Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 36: Đúng là không khờ thật!

Lan Ngọc kéo chị về giường, để người kia ngồi ngay ngắn trên đấy mới yên tâm. Lấy tay lau đi vài giọt nước mắt còn sót lại trên má của Thùy Trang.

Định đứng dậy rời khỏi giường, đã lập tức bị chú gấu hồng ôm chặt lấy cánh tay giữ lại. Hai má phồng to phụng phịu nhìn em như không Lan Ngọc rời đi.

"Ngoan ngồi đây, em đi lấy khăn lau mặt cho chị" Lan Ngọc mỉm cười xoa xoa mu bàn tay chị trấn an, nhìn gương mặt kia em thực chất không thể kiềm lòng.

"Dạ" Thùy Trang ngoan ngoãn gật đầu, dám chắc rằng em chẳng thể bỏ nàng đi nữa mới thật sự rời tay em ra. Trái tim treo lơ lửng cả ngày bỗng chốc nhẹ hẫng đi đôi phần.

Nhìn theo bóng Lan Ngọc vào nhà vệ sinh, Thùy Trang không ngừng rời mắt, sợ chỉ cần chớt nhoáng một khắc cũng khiến em đi mất khỏi nàng. Giờ đây nàng mới thật sự để ý tới hình tượng của em hiện tại.

Thân váy ngủ đen bóng hai dây, khoét lửng vòng lưng nuột nà. Đường cong trên thân thể đều một lượt phô trương. Mái tóc đen mềm xõa qua vai trông đến kiêu kì. Ý nghĩ kì dị chợt lóe lên trong đầu cô gấu nhỏ, một chút đã đen kịt cả đầu óc. Lan Ngọc, chủ đích em thật sự đang quyến rũ ai đây?

"Sao thế? Sao lại ngơ ngác ra rồi?" Lan Ngọc từ phòng tắm đi ra, trên tay cầm khăn mặt nhỏ được giấp nước ấm hoàn toàn. Dịu dàng quỳ hai chân bên thành giường nhẹ nhàng lau sạch gương mặt còn lấm lem của cô gấu nhỏ. Tò mò chẳng biết vì sao nàng ta lại khờ khạo ỳ mặt một chỗ như vậy, có phải khờ đến ngơ rồi hay không?

"Lan Ngọc chị muốn em hôn"

Bất chợt lại chu môi nũng nịu đề nghị, không biết người kia có ý nghĩ gì. Đôi mắt long lanh ướt át nhìn em đầy hoặc dụ.

Lan Ngọc có chút sững sờ, nhưng chỉ nghĩ rằng chị thật sự mềm yếu muốn được an ủi. Bỏ khăn mặt sang một bên, sát gần với Thùy Trang hơn, áp đôi môi đỏ mọng của mình vào môi chị. Bàn tay man mát mềm mại luôn vào gáy chị giữ lấy.

Đặt môi lên thứ mà em ngày đêm mong nhớ. Ướt át và thơm tho nhất, khiến Lan Ngọc say mê. Lần này Thùy Trang hoàn toàn tỉnh táo, nụ hôn của chị mê hoặc như bùa ngải, vật thể không xương quyến rũ khiêu gợi, hé môi quyến luyến thềm môi em. Thùy Trang ngọt ngào biết mấy, môi chị tựa như kẹo ngọt, Lan Ngọc bị quyến rũ lại chỉ muốn mãi mãi chìm vào.

Vị chát của rượu vang đỏ vẫn thoang thoảng trong khoang miệng của em đều bị Thùy Trang quyến rũ hòa trộn. Nàng ta chỉ khiêu gợi kích thích, mặc nhiên không chủ động, cố tình khiến khoái cảm của chú cừu non ngơ dại biến thành sói hoang thèm khát. Quấn quyết triền miên không thể nào ngừng lại.

"Ưm...hmm~"

Tiếng mút mát tràn ngập căn phòng nhỏ, đến khi Thùy Trang vỗ nhẹ bả vai Lan Ngọc, người này mới thật sự tiếc luyến rời ra. Kéo theo sợi chỉ bạc lấp lánh trên môi mọng.

Thùy Trang đôi má đỏ ửng gợi cảm nhìn em mỉm cười, cắn nhẹ môi đỏ vẫn còn ướt át tạo lên hình ảnh nữ nhân quyến rũ trong bộ váy ngủ đỏ au. Đôi mắt Lan Ngọc nhìn không dám chớt lấy 1 giây chỉ sợ rằng tiên cảnh trước mặt sẽ biến mất, nhưng cũng không dám bất cẩn manh động Thùy Trang sẽ giật mình hoảng sợ.

"Hôm qua chị lấy gì của em, giờ muốn trả lại cho em cả vốn lẫn lãi..."

"K...không còn hình như sau nụ hôn này đã trả đủ rồi...."

Lan Ngọc bối rối nhìn nàng, không dám nhìn thêm lung tung, sợ ánh mắt sẽ bị cặp bông trắng phía dưới mê hoặc.

Thùy Trang không câu lệ, vờn vờn dây váy của em đến nhắn nhúm, tay bỗng chốc choàng qua cổ Lan Ngọc cắn nhẹ tai em thì thào. "Có thật là không nợ hay không?"

Mang tai Lan Ngọc đỏ ửng vì vật thể mềm mại ướt át của Thùy Trang kích thích. Nàng hôm nay lạ lắm, thật sự không giống ngày thường, tự nhiên lại trở lên yêu nghiệt như vậy.

"Chết tiệt! Thùy Trang chị định dụ hoặc em vay nặng lãi?"

"Đúng thế bây giờ Ngọc có muốn vay em không...?" Thùy Trang giọng mềm mỏng phảng phất kích tình, da thịt nóng bỏng sờ qua da em liền lây nhiễm. Tự dưng đổi cách xưng hô lại khiến người kia hưng phấn vô kể

"Em muốn cho Ngọc vay~" Kiều diễm lả lơi vuột nhẹ bả vai mịn của em.

Mắt em thẫm màu dục vọng, nhìn Thùy Trang không biết vô ý hay cố tình, lơ đãng tuột mất dây váy sang vai, lộ liễu hở hang nửa phần ngực trắng nõn.

Ngụm nước bọt còn vương vấn dư vị của nàng cuối cùng nhuột chửa trong cổ họng khô khốc. Lan Ngọc rốt cuộc cũng không thể kiểm chế được trước cô nàng gấu hường khiêu gợi kia.

"Được Ngọc vay của em, mang đời này ra trả!"

Choàng tay ôm lấy nàng vào lòng, bế phốc người kia lên đùi mình ngồi gọn trên giường. Môi mọng vội quấn quýt với bạn tình mà nó khao khát. Phút chốc này không còn nghĩ đến số phân thê nô của tương lai.

"Ưm...em muốn Ngọc hôn nữa...chỗ nào cũng...muốn"

"Hôn chết con gấu yêu nghiệt nhà em"

Lan Ngọc không nhanh không chậm đáp ứng môi nàng, trả đủ những gì nó khao khát. Vật mềm ướt át không xương nhanh nhậy hôn lên vành tai nàng, dịu dàng từ từ xuống hõm cổ trắng mịn của nàng. Từ hơi thở ấm nóng đều cùng với môi mọng hôn mút qua, cảm giác cơ thể Thùy Trang ngày càng nhạy cảm khó chịu.

"Ngọc...đừng để lại dấu..."

"Không sao mai Ngọc che dấu cho em"

"Hông tin"

"Em không tin Ngọc, thì tối nay bao nhiều da thịt đều mang từng đấy dấu vết...."

Lan Ngọc khẽ mỉm cười gian manh nhìn gấu hồng trên đùi, một lần dọa nạt liền mau chóng cụp đuôi. Nàng ta vẫn thật sự biết sợ...

Nhưng cũng mau chóng quên biến tên sói lang đang nhăm nhe trên cơ thể mình mà ưỡn ngực dụ hoặc. Kéo lấy tay em chạm lên phần ngực to tròn

"Ưm...Ngọc nơi này nói em vay chưa đủ..."

"Được vay cho đủ mới thôi..."

Lả lơi cho chiếc dây áo bị vén qua vai, một dây váy bị buông xuống hoàn toàn lộ ra bên thỏ ngọc trắng nõn núng nính căng tròn. Thùy Trang ngồi gọn trên đùi em hai chân ôm chặt lấy eo nhỏ, gương mặt đỏ hồng vì bị kích thích, Lan Ngọc nhìn thấy đầu ngực liền lập tức một ngụm mút mát chăm chỉ. Chiếc mũi cao xinh đẹp liên tục cọ mình hít lấy mùi hương thơm tho trên thỏ ngọc trắng của nàng. Tay còn lại cũng không yên phận không kéo tà váy còn lại ra. Trực tiếp sờ nắn qua lớp váy mỏng tạo thêm kích thích đến với nàng.

"Ưm...ưm..."

Thùy Trang bị khoái cảm mang lại, trên đùi em rên rỉ sung sướng, tay ôm chặt đầu Lan Ngọc ấn sâu vào bầu ngực của mình.

"Ư...Ngọc không được...cắn em...Ngọc
...ưm...bắt nạt tiểu bạch thỏ của em..."

Lan Ngọc mút mát đầu ngực nàng đến căng tức, tay kia cũng se se chăm sóc không ngừng. Chăm chú vào trêu đùa như đứa trẻ khát sữa, thèm khát đến độ vô tình cắn nhẹ vào hạt đậu nhỏ trên ngực nàng lúc nào không hay.

"Tiểu bạch của Trang thơm quá, sau này trước khi đi ngủ đều có thể bú mút được không."

Trơ trẽn quay lên nhìn nàng, má dán chặt vào đầu ngực thi thoảng cọ sát, nước bọt vẫn còn vương trên khóe môi. Ngây ngô lại có ý gian tà chẳng biết so sánh với trẻ con có phải yêu tinh trẻ hay không?

Thùy Trang phụng phụi cho tiểu bạch của nàng, nhưng lại sớm bị cơn khoái cảm của Lan Ngọc mang đến triệt để quên sạch cơn đau. Vươn tay lần mò tới phần dây áo của người kia. Khẽ tìm kiếm tiểu bạch của Lan Ngọc vuốt ve. Không khoan nhượng một lần kéo ra để lộ cả cặp thỏ ngọc trắng mịn, dù đang hưng phấn vì được Lan Ngọc chăm sóc cũng không yên sờ nắn tiểu bạch của em.

"Ư...tiểu bạch...của Ngọc em cũng...muốn uống sữa..."

"Đợi Ngọc chăm sóc em rồi cho em nhé"
....

Màn đêm bao trùm bên ngoài cuối cùng cũng không thấy rõ hai người bên trong đang hành sự chuyện gì. Chỉ có thể nghe tiếng rên rỉ hưng phấn của cô gái nhỏ cả đêm hôm ấy...

------
Tui ăn chay nên chỉ chiều mấy người được thế thôi, quay về con đường tu tâm theo quy tắc cũ đây huhu. Chỉ một lần duy nhất này thôi. Au lên đỉnh thấy mệt lắm hay là để u40 đừng lên đỉnh đi có tuổi rồi lên đó không tốt...

Ko phải là lỡ hẹn 3 ngày mà là chap này 2 ngày mới ủ được ra🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com