Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[Bách hợp] Nhận thức ngươi thật sự là xui tám đời! (Chương 1)

Tác giả: 一首歌的时间

Thể loại: Hiện đại, Tình Yêu.....

Tình trạng: hoàn.

tình trạng edit: đang edit

Chương 1:

ở một mảnh mờ tối khu xe cẩn thận vòng vo mười bảy mười tám vòng sau. Ta ở đáy lòng thứ n lần nguyền rủa Jade người này:Không phải là kẻ nghèo hàn, vì cái gì lại ở tại nơi này rách nát tiểu khu ngay cả đèn đường cũng thưa thớt.

Dừng xe tắt máy, một tay cầm túi một tay cầm bánh ngọt, còn có hoa hồng? Không có tay, khiến khiến cho nó nằm trong xe đi. Tích ta tích tắc mưa nhỏ rơi xuống giống như ngày tận thế. Ta một bên đóng cửa xe một bên dùng túi xách mới hiệu Ferragamo chật vật che mưa, vội vàng một bước đặt chân xuống, lập tức một trận toàn tâm lạnh.

Đạp lên vũng nước đích.

“ oh shit !” Một cái chớp mắt ta theo bản năng đem bánh ngọt giơ lên cao, cũng kìm lòng không đậu nói ra một câu thô tục.

Đôi giầy da ta mới mua hiệu joy&peace a…….

Lễ tình nhân ban đêm vốn là như vậy lãng mạn vui sướng, ta cũng ngửi được mùi hỏng bét. Mà của ta dự cảm, khi ta liều mạng nhấn chuông cửa sau 5 phút , càng phát ra ý tứ muốn thành sự thật.

Ta biết nàng ở bên trong, lấy điện thoại ra gian nan bấm số điện thoại, ngoài trời lạnh muốn chết, ta run rẩy đếm tiếng trong điện thoại. Thầm nghĩ chỉ cần vượt qua 8 tiếng mà không có người trả lời, ta hay dùng đá ném vào song cửa thủy tinh nhà nàng đi.

Vang đến 13 tiếng ta rốt cuộc mới mơ mơ hồ hồ nghe được thanh âm của nàng, sau đó cửa mở. Nàng chống khung cửa lảo đảo, lắc lư miễn cưỡng đứng, trên người mặc T áo sơ mi nhăn như dưa muối, nước mắt dàn dụa, tóc tai bù xù. Lọt hết vào mắt.

“Laure ? ngươi …… sao ngươi lại tới đây ? ”

Cố nén tức giận gõ đầu nàng, ta hít sâu, tái hít sâu nói: “48 phút trước chính ngươi gọi điện thoại cho ta, ngươi có cần xem nhật ký cuộc gọi không?”

Trên mặt nàng dại ra đích biểu tình.Suy tính cuối cùng kết quả là chẵng nhớ gì, mùi rượu bốn phía . 

đóng cửa , ném túi , ở trên bàn cẩn thận để xuống bánh ngọt . ta một phen níu lấy nàng đem nàng nhét vào phòng tắm , điều chỉnh nhiệt độ của nước vừa đủ ấm, quay đầu đối với nàng đổ xuống . 

“Uy….” Nàng nói không rõ lẩm bẩm mấy tiếng, gãy dụa thật sự vô lực.

Ta bịt tai coi như không nghe thấy cái kia thanh âm kéo lên dục niệm. Đóng cửa lập tức đi vào phòng ngủ của nàng.: trong không khí phiêu đãng một cỗ mùi mốc meo, gắt gao lôi kéo rèm cửa sổ. Trên giường lộn xộn gối đầu, chăn cùng chai rượu. ghế sô pha bị dính rượu, đồ phủ so pha toàn bộ rơi trên mặt đất. mặt đất trải đầy rác rưởi, dưới sàn còn lộ ra nửa chiếc bát.

So với phòng bị cướp bóc qua còn hơn.

Trước khi nàng từ phòng tắm bước ra, ta cắn răng đem hết thẩy dọn dẹp. Đương nhiên ta không có nghĩa vụ giúp nàng rửa đồ vật này nọ. Cho nên, cái nào không xem vừa mắt hết thẩy đều cho vào thùng rác..

“ uy! Đó là của nàng tặng đích” tăm xong nàng tựa hồ thanh tỉnh một ít, chạy lại đây tựa hồ có ý đồ cứu Ms. Phủ so pha.

Ta bình tĩnh cầm kia bát trên mặt đất nhặt lên, bỏ nhanh vào túi nhắc nhở nàng một chút “ nàng đã muốn bỏ ngươi”

Một đại bao rác nháy mắt đã đóng gói thành hình, ta cảm giác rất có thành tựu vỗ vỗ tay.

Nàng chán nản cúi đầu, nửa ngày mới mở miệng nói: “ Quấy rầy ngươi hẹn hò sao?”

“ Biết sẽ quấy rầy, ngươi cũng sẽ không quấy rầy sao?”

“Cũng không phải là cố ý, mới vừa rồi ta uống say, căn bản là cũng không nhớ đã gọi cho ngươi…” Nàng buông lòng đùa giỡn.

“ Nhận thức ngươi ta thật sự là xui tám đời” Ta tức giận trừng mắt liếc nàng một cái: “ Không phải bị bỏ rơi sao? Ngươi rốt cuộc nằm trong nhà mấy ngày? Công Ty cũng không quản?”

“Công Ty?” Nàng lung tung khoát tay “ sớm đã nghỉ ”.

“Cái gì ngươi bị hồ đồ sao? Kinh tế khủng hoảng ngay cả có việc làm cũng không làm? Hơn nữa là thời gian cuối năm đi……Có lấy tiền thưởng cuối năm không?”

“Không lấy” Nàng dứt khoát nói. “ Cái kia rách nát công ty, lão tử một ngày cũng không làm nổi nữa! đánh rắm một cái cũng bị người quản. Ta sớm muộn gì cũng muốn nổi điên!”

Ngươi giỏi! Ta hoàn toàn cứng họng. Chỉ còn dương mắt lên nhìn nàng.

Vốn là ta chăm chỉ hiếu học lại là cô gái có sự nghiệp kiệt xuất. Vốn không nên cùng nàng loại này chơi bời lêu lổng lại tầm thường vô vị kết giao. Nhưng chính là bất đắc dĩ. Ông trời vốn là mắt mù, dám làm cho hai chúng ta từ nhỏ đã học cùng nhau, cùng lớp đến trung học. Sau đó mặc dù rốt cuộc vào bất đồng đại học. Nhưng này từ nhỏ không đáng dựa vào đích người, lại vào thời khắc quan trọng nhất lại làm ra một cái lựa chọn kinh hãi thế tục.

Lớn lên là một cái nữ nhân xinh đẹp, lại mê thượng một cái cùng nàng và chính mình giống nhau đều là nữ nhân.

Không may, Khi nàng vô cùng cô đơn bất lực, đau khổ địa nói với ta "Ngươi nhất định sẽ không tái để ý ta , ta sắp bị toàn bộ thế giới vứt bỏ. . . . . ." Khi. Ta phi thường đồng tình tâm trạng cùng với nàng, làm cho ta hứa hẹn đủ điều khiến ta hối hận cả đời.

Sau đó nói vài ba câu ba xạo khó có thể khái quát. Trong đó, cũng có một cái giống như vậy đêm tình nhân lãng mạn, ta không thể không buông tha của ta bữa tiệc lớn, nhạc êm dịu. Mặc dù ta quả thật đối với người nam nhân kia không có cảm thấy hứng thú , nhưng thế nào cũng so với chạy tới địa phương quỷ quái này làm mụ mụ cho nàng hơn.

" được rồi không nói cái này , đi ăn bánh ngọt đi ." ta không thể cùng vấn đề công việc tiếp tục cùng nàng thảo luận , bởi vì ta biết ta có thể sẽ bị nàng làm cho tức chết .

“Cái gì bánh ngọt?” Nàng đổi tâm trạng, Vui sướng kéo ra khăn voan ở trên bánh nhìn lén.: “lớp kem ngoài bánh làm bằng chocolate? Thoạt nhìn thật thích nha! Lễ vật mua riêng cho ta nhân ngày lễ tình nhân?”

“ Ngươi vẫn còn mơ ngủ sao?” Ta liếc mắt nhìn nàng. “ Đồ ăn còn dư lại đêm nay đích, coi như ngươi may mắn”

“Yêu, Hắn đúng là nhà văn nổi tiếng, hai người ăn bằng phần của tám người, rất tốt! rất hào phóng!”

Nàng mở ra đóng gói, ta ghé đầu liếc mắt nhìn: Một vòng tròn hoàn hảo bị cắt một góc 90 độ, nhưng ngược lại hiện ra bên trong làm cho người ta cảm giác có trình tự, nhẵn nhụi, xem ra thật là ngon miệng.

Chúng ta mỗi người một khối bánh, Hương chocolate đen nồng đậm tỏa ra khắp căn phòng vốn không lớn. Bỗng nhiên cảm nhận được một chút mùi vị của lễ tình nhân.

Cuối cùng nàng hỏi ta còn dư lại nửa miếng bánh có muốn hay không mang về. Ta vô cùng hào phóng nói không cần, cho ngươi.

“Thật sự cho ta? Vậy ngươi cần phải hiểu rõ , người ta tặng chocolate vào lễ tình nhân là có ý nghĩa đặc biệt , ta sẽ suy nghĩ lung tung đích." Nàng nói như vậy đích thời điểm hơi hơi nheo lại mắt, thâm thúy ánh mắt, lại hết sức mĩ, chân chính làm mê chết người không đền mạng.

“ Nếu nghĩ như vậy. Có thể giúp người bị bỏ rơi vô số lần được chút an ủi, ta không ngại làm từ thiện” Ta đối với nàng cười nói phi thường ngọt ngào: “ngày mai có hẹn, ta phải trở về ngủ đủ giấc, bye”

Khi về tới nhà cũng đã qua 00:00 giờ. Trong góc sáng sủa của tiểu khu vẫn có tình nhân lưu luyến chia tay nhau. ta cố sức ôm một bó lớn hoa hồng chuẩn bị đóng cửa xe , lại liếc thấy chỗ ngồi phía sau xe, thiếu chút nữa quên lãng đích hộp , vì vậy vòng vèo , lại không biện pháp cầm , cuối cùng vẫn còn đem bó hoa lớn lung tung ném vào trong xe , đem hộp bánh ngọt cầm đi . 

chỉ tiếc lớn như vậy bó hoa , tuyệt đối là giá tiền không rẻ đích . 

bất quá cái này bánh ngọt thật đúng là một phần giá tiền một phần hàng , ăn thật ngon . Ngày mai, một khối khi bữa ăn sáng , một khối lập tức ngọ trà , ta quyết định mập chết liền mập chết đi . 

nhớ tới nàng ăn bánh ngọt lúc lòng tràn đầy vui mừng đích bộ dáng , ta lắc đầu một cái . đột nhiên cảm giác được có chút áo não , lại không nhịn cười được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: