Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Giảng đường đang im ắng trong giờ tự học buổi sáng bỗng trở nên ồn ào, mấy nữ sinh cũng trở nên vui vẻ phấn khích, chụm đầu vào xì xầm bàn tán, có người còn cười ngượng ngùng, má ửng hồng khi nhìn về phía chàng trai vừa mới xuất hiện ở cửa giảng đường. Từng bước từng bước của chàng trai đều làm cho họ phải nhìn theo, với họ dù ngày nào lên lớp cũng được nhìn thấy cậu vẫn là cảm thấy không đủ.

Còn đối tượng theo dõi của mọi người thì nhanh chân chọn một bàn học ở giữa dãy bàn, đặt balo lên ghế rồi gục mặt xuống bàn. Đối với cậu thì cái cảnh tượng mỗi bước chân đều trở  thành tâm điểm này đã quá quen thuộc trong 18 năm cuộc đời. Điều quan trọng bây giờ chính là đầu của cậu đang đau vô cùng, vốn đã đau từ chiều hôm qua, sau khi uống thuốc thì lên giường ngủ sớm, vậy mà hôm nay vẫn không thuyên giảm. Hôm nay lại còn có giờ kiểm tra ngay tiết đầu, phải rời khỏi chiếc giường ấm áp trong một ngày trời đông lạnh lẽo, đầu thì lại không ngừng choáng váng, quả thực là một điều không mấy vui vẻ.
Nói một chút về bạn nhỏ này, cậu tên Kongjiro, như đã nói năm nay 18 tuổi, là tân sinh viên của khoa kĩ thuật, trường Đại học Chula. Kong  từ khi sinh ra đã được định sẵn là sống trong ngàn vạn sủng ái, khi còn nhỏ là một tiểu bánh bao vừa trắng vừa tròn, nom vô cùng ngon miệng, vừa mới nói sõi thì cái miệng liên hồi, chú cũng thành anh , dì hàng xóm cũng có thể gọi thành chị . Ai nấy nghe thấy, tâm đều nở hoa.

Nhà họ Jirojmontri đến đời của cậu trên có 2 anh trai Alpha sau lại có 1 chị gái cũng là Alpha, đứa nào đứa nấy nghịch như giặc lại cứng đầu khó bảo, đến khi Kong ra đời trong nhà cậu mới biết đến cảm giác đứa con ngoan ngoãn, an tĩnh trong miệng người khác là như thế nào. Ông bà nội Jirojmontri coi cậu như bảo bối, ba mẹ cậu cùng mấy anh chị cũng thương yêu hết lòng, chú bác cô dì đều muốn cùng ba mẹ Jirojmontri giành đứa nhỏ vừa xinh xắn vừa ngoan ngoãn này, rốt cục dưới uy hiếp của ông bà nội, ba mẹ cậu đành để cậu lại cho ông bà nội chăm.

Nói một chút về nguyên nhân mà Kong sinh ra đã được ngàn vạn sủng ái. Nhớ năm đó, ông nội Jirojmontri bị tai biến đưa vào viện, tiên lượng bệnh lại nặng, cả nhà đều lo lắng không thôi.
Nhưng lúc Kong ra dời ở bệnh viện sản cách đó hai con phố, ông cậu liền chuyển biến tốt. Khi ông vừa tỉnh lại, ba cậu vui mừng đến báo tin tiểu tổ tông của ông đã ra đời. Người lớn tuổi trong lòng có hỷ, một lòng đều nghĩ muốn nhanh trở về nhà bế tiểu tổ tông , tốc độ khôi phục của ông đến bác sĩ điều trị cũng ngạc nhiên. Cuối cùng chỉ nằm viện điều trị gần 2 tháng, ông cậu liền như ý nguyện được về nhà bế tổ tông. Lúc ông ôm đứa nhỏ trắng trẻo xinh xắn vào lòng, trong lòng tràn đầy xúc động. Ông vốn cũng được coi là nhiều con nhiều cháu, nhưng ôm tiểu tổ tông này lại thấy vô cùng yêu thương. Từ đó về sau, Kong chính là đứa cháu ông đặt vào đầu quả tim mà yêu thương. Trùng hợp hơn là từ khi Kong ra đời, sự nghiệp của ba mẹ cậu lại thuận buồm xuôi gió, vạn sự mãn ý, từ một công ty bậc trung ở Trang, đánh đến tận Chiang Mai , tương lai rộng mở, làm người ta phải ngưỡng mộ. Ông bà Jirojmontri khi còn trẻ cũng từng nằm gai nếm mật, dựng được một sự nghiệp vững chắc, khi về hưu lại có một đám con trai con gái không chịu thua kém, trong tay lại được ôm một tiểu bánh bao vừa đáng yêu vừa nhu thuận, đến lúc ngủ cũng muốn cười.

Sống dưới tình yêu thương của ông bà và gần như cả dòng họ, Kong lớn lên lại càng khiến bạn đồng niên phải nghiến răng nghiến lợi. Thân cao 1m78, đường nét gương mặt tinh xảo, làn da trắng như sứ, đôi mắt to linh động, mũi cao thanh tú, nụ cười rạng rỡ...Kong từ tiểu học đến cao trung, một đường giật hết các giải thưởng
thiếu niên của trường, không những vậy, thành tích học tập và thể thao cũng khiến người ta đỏ mắt. Thành công trở thành hình tượng con nhà người ta trong mắt các phụ huynh nhà khác.

Kongjiro vừa trải qua sinh nhật lần thứ 18 cùng với gia đình, hai tháng sau liền khăn gói lên Bangkok nhập học. Vẫn không ngoài dự đoán, trong buổi tiếp nhận sinh viên mới liền trở nên
nổi bật trong đám tân sinh viên. Trong khi các bạn cùng lứa vẫn còn bị ảnh hưởng bởi kỳ thi đại học, ai nấy đều xác xơ kém sắc, thì một cậu nhỏ vừa trắng trẻo đẹp trai, lại tươi tắn rạng rỡ, thành tích đậu vào còn rất cao, đương nhiên trở
thành tâm điểm của mọi người. Không lâu sau đó, trên forum trường đã bắt đầu thành lập fanpage của riêng cậu, hình ảnh được đăng lên và chia sẻ cũng rất nhiều, mỗi ngày đều cập nhật về thời trang học đường của bạn nhỏ, thu hút được thêm rất nhiều học tỷ, học muội tham gia. Vì lẽ đó, khi chính chủ vẫn còn đang ngơ ngác, thì đã nghiễm nhiên trở thành hệ thảo của khoa.
Nhưng có một vấn đề quan trọng là fan của cậu làm thế nào cũng không mò ra được Kong là A,B hay O, trong hồ sơ của cậu đều không thấy nhắc
đến. Đây trở thành một vấn đề gây tranh cãi nhiều nhất trong fanpage của cậu, người thì quả quyết một người thân cao 1m78, thể thao và học hành đều giỏi như vậy, chắc chắn là alpha, người thì cho rằng với khuôn mặt như hoa như ngọc như vậy, với cái khí chất như vậy, tuyệt đối là một cực phẩm  O. Chuyện này không những gây ra một trận mưa gió trên diễn đàn, mà còn trở thành một ván cá cược siêu hot trong đám sinh viên. Nhưng sự thật đằng sau trận tranh cãi
này, chính là chính chủ cũng không hề biết thuộc tính của bản thân. Trong những trường hợp bình thường, một người sẽ được kiểm tra thuộc tính vào năm 15 tuổi vì phần lớn thuộc tính đều phân hóa vào trong khoảng 12-15 tuồi, chậm nhất cũng là vào năm 17 tuổi. nhưng Vương Nhất Bác cậu từ năm 15 tuổi mỗi năm đều làm kiểm tra, nhưng
chất chỉ thị phân hóa chưa bao giờ thay đổi. Ông bà và bố mẹ cậu cảm thấy cũng không có vấn đề gì, chỉ đưa cậu đi kiểm tra sức khỏe, sau khi xác nhận được cậu hoàn toàn khỏe mạnh thì chuyện có phân chia thuộc tính hay không cũng không còn quá quan trọng.

Có thể nói, cậu là nhân tố đặc biệt nhất trong đám tân sinh năm nay của trường. vì vậy, sau khi phân ktx cũng là cậu một người một phòng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com