Chương 4
Lưu Chương và Oscar đều quyết định tham gia nhiệm vụ vượt cấp đợt một. Thế nên là hiện tại, thay vì được đi đâu đó chơi bời vào ngày chủ nhật, thì họ đang phải mặc đồng phục và đi tới hội trường, để "ra mắt" cấp trên.
"Này K bảo, mày biết gì không?"
"Biết gì?"
"Nhiệm vụ vượt cấp lần này tuyển người hơi bị gắt so với mấy năm trước đấy. Tao thấy có đứa dù đã xếp loại giỏi, nhưng vẫn bị loại vì không đủ tiêu chuẩn, chẳng biết học viện đang tuyển theo cái tiêu chuẩn gì nữa. Nghe mấy đàn anh khóa trên nói, có lẽ là do vài năm trước đây xảy ra khá nhiều vụ... học viên tham gia nhiệm vụ xong thì bị thương tật vĩnh viễn, nên trường bắt đầu làm căng, siết chuẩn tuyển chọn lại."
Lưu Chương cúi đầu suy nghĩ, đơn giản như vậy? thế thì sao phải đợi đến năm nay mới bắt đầu làm căng?
Đột nhiên Oscar bật cười, huých nhẹ vào khuỷu tay Lưu Chương. Người sau đột ngột bị cắt đứt dòng tư tưởng, theo phản xạ ngẩng đầu lên. Đối diện... là Tăng Hàm Giang đang đi tới. Dù là ngược hướng so với bọn họ, nhưng rõ ràng hai bên đều có chung một điểm đến - Hội trường.
Khoé miệng Lưu Chương khẽ nhếch, quay sang nói với Oscar: "Tới hội trường rồi kìa, tạm biệt." sau đó phất phất tay, rồi thản nhiên bỏ đi mất, chưa để Tăng Hàm Giang kịp mở miệng.
Đang định battle - Tăng Hàm Giang: "...Lưu Chương đi đâu vậy? Không vào hội trường sao?"
Oscar: "Không, nó tham gia đợt hai cơ. Nó đi chung tiễn tôi một đoạn thôi."
Tăng Hàm Giang: "Tiễn cậu thôi thì mặc đồng phục làm gì?"
Oscar khẽ cười: "Nó thích thế, ai biết được..."
Lưu Chương quyết định rút, không tham gia đợt đầu nữa. Hắn không nghĩ tới Tăng Hàm Giang cũng tham gia, vậy đành đợi tới đợt hai rồi tham gia sau vậy. Ngày thường trên lớp thôi là hắn đã chịu đủ với Tăng Hàm Giang rồi, ai rảnh đâu mà tối ngày đòi battle! Làm nhiệm vụ mà với tâm trạng ức chế kiểu đó chắc hắn gục trên chiến trường đầu tiên quá, nghỉ khoẻ!
Nhưng mà đời thường không như là mơ, Lưu Chương đang trốn giữa đường thì lại gặp ngay Bá Viễn - Thượng tướng của quân đoàn 1. Thỉnh thoảng Bá Viễn cũng lên lớp dạy dỗ bọn học viên một chút, nên hắn nhớ mặt Lưu Chương - học viên xuất sắc nhất của khoá 45. Ai trốn thì được chứ riêng em thì không có cửa đâu!
Bá Viễn gọi Lưu Chương lại: "Em đi đâu đấy? Hội trường ở hướng ngược lại cơ mà."
Lưu Chương: "...Em gặp một số vấn đề về sức khỏe, nên định đi báo cáo xin rút khỏi nhiệm vụ lần này ạ!"
Bá Viễn: "Em đùa tôi hả, mới khám định kì vào tuần trước mà. Sổ sức khỏe của em còn đang nằm trên bàn tôi đấy."
Lưu Chương: "Chỉ huy nhiệm vụ lần này là..."
Bá Viễn mỉm cười: "Tôi."
Lưu Chương: "..." Đậu má!!!!!!!!! Đã nghèo còn mắc cái eo nữa!!!!
Thế là Lưu Chương bị túm đầu ngược trở về, miệng hắn cong đúng 45 độ chuẩn nụ cười công nghiệp, vừa đi vừa rủa thầm người trước mặt.
"Chào cậu."
Lưu Chương nhìn sang bên cạnh, là cậu thanh niên đi sau lưng thượng tướng từ đầu đến giờ, có lẽ cũng là người tham gia nhiệm vụ đợt này.
Rất đẹp trai, mái tóc nâu rũ nhẹ xuống trán, đôi mắt đang nhẹ nhàng nhìn hắn, khoé miệng cũng cười rất nhẹ nhàng, đến cả khí chất cũng nhẹ nhàng nốt. Chuẩn gu chị em, thế này thì chắc chắn không phải dạng "vô danh tiểu tốt", sao hắn không có chút ấn tượng nào về người này thế nhỉ?
"Hôm khai giảng khoá 45, lúc thủ khoa các học viện lên phát biểu, là tôi đứng kế cậu đấy. Tên tôi là Vu Dương, rất vui được gặp lại cậu."
"A! Cậu là thủ khoa bên học viện Quân Y đúng không?! Hôm đó cảm ơn cậu nhiều nha, cũng nhờ bài phát biểu của cậu mà tôi yên ổn qua mặt ban giám hiệu, ha ha ha."
Vu Dương khẽ cười đáp lại: "Không có việc gì, chuyện nhỏ thôi. Vốn dĩ cũng viết dư một bài phát biểu, tôi cũng không xài hết."
Bá Viễn: "..." ban giám hiệu "cấp cao" đang ở đây! Thủ khoa! Lại được cả hai nữa chứ!
Bá Viễn ở đằng trước quay xuống nói: "Được rồi, ôn chuyện gì thì để sau đi hai "thủ khoa". Tới hội trường rồi, bàn công việc chính thôi."
Bá Viễn - Vị thượng tướng nổi danh mà ai ai cũng biết, đưa tay ra mở cửa dẫn đầu vào trước. Vừa thấy người bước vào là ai thì các học viên đồng loạt im lặng, đứng dậy giơ tay nghiêm chào theo đúng quy định.
Tiếp theo là hai người đang "tháp tùng" phía sau thượng tướng bước vào, một người là thủ khoa Hệ Chiến, một người là thủ khoa Quân Y, đủ hoành tráng.
Nội tâm các học viên bên dưới: Quá oách!!!
Thế là trước ánh mắt ngạc nhiên của Oscar và Tăng Hàm Giang, Lưu Chương có một màn trở về vô cùng ngoạn mục. Đợi hắn mỉm cười muốn liệt cơ mặt, Bá Viễn mới ra hiệu cho mọi người ngồi và cho hắn đi xuống dưới.
Tăng Hàm Giang lập tức hỏi: "Sao nghe nói cậu tham gia đợt hai mà?"
Oscar cũng đưa ánh mắt tò mò nhìn sang Lưu Chương. Chẳng phải đã trốn rồi sao, đột nhiên quay lại làm gì?
Lưu Chương: "Đổi ý." Từ chối giải thích thêm, quá mệt mỏi.
Vu Dương ngồi bên cạnh Lưu Chương khẽ mỉm cười, đại khái thì hắn cũng hiểu rằng Lưu Chương đào tẩu bất thành nên tâm trạng không được tốt. Vừa nãy hắn cũng theo Lưu Chương đi xuống đây. Hắn chỉ tới có một mình, bởi vì học viện Quân Y chỉ có duy nhất một vé trong mỗi đợt diễn ra nhiệm vụ vượt cấp. Hơn nữa học viện Quân Y lại nằm ở khu phía Đông, tách biệt hoàn toàn với bốn học viện còn lại ở khu phía Tây, nên có thể nói là ở đây hắn chẳng quen biết ai cả, ngoài Lưu Chương.
Nhưng rất nhanh Oscar và Tăng Hàm Giang liền chuyển sự chú ý từ Lưu Chương sang Vu Dương. Cái khí chất dịu dàng này mà đặt giữa một lố toàn chỉ biết đánh với đấm thì quả thật không khác gì nhành bông sen nằm giữa những khẩu súng cả... khá là hấp dẫn đấy! Thế là chưa mất đến năm phút là Vu Dương đã bị bọn họ nhanh chóng đóng dấu xác nhận bạn thân.
Buổi họp mặt đầu tiên diễn ra rất nhanh chóng, bởi vì Bá Viễn đã lên sẵn kế hoạch từ trước, giờ chỉ cần phổ biến lại cho đám học viên mà thôi, trừ chuyện Tăng Hàm Giang không chịu yên vị ở đội 3 - "đội chịu trách nhiệm mai phục, triệt hạ những mục tiêu bỏ thoát được sau cuộc chiến". Thế là Lưu Chương đang ở đội 2 - "đội đối kháng trực tiếp" nhường luôn cho Tăng Hàm Giang. Dù sao ở đội 3 việc nhẹ lương cao, hắn rất thích.
Nhiệm vụ vượt cấp lần này của bọn họ là ngăn chặn một vụ buôn bán trẻ em có tổ chức. Thường thì vụ này là của bên công an, nhưng người nằm vùng báo về là còn phát hiện thấy một lượng lớn vũ khí, nghi ngờ có thêm giao dịch vũ khí trái phép, nên cuối cùng lại chuyển về cho quân đội. Xét thấy mức độ khó khăn cũng không quá cao, nên quân đội lại chuyển xuống cho học viện.
Thực ra còn một chuyện mà Bá Viễn không nói, đó cũng chính là lý do mà một thượng tướng như hắn lại cùng tham gia một nhiệm vụ vượt cấp nhỏ nhoi của các học viên chưa ra trường. Đó là bên tình báo của họ vừa báo về việc mất tích của một đứa trẻ, thuộc diện nhà "ông lớn" của nước B. Bên kia cũng chặn thông tin gắt gao nên họ chỉ biết được có vậy, không cụ thể danh tính và độ thực hư cũng chưa được xác thực. Nhưng trùng hợp là sĩ quan biên phòng bên này lại vừa phát hiện một vụ mua bán trẻ em, địa điểm giao dịch lại gần sát biên giới nước B. Nếu thực sự là đứa trẻ đó... Bọn họ muốn!
Sau khi chia tay mọi người, Lưu Chương và Oscar quyết định dành nốt bữa tối của ngày chủ nhật ở chợ đêm. Sắp đến quốc tế thiếu nhi rồi, hẳn là sẽ có rất nhiều thứ để xem, tới đó thả lỏng một chút cũng hay.
Lúc cả hai lên phi thuyền, Lưu Chương chợt nhớ đến nghi vấn của mình lúc sáng, liền quay sang nói luôn với Oscar.
"Mày có thấy vụ này lạ không? Tuyển chọn học viên tham gia thì toàn loại xuất sắc, hơn nữa còn cho hẳn một thượng tướng xuống giám sát?"
" ...Đúng là có chút lạ, nhưng thầy Viễn cũng không nói gì thêm cho tụi mình. Chẳng lẽ "ở trên" còn đẩy tụi mình vô chỗ chết được? mày cứ thích suy nghĩ nhiều."
"Dù sao đi nữa thì cũng nên cẩn thận một chút..."
"Yên tâm, tao ở đội 1, bắn tỉa từ xa mà. Còn mày ở đội 3, an toàn chán."
"Aaaaaa... thôi dẹp, tối nay tao chỉ chơi thôi, không thèm nghĩ gì nữa! Tao muốn đi ăn vịt quay!"
Lưu Chương còn vòng hẳn một vòng về nhà để dẫn theo cả Luna. Dạo này nó còn biết đú trend đòi... đi ăn tết thiếu nhi! Nghe đần hết sức... nó có phải người đâu cơ chứ. Nhưng khổ nổi Lưu Chương chịu không nổi giai đoạn "nổi loạn" của nó, cứ cách ngày là nó lại gọi điện khủng bố hắn một lần... vào 3 giờ sáng! Giờ đó ai rảnh dẫn nó đi ăn tết thiếu nhi!!!
P/s: Hơi bị dài, nhưng vô cốt truyện rồi đó mọi người @@
P/s2: Hihi, Châu Kha Vũ cũng xuất hiện rồi đoá :>>>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com