[Edit Beta/Hoàn] Thủ lĩnh ám vệ debut ở vị trí Center [Cổ xuyên kim] - Hoa Bạch
Tác giả là Xuân Vũ Hạnh Hoa Bạch, tên tác giả dài quá nên mình xin lược bớtVô ăn án đi ha…
Tôi đối với cậu không phải vừa gặp đã yêu. Nhưng vào một ngày nắng, tôi chợt nhận ra mình đã phải lòng cậu mất rồi...
___________________
Thật ra fic được viết dựa trên câu chuyện của mình. Không giống hoàn toàn nhưng cũng không khác là bao. Mục đích viết ra chỉ là vì muốn ghi lại đoạn tình cảm trong sáng lại nồng nhiệt của mình lúc đó. Vậy nên văn phong cũng không hay lắm, mình viết còn non tay, tiết tấu hơi nhanh, vài chỗ chỉ như tường thuật cũng hơi rời rạc. Mong mọi người sau khi đọc dù cảm thấy nó không hay thì cũng hãy im lặng thoát ra chứ đừng công kích hay chê bai vì dù sao đây cũng là câu chuyện của chính bản thân mình.
Tác giả là Xuân Vũ Hạnh Hoa Bạch, tên tác giả dài quá nên mình xin lược bớtVô ăn án đi ha…
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục viTác giả : Điềm Tiêu Tối ĐiềmEdit : Cắn ngươi:3Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, xuyên việt, ngọt sủng, hệ thống, xuyên nhanh, xuyên thư, hào môn thế gia, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng, hắc ám, 1v1, nam phụ, thật giả thiếu gia, showbiz,....Lục Bạch tỉnh lại phát hiện bản thân vô tình trói định với hệ thống xuyên nhanh, trở thành nam phụ ác độc trong một quyển sủng văn có tên là ⟪Mỹ nhân bệnh tật thụ bị ôm sai đến hào môn có ba anh trai tổng tài⟫Thiếu gia thật quay trở về hào môn, từ góc nhìn của vai chính, cậu không chỉ không có nửa phần công tử hào môn trời quang trăng sáng, ngược lại âm u, ghen tị, ham thích hư vinh, cũng không đề cập đến ơn nuôi nấng của cha nuôi mình mười mấy năm, chính là bạch nhãn lang chỉ sống vì lợi ích.Hệ thống: Anh phải ấm ức nỗ lực, anh phải rộng lượng cam chịu, anh phải vì cái gia đình này dâng hiến hết thảy, cúc cung tận tụy, cuối cùng vì vai chính mỹ nhân bệnh tật nhận lấy cái chết, trở thành bạch nguyệt quang chân chính của Lục gia.Lục Bạch: Nhận tới một lọ thuốc diệt cỏ?Cút con mẹ nó cam chịu rộng lượng đi, từ nhỏ Lục Bạch đã hiểu rõ một đạo lý, những khổ cực và mệt mỏi bản thân từng chịu đựng chắc chắn phải trả lại gấp trăm lần.CP : Một chút thiệt thòi cũng không chịu, chức nghiệp thế thân thụ vs Em có biến thành ai anh cũng đều tìm được em, cưng chiều côngTag : Hệ thống, Ngọt văn, Mau xuyên, Sảng văn, Hắc ámTừ khóa tìm kiếm : Vai chính : Lục Bạch | vai phụ : | cái khác :…
Vừa tỉnh dậy đã phát hiện bản thân lên giường với nhiếp chính vương tàn bạo khát máu nhất trong truyền thuyết, hơn nữa còn là cường bạo người ta, mẹ nó có cần cẩu huyết như vậy không!*** Hoàn FULL 89 chương Nàng tên là Bùi Sắt, cũng không phải là bồi sắc, tại sao lại muốn nàng bồi rượu? Hơn nữa còn là rượu đã bị bỏ thuốc?Con bà nó thằng nhóc con, thành thân đã ba năm cũng không động vào nàng, nàng nhịn, lại còn để cho nàng đi hầu hạ người khác?Phu có thể nhịn, thê không thể nhịn!Một phát đá văng cửa phòng, nàng trong tình trạng lửa giận ngút trời đi thẳng vào vấn đề: "Ngươi, mau cởi quần áo cho bản công chúa!"Nam tử đang nằm trên giường nghe vậy thì khẽ cong môi, mắt phượng hẹp dài giống hệt trời sao tháng sáu, lóe sáng như hắc diệu thạch: "Cởi cho nàng?""Nói nhảm, hôm nay bản công chúa nhất định phải ăn ngươi sạch sành sanh...... Này, ngươi làm gì đấy?" Tiếng xé vải phá không mà đến, mỗ nữ trợn mắt nhìn bàn tay đang đặt trên ngực."Không phải công chúa vừa ra lệnh cho bổn vương cởi quần áo giúp người sao? Hơn nữa...... Còn phải ăn bổn vương sạch sành sanh, bổn vương chỉ là theo lời mà làm thôi." Hai tay lướt trên cơ thể, mỗ nam vươn người, thành công kéo mỗ nữ lên giường hẹp."Ngươi......" Hôm sau tỉnh lại, đập vào mắt không phải là tiểu lão công của mình mà là...... Nhìn khuôn mặt xinh đẹp tới nhân thần cộng phẫn*, Bùi Sắt lóng ngóng mặc áo, run rẩy không ngừng. (*cả người và thần đều căm hận)Trời ạ, nàng vậy mà lại lên giường với nhiếp chính vương U Ly tàn bạo nhất đương triều, hơn …
Tác giả: Tương Tử BốiĐộ dài: 92 chương + 3 PNTình trạng: Đã hoànNhân vật chính: Trần Cảnh Thâm x Dụ PhồnThể loại: vườn trường, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, HEBản chuyển ngữ không mang bất cứ mục đích thương mại nào, chưa có sự cho phép của tác giả.…
Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi trên thảm cỏ tựa lưng vào thân cây vuốt ve một con mèo lông trắng như tuyết.. -Băng nhi!! lát có thấy anh hai hỏi anh thì không được nói anh trốn sau bụi cây nha! ! Ngoan mai anh xin tiền mẹ mua kẹo cho em. Nhận được cái gật đầu của đứa em gái cậu bé có gương mặt tuấn tú mang nét tà mị hí hửng núp sau bụi cây. Một lúc sau , một cậu bé cũng bước tới chỗ cô bé đang ngồi gương mặt cậu bé giống y trang cậu bé lúc nãy nhưng cả người toát ra vẻ lạnh lùng khí chất cao quý lại âm lãnh... cậu rút ra 1 cây kẹo dơ ngay trước mặt cô bé: -Băng nhi!! Nói cho anh hai biết Vũ đang trốn ở đâu?? cây kẹo này sẽ thuộc về em.. Cô bé chớp chớp mắt nhoẻn miệng cười tươi chỉ về phía bụi cây rồi chộp nhanh cây kẹo.. Cậu bé bị túm cổ áo lôi ra miệng hét lên: -Băng nhi!! em bán đứng anh vì cây kẹo ư?? anh cũng hứa cho em kẹo mà.. Cô bé gái nở nụ cười ánh mắt loé lên tia giảo hoạt vừa mút kẹo vừa chu môi nhỏ lên về phía anh của mình: -Em không có!! Anh bảo không được nói chứ không cấm em chỉ cho nên em đã giữ lời hứa mai anh phải mua kẹo cho em không em méc mẹ.. cậu bé nào đó sau khi nghe câu trả lời của em gái thì nín thinh đau khổ.. ở gần hoa viên có một cặp đôi đang đứng nhìn về phía lũ trẻ, cô gái xinh đẹp tựa trên lồng ngực người đàn ông khẽ thì thầm: -Con gái em giống ai mà thực gian xảo a"! Người đàn ông khẽ cười giọng đầy sự cưng chiều nhéo mũi cô nói: -Giống con mèo nhỏ của anh..…