Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Phán Quan này nói hắn đến từ C quốc

Vì không có người nấu cơm nên cơm chiều Tình Minh và Thần Nhạc đều là đến điếm phô ăn. Về phần Tam Vĩ Hồ cùng Tuyết Nữ, ha hả, hai người bọn họ đã sớm vào thức thần lục ký hóng mát rồi...

Hôm nay Tình Minh thông qua khuyết ngọc đổi được một cái hôi phù, nhìn thấy chỉ còn 12 khuyết ngọc xót lại trong tiểu khố, Tình Minh cười đến vân đạm phong thanh một bộ dáng thế ngoại cao nhân. Còn chân chính trong lòng thì.... Hắn cảm thấy cả bản thân cũng nói không thành lời.

"Tình Minh, không có việc gì chứ?" Mắt mẫn tuệ (sắc bén) của Thần Nhạc phát hiện Tình Minh sa sút, lo lắng hỏi han.

"Không có việc gì đâu, Thần Nhạc, đến, chúng ta gọi thức thần đi"

Một trận hồng quang sáng lên, trong tầm mắt nhìn thấy một người đang chậm rãi bước ra trên đầu đội cao quan, mặc một bộ thần quan phục màu tím nhạt, trong tay cầm một cây bút lông thật lớn, người đó còn có một mái tóc dài màu trắng.

Khuôn mặt của người này được một tấm vải màu trắng che lại, chỉ để lộ ra cái cằm với đường cong duyên dáng cùng đôi môi mỏng màu nhạt. Mà cái người đang đứng ở triệu hoán trận này vừa mở miệng chính là,

"≤;;! #"^;*^+-^+. . . . . . . . ."

"....." Tình Minh cảm nhận được, tiếp theo chỉ cần cười là đủ rồi

Người này nghi hoặc suy nghĩ, lúc này mới nhớ tới đến điều gì tự mình biến một cái, mở miệnh lần nữa thì Tình Minh đã có thể nghe hiểu đối phương đang nói gì

"Nhĩ hảo, ngươi chính là người đã triệu hồi tại hạ." Tuy là một câu hỏi, lại bị hắn ngạnh trở thành một câu khẳng định, Thần Nhạc nhỏ xinh đứng trước người cao lớn này áp lực đến mức trốn sau lưng.

Tình minh xoa xoa tóc Thần Nhạc, mỉm cười nhìn thức thần mang theo khí chất thượng vị giả trước mặt, không nhanh không chậm nói: "Đúng vậy, tên của ta là An Bội Tình Minh, thật cao hứng khi gặp ngươi, Phán Quan."

Đỉnh đầu ngoài chữ SR còn có hai cái chữ to, Phán Quan, mím nhẹ đôi môi nhợt nhạt, nói: "Thôi, vốn ở xử lý sắp xử lý văn kiện Diêm Ma đại nhân lưu lại, lại đột nhiên bị ngươi gọi đến đây , thực sự là duyên đi." Thanh âm của Phán Quan vừa cứng ngắt vừa lạnh lẽo, tựa như hơi thở lạnh lẽo của vong linh.

"A, đúng rồi, vừa rồi lần đầu tiên không có thể cùng ngươi nói chuyện được là vì ngôn ngữ không thông, tại hạ là Phán Quan đến từ C quốc địa ngục , thỉnh nhiều chỉ giáo, âm dương sư An Bội Tình Minh." Ngữ điệu lạnh lùng nhẹ nhàng hàm chứa ngạo khí, tuy nghe thấy kỳ dị cũng không khiến người khác thấy chán ghét.

Không đợi Tình Minh nói tiếp, vừa rồi vẫn còn sợ hãi giờ Thần Nhạc đã từ phía sau chỗ trốn bước ra, giòn sinh nói

"Phán Quan Phán Quan, ngươi biết nấu cơm không?"

". . ." Phán Quan mê trầm mặc một chút, sau đó trả lời, "Biết"

Sau đó, cho dù cách một lớp vải Phán Quan cũng vẫn cảm nhận được ánh mắt một lớn một nhỏ nóng rực nhìn chằm chằm mình.

". . . Tại hạ chỉ biết làm món ăn C quốc." Phán Quan cảm thấy tương lai mình không tốt lắm

"Không quan hệ, chúng ta đã sớm đối thần bí mỹ thực phương đông thèm khát đã lâu đúng không Thần Nhạc." Những lời này nói rõ đích lưu loát đắc không mang theo một cái ký hiệu.

Phán quan: -_- thì sao?

"Cho nên, cơm trưa làm phiền ngươi nha ~" Tình Minh khoái trá lắc lắc cây quạt, nội tâm du • duyệt max

". . ." Phán Quan cảm thấy hắn hiện tại đã hối hận khi trở thành thức thần của âm dương sư rồi.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Phán quan! Ngươi phải không chịu thua kém a! Ma ma chính là đem cây cỏ ca đều cho ngươi uy a! ! +_+

Hắc Miêu: Hiện tại là 00g32p, là tyoe bằng đt nên có gì mai mình sẽ sửa sau. Hiện tại mình đi ngủ đây @@

Chuyện lúc 1g14, onl ads sum bùa miễn phí kết quả thiệt khóc ra máu TwT... linh quá đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com