Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4: Hắc Báo Bang

Với tâm trạng không tốt vì cái chân bị thương, Tiêu Chiến cau mày mở cửa kí túc xá, Uông Trác Thành thấy bạn tâm tình không ổn, chạy lại hỏi han, rồi suýt té ngửa khi nhìn thấy vết thương trên tay và vết rách dài ở chân Tiêu Chiến. 

"Ai da..tên nhóc này, làm thế nào lại bị thành ra thê thảm vậy?" - Trác Thành vừa trách móc vừa bôi thuốc, băng bó cho Tiêu Chiến.

"Cậu làm như tớ muốn? Là do cái thằng điên nào nó chạy xe motor trong trường quẹt ngã đấy." Tiêu Chiến chán nản vò rối mái tóc đen, nằm phịch xuống giường.

"Ha? Motor? Hồi chiều có thấy một kẻ lái vòng vòng trong trường, đúng là một kẻ điên mà. Cậu lại nhuộm đen?" Uông Trác Thành xong công việc “y tá”, quay sang mò nghịch quả đầu đen thui còn mùi thuốc nhuộm.

"Ừ, tóc cũ bị hư dữ quá. Với lại để màu này trông ngầu hơn màu kia."

"Ngầu?" Trác Thành trố mắt nhìn Tiêu Chiến kinh ngạc nghi hoặc "Màu nâu đen nó khác với màu đen hả? Hơn nữa từ lúc cậu nhuộm đến giờ, chưa ai nói cậu là nhìn cậu rất quyến rũ hả?"

Bộp

Với giọng nói oang oang của mình, Trác Thành nhận ngay một cái gối bay thẳng vào mặt. 

"Ya, tớ nói sự thật chứ bộ." Trác Thành bị ăn gối, tức tối hét vào mặt Tiêu Chiến rồi chạy ra khỏi phòng, không quên kèm theo cái lè lưỡi cùng khuôn mặt làm xấu.

Trề nhẹ môi, Tiêu Chiến nhảy xuống giường, ôm lấy cái laptop trên bàn học. Tab game còn y nguyên, nhân vật game của cậu vẫn đang chém giết quái, còn cái tên đại thần Vương Nhất Báo kia chắc đã xong công việc, biến mất khỏi chỗ Chiến Điện Hạ đứng rồi. Chợt cậu nhìn thấy trong đống tin nhắn, có một tin vừa được gửi đến.

<Vương Nhất Báo: Khi gặp lại ta sẽ trả công cho ngươi – chắc ngươi đi đâu đó nãy giờ, gọi hoài không lên tiếng> -Đã gửi cách đây 5 phút.

"Cái tên này thật quái đản." Tiêu Chiến thầm nghĩ.

<Thế giới>: Lưu Đại Nhân vừa rời khỏi bang Sở Toàn, giờ đây giang hồ tự do phiêu bạt.

Một tin nhắn hệ thống vừa xuất hiện trên kênh thế giới một lần nữa náo loạn Mộng 2. Lưu Đại Nhân, chẳng phải cao thủ đứng thứ hai của bản xếp hạng sao? Còn bang Sở Toàn kia chẳng phải vừa thêm vài người trong gia tộc Yến sao? Và lại còn có Yến Nhã Khuyến – osin vừa bị đuổi việc của Vương Nhất Báo? Haha, có chuyện vui.

Tống Ô: Đại Nhân aaaaaa, sao người lại bỏ bang vậy? Cho tiểu nhân biết nguyên do được không? 

Tiền đầy túi: Tống Ô à, ngươi không thấy chị em họ Yến kéo vào Sở Toàn sao?

Tống Ô: Nhưng có liên quan đến Lưu Đại Nhân đâu?

Linh Tinh Hoàng: Ngu ngốc, ngươi chưa nghe đến việc Đại thần và đại nhân là bằng hữu sao?

Tống Ô: Really? O_O …

Thiên Lý Nhân: Tin đồn đó có thật hả? Ta tưởng chỉ là đùa.

Tinh Linh Hoàng : nghe nói là hảo bằng hữu, nên tránh nhà Yến là chuyện thường thôi.

Thiên Lý Nhân: Ô, haha, phải phải, tránh bị la liếm.

Tộc Tiểu Văn: La liếm =)) sư huynh, ta rất thích cách nói của ngươi.

Tống Ô: Nếu vì Yến gia thì nếu bang đuổi Yến gia đi liệu đại nhân có quay về không ?

Yến Lưu : Mắc mớ gì phải đuổi bọn ta đi, bọn ta đường đường nhờ năng lực để vào được Sở Toàn, muốn giúp ích cho bang, sao phải đuổi bọn ta. Là hắn tự bỏ đi mà.

Tống Ô: Năng lực của tất cả bọn ngươi hùn vào cũng không bằng một mình đại nhân đâu hu hu – đại nhân ơi người về lại với Sở Toàn đi hu hu..

Tiêu Chiến cười nhăn nhở, Yến gia lần này quả thực là rất mất mặt.

Yến Nhã Khuyến: Ngươi có giỏi thì ra PK với chúng ta, bọn ta đâu phải đồ bỏ đi, sao dám so sánh không thực tế như vậy.

Yến Trảm : Phải phải, nói cho các ngươi biết, một mình Lưu Đại Nhân không địch nổi chúng ta đâu.

Tộc Tiểu Văn : Nếu Đại nhân đơn phương độc mã khiêu chiến các ngươi thì quả là nam nhi đại trượng phu, vô cùng anh dũng hảo hán nha. =)) kkkk

Lý Thiên Nhân : Đúng a, còn các ngươi mà xúm lại đánh hội đồng Đại nhân thì nhục nhã vô cùng nha. ^o^~

Cãi qua cãi lại, loạn xạ trên kênh thế giới, Tiêu Chiến lúc đầu hứng thú còn ngồi ngó, về sau toàn thấy cãi vả đâm chán, chạy đến Loạn Nhai Đầm treo máy đánh quái, rồi cầm cuốn bài tập anh văn lên làm tiếp tục. Một lát sau.

<Thế giới>: Hiệp khách Lưu Đại Nhân tự do hành tẩu giang hồ đã lâu, nay gia nhập bang phái Hắc Báo, quyết tâm cống hiến tài sức.

Trận cãi nhau khi nãy còn chưa nguôi, cái tin này vừa xuất hiện liền lập tức nổ ra tranh cãi.

Hảo Khiếm : Ô ô ô …tèn tén ten

Tống Ô : Hảo Khiếm? Ngươi gọi ta hả?

Hảo Khiếm : Ngươi bị điên à >.<

Lão Không Quần : Hắc Báo là bang nào vậy? Chưa từng nghe đến.

Yến Trảm : Chắc là một cái bang phái nhảm nhí vô danh nằm chót bảng xếp hạng ấy mà.

Lục Sư Tỷ : Điêu, nếu nhảm nhí sao Đại nhân lại gia nhập.

Yến Lộc : Trảm hyunh, đừng có nói lung tung. -_-

Yến Trảm : Nếu không nhảm nhí, thì sao không có trong bảng xếp hạng top hai mươi? Đại nhân các ngươi mất giá quá.

.

Tranh cãi

Tranh cãi

.

Tống Ô : Ơ hay, bang này vừa được lập ra cách đây mười lăm phút.

Tinh Linh Hoàng : Bang mới? Đại nhân lập bang mới?

Xuyến Xuyến: Đại nhân tự lập bang hả?

Lục Sư Tỷ: Rất thú vị nha, mau điều tra xem ai là Bang chủ.

Phán Đại Nhân: Vương Nhất Báo là bang chủ!

Tiêu Chiến đi vệ sinh ra, nhìn thấy đống hội thoại trên màn hình mà trợn tròn con mắt. Gì? Tên đó làm bang chủ hả? 

Kênh thế giới lại xôn xao, thậm chí trong diễn đàn game, còn có cả bài viết <Đệ Nhất cao thủ Vương Nhất Báo đã lập bang phải riêng.> hay <Hắc Long bang, ai sẽ là người tiếp theo được chiêu mộ?> và có cả cái bầu chọn bình chọn ai sẽ được mời vào. Khắp nơi bàn luận sôi nổi, mong muốn được vào bang. Xem ra, vị đại thần này rất là “hot”.

Cơ mà, dù hắn có hot hay cold gì Tiêu Chiến cũng không có đam mê mấy cái bang phải cho lắm, vì trước đây từng gây gỗ với cái bang cũ một trận nên không thích nữa, bang phái gì cùi bắp, toàn lợi dụng năng lực không. 

<Ding>

Vương Nhất Báo: Chiến Điện Hạ, tối nay sáu giờ nếu ngươi có online thì đến Thanh Vịnh, ta sẽ trả công cho ngươi.

Tiêu Chiến lại thêm một lần mém té ghế vì cái tin nhắn vừa được gửi đến trong hộp thư riêng của mình.

Chiến Điện Hạ: Sáu giờ? Ta phải đi công chuyện, chắc chưa onl được, tám giờ mới onl.

Vương Nhất Báo: Cũng được, nhớ onl.

Chiến Điện Hạ: uhm.

Tiêu Chiến đăng xuất khỏi hệ thống game. Nhìn lên đồng hồ, ây da, gần năm giờ rồi, phải đi tắm rửa để chút đi nữa. Năm giờ ba mươi, Tiêu Chiến với một bộ đồ thể thao đơn giản, có áo khoác mũ trùm đầu, nhanh nhẹn bước ra khỏi kí túc xá. Vết thương ở chân cũng hết đau, chỉ cần dán hai cái băng keo cá nhân để che vết rách. 

"Chiến, cậu đi đâu vậy?" -Trác Thành từ xa đi lại, tay cầm ổ bánh mì gặm gặm.

"Đến nhà thi đấu." - Đưa tay chào bạn mình, Tiêu Chiến bước tiếp.

"Ê, chân cậu …"

"Không sao, hết đau rồi."

Trác Thành chán nản nhìn cái kẻ ương bướng kia, chân rõ là bị đau còn ham hố đến cái chốn đó làm gì không biết. Ờ mà nhà thi đấu, chẳng phải tên đó cũng đang ở đó?

.

.

.

Nhà thi đấu thể thao trường đại học A.

"A Tiêu Chiến, chào em, cuối cùng cũng gọi được em đến." -Một anh chàng thân hình cao to, mặt mũi đẹp trai ngời ngời chạy từ xa lại khi Tiêu Chiến chỉ vừa mới bước đến cổng.

"À vâng, anh là…?"

"Lưu Hải Khoan, Hải Khoan, sinh viên năm ba, anh là đội trưởng ở đây."

"Chào Hải Khoan sư hyunh, em là Tiêu Chiến, sinh viên năm nhất."- Tiêu Chiến cúi chào mỉm cười giới thiệu.

"Biết mà biết mà, em không cần phải giới thiệu dài dòng, mau vào đây anh sẽ giới thiệu em với mọi người."

Hải Khoan hào hứng lôi Tiêu Chiến vào bên trong, nơi có một đám người đang xôn xao bàn tán.

"Cả đội, đây là thành viên mới của đội, Tiêu Chiến, là sinh viên năm nhất của khoa IT chúng ta."

"Chào mọi người, em là Tiêu Chiến." Tiêu Chiến lễ phép cúi chào với mọi người xung quanh kèm theo nụ cười tỏa nắng.

"Wow, mỹ nhân nha."

"Tiêu Chiến em mới nhuộm lại tóc hả? Lần trước thấy tóc nâu nha."

"Nhóc có bạn gái chưa?"

"Rất cao a, dáng cũng chuẩn nữa, siêu phẩm rồi nha."

"Hải Khoan cậu làm cách nào lại lôi kéo được tên nhóc này tham gia cùng chúng ta vậy?"

Hàng loạt câu hỏi được đặt ra,Tiêu Chiến từ tốn trả lời, sau đó ngồi trên khán đài xem mọi người tập luyện. Hải Khoan bảo rằng cậu là người mới, buổi đầu nên ngồi quan sát trước, với lại thấy chân cậu bị thương, sư huynh bảo cậu buổi sau hãy tập. Bởi thế nên chỉ ngồi một chỗ theo dõi trận đấu của mấy vị sư hyunh kia.

Đang chú tâm theo dõi, đột nhiên có người ngồi xuống cạnh. Tiêu Chiến tò mò xoay qua nhìn, đúng lúc đối phương cũng quay qua nhìn mình. A, người này siêu cấp đẹp trai luôn, đẹp tới mức cậu choáng váng. Khuôn mặt nghiêm nghị, sống mũi cao thẳng, môi mỏng đỏ hồng, má mochi vô cùng không ăn khớp với bộ dạng lạnh lùng. Mái tóc vàng của người này cũng vô cùng nổi bật, làm tôn lên làn da trắng ngần không tỳ vết.

"Chào, thành viên mới?" Đối phương nhẹ nhàng hỏi, thanh âm trầm trầm khiến tai Tiêu Chiến vô thức đỏ ửng sau khi nghe.

"Phải, em là Tiêu Chiến, năm nhất." Cậu cúi chào cho phải phép.

"Vương Nhất Bác, năm tư, xưng hô tùy ý đi" Vương Nhất Bác thoáng cười.

"Vâng, sư huynh."

Tiêu Chiến nhìn người này có chút quen thuộc, tông giọng này, mái tóc vàng này… Rốt cuộc là đã gặp ở đâu rồi nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com