Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Người Tìm Thấy Ánh Sáng

“Tôi không phải người thân của cậu ấy. 
> Không phải người yêu. 
> Nhưng tôi là người duy nhất còn lại… đủ tỉnh táo để đi tìm.”

---

📰 Tòa soạn báo – 06:45 sáng

Seungkwan ngồi trước màn hình máy tính, mắt thâm quầng. 
Cậu đã đọc lại toàn bộ bài viết của mình về gia tộc Lee–Choi. 
Đã nghe lại đoạn ghi âm từ Woozi. 
Đã xem lại buổi phát sóng của Joshua.

> Nhưng thứ khiến cậu không ngủ được… 
> Là một tin nhắn từ Minghao lúc 3 giờ sáng:

> “Chan biến mất.”

---

📱 [Textfic – Tin nhắn giữa Seungkwan và Woozi]

'
Seungkwan [03:12] 
Cậu ấy để lại gì không?

Woozi 
Một điện thoại. Một ghi chú. Một bức ảnh. 
Không có lời tạm biệt.

Seungkwan 
Vậy thì cậu ấy không muốn biến mất. 
Cậu ấy muốn được tìm thấy.
'

---

🧩 Quán cà phê cũ – 09:03 sáng

Seungkwan đến quán cà phê nơi Chan từng hay ngồi viết nhật ký vũ đạo. 
Chủ quán nhận ra cậu.

“Cậu là bạn của Chan đúng không? Cậu ấy để lại cái này.”

Bà đưa cho Seungkwan một tờ giấy gấp đôi. 
Là bản đồ Seoul, với một dấu đỏ khoanh tròn ở góc dưới: 
> Ga tàu bỏ hoang – Quận 9

---

🕯️ Ga tàu bỏ hoang – 10:47 sáng

Seungkwan bước vào. 
Không có ai. 
Chỉ có tiếng gió rít qua những toa tàu cũ kỹ.

Cậu đi dọc theo hành lang. 
Và rồi — thấy một chiếc áo hoodie trắng, vắt trên lan can.

> Là áo của Chan.

---

Cậu bước đến gần. 
Dưới áo là một cuốn sổ tay. 
Trang đầu tiên viết:

> “Nếu ai đó tìm thấy cuốn sổ này… 
> Thì có lẽ em vẫn còn muốn được tìm thấy.”

---

📱 [Textfic – Tin nhắn chưa gửi từ Seungkwan → Chan]

'
Seungkwan [draft] 
Cậu không cần phải là người mạnh mẽ nhất. 
Cậu chỉ cần là người đủ can đảm để quay về. 
Vì có người đang chờ cậu… 
Và có người đang sợ mất cậu hơn cả mất chính mình.
'

---

🧊 Cuối chương

Seungkwan gọi cho Minghao.

> “Tôi tìm thấy dấu vết rồi. 
> Cậu ấy không đi xa. 
> Cậu ấy chỉ đang chờ… ai đó đủ thật lòng để kéo cậu ấy về.”

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com