[NP] Cuộc sống sau khi được trả tự do (END)
Tác giả: Gấu bựThể loại: Nhất thụ đa công, ngược. Công chiếm hữu, thụ cường Lưu ý: Có cưỡng bức tình dục, giam cầm, BDSM(Truyện teenfic, phi logic, lưu ý trước khi đọc)…
Tác giả: Gấu bựThể loại: Nhất thụ đa công, ngược. Công chiếm hữu, thụ cường Lưu ý: Có cưỡng bức tình dục, giam cầm, BDSM(Truyện teenfic, phi logic, lưu ý trước khi đọc)…
Tên truyện: Thèm Muốn (EABO)/ Desire the SeriesTác giả: Lộng Giản Tiểu HàoEditor: Gấu GầyBộ này đang quay thành phim đấy các bác, em sẽ cố gắng edit hoàn trước khi phim chiếu.…
Tác giả: Phúc Tạp Phúc PhúcEditor&Beta: Faye…
Beta : An Thiên.Edit : Dưa Muối.________________Tác giả : Thâm Mặc.Thể loại : nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, HE, võ hiệp, xuyên việt, ngọt sủng, chủ thụ, nhẹ nhàng, giang hồ ân oán.Chính truyện : 71cNgoại truyện : 4cÂn Tử Mạch là tác giả sách nổi tiếng, trên sân khấu của lễ trao giải bị đèn đập trúng mà xuyên thành một ma giáo giáo chủ.Vị giáo chủ này, có người nói là hắn làm đủ trò xấu, người người trong giang hồ đều oán trách, ở giới võ lâm có vô số kẻ thù !Khổ nhất chính là, hắn xuyên đến thân thể này thời điểm người này luyện thần công mà tẩu hỏa nhập ma, nội lực hoàn toàn biến mất !Một giáo chủ ma giáo không có nội lực làm sao để có thể chống đối được toàn bộ kẻ thù trong giang hồ ?!Ân Tử Mạch đành phải tìm một cái đùi to mà ôm !"Phu nhân muốn đi đâu ?" Minh chủ võ lâm "ôn nhu" hỏi.Ân Tử Mạch : "..."Hắn muốn đi tìm cái đùi to, thế nhưng hắn chỉ đơn thuần nghĩ muốn ôm bắp đùi, không nghĩ tới hiến thân nha !Vị anh hùng, ngươi cởi quần áo làm gì !?Ân Tử Mạch bi phẫn lựa chọn thà bị chó cắn còn hơn !Đùi to : người chống lưng.___________________Vui lòng không re-up hay chuyển ver.Hãy làm bạn đọc có văn hóa, tôn trọng công sức edit và beta của các chủ nhà.…
Hán Việt: Dựng thiếpTác giả: Hoa Mỹ NhânSố chương: 140Editor: Mứt ChanhConvert: Nguồn: Vespertine & AnnhThư139Bìa: Mộc Cameo <3Thể loại: Cổ đại, Song trọng sinh, H văn, Ngược, Gương vỡ lại lành, HE.Văn ÁnThừa tướng đương triều Bùi Dực quyền cao chức trọng nhưng đã qua ba mươi tuổi lại không thê không thiếp.Lão phu nhân nhà họ Bùi tuổi tác vốn đã cao, sốt ruột muốn ôm cháu nên đã tìm con gái của đại thần tiền triều có huyết thống cao quý làm thiếp cho Bùi Dực.Bùi Dực vốn có người trong lòng nên chối từ. Nhưng với tấm lòng hiếu thuận, cuối cùng hắn cũng thỏa hiệp cùng thiếp giao hợp.Mấy tháng sau, người trong lòng của hắn đã trở về. Lúc đó thiếp đang mang thai, Bùi Dực muốn vứt bỏ thiếp chỉ giữ lại con.Hồng nhan bạc mệnh, thiếp hoài thai mười tháng sinh được một đứa con trai, sau đó khó sinh mà chết.Trời cao rũ lòng thương xót, Thẩm Diên vừa mở mắt ra đã trở lại đêm trước khi làm thiếp của Bùi Dực. Nàng vừa vui vừa buồn, thầm hạ quyết tâm: Một đời này, nàng mà nhìn thấy Bùi Dực thì chắc chắn sẽ đi đường vòng.🍒 TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẠI https://www.wattpad.com/mutchanh8897 và https://mutchanh8897.wordpress.com/ 🍒TRUYỆN ĐƯỢC LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. 🍒 CÁM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH. CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHÉ…
Em vốn sinh ra trong một gia đình thương hộ , nhưng vì là song tính nên không được coi trọng , cha má em không thương em nhưng cũng cho em miếng ăn miếng mặc , năm em 15 tuổi , hắn đến nhà em bàn vụ làm ăn , khi nhìn thấy em , hắn như sa vào lưới tình , muốn chiếm lấy em , muốn chịch em to bụng . Cha má em không ngại đẩy em ra làm thiếp cho hắn để đổi lấy vụ làm ăn lâu dài với hắn , hi sinh 1 đứa con vô dụng để đổi lấy vụ làm ăn lớn quả nhiên là món hời , cứ thế khi mới 15 tuổi em đã bị gả đi làm thiếp cho hắn , mới 16 tuổi đã bị hắn làm to bụng…
Đây là truyện mình viết lại để đọc thôi. Không phải mình viết!!!…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…