Sư Tranh cùng tiểu cữu tử Tùng Thần Ngọc không hợp.
Tiểu cữu tử nhiều lần phạm tiện, tỷ phu không thể nhịn được nữa, ra tay giáo huấn, giáo huấn, giáo huấn !
Sư Tranh: Cường thế, cường thế, rất cường thế.
Tùng Thần Ngọc: Nhị đại, ngang ngược, mềm nắn rắn buông — nên cứng rắn thời điểm cứng rắn không đứng dậy, nên nhuyễn thời điểm nhuyễn không đi xuống.
Sau này:
"Tỷ phu..."
"..."
"Tỷ phu..."
"..."
"Tỷ phu..."
"Đừng gọi ta tỷ phu, cũng không ngại tao được hoảng."
Chú: Tra tiện văn ! cách nhật càng ! vô tình tỷ phu × tâm tắc tiểu cữu tử ! tra tiện thuộc tính ! cẩu huyết tình tiết ! nhân vật có yêu cũng vô tình, tùy tiện viết viết, thân nhóm thận, lôi đổ tâm tắc cái gì giống nhau quản không được ác ! =^_^=
Nội dung nhãn: Cận thủy lâu đài tình yêu chiến tranh không như mong muốn thiết hán nhu tình
Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Sư Tranh, Tùng Thần Ngọc ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:
Thể loại: Xuyên qua, Trọng sinh, Cung đấu.[130 chương].Edit: team Lãnh Cung.Người phụ trách: Huệ Hoàng Hậu & Nhã Quý Phi.【 Văn án 】Phu thê tương kính như tân, tuân theo quy củ - tất cả đều là lời nói hưu nói vượn của hắn! Dù đứng ở vị trí cao nhất rồi nhưng không phải cuối cùng vẫn bị gian phi bức chết đó sao? Sau khi trọng sinh, Diệp Linh Sương tin tưởng vững chắc rằng thời điểm nên thủ đoạn thì phải thủ đoạn, nên ngây thơ thì phải ngây thơ, nên ngoan độc thì cần phải ngoan độc. Trăm nghìn bông hoa trong hậu cung, xuất chúng nhất thì vĩnh viễn chỉ có một người.Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]![1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung. [2] Thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao. Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!Tag: Xuyên qua, tr…
Những dj ngắn về NagiReoNagi.NGHIÊM CẤM MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC (ĐẶC BIỆT LÀ TIKTOK).DJ ĐƯỢC TRANS KHÔNG CÓ SỰ PHÉP CỦA TÁC GIẢ.VUI LÒNG KHÔNG REUP Ở NƠI KHÁC.Ai vi phạm thì đừng hỏi tại sao được tặng vé ra đảo phờ ri + acc được treo ở khắp nơi nhé 🤌👉 Hướng dẫn mở pass: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid02f4BkUj1LMnCbdMR1Hdfg7hgacf7PVLBQqs1yPjbAxznB2adgP9UUvY8TDjELfqEfl&id=100089860366216&mibextid=Nif5oz…
Sau 1 tai nạn nhỏ,hoàng thượng biến thành hoàng hậu,hoàng hậu biến thành hoàng thượng ...Dịch:Lục dương_TRANSLATORNguồn:[như trên]Truyện thường được cập nhật vào chủ nhật mỗi tuần nếu ko có chap mới thì chỉ có 3 lí do1.tác giả hoặc người dịch chưa làm,bận2.máy mik hỏng....3.LƯỜI😂.. .Còn nữa nha,mik rất cầu comment của m.n đó🤗...Còn 1 chuyện nữa cũng rất là quan trọng...đó chính là:like page Lục dương_tranlator để ủng hộ nhóm dịch👍…
"Cậu nghiện hả?"Tác giả: Sài Kê Đản. Văn Án: ( hài hước, vui vẻ, hỗ công.)"Có một loại người.Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai."(Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Số chương: 342 chương cả phiên ngoại. Quyển 1 Rung động thanh xuân: 208 ChươngQuyển 2: Lửa tình bùng cháy: 106 Chương.Phiên ngoại Hải-Bạch: 4 Chương. Phiên Ngoại Mãnh-Kỳ: 24 Chương. Nhân vật: Bạch Lạc Nhân x Cố Hải.Phụ: Dương Mãnh x Vưu Kỳ. Tình trạng bản gốc: Hoàn, Bản dịch: Đang làm-ingEdit:Tiểu Phong, xASAx; Biên soạn: DB_96N, An An (Đường Vân Anh), test: Hồ Nhật Hoàng, PeTe, Ốc Tiêu.…
Editor: Nguyệt NhiBeta: Tiểu AnhThể loại: cổ trang, ngược, cung đình, sinh tử văn, ngược chút, HE.Hắn là một trong nhiều trai mà người kia bao nuôi trong phủ hay gọi là nam sủng.Hắn là người bị thất sủng không ai chú ý.Cho nên hắn bị người kia xem như nơi để trút giận, chịu đủ mọi ngược đãi.Tuy vậy hắn vẫn âm thầm nhẹ nhàng thở phào, hắn tình nguyện để người nọ hoàn toàn chán ghét hắn, thả cho hắn ra khỏi phủ.Hắn đem tất cả những thứ đáng giá bán đi, để dành tiền, chờ một ngày nào đó được ra khỏi phủ, đi tìm người duy nhất hắn vướng bận trên đời này,Nhưng hắn chờ mãi chờ mãi, đợi như thế đã vài năm, sao người nọ vẫn còn chưa thả hắn?Ngay tại lúc hắn cảm thấy chính mình sắp đợi được tới ngày đó, hắn lại kinh ngạc phát hiện, bụng mình cư nhiên lại lớn dần lên từng ngày!A! Từ lúc nào lại có một tiểu yêu quái chạy vào trong bụng hắn thế này!TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…