Tái Sinh Trong Vòng Tay Kẻ Sinh Tình
Lưu ý: Chương này tập trung vào mối quan hệ giữa Gill x Bray. Nếu bạn không yêu thích otp này, hãy cân nhắc bỏ qua để tránh cảm giác không thoải mái.
Tái Sinh Trong Vòng Tay Kẻ Sinh Tình
Bray đứng lặng trong bếp, đôi tay run rẩy siết chặt chiếc tạp dề mỏng manh. Ánh đèn vàng nhạt trong căn nhà yên tĩnh như đang cố gắng làm dịu nỗi đau đang cuồn cuộn trong lòng em, nhưng tất cả đều vô ích. Mùi pheromone lạ thoang thoảng trên áo Andree – hay đúng hơn là mùi của một Omega xa lạ – đã đâm thẳng vào trái tim em, từng nhát sắc bén và lạnh lùng.
Bảy năm, một quãng đường dài mà em đã cùng hắn bước qua, từ những ngày gian khó tay trắng cho đến khi đạt được tất cả. Hạnh phúc, tình yêu và sự đồng hành mà em luôn trân quý giờ đây dường như chỉ còn là những ký ức xa vời. Ngày hắn chạm đến đỉnh cao, cũng là lúc em chọn lui về, để làm hậu phương vững chắc cho hắn. Em nghĩ rằng, đó là điều đúng đắn, là cách tốt nhất để vun đắp cho mối quan hệ của hai người. Nhưng hóa ra, em đã sai.
Con người khi đạt đến đỉnh cao dường như dễ quên đi những gì đã cùng mình vượt qua. Hắn trở nên lạnh nhạt, ít về nhà, và thậm chí chẳng thèm quan tâm đến em như trước. Từng cái nắm tay dịu dàng, từng ánh mắt yêu thương giờ đây đều bị thay thế bởi sự thờ ơ và xa cách. Em ngửi thấy sự thay đổi – mùi pheromone lạ trên người hắn mỗi lần về nhà muộn, sự vụng trộm mà hắn nghĩ em sẽ không nhận ra.
Nhưng em biết, từ lâu em đã biết. Em biết hắn đang có một tình nhân, biết rõ Omega kia là ai, và cả những buổi tiệc nơi họ công khai xuất hiện cùng nhau. Thay vì đánh ghen, em chỉ im lặng. Phải chăng em không muốn? Không, em chỉ cảm thấy chẳng đáng để bản thân mình hạ thấp như thế. "Bẩn tay vì họ làm gì," em tự nhủ, nhưng sâu trong lòng, em biết sự thất vọng đã chất đầy.
Hết lần này đến lần khác, em tự lừa mình rằng hắn chỉ đang vui đùa, rằng mọi chuyện sẽ kết thúc và hắn sẽ quay về bên em. Nhưng những ngày tháng qua, tất cả chỉ là sự ngụy biện yếu ớt mà em dùng để dối lòng.
Giây phút hắn ngang nhiên dẫn tình nhân về, Bray biết rằng đó là giới hạn cuối cùng của sự chịu đựng. Em đứng đó, im lặng nhìn hắn cười nói với thiếu niên đó như thể sự hiện diện của em chỉ là cái bóng vô hình trong ngôi nhà từng là tổ ấm. Ánh mắt hắn thoáng chút ngỡ ngàng khi thấy em, nhưng rồi nhanh chóng quay lại vẻ dửng dưng, vòng tay vẫn ôm chặt tình nhân như một lời thách thức.
Không có nước mắt, không có tiếng gào thét. Bray quay người bước về phòng làm việc, lấy ra tờ giấy ly hôn đã chuẩn bị từ rất lâu. Bút trong tay em run rẩy, nhưng từng nét ký vẫn dứt khoát. Đây là quyết định cuối cùng, là con đường duy nhất để em thoát khỏi chuỗi ngày đắm chìm trong tổn thương không lối thoát.
Khi Bray rời đi, hắn vẫn ôm tình nhân, chẳng buồn quay đầu lại nhìn. Cánh cửa đóng sầm sau lưng em, chia cắt quá khứ và hiện tại. Đôi chân em nặng trĩu từng bước rời khỏi nơi từng là mái ấm của hai người. Con đường phía trước mờ mịt, nhưng cũng như được thắp sáng bởi sự giải thoát.
Em chọn một khách sạn gần đó để trú tạm. Đêm đầu tiên sau khi rời đi, Bray ngồi bên cửa sổ, nhìn xuống ánh đèn phố thị rực rỡ mà lòng chua xót khôn nguôi. Những ký ức ngọt ngào ngày xưa cứ ùa về, từng khoảnh khắc cả hai nắm tay vượt qua nghèo khó, từng nụ cười hắn dành cho em ngày đầu tiên hứa hẹn bên nhau. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là quá khứ, và em hiểu rằng mình phải buông bỏ.
Sáng hôm sau, Bray đưa ra một quyết định táo bạo. Em hẹn gặp bác sĩ để thực hiện ca phẫu thuật thay tuyến thể – điều mà trước đây em chưa từng nghĩ tới. Bray muốn chấm dứt hoàn toàn mối liên kết với hắn, không chỉ về mặt cảm xúc mà cả pheromone – sợi dây vô hình từng gắn kết họ.
Ca phẫu thuật diễn ra suôn sẻ. Từ một Omega mang mùi hương gỗ tuyết tùng dịu nhẹ, em giờ đây sở hữu pheromone mang mùi rượu vang cao cấp, nồng nàn và cuốn hút hơn bao giờ hết. Những ngày đầu, Bray cảm thấy xa lạ với chính cơ thể mình, nhưng em hiểu rằng thay đổi này là cần thiết để bắt đầu một cuộc sống mới.
Hai tháng sau, Bray đã hoàn toàn thích nghi với bản thân mới. Sự tự tin dần trở lại trong từng bước chân, từng nụ cười. Em bắt đầu lên kế hoạch du lịch để rũ bỏ mọi tổn thương còn sót lại. Cuộc đời của Bray giờ đây không còn phụ thuộc vào hắn nữa, không còn đau khổ vì sự hời hợt của người đàn ông từng là tất cả với em.
Đứng trước gương, Bray ngắm nhìn hình bóng mình – mạnh mẽ, kiên định và hoàn toàn tự do. Bray mỉm cười, cảm nhận hương thơm mới của pheromone lan tỏa khắp căn phòng. Em biết rằng phía trước là một hành trình mới, nơi em sẽ sống vì chính mình, vì hạnh phúc xứng đáng thuộc về em.
Sau hai tháng tìm lại sự bình yên, Bray quyết định đi du lịch ở Châu Âu, một nơi xa xôi và tĩnh lặng, hy vọng có thể tạm quên đi những nỗi buồn và thất vọng đọng lại trong lòng. Em không ngờ rằng trong hành trình đó, em lại gặp được Gill, một người đàn ông nhỏ hơn em bảy tuổi. Lần đầu gặp gỡ, em chỉ nghĩ rằng gã là một người bạn đồng hành, một người quen mới trong chuyến đi, chẳng có gì đặc biệt cả. Gill là một người dễ gần, vui vẻ và luôn khiến mọi chuyện trở nên nhẹ nhàng, không có căng thẳng. Em bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên gã, cứ ngỡ đó chỉ là mối quan hệ bạn bè thông thường, như bao mối quan hệ khác.
Tuy nhiên, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi em tình cờ kiểm tra một vài thông tin và nhận ra một sự thật khiến trái tim em rối bời. Độ tương xứng pheromone của em và Gill lên tới 98,9%. Lúc đó, em không thể phủ nhận rằng sự kết nối giữa hai người là có thật, nhưng lại chẳng dám tin vào điều đó. Chẳng phải trước đây, em cũng từng nghĩ mình đã có tình yêu hoàn hảo với Andree sao? Dù đã rời đi, nhưng những gì em đã trải qua với hắn vẫn khiến em phân vân.
Gill theo đuổi em ngay từ lần đầu gặp gỡ. Mặc dù em đã từ chối rất nhiều lần, gã không hề từ bỏ mà tiếp tục kiên trì. Gã tìm cách làm cho em cười, tạo ra những khoảnh khắc dễ chịu mà em chưa từng có. Mỗi lần từ chối, gã lại lùi một bước, nhưng rồi lại tiến một bước, không hề nản lòng. Em tự hỏi tại sao gã lại kiên quyết như vậy, trong khi em vẫn chưa sẵn sàng mở lòng.
Dần dần, trái tim em bắt đầu rung động. Những cử chỉ dịu dàng của gã, sự kiên trì không ngừng nghỉ và những quan tâm chân thành khiến em không thể tiếp tục từ chối. Em nhận ra rằng tình cảm của mình dành cho Gill đã thay đổi, và dù vẫn còn chút bối rối, em quyết định cho gã một cơ hội. Đó là lần đầu tiên em cảm thấy mình thực sự mở lòng, không phải vì ai đó ép buộc, mà vì chính cảm xúc của mình.
Sau chuyến đi, Bray quay lại với cuộc sống ở quê nhà. Dù trước đây em từng sống ở Mỹ và nghĩ rằng cuộc sống ở đó sẽ tốt hơn, nhưng giờ em nhận ra rằng có những thứ ở đây, ngay trong lòng quê hương, khiến em cảm thấy ấm áp và an toàn. Sự thay đổi trong em không chỉ là cảm xúc đối với Gill mà còn là sự nhận thức rằng đôi khi, ta không cần phải tìm kiếm hạnh phúc ở nơi xa xôi. Em quyết định sống lại những ngày tháng bình yên, không vướng bận quá khứ.
Gill, sau khi biết em về nước, cũng không lâu sau đó quyết định quay lại, không để lỡ mất cơ hội bên cạnh em. Tình yêu mới này, dù bắt đầu từ sự bối rối, nhưng lại trở thành một chặng đường mà em muốn cùng gã bước tiếp. Trong lòng em, một chương mới đã bắt đầu, nơi mà những cảm xúc chân thành sẽ dẫn lối, không còn là sự thất vọng, mà là niềm hy vọng mới.
Bảy tháng sau khi Gill và Bray yêu nhau, mọi thứ đã thay đổi rất nhanh chóng. Gill, với sự tự tin và quyết đoán, đã mang sính lễ qua và chính thức hỏi cưới Bray, đưa em về sống cùng mình. Lúc ấy, Bray chỉ biết ngơ ngác trước những thay đổi nhanh chóng ấy, không thể ngờ rằng người yêu mình lại là thiếu gia của một gia tộc giàu có tại Châu Âu. Sự giàu có, quyền lực của gia đình Gill đã bảo vệ và che chở cho em, đưa Bray vào một thế giới hoàn toàn khác biệt, đầy đủ nhưng cũng không thiếu sự cô đơn, vì em luôn cảm thấy mình như một phần của thế giới mà mình không thể hoàn toàn hiểu được.
Cuộc sống sau khi kết hôn không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng sau một năm, một niềm vui lớn đã đến. Bray phát hiện mình có thai, một đứa con mà em và Gill đã chờ đợi từ lâu. Cả hai ngơ ngác nhưng rất hạnh phúc, đây là kết tinh của tình yêu họ dành cho nhau. Họ vẫn chưa quen với ý nghĩ sẽ là cha mẹ, nhưng mỗi lần nhắc đến đứa trẻ, cả hai đều cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. Mọi thứ đều mới mẻ, đầy mong đợi nhưng cũng có chút lo lắng.
Ba tháng đầu thai kỳ, Bray đã bắt đầu cảm nhận những thay đổi trong cơ thể mình. Bụng em hơi nhô lên, và tính tình cũng bắt đầu có những thay đổi. Có lúc em vui vẻ, nhưng cũng có lúc rất nóng tính. Những cơn thay đổi cảm xúc không dễ dàng đối với Gill, khiến gã đôi khi phải lúng túng trước những yêu cầu bất ngờ của Bray. Gã cảm thấy như mình bị xoay vòng, nhưng trong sâu thẳm, gã hiểu rằng đó là những thay đổi mà em đang trải qua, và gã luôn muốn là người ở bên cạnh, chăm sóc cho em, bất kể mọi chuyện có khó khăn đến đâu.
Gill không biết mình sẽ phải làm gì, nhưng gã luôn cố gắng làm tốt nhất có thể, yêu thương Bray bằng tất cả trái tim mình. Họ có thể chưa hoàn toàn hiểu rõ về những gì sẽ đến trong tương lai, nhưng họ có nhau, và đó là điều quan trọng nhất.
Tối nay, bữa tiệc như thường lệ vẫn diễn ra, và Bray cảm thấy không mấy vui vẻ. Em không muốn tham gia, một phần vì sợ sự phiền phức từ những người quen cũ, phần nữa vì không muốn gặp lại những ánh mắt đầy tò mò. Nhưng gã, Gill, lại khác. Gã muốn khoe em, khoe bụng bầu của em với mọi người, như một cách để cho cả thế giới biết rằng vợ anh đang mang thai đứa con của gã.
Dù vậy, Bray vẫn không thể từ chối mãi được. Sau vài lần gã năn nỉ, em đành đồng ý đi cùng, mặc dù không muốn chút nào. Gã thì mừng rỡ, không giấu nổi niềm hạnh phúc khi biết rằng em đã chịu đi cùng gã.
Khi bước vào bữa tiệc, không khí náo nhiệt nhưng Bray cảm nhận rõ sự xa cách, sự lạ lẫm trong mình. Gill lúc này đứng bên cạnh em, ánh mắt lấp lánh hạnh phúc, như muốn khoe khoang em là một phần quan trọng trong cuộc sống của gã. Xung quanh họ bắt đầu tỏa ra những bông hoa phấp phới, những câu chúc mừng, những cái nhìn ngưỡng mộ. Bray không thể không cảm thấy mệt mỏi, nhưng gã đã để ý những cử chỉ của em và luôn hỏi han em, thấy em vẫn ổn gã tiếp tục vui vẻ, dẫn em đi gặp bạn bè, đối tác, người quen.
Mọi người đến chào hỏi em, họ đều nhớ lễ cưới của hai người, những khoảnh khắc ngọt ngào mà Bray đã phải chịu đựng. Trong khi em đang trò chuyện với một đối tác, những lời xì xầm từ xung quanh bắt đầu lọt vào tai em.
"Nhìn kìa, vợ thiếu gia mang thai rồi đấy." Một người nói, giọng đầy sự tò mò.
"Thật không ngờ, hai người nhanh chóng có con như vậy." Một người khác tiếp lời.
Bray cảm thấy lòng mình se lại. Những ánh mắt và lời bàn tán xung quanh làm em không thoải mái. Mặc dù em biết gã yêu em và sẽ luôn bảo vệ em, nhưng đôi khi, sự chú ý từ tất cả mọi người lại làm em cảm thấy mình như một vật thể trong tầm ngắm, không thể nào tránh khỏi những ánh nhìn tò mò ấy.
Gill, dường như nhận ra sự khó xử của Bray, nhưng gã chỉ cười nhẹ và ôm lấy tay em, khẽ thì thầm vào tai: "Anh không quan tâm người khác nghĩ gì, chỉ cần em là của anh."
Bữa tiệc tiếp tục diễn ra, tiếng xì xầm từ đám đông dần trở nên rõ ràng hơn. Bray cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí, như thể một ai đó đang cố tình thu hút sự chú ý của em. Khi nhìn qua, em nhận ra bóng dáng quen thuộc của Andree, Tổng Giám đốc của Thiên Chương, đứng cùng một diễn viên mới nổi. Dù chỉ là những hình dáng mờ mờ, Bray biết đó là Andree, không thể nhầm được.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, em bất chợt cảm thấy một vòng tay ôm lấy eo mình, kéo em lại gần. Gill, chồng em, với gương mặt ranh mãnh và đôi mắt đầy sự tính toán, nhìn em như thể muốn nói điều gì đó. Em nhíu mày, đưa tay chọt nhẹ vào má gã rồi nói: "Thu lại ý nghĩ ranh mãnh đi, mặt anh lộ hết lên rồi."
Gill chỉ mỉm cười và nắm lấy bàn tay đang chọt má mình, hôn vào lòng bàn tay ấy một cách trìu mến: "Chúng ta đi tham gia cuộc vui thôi," gã nói. "Bùi tổng đã tới rồi, ta nên ôn chuyện với hắn nhỉ."
Em không khỏi ngao ngán với gã nhưng vẫn đi theo, cảm nhận rõ rằng gã có gì đó rất quái đản trong cách hành xử này. Gill tiếp tục là người mở lời, bắt chuyện với Bùi tổng, đưa ly rượu và cụng ly với hắn. Hắn đáp lại, nhưng động tác khựng lại khi nhận ra người bên cạnh Gill là em, Bray—người mà hắn từng từ bỏ, mặc kệ.
Gill, như thể cảm thấy thắng lợi, khéo léo nhếch môi giới thiệu: "Đây là Thanh Bảo, vợ của tôi."
Mắt hắn tối sầm lại, tay cầm ly rượu càng bóp chặt hơn. Bray cảm thấy một cơn sóng lạ dâng lên trong lòng khi thấy hắn, ánh mắt như thể muốn lẩn tránh nhưng lại không thể rời đi. Em nhìn hắn, và không thể không nhận ra sự thay đổi trong thái độ của mình. Cảm giác như có một điều gì đó kìm hãm em không thể làm như trước kia.
Hắn không thể rời mắt khỏi em, rồi lại đưa ly rượu về phía em, có vẻ muốn mời em uống. Nhưng Gill, không để em phải đáp lại, đã nhanh chóng đưa tay nhận lấy ly rượu và cản: "Vợ tôi đang mang thai, không thể uống được, tôi thay em ấy uống với anh."
Nghe vậy, đồng tử của hắn co lại, gân trên trán nổi lên. Hắn uống cạn ly rượu rồi đặt ly xuống, không nói gì nữa và rời đi, để lại hai người đứng đó, im lặng.
Bray nhìn theo hắn, rồi quay sang hỏi Gill, ánh mắt không che giấu được sự tò mò: "Sao phải chọc giận hắn như vậy?" Gill cúi người dụi vào vai em, cười khẩy: "Anh thích" gã nói
Gill không đơn giản, ngây thơ như Bray nghĩ. Sau khi Bray rời đi tầm 2-3 tuần, Andree đã cho người tìm em, nhưng gã đã chặn lại. Độ tương xứng của hai người cũng do Gill sắp xếp. Cuộc gặp gỡ của hai người cũng do gã bày ra thôi, em vẫn không hay biết gì. Gill thích Bray từ lâu rồi, nhưng do em đã kết hôn, gã không dám làm gì. Nhưng sau khi biết em đã ly hôn, gã đã giăng bẫy để đưa em vào lãnh thổ của gã.
Một kế hoạch tỉ mỉ và hoàn hảo, Gill đã thành công trong việc đạt được những gì mình mong muốn. Để có được Bray, để có được tình yêu mà gã khao khát, gã không ngừng tính toán, điều khiển và dệt lên những mưu đồ. Nhưng cuối cùng, sau tất cả, chính tình yêu chân thành của họ đã làm thay đổi mọi thứ. Gã hiểu rằng dù có chiến lược hay kế hoạch nào, tình yêu thật sự vẫn là yếu tố không thể đoán trước, không thể kiểm soát được. Và tình yêu ấy đã chiến thắng.
Dù vậy, gã đã thỏa mãn khi nhìn thấy Bray hạnh phúc, khi biết rằng chính mình là người mang lại cho em sự an yên và bảo vệ. Gill đã thề sẽ luôn bên em, sẽ không bao giờ để em cảm thấy đơn độc hay tổn thương. Em chỉ cần trong vòng tay của gã, sống một cuộc sống hạnh phúc, không lo lắng về những thứ đã qua.
Mọi thứ dần trở nên hoàn hảo, và sắp tới, gia đình nhỏ của họ sẽ chào đón một thành viên mới. Đứa trẻ này sẽ là kết tinh tình yêu của họ, một minh chứng cho sự vượt qua của cả hai trong mọi thử thách và chông gai. Họ đã đi qua mọi sóng gió, và giờ đây, bước vào một giai đoạn mới trong cuộc sống, một giai đoạn tràn đầy hy vọng và yêu thương.
Cuối cùng, Bray đã có một nơi để về, không chỉ là ngôi nhà vật chất, mà là trong trái tim của Gill. Còn Gill, gã không chỉ là người bảo vệ em, mà là người sẽ cùng em xây dựng một tương lai tươi đẹp, cùng em đi qua mọi con đường, kể cả khi có khó khăn, cả hai đều sẽ không bao giờ buông tay.
Tình yêu của họ, với những gian truân và hy sinh, đã khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Và giờ đây, họ sẵn sàng đón nhận những ngày tháng mới, nơi mà niềm hạnh phúc là thứ duy nhất họ sẽ nắm giữ.
Cuối cùng, những tháng ngày trôi qua, những sóng gió dần dần cuốn đi sự nghi ngờ và khổ đau. Bray, dù đã nhiều lần đối diện với những thử thách, vẫn giữ vững niềm tin vào tình yêu của mình, vào Gill, vào chính bản thân mình. Mối quan hệ của họ không phải là một con đường thẳng tắp, mà là một chặng đường đầy khúc khuỷu, đầy những vết nứt và gập ghềnh, nhưng cuối cùng, họ đã vượt qua được tất cả.
Với thời gian, Gill bắt đầu nhận ra rằng không phải mọi thứ đều có thể kiểm soát được. Sức mạnh của tình yêu không phải là quyền lực hay sự chiếm hữu, mà là sự thấu hiểu và tin tưởng vào người mình yêu. Gã biết rằng, dù kế hoạch có từng bước được thực hiện, nhưng cuối cùng chính tình yêu chân thật và sự tôn trọng lẫn nhau mới là điều giữ họ bên nhau.
Bray cũng hiểu rằng dù cuộc sống có đẩy đưa, dù ai có xô ngã mình, thì tình yêu là thứ duy nhất không thể thay đổi. Em đã có những bước đi thật mạnh mẽ để tìm lại chính mình, và rồi, trong vòng tay của Gill, em cảm nhận được sự ấm áp, sự bình yên mà em luôn khao khát.
Khi em nhìn vào đôi mắt của Gill, không còn là sự tính toán hay trò chơi quyền lực, mà là tình yêu chân thành, một tình yêu mà cả hai đều đã cùng vun đắp qua bao ngày tháng. Họ không còn là những người xa lạ, không còn là những kẻ bị lôi kéo vào trò chơi của số phận. Họ là hai con người yêu nhau thật sự, và sẽ mãi mãi như vậy, bất chấp mọi thứ đã xảy ra.
Bray mỉm cười, tay nắm chặt tay Gill. "Chúng ta sẽ vượt qua tất cả, đúng không?" Em hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
Gill gật đầu, ánh mắt dịu dàng. "Đúng vậy, Bray. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Bởi vì anh yêu em."
Và như thế, từ những ngày tháng khó khăn, họ bước vào một tương lai tươi sáng, nơi tình yêu không còn là những vết thương, mà là sự chữa lành và hạnh phúc. Từ đây, mỗi ngày trôi qua đều là một ngày mới, đầy ắp những hy vọng, niềm vui, và sự yêu thương.
Họ đã tìm thấy nhau, đã tìm thấy sự bình yên trong tình yêu của chính mình. Kết thúc không phải là điểm dừng, mà là một khởi đầu mới, một hành trình tiếp theo đầy hứa hẹn và hy vọng.
Hoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com