Chương 55: Chung một phòng với anh
Trong khoang hạng nhất máy bay, JiYeon bi thương.
Myungsoo trước sau như một lười nhát tựa vào thành ghế.
Lại một lần nữa, Junhyung lựa chọn nhượng bộ, Jiyeon lựa chọn tiếp nhận.Vợ chồng SeungHo mặc dù không thể hiểu được nhưng vẫn đồng ý cho cô đi với Myungsoo, dù sao đây cũng là đề nghị của Jiyeon, huống chi còn có thể giảm bớt ngăn cách giữa anh em bọn họ, nhiều năm như vậy Myungsoo cũng không thể chấp nhận sự tồn tại của cô giờ cũng có thể xem là một chuyện tốt, có lẽ sau khi chung đụng Myungsoo sẽ phát hiện Yeonnie rất tốt thì sao?
“Nếu như mệt mỏi thì ngủ một hồi, không có nhanh đến như vậy đâu.” Nhìn mặt của cô tiều tụy Myungsoo lên tiếng đề nghị.
JiYeon không có bởi vì Myungsoo quan tâm mà cảm thấy vui vẻ, chẳng qua đau khổ nhìn cảnh vật trước mặt của mình. Cho dù hai mắt của mình rất sáng rõ nhưng vẫn không nhìn thấy đường tương lai.
Myungsoo cũng không so đo, kéo bàn tay của JiYeon vào trong lòng bàn tay của mình.
Khởi hành lại đi đến một nơi xa lạ.
Myungsoo giống như là đã quen với nơi này ,từ bãi đậu xe phi trường quốc tế đưa Jiyeon đi đến ‘ Iceland ’ .Xe thể thao màu xám bạc giống như màu đường đi, chỉ liếc mắt nhìn đã có thể làm cho người ta biết rõ chủ nhân của hắn kêu ngạo như thế nào.
“Lên xe.” Cho dù vẻ mặt cô không hợp với ý của Myungsoo, nhưng anh cũng không có giống như trước thô bạo cảnh cáo.
“Từ giờ đến ngày học còn một đoạn thời gian, cho nên chúng ta nghỉ ngơi vài ngày, sau đó anh sẽ đưa em đi tham quan,anh tin em nhất định sẽ thích nơi này.” JiYeon không biết Myungsoo đã tới ‘ Iceland ’ lúc nào nhưng nhìn thấy dáng vẻ giống như nơi này hắn đã từng đến rất nhiều lần.
Cũng là biệt thự chẳng qua nơi này giống như là ‘ nhà ’, ít nhất sẽ không bởi vì lớn mà thấy vắng vẻ.
Hiện tại Jiyeon thật có thể xác định nơi này không phải Myungsoo lần đầu tiên tới . Bởi vì bọn họ mới vừa dừng xe lại, thì có người phụ nữ trung niên đã chạy tới xách túi du lịch cho bọn họ.
“anh trước kia đã tới đây sao.” Hiếu kỳ càng ngày càng nhiều, cho nên JiYeon nhịn không được mở miệng hỏi.
“Không biết rõ lúc nào sẽ bị cha đá ra khỏi nhà, cho nên anh đương nhiên muốn vì chính mình tìm tốt một đường để lui, như vậy mới sẽ không chết đói đầu đường.” Myungsoo thân mật kéo bàn tay nhỏ bé của Jiyeon, dẫn cô đi vào biệt thự. Từ nay về sau nơi này cũng chỉ có bọn họ.
“Myungsoo thiếu gia, không biết vị tiểu thư này ở phòng nào.” Tiêu chuẩn quốc ngữ. Người phụ nữ trung niên len lén đưa mắt đánh giá JiYeon. Không biết người này có phải bạn gái này của thiếu gia hay không, xem ra còn rất nhỏ.
“Chung phòng với tôi.” Khẩu khí như là đương nhiên.
“Không, em sẽ ở riêng một phòng.” Giọng JiYeon nhỏ gần như con muỗi nhìn Myungsoo . Trong nội tâm hoàn toàn không có nắm chắc anh có thể đồng ý với cô.
“Em không có có quyền lựa chọn.” Ngữ khí bình tĩnh nhưng mà làm cho JiYeon không dám cãi lại.
“Bà ấy gọi là dì Park, sau này muốn cái gì thì nói với dì ấy.” Không để ý tới JiYeon không vui,anh kéo tay cô đi lên trên lầu.
Nhìn thấy giường lớn ngay chính giữa phòng ngủ, JiYeon liền cảm thấy trong lòng có chút run rẩy . Không dám nghĩ tới cùng anh ngủ cùng một phòng sẽ như thế nào.
“Như thế nào?” Myungsoo đem môi áp vào bên tai cô nhỏ giọng nói.
Khiêu khích như vậy làm cho người JiYeon cứng đờ. Khuôn mặt hoảng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com