06
Thời tiết ngày chủ nhật đầu tiên ở học viện quả thật là rất đẹp. Bầu trời sáng sớm chỉ hơi hửng nắng nhẹ chứ không còn cái nắng gay gắt oi ả như bao ngày khác. Bước ra khuôn viên trường, mọi thứ như được gột rửa sau trận mưa lớn đêm hôm qua. Không khí trở nên thoáng đãng và sạch sẽ hơn. Các cây cổ thụ mấy ngày học gần đây đều kêu gào inh ỏi vì cái nóng hút hết nước của chúng khiến chúng gần như chết khô, chết héo thì giờ đây lại tươi tắn trở lại. Các bồn cây hoa nhỏ vẫn còn tồn đọng lại một vài hạt mưa nhỏ trên những tán lá. Chà! Nhìn cứ như những viên pha lê sáng lấp lánh ý nhỉ? Trên vài cành cây cổ đã dần xuất hiện một số chú chim nhỏ. Chúng nô đùa ríu rít khởi động một ngày mới bằng những tiếng hót trong trẻo khiến mọi người cảm thấy có năng lượng hơn cho một ngày mới.
À còn một thứ khiến Pogpog nhà ta thích nữa! Đó là mấy vũng nước nhỏ còn đọng lại sau cơn mưa. Bạn nhỏ bước tới soi bản thân mình ở trong đó rồi chạy ra ghế đá kéo thêm 3 bạn nữa cùng ra soi. 4 bạn nhỏ thi nhau làm đủ trò nghịch ngợm với gương mặt của bản thân, uốn éo hết cỡ rồi không hẹn mà cười phá lên cùng nhau dù cho đó chỉ là một trò đùa hài nhạt.
Người ta thường nói là sau cơn mưa sẽ có cầu vồng. Nhưng mưa vào ban đêm thì sao có thể thấy được? Cơ mà chẳng phải mẹ thiên nhiên đã đền bù cho ta những bức tranh sinh động vào ngày mới, đẹp đẽ chẳng khác gì với cầu vồng rồi sao?
...
Yanyan tới khu vực đấu trường theo lời của hai người đàn anh kia. Có vẻ là hai người anh đó chưa tới vì y đi tìm quanh quanh khu đó thì không thấy ai. Y lên chỗ khán đài, tìm một vị trí thích hợp rồi ngồi xuống, nhắm mắt tận hưởng từng làm gió mát sau cơn mưa mang lại.
- Tao đã bảo là đi sớm đéo nghe
- Cái lon, bố mày sang gọi mày còn đang ngái ngủ
- Duma mày hay ha, biết muộn rồi còn đứng ngắm bạn chim lạnh buốt làm cái gì?
- Mày cũng đếch vừa đâu! Mẹ đứng ngắm em họ tao tí chảy nước miếng còn chưa nói ha?
Âm thanh chí chóe phát ra từ đằng cổng khu đấu trường. Có vẻ hai người họ đã tới rồi, chắc Yanyan cũng phải đi xuống thôi.
- Ôi chào chú em, có vẻ bọn anh tới hơi muộn ha... - người đeo kính nói xong liền quay qua lườm người không đeo.
- Dạ không sao đâu ạ...
- À chưa làm quen nhỉ? Anh là Fin, còn chó đứng cạnh anh là Hai Quảng - người không đeo kính lên tiếng.
- Đĩ này nó khùng á em, anh là Quang Hải nhé
- Em là Yanyan mong được các anh giúp đỡ ạ - Yanyan dù cảm thấy hai người kia như người ngoài hành tinh nhưng vẫn cố gắng lễ phép đáp lại cùng một nụ cười trừ.
Hai người đàn kéo nó đi ra giữa sân rồi mở cái vali mà anh Fin nãy giờ cầm ra. Trong đó có hai quả bóng, một quả màu nửa đỏ nửa xanh biển, một quả màu nâu to gấp đôi quả vừa rồi.
- Quả màu nâu này là quả khi mở ra sẽ hình thành bình nguyên vô tận, còn quả nửa đỏ nửa xanh biển này là quả phân chia bên, có hai bên xanh với đỏ - Anh Fin vừa nói vừa lôi hai quả bóng ra - em đi vào khu vực chờ ra sân nhé
Sau khi y cùng anh Quang Hải ra khi vực chờ thì quả bóng nâu lập tức được anh Fin ném lên trên trời. Quả bóng đến một độ cao nhất định thì bắt đầu tách ra dần rồi đi thả thứ bột gì đó xuống. Sân đấu đang từ nền cỏ liền xuất hiện lên rất nhiều tảng đá to khác nhau, chúng liên tục mọc lên thành các bức tường. Các bụi cây cũng mọc lên, y nghĩ chắc cái bụi đó còn cao hơn y luôn ấy chứ. Thứ phân chia bình nguyên vô tận thành bên xanh và đỏ là một khúc sông trải dài từ góc đường trên cùng đến góc đường dưới.
- Yanyan, đặt tay vào quả bóng đi
Mải mê ngắm nên có vẻ Yanyan lỡ để lời gọi của hai anh ra ngoài tai thì phải. Y nhanh chóng xin lỗi rồi đặt tay vào đó. Khung cảnh xoáy lại rồi đưa nó tới một nơi nào đó khá lạ.
- Hình như mình vừa Độn Thổ ạ?
- Có thể gọi là thế, đây là tế đàn, chỗ này giúp em hồi máu với năng lượng. Cái này là trụ chính, trụ này mà nổ là sẽ thua, nên nhiệm vụ chính là phải bảo vệ trụ này, hiểu chứ? - Quang Hải giải thích, rồi quay qua xem y có hiểu không, nhận được cái gật của y, anh ấy chậm rãi nói tiếp - tất cả các dàn trụ và tế đàn đều có năng lượng để bảo vệ nó nếu như có kẻ muốn tấn công hoặc là để bảo vệ đồng minh. Dàn trụ ngoài cùng sẽ có khiên trong 5 phút đầu để giảm lượng sát thương tác động vào nó, đằng sau còn có cả một cục hồi năng lượng với máu nữa.
Hai người đàn anh dẫn Yanyan đi quanh bình nguyên vô tận. Chỉ và giới thiệu cho y hết mọi ngóc ngách. Chỉ cần y hỏi hai anh sẽ trả lời.
Nhưng đi nhiều khiến y mỏi chân. Y dừng lại ở ngay gần chỗ bờ sông đối diện hang ceasar mà thở hổn hển. Bỗng nhiên bầu trời binh nguyên vô tận tối sầm lại. Mấy con lính kia ban đầu đi còn chậm chạp mà giờ cảm giác chúng đi nhanh hơn rất nhiều. Hang ceasar bỗng xuất hiện một hố xoáy lớn, rồi từ từ có một con ceasar chồi lên. Vấn đề là nhìn nó to hơn mấy con xuất hiện ở mấy phút đầu, ngoài ra còn có cả móng cào siêu dài nữa.
- Con đó là ceasar bạo chúa, xuất hiện ở phút thứ 15. Chiếm được con này thì đội đang mất thế trận cũng có khả năng thay đổi cục diện trận đấu hoặc cũng có thể là không, đa số là thay đổi được nhiều hơn.
- Ơ nhưng mà đi farm lính với mấy con quái thì có tiền để làm gì ạ?
- À nãy giờ quên không cho chú em - Anh Fin nói, tay rút ra tấm bản đồ - map đây đúng không, em vuốt sang trái đi
Y làm theo lời hai anh vuốt sang trái. Bản đồ bỗng phóng vào không trung ánh xanh rồi hiện ra thành màn hình khá giống TV.
- Các trang bị và công dụng của trang bị đều ở đó, muốn mua thì ấn nút vàng, bán thì nút xanh đậm, chỉ có vấn đề là kinh tế có đủ không thôi
Mấy anh để y nghỉ một lúc. Thật sự là cái bình nguyên vô tận này khi chưa có trận chiến thì phải nói là rất yên bình. Yanyan lại nhắm mắt cảm nhận xunh quanh. Tiếng róc rách của con sông chảy dài từ đường trên xuống đường dưới. Các bụi cây đón gió, đung đưa nhịp nhàng, chốc chốc lại va vào nhau tạo thành những tiếng động lạo xạo nhẹ khiến y cảm thấy khá dễ chịu.
...
- Chào các em, nay chắc là buổi sinh hoạt nhà đầu tiên nhỉ?
Tình hình là tối hôm nay nhà Jug tổ chức sinh hoạt chung. Nói là nhà Jug chứ theo lệnh của hiệu trưởng thì nhà nào cũng phải có một buổi đầu năm như thế, còn sau này muốn tổ chức hay không thì là do chủ nhiệm nhà đó quyết định.
- Ơ, Yanyan chưa đến à? - Pogpog ngơ ngơ điểm danh quân số phòng nó mà thiếu mất một bạn.
- Chắc đang xuống, nãy Bờm lên phòng lấy áo khoác thấy đang tắm
Nghe thế Pogpog cũng ngừng thắc mắc mà chú ý lại vào thầy ADC.
- Nói chung thì cuối tuần...
- Bọn em xin lỗi vì đã đến muộn ạ!
3 giọng nói vang lên cắt ngang lời thầy ADC. Thấp thoáng ngoài cửa có bóng dáng của 3 thanh niên đang đứng hô hấp đến mặt đỏ phừng.
- Sao đi đàn đúm ở đâu giờ mới đến?
- Đi tập cho The Best Lane ạ - Quang Hải trả lời.
- Sao lấy thêm người không báo cho thầy?
- Đàn anh khóa trước tốt nghiệp rồi thì phải tuyển chứ ạ? - Fin nối tiếp.
- Nhưng lần sau nhớ báo cho thầy trước...
- Thằng oắt này mà đòi đi tham gia á? - Với cái giọng điệu cao ngạo, chứa một sức hút khiến người nghe đều muốn tương tác ngay khi giọng điệu ấy vang lên thì chắc ai cũng biết là ai rồi nhỉ?
- Thì sao đây?
- Sao khóa trên không chọn mà đi lấy cái đứa oắt con mới vào làm gì?
- Vấn đề kĩ năng
- Bé tí thế này mà đòi kĩ năng à? - Bâng đi đến cầm cổ áo Yanyan mà xách lên.
- Này nhá bớt manh động dùm, người ta người mới, mày cứ sơ hở là hăm dọa - Quang Hải đi tới đẩy Bâng ra.
- Cần tao giới thiệu vài người không chứ cái thứ loại này thì vừa vào chắc làm chiến công đầu mất - Cái giọng chế giễu dính thẳng lên người Yanyan.
- Em có biết em vừa mới cắt ngang lời của giáo viên không Bâng? Chúc mừng em đã quay vào vé cấm túc một tuần nhé! Giờ thì mấy đứa về chỗ đi - Đấng cứu thế gọi tên thầy ADC, nếu không có thầy thì chắc Quang Hải và Bâng đã đè nhau ra đánh lộn rồi.
Yanyan nhanh nhảu tiến đến chỗ trống mà bộ ba kia dành ra cho y ngồi.
- Pogpog cho kẹo nè - Pogpog móc trong túi ra hai viên kẹo.
- Kẹo này trường làm gì phát mà sao Pog có? - hỏi thế chứ Yanyan vẫn nhận.
- Tất nhiên là trốn ra ngoài mua chứ sao ní! Zhan chơi đuổi bắt với Nailiu nên tìm ra có cái cổng phụ mở đằng sau trường
- Đuổi bắt quần què á Pog! Đấy nó gọi là trốn chạy khỏi dã thú
- Sao so sánh bạn thân như động vật thế? Nailiu biết Nailiu buồn đó Zhan
- Yaaa, đến cậu nữa hả Yanyan, bây nghỉ ăn kẹo đi
- Ơ thôi thôi em xin lỗi đại ca mà!
Vẫn là bạn Zhan hay cọc và đàn con thơ hay ghẹo của bạn ấy. Cứ sơ hở lạ bị đám cùng phòng chọc ngoáy đủ điều. Trong đó, chủ đề bàn tán nhiều nhất chắc chắn là về anh bạn thanh mai trúc mã nhà DSL.
- Đấy, thầy phổ biến thế thôi nhé! Mấy đứa làm gì thì làm, đánh nhau thì thầy bế lên cho hiệu trưởng giải quyết - thầy nói xong câu này liền lườm anh Hải với Bâng - Tạm biệt các em, thầy qua nhà MID chơi với vợ thầy đây.
Phòng sinh hoạt giải tán. Đa số là lên phòng để đi ngủ sớm. Một số vẫn nán lại để tổ chức các trò chơi. Đám Pogpog thuộc vế lên phòng nhưng không đi ngủ sớm mà ngồi tám chuyện về buổi huấn luyện của Yanyan tới khi đứa nào cũng đã ngủ gục dần mới thôi.
______________________________________
00:51 - 31/07/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com