09
- Ê Pogpog! Cậu có đem cái tờ báo không đó?
- Có! Sao thế?
- Mang qua đây
Pogpog đang từ kệ 4 liền theo lời của Zhan mà chạy ra tít kệ 10. Vì đang trong thời gian của kì nghỉ Tết nên gần như không có ai vào thư viện cả. Cũng từ đó mà không có mấy tiếng người nên tiếng Zhan vang vọng tới tận đây cũng không có gì lạ.
Pog chạy tới đưa một tờ báo mà ngày trước họ vô tình tìm thấy được ở tại lớp học Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Cụ thể là do giáo sư của họ làm rơi nên họ quyết định len lén nhặt của rơi nhưng không trả lại người mất.
Tờ báo đó là tờ thông báo về việc quyển sách kia sẽ được đem đi cất tại thư viện bí mật sau khi được phát hiện là bị nguyền rủa vào vài năm trước.
- Này cậu nhìn nè! "Cuốn sách được Bộ Ma Pháp nghiên cứu rằng bị nguyền rủa bởi một phép thuật cổ xưa là những linh hồn ma đen" - Zhan dò tờ báo, đọc lên rồi lại cầm lấy quyển sách - Nè cuốn sách này ghi là "Những phù thủy hắc ám cổ đại sau khi bị Binh Đoàn Mặt Trời tiêu diệt thì đã trở thành hồn ma đen đi vất vưởng, sống nhờ việc nhập vào một vật thể thường là sách, báo cũ, bút,... giúp dễ dàng đi chiếm lấy thể xác con người nhằm đi tấn công người khác để hút sinh khí, kéo dài sự sống. Trước khi bị Binh Đoàn Mặt Trời tiêu diệt thì họ từng tự hồi sinh họ bằng một linh hồn người có sức mạnh vượt trội, mưu mô xảo quyệt và tính kiêu ngạo cao. Nghi thức là vào đúng nhật thực, tại Sân Đá Hiến Tế, người mang hình hài của người đó sẽ bước vào trung tâm sân và dùng máu cho vào đó. Rồi từ khu vực đó sẽ lan ra toàn sân, những linh hồn phù thủy ngồi xung quanh sân sẽ niệm chú liên tục để hồi sinh trở lại thành người". Tớ mỏi mồm quá - Zhan ngắt một cái rồi than thở.
- Tức là họ đang đi tìm một người phù hợp với tiêu chí của họ để hồi sinh chăng? Thế thì mình khoanh vùng rồi loại trừ đi - Pogpog suy nghĩ rồi đưa ra ý kiến - Mà bọn mình mới vào trường sao biết nhiều được ta?
- Mình đoán là anh Jiro sẽ rõ ấy. Vì ảnh quen được nhiều người dễ sợ.
- Lỡ ảnh về nhà rồi thì sao?
- Không có đâu! Hôm qua tớ vừa gặp đi cạnh anh nào mà, đi thôi.
Hai bạn nhỏ ôm theo cuốn sách, gấp lại tờ báo rồi nhét vào túi áo. Chúng kéo nhau tới khu vực kí túc xá nhà DSL. Cơ mà vấn đề là không biết phòng anh Jiro ở đâu thì công chúng nó chạy từ Thư viện lên thành công cốc à? Không! Pogpog với cái miệng duyên dáng của nó mà đã hỏi được người cùng nhà về phòng anh ấy. Thật may mắn khi họ đưa cho hai bạn thông tin chính xác. Cụ thể là vừa tới cửa mà tiếng chửi đã vang ra tít ngoài nên chắc chắn là không thể sai.
'Người xấu số nào vậy nhỉ?'
Suniti hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng gõ cửa.
Chỉ một lúc sau, cánh cửa phòng Jiro đã mở ra.
- Gì vậy? Anh đang giáo huấn, mấy em qua làm gì?
- Em cần tiền bối giúp đỡ một số cái ạ
- Sao? Việc gì nhỉ? Nói xem anh giúp được gì
-...
- Yaa, được rồi vào đi, cả Zhan nữa - thấy nét khó nói trên khuôn mặt đứa nhỏ nên Jiro ra hiệu kêu hai đứa vào trong mà nói chuyện.
Thứ đầu tiên đập vào mắt nó là một người con trai đang ngồi khóc sướt mướt trên giường.
- A... Vị này là...
- Tama nhà SUP đấy em. Người yêu cũ vào được trường, đã thế còn chung nhà nên giờ nó mới qua phòng anh khóc sướt mướt như thế. Hai đứa kệ nó đi, muốn nhờ gì kể anh nghe coai
Hai bạn nhỏ kể lại về những gì hai bạn tìm được trong thư viện. Những thứ bóng đen và nghi thức hồi sinh Pogpog đều nhấn mạnh để anh hiểu về mức độ nguy hiểm của sự việc.
- Rồi anh hiểu rồi! Tức là mấy em muốn anh khoanh vùng một số người có cái tiêu chí kia á hả?
- Đúng rồi ạ, tại em thấy anh quen biết được nhiều người...
- Thường thì sẽ là người tham gia The Best Lane... Đợi anh đi lấy cái giấy cái bút đã
3 người ngồi tụm lại, bàn luận hết người này đến người khác để cố gắng khoanh vùng ra. Gần như là Jiro biết gần hết cái trường luôn rồi. Ai anh ấy cũng kể đủ ra được, có khi trúng người ảnh không ưa là ảnh còn chê lên chê xuống với cái mặt tỏ rõ vẻ khinh bỉ. Nhiều người mà không biết mục đích của cuộc nói chuyện này thì có khi là sẽ hiểu lầm rằng họ đang đi sân si toàn trường luôn ấy chứ.
Ban đầu Pogpog và Zhan có hơi lo vì sợ anh Jiro sẽ không tin những gì hai bạn nhỏ nói. Tới khi nhìn anh ngồi suy nghĩ miệt mài, nói sôi nổi tới mức không thể chen ngang vào thì phải hiểu là cái anh này dễ tin người và nhiệt huyết cỡ nào.
...
Nói chuyện từ hơn 3 giờ chiều đến bây giờ đã là 6 giờ. Tên kể ra thì nhiều chứ đáp ứng tiêu chí là rất ít. Họ ghi lại một số người đủ tiêu chí rồi tạm biệt Jiro.
- Cảm ơn vì hôm nay đã giúp bọn em ạ! Tạm biệt anh nhé!
- Pog chúc anh buổi tối vui vẻ ạ
- Ừm, đi về cẩn thận nhé - Anh ấy dần khép cửa và - Lòn má thằng Tama dạy cho thầy coai! Mày đi ăn đi rồi muốn khóc gì thì khóc. Trời ơi! Chăn giường thầy toàn nước mắt nước mũi mày rồi! Dơ như chóa vậy em
Tình nghĩa anh em, có chắc bền lâu.
...
Ngày hôm nay đã hết kì nghỉ Tết.
Zhan và Pogpog ra đứng đợi hai bạn kia để có gì còn xách đồ giúp người ta. Nhưng đó chỉ là ý kiến của Zhan chứ còn Pogpog vẫn đang còn ngáp ngủ vì nó chỉ muốn dành nốt ngày nghỉ cuối này để ủ người trong chăn ấm mà ngủ một giấc thật đã thôi. Zhan phải sử dụng rất nhiều các phương pháp từ gõ vung, cù léc, rồi dùng hết sức bình sinh kéo nó xuống giường.
Kíttttt...
Âm thanh khiến Pogpog tỉnh ngủ. Là tiếng bánh xe của tàu hỏa đã tới bến ga. Hai đứa kéo nhau đi tìm vị trí của hai bạn.
Được một lúc thì, hai đứa thấy hai bóng dáng quen thuộc đang xuống ở cửa toa 8 nên quyết định đứng đợi ở khá gần đó.
- Bờm, Yanyan! Chỗ này nè - hai đứa vừa vẫy tay vừa gọi.
Vừa thấy hai bóng dáng kia xuống tàu thì hai đứa liền gọi thật lớn rồi vẫy vẫy tay để họ dễ nhìn thấy tín hiệu.
Hai bạn thấy Bờm với Yanyan đang chạy tới chỗ họ liền vui mừng dang tay ra đón. Ừ thì, Pog ôm được Yanyan rồi nhưng...
- Nailiu, mau bỏ tớ ra! - vẫn giọng điệu cáu gắt đó.
- Không phải là cậu ra đón tớ sao? - Mặt cậu bạn đầu tím xìu xuống.
- Không, tớ đón Bờm với Yanyan, cậu có người yêu rồi đấy! Đừng kiểu thân mật quá như thế, người yêu cậu thấy sẽ không hay đâu
Nói xong thì Zhan thẳng thừng hất hai tay của Nailiu ra rồi quay qua xách đồ giúp hai bạn và bỏ lại Nailiu đứng bơ vơ một mình.
Pog thấy vậy liền kêu bản thân có việc rồi chạy lại chỗ Nailiu, kéo cậu bạn ra hồ nước đen.
- Cậu với Zhan... giận nhau gì à? - Pogpog ngồi xuống tại một tảng đá gần đó. Bó tiện tay vơ lấy cục đá rồi ném xuống hồ. Nhưng hồ nước bị đóng băng nên tất nhiên sẽ chẳng có tiếng 'tõm' nào ở đây.
- Tôi chẳng biết, mấy hôm nay cậu ấy cứ liên tục hành xử như thể chúng tôi chưa từng quen ấy. Lúc nào cũng cáu gắt theo kiểu là khó chịu ra mặt chứ không đùa như hồi trước - Nailiu cũng ngồi xuống cạnh tảng đá gần đó.
- Tôi cũng thắc mắc, bọn tôi nhắc đến tên cậu một cái là cậu ta lượm bọn tôi cháy mắt. Hỏi nhiều là quát lên luôn.
- Mà cậu biết tại sao nhìn mắt tiểu Zhan dạo này sưng lên không?
- Mấy hôm đêm, tôi dậy đi vệ sinh thấy Zhan cứ ngồi cạnh cửa sổ khóc len lén ấy. Khóc nhiều cực mà cố hỏi cậu ta cứ khăng khăng bảo cậu ta không sao
- Thật sao? Sao cậu không bảo tôi?
- Nhìn Zhan xem, cậu ấy có muốn cậu biết không?
Nailiu cứng họng. Tiểu Zhan đâu còn có ý muốn thân thiết với hắn nữa đâu mà chia sẻ mọi thứ được. Cậu ta còn có ý là muốn chấm dứt tình bạn này với hắn cơ mà? Nhưng mà là vì sao? Từ cái ngày cậu cùng con gái cô Balance hẹn hò thì cậu ấy chả thèm muốn tiếp xúc với hắn nữa. Thậm chí chỉ cần đụng độ mặt ở đâu là Zhan sẽ dùng Hồn gọi xác rời khỏi đó một cách nhanh nhất mà không kịp để hắn ú ớ thêm câu gì. Cậu ấy từ chối mọi thư mời đi chơi cùng hắn mà chẳng cho hắn lí do. Tất cả là vì gì vậy?
- Nailiu! Mau tránh đi!
Một bóng đen xuất hiện trên bầu trời đánh một tia xanh lá xuống chỗ Nailiu. Thật may khi Pog kéo ra kịp. Tiếp đó là liên tục những tia xanh đó đánh vào cả hai người khiến họ chật vật mãi mới chạy được.
Có vẻ là một tấn công của những linh hồn ma đen.
...
- Lại là The Best Lane của cả nhà đây! Ngày hôm nay sẽ là trận chiến khai mạc mùa xuân giữa nhà JUG và nhà DSL
Tiếng khán giả reo hò cổ vũ rất náo nhiệt.
Từ sau trận đấu đầu năm, có kha khá người công nhận trình độ của Yanyan nên có rất nhiều áp phích về y.
...
- Yanyan! Mau qua lại bùa đỏ đi nhanh lên - Tiếng ai đó gọi y qua viên đá truyền tin
...
- Gì vậy? Yanyan có vẻ đã bị gì đó rồi thì phải. Ở tại thực thể Yanyan đã bị thương nặng mà chúng tôi chưa thể biết vì sao. Vậy nên trận đấu hôm nay sẽ bị hủy.
Pogpog nhìn lên trời, các linh hồn ma đen đã xuất hiện ở đó và chúng bay qua bay lại. Mọi người hét tám loạn lên tránh khỏi những sự tấn công bởi tia màu xanh lá kia.
Riêng đám Pog lại chạy theo xe cứu thương của Yanyan. Cậu ấy chảy máu quá nhiều bởi các vết cắt, có lẽ đã có kẻ đột nhập vào được Bình Nguyên Vô Tận và sử dung bùa Sectumsempra (cắt sâu mãi mãi) áp lên người Yanyan.
Cô hiệu trưởng Stratagem cũng đi theo sau để theo dõi tình hình.
Tại bệnh xá
Liên tục là những tiếng hối thúc kêu giúp Yanyan của đám Pogpog và thêm cậu Kai nữa. Tình trạng của y luôn ở mức báo động đỏ thật khiến 4 người trở nên hoảng loạn. Mãi tới khi dấu hiệu xanh chuyển họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô Stratagem rời đi. Nhưng Pogpog và Zhan không muốn để im nữa. Hai bạn liền kéo nhau đến chỗ của cô.
- A... dạ thưa cô... - nói chuyện với những người khác giỏi là thế nhưng với hiệu trưởng vẫn có sự run run của Pogpog
- Trò Suniti và trò Zhan có gì sao?
- Bọn em... muốn nói về những linh hồn ma đen ạ...
______________________________________
14:50 - 08/08/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com