Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

26 - "Nếu anh còn ở đây... thì em sẽ chạy đến, bất kể có bao nhiêu người cản"

[Tại biệt thự của Boun – nơi từng là "chỗ trốn đầu tiên" của Prem]

Buổi tối, cổng sắt mở chậm. Prem bước vào, chân hơi run nhưng lòng rất chắc chắn.

Boun đứng đó, tay áo sơ mi xắn cao, ánh đèn vàng nhẹ nhàng chiếu lên gương mặt nghiêm túc.

Cả hai đứng nhìn nhau vài giây, rồi Prem nói:

— Em tới rồi nè.

Boun nhấc tay, nhẹ xoa đầu Prem như lần đầu tiên gặp.

— Em giỏi lắm.

— Em chỉ... không muốn sống như thể tình yêu là điều sai trái.

[Trong phòng khách – hai người cùng ngồi ăn bánh do Prem mang đến]

Prem vừa ăn vừa cười:

— Em còn tưởng anh sẽ khóc khi coi livestream.

— Không khóc. Nhưng anh ngừng thở một lúc.

Cả hai cùng im. Boun đặt tay lên bàn, lòng bàn tay mở ra.

Prem nhìn, rồi đặt tay mình lên đó.

— Bây giờ... em không muốn làm người được che chở nữa.

— Em muốn làm người cạnh anh. Không đi sau, không đi sau lưng... mà đi bên cạnh.

[Khoảnh khắc yên lặng – chỉ còn tiếng quạt trần quay nhẹ]

Boun nắm lấy tay Prem, ngón tay đan chặt:

— Em có biết... lúc họ nói anh phải chọn giữa công ty và em, anh không hề do dự.

— Em biết. Vì em cũng đã chọn rồi. Chọn anh.

[Boun rút trong túi ra một sợi dây chuyền bạc – mặt là một hình khóa nhỏ]

— Đây là chìa khóa căn nhà này. Nhưng nếu em đeo nó...

— Có nghĩa là... em có chìa khóa trái tim anh luôn.

Prem nhìn sợi dây, môi run nhẹ:

— Còn chìa khóa mở trái tim em?

Boun cúi nhẹ, hôn lên trán cậu:

— Em là người giữ nó rồi, từ lâu lắm rồi.

[Cảnh cuối – cả hai ngồi trên sofa, dựa vào nhau, ánh đèn mờ dần...]

Prem khẽ thì thầm:

— Em mệt rồi. Nhưng bây giờ, em không cần trốn nữa, phải không?

Boun kéo cậu lại sát hơn:

— Không. Từ nay về sau, em có thể bước ra, ngẩng cao đầu. Vì em là người mà anh yêu... và tự hào.

Nam Aom:
— Mấy người có người yêu chưa? Tui thì đang yêu tình yêu của hai người này.

Win:
— Cầu hôn lẹ đi. Tui chuẩn bị quay cái cảnh đó rồi nè.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com