Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Cỏ Lau

" Em muốn bản thân mình chết trong một đồng cỏ lau thật to lớn và xanh tốt
vì lúc ấy sẽ chẳng ai biết bản thân em lúc ấy khi chết thảm hại tới dường nào"

Cậu trai tóc hồng trước mặt tôi đã nói vậy khi tôi đặt ra một câu hỏi mà có thể mang tính chất khá tiêu cực đối với một số người

_ Khi chết em muốn chết ở một nơi như nào?

Tôi đã hỏi vậy với cậu nhóc ngồi đối diện tôi như vậy đấy khi cả hai đã gặp nhau trước đấy không lâu .Ấn tượng của tôi đối với cậu nhóc này là gì nhỉ? Hm...

Chắc có lẽ là nhiều lắm nhưng mà đối với một người đã gặp nhiều bệnh nhân nhiều độ tuổi lối sống và hành trình khác nhau thì có lẽ tôi cũng đã dần quen với những thứ kỳ lạ đấy rồi, cậu nhóc có một mái tóc khá ổn..hm phải nói sao nhỉ trông giống như việc bạn đi vào tiệm nhuộm tóc yêu cầu người ta nhuộm một màu trong các khuôn mẫu mà bên tiệm ấy đề ra mà khi đang làm dở thì hết thuốc nhuộm ấy. Tôi thề nếu tôi là thằng nhóc ấy thì tiệm đó không yên với tôi đâu.

Dưới mắt thằng bé thì có hai vết sẹo khá đối xứng nhau , đôi mắt thì tựa như hủ mật ong đầy sự ngọt ngào vậy nhưng trong nó lại cứ thế mà phản phất nổi buồn khó nói, gương mặt bầu bĩnh cũng có chút đáng yêu. Nhìn tổng thể thì cứ như một chú mèo con đang tuổi dậy thì ấy, nhưng mà tuy vậy nhưng gần mắt và một bên miệng của thằng bé lại có những vết sẹo mà chắc nguyên nhân nó ở đó thì đối với nhóc ấy cũng khó nói lắm...

Nếu bạn hỏi tại sao tôi lại kêu nhóc ấy là thằng bé hay kiểu xưng hô dành cho mấy người mà nhỏ tuổi hơn ấy hả ?🤔

Vì bản mặt nhóc ấy cứ non choẹt chứ sao, tuy vậy nhưng chắc cũng do dòng đời xô đẩy mà mới có tính cách như vậy Cũng hơi dài dòng nhưng tôi cũng biết sao giờ?.Thôi thì cứ coi như là tạm vô vấn đề chính nhỉ.

Tôi cũng chẳng biết nói gì ngoài những dòng này. Cái nghề này chẳng khác gì một cái thùng rác di động biết đi mà phải hứng chịu những thứ đau khổ của người khác phải chịu đựng rồi phải phân loại và giải quyết nó vậy, vào nghề được vài năm nhưng mà việc tôi gặp những bác sĩ tâm lý khác hàng tháng thì như cơm bữa ý, đều như vắt chanh chẳng thiếu tháng nào. Nói chung cái nghề này như cức mà bản vừa mới rặn được một phần ra ngoài mà phải nuốt lại vô trong ruột già vì rặn đéo ra và bỏ đéo được ý.

Vừa tởm vừa hôi nhưng mà rặn thì đau đuýt đéo chịu được với muốn sang chấn tâm lý vì tưởng bản thân bị trĩ không.

Cơ duyên để tôi gặp được thằng bé này thì chắc tôi cũng phải cảm ơn con đĩ bệnh nhân trước đó của tôi,hmm.. đit con bé ấy giàu vcl phải gọi là nước tường đổ vách gia đình có bố mẹ là thương nhân làm ăn khắm khá nhưng mặc cái lại hay đi xa bỏ con nhóc và đứa em ở nhà cùng bảo mẫu, thì chuyện gì đến cứ như bao cái tiểu thuyết máu chó mà bạn hay đọc trên mạng hay là lướt trên mấy cái ứng dụng có đăng ba cái video ngắn lên ấy con bé đấy và đứa em trai thì cứ bị con ả bảo mẫu kia bạo hành tâm lý lẫn thể xác tới khi phát hiện ra thì nhóc ấy đã mắc tâm bệnh lẫn thân thể thì chẳng biết bao nhiu là vết thương may là đứa em không bị sao. Bạn đang thắc mắc vì sao cha mẹ con bé đấy khi về lại không phát hiện ra điều gì bất thường ý hả ?.

Thì do bà bảo mẫu ấy là em ruột của bà mẹ chứ sao, Lần đầu gặp con bé lẫn gia đình thì chẳng có gì là tốt lắm quăng cho tôi nguyên cục tiền nói nhiều vãi tôi đéo nhớ nhưng nói chung bảo tôi làm đéo gì làm miễn sao chữa bệnh con gái của ổng bả là được ;:)(, Đuma ít kiu mi hong ấy mình đem con gái lẫn đống tiền này về cho tôi thồn dô bản họng của gia đình vô trách nhiệm này được không thêm cái nết kênh kiệu khó ở của con nhóc ấy thì thề đúng kỉu combo tôi ghét nhất.

Nhưng thôi biết sao giờ mình nghèo nên cũng biết thân biết phận chút để có tiền nạp game ăn no ngủ kĩ qua ngày chứ không lại chết trôi sông lạc chợ ở đâu thì khổ, ai rồi cũng sẽ bị tư bản tha hóa dần theo thời gian thôi .

27/07/20xx
Buổi trị liệu tâm lý thứ 10
Tên : Mitsukichi Yamada
Tuổi :1x
Bệnh : rối loạn chống đối xã hội , sợ không gian hẹp, sợ bóng tối.
Kết thúc liệu trình : Yamada cuối liệu trình có tâm lý cãi thiện hơn những lần trước theo lời kể của gia đình đã ăn uống đỡ hơn trước nhưng vẫn có chút vấn đề về không gian tối và hẹp tuy không nặng như lúc đầu nhưng cũng có chút tiến triển

Chấp bút ở cuối trang ở cuốn hồ sơ bệnh lý mà tôi đem theo kèm theo tiếng thở dài nhìn tấm lưng con bé xa dần mà lòng tôi thấy có chút nhẹ nhõm chắc trị xong cho nhóc này tôi nên về mà lên giường ngủ ngay và luôn nhưng rồi lại cũng khiến cho tôi có chút không nỡ vì ly whisky trên bàn. Ừ thì bạn biết đấy?! rượu đôi khi cũng có thể giúp người ta chữa lành tâm hồn thêm tiếng nhạc du dương thường thấy ở những quán bar đêm thì còn gì tuyệt hơn.

Đi tới quầy tính gọi thêm một ly Mocktail trà chanh để uống thì ánh mắt tôi lại va phải cậu nhóc tóc hồng đang ngồi đấy không, có lẽ màu tóc ấy cũng đã khá nổi bật trong những ánh đèn mờ ở nơi này. Ấn tượng thì cũng như tôi đã nói ở trên nhiều lắm khó mà nói hết được có khi mất cả tiếng ấy chứ, cuối cùng thì người ngỏ lời trước cũng là tôi nhỉ?! Chẳng nhớ nữa.

Nhưng có lẽ hai đứa tôi có vẻ hợp cạ đấy chứ từ chủ đề đến chủ đề khác như những bộ truyện hay tiểu thuyết cả hai yêu thích nhất hay đến cả truyện thường nhật về cuộc sống như thế nào, có lúc thằng bé cũng bảo với tôi rằng tôi giống cô bạn của nhóc ấy lắm..hm.. Tôi cũng chẳng biết nữa vì khi tôi hỏi về cô bạn ấy thì hai ngón tay của thằng bé cứ xoa xoa vào chiếc ly trước mắt rồi nhìn nó với ánh mắt có chút buồn và ...nhớ về hồi ứng về cô bé ấy chăng ?,không rõ nhưng có lẽ đấy là chuyện riêng của người ta, tôi tốt nhất là hạn chế sen vào truyện đời tư của người khác.

Nói chuyện được một lúc nữa thì lúc ấy tôi chẳng biết bản thân mình bị gì mà có thể phát ngôn được một câu có thể xem là khá tiêu cực như vậy với một thằng nhóc mới vị thành niên nữa.

"Khi chết em muốn chết ở một nơi như nào?"

Thằng nhóc nghe thế thì có chút ngập ngừng nhìn tôi, bối rối thì có đấy nhưng mà có lẽ là hơn tôi tưởng miệng thằng bé mấp máy vài câu như muốn nói gì đó mà những câu chứ ấy lại cứ kẹt lại trong cuốn họng.

"Em muốn bản thân mình chết trong một đồng cỏ lau thật to lớn và xanh tốt
vì lúc ấy sẽ chẳng ai biết bản thân em lúc ấy khi chết thảm hại tới dường nào"

Nhóc ấy nói với chất giọng đều đều tưởng trừng bình thường nhưng thập phần run rẩy trong khi từng câu chỉ mới buộc ra đầu môi.Sao nhỉ? có lẻ điều ấy đơn giản hơn tôi tưởng, tuy đây không phải là lần đầu tôi nghe những câu nói tương tự như này có thể nói là tôi sử dụng khá nhiều với những bệnh nhân nhân trên 18 tuổi và đủ nhận thức về mặc tâm lý chứ tôi không hề cổ xúy việc tự tử đâu nhé.

Bạn cũng biết mà đôi khi cái chết cũng chẳng đáng sợ như ta tưởng chỉ là ở trên thế gian này có quá nhiều thứ để níu giữ lại nơi này thôi hoặc cũng có thể xem điều ấy như là một sự giải thoát chẳng hạn, chẳng phải nó sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều sao?

" vì sao em lại nghĩ vậy "

Tôi đưa mắt nhìn em, tiếng nhạc du dương cứ như đang chạy đua theo thời gian, sao em lại một cái chết trốn tránh giữa thực tại như vậy hay thế gian này đã chẳng còn thứ gì níu giữ em lại chốn đầy khổ bi ai này. Chốn đi chốn về rồi cuối cùng cũng quay lại dưới lòng đất mẹ, mặc cho bản thân có là gì mà hòa mình vào chiều gió đi tới nơi mà bản thân cho là hạnh phúc chẳng phải ở đó sẽ có những người đợi ta sao ?.

"ở trên đời này có nhân ắc có quả chẳng phải ta luôn cứ cho là bản thân luôn là chủ cuộc sống nhưng cuối cùng lại cũng phải cuối đầu trước một ai đó sao, tại sao lại không thuận theo chiều gió mà an phận sống theo những gì mình muốn"

Tôi nhìn em cậu trai với mái tóc hồng cùng đôi mắt đã từng chứa đựng những tia sáng và niềm tin ao ước biết bao nhưng giờ đây sao nó lại yếu ớt đến vậy?, có lẽ em chịu nhiều khổ cực lắm nhỉ sao lại không cho bản thân nghĩ ngơi chút đi, sao lại cố chấp đến vậy.

" em làm vậy chỉ vì bản thân muốn thôi " có thật đấy là em thật đang làm theo những gì em muốn hay không, vô thức làm theo những điều bản thân cho là đúng đôi khi chẳng khác gì con dao hai lưỡi cả.

" nhóc.... đã thật sự làm theo những gì mình muốn chưa? Hay chỉ là muốn kiếm tìm sự an ủi nhỏ nhoi trong những điều ấy ở tận đáy lòng, nhưng có lẽ mong muốn về cái chết của em đơn giản thật nhỉ " Ước muốn về nơi kết thúc của em thật đẹp và đơn giản nhưng đối với tôi sao lại cô độc đến lạ, như thể cái chết chả là gì với em thế nhưng em sợ, sợ những người em yêu quý khi mà em rời khỏi thế gian sẽ đau lòng về em. Nên nơi kết thúc của em như thế chăng, giấu mình khỏi thực tại đôi khi lại là một điều an ủi chẳng dễ dàng mà có được.

Cỏ lau giờ đây lại nhuốm chút máu

Xác thịt lại về với đất trời

Hỡi người tôi yêu giờ đang chốn nào

Dòng nước cứ thế dần trôi

Rửa đi xác thịt tội lỗi của người.
.
.
.
.
.
23/08/20xx

Xin chào qúy vị khán giả để tiếp nối tin tức buổi sáng. Mới đây chúng tôi vừa tìm một cái xác của cậu thiếu niên từ độ tuổi mười tám đến hai mươi ở một đồng cỏ lau cạnh dòng sông dưới chân núi Phú Sỉ ở tỉnh Shizuoka.Đã có hiện trạng phân hủy nhẹ trên các mô khuôn mặt, ngay cổ có một vết cắt chí mạng sâu và dài khoảng 22.6 cm độ sâu vết cắt từ 0.9mm đến 1.2cm, hiện chưa tìm được danh tính nạn nhân qua xác định pháp y thì có thể đây là một vụ tự xác, qua đây chúng tôi mong nếu ai có con cái hay anh chị em đang mất tính thì tôi mong qúy anh chị có thể tới tỉnh Shizuoka tại trụ sở cảnh sát để xác minh danh tính nạn nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com