[BHTT] [ChaeLice] Tổng Tài Lạnh Lùng Chờ Em Nói Yêu Tôi
PI💛❌ nhân vật trong truyện là hư cấu ❌…
Hi mấy bẹn , đây là truyện đầu tay của mình , mình viết để thoả mãn cơ nứng c của mình mong mấy bạn thông cảm nè
PI💛❌ nhân vật trong truyện là hư cấu ❌…
Ở đây có những mẩu truyện nhỏ về Ngro…
Tên gốc: 择偶标准 (Phối ngẫu tiêu chuẩn)Tác giả: 麻薯小姐Số chương: 69 chương + 2 ngoại truyện…
Tên gốc: Khóa giới diễn viên - 跨界演员Tác giả: Bắc NamBiên tập: Chuối, Củ CảiBeta: ChuốiThể loại: Niên hạ, tình hữu độc chung, giới giải trí, đồ ngốc cuồng âm nhạc thẳng thắn minh tinh công x bề ngoài lạnh nhạt thực ra mắc hội chứng sợ xã hội cấp độ 8 [1] biên kịch thụ, 1x1, HEVai chính: Cù Yến Đình, Lục Văn.Vai phụ: Nguyễn Phong, Tôn Tiểu Kiếm.Tình trạng bản gốc: HoànTình trạng edit: HoànLink wordpress: https://hoptacxauonn.wordpress.com/2019/12/04/bac-nam-dien-vien-xuyen-bien-gioi/…
TÔI DỰA VÀO BẦN CÙNG QUÉT NGANG TRÒ CHƠI SINH TỒNTác giả: Bách ĐườngEdit: Kaorurits. Tình trạng: edit hoàn 199 chương.Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Kinh dị , Dị năng , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Xuyên nhanh , Cường cường , Vô hạn lưu , Thăng cấp lưu , Niên thượng , Chủ thụ , Trò chơi , Linh dị thần quái , 1v1 , Sinh tồn.[Sói xám văn nhã bại hoại X Cao nghèo soái mười hạng toàn năng]****Truyện được chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.…
Tác phẩm: Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám ĐiTác giả: Nhất Chỉ Hoa Giáp TửNhân vật chính: Thẩm Nịnh Nhược x Khâu DạngThể loại: Hiện đại, ngọt, hỗ công, đô thị tình duyênSố chương: 164 chương chính văn + 9 ngoại truyệnBản QT: RubyRuan_69Edit: phuong_bchiiMột câu tóm tắt: Tôi cùng bạn gái cũ của vị hôn phu của bạn gái cũ yêu nhauVui lòng không reup bản edit này dưới mọi hình thức!!!…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Cô là con gái nuôi của hắn,hắn yêu chiều,hắn cưng nựng cô,chỉ sợ cô bị uất ức cái gì,vì cô uất ức,hắn sẽ đau lòng.Hắn làm tất thảy mọi thứ,nhưng lại không ngờ hắn là người tổn thương cô sâu sắc nhất.Hắn điên cuồng chiếm đoạt cô,nghiện cô,hận không thể đem cô khảm cô vào lồng ngực mà hung hăng yêu chiều cô.Cô mạnh mẽ quật cường,dù chuyện gì xảy ra cô cũng không tỏ ra yếu đuối hay sợ hãi.Nhưng chỉ khi ở chung với hắn,cô đã bắt đầu dựa dẫm hắn,chỉ khi ở chung với hắn,cô mới bật khóc nức nở như một đứa bé.Cô thông minh,nhanh nhạy.Dù chuyện gì xảy ra cũng can đảm nhẫn nhịn.Nhưng chỉ hắn mới biết,đó chỉ là cái vỏ bọc."Đoàng!"Cô nhìn hắn,ánh mắt thê lương,nổ 1 phát súng ngay bụng hắn.Hắn đưa tay với lấy cái gì đó trong không khí sau đó cả người ngã xuống.Cô lại gần,rơi nước mắt mấp mấy môi cái gì đó rồi quay lưng đi.Hắn tuy trúng đạn,mắt cũng đã bắt đầu mơ hồ, nhưng hắn biết được cô nói cái gì."Dục,tôi và anh,chúng ta không còn nợ nhau.Từ nay,vĩnh biệt"…