Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 81

Vào hạ, trời càng lúc càng nóng bức, đến mức nhiều người không chịu nổi cái nóng này, đã chuyển ra ngoài đình hóng mát. Ngay cả Tần Hoàn cũng không ngoại lệ, nàng nằm trên trường kỹ, hơi khép mắt lại tựa như đang ngủ, xung quanh có vài ba cung nữ đang nhẹ nhàng phẩy quạt. Bên cạnh đặt một thau băng đã tan đi hơn một nửa, cái nóng trong đình cũng xua đi được ít nhiều, hơn nữa vị trí này thoáng đãng, có thể thưởng thức hương hoa vào sáng sớm.

Tiếng bước chân tất tất tốt tốt vang lên càng lúc càng lớn, cung nữ đưa mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy đôi bàn tay trắng nõn nhẹ vén lên sa mạn. Đôi hài thêu hoa màu trắng, vạt áo trùng trùng điệp điệp như liên hoa chưa kịp nở, tay áo căng phồng lộng gió, mang theo một cỗ hương hoa thanh thuần.

Cung nữ nhận ra người nọ, vội vàng quỳ xuống: "Đại vương vạn an."

Cao Trường Ca đặt ngón trỏ lên môi ra hiệu yên lặng, loạt động tác nhanh chậm vừa đủ, thanh thoát lại tiêu sái, mặt ngọc trong suốt cũng không bộc lộ ra biểu cảm gì.

"Đều lui xuống đi."

Thanh âm vừa đủ, không làm đánh thức Tần Hoàn đang ngủ trong đình.

Cung nữ nhanh nhẹn lui xuống, trong lòng cảm khái, ai~ tiên hoàng sủng ái vị hoàng hậu nương nương này như vậy, đến đại vương hiện tại cũng xem vị nương nương này là trân bảo mà phủng trong lòng bàn tay a~

Đợi khi cung nữ đều đã đi hết, trong đình chỉ còn lại hai người các nàng, Cao Trường Ca mới xoay người ngồi xuống bên cạnh Tần Hoàn. Ngón tay thanh mảnh trắng nõn như tuyết nhẹ nhàng luồn vào suối tóc dài, cảm nhận sự dịu dàng mềm mại của đối phương. Hành động này lại vô tình đánh thức Tần Hoàn, nàng mơ mơ màng màng tỉnh dậy, hai mắt vẫn còn hơi híp lại, cái mũi nhỏ chun nhẹ bất mãn.

"Đánh thức nàng rồi?" Cao Trường Ca dời ngón tay mân mê gò má phấn nộn của Tần Hoàn, ôn nhu mỉm cười: "Thế nào? ngủ có ngon không?"

"Ân, ngủ ngon."

Tần Hoàn chống người muốn ngồi dậy, lại được Cao Trường Ca dùng sức ôm lên, thuận thế rúc vào trong lòng đối phương.

"Trường Ca."

"Hửm?" Cao Trường Ca nghiêng đầu đón ánh mắt của Tần Hoàn: "Có chuyện gì sao?"

"Bọn họ nói ta từng thành thân rồi, là thế nào a?" Tần Hoàn chau chau mày: "Ta còn là cái gì vương hậu của tiên đế, vậy chẳng lẽ..."

Cao Trường Ca đột nhiên đánh gãy lời Tần Hoàn: "Họ đặt điều đấy thôi, Hoàn nhi nàng thành thân rồi chính là thành thân cùng ta, không cần phải nghe bọn họ nói lung tung."

"Nhưng mà..."

"Hoàn nhi."

"A!?"

Cao Trường Ca nâng gương mặt nhỏ của Tần Hoàn lên, ở trên trán nàng đặt một nụ hôn phớt qua, yêu chiều nói: "Trên đời này nàng không cần phải nghe lời ai cả, chỉ cần nghe lời ta, bởi ta là người yêu nàng nhất thế gian này."

Đôi đào hoa nhãn linh động trong suốt đến mức tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư đơn thuần của nàng. Lời nói này rõ ràng tràn đầy ngọt ngào, mà biểu lộ của Tần Hoàn lại chính là ngạc nhiên, sau đó lại nghi hoặc.

"Ngươi yêu ta, sao lại lấy cái Lương quốc công chúa kia?" Tần Hoàn ủy khuất kéo vạt áo của Cao Trường Ca: "Ngươi xem hôm trước nàng đến chỗ ta, liền tát ta hai cái, mặt vẫn còn sưng đây."

"Sao? Khắc Na dám đánh nàng."

Để chứng minh mình bị đánh đau, Tần Hoàn ngẩng đầu lên, lấy tay Cao Trường Ca đặt lên gò má của mình.

"Ngươi xem, sưng lên rồi nè."

Gương mặt nhỏ vì ủy khuất cùng bất mãn mà đỏ bừng, hơn nữa hai gò má bị đánh sưng, càng thêm đỏ, giống như cái bánh bao nhỏ bị hấp đến bỏ bừng bừng lên.

Cao Trường Ca thương xót vuốt ve gương mặt nhỏ của Tần Hoàn, trong lòng tức giận Nhu Khắc Na càng lúc càng quá phận, dám đánh cả nữ nhân của nàng.

"Không cần sợ, quả nhân nhất định đòi lại công đạo cho nàng."

"Ngươi dù có thay ta đòi lại công đạo được, nhưng nàng là công chúa, muốn đánh ai thì đánh, ta trước sau cũng không thoát được." Nói đến đây, Tần Hoàn ũ rũ cúi đầu, dáng vẻ vô cùng đáng thương: "Ta đơn cô thế cô, chỉ có thể dựa vào sủng ái của ngươi mà sống ở trong cung, nếu ngươi không sủng ái ta nữa, vậy ta liền không còn đường sống a."

Cao Trường Ca thương xót không thôi, nâng gương mặt thủy nộn của Tần Hoàn lên, ấn lên trán nàng một nụ hôn: "Sao lại nghĩ lung tung như vậy? quả nhân nói qua cả đời này chỉ yêu một mình nàng, tuyệt đối không hai lòng,vì vậy đừng lo nghĩ cái gì cả. Chuyện này cứ để quả nhân giải quyết, quả nhân sẽ hảo hảo đòi lại công đạo cho nàng, tuyệt đối không để Nhu Khắc Na muốn làm gì thì làm."

"Ân, ta cũng chỉ có thể trông mong ở ngươi."

Ngón tay thanh mảnh thon dài nhẹ nhàng luồn vào suối tóc đen óng, Cao Trường Ca cũng thấy tâm mình mềm nhũn, nghiêng đầu muốn hôn lên gò má trắng noãn của Tần Hoàn.

Đột nhiên Tần Hoàn nghiêng đầu né tránh, còn dùng tay ngăn mặt nàng lại, bất mãn nói: "Không cho ngươi thân, ngươi tránh ra đi."

"A?" Cao Trường Ca vừa bất mãn vừa buồn lòng: "Hoàn nhi, chúng ta thành thân cũng thành thân rồi, ta thân nàng một cái cũng không có vấn đề gì a."

"Ta mới không cho ngươi thân!" Tần Hoàn phồng má trợn mắt: "Ngươi nói chỉ thương ta, vậy mà lại có cái Nhu Khắc Na đó, ta tuyệt đối không buông tha dễ dàng cho ngươi như vậy!!!"

Cuối cùng cũng hiểu ra tiểu tâm can này vì cái gì mà bất mãn, Cao Trường Ca vừa cảm thấy buồn cười lại vừa cảm thấy lời Tần Hoàn không phải không đúng, cũng bắt đầu nghĩ cách đem phiền phức công chúa ném đi.

----------------------------------

"Hỗn trướng! Tất cả đều cút hết đi!"

Cung nữ trong điện tất cả đều quỳ sụp xuống, đầu cúi sát trên đất, không dám ngẩng lên dù chỉ là một khắc.

"Nương nương thỉnh bớt giận!"

"Đến bước đường này ta còn có thể không tức giận sao?"

Nhu Khắc Na giận đến cả người run lên, tay bấu chặt vào cạnh bàn, máu theo kẽ tay nhỏ giọt rơi xuống thảm hoa dưới sàn.

"Tần Hoàn, ngươi đúng là khắc tinh của bản cung, ngươi vừa mới tỉnh dậy, đại vương không những sớm tối bồi bên cạnh ngươi, mà còn năm lần bảy lượt âm thầm cảnh cáo bản cung. Ngươi đúng là hồ ly tinh, chỉ biết dụ dỗ tước quý, uổng cho cái danh tài nữ của ngươi!"

"Nương nương, ngài đừng thượng hỏa, nếu để đại vương biết ngài nói vương hậu như vậy, đại vương sẽ không tha cho ngài."

"Không tha cho ta!?" Nhu Khắc Na cười lớn, lảo đảo lùi về phía sau, lòng bàn tay nhức nhối đau rát: "Nàng dám làm gì ta? công chúa Lương quốc ta lại sợ hoàng đế Đại Thống sao? Không bao giờ, ta sẽ không thua Tần Hoàn đó đâu!"

"Nương nương..."

Lời còn chưa nói hết, bên ngài lại truyền đến tiếng thông truyền--- Đại vương giá lâm!

Cung nữ vội vội vàng vàng đứng nghiêm chỉnh, quy củ hành lễ.

"Đại vương vạn an."

Cao Trường Ca tiêu sái bước vào trong điện, không nói lời nào, trực tiếp giáng cho Nhu Khắc Na hai bạt tay.

Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Nhu Khắc Na lại cảm thấy gò má đau buốt, lảo đảo lùi về sau, chạm lưng vào cạnh bàn đau điếng, rồi lại vô lực ngã ngồi xuống đất.

"Khục..."

Kịch liệt ho ra ngụm máu tanh nồng, cảm thấy đầu cũng ong ong lên, trước mắt là một mảng màu sắc hỗn tạp, rối loạn.

"Đại vương bớt giận."

Cung nữ hoảng trương đứng dậy dìu Nhu Khắc Na, một mặt lại cầu xin Cao Trường Ca đừng tức giận.

Cao Trường Ca đẩy mạnh cung nữ ra, dùng sức xốc mạnh vai Nhu Khắc Na lên, đôi mắt thuần đen xinh đẹp lóe lên một tia sát ý, phảng phất khí tức sát phạt của tước quý.

"Khắc Na, đừng nghĩ ngươi là Lương quốc công chúa thì quả nhân không dám làm gì ngươi. Nếu lần sau ngươi còn dám đụng đến nữ nhân của quả nhân, đừng nói là hai cái tát, có khi cả đầu ngươi cũng không giữ được!"

"Ngươi đánh ta vì ả tiện nhân đó sao?" Nhu Khắc Na ra sức bấu víu lấy cánh tay của Cao Trường Ca, điên tiết hét lên: "Vì cái tiện nhân đó mà đánh ta sao? ngươi nói đi Cao Trường Ca, cái tiện nhân đó quan trọng hơn ta sao? tình nghĩa bảy năm của chúng ta không bằng một lần gặp mặt cái tiện nhân đó sao!?"

"Câm miệng!"

Cao Trường Ca mạnh tay hất ngã Nhu Khắc Na, ra sức miết mạnh quai hàm nàng: "Nếu ngươi còn dám mở miệng nói Hoàn nhi như vậy, quả nhân sẽ khiến ngươi sống không được, chết cũng không xong!"

"Cao Trường Ca, rốt cuộc tâm của ngươi ở đâu hả!?" Nhu Khắc Na bám trụ hai vai của Cao Trường Ca, ra sức lay mạnh: "Con tiện nhân đó có gì hơn ta? ngươi nói đi! Ả mang thai hai lần rồi, còn có thể so với ta sao? ngươi có phải mù rồi không mà nhìn trúng ả vậy!?"

"Thế thì đã sao?" Cao Trương Ca gạt tay Nhu Khắc Na ra, thản nhiên nói: "So với ngươi còn tốt hơi trăm vạn lần!"

"Ngươi..."

"Chuyện ngươi đến Thiên Danh điện đánh Tần Hoàn, quả nhân đến trả ngươi hai cái tát, nhưng nếu ngươi dám không an phận, quả nhân nhất định không tha cho ngươi."

Nhu Khắc Na ngồi trên đất run rẩy một trận, đưa mắt nhìn Cao Trường Ca, vừa ảm đạm vừa thê lương: "Nếu như ta nói, ta không đánh Tần Hoàn, ngươi có tin ta không?"

Cao Trường Ca thản nhiên nâng mắt: "Hoàn nhi là người thế nào, quả nhân còn không hiểu sao? hơn nữa lúc này nàng mất trí nhớ, thân thể yếu ớt của nàng cùng với tính tình rụt rè nhu nhược, nàng căn bản không vu oan cho ngươi."

"Ha..." Nhu Khắc Na cười nhạt: "Ngươi tin Tần Hoàn như vậy, rồi sẽ có một ngày nàng ta hủy đi ngươi!"

Cao Trường ca không buồn để ý, nhấc chân đi ra ngoài, phân phó: "Không để Dục Tần rời khỏi Vạn Ninh cung nửa bước."

"Vâng! Đại vương!"

Nhìn theo bóng lưng cao gầy kia dần khuất xa, lồng ngực đau buốt, quặn thắt như bị ai dùng sức siết lấy.

Lựa chọn nữ nhân này... là nàng sai rồi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com