Phần 3.2
10. Sau khai giảng, đại khái là bởi vì sự kiện kì nghỉ đông kia bị mẹ tôi nháo lớn, lại hoặc là do khoảng cách sắp tới kì thi đại học.
Tóm lại, bạn học trong lớp học không có ai nhằm vào tôi.
Nhưng thái độ của Quý Uyên cũng trở nên kỳ quái.
Rất nhiều lúc, tôi làm đề, lơ đãng ngẩng đầu, liền phát hiện chính hắn quay đầu, nhìn tới hướng tôi, ánh mắt sâu thẳm tựa như cảm xúc vạn phần phức tạp.
Xấu hổ buồn bực, thống khổ, thậm chí một tia tự mình ghét bỏ.
Tôi đại khái có thể đoán được, quá trình tán tỉnh tôi, Quý Uyên khả năng hoặc nhiều hoặc ít, có một ít là thiệt tình.
Tôi nắm chặt bút, cúi đầu cười cười.
Sốt ruột cái gì, lúc này mới vừa bắt đầu thôi.
Cách kì thi đại học còn khoảng một tháng, ngày đó đang đọc sách, bỗng nhiên có mấy thanh niên nam nữ giơ camera cùng microphone đi vào phòng học.
Bọn họ đứng ở trên bục giảng hỏi: “ Bạn học Tống Nghiên, bạn học Tống Nghiên ở đâu ?”
Chủ nhiệm lớp mày nhăn lại, liền đem người đuổi ra đi:
“Các người là ai? Học sinh đều đang học tập, mong các người lập tức đi ra ngoài!”
Nữ sinh cần đầu đỡ bục giảng: “Chúng tôi là phóng viên, có kế hoạch là làm một tiết mục về bạo lực học đường. Biết được bạn học Tống Nghiên, cô ấy trải qua một đoạn thời gian bị bắt nạt, hy vọng có thể gặp được bạn học Tống Nghiên.”
“Lần phỏng vấn này hoàn toàn chính quy, Cục Giáo dục đã cho phép.”
Tôi đứng dậy, đi đến trên bục giảng.
Chủ nhiệm lớp thấp giọng khiển trách: “Đi xuống!”
Tôi ngoảnh mặt làm ngơ, đem âm lượng điện thoại điều chỉnh đến mức lớn nhất, mở ra đoạn ghi âm kia.
“ Cậu rõ ràng biết, ngày đó tôi chỉ là đi ngang qua bên hồ, Giang Kha cô ta là chính mình nhảy xuống, lại vẫn là giúp đỡ cô ta giả bộ làm chứng, nói là tôi đẩy cô ta xuống nước, hiện tại cậu tới gặp tôi xin lỗi có ích gì đâu?”
Thanh âm thống khổ của Mạnh Thanh Hoa vang lên: “ Tôi thật sự không có cách nào, Tống Nghiên. Cậu biết đấy, Giang Kha trong nhà có tiền có thế, cô ta nói ba cô là người thực nghiêm khắc, nếu biết cô ta bởi vì yêu sớm nhảy hồ, tôi cùng cô ta đều chết chắc rồi, mặc kệ tôi học thật tốt, tương lai tiền đồ đều sẽ hủy trong một sớm.”
“ Vậy tương lai của tôi ở đâu? Tương lai của tôi không quan trọng, phải không?”
“…… Tôi sẽ bồi thường cậu.”
“Bồi thường cái gì? Thời điểm bọn họ đổ vào ghế đầy keo dính cậu không ở đó, lúc tôi bị đổ đầy nhện khắp người cậu không ở đó, khi tên nam sinh đó đứng trước mặt tôi đi tiểu thời cậu cũng không ở đó. Hiện tại, cậu lại có thể bồi thường cái gì?”
Màn hình chiếu trên bục giảng bị buông xuống, đoạn hình ảnh kia mơ hồ hiện ra, video trên thực tế còn không đến một phút.
Ngày đó đang lúc hoàng hôn, lôi tôi vào phòng thể dục bạo hành, lúc tôi chật vật bất kham, đều được chụp thật sự rõ ràng.
Phòng thể dục có một cái cameras ...
Trước khi trường học xoá bỏ, Mạnh Thanh Hoa đã nghĩ cách lấy được này đoạn ghi hình.
Bao gồm cả phóng viên lần này, nếu không phải hắn ở Bắc Kinh, thông qua nhân mạch của bạn học đại học tìm được đài truyền hình, bằng không tôi cũng không có biện pháp liên hệ được với bọn họ.
Đây là tôi yêu cầu Mạnh Thanh Hoa phải làm được, chính là cách để hắn chuộc tội.
Tôi đương nhiên biết, hình ảnh này chính mình có bao nhiêu khó coi, nhiều khuất nhục, là người tự tôn, mỗi một tấc cốt cách đều bị dẫm nát, nghiền trên mặt đất.
Để lộ ra một đoạn quá khứ bi thảm, tôi giống như lại bị kéo trở về khi đó thống khổ cùng tuyệt vọng.
Chiều hôm đó, tôi thật sự cho rằng mình sẽ chết ở nơi đó.
Nhưng tôi chỉ có thể như vậy.
Giết địch 1000, tự tổn hại mình 3000 cũng không quan hệ.
Đem vết sẹo quá khứ mở ra, máu chảy đầm đìa mà lộ ra trước mặt người đời cũng không quan hệ.
Cũng không quan hệ.
Hết thảy hết thảy, tất cả đều phải chấm dứt
Không chỉ là Quý Uyên, mỗi một người tham dự đều phải trả giá.
Dưới lớp lặng ngắt như tờ, Quý Uyên bất ngờ đứng lên.
Hắn gắt gao mà nhìn chằm chằm tôi, sắc mặt trắng bệch, cả người đều run run.
Tự cho mình là vì chính nghĩa, nhưng khi hành vi bị vạch trần, kì thật chẳng qua là một loại bạo hành khác, hắn sẽ có suy nghĩ gì đây ?
Tôi đứng trên bục giảng, hướng máy quay phim hơi hơi mỉm cười: “Cùng hành động giống như trong video, tại đây, trong gian phòng học này, cũng có người đã làm đối với tôi như vậy. Đương nhiên, cùng những người này giống nhau, làm hết thảy mọi việc như vậy, bọn họ đều cảm thấy chính mình là chính nghĩa.”
“Như vậy, làm việc đó, là người nào... "
Ngày đó video phỏng vấn một khi công bố ra, liền leo lên hot search.
Chẳng sợ âm thanh cùng hình ảnh đều đã qua xử lý, vẫn có người nhận ra là Giang Kha cùng Quý Uyên.
Dư luận xôn xao, vô số người yêu cầu bọn họ xin lỗi, công ty hai nhà cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Càng mệt hơn chính là, Quý Uyên bắt đầu chẳng kể ngày đêm mà chờ tôi ở đầu hẻm.
Có hôm buổi tối, mẹ tôi tan tầm trở về, Quý Uyên lôi kéo vạt áo bà ấy, khàn khàn mà nói: “ Dì à, cháu muốn gặp Nghiên Nghiên một chút …”
Mẹ tôi tức một ngụm khí muốn phun ở trên mặt hắn: “Tôi sao có thể để Nghiên Nghiên gặp mặt loại súc sinh? Mau cút, lại đứng ở cửa nhà tôi tôi liền báo cảnh sát ”
Không đợi Quý Uyên nói chuyện, mẹ tôi lại cười lạnh: “ À, tôi đã quên, nhà cậu quyền thế một tay che trời, cậu vẫn là trẻ vị thành niên, báo án cũng không thể bắt người ——”
“ Dì .”
Quý Uyên trực tiếp ở trước mặt mẹ tôi quỳ xuống “ Đều là con sai , xin dì cho con được gặp mặt Tống Nghiên, con muốn cùng cô ấy gặp mặt xin lỗi.”
“Tống Nghiên muốn thi đại học, không giống các người này, làm việc ác đều có thể dùng tiền mà che lấp. ”
Mẹ tôi ném tay hắn ra, cũng không quay đầu lại mà đi.
Sau khi về nhà mẹ bưng ly sữa bò nóng tới cùng tôi nói chuyện này, tôi gật gật đầu, hờ hững mà nói: “ Mẹ không cần phải để ý tới hắn.”
Sau ngày đó phỏng vấn đó, tôi không còn tới trường học, mà ở nhà liều mạng học tập.
Đề tiếng Anh bị tôi ôn đi ôn lại phải tới trăm đề, viết văn lặp đi lặp lại mà nhớ.
Đích thật rất mệt, nhưng tôi cũng không cảm thấy vất vả.
Đây vốn chính là trong tưởng tượng của tôi, toàn lực học tập mà không bị người khác quấy rầy.
Lúc thành tích thi ĐH công bố, thời tiết đã rất nóng.
Điểm của tôi so với chính mình dự đoán cao một chút, cũng đủ để đỗ ĐH Sư Phạm Thượng Hải mà tôi mơ ước.
Đại khái là đã chịu một tràng phỏng vấn cùng cái video kia mang đến ảnh hưởng của dư luận, thành tích thi ĐH toàn bộ lớp tôi đều không thuận lợi lắm, điểm không mấy khả quan.
Không một ai may mắn thoát khỏi.
Trong đó Quý Uyên đặc biệt nghiêm trọng.
Vốn dĩ hắn có thể hướng đến Thanh - Bắc ( Thanh Hoa , Bắc Đại ) cuối cùng điểm thảm hại đến độ muốn đỗ trường top1 đều rất khó khăn.
Tôi nghe xong cũng không cảm thấy khoái ý, dù sao lấy gia cảnh của hắn, cùng lắm thì đưa đi nước ngoài học tập.
Cuộc đời hắn có ngàn vạn loại lựa chọn.
Giống như chúng ta đều là người thường, từ đầu đến cuối chỉ có một con đường để đi.
Chiều hôm đó, tôi lái xe ra cửa, ở đầu hẻm bị Quý Uyên ngăn lại.
Hắn gầy đi trông thấy, thần sắc nhìn qua thập phần tiều tụy, nhìn thấy tôi, vành mắt đều đỏ: “Nghiên Nghiên, tôi rốt cuộc cũng gặp được em. "
Mặt tôi không biểu tình mà nhìn hắn.
Ngay trước mặt tôi, Quý Uyên cầm con dao rạch rất nhiều vết thương vào tay, sau đó dùng cồn đổ lên chính mặt mình
Cảm giác còn không đủ, lại dùng miếng bông ấn vào miệng vết thương, đem nó xé rách đến lớn hơn nữa.
Hắn nói: “Nghiên Nghiên, tôi tới chuộc tội.”
Giữa hè nóng bức, hắn lại đau đến đầy đầu mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch.
Một màn này quá mới lạ, ngõ nhỏ không ít bác trai bác gái đều vây quanh lại đây, khe khẽ nói nhỏ.
“Ta nhận ra người này! Cháu trai tôi hai ngày trước cho tôi xem, hắn ỷ vào trong nhà có tiền, ở trong trường học khi dễ bạn học !”
Một bác gái bắt lấy cổ tay của tôi, hỏi: “ Cô gái nhỏ, hắn khi người khi dễ cháu sao?”
Tôi gật đầu.
Bác gái lập tức từ bao nilon móc ra quả trứng gà, ném vào đầu Quý Uyên.
“Phi! Sự tình đều đã kết thúc, hiện tại lại tới bày ra cái vẻ người tốt!”
Một dì khác cũng đi tới, che trước người tôi :
“ Cô gái nhỏ, cháu có việc vội thì đi đi, chúng ta giúp cháu chặn hắn, không được liền báo cảnh sát.”
Tôi vừa muốn khóc, vừa muốn cười.
Qua vô số lần bị khinh nhục, bị bắt nạt tôi thật sự ảo tưởng quá, cho rằng sẽ có người sẽ xuất hiện, che chở trước mặt tôi, cứu nguy cho tôi.
Hiện giờ thật sự có.
Tôi leo lên xe rời đi, đi siêu thị mua vài thứ, thời điểm trở về, Quý Uyên đã không ở nơi đó.
Nhưng hắn bắt đầu gửi cho tôi một tin nhắn, lại một lần nữa mà xin lỗi, nói Giang Kha là bạn khi còn nhỏ của hắn, là thanh mai trúc mã.
Sau lại chuyển nhà , hai gia đình đã lâu không gặp mặt . Sau này vì chuyện hợp tác của hai công ty mà hắn cùng Giang Kha đính hôn.
Lần thứ hai chạm mặt là khi, Giang Kha hai mắt đẫm lệ mông lung mà nói cho hắn, trường học mình có cái nữ sinh, mặt ngoài trầm mặc vô hại, kỳ thật thủ đoạn ác độc, bởi vì ghen ghét mang lôi kéo bạn học xa lánh cô ta, đem cô ta đẩy xuống nước, sợ hãi sự việc đã bại lộ, liền lựa chọn chuyển trường.
“ Cô ta nói em vừa lúc chuyển tới chúng ta trường học, tôi liền đáp ứng, rồi giúp cô ta báo thù. Cô ta còn nói em thực am hiểu giảo biện, tẩy trắng chính mình, bảo tôi ngàn vạn không cần nói cho em nguyên nhân thật, nếu không nhất định sẽ bị tẩy não … Bởi vì chơi với nhau từ nhỏ đến lớn nên tôi liền tin.”
Gì mà hoang đường vậy
Hắn đối Giang Kha là có bao nhiêu yêu thương, không tiếc hy sinh chính mình, cùng tôi - đầu sỏ gây tội yêu đương để giúp cô ta trả thù.
Tôi kéo kéo khóe môi, lần đầu tiên trả lời lại tin nhắn của Quý Uyên
“Như vậy, anh cảm thấy có tội, hiện tại muốn chuộc tội sao?”
Ngày hôm sau hắn lại đứng ở đầu hẻm nhà tôi.
Quần áo trên người ướt sũng tràn ngập sự khó coi.
Hắn đứng ở đầu hẻm, bởi vì đã biết những sự việc hắn làm, khi hắn đi ngang qua bác gái tầng trên mở cửa ra, hướng trên người hắn nước rửa bá, rửa chân xuống.
Tôi ở bên cạnh cười lên tiếng.
Là thật sự buồn cười a.
Quý Uyên nhấp môi, nhìn tôi cười đi đến trước mặt hắn, nhẹ giọng nói: “ Anh đứng ở chỗ này … Có ích lợi gì?”
“Muốn nói xin lỗi, mang theo bạn gái anh tới đây cùng nhau xin lỗi. ”
Tôi cười cười mà nói, “Nếu không, anh cũng tiểu ở trước mặt cô ta đi, lại cười hỏi cô ta có phải hay không rất hưởng thụ?”
Quý Uyên mặt đầy hống khổ mà nhìn tôi, ai không biết, còn tưởng rằng người trải qua hết thảy là hắn.
“Đừng nói nữa, Nghiên Nghiên, đừng làm cho chính mình nhớ lại những hồi ức đó nữa…”
Tôi giơ tay cho hắn hai cái tát.
“Là hồi ức mà đôi cẩu nam nữ các người vẫn không chịu buông tha cho tôi ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com