Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

36 film rolls.

chiều thứ bảy tháng mười đà lạt, trời âm u, nhiều mây hơn chút. ái phương nhìn ra khung cửa sổ, ánh mắt thoáng thất vọng.

"trời sắp mưa rồi."

nói rồi, cô lấy tay khép nhẹ cửa sổ lại rồi tiếp tục công việc của mình. phương mở lab tráng phim nhỏ xinh nằm yên vị ở góc hẻm được nửa năm hơn. lí do thứ nhất chán công việc văn phòng giấy tờ sổ sách. lí do thứ hai là lỡ mê mùi hoá chất tráng phim, sẵn mê mấy con lens xoá phông mịt mù. lí do thứ ba có lẽ là phương háo hức được "xé túi mù" mỗi cuộn phim mình chụp nên quyết định mở lab chăng?

hôm nay trời mưa, tiệm có vẻ vắng khách hơn mọi khi nên phương hơi khó ở hơn bình thường một chút. cuộc sống phương quay đi quẩn lại chỉ đơn giản là chiếc lab nằm gọn trong hẻm với con mèo đen quấn người. lên đơn, tráng phim, rồi đưa cho người khác âm bản của mình đã tráng.

"cạch."

tiếng cửa mở ra, một vị khách bước vào. quần áo ướt nhẹp hẳn là do quên ô ở nhà. là khách mới.

"em chào chị ạ, e-em muốn tráng phim..."

phương nom cái dáng vẻ kia mà phì cười, sao mà cứ nơm nớp sợ phương ăn tươi nuốt sống hay phát hiện ra mình làm chuyện gì xấu.

như thói quen, phương lấy trong hộc ra một chiếc túi kraft trắng, nhỏ và một chiếc bút đưa cho người đối diện.

"bạn điền thông tin vào tờ giấy này tên, số điện thoại và e-mail để lab gửi ảnh cho bạn nhé."

"bùi lan hương..." phương lướt mắt qua thông tin được ghi trên chiếc túi kia, rồi để cuộn phim vào.

"à à...chị ơi!"

"em mới tập chụp chưa lâu...ảnh còn hơi run, hình còn hơi lung tung, out nét, chị thông cảm trước nha, đừng cười em."

cuộn đầu tiên tráng xong, phương ngồi trước màn hình máy tính, tiếng bàn phím cũ vang "lạch cạch", nhấn gửi e-mail cho người kia không quên kèm theo chiếc notes màu xanh đọt chuối.

"có đoạn thừa sáng, có đoạn thiếu sáng. (10 tấm)."

cuộn phim đầu tiên của hương là chuyến đi chơi ở biển. ảnh nào ảnh nấy mờ căm, có tấm cháy cả nửa tấm hình, có tấm lại quá tối. có tấm hương chụp hoàng hôn ở bờ biển, lúc là "biển xanh, mây trắng, cát vàng", có lúc chỉ đơn giản là một con mèo lạ nằm ngủ bên vệ đường.

"chụp gì mà chán thế không biết."

phương nhìn màn hình máy tính mà chỉ biết thở dài ngao ngán, cuộn phim ba mưới sáu tấm mà cả cháy lẫn tối ngốn hẳn cả hai mươi sáu tấm. hết ngao ngán lại ngồi cười cái điệu ngố ngố của hương hôm kia, rồi cũng thông cảm chắc do người ta mới chụp film chăng?

hai tuần sau, hương đến tiệm nhận âm bản.

phương cẩn thận đưa cho hương, luôn miệng cằn nhằn chụp lọt sáng này nọ kia.

"nè, lần sau bạn chụp né góc này ra nha, cháy banh góc."

"đừng có chĩa máy vô đây nha, cháy ráng chịu."

hương nghe xong, tay gãi gãi đầu, miệng nở nụ cười. đuôi mắt khẽ cong lên như con mèo nằm ngủ bên vệ đường mà hương chụp vu vơ.

"dạ em biết rồi."

phương không giấu được ý cười của mình trước cái dáng vẻ của người kia. thôi người ta cũng biết người ta chụp không đẹp, ảnh thì out nét, tay thì run. nên phương cũng chẳng buồn trách cứ nữa.

rồi tuần sau, phim được giao tới lab tráng, trong đó có một cuộn phim fuji c400, kèm thêm tờ note xanh đọt chuối.

"hihi, cuộn thứ hai nè chị, hai tuần nữa lấy âm bản đúng hông? mà lần này em chụp đỡ hơn lần trước gòi đó nha! đừng có cười em nữa.

kí tên: lâm hùng."

"là ai vậy trời" phương tự hỏi, rồi bỗng "à" lên một tiếng. hoá ra là cái bạn gửi film hai tuần trước.

phương ngồi trước màn hình máy tính, cơ man là ảnh chụp, ảnh không viền, có viền, đủ cả. tới cuộn phim số thứ tự 05, tốc độ phương chậm đi. dường như chỉ cần nhìn sơ qua ảnh là có thể biết chủ nhân của đống ảnh trên.

tấm đầu tiên là tấm hương đi chơi ở biển, có cháy sáng chút nhưng biết rút kinh nghiệm nên có vẻ đẹp hơn. tấm thứ hai hương chụp trong nhà, tối, có thể là không thấy hương đứng ở đâu trong khung hình.

phương chăm chú xem từng tấm, từng tấm một, rồi tay lại nhấn lưu những tấm ảnh ấy lúc nào không hay. tấm thứ ba mươi sáu, phương nhìn thấy một cô gái mặc một chiếc măng-tô màu be, quần tây, tóc nâu đỏ, ngồi đợi ở trạm xe lúc trời mưa. trông thấy tấm ảnh, phương cười, tấm hình dù chụp out hết nét, phương như nhoè đi nhưng tay vẫn quen nhấn lưu về ổ cứng.

rồi ái phương trả file cho vị khách gửi cuộn phim số thứ tự 05 kia. cuối e-mail không quên kèm theo dòng note

"cảm ơn vì đã chụp tui thật xinh. biết rút kinh nghiệm rồi đó. cố lên!"

sau đó, cứ mỗi hai tuần, phương đều nhận một cuộn phim như thế. chỉ khác là số tấm ảnh người kia chụp lén cô chủ lab tráng càng tăng lên theo cấp số cộng.

cứ luôn mồm bảo người ta chụp xấu nhưng ổ cứng cơ man là ảnh hương chụp. cứ mỗi lần tráng xong một cuộn, chẳng hiểu sao...phương lại mong mỏi đợi cuộn tiếp theo.

rồi cũng đến cuộn thứ ba mươi sáu, hẳn cả tháng phương mới nhận được phim. từ đầu đến đuôi, toàn là ái phương. trong mắt hương, phương là một con gấu nâu bự đùng, mặc chiếc măng-tô màu be hơi nhàu, ôm cặp táp ngủ gục trên chuyến xe buýt về mỗi tối, ái phương thích cây cỏ, chăm hoa và một ái phương thích trang trí polaroid ở quầy tính tiền.

phương phóng to, chớp mắt nhìn màn hình scan mà cười khờ:

"sao mà ưa vậy ghê. chụp nhoè mà được cái lắm chuyện..."

gặp lại hương, phương chép miệng:

"nè, sao bà chụp người ta nhiều quá vậy?"

hương không nói gì, quay mặt đi chỗ khác, nhưng lại không giấu nổi nét cười. phương nhìn qua, thoáng thấy hai cái nanh mèo, mắt cong cong lên. giống con mèo khủng khiếp.

"em có máy ảnh, sẵn một cuộn phim trong túi. sáng mai, chị có rảnh không?"

thêm một tiếng sau đó, phương lẩm bẩm:

"chụp người ta mãi cũng đến lúc người ta chụp lại bà thôi."

"ê bà nói cái gì đó."

đương nhiên là sáng mai phương rảnh.

rồi trong một khắc cô chợt nhận ra, mình không chỉ có máy ảnh, luôn sẵn một cuộn phim 35mm trong túi áo mà luôn có một người mong muốn được mình chụp ảnh cho.

và phương cũng muốn chụp hình cho hương, không chỉ sáng mai mà cả về sau này.


13/05/25

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com