Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Khi Lời Tỏ Tình Khiến Mọi Thứ Thay Đổi

Sau câu tỏ tình bất ngờ của Auau, Save cảm thấy như cả thế giới quay cuồng.

Cậu đứng sững, mắt mở to, nhìn chằm chằm vào người đối diện.

Cậu không biết phải phản ứng thế nào.

"Mày... mày vừa nói cái gì?" – Save lặp lại, giọng cậu có chút run.

Auau vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhìn cậu không chút né tránh.

"Tao thích mày."

Rõ ràng, dứt khoát.

Không có nụ cười trêu chọc, không có sự đùa giỡn.

Save cảm thấy tim mình đập rối loạn, nhưng vẫn cố gắng trấn tĩnh.

"Đừng đùa nữa."

"Tao không đùa."

"Nhưng… nhưng tao là con trai!"

"Vậy thì sao?" – Auau nhướng mày.

Save bị nghẹn lời.

Đúng vậy, vậy thì sao?

Cậu cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Auau nữa.

Cậu không ghét Auau.

Nhưng… cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc này.

"Mày… đừng nói những lời như vậy nữa." – Cuối cùng, Save lên tiếng, giọng nhỏ hẳn.

Auau nhìn cậu một lúc lâu, sau đó khẽ thở dài.

"Được thôi."

Save giật mình ngẩng đầu lên, nhưng Auau chỉ quay người bước đi, để lại cậu đứng đó với trái tim hỗn loạn.

-------

Ở một nơi khác trong trường, Por Suppakarn đang cố gắng trốn thoát.

Nhưng bất kể hắn đi đâu, Teetee cũng xuất hiện.

"Anh Por, mai em có thể ngồi chung bàn với anh không?"

"Không."

"Vậy ăn trưa chung thì sao?"

"Không rảnh."

"Vậy—"

"Không."

Teetee bĩu môi, bám lấy cánh tay Por, lay nhẹ.

"Sao anh lạnh lùng quá vậy? Em cũng dễ thương lắm mà, đúng không?"

Por nhíu mày, nhìn cậu ta với ánh mắt bất lực.

"Nhóc muốn tôi nói thật không?"

"Nói đi!"

"Không dễ thương."

Teetee há hốc mồm, nhìn Por như thể vừa bị tổn thương nặng nề.

"Anh nhẫn tâm quá! Nhưng không sao, em sẽ chứng minh cho anh thấy!"

Por thở dài, nhưng lần này, hắn không từ chối nữa.

Có lẽ… hắn đã quen với sự phiền phức này rồi.

-------

Sau buổi tối hôm đó, Save và Auau không nói chuyện với nhau suốt ba ngày.

Save cứ nghĩ nếu tránh mặt Auau, cảm giác kỳ lạ này sẽ biến mất.

Nhưng ngược lại…

Cậu cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết.

Không còn những ánh mắt nhìn lén từ Auau.

Không còn những lời trêu chọc.

Không còn những hộp sữa đặt sẵn trên bàn.

Cậu nhận ra, mình đã quá quen với sự hiện diện của Auau.

Nhưng cậu lại không đủ can đảm để đối diện với cậu ta.

Lẽ nào… cậu thực sự thích Auau sao?

Ngay khi suy nghĩ đó xuất hiện, mặt Save lập tức đỏ bừng.

Không thể nào.

Không thể nào được.

Nhưng… tại sao cậu lại nhớ Auau đến vậy?

-------

Por Suppakarn nghĩ rằng hắn có thể tiếp tục tránh né Teetee mãi mãi.

Nhưng hóa ra, hắn đã sai.

Hôm nay, hắn chờ mãi vẫn không thấy Teetee xuất hiện.

Không có tin nhắn, không có cuộc gọi, không có ai chạy đến làm phiền hắn như mọi khi.

Lần đầu tiên trong nhiều tháng qua, hắn cảm thấy không quen.

"Nhóc ta đâu rồi?" – Por tự lẩm bẩm.

Không nhịn được, hắn lén mở điện thoại ra, nhưng hộp tin nhắn vẫn trống rỗng.

Không một tin nhắn từ Teetee.

Cảm giác này… thật kỳ lạ.

Tối hôm đó, khi đi ngang qua quán cà phê quen thuộc, Por vô thức nhìn vào bên trong.

Và ngay lập tức, hắn nhìn thấy Teetee.

Nhóc ta đang ngồi cùng một người khác.

Một chàng trai lạ mặt, cười nói vui vẻ với Teetee.

Por siết chặt điện thoại trong tay, tim bỗng nhiên không thoải mái.

Ngay lúc đó, Teetee ngẩng đầu, nhìn thấy Por qua cửa kính.

Hai người nhìn nhau.

Por cảm thấy khó chịu đến mức muốn quay người bỏ đi ngay lập tức.

Nhưng trước khi hắn kịp làm vậy, Teetee đã chạy ra ngoài, đứng trước mặt hắn.

"Anh Por!"

Por im lặng, ánh mắt rơi xuống cổ tay Teetee—cậu đang đeo chiếc vòng mà hắn tặng trước đó.

"Anh… đang theo dõi em hả?" – Teetee nheo mắt hỏi.

"Không có."

"Thật không?"

"Ừ."

Teetee nhìn chằm chằm vào Por, rồi bất ngờ nắm lấy tay hắn.

"Nếu anh không thích thấy em đi với người khác, thì làm người yêu em đi."

Por tròn mắt.

Hắn không ngờ Teetee lại trực tiếp như vậy.

"Cậu…"

"Anh có thích em không?"

Por mím môi, không trả lời.

Nhưng không rút tay ra.

Và điều đó… đã là một câu trả lời rồi.

-------

Sau nhiều ngày đấu tranh với chính mình, Save cuối cùng cũng đi tìm Auau.

Cậu tìm thấy người kia trên sân bóng, đang sút bóng một cách chán chường.

Nhìn thấy bóng lưng của Auau, tim Save đập mạnh hơn bao giờ hết.

Cậu hít sâu một hơi, sau đó chạy đến, kéo tay Auau quay lại.

Auau kinh ngạc, nhìn Save với ánh mắt ngạc nhiên.

"Save?"

Save nhìn thẳng vào mắt cậu ta, giọng run run.

"Tao...tao không biết mình có thích mày không."

"Nhưng tao biết một điều."

"Tao không muốn mày tránh xa tao nữa."

Auau khựng lại, sau đó chậm rãi nở một nụ cười thật nhẹ nhàng.

Anh đưa tay lên xoa đầu Save, giọng trầm ấm:

"Vậy thì đừng trốn tao nữa."

Save không hất tay anh ra.

Lần đầu tiên, cậu chấp nhận cảm giác này.

_______END CHƯƠNG 13_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com