Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Khúc Hát Từ Trái Tim

Khúc Hát Từ Trái Tim

Gió thu thổi nhẹ nhàng, mang theo hơi lạnh của những ngày đầu đông. Bùi Thế Anh, một người đàn ông 36 tuổi, ngồi trên chiếc ghế sofa trong căn hộ rộng rãi của mình, ánh mắt chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh đèn đường lấp lánh giữa phố phường Hà Nội khiến tâm trí hắn trở về những ngày tháng trước đây.

Chuyện tình cảm của hắn đã từng rất phức tạp. Đặc biệt là khi gia đình hắn liên tục thúc ép chuyện kết hôn. Một phần do áp lực từ cha mẹ, phần khác do sự cô đơn khiến hắn quyết định tìm kiếm một mối quan hệ chính thức. Và rồi, hắn đã quyết định kết hôn với Trần Thiện Thanh Bảo, hay còn gọi là Bray, người nhỏ hơn hắn 6 tuổi.

Đó không phải là một cuộc hôn nhân xuất phát từ tình yêu. Họ gặp nhau tại một buổi tiệc của bạn bè chung, nơi Bray đang say sưa nói về những dự án nghệ thuật của mình. Hình ảnh cậu, với nụ cười tỏa sáng và sự nhiệt huyết trong mắt, đã thu hút hắn ngay từ lần đầu tiên. Nhưng thực tế, Bray chỉ là một cậu chàng nghệ sĩ trẻ tuổi, còn hắn đã có một vị trí vững chắc trong xã hội. Họ đã trò chuyện, cười đùa, và sự hấp dẫn giữa hai người dần dần phát triển thành tình cảm, mặc dù chưa phải là tình yêu.

Để tránh sự giục giã của gia đình, hắn đã ngỏ lời cầu hôn Bray sau một thời gian ngắn quen biết. Và không ngờ, cậu đã đồng ý mà không cần phải suy nghĩ nhiều. Có lẽ, cả hai đều cảm thấy sự gắn kết nào đó trong lòng, dù rằng chưa thật sự hiểu rõ về nhau.

Sau đám cưới, cuộc sống của họ bắt đầu. Những buổi tối bên nhau trôi qua nhẹ nhàng, và hắn bắt đầu cảm thấy sự quen thuộc và ấm áp từ Bray. Dù cả hai không yêu nhau ngay từ đầu, nhưng họ đã cùng nhau xây dựng một cuộc sống đầy ý nghĩa.

"Chúng ta đã cưới nhau rồi, có lẽ đã đến lúc tìm hiểu nhau nhiều hơn," hắn nói với Bray trong một bữa tối nhẹ nhàng tại nhà.

"Anh nói đúng. Em cảm thấy chúng ta cần có thời gian cho nhau," cậu đáp, ánh mắt lấp lánh.

Hắn cầm tay cậu, cảm nhận được cái nắm nhẹ nhàng nhưng đầy sự chân thành. "Em có muốn đi xem triển lãm tranh cùng anh không?" hắn hỏi.

"Dĩ nhiên! Em rất thích nghệ thuật" Bray mỉm cười, gương mặt trở nên rạng rỡ.

Trong suốt những tháng tiếp theo, họ bắt đầu dành thời gian cho nhau nhiều hơn. Hắn đưa Bray đi xem các buổi triển lãm nghệ thuật, trong khi cậu mang đến cho hắn những điều mới mẻ và khác biệt trong cuộc sống. Họ cùng nhau nấu ăn, đi dạo phố, và khám phá những quán cà phê mới. Những khoảnh khắc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa ấy khiến hắn dần dần nhận ra rằng hắn đã bắt đầu yêu cậu.

Một tối nọ, khi họ đang ngồi bên nhau trên ghế sofa, ánh đèn dịu dàng, Bray bất ngờ cầm tay hắn và nói: "Em cảm thấy chúng ta đã trở thành một phần quan trọng của cuộc đời nhau, phải không?"

Hắn ngước lên nhìn Bray, và tim hắn đập nhanh hơn. "Đúng vậy. Anh cũng cảm thấy như vậy. Anh yêu em, Bray," hắn thẳng thắn thổ lộ, không còn e dè như trước.

Bray dừng lại, đôi mắt mở lớn, như thể đang cố gắng tiêu hóa những lời vừa nghe. "Thật sao?" cậu thốt lên, vẻ bất ngờ hiện rõ trên gương mặt.

"Ừm......, anh yêu em. Anh đã yêu em từ những ngày đầu chúng ta gặp nhau," hắn khẳng định.

Cậu không nói gì, nhưng đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc và chút gì đó e thẹn. Cậu siết chặt tay hắn, như để khẳng định rằng cậu cũng đã có những cảm xúc tương tự.

Ngày tháng trôi qua, tình cảm giữa họ ngày càng sâu sắc. Họ bắt đầu chia sẻ nhiều hơn về cuộc sống của mình, về ước mơ và khát vọng. Bray dần dần mở lòng, kể cho hắn về những khó khăn trong quá khứ và những điều khiến cậu trở thành người mà hắn thấy hôm nay.

"Em từng trải qua rất nhiều thứ. Lần đầu tiên em tham gia một cuộc triển lãm, em cảm thấy mình như một kẻ bị bỏ rơi giữa dòng đời," Bray chia sẻ trong một buổi tối lạnh giá, ánh đèn mờ mờ tạo nên không khí ấm áp.

Hắn lắng nghe, trong lòng đầy cảm thông. "Nhưng em đã vượt qua được. Em là một nghệ sĩ tài năng và anh tự hào về em. " hắn khẳng định.

Bray mỉm cười, ánh mắt đầy cảm kích. "Cảm ơn anh đã luôn ủng hộ em. " cậu nói, lòng ngập tràn tình cảm.

Dần dần, Bray cảm thấy bản thân đã tìm thấy người mà cậu muốn gắn bó lâu dài. Cậu bắt đầu đặt hy vọng vào tương lai, và không còn chỉ nghĩ đến việc sống qua ngày.

Và rồi, một buổi tối, khi ánh trăng sáng tỏ chiếu rọi qua cửa sổ, hắn nắm tay Bray, dẫn cậu ra ban công. "Em nhìn lên bầu trời đi," hắn nói, chỉ vào những vì sao lấp lánh.

"Đẹp quá," Bray thốt lên, đôi mắt sáng lên như những vì sao.

"Đúng vậy, nhưng không gì đẹp bằng ánh mắt của em," hắn thêm vào, và cả hai cùng cười.

Bray cảm nhận được một tình cảm ấm áp tràn ngập trong lòng. "Anh thật sự rất tốt với em. Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm được một người như anh." cậu nói, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn.

"Em không cần phải lo lắng. Anh sẽ luôn ở đây vì em. Anh yêu em," hắn nói, không ngần ngại thể hiện tình cảm.

"Em cũng yêu anh," Bray thầm thì, như một lời hứa ngầm.

Khi mùa hè đến, họ quyết định thực hiện một chuyến du lịch đến một bãi biển xinh đẹp. Họ cùng nhau khám phá, tắm biển và tận hưởng những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau.

Một buổi chiều hoàng hôn tuyệt đẹp, khi ánh mặt trời lặn xuống đường chân trời, hắn quỳ xuống, cầm tay Bray và nói: "Em có biết không? Cuộc sống bên em thật sự là món quà quý giá nhất mà anh từng nhận."

Bray đỏ mặt, không biết nói gì. Cậu chỉ đơn giản mỉm cười và gật đầu, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.

Trên bãi biển, dưới ánh nắng vàng rực rỡ, họ đã hứa hẹn cùng nhau sẽ xây dựng một cuộc sống đẹp đẽ. Không chỉ là một cuộc hôn nhân trên giấy tờ, mà còn là một cuộc sống đầy tình yêu và sự chia sẻ.

Khi họ trở về, hắn và Bray đã trở thành một cặp đôi gắn bó. Họ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, từ công việc đến gia đình. Mỗi ngày trôi qua, tình cảm giữa họ lại thêm sâu sắc và bền chặt.

Mùa thu đến, cũng là lúc kỷ niệm một năm ngày cưới của họ. Hắn quyết định tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại căn hộ của họ để kỷ niệm. Hắn đã chuẩn bị mọi thứ từ sớm, từ trang trí đến món ăn, chỉ để tạo bất ngờ cho Bray.

Tối hôm đó, khi Bray về nhà, cậu bất ngờ khi thấy ánh đèn sáng rực, cùng với những bó hoa và nến lung linh. "Wow! Anh đã làm tất cả những điều này sao?" Bray thốt lên, bất ngờ.

"Đúng vậy! Chúc mừng kỷ niệm một năm ngày cưới của chúng ta!" hắn mỉm cười, ánh mắt rạng rỡ.

Bray không thể giấu nổi sự hạnh phúc. "Cảm ơn anh! Em rất vui!" cậu nói, ôm chầm lấy hắn.

Sau bữa tối, họ cùng nhau ngồi trên ghế sofa, uống rượu và trò chuyện. Hắn nhìn Bray, nụ cười tươi sáng của cậu khiến hắn cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa.

"Em nhớ những ngày đầu chúng ta gặp nhau, thật sự không nghĩ rằng chúng ta sẽ trở thành như bây giờ," Bray nói.

"Anh cũng vậy. Thực sự, anh đã không ngờ rằng cuộc sống bên em lại tuyệt vời đến như vậy. " hắn đáp, lòng tràn ngập hạnh phúc: "Chúng ta đã trải qua nhiều điều, và giờ đây. "

Bray nhìn vào mắt hắn, đôi mắt cậu lấp lánh như những ngôi sao. "Em cảm thấy mình đã tìm thấy một gia đình thực sự. Anh đã giúp em hiểu rằng tình yêu không chỉ là một từ, mà là những gì chúng ta cùng nhau xây dựng."

Hắn gật đầu, cảm nhận được những điều sâu sắc trong lời nói của cậu. "Đúng vậy, tình yêu không phải chỉ là những lời nói. Nó là sự quan tâm, sự chia sẻ và những kỷ niệm mà chúng ta tạo ra cùng nhau." Hắn đưa tay vuốt ve gương mặt Bray, cảm nhận sự ấm áp và bình yên.

"Cảm ơn anh đã luôn bên em, đặc biệt trong những lúc khó khăn," Bray nói, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng tràn đầy cảm xúc.

"Em không cần phải cảm ơn. Đó là điều anh sẽ luôn làm vì em." hắn đáp, lòng tràn đầy tự hào khi nghĩ về hành trình mà cả hai đã cùng nhau vượt qua.

Thời gian trôi đi, và mùa thu chậm rãi chuyển mình sang đông. Những chiếc lá vàng rơi rụng, mang theo hơi lạnh của những ngày cuối năm. Hắn và Bray càng thêm gắn bó, cùng nhau đối mặt với mọi thử thách trong cuộc sống.

Một buổi chiều, Bray quyết định nấu ăn cho hắn. Trong khi cậu chuẩn bị nguyên liệu, hắn ngồi bên bàn, nhìn cậu với ánh mắt trìu mến. "Em thật sự rất giỏi trong việc nấu ăn. Hôm nay có món gì đặc biệt không?" hắn hỏi.

"Em sẽ làm pasta sốt cà chua và thịt viên! Anh sẽ thích món này," Bray đáp, giọng cậu vui vẻ.

Hắn không thể không mỉm cười trước sự nhiệt tình của cậu. "Chắc chắn rồi! Em nấu ăn rất ngon mà," hắn nói, tự tin khẳng định.

Họ cùng nhau vào bếp, Bray chỉ dẫn cho hắn cách làm từng món ăn. Những tiếng cười và những câu chuyện vui vẻ làm không khí trở nên ấm cúng. Hắn nhận ra rằng những khoảnh khắc bình dị này mới là điều mà hắn thực sự trân trọng.

Khi bữa ăn hoàn thành, Bray đặt bàn và cả hai cùng thưởng thức những món ăn mà cậu đã chuẩn bị. "Rất ngon! Em quả thật là một đầu bếp tài năng" hắn khen ngợi, nhấm nháp từng miếng ăn.

"Cảm ơn anh! Em chỉ muốn làm cho anh cảm thấy hạnh phúc," cậu đáp, nụ cười của cậu khiến hắn cảm thấy như cả thế giới này đang ngập tràn ánh sáng.

Khi ánh đèn trong phòng trở nên dịu nhẹ, Bray hỏi: "Chúng ta sẽ làm gì trong dịp lễ tết này?"

Hắn suy nghĩ một chút trước khi đáp: "Có lẽ chúng ta có thể tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho gia đình và bạn bè. Anh muốn mọi người thấy tình yêu của chúng ta."

"Em đồng ý! Chúng ta sẽ làm mọi thứ thật hoàn hảo," Bray hào hứng nói, đôi mắt sáng lên với những ý tưởng mới.

Hắn cảm thấy phấn khích khi nghĩ đến việc có thể chia sẻ tình yêu của họ với những người xung quanh. Đó không chỉ là một cách để khẳng định mối quan hệ của họ mà còn là dịp để mọi người biết đến tình cảm chân thành giữa họ.

Và rồi, cái Tết đầu tiên mà họ cùng nhau đón chào cũng đến. Hắn đã chuẩn bị mọi thứ từ sớm, từ trang trí nhà cửa đến mua sắm thực phẩm. Cả hai cùng nhau dọn dẹp và trang trí căn hộ với những câu đối đỏ, đèn lồng và hoa mai, tạo nên không khí rộn ràng của ngày Tết.

Ngày Tết đến, gia đình và bạn bè của cả hai người cùng tụ tập tại nhà hắn. Bray rất phấn khích, cậu chăm sóc từng chi tiết nhỏ, từ món ăn đến việc chào đón khách. Hắn không ngừng ngắm nhìn cậu, cảm thấy tự hào về người bạn đời của mình.

"Em thật sự xuất sắc trong việc này!" hắn khen ngợi, khi thấy Bray tất bật chuẩn bị món ăn.

"Cảm ơn anh! Em muốn mọi người đều cảm thấy vui vẻ," Bray đáp, gương mặt rạng rỡ.

Khi mọi người đến đông đủ, bầu không khí trở nên ấm áp và tràn đầy niềm vui. Hắn đứng bên cạnh Bray, cùng nhau chúc Tết, trao quà và thưởng thức những món ăn ngon. Hắn nhận thấy rằng đây chính là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời hắn.

Khi bữa tiệc đang diễn ra, hắn chợt nảy ra một ý tưởng. Hắn đứng dậy và cầm ly rượu, nói: "Mọi người, tôi muốn nói vài lời!"

Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía hắn, trong khi Bray đứng bên cạnh, trông rất hồi hộp. "Tôi rất biết ơn vì tất cả các bạn đã đến đây hôm nay. Năm nay không chỉ là một năm mới mà còn là một khởi đầu mới trong cuộc sống của tôi và Bray. Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua nhiều điều, và tôi muốn mọi người biết rằng tình yêu của chúng tôi không ngừng lớn lên từng ngày."

Hắn nhìn Bray với ánh mắt tràn đầy yêu thương. "Bray, em không chỉ là người bạn đời của tôi, mà còn là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu em và sẽ luôn bên em trong mọi hành trình."

Bray ngạc nhiên, đôi mắt cậu lấp lánh trong ánh đèn. "Em cũng yêu anh," cậu thầm thì.

Bầu không khí trở nên cảm động, mọi người cùng nhau vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi. Họ cảm nhận được sự chân thành trong tình yêu của hắn và Bray, khiến bữa tiệc thêm phần ấm áp và ý nghĩa.

Khi bữa tiệc kết thúc, mọi người ra về, Bray và hắn cùng nhau dọn dẹp. Trong lúc làm việc, Bray bất ngờ quay sang hắn, nói: "Cảm ơn anh vì đã mang đến cho em một cái Tết thật đặc biệt."

"Cảm ơn em vì đã là một phần trong cuộc sống của anh. Mọi thứ đều tuyệt vời nhờ có em," hắn đáp, nắm chặt tay cậu.

"Chúng ta sẽ còn tổ chức nhiều bữa tiệc như thế này nữa, đúng không?" Bray hỏi, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

"Chắc chắn rồi! Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đón Tết và tạo thêm nhiều kỷ niệm đẹp," hắn khẳng định.

Khi ánh đèn tắt và căn hộ trở về sự yên tĩnh, hắn ôm Bray vào lòng, cảm nhận hơi ấm từ cậu. "Em biết không, trong từng khoảnh khắc bên em, anh thấy cuộc sống thật sự ý nghĩa," hắn nói, giọng tràn ngập yêu thương.

"Em cũng vậy. Chúng ta đã tìm thấy nhau, và điều đó chính là phép màu," Bray đáp, ánh mắt cậu tràn đầy hạnh phúc.

Và trong những ngày tháng tiếp theo, tình yêu giữa hắn và Bray càng ngày càng khăng khít. Họ đã không chỉ sống với nhau như một cặp vợ chồng, mà còn là những người bạn đồng hành, cùng nhau vượt qua mọi thử thách của cuộc đời.

Cuộc sống của họ không chỉ đơn thuần là một cuộc hôn nhân, mà là một hành trình khám phá, học hỏi và yêu thương. Hắn và Bray đã viết nên một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, bắt đầu từ cái kết hôn trước và biến thành tình yêu chân thành.

Và mỗi ngày trôi qua, họ luôn biết ơn vì đã có nhau trong cuộc đời này.

Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com