Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

79: Cưới chạy bầu

Nuôi con giùm

Trường Sinh:
Sau khi tìm hiểu bằng chatgpt

Anh Tú:
Chắc anh tuyệt vọng lắm mới tìm tới nó.

Trường Sinh:
Đám cưới gồm
Lễ dạm ngõ
Lễ ăn hỏi
Lễ rước dâu
Và tiệc cưới

Minh Hiếu:
2 cái đầu là gì vậy?
Chưa nghe bao giờ

Thái Sơn:
Chưa nghe là đúng
Nghe là bàn cưới con nào khác rồi 😒

Anh Tú:
Có lễ đính hôn khum? Cái đó hay nghe.

Quang Trung:
Cưới chạy bầu mà còn đính hôn
Lạc quan hơn bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối.

Minh Hiếu:
À ba mẹ em tuổi cao sức yếu
Bàn giao hết lại cho em với Sơn.
Đại diện họ nhà trai.

Trường Sinh:
Ba tôi và mẹ Kiều cũng ở Mỹ
Không tiện về
Nên bàn giao lại cho tôi với Tú
Đại diện họ nhà gái.

Anh Tú:
Judy mới 5 tuổi mà demo sớm vậy anh :v

Trường Sinh:
Con nít thời nay lớn nhanh lắm
Mốt nó làm con người ta có bầu liền bây giờ đó.

Minh Hiếu:
Mắc gì anh khịa thằng em tui quài vậy anh Sinh 😡

Đăng Dương:
Thôi mà đừng cãi nhau vì em

Trường Sinh:
Dạm ngõ là 2 nhà gặp mặt, bàn chuyện kết hôn.

Minh Hiếu:
Gặp nhau mỗi ngày ở bệnh viện đủ rồi. Còn bàn online đang làm nè, cần record không?

Thái Sơn:
Làm vầy có nên hong ta?

Anh Tú:
Nghe Hư Trúc nhưng cũng Mộ Dung Phục.

Quang Trung:
Đại đi.
Còn đám hỏi.
Cần mang lễ vật qua nhà gái hỏi cưới không?

Minh Hiếu:
Có cái bầu à được không?

Trường Sinh:
Trần Minh Hiếu... em mới nói móc ai đó?

Pháp Kiều:
Hoy mà
Hoy mà
Xin đừng cãi nhau

Anh Tú:
Lỡ mang sính lễ qua rồi thì mang dâu về luôn đi. Rồi làm 1 tiệc cưới chung 2 nhà. Cho lẹ.

Thái Sơn:
Vậy nghỉ làm 1 buổi thôi
Hi vọng bệnh nhân chờ bác sĩ đi đám cưới về rồi hãy bệnh tiếp.

Quang Trung:
Quan trọng hơn là cưới xong 2 đứa nó ở đâu đây?

Thái Sơn:
Nhà Dương với Hiếu sau khi Hiếu qua ở với con còn trống nè

Anh Tú:
Vậy Kiều qua đó ở với Dương đi ahihi

Pháp Kiều:
Anh dâu đuổi em?

Anh Tú:
Ukm

Pháp Kiều:
Yeah

Trường Sinh:
=)))

.
.
.
.
.
.

Trong tiệc cưới...

"Anh ơi" - Duy lo lắng khều Quang Anh bên cạnh.

"Sao em, mốt mình phải làm cái đám cưới to hơn như vầy... em khỏi lo."

"Chị X vỡ ối rồi..."

"Hả? Sao lại ngay lúc này chứ... Anh Sinh... vỡ ối rồi..."

"Cái gì vậy Quang Anh, cô dâu mới cưới bầu vài tuần mà vỡ gì."

"Con anh Tài thằng An sắp chào đời..."

"Wtf giờ bả đang ở đâu?" - Sinh hỏi.

"Ở nhà trọ... giờ em qua đón bả lên bệnh viện nè." - Duy trả lời.

"Để anh chở cho." - Quang Anh xung phong.

.
.
.
.
.
.

Nhà trọ của chị X.

"Chị sao rồi?" - Duy hỏi

"Chị hong biết... làm như nước ối chảy hết rồi hay sao mà không chảy nữa..."

"Sao mà cạn được liền vậy... có thể rỉ ối thôi, về sau màng ối tự chồng lên nhau nên ngưng chảy. Mà nước màu gì?" - Quang Anh hỏi.

"Nước trong, chút xíu à mà nó có máu hay sao hồng hồng..."

"Là nhớt hồng âm đạo... chị có đau bụng không?"

"Có... nó cứng bụng."

"Từ khi nào vậy? Bao lâu 1 cơn." - Duy hỏi.

"Khoảng nửa tiếng trước... cứng 1 xíu rồi thôi."

"Thôi mang theo giấy tờ lên xe đi tụi em đưa chị đi viện."

.
.
.
.
.
.

Khoa sản. Phòng sanh.

"Cổ tử cung mở 2 cm, xóa 50%... Nitrazine test âm tính... Siêu âm ngôi đầu, nhau bám mặt sau, ối còn. Gò 1 cơn mỗi 30 phút, kéo dài dưới 1 phút, cường độ nhẹ. Chẩn đoán hiện tại: Con so, 38 tuần 1 ngày theo siêu âm đầu, chuyển dạ giai đoạn tiềm thời, thiếu máu mức độ nhẹ. Tiếp tục theo dõi chuyển dạ, bổ sung sắt, kế hoạch sinh ngả âm đạo." - Quang Anh trình bày với anh Sinh sau khi khám.

"Ừ ổn rồi. Ca này... Duy em dặn bên huyết học chuẩn bị máu đi."

"Sao... sao vậy anh... chị em có nguy cơ..." - Duy lo lắng

"Dự phòng thôi... tại nhìn bả hơi tái... công thức máu bình thường... nhưng bả có thiếu máu lâu năm rồi."

.
.
.
.
.
.

Phòng sanh.

"Chị sẽ nằm đây bao lâu vậy Duy? 3 tiếng rồi đó..."

"Vì là con đầu chị có thể nằm đây cả ngày... nhưng có cơn gò rồi chắc sẽ nhanh thôi... mấy tiếng đồng hồ nữa."

"Khi nào được giảm đau vậy Duy?"

"Bộ chị đau lắm hả?"

"Đù má đẻ mà mày, không đau sao được..."

"Mở 4 phân mới được giảm đau... nãy chị mở 2 à."

"Mày chọt lại coi, coi chừng mở 4 rồi đó, nãy giờ mấy tiếng rồi không chọt..."

"Tại em chọt cũng không thấy gì đâu hic... em yếu nghề..."

"Mà 2 thằng cha đứa nhỏ đâu rồi... không quan tâm tới con thiệt hả?"

"Tại có em ở đây rồi nên không vô nữa đó... bu đông địt thúi chứ được gì... nhưng mà 2 người đó cũng bận lắm... chị tìm làm gì?"

"Tự nhiên chị thấy 1 tỷ là quá ít so với những gì chị phải chịu..."

"Chị định đòi thêm à..."

"Ừ em, vàng mới lên, mình cũng phải lên giá..."

"Tùy chị... em không đẻ không biết..."

"Tao phải mua một đống kem chống rạn da, tập yoga ăn uống bồi bổ đủ thứ mới giữ được sức khỏe ổn định 9 tháng trời."

"Còn trước đó chị thức khuya dậy sớm ăn uống bậy bạ lao tâm lao lực ít vận động, làm văn phòng đau lưng mỏi gối tê tay mờ mắt lo cày bục mặt kiếm tiền... lúc nào cũng than với em muốn nghỉ việc, muốn đốt công ty, muốn hủy diệt mọi thứ... Thôi được rồi để em gọi bác sĩ kiểm tra cho chị, khổ bà quá."

Duy thấy bác sĩ Thảo Linh đang đi khám giường bên cạnh...

"Chị Linh ơi chị X giường này khi nãy mở 2 phân mà 3 tiếng rồi chưa khám lại..."

"Em khám đi..."

"Em không sờ được..."

"Ok đợi xíu. Mà ai bác sĩ chính ca đó vậy?"

"Anh Sinh."

"Á đù... vip hả?"

"Dạ... người quen trưởng khoa Tài."

"Rồi rồi qua liền nè."

30 giây sau...

"Một giờ qua chị thấy gò bụng bao nhiêu cơn rồi?"

"Khoảng 3 cơn... đau lắm bác sĩ."

"Mở 3 cm nha... nhưng gò như vầy chưa giảm đau được đâu... Giảm đau thì thoải mái hơn nhưng có nguy cơ làm chậm quá trình chuyển dạ, tức là phải chờ lâu hơn nữa."

"À dạ..."

3 tiếng sau...

"Duy ơi chị đau quá... Duy... Má nó ngủ luôn rồi... nó đi canh mình hay mình canh nó vậy... dậy coi thằng quỷ "

Quang Anh đi đến.

"Thôi chị để ẻm ngủ đi chị, để em khám cho... nãy giờ đau bụng nhiêu lần rồi?"

"10 phút 1 cơn, đau chết tôi rồi."

"4 phân rồi nè... hay lắm đi đẻ hoi..."

"Khoan... còn giảm đau..."

"À... xém quên... hihi... gò như này chưa cần giảm đau đâu mà bà chị giãy quá nên em gọi luôn cho... không để lát chị đau quá mệt không còn sức đẻ."

Duy tỉnh dậy... thấy Quang Anh đứng đó, cậu hỏi:

"Ủa sao anh Quang Hùng lại ở đây?"

"Gây tê ngoài màng cứng cho chị em nè."

"Mở rồi hả anh?"

"Ừ... thật ra tại anh sợ bả đau quá mốt sợ đẻ... giảm đau cho chắc ăn. Mốt nhờ bả đẻ tiếp cho mình."

"Anh ác quá..."

Quang Hùng: "Chị ơi, em là bác sĩ gây mê, em sẽ tiêm thuốc giảm đau cho chị. Thuốc này giúp chị bớt đau khi sinh, nhưng chị vẫn tỉnh táo và rặn được bình thường. Chị cố gắng ngồi yên, hơi cúi người về phía trước nhé. Giờ em đâm kim vào đây sẽ hơi nhói 1 xíu nha... Chị sẽ thấy chân hơi nặng và bớt đau bụng trong vòng 10-15 phút nữa. Nếu chị thấy chóng mặt, buồn nôn, hoặc tê mất cảm giác nhiều quá, chị báo liền nha."

"Sao giống chọc dịch não tủy vậy anh?" - Duy hỏi Quang Anh.

"Cùng một thủ thuật đó."

"Bảo sao đợt có ca đứa nhỏ 6 tháng tuổi nhập viện vì sốt cao, nôn vọt, quấy khóc, nghi ngờ viêm màng não đề nghị chọc dịch não tủy phải giải thích thủ thuật với ba mẹ nó, anh Sơn nói lúc chị sinh bé ra có giảm đau sản khoa không, chính là nó đó..."

"Haizzz nghe ghê gớm ha, người thường nghe chọc rồi não não tủy tủy sợ lắm... mà vô đây thì năn nỉ giảm đau đi. Nên là cũng đau lắm đó, thông cảm cho sản phụ..."

"Mà phải bác sĩ gây mê hồi sức làm hả anh?"

"Ừ tại phải theo dõi xử trí đồ nữa, chọc dịch não tủy thì bác sĩ nội khoa làm được rồi... lấy mẫu đi xét nghiệm thôi mà."

Giảm đau xong chị X chill chill lướt tiktok xem hotgirl lắc đít, hotboy cà hẩy chứ không sồn sồn nữa.

"Duy ơi chị đói."

"Hong được ăn chị ơi sắp đẻ ròi."

"Tao sắp xỉu, tao cần koi thé."

"Có truyền dịch rồi bà không xỉu được đâu..."

"Ngủ được hong ta, lướt điện thoại hồi buồn ngủ quá..."

1 giờ sau...

"Trời ơi bả ngủ kìa. Chị X dậy dậy... Mở 10 phân rồi, vỡ ối rồi, dậy đi đẻ má ơi." - Quang Anh la làng.

"Ủa lẹ vậy sao? Duy đâu rồi." - Chị gái thắc mắc.

"Em nè... Thấy chị ngủ ngon quá không nỡ đánh thức. Mà ai đỡ ca này vậy anh?"

"Anh Sinh chứ ai, ảnh trưởng khoa trăm công ngàn việc ngồi chờ bà kia ở đây bà ngủ." - Quang Anh thấy mắc cười quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com