Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2. Phỏng vấn

Lý Tiểu Trình tìm một vị trí ngồi xuống, cố gắng nhớ lại chính mình tự vợt qua những câu hỏi phỏng vấn xin việc lẫn ở lần phỏng vấn xin việc ở kiếp trước. Haizz, biết là nếu bước vào chốn văn phòng này thêm lần nữa cuộc sống đi làm vẫn không an nhàn, nhưng mà vì miếng cơm manh áo nên phải chấp nhận ngậm đắng nuốt cay thôi, mặc dù gia cảnh nhà cô cũng không phải là dạng bần cùng cho lắm.

Tuy là lần thứ không biết bao nhiêu đi phỏng vấn ở trong kiếp trước, nhưng kiếp này lại lần đầu tiên, cảm thấy hồi hợp là không tránh khỏi, đang lúc mắt dáo dát nhìn xung quang ai ai cũng cầm trên tay xấp hồ sơ người thì vò tay người thì vuốt cầm nhịp chân lấy tinh thần, nói chung toàn bộ đều đứng ngồi không yên.

Thật chính bản thân cô cũng như họ nhưng khi thấy bọn họ như vậy, trong lòng cô tự nhiên sinh ra loại cảm giác đắc ý không biết tại sao, có thể là... Đang nhìn bốn phía đột nhiên cô lại thấy được một nam nhân thân ngồi thẳng, vẻ mặt cũng dửng dưng bảy phần bất cần đôi khi lộ ra nụ cười mỉm, nhưng mà, hắn mặt mày tuấn lãng, đầu tóc chải chuốt gọn gàng, quần áo tây trang nghiêm chỉnh nhìn cùng với người xung quanh như một mẫu, nhưng khi nhìn vào lại thấy bất đồng. Đại khái cứ xem như là quá đẹp trai đi, nhưng đó chỉ là cái dáng bên ngoài, cô cảm thấy người này có cái gì đó không đúng lắm.

Hắn xoay người một cái bất chợt cũng đang nhìn lại chính mình, bốn mắt nhìn nhau. Hắn nở một nụ cười, Lý Tiểu Trình cũng đáp lại một cái gật đầu. Dù gì cũng là phỏng vấn biết đâu sau này lại là đồng nghiệp, thêm một người bạn bớt một kẻ thù. Vị trí ngồi trên cùng một hàng ghế chờ dài ngang nhau, cô cách hắn cũng có hai cái ghế tróng, Lý Tiểu Trình mở miệng trước hỏi: "Số mấy?" Đi kèm theo một nụ cười mỉm xả giao.

Vị nam nhân kia dùng ngón cái cùng ngón trỏ bộ dáng như con gái điệu đà giơ tấm thẻ nhỏ trong tay lên lắc lắc vừa nói: "Ba mươi mốt, bình thường!"

Lý Tiểu Trình cũng học cái bộ dáng của hắn, giơ tấm thẻ nói: "Bốn mươi, chuyện nhỏ!"

Hắn lại mỉm cười kèm theo là cái nhúng vai, đang muốn nói đến cái gì nữa thì liền nghe một giọng nữ vang lên: "Ba mươi mốt.."

Nghe đến cái này, hắn liền cầm lên tép hồ sơ, nắm lại nắm tay chỉ bật ra ngón cái lắc cổ tay chỉ chỉ vào trong, đại khái là muốn nói chính mình đi trước.

Lý Tiểu Trình cũng hiểu ý hắn đáp lại bằng cách làm dấu hiệu ok, rồi nhìn hắn ung dung thông thả mà mở cửa bước vào bên trong.

Lấy điện thoại di động nhìn qua một cái, hiện tại đã là mười giờ, mà chỉ tới số ba mươi mốt, nếu đến lượt mình, xui xẻo lại phải chờ đến đầu giờ chiều. Nghĩ đến nếu thật như vậy lại phí một buổi sáng để ngủ, đời thật lãng phí.

Đời trước, vừa tốt nghiệp đại học chật vật ôm một xấp bằng cấp hồ sơ đi xin việc khắp nơi, không có công việc chính thức thì đi làm thêm tích cóp kiến thức thực tế, cuộc sống không làm thêm thì đi nộp hồ sơ xin việc, không đi xin việc thì lại lên mạng tìm việc tìm công ty nào tuyển người, nói chung một ngày hai mươi bốn giờ đôi khi là không đủ dùng, cũng may tích cực cực khổ gần mười tháng thì được nhận được vào một công ty dạng vừa vừa, làm được gần ba năm thì lại...Aizz, cái ngày bị đuổi tưởng chừng muốn chạy về ngủ một giấc đến tận ngày mai, rồi sao đó mới có tinh thần đối mặt này nọ, không ngờ lại hóa thành cô bé mới vừa tốt nghiệp đại học, bắt đầu lại từ đầu...

Không biết ngồi suy nghĩ bao lâu với cái đống tư tưởng trong đầu, Lý Tiểu Trình đang miên man suy nghĩ thì lại có người bên cạnh lay lay người nói:

"Này, cậu là số bốn mươi đúng không? Mau đi vào phỏng vấn!"

Lúc này, Lý Tiểu Trình mới hồi phục tinh thần, vẫn chỉ mới suy nghĩ có chốc lát mà đã nhanh như vậy tới lượt mình. Đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc, đứng lên gật đầu cảm ơn người bên cạnh rồi yểu điệu nhẹ nhàng bước chân đi vào trong phòng phỏng vấn. 

Hôm nay, ngày đầu tiên đi phỏng vấn ở cuộc đời mới

Trong phòng là một không gian không quá rộng cũng không quá chật, nói chung là tương đối, chính giữa là bày ra một hàng ngồi ba người trước mặt là giấy bút cùng máy tính bảng ở trên bàn, người phỏng vấn gồm có ba người hai nam một nữ. Theo kinh nghiệm bị phỏng vấn trước đến giờ, ba người này có vẻ trong cái gì gì 'thị' này hẳn là không phải thấp. Mà có vẻ cái người nữ nhân chính giữa này, thân váy tây trang, lại có dáng vẻ thần thái ắt hẳn là cao nhất trong ba người, người nam nhân bên trái có thể bằng tuổi hoặc hơn, một người nam nhân bên phải có thể tuổi là lớn nhất, nhưng có thể địa vị lại nhỏ hơn nữ nhân ở giữa này, hẳn trong hai người này một là trợ lý một là trưởng bộ phận nhân sự hay giờ đó đi. Mà tất cả đại khai cũng chỉ là do cô đoán mà thôi a... Mà quan trọng là cô cũng không đặt hy vọng quá vào cuộc phỏng vấn này, đa phần là bất đắc dĩ , nhưng biết đâu vận may đổ ập lên đầu thì chính mình cũng tự cố mà miễn cưỡng gánh vậy.

Được mời vào ghế chuẩn bị bắt đầu.

"Lý Tiểu Trình tiểu thư, cô đánh giá như thế nào về Sở thị?" Nữ nhân ngồi giữa lên tiếng hỏi trước.

Trời đất! Trăm ngàn lần đều nghĩ đến, ai ngời lại thật đúng như dự đoán. Nhưng mà... Lý Tiểu Trình đang xen lẫn đắc ý vì chính mình đoán trúng đề câu một, nhưng thảm hại là bị tủ đè, không đè sao được, vừa mới đến thế giới này khoảng chừng quá lắm là hai mươi bốn giờ nào biết cái Sở thị này kia làm ăn như thế nào?

"Sở thị là một tập đoàn lớn trong nước, đối với nước ngoài cũng là một tập đoàn tiềm năng, về chất lượng sản phẩm vẫn là luôn quan tâm hàng đầu về chất lượng đều này ai cũng biết, công tác quản lý quá chặt chẽ logic. Tuy nhiên, do là một tập đoàn lớn nên đa số là thị trường hướng đến là lượng khách hàng giới thượng lưu, và một phần giới trung lưu, đối với tầng lớp bình thường sản phẩn của Sở thị là mặt hàng xa xỉ không với tới, vì thế sẽ mất một phần thị trường trong nước, đối với thị trường nước ngoài thì phải chú trọng văn hóa, đó là điều đặc biệt quan trọng, nhưng tôi thấy thị trường mục tiêu của Sở thị là phương tây mà bỏ qua thị trường phương Đông đó là một sự thiệt thòi... Xin lỗi hiện tại tôi chỉ có thể nói bao nhiêu thôi, tôi chưa hẳn là nhân viên chính thức a!" Lý Tiểu Trình bạo gan làm càn lôi một tràng nói đại, vốn Sở thị là một tập đoàn, nếu đã dùng cái danh tập đoàn thì  đa số các tập đoàn đều có những chuyện này. Lúc này chỉ mong là mau qua cho nhanh, mệt tâm quá rồi.

Nữ nhân ngồi giữa nghe cô phân tích, cũng không phải không hợp lý, thái độ trả lời cũng từ tốn không gấp lại cảm giác nhiều chính là nói thẳng... bất cần.

Nam nhân trên trái lại hỏi câu thứ hai: "Là mới tốt nghiệp đại học khoa kinh tế, hẳn là chưa có kinh nghiệm."

"Một năm làm trong bộ phận marketing, nửa năm làm bên logistics. Tất cả cũng chỉ là làm thêm?"

"Có gì chứng minh!"

Lý Tiểu Trình giơ lên tấp hồ sơ xin việc gốc trong tay như cho hắn thấy.

"Tất cả đều ở trong này!"

Nam nhân kia thấy thái độ nàng không biết nặng nhẹ, không biết bản thân cô ta không phải là đang bị phỏng vấn sao? Định nói thêm câu nào nữa thì giọng nữ nhân kia lên tiếng.

"Lý tiểu thư nếu được vào Sở thị làm việc, cô sẽ vào bộ phận nào?" Nữ nhân lúc này hai tay giao nhau đặt trước bàn, ánh mắt nhẹ nhàng nhưng cố tình gây áp lực.

"Bộ phận marketing!" Lý Tiểu Trình ung dung trả lời.

Tiếp theo là một vài câu hỏi ngoài lề bằng tiếng anh nhẹ nhàng.

Mà tiếng anh đối với Lý Tiểu Trình mà nói, ác mộng thời đi học...

Nhưng do yếu tố công việc, nên với cái trình độ tiếng anh của kiếp trước khi đi làm cùng với một chút ký ức hiện tại đại khái cũng đủ dùng.

Kết thúc buổi phỏng vấn cũng đã là gần mười hai giờ. Nếu trở về nhà theo đường cũ, đúng giờ ngủ trưa nha. Vào vào thang máy đi xuống tầng trệt đi ra ngoài, nhanh chóng về nhà trước rồi tính sau. Suy nghĩ như vậy liền hành động...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com