Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Tiếp tục câu chuyện…

Từ ngày đám cưới xong, cuộc sống trong nhà càng thêm vui.
Ba lớn đi làm về là có cơm canh nóng hổi. Hải thì ngày càng quấn ba nhỏ hơn.
Riết rồi cái nhà này… coi vậy chứ nghịch không ai bằng hai cha con Hải - Quân.

Mà nghịch thì cũng tới ngày bị ba lớn phát hiện.

Chiều hôm đó…
Ba lớn đi làm về hơi trễ.
Bước vô cổng nghe tiếng cười khúc khích trong sân sau. Nhíu mày.

Ra coi thử thì…
Ba nhỏ với Hải đang lén lút kéo cái thùng sơn cũ ra vẽ đầy tường nhà.
Chỗ thì hình con vịt bầu méo xẹo, chỗ thì chữ "Ba Nhỏ yêu Ba Lớn", "Hải iu Ba Nhỏ" to tổ bố trên tường.

Ba lớn đứng khoanh tay, nhíu mày nhìn.
Hai đứa kia cắm cúi vẽ, không hề hay biết phía sau có người chuẩn bị nổi trận lôi đình.

Hải cười hì hì:
“Ba nhỏ ơi, mình vẽ ba lớn đầu hột gà nhaaa~!”

Ba nhỏ gật gù, hí hoáy:
“Ừ ừ vẽ cho đẹp, mai ba về nhìn là buồn cười chết.”

Đang hí hửng… thì…
Khục.
Ai đó cố tình ho nhẹ phía sau.

Hải cứng đơ. Quân cũng đông cứng.
Cả hai chậm… rãi… quay đầu…

Ba lớn đứng đó.
Tay cầm cặp. Ánh mắt… như sấm chớp.

“Ồ… vui ha.”
Giọng trầm thấp. Nguy hiểm.

“Ba… ba về rồi hả… haha… ba đi làm có mệt không nè…”
Ba nhỏ cười gượng, lùi nhẹ.

Hải cũng cười theo:
“Ba ơi… ba khoẻ hong…”

Ba lớn gật đầu.
“Khoẻ. Còn hai đứa… hình như muốn nghỉ ăn cơm vài bữa rồi ha?”

Hải giật áo ba nhỏ:
“Ba nhỏ ơi, chạy không?”

“Chạy sao thoát…” – Ba nhỏ than thầm.

Ba lớn nhíu mày:
“Còn nói xấu tôi đầu hột gà hả? Tốt lắm, Hải. Tốt lắm, Quân.”

5 phút sau…
Trong phòng, cây thước gỗ thần thánh đặt ngay bàn.
Ba lớn khoanh tay ngồi ghế. Hải với ba nhỏ đứng xếp hàng, cúi đầu.

“Có biết sai không?”
Ba lớn hỏi.

Ba nhỏ rụt rè:
“Dạ… biết…”

Hải cũng lí nhí:
“Con biết…”

“Biết còn bày.”
Ba lớn lạnh giọng.

“Dạ… tại Hải rủ, em theo thôi…”
Ba nhỏ khai.

Hải la làng:
“Ba nhỏ nói xạo! Ba nhỏ rủ con trước!”

“Ồ…” – Ba lớn nhướn mày.

Ba nhỏ cứng họng.
Biết tiêu rồi.

Phạt!
Ba lớn gõ nhẹ cây thước lên bàn:
“Hải, lên trước.”

Hải méo xệch mặt, leo lên giường, nằm úp.
Ba lớn cởi quần nhóc xuống.
“Ba nhẹ thôi nha ba… con sợ đau…”

“Vậy lần sau đừng vẽ bậy.”

Chát!
Một roi xuống mông.

Hải nhăn nhó:
“Ba ơi nhẹ thôi huhu.”

Chát! Chát!
Ba lớn đánh thêm hai cái, vừa đủ đau để nhớ.

“Rồi. Xuống. Qua ghế nằm.”

Hải mếu máo chạy ra, ngồi ôm gối.
Tới phiên ba nhỏ.

Ba nhỏ run lẩy bẩy:
“Anh… em biết lỗi rồi… đừng đánh mạnh… thương em mà…”

Ba lớn hừ lạnh:
“Lớn đầu rồi còn hùa con nít. Cởi quần ra.”

“Ơ… ơ… anh đánh qua quần được không… huhu…”

“Cởi.”

Ba nhỏ tội nghiệp lột quần. Nằm úp xuống, mông trắng nõn lồ lộ.

Ba lớn ngồi xuống mép giường.
“Đếm đi.”

Ba nhỏ khóc không ra nước mắt.
“10 thôi nha anh… đau lắm á…”

Chát!
“1…”

Chát!
“2… a đau…”

Chát!
“3…”

Ba lớn đánh tới số 5 là dịu tay. Nhưng miệng vẫn lạnh:
“Lần sau bày trò, khỏi ngủ giường. Biết chưa.”

“Dạ… biết… huhu…”

Chát! 6…"anh ơi em đau... Huhu".
Chát! 7…"đau chết em... huhuhu..."
Ba nhỏ rấm rứt khóc. Hải ngồi góc kia ôm gối nhìn mà tội.

“Ba ơi… tha cho ba nhỏ đi… ba nhỏ yếu đuối lắm á…”

Ba lớn hừ:
“Yếu đuối mà bày trò được hả?”

Chát! Chát!
Tới số 10. Ba lớn mới bỏ cây thước xuống.

“Xong. Mặc đồ vô. Lần sau biết đường.”

Ba nhỏ nằm thở dốc. Hải chạy lại ôm ba nhỏ:
“Ba nhỏ ơi đừng khóc, mai con vẽ lại mông ba lớn bự như cái lu cho ba nhỏ hả hê nhen!”

Ba lớn trừng mắt:
“HẢI!”

“Ơ… hihi con đùa á ba… con đi dọn đồ ăn nha…”

Tối đó…
Ba nhỏ nằm cho ba lớn xoa mông, nhăn nhó:
“Đau quá…”

Ba lớn thở dài, bôi thuốc cho:
“Lần sau chừa chưa?”

“Chừa rồi… đau thấu tim…”

Ba lớn thở ra:
“Thiệt… tôi cưới vợ… còn phải dạy như con nít.”

Ba nhỏ ôm eo anh, dụi đầu nũng nịu:
“Tại thương anh… nên mới nghịch cho anh để ý hoài á…”

“Khỏi nghịch cũng để ý.” Ba lớn xoa đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com