Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 11: KHÔNG LẠC MẤT ANH

Nghe ồn ào trước sân nhà Triết Hạn bước ra đứng vịn vào cánh cửa hỏi:

- Xin lỗi là ai ở ngoài đó?

Cung Tuấn định bước đến, nhưng Tiểu Vũ ngăn lại lắc đầu ra hiệu cậu hông được phép lên tiếng: "À , là tôi Tiểu Vũ đây Tiểu Triết!"

- Ơ! sao cậu đến mà không và nhà đi, cậu đang nói chuyện với ai mà ồn ào vậy? - Ánh mắt Triết Hạn nhìn mơ hồ theo giọng nói kia..

- À, là bạn của tôi, cậu ấy nghe tôi nói cậu mới vừa sáng tác 1 bài hát, cậu ấy muốn đến để nghe thử - cậu ấy là nhà sản xuất âm nhạc - Tiểu Vũ vừa nói xong thì nhăn mặt vò đầu "Mình bị sao vậy tự dưng lại đưa  cái tên này dính vào Tiểu Triết nữa, chết mất! mình ngốc quá!"

- Thế hả? Chào anh- Triết Hạn xòe bàn tay bé xíu ra trước mặt để bắt tay với bạn của Tiểu Vũ.

Cung Tuấn đứng lặng yên nảy giờ, nhìn ánh mắt của Triết Hạn mà tim cậu tan vỡ như có hàng trăm mũi dao đâm vào tim mình. Cậu bước đến gần Triết Hạn hơn, lần này Tiểu Vũ không còn lý do để ngăn cản, khi anh đã gới thiệu Cung Tuấn là bạn mình...Tay Triết Hạn vẫn đang xòe ra, chờ không thấy người kia bước đến bắt tay thì cậu định buông xuống, lập tức Cung Tuấn chụp lấy bàn tay ấy nắm thật chặt, im lặng...im lặng..Cung Tuấn không biết phải nói gì...Lần đầu tiên cậu nắm bàn tay của ân nhân mình, của người làm cho trái tim thổn thức, cậu nghe trái tim mình rung lên vì nhớ người đang đứng trước mặt, cậu muốn ôm lấy con người bé nhỏ kia vào lòng mà nói : "Xin lỗi anh Tiểu Triết, vì đã luôn trốn tránh cảm xúc của mình"

- Chào anh? Rất vui được biết anh - Triết Hạn lên tiếng trước

Cung Tuấn không thể dùng giọng thật mà nói chuyện với anh, Cậu đành dùng giọng khác - cũng may cậu hay lồng tiếng phim nên việc giả giọng người khác cũng không khó mấy...

- Chào anh, tôi..tôi là Phương Nham, nhà sản xuất âm nhạc...- Cung Tuấn vẫn nắm chặt bàn tay mềm mại bé xíu kia..

Triết Hạn thấy người này sao cứ nắm tay mình không buông nên anh đánh tiếng rồi rụt tay lại :" Mời anh vào nhà!  Tiểu Vũ, phiền cậu rót nước mời khách giúp tôi"

Vào nhà Cung Tuấn nhìn xung quanh, thấy mọi thứ trong nhà rất ngăn nắp và sạch sẽ. Một chiếc bàn piano cạnh cửa sổ, một rổ len đang đan dang dở chiếc khăn choàng, những chậu hoa hồng nhỏ trong nhà tỏa hương thơm dìu dịu, một chú mèo con nằm cuộn tròn cạnh rổ len...Cung Tuấn nhìn Triết Hạn đi lại trong bóng tối 1 cách thuần thục mà thấy thương.

- Anh Triết Hạn tôi có thể nghe ca khúc mới của anh được không? - Nếu bài hát này ổn tôi sẽ giúp anh thu âm và phát hành nó. Anh thấy thế nào?  - Cung Tuấn nhìn Triết Hạn đang ngồi trước chiếc bàn piano..

- Tôi chỉ sợ không hay rồi lại phiền cho anh - Triết Hạn bắt đầu những ngón tay lướt trên nốt nhạc....Tiếng nhạc bắt đầu vang du dương, giọng hát ngọt ngào sâu lắng cất lên

"...Bất cẩn sa chân vào cái bẫy dịu dàng của em

Chẳng biết anh có thể thoát ra được không đây

Anh chỉ cần 1 cái cười mỉm của em là đủ

Không cần quan tâm anh cần gì

Vừa hay để anh ngửi mùi hương em là được..."

Cung Tuấn lắng nghe, giai điệu thật vui vẻ nhưng không hiểu sao cậu lại rơi nước mắt, cậu bước đến gần vịn vào vai Triết Hạn. Chợt Triết Hạn cũng dừng lại "Anh sao vậy, tôi hát không hay phải không?"

- Không, không , anh hát rất hay...Triết Hạn, mỗi ngày tôi đều đến nhà anh để cùng anh sáng tác và nghe anh hát được không? - Cung Tuấn vịn chặt vai Triết Hạn hơn...

Bất ngờ trước lời đề nghị của Cung Tuấn, Tiểu Vũ chau mày "Không phải việc ở phòng thu của cậu rất bận đó sao Phương Nham?"- Tiểu Vũ là muốn ngăn cản mối hiểm họa này đến gần Triết Hạn..

- Cậu yên tâm đi Tiểu Vũ, mình sẽ sắp xếp hết được mọi chuyện ở đó - Cung Tuấn nhìn Tiểu Vũ bằng ánh mắt như van nài...

Triết Hạn lên tiếng: - Như vậy có quá phiền anh không Phương Nam? 1 người như tôi sao lại được viễn phúc như vầy chứ? Tôi có nằm mơ cũng không nghĩ có ngày 1 người mù như vầy mà được nhà sản xuất âm nhạc chú ý đến..- Vừa nói Triết Hạn vừa vuốt ve cú mèo Coca bé nhỏ...

thấy Triết Hạn có nhiều hy vọng và vui như thế Tiểu Vũ cũng không nở ngăn cản Cung Tuấn đến gần. Anh lên nói : " À, xin lỗi cậu Tiểu Triết mình có chuyện muốn nói với Phương Nham 1 xíu, 2 đứa mình ra ngoài rồi quay lại ngay.

- Được , hai cậu cứ tự nhiên

Vừa bước ra ngoài cửa, Tiểu Vũ nắm cổ áo Cung Tuấn áo vào tường :" Cậu muốn gì, muốn làm gì nữa, Tiểu Triết đau khổ vì cậu như thế chưa đủ sao?"

Cung Tuấn cuối mặt :"Tôi muốn bù đắp lại hết những mất mác đau thương mà anh ấy đã gánh chịu, tôi sẽ bênh cạnh để anh ấy hạnh phúc"

- Được, tôi chống mắt xem cậu sẽ làm thế nào đây - anh Cung Tuấn - diễn viên đang hot nhất hiện nay:  Tiểu  Vũ nói kiểu khiêu khích vì biết Cung Tuấn sẽ không từ bỏ sự nghiệp vì 1 người không có ánh sáng.

- Với tôi bây giờ mọi thứ không quan trọng bằng Tiểu Triết, bởi những thứ mà tôi có được là do anh ấy đã mang lại cho tôi, thì tôi phải trả lại cho anh ấy...kể cả tình yêu của anh ấy...tôi sẽ dùng trái tim mình mà thuyết phục yêu anh ấy. Anh hãy tin tôi. Nói rồi Cung Tuấn lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Thất:

- "Alo, Tiểu Thất! Bắt đầu từ ngày mai, chị hãy liên hệ với các đối tác hủy hết mọi hợp đồng, quảng cáo, đóng phim của tôi. Và đưa ra bản thông báo với fan hâm mộ rằng "Cung Tuấn rút khỏi giới giải trí từ hôm nay"

- "Boss! Anh nói cái gì vậy?"- Tiểu Thất hốt hoảng ngạc nhiên "Boss đang ở đâu tôi đến ngay!"

- "Cô cứ về nhà trước đi, tôi sẽ tự bắt xe về sau...Xin lỗi tất cả mọi người, vất vả cho mọi người bấy lâu nay"

Tiểu Thất chưa kịp nói thêm lời gì Cung Tuấn đã cúp máy. Cậu quay sang Tiểu Vũ nói "Anh thấy sao, tôi nói là tôi làm. Bây giờ tôi sẽ về nhà nói chuyện với bố mẹ xong và chuyển đến đây sống với Tiểu Triết luôn"

- Cậu...cậu....- Tiểu Vũ ngơ ngác trước những việc Cung Tuấn làm quá nhanh.

- Phiền anh vào nói lời tạm biệt với Tiểu Triết giúp tôi, và từ nay tôi sẽ lấy thân phận là Phương Nam để ở bên cạnh anh ấy, mong anh cũng hãy giữ mọi bí mật này trước anh ấy giúp tôi. Nhất định tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho Tiểu Triết.- Nói rồi Cung Tuấn tạm biệt bước đi.

****

Hot search WB:

"Diễn viên Cung Tuấn giải nghệ ở tuổi 25"

"Diễn viên Cung Tuấn kết hôn và rút khỏi giới giải trí"

"Diễn Viên Cung Tuấn từ bỏ giải trí để điều hành tập đoàn GJXM"

Hôm sau tất cả các tin tức lan truyền trên mạng xã hội và các mặt báo

- Cái này là sao vậy con Tuấn Tuấn - Cung lão gia chìa cuốn báo ra trên bàn hỏi

- Con quyết định sẽ rút khỏi giới giải trí để giúp cha điều hành công ty - Cung Tuấn nhìn cuốn báo nói

- Được, tốt lắm. Đây là điều mà cha và mẹ con luôn mong muốn

- Vâng thưa cha, nhưng con xin phép cha cho con dọn ra ở riêng. Hàng ngày con vẫn sẽ đến cty làm việc đúng giờ, chỉ là con muốn sống tự lập...Cha mẹ có thể để con quản lý cty chi nhánh ở Thành Đô được không ạ, con sẽ đến đó sống

Cung phu nhân vừa nghe Cung Tuấn nói ra ở riêng, từ ngoài nhà ăn bà bưng dĩa trái cậy đặt xuống bàn nói : "Thế con có thể tự chăm sóc tốt cho mình không?"

- Mẹ đừng lo con cũng sắp 25 tuổi rồi, có còn nhỏ nữa đâu. Hãy để con tự lập cha mẹ nhé!

Cung lão gia quay sang vợ nói : Thôi em, chúng ta cứ để con nó tự lập 1 mình cũng tốt..

- Vậy khi nào con sẽ dọn ra ở riêng, mà con định ở đâu? - Cung Phu nhân hỏi

- Dạ, hôm nay ạ. Con sẽ mua nhà ở gần cty chi nhánh ấy.

- Vậy nếu có khó khăn gì con hãy nói với ta - Cung lão gia cầm ly trà nhâm nhi nói

- Thật ra con đến Thành Đô cũng tốt, vì nhà Kiều Hân cũng gần đó, tụi con cũng có thể chăm sóc nhau - Cung phu nhân xoa đầu Cung Tuấn ..

Cậu không đáp lại, chỉ cười mà thôi...

***

11h đêm, Cung Tuấn tay kéo theo hành lý đặt chân đến trước cửa nhà của Triết Hạn ở Thành Đô. Cậu đứng trước cửa do dự một hồi lâu, suy nghĩ không biết nên viện lý do gì nói với Triết Hạn để anh ấy cho tá túc ở lại...Đi qua đi lại trước cửa một hồi lâu, bổng anh thấy Coca chạy ra ngoài kêu "nheo...nheo...". Đúng lúc đó Triết Hạn cũng đi ra cất tiếng gọi Coca

- Coca mày chạy đi đâu đó, quay lại đây, tối rồi vào nhà ngủ thôi.

Bước vội theo CoCa Triết Hạn vấp vào dép mình đang mang chúi về phía trước, Cung Tuấn liền chụp ôm lấy anh lại "Anh không sao chứ Tiểu Triết?". Nghe tiếng nói rất rất quen thuộc mà từ lâu chưa được nghe, Triết Hạn vội lùi lại "Cậu...cậu...cậu là ai?"

Cung Tuấn sực nhớ liền ho vài tiếng rồi đổi giọng " À,..Tôi là Phương Nham đây!"

Triết Hạn đứng vững lại: "Anh Phương Nham sao? Sao anh lại đến đây vào giờ này?"

- Tôi...tôi ..tôi không còn chỗ nào để đi nữa, chủ nhà thuê đột ngột lấy nhà lại , tôi không biết đi đâu, tôi có gọi cho Tiểu Vũ ở nhờ cậu ấy vài hôm chờ sẽ thuê nhà khác nhưng Tiểu Vũ ở cùng bạn gái nên tôi...tôi mới nghĩ đến chỗ của anh...

- À...Không có vấn đề, dù gì 1 mình tôi trong căn nhà rộng thế này cũng buồn, anh có thể ở tạm khi nào thuê được nhà, bạn của Tiểu Vũ cũng là bạn của tôi...Với lại anh ở đây có thể tiện cho việc tôi và anh cùng hợp tác sản xuất nhạc nữa - Triết Hạn ẵm Coca trên tay vuốt vuốt nó...

Cung Tuấn mừng ra mặt, tiếc là Triết Hạn không thể thấy được vẻ mặt vui sướng của Cung Tuấn như thế nào: "Thật sao?! Cảm ơn anh, vậy tôi dọn hành lý vào trong được chứ hả?"

Triết Hạn chưa kịp trả lời Cung Tuấn đã kéo hành lý te te vào nhà. Triết Hạn khẽ cười đi theo vào trong. Cung Tuấn kéo thẳng vali vào trong phòng như đã quen thuộc lắm (Cơ bản vì đây là phòng của cậu ở trước kia).

- À anh Phương Nham xin lỗi căn phòng bên phải là phòng của tôi, căn phòng bên trái còn trống anh hãy ở tạm đó nhé! - Triết Hạn đứng ngay bật lên xuống bước vào phòng của mình nói.

Cung Tuấn bị quê, xong cậu nghĩ "Cũng đúng, nếu mình làm quá sẽ lộ mất. Thôi chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy anh ấy cũng đủ lắm rồi, mình sẽ từ từ để anh ấy thấy được tình cảm mà mình dành cho anh ấy, mình sẽ lại để cho anh ấy yêu mình 1 lần nữa...Tiểu Triết ...anh là của em và em sẽ là ánh sáng của anh".

- À, tôi biết rồi. cảm ơn anh ! vậy để tôi mang đồ vào phòng nhé! - Cung Tuấn kéo ngược vali ra về căn phòng bên trái.

(Note: Phần sau có lẽ sẽ rất gay và cấn nên mọi người có thể che mặt nếu mắc cỡ..hiii)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com