Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 19: Mật Mã Của Đam Mê

The Code of Passion

Những ngày sau kỳ phát tình của North là một bản giao hưởng cháy bỏng của sự đê mê và lòng tận hiến. Năm ngày đã trôi qua kể từ khi mối liên kết được hình thành, và sự mãnh liệt của kỳ phát tình đó, đã khiến North bùng cháy với cơn sốt và khao khát, vẫn còn vang vọng qua từng thớ thịt của Johan và North. Biệt thự của Johan, từng chỉ là một phông nền xa hoa, giờ đã biến thành một sân khấu sống động cho những đam mê không kiềm chế.

Họ không chỉ "khám phá" ngôi nhà, họ đã nuốt chửng nó bằng cơ thể mình. Sự xa hoa của những phòng ngủ đã chứng kiến những đêm và buổi sáng nơi những tấm ga lụa quấn lấy cơ thể đẫm mồ hôi của cả hai, tiếng rên rỉ của North vang vọng, sắc bén và khoái cảm, khi Johan chiếm hữu cậu một cách chậm rãi, khám phá từng đường cong trên cơ thể cậu. Trong hơi ấm ẩm ướt của phòng tắm, nước chảy dài trên làn da dính chặt của họ, trong khi bàn tay Johan yêu North với những âm thanh khe khẽ chạm vào gạch lát, niềm đam mê càng bùng cháy hơn dưới hơi nước.

Phòng khách, được sưởi ấm bởi lò sưởi, trở thành tổ ấm của những cái vuốt ve và lời thì thầm, nhưng cũng đầy những thôi thúc bất chợt, nơi Johan bế cậu vào lòng, yêu thương cậu bằng một cơn thịnh nộ dịu dàng trên bức tường đá, tiếng gầm rú của ngọn lửa chỉ phần nào át đi tiếng va chạm cơ thể của họ. Ngay cả cái lạnh của hồ bơi cũng không thể dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt, nước khuấy động và bắn tung tóe khi họ đầu hàng, tiếng kêu khoái cảm của North hòa lẫn với âm thanh tiếng nước chảy.

Và đúng vậy, mặt bếp lạnh lẽo, vững chắc trở thành một sự tương phản thú vị với làn da ấm áp của North, khi Johan chế ngự cậu ở đó, bát đĩa rung lên vì những cú va chạm. Và trong phòng giặt, giữa tiếng vo vo nhẹ nhàng của máy giặt, niềm đam mê bất ngờ ập đến, và Johan yêu cậu với một cường độ mãnh liệt, âm thanh bị át đi bởi tiếng quần áo bẩn, nhưng không kém phần mãnh mẽ.

Mỗi căn phòng, mỗi bề mặt, mỗi góc của ngôi nhà ấy đều chứng kiến ​​chiều sâu và cường độ mãnh liệt của mối liên kết đã được niêm phong. Kỳ phát tình không chỉ là một trải nghiệm biến đổi, nó là một ngọn lửa đã thanh lọc và kết nối linh hồn của họ, để lại họ đan xen vào nhau một cách không thể tách rời, cháy bỏng vì nhau với một sức mạnh dường như có thể lay chuyển cả thế giới.

North đã trở lại với cuộc sống thường nhật, tâm trí minh mẫn hơn bao giờ hết và cơ thể tràn đầy sức sống, được tiếp thêm sinh lực bởi những ngày tháng căng thẳng vừa qua. Tuy nhiên, Johan dường như đã bước vào trạng thái chiếm hữu sau khi hình thành liên kết, bám theo North như một cái bóng, đôi mắt màu mật ong dán chặt vào cậu bất cứ nơi đâu. Mùi hương say đắm của tuyết tùng và xạ hương, giờ đây nồng nàn hơn bao giờ hết, bao trùm North như một lời nhắc nhở thường trực về Alpha của cậu. Mỗi cử động, mỗi cái chạm của Johan đều là một lời khẳng định thầm lặng về mối liên kết mới được hình thành.

Khi North gặp lại bạn bè, Daotok, Typhoon và Ter, bầu không khí thư thái bỗng bùng nổ thành niềm hân hoan. Tiếng kêu sắc lẹm của Daotok xé toạc không khí trước tiên.

– Trời ơi! Đó có thực sự là những gì tao đang thấy không?! – Daotok chỉ tay điên cuồng vào cổ North, đôi mắt mở to đầy vẻ hoài nghi. Typhoon huýt sáo một tiếng thật dài, rồi đưa tay lên che mặt, giả vờ khóc thật to.

– Đứa con bé bỏng của tao đã lớn rồi! Ai đó nhéo tao một cái đi, tao không thể tin được!

Ter, người nãy giờ vẫn quan sát với vẻ vừa tò mò vừa ngạc nhiên, bỗng bĩu môi một cách đáng yêu. Cậu ấy khoanh tay và càu nhàu, giọng điệu pha chút ghen tị.

– Ừ, và bây giờ tất cả những gì tao cần là tìm một Alpha để đánh dấu nữa thôi. Thật bất công!

Đúng lúc đó, Hill, người đã kín đáo tiến lại phía sau Johan, xuất hiện với nụ cười tinh nghịch làm bừng sáng cả khuôn mặt. Đôi mắt anh sáng lên khi nhìn Ter.

– Nếu em muốn một Alpha như vậy, anh có thể sắp xếp. Anh chắc chắn em sẽ muốn được anh 'đánh dấu' một cách trọn vẹn.

Mặt Ter đỏ bừng lên. Cậu đẩy nhẹ Hill, nhưng ánh mắt lại lóe lên vẻ tinh nghịch.

– Anh đúng là đồ bất trị! Anh vẫn luôn như vậy, đồ biến thái!

Tiếng cười của Hill vang vọng khắp không gian, và sự căng thẳng giữa họ, dù chỉ là đùa vui, nhưng gần như hiện rõ mồn một.

Chính lúc đó, ánh mắt tò mò của những người bạn đổ dồn về phía Johan. Và những gì họ thấy khiến tiếng la hét và huýt sáo vang lên không ngớt. Vết cắn trên cổ Johan, hoàn toàn giống hệt của North, là bằng chứng không thể chối cãi cho sự gắn kết giữa hai người.

– AHHHHHH! TAO BIẾT MÀAA! – Daotok la hét, nhảy dựng lên. – MỘT MỐI LIÊN KẾT HOÀN CHỈNH! TIM TAO KHÔNG THỂ CHỊU NỔI!

Cuộc sống của mọi người cuối cùng dường như cũng tìm được hướng đi. Công ty của Johan đang phát triển mạnh mẽ, với mối quan hệ đối tác cố định với Tiger Industries được củng cố, và North giờ đây chính thức là nhân viên của TechLion, bắt đầu những thử thách mới. Đến lượt Tiger và Duennao, họ quyết định cho tình yêu một cơ hội nữa, và sự hòa giải của họ là một lý do khác để ăn mừng, mang thêm niềm vui cho nhóm bạn bè.

Một tháng đã trôi qua kể từ khi đánh dấu, và North cùng Johan sống trong một sự cộng sinh gần như hoàn hảo. Họ làm việc cạnh nhau, ngủ thiếp đi trong vòng tay của nhau, và từng hơi thở dường như hòa quyện vào nhau. Johan yêu say đắm hơn bao giờ hết, nhưng, cũng vô cùng thất vọng. Anh đã cố gắng cầu hôn North nhiều lần, nhưng vũ trụ dường như có một khiếu hài hước kỳ lạ, luôn âm mưu chống lại mọi nỗ lực lãng mạn của vị CEO.

Lần thử đầu tiên diễn ra trong một bữa sáng yên tĩnh. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ phòng bếp, chiếu sáng mái tóc North khi cậu cười khúc khích trước một câu chuyện cười của Johan. Vị CEO cảm thấy đây chính là khoảnh khắc hoàn hảo. Tay anh đã thò vào túi, nơi chiếc hộp nhung đựng chiếc nhẫn đính hôn đang nằm, sẵn sàng được tiết lộ. Nhưng, trước khi anh có thể chạm vào lớp vải, North, trong một cử động vụng về, đã làm đổ ly nước cam. Chất lỏng màu cam lan ra như một trận lụt khắp bàn, làm ướt bánh mì và khăn ăn, và, như một phần thưởng, làm tiêu tan cơ hội. Johan nhắm mắt, môi mím lại thành một đường mỏng.

– Chết tiệt! – Anh lẩm bẩm khe khẽ, gần như không thể nghe thấy, khi North rối rít xin lỗi, tay cầm lấy khăn lau.

Lần thử thứ hai diễn ra trong thang máy của công ty. Trời đã xế chiều, và chỉ có hai người họ, đang trở về sau bữa trưa. Sự im lặng và riêng tư dường như rất lý tưởng. Johan đứng trước mặt North, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Anh đang định quỳ xuống, vừa nhẩm lại lời thoại trong đầu thì tiếng "ding" của thang máy vang lên, cánh cửa mở ra, một nhóm nhân viên ồn ào bước vào, cười nói rôm rả. Sự lãng mạn tan biến như mây khói. Johan trừng mắt nhìn trần thang máy, một tiếng gầm gừ gần như không thể nghe thấy thoát ra khỏi môi.

– Cái quái gì vậy!

Quyết tâm không bỏ cuộc, Johan cẩn thận lên kế hoạch cho lần thử tiếp theo. Trên sân thượng của tòa nhà, dưới bầu trời hứa hẹn một đêm đầy sao hoàn hảo, anh chuẩn bị một khung cảnh lãng mạn: nến, nhạc êm dịu và một bữa tối nhẹ nhàng. North thật lộng lẫy, và bầu không khí thật kỳ diệu. Johan quỳ xuống, chiếc nhẫn lấp lánh dưới ánh nến lung linh, những lời yêu thương đã sẵn sàng trên môi. Đột nhiên, bầu trời vốn trong xanh bỗng tối sầm lại chỉ trong vài giây. Một cơn gió mạnh thổi tắt những ngọn nến, và một cơn mưa xối xả trút xuống họ mà không báo trước, khiến cả hai hoàn toàn bất ngờ. Ướt sũng và cười ngặt nghẽo, North và Johan chạy tìm chỗ trú mưa, và lời cầu hôn một lần nữa bị nuốt chửng bởi vận rủi. Johan vùi mặt vào tay, cảm nhận sự trớ trêu của các vị thần.

– Không thể nào! Đang đùa tôi à?!

Nỗ lực cuối cùng và đau đớn nhất xảy ra trong văn phòng của Johan, trong một khoảnh khắc riêng tư hiếm hoi. North đang xem lại vài tài liệu trên bàn làm việc của Johan, và bầu không khí thật yên bình. Vị CEO, nhận ra cơ hội, lại lấy chiếc hộp ra, lòng tràn đầy hy vọng. Trước khi anh kịp nói gì, cánh cửa bật mở, Daotok bước vào, mỉm cười, tay cầm một chiếc bánh kem khổng lồ.

– BẤT NGỜ CHƯA! Bánh kem ăn mừng dự án hoàn thành này, các anh em! – Theo sau Daotok là một nhóm đồng nghiệp tràn vào phòng, lấp đầy không gian bằng tiếng nói và tiếng cười. Johan đóng chiếc hộp lại với một tiếng tách khô khốc, âm thanh đó gần như to bằng tiếng hét thất vọng trong đầu anh. Anh càu nhàu, giọng gần như tuyệt vọng.

– Tôi sẽ phát điên mất! Tôi thực sự sẽ phát điên mất!

Trong khi đó, bạn bè của Johan, biết được những bất hạnh trong tình cảm của anh, lại tự mua vui cho mình bằng nỗi đau khổ âm thầm của vị CEO. Mỗi lần anh chửi thề, họ lại liếc nhìn nhau, cố nhịn cười, đắm chìm trong câu chuyện hài hước về người đàn ông có thể dời non lấp bể nhưng lại chẳng thể cầu hôn một cách đơn giản. Câu hỏi đặt ra lúc này là: khi nào, và bằng cách nào, Johan mới có thể cầu hôn North? Hay số phận sẽ tiếp tục trêu đùa anh?

Nhìn thấy sự thất vọng ngày càng tăng của Johan, người đã ở trên bờ vực của một sự đổ vỡ lãng mạn, những người bạn của anh quyết định đã đến lúc phải can thiệp. Cơ hội hoàn hảo đã đến: công ty của Johan sẽ tham gia một hội nghị công nghệ quốc tế ở Nhật Bản, nơi TechLion và Tiger Industries sẽ ra mắt một dự án giáo dục toàn cầu tập trung vào việc hòa nhập của Omega và Beta. Đó là khung cảnh lý tưởng cho một màn cầu hôn hoành tráng và khó quên.

Với tài năng kịch tính và chiến lược của mình, Ter đã nhanh chóng tạo ra một nhóm chat bí mật với Hill, Tonfah, Arthit, Typhoon, Daotok, và dĩ nhiên, cả Johan nữa. Mục tiêu là gì? Dội bom Johan bằng những ý tưởng, dù anh có muốn hay không.

Ter (Gõ IN HOA để nhấn mạnh): JOHAN! ANH SẼ CẦU HÔN Ở NHẬT BẢN! ĐÓ LÀ CƠ HỘI CỦA CUỘC ĐỜI ANH ĐẤY, TÊN NGỐC LÃNG MẠN!

Arthit: Hừ, Ter. Sến súa quá! Thật sáo rỗng, không ai có thể chịu đựng được màn cầu hôn trong những chuyến đi nữa đâu.

Daotok: Sao một người đẹp trai như Arthit lại não rỗng thế nhỉ? North YÊU sự kịch tính, một cái gì đó mang tính điện ảnh! Nghĩ thử đi! Nhật Bản, hoa anh đào, một màn cầu hôn hoành tráng...

Arthit: Mày sẽ bị nó lừa đấy, Daotok. Sớm thôi mày cũng sẽ cầu hôn Hill. Nhân tiện, Hill, mày nghĩ sao về ý tưởng điên rồ này?

Hill: Nghe này, sáo rỗng hay không, thì thành ý mới là điều quan trọng. Nhưng nó phải là một cái gì đó phù hợp với cả hai. Một cái gì đó mà North thực sự sẽ thích.

Chính lúc đó, Typhoon, với trí tưởng tượng phong phú, bắt đầu tuôn ra những ý tưởng phóng khoáng và kịch tính, xứng đáng được dựng thành phim.

Typhoon: Nếu anh ấy tổ chức một màn flashmob với bài hát yêu thích của North thì sao? Hay một màn trình chiếu ba chiều trên núi Phú Sĩ? Hay một cuộc rượt đuổi bằng taxi kết thúc tại một quán karaoke, nơi anh ấy hát một bản serenade thì sao?

(Serenade trong âm nhạc là một bản nhạc hoặc buổi biểu diễn nhẹ nhàng, được thực hiện để tôn vinh ai đó hoặc điều gì đó. Mô Phật, con ơiii, kịch bản cầu hôn chứ không phải diễn phim Charlie's Angels)

Những Alpha trong nhóm, Tonfah và Hill, những người thực tế và thực dụng hơn, đều cho rằng đó là một kịch bản có phần hơi lố một chút.

Tonfah: Bình tĩnh nào mọi người! Đây là một lời cầu hôn, không phải phim bom tấn Hollywood đâu. Johan sẽ lên cơn suy sụp thần kinh trước khi kịp quỳ xuống cầu hôn đó.

Hill: Tôi đồng ý. North thích những bất ngờ, nhưng em ấy cũng trân trọng sự chân thành và một cái gì đó thân mật hơn. Những thứ giống như phim ảnh này có thể đi chệch hướng và khiến Johan càng thêm thất vọng đấy.

Nhưng các Omega và Beta thì không khoan nhượng, không lay chuyển trong niềm tin rằng họ hiểu North hơn bất kỳ ai.

Daotok: Bọn em hiểu North hơn các Alpha vô cảm như các anh! Cậu ấy sẽ yêu thích sự hoành tráng, bằng chứng cho thấy rằng Johan đã nỗ lực hết mình. Nó phải là một cái gì đó khó quên!

Ter: Chính xác! Cậu ấy xứng đáng nhận được điều gì đó như thể muốn hét lên rằng 'EM YÊU ANH, BẰNG CẢ THẾ GIỚI!!' North rất nhạy cảm, cậu ấy sẽ bị lay động bởi nỗ lực và sự táo bạo của anh. Tin tụi em đi!

Johan, đọc tin nhắn và cảm nhận được áp lực từ cả nhóm, đang trên bờ vực của sự tuyệt vọng. Những lần thử trước đó của anh đã rất thảm hại rồi. Nghĩ về điều North thực sự sẽ thích, và có lẽ, quan trọng hơn, cảm thấy rằng mình không còn lựa chọn nào khác, cuối cùng anh đành phải bỏ cuộc.

Johan: Được rồi! Các người thắng. Tôi sẽ thử ở Nhật Bản. Nhưng nếu mọi chuyện lại diễn ra không như ý, thì đó là lỗi của các cậu!

Sự phấn khích trong nhóm bùng nổ, với những tin nhắn chúc mừng và thậm chí còn nhiều ý tưởng kỳ quặc hơn. Johan chỉ thở dài. Anh đâu biết rằng thử thách thực sự mới chỉ bắt đầu. Liệu với sự giúp đỡ (hoặc can thiệp) của bạn bè, cuối cùng, anh có nhận được câu trả lời "Đồng ý" hay không?

Ngày đi đến Nhật Bản được chờ đợi từ lâu đã đến. Trước sự ngạc nhiên của North, máy bay riêng của Johan đã sẵn sàng chỉ dành cho hai người. Lời biện minh của Johan rằng đội ngũ kỹ thuật và marketing đã ở đó nghe có vẻ hơi gượng ép, và North cảm thấy hơi nghi ngờ, nhưng một cảm giác ấm áp dễ chịu lan tỏa trong lồng ngực cậu khi nghĩ đến chuyến đi chỉ dành cho hai người. Họ đến Furano, Nhật Bản, giữa mùa tuyết rơi, và khung cảnh thật ngoạn mục: mọi thứ được bao phủ bởi một tấm chăn màu trắng mềm mại. Họ nghỉ tại một căn nhà gỗ ấm cúng và mộc mạc, với lò sưởi bập bùng tiếng nổ lách tách vui tai và tầm nhìn tuyệt đẹp ra rừng thông phủ đầy tuyết.

Tại hội nghị, những ý tưởng sáng tạo của Johan và North đã thành công rực rỡ. Dự án giáo dục toàn cầu, tập trung vào việc kết nối các Omega và Beta, đã nhận được sự hoan nghênh nhất trí và khoản đầu tư đáng kể. North tỏa sáng bên cạnh Johan, cảm thấy như một người bạn đồng hành thực thụ.

Kết thúc sự kiện, với gánh nặng thành công trong lồng ngực và cơn hưng phấn đã lắng xuống, Johan cảm thấy thời cơ đã đến. Hoặc là bây giờ hoặc không bao giờ. Anh cố gắng thực hiện kế hoạch của mình, ngụy trang mọi thứ thành một "bữa tối công việc" để ăn mừng.

– Nghe này, Johan, nếu đây lại là một sự kiện sang trọng mà không có đồ ăn thật, em thề là em sẽ đi về ngay! – North phàn nàn, nhưng đôi mắt cậu lấp lánh niềm vui xen lẫn sự mong đợi. Cậu đủ hiểu Johan để biết điều gì đó sắp xảy ra.

Johan đã lên kế hoạch mọi thứ đến từng chi tiết nhỏ nhất: đặt bàn tại nhà hàng lãng mạn nhất ở Furano, một con đường được thiết kế để đi dạo dưới tuyết, được thắp sáng bởi hàng trăm ánh đèn lung linh. Tuy nhiên – sự lo lắng – người bạn đồng hành không mong muốn kể từ lần thử đầu tiên thất bại, đã chơi khăm anh một cách tàn nhẫn. Vào thời khắc quyết định, khi anh đưa tay vào túi lấy chiếc hộp, cơn hoảng loạn ập đến. Những chiếc nhẫn! Anh đã để quên chúng ở nhà gỗ!

Một làn sóng tuyệt vọng tràn ngập, và Johan cảm thấy mặt mình đỏ bừng. Anh cố gắng che giấu điều đó, nhưng tay anh run rẩy không kiểm soát, giọng nói khàn khàn và run rẩy, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán. Nỗi thất vọng tích tụ sau tất cả những lần thất bại, giấc mơ về một lời cầu hôn hoàn hảo, tất cả như muốn trào ra. Anh cảm thấy mắt mình cay xè, một nỗi buồn và sự tức giận dâng trào. Nỗi xấu hổ gần như không thể chịu đựng được.

– Anh... anh bị đau đầu kinh khủng. – Johan bịa chuyện, giọng anh như là một tiếng thì thầm, gần như không thể che giấu sự run rẩy. – Anh nghĩ tốt hơn là... chúng ta nên về sớm thôi.

North nhìn anh, nhận thấy vẻ mặt tái nhợt và run rẩy của anh. Vẻ thích thú trong mắt cậu nhường chỗ cho sự lo lắng.

– Johan, anh thực sự ổn chứ? Trông anh như vừa gặp ma vậy. Hay như sắp khóc đến nơi rồi. – Omega đưa tay chạm vào trán của Alpha, nhưng Johan theo bản năng lùi lại, nỗi sợ bị phát hiện đè nặng lên anh. Anh chỉ muốn chạy trốn và trốn tránh sự thất bại thảm hại đó.

North nhìn Johan, vẻ nghi ngờ vẫn còn vương vấn trên khuôn mặt, nhưng nỗi lo lắng cho tình trạng hiện tại của Alpha khiến cậu gật đầu. Khi đến nhà gỗ, Johan gần như không đợi North bước vào mà đi thẳng vào phòng ngủ.

Nỗi thất vọng như một tấm áo choàng nặng nề bao trùm lấy anh. Anh bước ra ban công phía sau, mở cửa kính, và không chút do dự, lao mình vào lớp tuyết mềm mại, hờn dỗi. Anh nằm ngửa, mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời đen kịt, những bông tuyết rơi, chậm rãi và nhẹ nhàng, trên khuôn mặt anh, tan vào những giọt nước mắt lặng lẽ.

North, với sự nhạy cảm tinh tường của mình, cảm nhận được luồng khí chán nản và thất vọng tỏa ra từ Alpha. Cậu đi theo anh, băng qua ban công và nằm xuống bên cạnh Johan, cả hai giờ đây được bao bọc bởi sự im lặng dễ chịu của tuyết rơi. Cái lạnh không còn quan trọng, mối liên kết giữa họ là hơi ấm bảo vệ.

Cuối cùng Johan cũng trút bầu tâm sự, giọng anh nghẹn ngào xúc động, đôi mắt ngấn lệ với nỗi thất vọng dường như muốn bùng nổ khỏi lồng ngực.

– Anh... Anh muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo, North. – Johan bắt đầu, giọng nói gần như một tiếng thì thầm bị lạc trong không khí lạnh lẽo. – Anh đã cố gắng rất nhiều lần, và mọi thứ đều thất bại. Anh đã lên kế hoạch cho từng chi tiết, từng khoảnh khắc, từng lời nói... nhưng vũ trụ dường như đang cười nhạo anh. Thật nhục nhã! – Anh cười gượng gạo.

– Nhưng sự thật là... Anh muốn là của em. Mãi mãi. Không còn những nỗ lực thất bại, không còn những lần 'gần được' nữa. Chỉ có em và anh.

North làm anh im lặng bằng một nụ hôn ấm áp, môi họ chạm nhau giữa cái lạnh buốt giá của tuyết. Nụ hôn như một liều thuốc an thần, một lời hứa. Cậu hơi lùi lại, chỉnh lại tư thế, và, trước sự ngạc nhiên của Johan, North rút ra một chiếc hộp kín đáo từ túi trong áo khoác. Với một nụ cười bí ẩn, cậu đưa nó cho Johan.

– Anh đang tìm cái này à?

Mắt Johan mở to, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Một cơn rùng mình không ngờ chạy dọc sống lưng anh.

– EM tìm thấy nó ở ĐÂU vậy?! – Anh hét lên, giọng gần như vỡ òa vì nhẹ nhõm và kinh ngạc.

– Ở cửa nhà gỗ. – North đáp, nụ cười càng rạng rỡ. – Em thấy nó khi chúng ta đi vào. Em cứ tưởng anh đã sắp xếp gì đó để làm em bất ngờ sau... nhưng rõ ràng vận may chỉ muốn giúp anh lần này, anh yêu vụng về của em.

Nỗi lo lắng của Johan chuyển thành niềm hân hoan tột độ. Anh quỳ xuống nền tuyết, cơ thể run rẩy, nhưng không còn vì sự thất vọng nữa, mà là vì niềm vui vô bờ bến và quyết tâm không lay chuyển. Những bông tuyết tiếp tục rơi, biến khung cảnh thành một điều kỳ diệu, như bước ra từ truyện cổ tích.

– North... – Johan bắt đầu, giọng nói nghẹn ngào xúc động, ánh mắt dán chặt vào Omega, truyền tải tất cả tình yêu mà anh cảm nhận được. – Sự hỗn loạn và bình yên của anh. Lý trí của anh giữa tất cả những điên rồ. Em đã dạy anh cách yêu mà không sợ hãi, đầu hàng hoàn toàn. Em đã cho anh thấy rằng sức mạnh thực sự không phải là trong sự kiểm soát, mà là trong tình cảm, trong sự yếu đuối. Em là tất cả những gì anh chưa từng biết mình cần. Em sẽ để anh là Alpha, là bạn đời, là tổ ấm của em chứ? Đồng ý lấy anh nhé?

North đáp lại bằng một nụ cười xúc động, những giọt nước mắt ấm áp lăn dài trên khuôn mặt cậu hòa cùng những bông tuyết rơi trên má.

– Em đã là của anh rồi, Johan. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên. Anh là lý do để em tiếp tục bước đi nhiều năm trước, khi em nghĩ rằng không còn hy vọng gì nữa. Hôm nay, anh là lý do khiến em mỉm cười và tin tưởng vào tương lai. Em đồng ý. Em đã luôn đồng ý. Nhưng bây giờ... em sẽ chính thức là của anh. Mãi mãi.

Niềm hạnh phúc của Johan khi nhìn thấy chiếc nhẫn đơn giản mà thanh lịch trên tay North gần như không thể chịu đựng nổi. Một làn sóng nhẹ nhõm và ngây ngất tràn ngập tâm hồn anh, khiến anh cảm thấy như trái tim mình sắp vỡ tung vì lòng biết ơn. Nó thật sự rất chân thật. Nó hoàn hảo, theo một cách riêng. Anh cảm thấy một giọt nước mắt lăn dài trên má, nhưng lần này là niềm vui thuần khiết. Anh hôn cậu, một nụ hôn kéo dài và nồng nàn, như một lời hứa hẹn, hòa quyện vị mặn của những giọt nước mắt hạnh phúc với sự tươi mát của bông tuyết. Và rồi, như hai kẻ si tình si dại khờ, họ lăn lộn trên tuyết, cười vang, niềm vui bùng nổ xung quanh. Họ ở đó, ôm nhau, trong im lặng, khi tuyết tiếp tục rơi, thế giới thu nhỏ lại chỉ còn hai người và lời hứa không thể phá vỡ về một tương lai bên nhau cuối cùng đã được chính thức hóa dưới bầu trời đầy sao của Furano.

Sau lời cầu hôn đầy xúc động dưới lớp tuyết lấp lánh của Furano, với trái tim vẫn còn đập loạn nhịp từ lời hứa về một tương lai cùng nhau, North cầm lấy điện thoại của Johan. Với một ánh nhìn hiểu ý cuối cùng dành cho Johan, North gửi bức ảnh vào nhóm trò chuyện của bạn bè.

Sự im lặng kéo dài dường như vô tận, rồi bị phá vỡ bởi một loạt thông báo dồn dập. Nhóm bạn ảo của Johan và North đơn giản là vỡ òa trong hạnh phúc.

Johan:

Johan: Em ấy đồng ý rồi, chết tiệt!!!

Daotok: KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC! MỌI NGƯỜI ƠI! TAO BIẾT MÀ!

Typhoon: Tao sẽ nhảy khỏa thân trên phố để ăn mừng!

Ter: Hill nợ em 1.600 Baht (50 đô la Mỹ)! Em đã nói là ở Nhật Bản mà!

Tonfah: Không ai xứng đáng với điều này... hai người này sẽ thống trị thế giới.

Arthit: Mày mất nhiều thời gian quá đấy, Johan! Chúc mừng nhé!

Khi đọc tin nhắn và nghe những đoạn ghi âm đầy cảm xúc của bạn bè, North và Johan ôm chặt lấy nhau dưới tuyết, mỉm cười với nhau, trái tim tràn ngập hạnh phúc. Tuyết tiếp tục rơi nhẹ nhàng xung quanh họ, giờ đây không còn là minh chứng cho sự thất vọng nữa, mà là một lời chúc phúc cho sự khởi đầu chính thức của hành trình mới. Khoảnh khắc ấy, được chia sẻ với những người họ yêu thương, khiến lời hứa về một tương lai bên nhau càng thêm ngọt ngào và chân thật.

Sau niềm hân hoan của lời cầu hôn, những ngày tiếp theo ở Furano biến thành một tuần trăng mật ngẫu hứng, một chốn bình yên cho tình yêu và khám phá của Johan và North. Mỗi khoảnh khắc là một giai điệu mới trong bản giao hưởng trái tim, tô điểm thêm những tầng lớp đồng điệu và yêu thương cho câu chuyện của họ.

Cả hai bắt đầu bằng một chuyến cáp treo khó quên, nhẹ nhàng đi lên đỉnh núi Tokachidake hùng vĩ. Từ trên cao, cảnh quan núi non trải dài trước mắt như một đại dương tinh khiết: một vùng đất trắng mênh mông, thanh bình, điểm xuyết những cây thông phủ tuyết trông như những tác phẩm nghệ thuật đóng băng. Johan nắm chặt tay North, hơi ấm từ những ngón tay anh tương phản với cái lạnh trong suốt của cửa kính cabin. Họ chỉ tay về phía những khối đá, trao nhau những nụ cười và những lời thì thầm, sự hùng vĩ của thiên nhiên phản chiếu sự bao la của tình yêu mà họ cảm nhận.

Ở Furano, những cửa hàng nhỏ xinh xắn mời gọi họ vào. Cả hai nếm thử những món ngọt truyền thống của Nhật Bản, mỗi miếng cắn là một sự bùng nổ hương vị tinh tế, trong khi tay họ vẫn nắm chặt, như một lời nhắc nhở thường trực về mối liên kết đã gắn kết họ. North bật cười khi Johan cố gắng phát âm tên các loại bánh kẹo, và Johan như lạc vào ánh mắt lấp lánh của North khi cậu thích thú với chiếc bánh mochi dâu tây.

Một trong những điều bất ngờ thú vị nhất là chuyến thăm cánh đồng hoa oải hương băng giá. Mặc dù mùa đông phủ trắng mọi thứ, nhưng những nhà kính được sưởi ấm đã đưa họ đến một mùa hè màu tím, thơm ngát. Mùi hoa oải hương lan tỏa trong không khí, một hương thơm ngọt ngào và dễ chịu giữa cái lạnh. North chạy giữa những hàng cây, và Johan đi theo sau, say mê ngắm nhìn niềm vui của Omega. Họ ôm lấy nhau, hít hà hương thơm và hứa sẽ quay lại vào mùa xuân để ngắm cánh đồng nở rộ.

Điểm nhấn của trải nghiệm là bồn tắm onsen riêng tư, với tầm nhìn toàn cảnh ngoạn mục ra khung cảnh tuyết rơi bên ngoài. Dòng nước khoáng ấm áp, chữa lành giúp thư giãn mọi cơ bắp trên cơ thể, trong khi sự tương phản với cái lạnh giá bên ngoài tạo nên một cảm giác kỳ diệu. Johan xoa bóp vai cho North, hai người trò chuyện nhỏ nhẹ, đắm chìm trong khoảnh khắc thân mật và hoàn hảo đó. Những bông tuyết dường như nhảy múa trên không trung, một điệu múa ba lê lặng lẽ khi họ lơ lửng trong trạng thái hạnh phúc thuần khiết.

Và vào ban đêm, để sưởi ấm không chỉ cơ thể mà cả tâm hồn, họ thưởng thức món lẩu fondue tại một nhà hàng địa phương mộc mạc. Hơi ấm từ lò sưởi lách tách, in bóng nhảy múa trên những bức tường gỗ. Phô mai tan chảy và những món ăn kèm thơm ngon sưởi ấm trái tim họ, nhưng chính sự đồng hành của nhau mới thực sự nuôi dưỡng tâm hồn cả hai. Johan kể những câu chuyện thú vị về công việc của mình, còn North chia sẻ những ước mơ và kế hoạch tương lai với TechLion, cả hai đều cảm thấy như ở nhà trong vòng tay nhau.

Johan, vị CEO từng lạnh lùng, dè dặt và đôi khi thất vọng trong những nỗ lực lãng mạn của mình, đã trở thành một người đàn ông nồng nhiệt và giàu cảm xúc, với đôi mắt giờ đây sáng lên tình yêu chân thành dành cho North. Và North, chàng hacker ẩn dật, đang rạng rỡ bên cạnh anh, cho phép bản thân được yêu thương trọn vẹn và cũng yêu thương lại với một sự sâu sắc mà cậu chưa bao giờ tưởng tượng được. Tương lai, vốn từng có vẻ là một con đường bất định và cô đơn, giờ đây là một bức tranh trống, rộng lớn và đầy hứa hẹn, sẵn sàng được họ cùng nhau vẽ nên bằng những sắc màu rực rỡ của một cuộc sống đầy phiêu lưu, tình cảm và sự đồng điệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com