực tế thì chẳng có cô gái nào cả, chỉ có một tên đàn ông đáng ghét (hơi hơi đẹp trai) nở nụ cười toe toét, và hắn hôn cậu vì cái lí do lãng xẹt là muốn tỏ ra thiện chí trong lần gặp đầu tiên.
Đệt.
Vietnam úp mặt xuống nước, trong lòng hẫng hụt. Cậu chưa thể chấp nhận được sự thật một giấc mộng be bé của mình đã vỡ tan tành.
Thailand bước vào, thấy phần gáy thanh tú lộ ra bên ngoài của cậu đỏ bừng lên. Anh phì cười.
"Ôi trời, đừng bảo thủ nữa anh bạn của tôi ơi."
Vietnam ngẩng đầu, tình trạng khuôn mặt không khá hơn phần gáy là bao.
"Tôi biết điều đó," Cậu rầu rĩ nói, "Tôi chỉ là... hơi khó chấp nhận. Lúc nãy thật sự cảm ơn anh."
Nếu không nhờ Thailand kéo cậu ra khỏi đó, có thể cậu vẫn phải đứng chịu trận trước mặt hai countryhuman cường đại bậc nhất thế giới.
"Phải rồi, tôi nghĩ là cậu sẽ quan tâm đến tin này," Thailand trượt người xuống, trầm mình vào trong làn nước ấm áp, "Cuộc họp thường niên của giới tư bản sẽ diễn ra vào cuối tuần sau, ở tại Jakarta luôn."
Vietnam dựa người vào thành đá, cau mày lại. Cậu không nhận được thông tin về việc này trước đó.
"Ngay sau cuộc họp ASEAN?" Vietnam lẩm bẩm, "Ra đây là lí do nhóm MalPhilIndo mời hai người họ đến. Nhưng sao lại dồn dập vậy...?"
"Đúng là có một không hai nhỉ," Thailand bình luận, "Ái chà, thậm chí lúc nãy về phòng tôi mới nhận được thông báo cơ, nghe nói có vị khách đặc biệt tham gia. Indonesia tự nguyện tổ chức đợt họp này và được bên trên chấp thuận. Tôi cũng không ngờ USA sẽ dễ dàng như thế, ngài ấy và Indonesia vốn cũng chẳng thân thiết gì cho cam."
Vietnam xoa cằm, "Ý anh là America có mục đích riêng?"
"Ừa... có vẻ vậy." Thailand nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, "Ngài ấy chắc đang nhắm đến một nơi... hoặc một người nào đó ở đây."
Vietnam rùng mình một cái, chắc America không thù cậu đâu. Cậu chẳng hề làm gì sai. Hơn nữa cậu cũng không phải nhân vật đủ quan trọng để một người quyền lực đứng đầu thế giới như gã phải bận tâm. Canada cũng tương tự như vậy thôi... nhỉ? Có lẽ hắn ta chỉ hơi bị tăng động và muốn thử những thứ mới mẻ, chứ không hề mang ý đồ gì với cậu. Có lẽ cậu đã tự ảo tưởng quá nhiều.
Suy nghĩ này phần nào khiến Vietnam thoải mái hơn. Cậu thở hắt ra, thả lỏng người lại, trượt lưng lên thành đá đằng sau một cách khoan khoái.
Thailand chăm chú quan sát góc mặt nghiêng của Vietnam. Cậu có một làn da hồng hào, lông mi dài, hơi cong cong, cằm cậu nhọn và nhỏ, vầng trán cao sáng sủa. Khi còn bị nhầm là nữ, Vietnam không được tính vào hạng mỹ nhân, cậu không đẹp một cách sắc sảo và quyến rũ như Philippines, chỉ có thể coi là tương đối ưa nhìn so với tiêu chuẩn chung của mọi người.
Nhưng nếu đã biết cậu là nam, với cái khuôn miệng cứng rắn, bờ môi đỏ máu không cần bôi trát gì thêm, cơ thể thon gầy cân đối, cùng cần cổ mảnh mai và thanh thoát đó.
Thailand nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô khốc. Vietnam cực kỳ xinh đẹp. Cái kiểu đẹp vừa cứng cỏi vừa mềm mại, hai thứ đối lập cùng lúc dung hoà trong một con người. Ai thấy bình thường, chứ Thailand thì điên lên mất.
"Ê Vietnam," Thailand lên tiếng, cậu bèn nghiêng đầu nhìn anh, "Nếu tôi là con gái thì sao...?"
Câu hỏi chỉ dừng lại ở nửa chừng, nhưng Vietnam hiểu ý sau đó. Cậu cảm thấy hơi khó xử, do dự không trả lời ngay. Hồi trước quan hệ giữa cậu với Thailand không được tính là tốt, anh là một trong những người ghét khối Xã hội chủ nghĩa cay đắng, bởi vậy nên không có cái nhìn thiện cảm với cậu. Mọi thứ chỉ bắt đầu khi cả hai người cùng phải đương đầu với tính tình khó chịu của Cambodia. Và rồi khi phát hiện cậu là nam thì tình thương mến thương tăng đột biến. Vietnam biết Thailand là một người thoải mái và không câu nệ, có điều cậu thật sự không thích nghi ngay được với sự thay đổi chóng mặt ấy.
Thấy cậu im lặng, Thailand lại nghĩ cậu không hiểu. Anh quả quyết nắm lấy khuỷu tay Vietnam, nhìn thẳng vào mắt cậu.
"Tôi bị cậu hấp dẫn," Anh nghiêm túc nói, "Thật đấy, tôi muốn cậu làm bạn giường với tôi. Cậu bảo cậu là trai thẳng, cậu không muốn quan hệ với nam thì tôi có thể đổi giới tính sang nữ."
"Không... không phải cái đó..." Vietnam lắp bắp, cậu không ngờ Thailand dám nói toạc móng heo ra như thế.
"Vậy tức là cậu có thể làm với nam?" Khoé mắt Thailand cong lên, "Vị trí cho cậu tuỳ chọn đấy. Tôi thường nằm trên, nhưng nếu cậu không thoải mái thì tôi sẵn sàng nằm dưới..."
Roẹt!
Cánh cửa dẫn vào bể đột ngột mở rộng, cả Thailand và Vietnam giật mình quay lại, tròn mắt nhìn những vị khách mới tới. Ba người đàn ông lần lượt đi vào, trên người chỉ quấn độc một chiếc khăn ngang hông.
Canada huýt sáo nhìn cảnh tượng bày ra trước mắt, Thailand đang nắm lấy khuỷu tay Vietnam, dồn cậu vào trong góc bể.
"Quan hệ của các cậu tốt thật đấy, vậy mà trước đây tôi không biết." Indonesia bình luận, giọng nói lạnh băng băng, thật khó để nhìn ra anh ta đang có cảm xúc gì. Điều này khiến Vietnam liên tưởng đôi chút tới Soviet.
America chỉ ngoác miệng cười trong im lặng, gã không bỏ chiếc kính đen thương hiệu của mình ra, nhưng lông tóc Vietnam vẫn dựng đứng lên. Cậu biết đôi mắt xanh lơ sau cặp kính đang chú mục vào cậu.
Đoé ổn rồi. Gã vẫn ghim cậu.
"A xin chào, mọi người cũng tới tắm hả," Thailand cười vô tư, dường như anh chẳng bao giờ bị ảnh hưởng bởi không khí xung quanh, "Tất nhiên là quan hệ của tôi với Vietnam vốn rất tốt rồi, Vietnam nhỉ? Tôi mới nhìn một phát đã biết cậu ta là con trai mà lị."
Vừa nói, anh vừa khoác vai cậu. Vietnam hơi cúi đầu xuống, việc tiếp xúc da thịt với Thailand hiện giờ khiến cậu không thoải mái.
"Hmm mọi người đến đây để thư giãn mà có chúng tôi thì phiền quá," Thailand tiếp tục nói, "Chúng tôi cũng ngâm đủ rồi, tôi với Vietnam xin phép lên trước, mọi người cứ thoải mái nhé."
Không quen với phong cách của Thailand là thật, nhưng Vietnam vẫn hết sức cảm kích sự tinh tế khó tin này. Anh chưa từng đặt câu hỏi về quan hệ lúc trước của cậu, nhưng anh vẫn dễ dàng cảm nhận được sự gượng gạo giữa cậu và nhóm người kia.
"Sao có thể thế được chứ," Canada cười híp mắt, "Càng đông càng vui mà, tôi còn mong được ngâm nước nóng và trò chuyện chung với hai người nữa đấy."
"Haha ngài dễ tính quá Canada," Thailand cũng cười xuề xoà đáp lại, "Nhưng mà ngài biết đấy, bọn tôi cũng ngâm được một lúc rồi, ngâm nhiều quá dễ bị cảm lắm."
Vietnam một mực yên lặng để Thailand đối đáp, cậu thậm chí còn cảm giác được sấm đang nổ đì đùng giữa hai người bọn họ.
"Vietnam thì sao?" Đúng lúc này, Indonesia lên tiếng cắt đứt sự căng thẳng, "Cậu muốn ngâm nữa không?"
"Không," Vietnam ngẩng đầu lên, cậu nới lỏng vòng tay đang siết quanh cổ mình ra một chút, rồi nhìn thẳng vào Canada. Nụ cười vui vẻ dường như lúc nào cũng dính chặt trên mặt hắn. "Cảm ơn anh đã mời, nhưng tôi xin phép đi trước. Tôi với Thailand cũng ở đây khá lâu rồi."
"Tiếc nhỉ," Canada tươi cười đáp lại, "Tôi đã nghĩ là có thể tìm hiểu thêm về cả hai cậu, nhưng thôi không sao, có gì chúng ta gặp lại sau."
Vietnam gật đầu. Cậu đứng dậy, thu lấy chiếc khăn đang vắt một bên, rồi men theo gờ đá đi lên. Dáng người cân đối như ẩn như hiện sau làn hơi nóng bốc lên từ mặt nước.
"Cơ thể cậu trông tuyệt đấy," Canada thoải mái bật ngón tay khen ngợi, "Chắc cậu cũng phải tập luyện rất chăm chỉ phải không."
Vietnam khựng lại, cậu quấn chặt chiếc khăn quanh hông trước khi bước hẳn ra khỏi suối nước nóng.
Thailand ở đằng sau ngước đầu lên, từng múi cơ bình thản trên ngực và bụng Vietnam lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh nhìn của anh chàng. Anh nuốt thêm một ngụm nước bọt, yên lặng rời mắt sang chỗ khác.
Vietnam đi nhanh ra khỏi khu tắm nam, giả bộ làm lơ ba cặp mắt soi mói chẳng thèm khách khí đang nhìn chằm chằm vào người cậu. Dẫu chẳng ưa gì hai người đó, Vietnam không phủ nhận bản thân có hơi ghen tị. Tên Canada kia khi mặc quần áo trông khá gầy, cởi rồi mới biết hắn cũng một chín một mười với America. Đã từ lâu cậu tự chấp nhận việc bản thân không thể đô con hơn được, nhưng mỗi lần nhìn Soviet với Cuba cậu vẫn đỏ hết cả hai mắt.
Tạo hoá đúng là trêu ngươi.
Vietnam mở tủ đồ, cầm lấy một chiếc khăn khác lau đầu, Thailand cũng vừa lúc bước ra ngoài.
"Cảm ơn anh." Vietnam dứt khoát nói. Đối với cậu việc gì cũng phải rạch ròi.
"Không có vấn đề gì," Thailand mở cửa tủ khác lấy khăn, "Có thể tôi hơi vô duyên, nhưng cậu từng đắc tội với ngài USA à?"
Vietnam ho nhẹ một cái, "Tôi từng lỡ tay đấm vào mặt anh ta. Chắc không đến mức thù tôi đâu đúng không? Tôi thật sự không cố ý, tất cả chỉ là tai nạn..."
"..."
Vietnam quay đầu, Thailand đang chết lặng nhìn cậu.
"Ừ thì chắc... không đâu." Thailand lẩm bẩm, "Ý tôi là... ngài ấy khá... nhỏ mọn? Nhưng không đến mức vô lý."
Tức là cậu bị ghim thật à?
"Chắc không sao, ngài USA cũng chưa đánh cậu mà phải không? Từ lúc gặp cậu ngài cũng không tỏ ra thù ghét. Tức là ngài ấy không để bụng đâu."
Từng tìm cách cưỡng hiếp có tính không? Vietnam đảo tròn mắt, quyết định không nghĩ nữa. America không thể hiện sự thù địch là thật, dù cậu ở phe đối nghịch với gã và từng chơi gã một vố. Có lẽ suy nghĩ ban đầu của cậu đúng, cậu không đủ tầm để gã phải quan tâm. Cái gã muốn là sự sụp đổ hoàn toàn của Soviet kia.
"Mà này anh bạn," Thailand nói tiếp, Vietnam bèn nhìn anh, "Có phần thưởng nào cho lời cảm ơn không?" Anh bổ sung thêm khi thấy cậu ngơ ngác, "Một nụ hôn thể hiện sự thân ái giống ở chỗ cậu chẳng hạn? Tôi không phiền đâu."
"..."
"Được rồi tôi đùa thôi," Thailand nhún vai, "Nhưng tôi vẫn tò mò, ngài Canada có vị như thế nào vậy?"
"Anh có thể tự trải nghiệm." Vietnam làu bàu, vò mạnh khăn trên đầu, "Với tôi thì như sh*t."
Vietnam nhìn cánh cửa tủ một lát, cậu ít khi tò mò về chuyện của ai đó không liên quan đến mình.
"Tại sao anh lại có hứng thú với tôi?" Cuối cùng cậu vẫn hỏi, "Tôi biết anh thích con trai, nhưng tôi không phải lựa chọn duy nhất, thậm chí còn chẳng có gì nổi bật. Trước đó anh và tôi cũng không hề thân thiết."
Thailand nhìn chằm chằm vào cậu, như thể cậu vừa hỏi câu gì đó rất lạ.
"Ngoại hình của cậu hợp gu tôi," Anh nói, "Và chưa ai nói cho cậu rằng cậu rất đẹp à? Nếu chưa thì để tôi nói hộ cho."
Vietnam chớp chớp mắt. Cuba từng khen cậu xinh trai nhiều lần, nhưng cậu thường bỏ qua, vì nghĩ anh chỉ nói đùa. Đàn ông bình thường cũng không hay để tâm đến mấy chuyện như vậy.
"Tôi chính thức theo đuổi cậu nhé," Thailand đóng cửa tủ lại, khoanh tay nhìn người bên cạnh, "Cậu thích gu như thế nào? Gái hay trai? Da ngăm hay da trắng? Gợi cảm hay dễ thương?"
Vietnam không thể ngờ được có một ngày chính cậu lại trải nghiệm cái kiểu nói về yêu đương một cách thẳng thắn như thế. Cậu vốn là người vô tư và lanh lợi, nhưng bởi vì chả bao giờ suy xét đến tình cảm, hơn nữa cũng không quen nói bô bô chuyện trong lòng cho người khác, nên thành ra chưa thích ứng được ngay với phong cách của Thailand.
Chưa kể cậu tôn sùng tình yêu đích thực, còn Thailand lại hoàn toàn thản nhiên với việc theo đuổi vì thể xác. Có lẽ là ảnh hưởng từ mấy countryhuman phương Tây.
"Tôi không quen với việc đó." Vietnam thừa nhận.
"Tôi không ép cậu phải quen ngay mà," Thailand bật cười, "Cậu chỉ cần nói cho tôi biết gu của cậu, thứ chúng ta không thiếu nhất là thời gian. Gu ngoại hình ấy."
Gu ngoại hình của cậu.
Vietnam bất chợt nhớ tới Soviet. Cậu từng nói với hắn cậu thích những người con gái dịu dàng nhỏ nhắn.
"Nếu là nam thì phải đô con, thật đô vào," Vietnam chậm rãi nói, "Cơ bắp cuồn cuộn, sáu múi rõ ràng. Cao 2 mét. Đẹp nữa."
"..."
"Sh*t, cậu nằm dưới à." Thailand chửi thề.
"Không được," Vietnam nghiêm túc lắc đầu, "Tôi nằm trên."
"..."
"Sao vậy?"
"Gu cậu độc đáo thật."
"Cậu làm được không?" Vietnam tò mò hỏi. "Ý tôi là thay đổi ngoại hình ấy."
Đến lượt Thailand lắc đầu, "Trừ phi cậu cho tôi một hình mẫu để tôi biến thành giống y hệt, còn lại những biến đổi trên cơ thể vẫn phải dựa trên đặc điểm gốc của tôi. Thôi thì..."
Anh vỗ vai Vietnam, cười cười, "Chúng ta hâm nóng tình cảm từ từ dần dần, tôi không tin là cậu sẽ không thích tôi, dù tôi không phải gu cậu."
Mys
29/12/2023
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com