Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

Tác giả: Diệp Sáp
Editor: Âu Dương Tình

Phong Hỏa Hỏa lập tức liền ngừng lại, giờ khắc này, nàng muốn quay qua phía Từ tổng hát bài [Biết Yêu Người] nồng nàn a.   


Từ tổng ngồi bên cạnh Phong Hỏa Hỏa, một làn hương bay tới, mặt Phong Hỏa Hỏa có chút hồng, nàng nhìn hai má xinh đẹp của Từ tổng, tự cảm thấy ngồi thẳng không được vội nhích lại gần. Từ tổng nhìn phản ứng ngây ngô của Phong Hỏa Hỏa, nàng nở nụ cười, tươi cười mang theo một chút quyến rũ, một chút câu người: "Hỏa hỏa, thực ra là em lừa tôi sao?"



"Cái gì?" Ánh mắt Phong Hỏa Hỏa rời đi, không dám nhìn nàng. Từ tổng nhìn nàng như vậy cong khóe môi lên nói: "Chuyện phong lưu của em ở đại học." Phong Hỏa Hỏa: . . . . . .


Trong lòng Phong Hỏa Hỏa lớn tiếng gào thét, nữ cường nhân thật sự rất đáng sợ! Không những hỏi chuyện hiện giờ, ngay cả chuyện trước kia, gốc gác, đều tra xét đến, A Di của quả thật không lừa nàng! Cuồng kiểm soát! Nhưng nàng không chán ghét! Nàng thậm chí bắt đầu cảm thấy thích thú. 


———— Chủ nhân, roi da dài, cây nến hồng ——

Từ tổng áo da mặc trên người màu đen, vung roi mạnh, nàng lạnh lùng nhìn người bị trói là Phong Hỏa Hỏa: "Từ hôm nay trở đi, ngươi đừng hòng rời khỏi ta, ta sẽ ngày đêm tra tấn ngươi."

Phong Hỏa Hỏa thê lương nhìn sợi dây thừng trói chặt mình, "Ngươi không tin tưởng ta sao? Không nên dùng thủ đoạn như vậy?"

Từ tổng có chút do dự, "Ngươi khẳng định ngươi sẽ không bỏ đi?"

Phong Hỏa Hỏa cắn môi, "Ta xin thề với ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ đi."  Vì thế, dây thừng được mở ra, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng, ánh mắt Từ tổng có chút né tránh, nàng thở dài, buông roi da trong tay ra: "Hỏa hỏa, ta đối với ngươi có chút quá trớn không? Là ta sai, ngươi đi đi, ta không nên dùng cách này đem ngươi ràng buộc bên mình, trong lòng của ta bị dằn vặt."

Phong Hỏa Hỏa lắc đầu nói, "NO NO NO! Từ tổng, nhìn vào ánh mắt của ta đi."  Từ tổng nhìn nàng, Phong Hỏa Hỏa tràn ngập hưng phấn cùng chờ mong, nhích mông ngồi dậy: "Từ tổng, mau roi da và cây nến của ngươi lên, tiếp theo chúng ta đứng lên! Nắm tay ta! Nắm tay ta! Mau mau tới nắm tay ta!"

Từ tổng: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

————————

Phong Hỏa Hỏa ho khụ một tiếng, nàng ngẩng đầu nhìn Từ tổng: "Từ tổng."

Từ tổng bình tĩnh nhìn nàng: "Sao?"  Đôi mắt lâng lâng kia, như làn nước dập dềnh, có thể lập tức đâm thấu lòng người, Phong Hỏa Hỏa hít một hơi sâu, tự mình khích lệ bản thân, nàng dịu xuống: "Ngươi đang ghen phải không?"  Sắc mặt Từ tổng khẽ đổi, Phong Hỏa Hỏa đắc ý, thế nào? Cứ như vậy xem nhẹ nàng? Nàng từ lúc sinh ra đã bắt đầu có khí thế của một cường công! Đây không phải trong lúc nhất thời có thể gạt bỏ, chuyện kể rằng năm đó tuyết rơi nhiều bay tán loạn, cùng với một tiếng khóc rất lớn, nàng ra đời , một đạo sĩ xuất hiện ở trước  cửa nhà , Phong mẹ nàng ——

"Đúng vậy." Từ tổng nói, cắt đứt sự suy nghĩ viễn vong của Phong Hỏa Hỏa.

Phong Hỏa Hỏa nhìn nàng: "Hả?"  Từ tổng nhíu mày, nhìn ánh mắt Phong Hỏa Hỏa: "Ta xác thực không thích bên cạnh ngươi xuất hiện những người khác cùng ngươi thân mật." Âm thanh của nàng thật nghiêm túc, dáng vẻ cực kỳ giống khi họp tổng kết ở công ty.

Nuốt một ngụm nước miếng lớn, Phong Hỏa Hỏa nhỏ giọng hỏi , "Phải . . . . . Phải không?"  Từ tổng gật đầu, nàng muốn xem mở lòng giải thích với Phong Hỏa Hỏa: "Ta biết, chuyện lúc trước của ta làm cho ngươi thấy ủy khuất (oan ức) không vui ."

Phong Hỏa Hỏa bĩu môi, cúi thấp đầu xuống. Từ tổng xoa xoa tóc của nàng. Thân thể Phong Hỏa Hỏa cứng đơ, trên đầu như là bị điện giật!   Âm thanh của Từ tổng ôn nhu chậm rãi: "Ta không phải tránh né ngươi, mà là có rất nhiều chuyện không có thông, như vậy đối với ngươi không công bằng cũng không có trách nhiệm."

"Ngươi nói là Linda sao?" Phong Hỏa Hỏa khoanh tay.  Từ tổng nhìn nàng nở nụ cười, "Ngươi rất để ý nàng?"  Phong Hỏa Hỏa không lên tiếng, để ý? Nàng đương nhiên để ý, nàng thậm chí ngày hôm qua còn nằm mơ thấy chính mình biến thành một đạo sĩ đem hồ ly tinh Linda đặt ở dưới tháp trấn yêu. Nhưng việc này nàng làm thế nào có thể nói ra đây?

"Tóm lại, ngươi cho ta một ít thời gian." Từ tổng cuối cùng cũng lên tiếng. Phong Hỏa Hỏa không nói gì, rốt cuộc là Từ tổng vẫn không nói cho nàng cái nguyên nhân gì.

Từ tổng vỗ vai của nàng: "Tại sao không nói chuyện?"

Phong Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn Từ tổng: "Thật ra thì ta cũng không phải muốn ép ngươi. . . Ta cũng thích cảm giác từ từ, Từ tổng, ngươi không cần cảm thấy có áp lực, ta là người trưởng thành, có thể làm chủ được tình cảm của mình, quyết định làm gì cũng là tự bản thân ta làm, với ngươi không liên quan. *Khụ* (ho nhẹ). . . Dĩ nhiên, quyết định là xuất phát từ. . . . . ." Phong Hỏa Hỏa có chút thẹn thùng, Từ tổng nhìn nàng, ánh mắt rất ôn nhu. "Ta chẳng qua là hy vọng không muốn chúng ta xa lạ như vậy nữa. . . Chúng ta có thể làm bạn bè chứ?" Phong Hỏa Hỏa nói ra những lời suy nghĩ trong lòng. Từ tổng gật đầu, nhìn nàng một hồi lâu rồi nói: "Hỏa Hỏa, ngươi là một cô gái giàu tình cảm."

Hai người đang nói chuyện, Đàm Kiện mua xong xâu thịt đã trở lại. Hắn vừa vào nhà nhìn hai người ngồi gần như vậy có chút kỳ quá. Nhìn lại Từ tổng, nàng thật ôn nhu a, đối với hắn bộ dáng không một chút lạnh lùng. Càng kỳ lạ hơn chính là mặt của Hỏa Hỏa lại thật hồng. Ở trong phòng này độ ấm vừa phải mà, các nàng rốt cuộc đã làm cái gì?


"Tới tới tới, ăn đi." Đàm Kiện kêu bạn gọi bè, Phong Hỏa Hỏa đi đến giúp, nàng có thói quen từ lâu, hầu hạ Từ tổng. Từ tổng vốn không thích ăn những món này, nhưng vì Phong Hỏa Hỏa đưa cho nàng nên nàng cũng ăn.  Ăn được một nửa, Đàm Kiện vỗ bụng, len lén hướng Phong Hỏa Hỏa nói: "Ta có mua cật sợ Từ tổng nhìn thấy mất mặt nên đã giấu ở trong cái gói bên cạnh, bổ thận tức giận, ngươi ăn không?"

Phong Hỏa Hỏa nhìn hắn khinh bỉ, "Ngươi ăn đi."

Đàm Kiện hừ lạnh một tiếng, "Ngươi không quy luật ăn gì bổ đó sao? Điều này là do người xưa đã nói."

Phong Hỏa Hỏa đang muốn cầm đi xâu thịt trên tay, nàng nghĩ ngợi một chút, đem 5 cái chân gà cũng bỏ vào trước mặt mình.

Đàm Kiện cắn cật thấy lạ nhìn nàng hỏi, "Ngươi cần bổ tay sao? Để làm gì?"

Âm thanh của hắn không nhỏ, khiến cho Từ tổng để ý. Mặt của Phong Hỏa Hỏa lập tức đỏ lên. Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa rồi nhìn chân gà trước mặt nàng, khóe miệng cong lên cười chế nhạo.

"Mặc kệ ta. Ngươi lo ăn đi, không ai nói ngươi câm." Phong Hỏa Hỏa đá một cước về phía Đàm Kiện, Đàm Kiện bị đau, hai người lại náo loạn một hồi.

Gần đến 12 giờ đêm, bên ngoài pháo bông bắn ngày càng nhiều, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng: "Ăn no, chúng ta đi xem pháo hoa nha?" Từ tổng gật đầu, Phong Hỏa Hỏa thay xong quần áo, quay sang Đàm Kiện đang còn loay hoay ăn nói: "Chúng tôi đi xuống dưới lầu xem pháo bông."

Đàm Kiện uống có chút nhiều nói, "Hơn nửa đêm, cẩn thận một chút nha hai đại mỹ nữ, có việc kêu anh, anh bảo vệ em."

Phong Hỏa Hỏa liếc mắt, cảm thấy hôm nay Đàm Kiện có chút khác thường, sợ là bị mấy bà mẹ sai nên tâm tình không tốt. Từ tổng nhìn Đàm Kiện nhếch môi.  Lúc xuống lầu, Từ tổng hỏi Hỏa Hỏa: "Ngươi và hắn từ nhỏ cùng nhau lớn lên sao?"

"Đúng vậy." Phong Hỏa Hỏa quay đầu nhìn Từ tổng, "Cẩn thận một chút nha, có chút tối."

Từ tổng nói: "Hắn đối với ngươi rất tốt."

Phong Hỏa Hỏa như không hiểu, "Đúng vậy, chúng ta cùng nhau lớn lên, từ nhỏ đến đại học đều là cùng trường, giống như là anh em vậy."

Anh em? Từ tổng lắc đầu cười khẽ, có đôi khi Phong Hỏa Hỏa khôn khéo vô cùng, có lúc lại đần độn đến đáng sợ. Nàng là bị bệnh cườm nước hay là bị bệnh đục tinh thể trong mắt mới nhìn không ra trong ánh mắt Đàm Kiện dành cho nàng là sủng nịch hay tình thân?

Đến vườn hoa (park), đã có rất nhiều người ở đó. Nhìn sóng người chật chội đến coi pháo bông Phong Hỏa Hỏa sợ Từ tổng đi lạc vội quay đầu lại dắt tay nàng.  Khi hơi lạnh bàn tay đặt trong lòng bàn tay mình, Phong Hỏa Hỏa hồi hộp khẽ run nhẹ. Từ tổng cảm giác được, nàng cười cười, giữ tay Phong Hỏa Hỏa.

Thì ra cảm giác mười ngón cùng đan lại thật tuyệt vời như vậy sao!  Phong Hỏa Hỏa biến thành con ếch đi trong đám người. Mặc dù không phải là lễ mừng năm mới nghiêm chỉnh nhưng người một nhiều, bầu không khí trong nháy mắt bùng nổ lớn.

Đi thẳng đến giữa quảng trường, Phong Hỏa Hỏa thấy pháo bông xinh đẹp liền chỉ cho Từ tổng một cái. Trên mặt Từ tổng chỉ cười nhàn nhạt, nàng căn bản không thích chỗ đông người, nhưng thấy Hỏa Hỏa vui vẻ, tâm tình của nàng cũng vui theo.

Phong Hỏa Hỏa cảm giác giống như mình đang ở trong mơ, mặc dù chỉ là dắt tay nhỏ bé, nhưng người mình thương thầm ở trước mặt, quang minh chính đại, trong lòng nàng nhảy loạn, đầu của nàng đã sớm theo tiếng pháo hoa pháo trúc thanh bay lên trời.

Đến đúng mười hai giờ, rất nhiều phóng hoa đích nhân đem pháo hoa tập trung cùng một chỗ, nghĩ muốn chế tạo cái thịnh cảnh. Phong Hỏa Hỏa nghiêng đầu nhìn Từ tổng, ánh mắt Từ tổng nhàn nhạt, nhưng lại mang theo một ý cười.  Nàng cắn môi dưới, đi tới sau lưng Từ tổng nhẹ nhàng ôm lấy nàng. Thân thể Từ tổng khẽ run lên, nàng nghiêng đầu nhìn Phong Hỏa Hỏa. Phong Hỏa Hỏa giải thích: "Bạn tốt, sợ ngươi lạnh."  Từ tổng nở nụ cười, vành tai xinh xắn nhạy cảm đỏ lên. Phong Hỏa Hỏa ôm chặt nàng, khi pháo bông nở rộ đầy trời, trên quảng trường tất cả mọi người cùng reo hò hoan hô, nàng hướng về phía lỗ tai của Từ tổng nhỏ giọng nói: "Ta —— rất —— thích —— ngươi ——"

Âm thanh này Từ tổng không nghe được, Phong Hỏa Hỏa an tâm nói xong cũng không có khẩn trương (hồi hộp). Đàn người tản ra, Từ tổng nắm áo choàng nhìn Phong Hỏa Hỏa đang cúi đầu đá xác pháo hoa, "Hỏa Hỏa."

"Sao?" Phong Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn nàng, chóp mũi đã hồng vì bị lạnh. Từ tổng nhàn nhạt cười: "Lời nói vừa rồi, sau này hãy nói cho ta nghe."  Phong hỏa hỏa: . . . . . . . . . . . . . . . . . . ! ! ! !

Từ tổng ngươi là quỷ hút máu sao? ! Có thể đọc lòng người? !

******

Trải qua tối hôm qua, trong lòng Phong Hỏa Hỏa khi đi làm cũng không được bình thường. Nhất là buổi sáng ở phòng nghỉ ngơi (break room) gặp được Từ tổng. Từ tổng nhìn nàng mỉm cười. Phong Hỏa Hỏa nhìn nàng cười đến nỗi biến thành một kẻ khờ.

Trở lại chỗ ngồi, mở Q ra, Phong Hỏa Hỏa còn nghiêm túc tìm Tiểu Thảo nhờ nàng chỉ dạy kỹ thuật cua gái.

Hỏa ca-nô [Nick chat của Phong Hỏa Hỏa]: Dì ơi, kể cho dì nghe tin tốt, cháu chuẩn bị bắt đầu theo đuổi Từ tổng của chúng ta.

Bị gió che chở đích cỏ nhỏ [Nick chat của Tiểu Thảo]: không phải ngươi đã bắt đầu mấy tháng nay sao? Bây giờ mới thừa nhận, thật là mất mặt nha.

Phong hỏa hỏa hít sâu một hơi, dù sao cũng là cầu xin người, thái độ của nàng phải nhu hòa.

Hỏa ca-nô: Có kinh nghiệm gì truyền thụ không?

Bị gió che chở đích cỏ nhỏ: Ngươi đợi một chút. Rốt cuộc là Tiểu Thảo quan tâm nàng. Phong Hỏa Hỏa kiên nhẫn đợi một phút, Tiểu Thảo gởi cho nàng một file được nén lại, Phong Hỏa Hỏa vội vàng nhấn vào để tải về, nhìn đến tên của file nàng tức giận muốn đập máy tính.  ——《 tiểu bạch kiểm dưỡng thành nhớ 》, 《 Bàn về một tiểu bạch kiểm như thế nào thành công dụ dỗ Tổng tài vui vẻ 》, 《 tiểu bạch kiểm thượng vị nhớ 》, 《 tiểu bạch kiểm ba mươi sáu chiêu 》. Phía dưới Tiểu Thảo ghi chú: quan trọng nhất phải xem 《 tiểu bạch kiểm ba mươi sáu chiêu 》.

Phong hỏa hỏa: . . . . . .

Nàng cũng biết! Tiểu Thảo năm đó vì đeo đuổi cô của mình nên khẳng định đọc không ít những bộ sách xấu xa! Tiểu Thảo rốt cuộc đem nước bùn làm nhiễm một đóa hoa tương lai của tổ quốc trở thành cái gì ? !  Còn có, nàng trừ điểm mặt trắng chỗ nào có một chút giống tiểu bạch kiểm sao? !  Tương lai nàng là nữ cường nhân! ! !  Tự nhiên cho nàng xem loại sách như thế này! ! !

Một tiếng sau, Tôn tỷ cầm ly cà phê đi đến bên người Phong Hỏa Hỏa đụng nàng một cái, "Hỏa Hỏa, ngươi xem cái gì vậy, chăm chú như vậy nửa ngày không nhúc nhích, không uống nước?"

Phong Hỏa Hỏa ánh mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, "Chị đừng làm phiền em, em đang đọc sách."  Tôn tỷ nhấp một hớp cà phê, "Chị không quấy rầy em, chỉ là muốn nói cho em biết, hồi nãy Từ tổng đứng ở sau lưng em hơn mười phút, nhìn chằm chằm vào máy tính của em, vẻ mặt cực kỳ giống lần đầu tiên em học kinh tế học, nhưng mà lần này so với lần trước tức giận hơn, mặt của nàng cũng đỏ lên vì tức."

Phong hỏa hỏa: . . . . . . ! ! !

Cuộc đời không tàn nhẫn như vậy chứ, Phong Hỏa Hỏa tay run run đem << Tiểu Bạch Kiểm 36 Chiêu>> đóng lại.  Nàng nhìn phía văn phòng làm việc, kịch liệt chột dạ, Từ tổng sẽ không hiểu lầm rồi tức giận chứ.

Giờ tan ca, hiếm thấy Phong Hỏa Hỏa chủ động ngồi trong xe Từ tổng. Từ tổng kỳ quái nhìn nàng, "Làm sao vậy?"  Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Không có gì. Ta biết bên hồ có một nơi có thể cỡi xe đạp đôi, chúng ta đi thả lỏng một chút đi."


Từ tổng suy nghĩ một chút, muốn nói gì đó, Phong Hỏa Hỏa vội vàng nói: "Ngày mai nghỉ ngơi, hơn nữa ta hỏi Carrie, ngươi ngày mai không có lịch trình, không cần ở trong nhà buồn chán, mọi người phải đi chơi hưởng thụ ."

Từ tổng nở nụ cười, "Ta là muốn gài dây an toàn cho ngươi."

Phong hỏa hỏa: . . . . . .

Trên đường lái xe, Phong Hỏa Hỏa thỉnh thoảng nhìn lén Từ tổng một cái, Từ tổng không chút nói: "Khả năng giao tiếp của ngươi rất giỏi, đã đánh vào người nội bộ bên trong, không phải ngươi không thích Carrie sao?"

Phong Hỏa Hỏa nhỏ giọng nói thầm: "Nếu không phải là ta ngươi có thể không thích không? Nàng cũng xinh đẹp đó."

Từ tổng: "Sao?"  Phong Hỏa Hỏa ho khan một tiếng, "Được rồi, ta bất quá là đem thời khóa biểu của Tình Nhi cho Carrie, nàng liền đem hành trình của người nói cho ta biết."

Nhìn thấy sắc mặt Từ tổng thay đổi, Phong Hỏa Hỏa vội vàng bổ sung: "Ngươi đừng trách nàng nha, nếu không lần sau chúng ta không có cách nào đi chơi."

"Phong hỏa hỏa." Từ tổng lên tiếng, Phong Hỏa Hỏa bật người ngồi thẳng.  Từ tổng liếc nàng, "Ta trước kia ta vẫn cho rằng ngươi là một cô gái ngây thơ chất phác, không thể tưởng được ngươi còn có nhiều hơn, làm cho ta nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa."

Phong Hỏa Hỏa cười theo: "Thay đổi cách nhìn thì thay đổi cách nhìn liền đi, Từ tổng thật ra, ta vẫn cảm thấy từ ngây thơ chất phác này dùng tả cô gái 26 tuổi như ta đặc biệt không thích hợp, chúng ta đã đến tuổi này rồi, với hình ảnh trẻ con cũng không dính dáng."

"Ngươi ngụy biện nhưng thật ra là rất giống."

"Hắc, người ta đã vì ngươi giảm bớt số lần hoang tưởng (bổ não), ngươi tha thứ cho ta đi."

"Ngươi cũng biết nói đến hoang tưởng (bổ não) sao?"

"Ta một mực buồn bực, Từ tổng làm sao biết ta hoang tưởng?"

"Không phải ngươi hay xem những phim bỉ ổi biến thái hay sao?"

". . . . . . Quên đi, coi như ta chưa có hỏi."

Xe lái đến bên bờ hồ dừng lại lúc mặt trời vừa dứt đến giữa sườn núi, ánh sáng chiếu vào thân người cảm thấy vô cùng dễ chịu. Phong Hỏa Hỏa vội vàng đi trả tiền rồi cưỡi xe đạp đôi đến, Từ tổng nhìn xe đạp này mặt tràn vẻ lưỡng lự.  "Lên đi, không có gì đâu không cần sợ, ngươi không cần cưỡi." Phong Hỏa Hỏa quan tâm nhìn ra Từ tổng trong mắt sợ khó.

Từ tổng lắc đầu: "Ta sẽ không cưỡi."  Phong Hỏa Hỏa làm bộ dáng vẻ như thất vọng, "Sao? Ta chờ cả ngày đó." Trong lòng nàng đã sớm mừng như điên, sẽ không cưỡi, ta cũng biết ngươi sẽ không cưỡi, không cưỡi mới là việc tốt! Ta mới có thể làm việc được.

Đến cuối cùng, Từ tổng nhìn thấy bộ dáng khổ sở của Phong Hỏa Hỏa ngoan ngoãn ngồi trên , nàng có chút lo lắng: "Ngươi cưỡi chậm một chút."

Phong Hỏa Hỏa gật đầu, "Được."

Đạp xuống một cái, gió bỗng nổi lên. . .

Từ tổng hoảng sợ, sắc mặt cũng thay đổi, hai tay gắt gao ôm lấy Phong Hỏa Hỏa như ân nhân cứu mạng. Hứng lấy gió nhẹ, Phong Hỏa Hỏa cười rạo rực.

"Ngươi cố ý!" Đến chỗ vững, Từ tổng thở hổn hển nói, khuôn mặt trắng nõn đều đỏ lên.

Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Ta không có, haiz, có trách thì trách cái chân ta, sao không nghe lời."

Nhìn thấy Phong Hỏa Hỏa làm bộ đánh cái đùi, Từ tổng giận quá lấy tay nhéo lên lưng mềm mại của nàng.  Phong Hỏa Hỏa bị đau nhe răng, Từ tổng hừ lạnh: "Ta phát hiện ngươi thật sự là sói đội lốt cừu."

"Vậy ngươi cũng quá coi thường sói." Phong Hỏa Hỏa bĩu môi, không thể tưởng được Từ tổng hạ thủ thật hung ác, vậy về sau cũng là chuyện phiền phức nhất đây.

"Ngươi còn cái gì nữa sao?" Từ tổng nhíu mày, ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt đã có nụ cười. Phong Hỏa Hỏa nói đúng, ở nhà hoài sẽ rất chán, ánh mặt trời chiếu một cái cả người cũng thấy thoải mái.

"Ta sẽ đích khả hơn." Phong Hỏa Hỏa chậm rãi đích cưỡi xe, hát nho nhỏ. Từ tổng an tâm ôm nàng, cảm thụ được ánh mặt trời, ngửi trên người nàng một cỗi hương nhàn nhạt, trong lòng chậm rãi cảm thấy hạnh phúc.  "Thanh âm của ngươi thật là dễ nghe." Từ tổng nghe giọng ca của Phong Hỏa Hỏa vội khen, Phong Hỏa Hỏa nhe răng: "Đó là, ta chính là chuyên nghiệp, có điều là không riêng thanh âm ca hát của ta dễ nghe, thanh âm phương diện khác nghe cũng tốt nha." Từ tổng mặt lập tức đỏ, dùng lực gấp đôi khi nãy nhéo vào eo của Phong Hỏa Hỏa.

Phong Hỏa Hỏa đau kêu lớn: "Làm gì? Có phải ngươi nghĩ sai lệch gì không? Ta có nói gì đâu! ! !"  Từ tổng vẫn không buông tay, Phong Hỏa Hỏa bị đau ở dưới cưỡi xe đạp lệch đường, mắt thấy xe đạp ngã xuống, nàng vội nằm sấp trên người Từ tổng, chuyện xảy ra không ngoài phần dự kiến của Phong Hỏa Hỏa, nhưng thật đáng tiếc chính là nàng xem nhẹ chuyện sức nặng của xe đạp. Xe đạp đè trên thân thể của nàng, thiếu chút nữa khiến nàng ói ra máu.

Từ tổng sợ hãi muốn đi giúp Phong Hỏa Hỏa đẩy xe đạp ra. Phong Hỏa Hỏa cũng đau đớn kịch liệt, không quên Từ tổng nằm dưới vội túm hai tay nàng giữ chặt trên cỏ, nàng giọng nói nửa như ra lệnh: "Ngươi đừng động."

Ánh mắt Phong Hỏa Hỏa nhìn chằm chằm Từ tổng. Từ tổng ở dưới sốt ruột có chút giật mình nhìn nàng, tóc dài hỗn độn ở cổ. Nhìn ánh mắt ngây thơ của Từ tổng,  trái tim của Phong Hỏa Hỏa rụng động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com