Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 ✅


Từ hôm trước đó đến giờ cũng đã được 3 ngày rồi, trong nhà anh lại bắt đầu một cuộc sống mới. Nói đúng hơn là nó như trở về những ngày còn sống cô độc. Bởi là Nhất Bác, nhóc đó cứ né anh như né tà đến nơi. Sống chung một nhà mà cả ngày số lần chạm mặt tính trên đầu ngón tay.

Không nghĩ là thanh niên thời này dỗi những điều vớ vẩn tới vậy. Anh chỉ mới biết có mỗi một việc nhóc Nhất Bác sợ tối chứ có phải là gì đâu, mà giờ xa lánh anh ghê quá. Não thanh niên thời này loạn quá.
---------------------

+ Nhóc con ra ăn sáng đi

- .............

+ Ra ăn nhanh, để tôi còn đi học

-..............

+ Nhóc có cần phải như vậy không, mau ra ăn sáng đi.

Anh gọi tới như vậy mà vẫn không một câu trả lời. Có đến nỗi phải giận một cách lì lợm như vậy không. Đã 1 tuần rồi mà vẫn còn giận. Anh chỉ là mới nói móc nhóc này có 1 lần. Đúng lần mất điện đó đến giờ, nếu không phải nhóc này giận thì anh có phải là đã chọc được nhóc rồi không. Chán thật đã biết nhóc này sợ gì rồi mà vẫn không thể chọc được. Nếu vậy không phải là anh bị lỗ sao.

Không phải tại nhóc đó mà sống lưng của anh vẫn đau đây sao. Không biết lần đó ngã đến thế nào mà bị trẹo sống lưng. Mấy hôm đầu cái lưng của anh đau như gãy đến nơi vậy, may thay giờ cũng đã đỡ hơn rồi. Đã vậy đáng lẽ người nên giận phải là anh mới đúng. Có phải là anh hiền quá rồi không.

Chờ một lúc lâu không thấy nhóc này ra anh liền vào trong xem. Mở ra nhìn vào trong hóa ra vẫn còn ngủ. Anh liền cất đồ vào tủ rồi để lại tờ giấy note trên bàn phòng ngủ, rồi đi học.

----------------------------

Ông trời đúng là không tuyệt đường vui của anh. Hôm nay đến trường thực vui vẻ. Chỉ là bài luận lúc trước của anh làm tuy không được giáo sư chọn đứng top đầu của khối. Nhưng ông ấy nói rất để ý đến bài luận của anh. Bảo nếu anh muốn cùng đi đến buổi gặp lần này ông ấy sẽ sắp xếp để anh đi cùng. Nghe đến câu này mà anh thực cảm thấy như bay lên trời. Cả người hảo hảo vui vẻ. Công sức của anh đặt vào bài luận đó cuối cùng cũng được đền đáp.

Đối với người khác thì buổi gặp mặt đó có thể không quan trọng. Nhưng với anh đó là cả một điều ước lơn, nếu được đến đó anh sẽ có được rất nhiều cái lợi cho cả bây giờ và tương lại.

Giáo sư cũng đã nói với anh buổi gặp mặt sẽ diễn ra vào tháng sau, tức là còn 2 tuần nữa. Vẫn là còn khoảng thời gian dài để anh chuẩn bị.

Còn bây giờ đã có chuyện vui tất nhiên là phải có thức ăn ngon. Anh bèn ghé vào trung tâm mua sắm. Mua một vào loại thực phẩm để làm đồ nướng. Tiện thể còn gọi luôn cho Trác Thành cùng Vu Bân đến ăn cùng, tiện thể khoe khoang một chút.

--------------------------

" kinh....còng......kính.....còng"

- Đại Tiêu Chiến, mau ra mở cửa cho bọn này nào

" Cạch"

- Đến rồi

- oa, là Nhất Bác à nhóc khỏe hẳn chưa

Cậu từ lúc về tới nhà chuẩn bị cho đứt hơi. Thế mà nhóc kia lại nằm trong giường thong dong mà đọc tiểu thuyết. Đến lúc nghe thấy tiếng chuông cửa, nếu không phải cậu đang ướp thịt thì nhóc này cũng không ra mà mở cửa rồi. Đã vậy còn làm cái mặt hầm hầm đen như đít nồi nhìn cậu. Bèn mặc kệ rồi gọi Vu Bân vào tham gia cùng

+ Hai người đến rồi, vậy liền vào giúp đi

- Hảo, tao vào đây, làm đến đâu rồi

- Nhất Bác đâu rồi, nhóc đó không giúp à

+ kệ nhóc con đó đi, bày đặt

- Lại có chuyện gì sao Tiêu Chiến

+ Mày làm ơn hiểu cho tao được không Bân Bân. Nhóc con đó bắt nạt tao đó

- oa, Tiêu Chiến của tụi này mà cũng có ngày này sao

- Tội nghiệp mày Chiến Chiến

+ Ngày này đến với tao từ lâu lắm rồi bọn mày không biết à

- Vậy à, xin lỗi giờ bọn này mới biết hihihi

+ Anh em vậy đó à, còn không mau làm đi nhanh lên

- à hảo hảo, tao làm đây mày ướp thịt chưa tao làm đồ ăn kèm ha

+ Uh Bân Bân giỏi nhất, còn mày mau đi dọn bát đũa ra bàn đi. Nhớ lấy 5 cái chén nha

- Còn ai nữa mà 5

+ Là A Hiên

- Tiểu Hiên Hiên nhỏ tuổi đó à

+ um

- Nhóc thối đó lên rồi à

+ Lên rồi

.......

A Hiên chơi với anh từ nhỏ mà Trác Thành cùng Vu Bân lại bắt đầu chơi vào năm lớp 6 nên lúc trước không biết đến nhau. Nhưng chung quy lại lúc trước vẫn chỉ là quá khứ của quá khứ. Tất nhiên quá khứ sau đó là năm anh lớp 8 ba má A Hiên gửi em ấy cho gia đình anh trông. Nên nhờ đó Trác Thành cùng Vu Bân biết đến em ấy.

Vừa nói chuyện vừa làm, không khí cũng dần trở nên ấm áp hơn lúc trước. Cảm thấy có chút vui vẻ hơn thường ngày. Đúng là đi đâu có 2 đứa bạn này liền cảm thấy bớt cô đơn.

                Hoàn bản gốc:  12/2019

            Hoàn Chỉnh Sửa: 5/1/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com