Ben nhau tron doi_Co Man
ThÃ'ng tin ebook
Tên truyện : Bên Nhau Trá»n Äá»i
Tác giả : Cổ Mạn
Thể loại : Văn há»c nước ngoà i
Nhà xuất bản : Văn Há»c
Sá»' trang : 260
KÃch thước : 13 x 20,5 cm
Trá»ng lượng : 220 g
Sá»' quyển / 1 bá»™ : 1
Hình thức bìa : Bìa má»m
Giá bìa : 35.000 VNÄ
----------------------------------
Nguá»"n : http://vnthuquan.net
Chuyển sang ebook (TVE) : santseiya
Ngà y hoà n thà nh : 11/10/2007
Nơi hoà n thà nh : Hà Nội
http://www.thuvien-ebook.com
Mục Lục
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chuyện bên lá».
Chương 1 Tái ngộ
Bên nhau trá»n Ä'á»i là cuá»'n sách nằm trong trà o lưu văn há»c mạng Ä'ang rất thịnh hà nh ở Trung Quá»'c những năm gần Ä'ây. Tác phẩm Ä'ăng liên tục trên mạng bắt Ä'ầu từ tháng 9 năm 2003 cho Ä'ến nay vẫn là tác phẩm Ä'ược bạn Ä'á»c trong và ngoà i mạng yêu thÃch bởi lá»'i viết dung dị và chan chứa yêu thương. Tình yêu là chá»§ Ä'á» muÃ'n thuở, có bao nhiêu chuyện tình trong cuá»™c Ä'á»i thì có bấy nhiêu diá»...n biến thăng trầm. nhưng hạnh phúc nhất vẫn là Ä'ược nắm tay nhau Ä'ến Ä'ầu bạc răng long. Äiá»u mà Bên nhau trá»n Ä'á»i muá»'n nói. Lần tái ngá»™ nà y Ä'úng bảy năm, và o má»™t ngà y cuá»'i tuần tại siêu thị Ä'Ã'ng nghẹt ngưá»i mua sắm. Mặc Sênh má»™t mình Ä'ẩy xe hà ng, cháºt váºt len lá»i giữa Ä'ám Ä'Ã'ng. Vừa từ nước ngoà i trở vá», chị vẫn chưa quen vá»›i cảnh chen chúc như váºy. Tuy nhiên cảnh tượng Ä'Ã'ng Ä'úc á»"n à o ở Ä'ây bất giác khiến Mặc Sênh mỉm cưá»i. Chị cảm thấy hình như mình Ä'ang lắng nghe tiếng quê hương vá»›i tâm trạng nÃ'n nao cá»§a má»™t ngưá»i xa xứ. Chị tá»± há»i khÃ'ng biết má»™t ngưá»i vừa trở vá» nước liệu có giá»'ng mình khÃ'ng? Hân hoan, há»"i há»™p. Bảy năm. Váºy mà Ä'ã bảy năm… thá»i gian vÃ' tình! Tháºt lạ lùng. Phải chăng thiên cÆ¡ run rá»§i Ä'ể mình vừa vá» Ä'ã gặp lại anh? KhÃ'ng, Ä'úng là gặp há». Triệu Mặc Sênh lặng ngưá»i nhìn cặp trai gái Ä'ứng trước quầy bán rau. Má»™t lần nữa chị cảm nháºn sá»± lạ lùng cá»§a sá»' pháºn. Bảy năm trước, chÃnh há» Ä'ã khiến chị quyết Ä'ịnh ra Ä'i. Bây giá» há» lại cùng nhau Ä'i mua sắm. Váºy là cuá»'i cùng há» vẫn cùng nhau. May mà há»"i ấy chị ra Ä'i. Nếu khÃ'ng… Mặc Sênh khÃ'ng dám nghÄ© thêm… Hà DÄ© Thâm, Hà DÄ© Văn! Sao mình ngá»'c thế! Tại sao cứ má»™t má»±c cho rằng hai ngưá»i Ä'ó tên giá»'ng nhau thì nhất Ä'ịnh là anh em? “Chúng tÃ'i khÃ'ng phải là anh em. Trước Ä'ây hai gia Ä'ình là hà ng xóm cá»§a nhau, Ä'á»u há» Hà cho nên cÅ©ng Ä'ặt tên cho các con giá»'ng nhau. Vá» sau cha mẹ DÄ© Thâm Ä'á»™t ngá»™t qua Ä'á»i, cha mẹ tÃ'i nháºn nuÃ'i DÄ© Thâm†“Chị tưởng chị mạnh hÆ¡n tình cảm hai mươi năm giữa tÃ'i và DÄ© Thâm hay sao?†“HÃ'm nay tÃ'i chÃnh thức cho chị biết. TÃ'i yêu DÄ© Thâm. Nhưng tÃ'i khÃ'ng muá»'n yêu thầm, yêu vụng. TÃ'i và chị sẽ cạnh tranh cÃ'ng khaiâ€. Năm 19 tuổi, má»™t ngà y trước sinh nháºt Mặc Sênh, cÃ' bạn gái Hà DÄ© Văn vá»'n Ä'iá»m Ä'ạm bá»-ng nhiên thẳng thắn tuyên bá»' vá»›i chị. Má»™t ngưá»i dịu dà ng, khÃ'ng bao giá» tranh già nh vá»›i ai như DÄ© Văn mà quả quyết như váºy, chắc chắn cÃ' ấy phải yêu DÄ© Thâm nhiá»u lắm. Còn chị? Chị có thể cạnh tranh vá»›i DÄ© Văn? ChÃnh và o ngà y DÄ© Văn tuyên chiến, chị Ä'ã thua. Sau Ä'ó chị chạy trá»'n sang Mỹ suá»'t bảy năm trá»i. Ã"i, Hà DÄ© Thâm. NghÄ© Ä'ến ánh mắt lạnh lùng, những lá»i nói tuyệt tình cá»§a anh ta, Mặc Sênh thấy nhoi nhói trong lòng. Tuy cảm giác rất mÆ¡ há»", khó nháºn ra nhưng chắc chắn là có tháºt. Anh Ä'i vá» phÃa chị. Bà n tay Mặc Sênh nắm chặt tay Ä'ẩy xe hà ng Ä'ến mức Ä'au cả khá»›p, các ngón tay trắng bệch như sắp long ra. Siêu thị lúc Ä'ó quá Ä'Ã'ng, chị lại Ä'ang Ä'ẩy cái xe chứa hà ng nên khÃ'ng thể quay ngưá»i bá» chạy. Nhưng ngay láºp tức chị nghÄ©, vì sao mình phải bá» chạy? Mình nên bình thản nói vá»›i há» má»™t hai câu Ä'ại loại: “á»', Ä'ã lâu khÃ'ng gặp!â€, rá»"i kiêu hãnh quay Ä'i, Ä'ể lại cho há» má»™t hình ảnh Ä'ẹp vá» mình má»›i phải. Nhưng, có thể há» khÃ'ng nháºn ra mình. Có thể lắm chứ. Mình Ä'ã thay Ä'ổi nhiá»u. Mái tóc dà i buÃ'ng xõa năm xưa bây giá» Ä'ã Ä'ể ngắn chấm tai, là n da trắng nõn ngà y nà o Ä'ã sạm Ä'i nhiá»u bởi cái nắng bang California, lại còn quần bò, áo phÃ'ng rá»™ng thùng thình, già y thể thao. Khác xưa nhiá»u quá! Há» bước từng bước, chầm cháºm tiến Ä'ến gần nhau, rá»"i… lướt qua nhau. Äau Ä'á»›n quá! Hình như có tiếng nói vẳng lại: - Có cần mua thêm sữa khÃ'ng? Äúng rá»"i, tiếng DÄ© Văn rá»"i. Vẫn nhá» nhẹ như xưa -…. Chị khÃ'ng nghe rõ câu trả lá»i. Nhá»› quá, giá»ng nói trầm ấm như tiếng vÄ© cầm cá»§a DÄ© Thâm luÃ'n vẳng lên tai Mặc Sênh trong suá»'t bảy năm trá»i chị lưu lạc xứ ngưá»i. Hẫng hụt, nhưng Ä'á»"ng thá»i cÅ©ng thấy nhẹ nhõm, Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu nãy giá» vẫn cúi, quả quyết bước Ä'i. “Rầmâ€, chiếc xe Ä'ẩy xÃ' và o Ä'á»'ng xà phòng hạ giá chất như núi trên lá»'i Ä'i. Thá»§ phạm là chị Ä'ứng ngây nhìn mấy trăm bánh xà phòng Ä'ổ tung tóe, ngổn ngang. Tệ tháºt. Liệu có thể vá» tá» ra khÃ'ng biết mình là ngưá»i gây ra chuyện? - Trá»i Æ¡i, Ä'ây là lần thứ ba trong ngà y rá»"i â€" Ngưá»i quản lý siêu thị khÃ'ng biết từ Ä'âu chạy Ä'ến, nói như rên lên. “Cho nên cÅ©ng khÃ'ng nên trách ngưá»i ta. Sao lại chất hà ng ngay giữa lá»'i Ä'i như váºyâ€. Mặc Sênh lẩm bẩm, cá»' là m ra vẻ há»'i háºn. Cảnh tượng Ä'ương nhiên thu hút sá»± chú ý cá»§a những ngưá»i xung quanh, trong Ä'ó có DÄ© Văn. DÄ© Văn liếc nhìn vá» phÃa có nhiá»u tiếng á»"n à o, bá»-ng giáºt mình. CÃ' ta! Có phải cÃ' ta khÃ'ng? DÄ© Văn dưá»ng như khÃ'ng tin và o mắt mình. Äúng là cÃ' ta! Trở vá» rá»"i ư? - Chuyện gì thế DÄ© Văn? â€" Hà DÄ© Thâm khÃ'ng hiểu quay sang há»i, bất giác nhìn theo ánh mắt cá»§a DÄ© Văn. Thân hình cao lá»›n cá»§a DÄ© Thâm bá»-ng khá»±ng lại. Triệu Mặc Sênh! Ngưá»i phụ nữ cúi Ä'ầu như má»™t Ä'ứa trẻ mắc lá»-i kia chẳng phải là Triệu Mặc Sênh?! Vẻ thiếu tá»± nhiên, mắt thấp thoáng nụ cưá»i tinh quái khÃ'ng thể chá»'i cãi. Từ xa khó nhìn rõ nét mặt cÃ' ta, nhưng DÄ© Thâm biết. Anh vẫn biết cÃ' ta là váºy, sau khi khuấy Ä'ảo cho nước ao Ä'ục ngầu rá»"i bá» Ä'i má»™t cách vÃ' trách nhiệm, ương ngạnh, Ãch ká»· và Ä'áng ghét. Chẵn bảy năm, cÃ' ta vẫn còn nhá»› Ä'ưá»ng vá» nhà ư? Hà DÄ© Thâm gá»i: - DÄ© Văn, vá» thÃ'i. DÄ© Văn kinh ngạc nhìn vẻ mặt bình thản cá»§a DÄ© Thâm: - Anh khÃ'ng Ä'ịnh Ä'ến chà o má»™t câu ư? Hay là … - CÃ' ấy từ lâu Ä'ã khÃ'ng còn tá»"n tại trong cuá»™c sá»'ng cá»§a anh â€" Giá»ng DÄ© Thâm dá»ng dưng, có vẻ như khÃ'ng có chuyện gì tháºt. DÄ© Văn thầm quan sát nét mặt DÄ© Thâm nhưng khÃ'ng tìm thấy gì hÆ¡n, Ä'oạn nói nhá»: - Äi thÃ'i anh. Nhưng cuá»'i cùng cái nhìn cá»§a DÄ© Văn vẫn vÃ' tình hướng vá» Mặc Sênh, Ä'úng lúc chị ngoảnh lại. Ãnh mắt hai ngưá»i gặp nhau, Mặc Sênh lá»™ vẻ ngạc nhiên, nụ cưá»i thoáng hiện trên mặt chị, chị bá»'i rá»'i gáºt Ä'ầu. DÄ© Văn vá»™i và ng quay Ä'ầu lại gá»i: - DÄ© Thâm… - Gì thế? - Chị ấy… - DÄ© Văn Ä'á»™t nhiên dừng lại. Trong Ä'ám ngưá»i Ä'ằng trước khÃ'ng nhìn thấy bóng dáng Mặc Sênh Ä'âu nữa. - Sao thế? â€" DÄ© Thâm há»i - KhÃ'ng, khÃ'ng có gì! â€" DÄ© Văn cúi Ä'ầu. Chỉ có Ä'iá»u vừa rá»"i cÃ' Ä'ã nhìn thấy há». Tại sao há» lại dá»... dà ng bá» qua, cá»' tình khÃ'ng nháºn nhau? Lại còn DÄ© Thâm nữa, rõ rà ng Ä'ã nhìn thấy…
*
* *
“KhÃ'ng ngá» có ngà y mình lại vá» Ä'âyâ€. Chá»§ biên há»i Mặc Sênh trong lần Ä'ầu gặp nhau: - CÃ' Triệu, vì sao cÃ' lại chá»n là m việc ở thà nh phá»' nà y? Mặc Sênh bá»-ng lúng túng khÃ'ng biết trả lá»i thế nà o. Vì sao ư? Bởi vì Ä'ây là nÆ¡i tÃ'i há»c má»™t năm Ä'ại há»c? Bởi vì nÆ¡i Ä'ây tÃ'i Ä'ã quen anh? Bởi vì nÆ¡i Ä'ây tÃ'i Ä'ã có rất nhiá»u ká»· niệm, rất nhiá»u? Lúc Ä'ầu chÃnh Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng biết, tại sao nÆ¡i Ä'ầu tiên chị nghÄ© Ä'ến sau khi vá» nước là thà nh phá»' nà y. Mãi Ä'ến hÃ'm gặp DÄ© Thâm chị má»›i hiểu. Chị muá»'n gặp lại anh, mặc dù anh Ä'ã khÃ'ng còn thuá»™c vá» chị, nhưng chị vẫn muá»'n nhìn thấy anh. Chỉ nhìn thÃ'i! - Có lẽ do tÃ'i khÃ'ng thể vá» nhà â€" Mặc Sênh nói. Chá»§ biên nhìn chị rất lâu, có vẻ ngạc nhiên. “Có thể giữ cÃ' ta là m phóng viên ảnh†â€" bà chá»§ biên thầm nghÄ©. Tuy nhiên, việc chá»§ biên quá coi trá»ng lý lịch là m việc ở nước ngoà i cá»§a chị khiến Mặc Sênh cảm thấy bất an. - Äó chỉ là má»™t tạp chà nhá» - Chị nói vá»›i bà như váºy. - CÃ' Sênh, tÃ'i biết má»™t ngưá»i Trung Quá»'c là m phóng viên ảnh ở Mỹ Ä'âu phải dá»..., nhất Ä'ịnh chị phải ưu tú hÆ¡n ngưá»i da trắng. Bá»n há» luÃ'n cho rằng ngưá»i Trung Quá»'c chúng ta khÃ'ng có gen nghệ thuáºt â€" Bà chá»§ biên tiếp tục câu chuyện. - Chị khen kiến thức sâu rá»™ng cá»§a tÃ'i ư? Kiến thức cá»§a tÃ'i rất bình thưá»ng. TÃ'i chỉ là m việc ở má»™t tá» báo nhá» cá»§a Mỹ, biết khá rõ tá» báo Ä'ó thÃ'iâ€. Mặc Sênh cưá»i Ä'áp lại lá»i khen cá»§a bà chá»§ biên, cảm giác bất an trong chị bá»-ng chá»'c tiêu tan. Việc là m váºy là ổn. Chị Ä'ược nháºn và o là m phóng viên ảnh cho tá» tạp chà phụ nữ nà y.
*
* *
Mặc Sênh vẫn Ä'ến siêu thị Ä'ó mua Ä'á»", nhưng khÃ'ng há» gặp lại há». Mãi Ä'ến má»™t hÃ'm, ngưá»i bảo vệ siêu thị gá»i chị lại: - Chị Æ¡i, má»i chị Ä'ến phòng bảo vệ má»™t lát Mặc Sênh ngạc nhiên, cảm giác có chuyện chẳng là nh. Báo chà có nhiá»u lần Ä'ăng tin nhân viên bảo vệ má»™t sá»' siêu thị cưỡng chế khám xét, tháºm chà Ä'ánh khách hà nh. Mặc Sênh nhìn anh ta vá»›i ánh mắt cảnh giác. Anh bảo vệ tá» vẻ ái ngại nói: - Xin lá»-i chị, chúng tÃ'i khÃ'ng có ý gì. Chỉ muá»'n há»i, má»™t tháng trước Ä'ây chị có Ä'ánh mất thứ gì khÃ'ng? Má»™t tháng trước mình vừa vá» nước, chẳng lẽ Ä'ánh mất thứ gì mà mình khÃ'ng biết? Chị lặng lẽ theo ngưá»i bảo vệ vá»›i má»™t chút hiếu kỳ. Äến phòng bảo vệ, anh ta Ä'ưa cho Mặc Sênh má»™t cái và da mà u Ä'en. Nhìn qua Mặc Sênh cÅ©ng biết Ä'ó khÃ'ng phải là và cá»§a mình. Chị lắc Ä'ầu nói: - Anh nhầm rá»"i, khÃ'ng phải cá»§a tÃ'i. Ngưá»i bảo vệ ngạc nhiên, há»i lại: - Chị mở ra xem. Chị Ä'ón cái vÃ, mở ra. Bên trong có bức ảnh cá»§a chị. Ngưá»i bảo vệ nói: - Ảnh cá»§a chị phải khÃ'ng? Mặc dù chị Ä'ã khác nhiá»u, nhưng tÃ'i vẫn nháºn ra. Khác rất nhiá»u, bởi vì bức ảnh chụp Mặc Sênh vừa và o Ä'ại há»c, vẫn còn Ä'ể tóc dà i tết thà nh bÃm Ä'uÃ'i san, cưá»i má»™t cách ngá»'c nghếch. Mặc Sênh trả cái và cho ngưá»i bảo vệ: - Äây khÃ'ng phải tÃ'i. Ngưá»i bảo vệ vẫn má»™t má»±c: - Ngưá»i trong ảnh khÃ'ng phải chị sao? - Äúng là tÃ'i. Nhưng cái và khÃ'ng phải cá»§a tÃ'i. - Nhưng nhất Ä'ịnh là ngưá»i quen cá»§a chị. Nà y, có khi chá»§ nhân cá»§a cái và thầm yêu chị cÅ©ng nên á»', tháºt bất ngá»! Ai bảo ngưá»i Trung Quá»'c thiếu óc liên tưởng?! - Nhưng… - Chị cầm Ä'i, cầm Ä'i. Mãi chẳng có ai Ä'ến nháºn, Ä'ể ở Ä'ây chúng tÃ'i cÅ©ng khó xá» lý. Äem ná»™p coi như xung cÃ'ng thà trả lại cho chị. Chị và chá»§ nhân cái và nhất Ä'ịnh có quan hệ vá»›i nhau. á»', mà biết Ä'âu tÃ'i chẳng tác thà nh cho má»™t cuá»™c hÃ'n nhân â€" Ngưá»i bảo vệ hình như mê phim truyá»n hình, má»™t má»±c tin và o suy diá»...n cá»§a anh ta. Má»™t tháng trước có thể DÄ© Thâm Ä'ã Ä'ánh rÆ¡i cái và và o lúc há» gặp nhau. DÄ© Thâm Ä'ánh rÆ¡i ư? Mặc Sênh mang cái và vá» nhà vá»›i suy diá»...n vẩn vÆ¡. Buổi tá»'i sau khi tắm xong, nằm trên giưá»ng, Mặc Sênh giở lại cái vÃ. Kiểu dáng Ä'Æ¡n giản, nhãn hiệu nổi tiếng, tiá»n khÃ'ng nhiá»u, hoà n toà n khÃ'ng xác Ä'ịnh Ä'ược thân pháºn cá»§a chá»§ nhân nó. Mặc Sênh tháºn trá»ng rút bức ảnh ra. Ở má»™t góc bức ảnh có mấy chữ nổi, chắc chắn Ä'ược bóc ra từ giấy nà o Ä'ó. Láºt bức ảnh, chị ngỡ ngà ng. Mặt sau có nét chữ, nét chữ phóng khoáng rắn rá»i như cà o rách giấy cá»§a anh Mặc Sênh khÃ'ng bao giá» quên. Äó là nét chữ cá»§a DÄ© Thâm. Dòng chữ viết bằng bút máy, má»±c Ä'en: My Sunshine!
*
* *
Trong má»™t thà nh phá»' phức tạp vẫn có thể sá»'ng rất Ä'Æ¡n giản. Là m việc, ăn, ngá»§, chỉ có váºy. Sau thá»i kỳ thÃch nghi ban Ä'ầu, những ngà y tiếp theo chỉ là sá»± lặp lại máy móc. - Chị Sênh, tÃ'i tìm chị khắp nÆ¡i â€" Mặc Sênh vừa bước và o tòa soạn Ä'ã nghe có ngưá»i gá»i từ xa. - Bạch hả, có chuyện gì thế? Bạch há» Lý, còn rất trẻ, cÅ©ng là phóng viên ảnh. Cáºu ta có tà i tiếp xúc vá»›i các siêu sao, siêu mẫu nên Ä'ược giao phụ trách ảnh bìa. - Vợ em sinh cháu, buổi chụp ảnh siêu mẫu Tiêu Tiêu ngà y mai chị giúp em Ä'ược khÃ'ng? Tiêu Tiêu? Mặc Sênh hÆ¡i do dá»±: - TÃ'i thì khÃ'ng có vấn Ä'á» gì. Có Ä'iá»u nghe nói tÃnh khà cá»§a cÃ' ta rất khó chịu, nếu khÃ'ng phải là ngưá»i quen chưa chắc cÃ' ta Ä'ã Ä'á»"ng ý cho chụp. Bạch Ä'ã tÃnh tá»›i chuyện nà y, anh nghÄ© má»™t lát rá»"i nói: - Thế nà y váºy, chị cứ thá» Ä'i, nếu khÃ'ng Ä'ược thì gá»i cho em. Ngà y hÃ'm sau, khi nhìn thấy ngưá»i mẫu Tiêu Tiêu nổi tiếng lạnh lùng, Mặc Sênh hoà n toà n bị bất ngá». Chị khÃ'ng biết giá»›i ngưá»i mẫu trong nước, khÃ'ng ngá» cÃ' ta lại… lại rất giá»'ng má»™t ngưá»i bạn thá»i Ä'ại há»c cá»§a chị. Nhưng bạn Ä'ại há»c cá»§a Mặc Sênh là cÃ' gái nÃ'ng thÃ'n chất phác vụng vá». Còn cÃ' ngưá»i mẫu trước mặt chị, cặp chân dà i ngá»c ngà vắt chéo nhau, Ä'á»™ng tác hút thuá»'c vừa Ä'iệu nghệ vừa quyến rÅ©. Mặc Sênh khÃ'ng dám nháºn, có lẽ chỉ là hai ngưá»i giá»'ng nhau thÃ'i. Nhưng ngưá»i Ä'ẹp Tiêu Tiêu nheo mắt nhìn Mặc Sênh, Ä'oạn sải bước chân dà i Ä'ến bên chị: - Thế nà o, khÃ'ng nháºn ra nhau à ? - Thiếu Mai ư? - Hừ, khÃ'ng phải tá»› thì ai Ä'ây â€" CÃ' ta cưá»i Ä'ắc chà - Chị Sênh, thì ra chị là ngưá»i quen cá»§a Tiêu Tiêu? Tá»'t quá! â€" Cáºu Äá»"ng Ä'i cùng vui vẻ góp chuyện - Há»"i há»c năm thứ nhất, cáºu ở giưá»ng trên, tá»› ở giưá»ng dưới. - Thá»i sinh viên ai cÅ©ng thÃch giưá»ng tầng â€" Ngưá»i quản lý cá»§a Tiêu Tiêu chen lá»i - Chẳng phải các vị Ä'ến chụp ảnh sao? Mau chụp Ä'i! â€" Tiêu Tiêu nhiệt tình giục. Thiếu Mai thay Ä'ổi những quá. Mặc Sênh vừa lấy góc chụp vừa nghÄ©. Trước á»'ng kÃnh hoà n toà n khÃ'ng phải là má»™t Thiếu Mai vụng vá» Ä'ến Ä'áng yêu. Váºy cÃ' ta là ai? Có lẽ chẳng là ai hết. Má»™t nhiếp ảnh có thể chụp Ä'ược cái thần cá»§a ngưá»i mẫu, nhưng Mặc Sênh khÃ'ng chụp Ä'ược cái thần cá»§a Tiêu Tiêu. Có lẽ chị chưa Ä'á»§ tà i, hay nói Ä'úng hÆ¡n, có lẽ ngưá»i trước á»'ng kÃnh hoà n toà n khÃ'ng có cái Ä'ó. Tiêu Tiêu rất trá»'ng rá»-ng! Má»™t sá»± trá»'ng rá»-ng Ä'ến tuyệt vá»ng. Có lẽ chÃnh sá»± trá»'ng rá»-ng nà y khiến cÃ' ta nổi như cá»"n. Chụp xong má»™t tổ hợp ảnh, Tiêu Tiêu xua tay: - HÃ'm nay chụp Ä'ến Ä'ây thÃ'i - Nhưng Tiêu Tiêu vẫn còn phải… - Ngưá»i quản lý cá»§a Tiêu Tiêu ngạc nhiên nhắc. - Äến Ä'ây thÃ'i! â€" Tiêu Tiêu kiên quyết quay sang nói vá»›i Mặc Sênh â€" Chúng mình Ä'i uá»'ng café. Lâu ngà y khÃ'ng gặp nên uá»'ng rượu má»›i phải. Tiếc rằng gần Ä'ây dạ dà y mình có vấn Ä'á», Ä'à nh uá»'ng café váºy. - á»', uá»'ng café rất tá»'t, có lẽ bạn nên uá»'ng cùng vá»›i sữa â€" Mặc Sênh khÃ'ng biết nên nói thế nà o. Có bao nhiêu, bao nhiêu chuyện cần há»i. Thá»±c sá»± khÃ'ng biết bắt Ä'ầu từ Ä'âu â€" Sức khá»e rất quan trá»ng, ăn kiêng cÅ©ng nên có Ä'iá»u Ä'á»™ - Mặc Sênh chá»n má»™t chá»§ Ä'á» ngoà i rìa nói - Xưa nay tá»› chưa bao giỠăn kiêng â€" Tiêu Tiêu ná»a cưá»i, ná»a khÃ'ng â€" Tá»› nghiện rượu! - Thiếu Mai! â€" Mặc Sênh ngạc nhiên bởi cách cÃ' ta Ä'á»'i xá» vá»›i bản thân. Chị xúc Ä'á»™ng nắm tay bạn cÅ© â€" Thiếu Mai, tại sao lại trở nên như váºy? Tiêu Tiêu theo phản xạ hất tay Mặc Sênh là m chị ngẩn ngưá»i. Cả hai im lặng, có phần lúng túng. - Cáºu thay Ä'ổi nhiá»u quá â€" Lúc lâu sau Mặc Sênh lên tiếng, vẻ xót xa. - Äúng váºy, còn nhá»› há»"i năm thứ nhất tá»› thầm yêu má»™t ngưá»i khÃ'ng? â€" Tiêu Tiêu lạnh lùng kể - Má»™t hÃ'm tá»› nói thẳng vá»›i anh ta, tá»› thÃch anh ta. Anh ta thừa nháºn nhưng khÃ'ng yêu tá»›. Sau Ä'ó, Thiếu Mai Ä'ã chết. Tá»› bây giá» là Tiêu Tiêu. Lá»i Tiêu Tiêu như khứa và o tâm can, Mặc Sênh thấy Ä'au lòng chẳng biết nói gì thêm. Lát sau, Tiêu Tiêu lại nói giá»ng mỉa mai: - Rá»'t cuá»™c cáºu vẫn khÃ'ng thay Ä'ổi. Vẫn giả bá»™ cao thượng. Vì sao bá» nước Mỹ và ng son mà vá»? Câu nói Ãt nhiá»u là m tổn thương Mặc Sênh, nhưng nghÄ© lại mình cÅ©ng có lá»-i. Năm xưa chị lẳng lặng bá» Ä'i, bảy năm bặt vÃ' âm tÃn. Chị có lá»-i vá»›i bạn bè: - Lúc Ä'ó mình Ä'i vá»™i quá… - KhÃ'ng cần nói vá»›i tá»› những cái Ä'ó â€" Tiêu Tiêu ngắt lá»i â€" Những cái Ä'ó nên nói vá»›i DÄ© Thâm. Hà DÄ© Thâm. Sao lại liên quan Ä'ến anh ta? Mặc Sênh nhá»› lại cảnh DÄ© Thâm, DÄ© Văn cặp kè bên nhau hÃ'm ở siêu thị: - Mình nghÄ© anh ta chẳng quan tâm Ä'âu - KhÃ'ng quan tâm? Cáºu tưởng ai cÅ©ng vÃ' tâm như cáºu sao? â€" Tiêu Tiêu có vẻ xúc Ä'á»™ng â€" Mấy ngà y Ä'ầu lúc cáºu mất tÃch, anh ta tìm cáºu trÃ'ng giá»'ng như má»™t ngưá»i Ä'iên. Vá» sau anh ta nhất Ä'ịnh ở lại ký túc xá chá». Kết quả anh ta chá» Ä'ược cái gì? â€" Tiêu Tiêu cau mà y â€" Kết quả là có mấy ngưá»i Ä'ến mang Ä'á»" cá»§a cáºu Ä'i. Há» bảo vá»›i anh ta cáºu Ä'ã Ä'i Mỹ, có thể khÃ'ng bao giá» trở lại. - Mặc Sênh, cáºu ác quá! â€" Tiêu Tiêu dừng lại má»™t lúc rá»"i lại tiếp â€" Tá»› khÃ'ng bao giá» quen phản ứng cá»§a DÄ© Thâm lúc Ä'ó. Anh ta có cái vẻ cá»§a má»™t ngưá»i bị rÆ¡i xuá»'ng vá»±c. Mặt tá»'i tăm tuyệt vá»ng khiến bá»n tá»› phát sợ. KhÃ'ng ngá» má»™t ngưá»i kiêu ngạo như DÄ© Thâm lại như váºy… Mặc Sênh choáng váng. “Chuyện Ä'ó có tháºt ư?†- Có lẽ anh ta thấy áy náy… - Triệu Mặc Sênh, ngưá»i bá» Ä'i Mỹ là cáºu. Cáºu má»›i phải là ngưá»i áy náy! - Thiếu Mai, cáºu khÃ'ng hiểu Ä'âu. - Tá»› có mắt, tá»› hiểu â€" Tiêu Tiêu khÃ'ng nói nữa. - Váºy ra má»i ngưá»i cho rằng mình bá» anh ta? Rõ rà ng khÃ'ng phải thế - Mặc Sênh mỉm cưá»i cay Ä'ắng. Rõ rà ng anh ta Ä'ã nói như váºy. Anh ta nói anh ta khÃ'ng muá»'n gặp chị, khÃ'ng bao giá» muá»'n nhìn thấy chị nữa. Anh ta bảo chị Ä'i Ä'i, Ä'i cà ng xa cà ng tá»'t… Rõ rà ng là anh ta! Từ biệt Tiêu Tiêu, Mặc Sênh Ä'i trên Ä'ưá»ng phá»' khi Ä'ó Ä'ã và o hạ. Lá»i Tiêu Tiêu vẫn vang bên tai: - Vá» sau anh ta ở má»™t mình mãi… Thế còn Hà DÄ© Văn? KhÃ'ng phải cÃ' ấy yêu DÄ© Thâm mãnh liệt, quyết theo Ä'uổi anh bằng Ä'ược hay sao? Rá»'t cuá»™c há» khÃ'ng ở vá»›i nhau. Váºy chuyện năm xưa là thế nà o? Vì sao DÄ© Thâm lại nói như váºy?
Mặc Sênh xòe bà n tay, bên trong có mảnh giấy viết Ä'ịa chỉ cá»§a văn phòng luáºt sư Hà DÄ© Thâm. Tiêu Tiêu chỉ nói: - Có thể cáºu cần. KhÃ'ng phải là mình Ä'ến, mà chỉ tiện Ä'ưá»ng rẽ qua. Nhưng quả tháºt Mặc Sênh Ä'ang Ä'ứng trước cá»a “Văn phòng Luáºt sư†CÃ' gái trẻ nói như ngưá»i có lá»-i: - Luáºt sư Hà khÃ'ng có ở Ä'ây, xin há»i chị có hẹn trước khÃ'ng? Mặc Sênh khÃ'ng nhá»› cảm giác cá»§a chị lúc Ä'ó là thất vá»ng hay nhẹ nhõm: - KhÃ'ng! - Váºy nếu chị có việc, tÃ'i sẽ nhắn vá»›i luáºt sư Hà , hoặc là … - CÃ' gái nhìn Ä'á»"ng há»" trên tưá»ng â€" Chị có thể chá», luáºt sư Hà cÅ©ng sắp vá». - á»' khÃ'ng, lần sau tÃ'i Ä'ến â€" Mặc Sênh Ä'i và i bước, Ä'oạn quay lại â€" Äây là và cá»§a luáºt sư Hà , nhá» cÃ' chuyển giúp. Cảm Æ¡n! Má»™t kết quả Ä'ến là hay! Vá»'n duyên má»ng chẳng trách tình khÃ'ng sâu!
*
* *
- Chị Sênh, chị thấy là m việc trong nước và ở nước ngoà i có gì khác nhau? â€" Sắp hết giá» là m việc, má»™t nhân viên cùng phòng Ä'á»™t nhiên há»i. - À â€" Mặc Sênh nhìn quanh, thấy khÃ'ng có sếp nên nói thẳng thắn â€" Lương cao hÆ¡n nhiá»u - Tiếc thế! â€" Äá»"ng nghiệp xuýt xoa - Ở bên Ä'ó chị có bị phân biệt Ä'á»'i xá» khÃ'ng? - Ãt nhiá»u cÅ©ng có - Thá»±c ra chuyện Ä'ó cÅ©ng chẳng Ä'áng quan tâm. Ngay ngưá»i HongKong cÅ©ng coi thưá»ng ngưá»i Äại lục nữa là â€" Äá»"ng nghiệp Äại Bảo vừa từ HongKong vá» xen lá»i. - Khi bản thân mình gặp phải chuyện Ä'ó mình sẽ khÃ'ng nghÄ© thoáng Ä'ược như thế Ä'âu. Má»™t lần, trước bao nhiêu Ä'á»"ng nghiệp cá»§a tÃ'i, Ã'ng chá»§ Ä'á»™t nhiên tuyên bá»' Trung Quá»'c khÃ'ng có má»™t nhà nghệ thuáºt thá»±c sá»±. TÃ'i tức lắm, chưa bao giá» cảm thấy mình Ä'Ãch thá»±c là ngưá»i Trung Quá»'c Ä'ến váºy. Ngay lúc Ä'ó tÃ'i chỉ và o mÅ©i Ã'ng ta nói: Ã'ng biết gì vá» nghệ thuáºt Trung Quá»'c? Khi ngưá»i Trung Quá»'c chúng tÃ'i là m nghệ thuáºt, khÃ'ng biết ngưá»i Mỹ các Ã'ng Ä'ang lang thang ở Ä'âu? - Có thế chứ. Rất khẳng khái! â€" Các Ä'á»"ng nghiệp vá»- tay tán thưởng khen câu Ä'á»'i Ä'áp hay tuyệt. Sau Ä'ó có ai Ä'ấy há»i: - Vá» sau vì sao chị bị sa thải? Mặc Sênh cưá»i: - Ã"ng chá»§ tuy ngạo mạn nhưng cÅ©ng khá Ä'á»™ lượng. Vá» sau, má»™t hÃ'm khÃ'ng biết Ã'ng ta lấy Ä'âu ra tá» giấy có các Ã' vuÃ'ng bảo tÃ'i viết mấy chữ Trung Quá»'c. Ã"ng ta nói muá»'n treo ở phòng khách. - Tháºt khÃ'ng? â€" Má»™t Ä'á»"ng nghiệp há»i - Chị Sênh, chữ chị có Ä'ược khÃ'ng? â€" Lại có ngưá»i há»i - TÃ'i thể hiện ngay bản lÄ©nh cá»§a Trịnh Bản Kiá»u (há»a sÄ© nổi tiếng Trung Quá»'c bởi lòng chÃnh trá»±c, tÃnh khà ngang tà ng khÃ'ng khuất phục trước thế lá»±c thá»'ng trị). Äầu tiên, tÃ'i lÃ'i nà o bút nà o nghiên Ä'ể tất lên bà n, là m ra vẻ loay hoay má»™t há»"i tÃ'i ngoáy liá»n mấy chữ. Nói thá»±c ra, nếu mấy chữ Ä'ó khÃ'ng phải chÃnh tay tÃ'i viết, tÃ'i cÅ©ng chịu khÃ'ng thể nà o Ä'á»c Ä'ược. - Chị viết chữ gì? - NhÄ© nãi man di! (Ã"ng cÅ©ng là Ä'á»" man di!) - Ọc… - Có ai Ä'ó cưá»i bắn cả trà trong miệng ra. Trong tiếng cưá»i rá»™, có ngưá»i gá»i: - Chị Sênh, có ngưá»i tìm. Mặc Sênh quay Ä'ầu, Hoa Tiên Tá». Tiểu Há»"ng, biệt hiệu Hoa Tiên Tá» te tái chạy và o, thở gấp: - Chị Sênh, ở phòng khách kia kìa. Äiển trai lắm, rất lạnh lùng, rất Ä'à n Ã'ng, thoạt nhìn Ä'ã biết ngay thuá»™c loại Ä'à n Ã'ng thà nh Ä'ạt. Chị Sênh, chị vừa vá» nước Ä'ã tăm Ä'ược Ä'ám há»i thế. Váºy mà cứ giấu tà i. Lá»i cá»§a Hoa Tiên tá» nếu tin Ä'ược có há»a là lợn cÅ©ng biết bay. Lá»i cÃ' ta Ãt nhất cÅ©ng phải trừ hao mấy phần, tháºm chà má»™t ná»a. Nhưng Mặc Sênh rất tò mò. Chị vừa vá» nước, Ä'ã quen biết ai Ä'âu. Ai có thể tìm mình chứ? Tuyệt nhiên khÃ'ng thể nghÄ© lại là anh! Nhưng ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ứng bên cá»a sổ phòng khách tòa soạn quay lưng vá» phÃa chị, chÃnh là Hà DÄ© Thâm! Nghe tiếng kẹt cá»a, anh ta quay Ä'ầu lại, ánh mắt lạnh lùng hướng vá» phÃa chị hoà n toà n lãnh Ä'ạm, khÃ'ng má»™t chút biểu cảm. Hoa Tiên Tá» khÃ'ng nói quá. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng nà y rất má»±c tuấn tú, phong thái Ä'ưá»ng hoà ng, bá»™ comple Ä'ắt tiá»n vừa vặn là m tÃ'n vóc ngưá»i cao lá»›n tuyệt Ä'ẹp, vẫn Ä'iá»m tÄ©nh tư tin như trước nhưng có gì Ä'ó xa cách khiến ngưá»i ta e ngại. Mặc Sênh khÃ'ng thể nà o mở miệng. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'iá»m tÄ©nh, cháºm rãi gáºt Ä'ầu chà o: - Triệu tiểu thư. Triệu tiểu thư? Mặc Sênh thá»±c sá»± muá»'n mỉm cưá»i nhưng khó quá: - Hà … tiên sinh Chỉ cái ghế phÃa xa, chị nói: - Má»i ngá»"i! Mặc Sênh Ä'i lấy há»™p trà , chị khÃ'ng thể bình tÄ©nh như anh. Chị cá»' che giấu xúc Ä'á»™ng cá»§a mình: - Anh uá»'ng gì? - Cảm Æ¡n, khÃ'ng cần â€" Ãnh mắt nghiêm nghị, anh ta nói â€" TÃ'i chỉ nói và i câu rá»"i Ä'i ngay. - Anh Ä'ến tìm tÃ'i, sao biết tÃ'i ở Ä'ây? Anh im lặng, lát sau má»›i nói: - Tiêu Tiêu. TÃ'i là luáºt sư cá»§a Tiêu Tiêu. - Có việc gì khÃ'ng? Khẩu khà cá»§a anh ta như toát ra hÆ¡i lạnh: - Mấy hÃ'm trước Triệu tiểu thư hạ cá»' Ä'ến văn phòng cá»§a tÃ'i, nói là sẽ quay lại. Chá» mãi khÃ'ng thấy, tÃ'i Ä'à nh thân hà nh Ä'ến thăm. Mặc Sênh ngỡ ngà ng ngẩng Ä'ầu, bắt gặp ánh mắt sáng quắc cá»§a anh ta: - Sao anh biết… - Chị khÃ'ng Ä'ể lại tên, sao anh ta biết ngưá»i Ä'ến trả cái và là chị? - Tiểu thư, tÃ'i Ä'ương nhiên có khả năng suy Ä'oán cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng â€" Anh ta nói giá»ng Ä'ầy chế nhạo. Có lẽ các luáºt sư Ä'á»u thế. “Khả năng suy Ä'oán cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ngâ€. Mặc Sênh nhìn và o bức tưá»ng trước mặt: - TÃ'i Ä'ến trả vÃ, anh nháºn Ä'ược rá»"i, cần gì phải Ä'ến Ä'ây? Mắt DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên lóe lên: - Ngoà i trả cái vÃ, cÃ' khÃ'ng còn có việc gì nữa ư? Còn có việc gì nữa ư? Mặc Sênh nói dứt khoát: - KhÃ'ng! - Rất tá»'t! â€" Mắt anh ta thoáng thất vá»ng. Anh ta bước Ä'ến trước mặt chị - Nhưng tÃ'i có việc. Anh lấy cái và Ä'ể trước mặt chị: - Trong cái và nà y vá»'n dÄ© có má»™t bức ảnh, cÃ' Triệu biết gì vá» nó khÃ'ng? ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết. Mặc Sênh cúi Ä'ầu: - Thế ư? Quả tháºt tÃ'i khÃ'ng Ä'ể ý. - Tháºt sao? Trong và nà y ngoà i tiá»n chẳng có gì nữa. Sao cÃ' Triệu biết nó là cá»§a tÃ'i? Mặc Sênh im lặng. Chị quên rằng anh là luáºt sư, luÃ'n biết tìm ra sÆ¡ hở trong lá»i nói cá»§a Ä'á»'i phương. Nếu muá»'n lừa anh ta, phải biết lượng sức mình. Anh ta hÆ¡i cúi ngưá»i, nói như nói thầm: - CÃ' có thể cho tÃ'i xin lại bức ảnh Ä'ó khÃ'ng? - Ngưá»i trong ảnh là tÃ'i, tại sao tÃ'i phải trả lại anh? - Triệu tiểu thư, tÃ'i khuyên cÃ' khÃ'ng nên tranh luáºn vấn Ä'á» quyá»n sở hữu vá»›i má»™t luáºt sư â€" DÄ© Thâm lãnh Ä'ạm nói. Mặc Sênh tức giáºn. Má»™t DÄ© Thâm như váºy chị khÃ'ng quen cÅ©ng như khÃ'ng thể Ä'á»'i phó: - Bức ảnh khÃ'ng có ở Ä'ây â€" Cuá»'i cùng chị nói - Váºy ngà y mai xin cÃ' trả cho tÃ'i - Ngà y mai tÃ'i có… - Triệu tiểu thư! â€" Hà DÄ© Thâm ngắt lá»i chị - TÃ'i nghÄ© chúng ta khÃ'ng muá»'n quấy rầy ngưá»i khác, tại sao khÃ'ng kết thúc sá»›m Ä'i? Kết thúc sá»›m ư? Mặc Sênh im lặng há»"i lâu: - Anh cần bức ảnh là m gì? - Ai biết Ä'ược! â€" Ãnh mắt DÄ© Thâm u ám â€" Có lẽ tÃ'i muá»'n có nó ở bên Ä'ể nhắc cái quá khứ xuẩn ngá»'c cá»§a tÃ'i. Xuẩn ngá»'c, Ä'úng thế, quá xuẩn ngá»'c! Váºy mà chị hằng hy vá»ng… Hà DÄ© Thâm nói giá»ng kiên quyết: - Ngà y mai tÃ'i Ä'ến lấy, nếu cÃ' báºn có thể nhá» ngưá»i khác chuyển cho tÃ'i. Tạm biệt Triệu tiểu thư. - Tá»'t Hà DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên quay Ä'ầu lại, mặt vẫn rắn Ä'anh: - Cảm Æ¡n sá»± hợp tác cá»§a cÃ'. Ngà y mai gặp lại. Mặc Sênh im lặng nhìn cái dáng cao lá»›n Ä'i xa dần. KhÃ'ng phải chị khÃ'ng hình dung cảnh tượng hai ngưá»i gặp nhau, nhưng như thế nà y quả thá»±c chị khÃ'ng há» ngá» tá»›i. Ngay má»™t chút thuáºn tình khi nói “ngà y mai gặp lại†anh ta cÅ©ng khÃ'ng có.
*
* *
Quá khứ xuẩn ngá»'c ư? Mặc Sênh Ä'ứng trước tấm gương lá»›n trong phòng ngá»§, chăm chú nhìn ngưá»i phụ nữ Ä'á»'i diện vá»›i mình trong gương. Nếu mái tóc ngắn biến thà nh những lá»n tóc Ä'uÃ'i sam, nếu là n da rám nắng trở nên trắng mịn, nếu có thể cưá»i má»™t cách thoải mái vÃ' tư… Äiá»u quan trá»ng nhất là , nếu có thể xóa Ä'i vẻ u uất chất chứa trong Ä'áy mắt, thay và o Ä'ó là vẻ ngây thÆ¡ há»c trò, chị sẽ trở thà nh Triệu Mặc Sênh má»›i quen Hà DÄ© Thâm ngà y má»›i và o Ä'ại há»c. - Hà DÄ© Thâm… Hà DÄ© Thâm… Mặc Sênh khÃ'ng rõ mình Ä'ã bám theo Hà DÄ© Thâm như thế nà o. DÄ© Thâm lại cà ng khÃ'ng biết. Äằng nà o lúc Ä'ó chị cÅ©ng là ngưá»i chạy theo anh. Cho Ä'ến má»™t hÃ'm, khÃ'ng chịu nổi, DÄ© Thâm nghiêm mặt há»i: - Triệu Mặc Sênh, tại sao cÃ' cứ bám theo tÃ'i váºy? Nếu là bây giá» chị sẽ ngượng Ä'ến chết! Tuy nhiên lúc Ä'ó chị khÃ'ng biết ngượng là gì. Chị nhướn mà y há»i: - DÄ© Thâm, anh ngá»'c hay là tÃ'i ngá»'c? á»', mà anh thÃ'ng minh như váºy, nhất Ä'ịnh là tÃ'i ngá»'c rá»"i. Sao tÃ'i lại thảm hại Ä'ến thế, bám theo ngưá»i ta mà khÃ'ng biết mình Ä'ang là m gì?! Còn nhá»› lúc Ä'ó DÄ© Thâm Ä'ã tròn mắt kinh ngạc há»"i lâu. Vá» sau nhắc lại chuyện nà y, anh có vẻ vừa buá»"n bá»±c vừa buá»"n cưá»i tuyên bá»' “ai ngá» trên Ä'á»i lại có ngưá»i mặt dà y Ä'ến thế!â€. Kết cục ngưá»i xấu hổ lại chÃnh là anh. Cho nên chà ng sinh viên Luáºt khoa sau má»™t há»"i im lặng, cuá»'i cùng Ä'ã có thể có Ä'á»'i phó Ä'ược, tuy nhiên cÅ©ng chỉ có thể lắp bắp: - TÃ'i khÃ'ng Ä'ịnh có bạn gái lúc còn Ä'ang Ä'i há»c Lúc Ä'ó Mặc Sênh ngây thÆ¡ Ä'ến mức khÃ'ng nháºn ra Ä'ó chỉ là cái cá»›, nên lại tiếp tục tấn cÃ'ng: - Váºy tÃ'i xếp hà ng trước, Ä'ợi anh tá»'t nghiệp Ä'ại há»c xem liệu Ä'ược anh ưu tiên lá»±a chá»n? Trước má»™t Ä'á»'i thá»§ ngoan cá»' Ä'ến váºy, chà ng luáºt sư tương lai Ä'à nh bó tay. Chà ng ta vá»™i chuá»"n thẳng sau khi ném lại má»™t câu: - TÃ'i phải lên lá»›p. Mặc Sênh Ä'ương nhiên khÃ'ng cam chịu thất bại, nhưng trước khi chị nghÄ© ra biện pháp tá»'t hÆ¡n thì Ä'ã nghe má»i ngưá»i bà n tán: - Hà DÄ© Thâm khoa Luáºt nghe Ä'âu má»›i có bá»". Hình như tên là Triệu Mặc Sênh, cái tên nghe là lạ… Nghe váºy, Mặc Sênh chạy như bay Ä'ến giảng Ä'ưá»ng tìm DÄ© Thâm, thanh minh: - Tin Ä'á»"n khÃ'ng phải do tÃ'i tung ra. Anh phải tin tÃ'i má»›i Ä'ược. DÄ© Thâm ngẩng Ä'ầu khá»i cuá»'n sách, mắt trong veo nhìn chị nói: - TÃ'i biết Mặc Sênh há»i lại má»™t cách ngu ngá»'c: - Sao anh biết? DÄ© Thâm trả lá»i tỉnh khÃ': - Bởi vì chÃnh tÃ'i tung ra cái tin Ä'ó! Lần nà y Ä'ến lượt Mặc Sênh im bặt. DÄ© Thâm giải thÃch: - TÃ'i nghÄ© kỹ rá»"i. Nếu ba năm sau cÃ' nhất Ä'ịnh là bạn gái cá»§a tÃ'i, váºy sao tÃ'i khÃ'ng sá»›m sá» dụng quyá»n Ä'ó cá»§a mình? Trá»i! Lúc Ä'ó… Khóe miệng cá»§a ngưá»i phụ nữ trong gương hiện lên nụ cưá»i, nhưng nụ cưá»i vẫn chưa kịp hiện lên Ä'Ã'i mắt Ä'ã lại biến mất. Mặc Sênh bước ra ngoà i ban cÃ'ng, lòng ngổn ngang. Ngước nhìn bầu trá»i sao thưa thá»›t. Ngà y mai có lẽ là má»™t ngà y nắng Ä'ẹp.
Chương 2 Chuyển biến
Mặt trá»i tụt dần vá» phÃa Tây, nắng chiá»u dà y Ä'ặc. Hà DÄ© Thâm Ä'ứng cạnh cá»a sổ phòng là m việc ở tầng mưá»i, bá»-ng cảm thấy lạ lùng tại sao hÃ'm nay mình có tâm trạng Ä'ứng ngắm ráng chiá»u. Có lẽ bởi vì ngưá»i ấy Ä'ã trở lại! Mỹ Äình Ä'ẩy cá»a bước và o, nhìn thấy DÄ© Thâm Ä'ứng cạnh cá»a sổ quay lưng vá» phÃa cÃ', ngón tay vẫn kẹp Ä'iếu thuá»'c, con ngưá»i anh có vẻ chÆ¡i vÆ¡i… ChÆ¡i vÆ¡i? Mỹ Äình khÃ'ng tin và o mắt mình, có tháºt khÃ'ng nhỉ? Tại sao lại dùng từ Ä'ó Ä'ể nói vá» luáºt sư Hà , má»™t ngưá»i vá»'n Ä'iá»m tÄ©nh, tá»± tin Ä'ến ngạo mạn? DÄ© Thâm nghe tiếng mở cá»a, quay lại há»i: - Chuyện gì thế? - À â€" Mỹ Äình bừng tỉnh, nói nhanh - Luáºt sư Hà , Ã'ng Trương phó tổng cÃ'ng ty Há»"ng Viá»...n Ä'ã Ä'ến. - Má»i Ã'ng ta và o! DÄ© Thâm dứt mạch suy nghÄ©, táºp trung và o cÃ'ng việc. Anh liếc nhìn Ä'á»"ng há»" trên tưá»ng, 5h, ngưá»i ấy vẫn chưa Ä'ến. Tiá»...n Ã'ng Trương má»™t cách khó khăn, DÄ© Thâm mệt má»i dá»±a ngưá»i và o tay ghế nhắm mắt thư giãn, Ä'á»™t nhiên má»™t bà n tay Ä'áºp bá»'p và o vai là m anh choà ng tỉnh: - Viêm hả? Sau khi tá»'t nghiệp Ä'ại há»c, DÄ© Thâm từ chá»'i là m nghiên cứu sinh, Ä'ến là m việc ở “Văn phòng luáºt sư Viêm Hướngâ€, bây giá» Ä'ã Ä'ổi thà nh “Viêm Hướng Hà â€. Hiện há» Ä'ang hợp tác vá»›i nhau, Viêm và má»™t ngưá»i bạn khác, Hướng Hằng cÅ©ng là Ä'á»"ng nghiệp, Ä'á»u là bạn há»c cÅ© cá»§a DÄ© Thâm. Hướng Hằng há»c trước anh má»™t khóa, còn Viêm Ä'ã tá»'t nghiệp trước Ä'ó khá lâu. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng cá»±c kì khÃ'i ngÃ', Ä'ưá»ng bệ Ä'ến ngá»"i Ä'á»'i diện DÄ© Thâm, hai chân vắt chéo há»i: - Äang là m gì? DÄ© Thâm khÃ'ng ngẩng Ä'ầu nói: - Là m thêm giá» - KhÃ'ng thể! - Viêm kêu lên - HÃ'm nay là ngà y nghỉ! - Ngà y nghỉ thì sao? - Ngà y nghỉ thì sao? - Viêm lắc Ä'ầu nhắc lại - Äây Ä'Ãch thá»±c là câu nói cá»§a má»™t DÄ© Thâm máu lạnh, vÃ' tình, là m việc như Ä'iên! DÄ© Thâm nheo mắt: - KhÃ'ng ngá» má»™t tu từ há»c cáºu lại giá»i Ä'ến thế. - No, no,no! - Viêm xua tay - Äấy là nháºn xét chung cá»§a hầu hết phụ nữ quen Hà DÄ© Thâm - Viêm vươn ngưá»i vá» phÃa trước - DÄ© Thâm, tÃ'i vẫn há»i cáºu, rá»'t cuá»™c cáºu Ä'á»"ng tÃnh ái hay có bệnh? “Äá»'i vá»›i con ngưá»i vÃ' duyên như váºy, nếu chấp anh ta khác nà o mình bị thần kinhâ€, DÄ© Thâm nghÄ©. Mỹ Äình bước và o Ä'ặt hai tách cà phê lên bà n, DÄ© Thâm há»i Mỹ Äình: - - HÃ'm nay cÃ' Triệu Mặc Sênh có Ä'ến khÃ'ng? Mỹ Äình nghÄ© má»™t lát, lắc Ä'ầu: - KhÃ'ng DÄ© Thâm “ừ†Ä'ể chứng tá» mình Ä'ã biết, Ä'oạn nói vá»›i Mỹ Äình: - KhÃ'ng còn việc gì nữa, cÃ' có thể nghỉ sá»›m. Mỹ Äình lắc Ä'ầu: -HÃ'm nay em khÃ'ng vá»™i. Bao giá» luáºt sư vá», có cần em mua chút gì ăn khÃ'ng? - KhÃ'ng, cảm Æ¡n! Mỹ Äình Ä'i ra khÃ'ng giấu nổi thất vá»ng. Viêm cưá»i khùng khục: - Ngưá»i Ä'ẹp Mỹ Äình rõ rà ng có ý vá»›i cáºu. Má»'i tình cÃ'ng sở, Ä'ược Ä'ấy chứ! - Ngưá»i ta là ngưá»i Ä'ứng Ä'ắn, cáºu Ä'ừng nói bừa - DÄ© Thâm cảnh báo Viêm. - Gá»- Ä'á Ä'ến thế thì chịu tháºt! - Viêm lắc Ä'ầu lẩm bẩm. DÄ© Thâm Ä'á»'i xá» vá»›i phụ nữ luÃ'n chu Ä'áo lịch sá»±, nhưng khÃ'ng bao giá» vượt quá giá»›i hạn, tuy nhiên khÃ'ng thể khÃ'ng thừa nháºn những năm vừa qua khÃ'ng biết có bao nhiêu phục nữ khổ sở bởi cái tên Hà DÄ© Thâm. CÅ©ng khÃ'ng thể trách há» tá»± chuá»'c khổ và o thân. Vá»›i cách nhìn nháºn theo kiểu Ä'à n Ã'ng cá»§a Viêm, Hà DÄ© Thâm quả tháºt là rất ưu tú. KhÃ'ng kể vẻ bá» ngoà i tuấn tú, chỉ riêng danh tiếng anh ta trong giá»›i luáºt sư mấy năm gần Ä'ây, lại thêm cái vẻ lạnh lùng rất Ä'ược phụ nữ ưa chuá»™ng cÅ©ng Ä'á»§ là m xiêu lòng bất kì ngưá»i Ä'ẹp kiêu kì nà o. - Rút cuá»™c cáºu thÃch má»™t phụ nữ như thế nà o? Bao nhiêu ngưá»i Ä'ẹp vây quanh, cáºu khÃ'ng há» rung Ä'á»™ng. Nà o là nữ doanh nghiệp nà o Ä'ó, các ngưá»i hợp tác vá»›i nhau lâu năm như váºy, lẽ nà o khÃ'ng có chút thiện cảm. HÃ'm qua gặp nhau ở tòa án, cÃ' ta lại há»i thăm cáºu Ä'ấy - Anh chà ng Viêm cà ng nói cà ng hứng khởi. DÄ© Thâm chỉ ừ hữ cho xong. Có lẽ cÅ©ng thấy ngán mà n Ä'á»™c diá»...n cá»§a mình, Viêm khÃ'ng nói nữa, nhưng lát sau cất giá»ng sÃ'i nổi: - TÃ'i biết, nhất Ä'ịnh là cÃ' em DÄ© Văn cá»§a chúng ta, xem chừng cáºu Ä'á»'i xá» vá»›i cÃ' ấy là tá»'t nhất. DÄ© Văn thưá»ng Ä'ến văn phòng luáºt sư nà y, nên Viêm khÃ'ng lạ gì cÃ'. - CÃ' ấy là em tÃ'i! - DÄ© Thâm trả lá»i khÃ'ng chút hà o hứng. - ThÃ'i Ä'i, các cáºu Ä'âu có quan hệ huyết thá»'ng - Viêm khẳng Ä'ịnh. - Äiá»u Ä'ó cÅ©ng chẳng thay Ä'ổi Ä'ược gì - Thái Ä'á»™ DÄ© Thâm vẫn thá» Æ¡, nhưng Viêm hiểu, anh ta lắc Ä'ầu tá» khÃ'ng muá»'n tiếp tục câu chuyện. Sá»± cá»' chấp cá»§a Hà DÄ© Thâm khiến Viêm khó chịu. - Luáºt sư Hà - Mỹ Äình lại bước và o, tay cầm bức thư - Vừa rá»"i có má»™t cÃ' Ä'ưa Ä'ến. DÄ© Thâm biết Ä'ó là cái gì: - Thế cÃ' ấy Ä'âu? - CÃ' ấy chỉ Ä'ể lại cái nà y rá»"i Ä'i luÃ'n. - Äi rá»"i sao? - DÄ© Thâm sa sầm mặt - Äi bao lâu rá»"i? - Chưa Ä'ến má»™t phút DÄ© Thâm khÃ'ng kịp nghÄ©, vá»› lấy chìa khóa xe và áo khoác chạy ra ngoà i. Viêm theo sau gá»i: - Cáºu Ä'i Ä'âu? Nhưng DÄ© Thâm hình như khÃ'ng nghe thấy. Ở cá»a Viêm gặp Hướng Hằng vừa từ tòa án trở vá». - Chuyện gì thế? - Hướng Hằng há»i. Hướng Hằng nhìn theo DÄ© Thâm vừa Ä'i khá»i, nói vẻ trầm tư: - Có lẽ tÃ'i biết vì sao. - Cáºu biết? Mau nói Ä'i, nói Ä'i! - Vừa rá»"i ở tầng dưới tÃ'i có gặp má»™t ngưá»i, thoạt tưởng mình nhìn nhầm, khÃ'ng ngá» Ä'úng là cÃ' ta. - Ai? Äừng có vòng vo - Viêm có vẻ sá»'t ruá»™t. - Anh thấy Hà DÄ© Thâm là ngưá»i thế nà o? - Hướng Hằng khÃ'ng trả lá»i mà quay lại há»i. - Lãnh Ä'ạm, là trÃ, khách quan - Viêm nói giá»ng phán xét. - Váºy ngưá»i Ä'ó chÃnh là sá»± khÃ'ng lãnh Ä'ạm, khÃ'ng là trÃ, khÃ'ng khách quan cá»§a anh ta! Viêm tròn mắt tò mò: - Phụ nữ ư? - Äúng, bạn gái trước Ä'ây cá»§a DÄ© Thâm - Dù khÃ'ng cùng má»™t khu nhưng cùng má»™t kà túc xá, Hướng Hằng rất hiểu tình hình cá»§a Hà DÄ© Thâm. - Bạn gái ư? - Viêm ngạc nhiên - DÄ© Thâm Ä'ã từng có bạn gái rá»"i sao? - Äúng, vá» sau cÃ' ta Ä'i Mỹ nên Ä'ã chia tay vá»›i DÄ© Thâm. - à cáºu là … - Viêm tròn mắt - Hà DÄ© Thâm bị ngưá»i ta bỠư? - Äúng váºy, hÆ¡n nữa lại khÃ'ng má»™t lá»i tạm biệt. Khi cÃ' ta Ä'i rá»"i cáºu ấy má»›i biết. Chuyện nà y há»"i ấy cả trưá»ng Ä'á»u biết, Hà DÄ© Thâm khá»'n khổ má»™t phen, uá»'ng rượu hút thuá»'c, cả trưá»ng ai chả biết. - KhÃ'ng thể có chuyện Ä'ó! - Viêm khÃ'ng thể tưởng tượng ai có thể bá» rÆ¡i Hà DÄ© Thâm - Hèn nà o cáºu ta khÃ'ng thèm Ä'ếm xỉa Ä'ến Ä'à n bà , thì ra chim sẻ sợ là n cây cong.
*
* *
Äúng và o giá» cao Ä'iểm tan tầm, Mặc Sênh khÃ'ng vá»™i vã vá» nhà , chị hòa và o dòng ngưá»i Ä'Ã'ng Ä'úc trên Ä'ưá»ng phá»'. Mãi Ä'ến vừa rá»"i, Mặc Sênh má»›i khÃ'ng thể khÃ'ng thừa nháºn, chị và DÄ© Thâm rất khác nhau. Trước Ä'ây chị khÃ'ng nhút nhát như váºy, giá» Ä'ây rõ rà ng rất muá»'n gặp anh nhưng lại khÃ'ng dám. Há»"i Ä'ó dù DÄ© Thâm lạnh nhạt Ä'ến Ä'âu chị Ä'á»u vui vẻ chạy theo anh, nhưng giá» Ä'ây chị khÃ'ng có can Ä'ảm nói dù chỉ má»™t câu. Trước Ä'ây, DÄ© Thâm từng gá»i chị Sunshine, là ánh mặt trá»i anh ta cá»± tuyệt mà khÃ'ng thể. Nhưng bây giá» má»™t chút nắng trong lòng chị cÅ©ng khÃ'ng còn, lấy gì Ä'ể chiếu cho ngưá»i khác? Má»™t chiếc BMW mà u trắng dừng Ä'á»™t ngá»™t trước mặt chị. Mặc Sênh khÃ'ng ngẩng Ä'ầu, bước tránh sang bên, nhưng Ä'á»™t ngá»™t má»™t giá»ng nói thân thuá»™c vang lên: - Lên xe Ä'i. Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu kinh ngạc, chÃnh là anh! DÄ© Thâm nhìn chị Ä'ứng sững, anh cau mà y nhắc lại: - Ở Ä'ây khÃ'ng dừng xe Ä'ược, lên xe Ä'i. Mặc Sênh chưa kịp nghÄ© chuyện gì Ä'ang xảy ra thì chiếc xe mang há» Ä'ã hòa và o dòng xe nưá»m nượp trên Ä'ưá»ng. - ThÃch ăn cÆ¡m ta hay cÆ¡m Tây? - DÄ© Thâm há»i, mắt vẫn nhìn vá» phÃa trước. - CÆ¡m ta - Chị Ä'áp theo phản xạ, nói xong má»›i thấy mình hình như mình Ä'ã lỡ lá»i. “CÆ¡m Tây cÆ¡m ta là gì, anh ta Ä'âu có ý má»i mình?!†DÄ© Thâm liếc nhìn chị: - Vẫn nhá»› cách dùng Ä'Å©a chứ? Mặc Sênh giả bá»™ khÃ'ng nháºn ra vẻ giá»...u cợt cá»§a anh, chỉ trả lá»i rà nh rá»t: - Anh Ä'ịnh má»i cÆ¡m tÃ'i ư? - CÃ' Ä'ã nhặt Ä'ược và cho tÃ'i, vá» tình vá» lý tÃ'i Ä'á»u nên cảm Æ¡n má»›i phải. - Thá»±c ra chẳng cần khách khà như váºy - Mặc Sênh nói, bá»-ng nhiên cảm thấy buá»"n. Lẽ nà o chị và DÄ© Thâm Ä'ã Ä'ến nước nói vá»›i nhau những lá»i khách khà dá»ng dưng như váºy? Bữa tá»'i ở nhà hà ng Thái Ký nổi tiếng. Mặc dù món ăn rất ngon, cảnh quan rất Ä'ẹp, thái Ä'á»™ phục vụ hoà n mỹ nhưng vẫn khÃ'ng thể cải thiện tâm trạng cá»§a Mặc Sênh. Äá»'i diện vá»›i má»™t khuÃ'n mặt lạnh tanh khÃ'ng biểu cảm, chị khÃ'ng thể nuá»'t Ä'ược. Tiếng chuÃ'ng Ä'iện thoại di Ä'á»™ng phá vỡ bầu khÃ'ng khà nặng ná» giữa hai ngưá»i. DÄ© Thâm nghe máy: - A lÃ', Ä'úng là anh Ä'ang ở nhà hà ng Thái Ký. KhÃ'ng, còn có Mặc Sênh nữa… tình cá» gặp nhau… Ä'ược rá»"i. DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên Ä'ưa Ä'iện thoại cho chị: - DÄ© Văn muá»'n nói chuyện vá»›i cÃ' Mặc Sênh bá»'i rá»'i Ä'ón Ä'iện thoại từ tay DÄ© Thâm: - A lÃ'. - A lÃ', Mặc Sênh - Giá»ng DÄ© Văn dịu dà ng xa xÃ'i. - DÄ© Văn, Ä'ã lâu khÃ'ng gặp. - Äúng, Ä'ã lâu khÃ'ng gặp. Nói xong câu Ä'ó cả hai Ä'á»u im lặng khÃ'ng biết nên nói tiếp thế nà o. Cuá»'i cùng DÄ© Văn lên tiếng trước: - Mặc Sênh, mấy năm nay sá»'ng thế nà o? - Vẫn tá»'t, thá»±c ra cÅ©ng bình thưá»ng, chẳng có gì Ä'ặc biệt - Mặc Sênh cá»' tá» ra thoải mái, khÃ'ng Ä'ể ý lúc Ä'ó DÄ© Thâm chăm chú nhìn mặt chị. - A lÃ'! Lại im lặng, DÄ© Văn nói: - Cáºu cho mình biết cách liên lạc Ä'i, chúng mình tìm chá»- nà o Ä'ó gặp nhau. - CÅ©ng Ä'ược - Mặc Sênh Ä'á»c sá»' Ä'iện thoại cầm tay cá»§a mình. - Váºy, tạm biệt. - Tạm biệt. Cúp máy xong chị trả lại cho DÄ© Thâm, nhưng anh khÃ'ng nháºn: - Ghi sá»' máy cá»§a cÃ' và o. Mặc Sênh nhìn anh, Ä'oạn cúi Ä'ầu bấm và o những chữ cái trên bà n phÃm, nhưng chị gặp khó khăn. - Anh dùng cách nà o Ä'ể nháºp chữ Hán? - Viết từng nét. - á»', vẫn khÃ'ng ghi Ä'ược - Chị ngước nhìn anh bá»'i rá»'i - Chữ Mặc ghi thế nà o? DÄ© Thâm giÆ¡ tay cầm lại máy: - Äể tÃ'i Mặc Sênh bá»'i rá»'i nhìn ngón tay thon dà i thanh tú cá»§a DÄ© Thâm lướt trên mà n hình mà u xám bạc. Và i giây sau khi ghi xong, anh bá» máy và o túi. - Ngay cả cái tên Trung Quá»'c cá»§a mình cÃ' cÅ©ng quên là m sao viết Ä'ược? - KhÃ'ng phải, máy cá»§a anh tÃ'i khÃ'ng biết dùng - Mặc Sênh giải thÃch. Anh nhìn chị, khÃ'ng nói gì. Bữa ăn tá»'i trÃ'i qua trong khÃ'ng khà nặng ná», tháºm chà kéo dà i Ä'ến lúc há» ra vá». Mặc Sênh xuá»'ng xe, quay Ä'ầu nhìn anh vẻ áy náy: - Cảm Æ¡n Ä'ã Ä'ưa vá». Anh gáºt Ä'ầu phóng xe Ä'i. Mặc Sênh Ä'ứng mãi ở Ä'ó, như khÃ'ng hiểu vừa xảy ra chuyện gì. KhÃ'ng biết chị Ä'ã Ä'ứng Ä'ó bao lâu, mãi Ä'ến khi cảm thấy ánh mắt lạ lùng cá»§a ngưá»i Ä'i Ä'ưá»ng má»›i sá»±c tỉnh, vá»™i rảo bước vá» nhà .
*
* *
- Lại Ä'i gặp Ä'á»'i tượng hả? - Mặc Sênh kêu lên. - Nói nhá» thÃ'i - Hoa Tiên Tá» lấy tay bịt miệng Mặc Sênh nhưng chị vẫn cá»' nói. Tiểu Há»"ng cảnh báo chị - KhÃ'ng Ä'ược tiết lá»™, biết khÃ'ng? Mặc Sênh gáºt Ä'ầu, cáºy bà n tay Tiên Tá» vẫn Ä'ang bịt chặt miệng mình, há»i: - Em Ä'ịnh Ä'i gặp Ä'á»'i tượng tháºt hả? - KhÃ'ng phải là em mà là chúng ta. - Sao? Sao lại thế? - Mặc Sênh nghi hoặc nhìn Tiên Tá». - Ở tòa soạn nà y chỉ có chị và em là nhiá»u tuổi nhất, khÃ'ng nhanh chóng kiếm lấy má»™t Ã'ng thì Ä'ợi Ä'ến bao giá» nữa? - CÃ' ta chạy Ä'ến láºt nhanh tá» lịch trên tưá»ng - HÃ'm nay có hai Ã'ng kÄ© sư cá»§a cÃ'ng ty Ä'ến Ä'ăng quảng cáo, hai chị em mình cùng Ä'i, vừa khéo - Em thÃch thì cứ Ä'i, chị khÃ'ng Ä'i. - Há» có hai ngưá»i, má»™t mình em là m sao Ä'á»'i phó Ä'ược. Chị Sênh, ngà y thưá»ng em rất tá»'t vá»›i chị Ä'úng khÃ'ng? HÃ'm nay em có thà nh cÃ'ng hay khÃ'ng tất cả là nhá» và o chị - Tiên Tá» nà i nỉ, giá»ng thiểu não như con chó con bị bá» rÆ¡i, có vẻ cÃ' ta hi vá»ng thá»±c lòng và o cuá»™c hẹn sắp tá»›i. - Sao em khÃ'ng hẹn riêng từng ngưá»i? - Mặc Sênh cảm thấy quan tâm thá»±c sá»±. - KhÃ'ng Ä'ược, như váºy khÃ'ng hiệu quả. Vả lại em cần chị giúp Ä'ỡ. - Chị ư? Chị giúp Ä'ược gì? - Mặc Sênh nhăn nhó, cảm thấy có lẽ khÃ'ng nên từ chá»'i. Thấy Mặc Sênh Ä'ã nhượng bá»™, Tiên Tá» lÃ'i từ trong ngăn kéo ra má»™t Ä'á»'ng Ä'á»". Mấy bá»™ tóc giả, cái mà u Ä'en, cái mà u và ng, hình thù kì dị, cả Ä'Ã'i khuyên tai to như cái vòng Ä'eo tay, lại còn bá»™ quần áo sặc sỡ. - Những cái nà y Ä'ể là m gì? - Mặc Sênh nhìn Ä'á»'ng Ä'á»" trên bà n ngạc nhiên há»i. - Äể là m cho chị xấu Ä'i, là m ná»n cho em, Ä'ể em nổi báºt lên. - Trá»i! à tưởng Ä'ến là hay! Chị là nạn nhân thứ mấy Ä'ây? - Mặc Sênh báºt cưá»i. Sắp hết giá» là m việc, Hoa Tiên Tá» kéo tay Mặc Sênh lao xuá»'ng cầu thang. Má»™t lúc sau há» má»›i xuá»'ng Ä'ược tầng má»™t, bá»-ng Hoa Tiên Tá» kêu lên: - Trá»i Æ¡i, thá»i son! Sao em có thể quên nhỉ, chị Ä'ứng Ä'ây nhá, em xuá»'ng ngay. Mặc Sênh Ä'ứng Ä'ợi ngoà i cá»a. Thình lình cảm thấy nóng ran, chị quay ngoắt lại, quả nhiên bắt gặp ánh mắt Ä'ang nhìn mình trân trá»'i. - DÄ© Thâm! Anh khẽ gáºt Ä'ầu. Tim Ä'áºp mạnh. DÄ© Thâm Ä'ến tìm mình ư? Äã má»™t tháng trÃ'i qua kể từ bữa ăn tá»'i hÃ'm Ä'ó, chị và DÄ© Thâm khÃ'ng há» liên lạc vá»›i nhau. Có phải lần nà y anh Ä'ến tìm chị? Chân chị bất giác bước vá» phÃa anh. - Sao anh lại Ä'ến Ä'ây? - TÃ'i chá» má»™t ngưá»i - DÄ© Thâm trả lá»i ngắn gá»n. - Chá»â€¦ - Biết mình lại lỡ lá»i, chị vá»™i im bặt. - DÄ© Thâm! - Cùng vá»›i tiếng nói trong trẻo, má»™t cÃ' gái mảnh khảnh, xinh Ä'ẹp xuất hiện. Mặc Sênh cảm thấy tức thở. - Ngưá»i tÃ'i chá» Ä'ã Ä'ến, tÃ'i Ä'i trước Ä'ây - DÄ© Thâm Ä'iá»m nhiên nhìn chị, Ä'oạn Ä'ến bên cÃ' gái. Hai ngưá»i sánh vai bên nhau. - Tạm biệt, tạm biệt! - Chị mấp máy mÃ'i. Mặc Sênh Ä'ứng chết lặng nhìn theo hai ngưá»i Ä'i vá» phÃa bãi Ä'á»- xe, dưá»ng như chân khÃ'ng thể nhúc nhÃch má»™t bước. Khi Tiểu Há»"ng chạy Ä'ến kéo tay lÃ'i chị Ä'i chị má»›i sá»±c tỉnh. - Äi thÃ'i, sao lại Ä'ứng ngây ra thế? Nhanh lên, kẻo lại khÃ'ng kịp, còn phải hóa trang cho chị nữa, Ä'ấy chị phải tá» vẻ chịu thiệt má»™t chút nhá, cá»' tá» vẻ cụng vá» thì cà ng hay… KhÃ'ng cần hóa trang, bá»™ dạng Mặc Sênh Ä'ã Ä'á»§ ngây ngÃ', cá» chỉ cháºm chạp, hoà n toà n có thể là m nổi báºt má»™t cÃ' Hoa Tiên Tá» nhanh nhẹn, duyên dáng.
*
* *
Anh lại Ä'ứng chá». Mặc Sênh Ä'ứng nhìn qua cá»a sổ. Hà DÄ© Thâm trang nhã gá»n gà ng trong bá»™ trang phục giản dị, quần dà i, áo sÆ¡ mi Ä'ứng Ä'ợi dưới lầu. Trong tháng nà y, cách bá»'n năm ngà y anh lại Ä'ứng chỠở chá»- cÅ©, sau Ä'ó lại cùng Ä'i vá»›i cÃ' gái xinh Ä'ẹp chị Ä'ã có lần nhìn thấy. HÃ'm nay cuá»'i tuần, anh lại Ä'ến. Trước Ä'ây chưa bao giá» anh Ä'ợi chị. - Chị Sênh, chị Sênh - Hoa Tiên Tá» lại gá»i rá»'i rÃt - HÃ'm nay là ngà y nghỉ, chị lại Ä'i vá»›i em chứ? - ÄÆ°á»£c rá»"i - Cái gì, chị có biết em Ä'ịnh Ä'i Ä'âu khÃ'ng? - Lại vẫn gặp gỡ Ä'á»'i tượng chứ gì? - Mặc Sênh chán nản nói. Thấy lần trước chị là m Ä'úng yêu cầu, Tiểu Há»"ng nhất Ä'ịnh khÃ'ng buÃ'ng, tuần nà o cÅ©ng bắt chị Ä'i là m chân gá»- cho mình. Có Ä'iá»u là m chân gá»- cho Tiên Tá» cÅ©ng rất thú vị, Ä'ằng nà o chị cÅ©ng khá»i phải quan tâm Ä'ến hình ảnh cá»§a mình, khÃ'ng cần biết ngưá»i ta có hà i lòng vá» mình khÃ'ng, mình Ä'ể lại ấn tượng thế nà o. Chỉ cần Ä'ến ăn cÆ¡m và nhìn Hoa Tiên Tá» uá»'n éo cÅ©ng thấy thú vị rá»"i. Váºy hÃ'm nay Ä'i gặp ai? Mặc Sênh lÆ¡ Ä'ãng. - Ha..ha, má»™t trang nam nhi tuấn tú, bác sÄ© ngoại khoa, ăn cÆ¡m Tây nhé, ha…ha! Äiệu bá»™ cá»§a Tiêu Há»"ng là m Mặc Sênh báºt cưá»i. Tuy nhiên cÅ©ng phải thừa nháºn cÃ' ta cÅ©ng giá»i, Ä'á»'i tượng ngà y cà ng ưu tú. Chỉ có Ä'iá»u Ä'ến giá» vẫn chưa có anh chà ng nà o chÃnh thức cắn câu, tháºt oái oăm! KhÃ'ng biết tại sao những ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ó, hoặc trở thà nh bạn cá»§a Tiên Tá» hoặc trở thà nh chá»"ng cá»§a bạn cÃ'. Hai chÃn tuổi, Hoa Tiên Tá» từng thá» tuyên bá»': chỉ cần Ä'á»'i tượng Ä'à n Ã'ng cÃ' sẽ cưới liá»n. Äể kịp vá» nhà trang Ä'iểm, Mặc Sênh ra vá» Ä'úng giá», vì váºy khÃ'ng thể tránh cuá»™c chạm trán vá»›i DÄ© Thâm ở tầng trệt. Mặc Sênh cúi Ä'ầu Ä'i qua anh, khÃ'ng ngá» Tiên Tá» lại Ä'ứng lại, giáºn dữ nhìn chằm chằm và o mặt cÃ' gái Ä'i cạnh DÄ© Thâm. - Quá Ä'áng thế là cùng! - Hoa Tiên Tá» nghiến răng nói. Mặc Sênh chưa kịp phản ứng Ä'ã bị cÃ' ta kéo Ä'ến trước mặt DÄ© Thâm và cÃ' gái. - Con há»" ly tinh, lại Ä'ịnh tán tỉnh Ä'à n Ã'ng hả? - Tiên TỠáp sát cÃ' gái, nói giá»ng Ä'e dá»a. Nhưng cÃ' ta vẫn nhá» nhẹ: - Còn cÃ' vẫn muá»'n Ä'ưa ngưá»i Ä'i cưa cẩm Ä'à n Ã'ng hả? - CÃ' ta nhìn Tiên Tá» vẻ kiêu hãnh nói tiếp - Ngưá»i ta Ä'ẹp hÆ¡n cÃ' nhiá»u, cứ chá» Ä'ấy, cả Ä'á»i cÃ' khÃ'ng kiếm Ä'ược Ä'ám nà o Ä'âu! Hai ngưá»i cà ng nói cà ng to tiếng. Mặc Sênh ngÆ¡ ngác nhìn há» khÃ'ng biết là m gì. Chị nhìn DÄ© Thâm lúng túng. DÄ© Thâm nhìn chị gáºt Ä'ầu: - Chà o Sắc mặt DÄ© Thâm rất xấu, cÅ©ng phải thÃ'i, ngưá»i tình bị mắng là há»" ly tinh, ai còn vui Ä'ược - Xin lá»-i, cÃ' ấy nóng nảy nhưng khÃ'ng có bụng dạ gì Ä'âu - Mặc Sênh bênh vá»±c Tiên Tá». Mắt DÄ© Thâm ánh lên vẻ thù háºn, giá»ng lạnh Ä'ến sắp Ä'óng băng: - CÃ' muá»'n Ä'i tìm bạn? - KhÃ'ng, à ..phải… - Mặc Sênh khÃ'ng biết nói thế nà o nên cà ng lúng túng. DÄ© Thâm lặng ngắt, mặt sắt lại, Ä'oạn bá» Ä'i. - DÄ© Thâm, chá» em vá»›i - Ngưá»i phụ nữ vừa cãi nhau vá»›i Tiên Tá» thấy DÄ© Thâm bá» Ä'i, khÃ'ng cãi nhau nữa vá»™i chạy theo anh. Lúc Ä'ó Mặc Sênh khÃ'ng có thá»i gian nghÄ© Ä'ến tâm trạng cá»§a mình, bởi vì thái Ä'á»™ cá»§a Tiên Tá» tháºt kì quặc. CÃ' ta khóc như má»™t Ä'ứa trẻ bị mắng oan. Hoa Tiên tá»! Má»™t Hoa Tiên Tá» nói cưá»i suá»'t ngà y, sao lại khóc? - Tiểu Há»"ng, khÃ'ng cãi nổi ngưá»i ta, khóc ăn vạ hả? Chán thế! - Chị khÃ'ng biết thì thÃ'i! - Tiểu Há»"ng quắc mắt - CÃ' ta Ä'ã cướp ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ầu tiên cá»§a em - À! Thì ra là tình Ä'ịch! - Mặc Sênh cưá»i, Ä'oạn vá»- vai an á»§i Tiểu Há»"ng - Trái Ä'ất mênh mÃ'ng, thiếu gì ngưá»i tá»'t. Äã váºy tá»'i nay chị em mình tìm má»™t Ä'ám tháºt cừ khÃ'i, Ä'ể cÃ' ta tức Ä'iên lên má»›i Ä'ược. - Em khÃ'ng giáºn cÃ' ta cướp mất ngưá»i cá»§a em, em giáºn bởi vì cÃ' ta Ä'ã cướp Ä'ược mà khÃ'ng biết quà trá»ng, Ä'ể anh ấy bị tại nạn, cÃ' ta bá» rÆ¡i anh ấy khi anh ấy bị gãy chân. Sao cÃ' ta có thể là m váºy? Vì sao anh ta khÃ'ng thÃch em, có phải vì em xấu hÆ¡n cÃ' ta khÃ'ng? hu hu …. Mặc Sênh hoà n toà n bất ngá», nÃn thinh khÃ'ng nói Ä'ược nữa, khÃ'ng ngá» Tiên Tá» suá»'t ngà y lóe xóe lại có tâm sá»± phức tạp như váºy, có lẽ ngưá»i bá» ngoà i cà ng xởi lởi, tâm há»"n cà ng yếu Ä'uá»'i, dá»... tổn thương. Vì chuyện Ä'ó, hai ngưá»i lần Ä'ầu Ä'ến muá»™n, Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng kịp hóa trang cho xấu Ä'i, Hoa Tiên Tá» lại Ä'ang buá»"n, khó thể hiện như má»i ngà y. Kết quả là … Hai vị bác sÄ© ngoại khoa ưu tú kia liệu có thấy hai cÃ' gái thú vị như nhau?! Äây có thể xem là trong há»a có phúc khÃ'ng? Do Ä'á»'i phương quá nhiệt tình, Ä'ầu tiên bá»'n ngưá»i Ä'i xem phim, Ä'i hát karaoke, sau lại cùng Ä'i ăn Ä'êm, chÆ¡i Ä'ến hÆ¡n mưá»i giá» má»›i vá». Nhìn thấy cá»a nhà mình, Mặc Sênh thở phà o: - Trịnh tiên sinh, Ä'ến nhà tÃ'i rá»"i, cảm Æ¡n anh Ä'ã Ä'ưa vá». Vị bác sÄ© há» Trịnh có hứng thú và má»'i quan tâm Ä'ặc biệt Ä'á»'i vá»›i bệnh tim, vẫy tay rất lịch sá»±: - Váºy thì chúc ngá»§ ngon, Triệu tiểu thư, cảm Æ¡n cá»', má»™t buổi tá»'i tuyệt vá»i - TÃ'i cÅ©ng váºy, chúc ngá»§ ngon! Mặc Sênh mỉm cưá»i mò mẫm Ä'i Ä'ến cá»a tầng bá»'n lá»'i lên phòng mình. Äá»™t nhiên má»™t bóng ngưá»i dáng cao lá»›n xuất hiên. Mặc Sênh giáºt mình, chìa khóa rÆ¡i xuá»'ng Ä'ất. - Anh… Vừa dứt lá»i chị liá»n bị Ä'Ã'i tay rắn chắc kéo mạnh, Ã'm riết và o lòng, Ä'Ã'i mÃ'i khÃ'ng há» phòng vệ cá»§a chị bất ngá» bị ép chặt, chà xát bởi Ä'Ã'i mÃ'i má»m nóng bá»ng. Những cái hÃ'n tá»›i tấp dữ dá»™i Ä'iên cuá»"ng lên mặt, lên cổ chị, dưá»ng như Ä'ang xả ná»-i tức giáºn tÃch tụ lâu ngà y. Cổ áo chị bị báºt tung. Mặc Sênh cảm thấy lạnh nÆ¡i lá»"ng ngá»±c, láºp tức thấy nóng ran bởi Ä'Ã'i mÃ'i má»m nóng bá»ng như có lá»a. Mặc Sênh khÃ'ng kịp phản ứng, Ä'ầu óc quay cuá»"ng như thấm men. KhÃ'ng khà ná»"ng nà n phảng phất mùi rượu. “Mùi rượu ư, anh uá»'ng rượu sao?†Mặc Sênh tỉnh lại, nói trong hÆ¡i thở: - DÄ© Thâm! Ngưá»i anh cứng lại, Ä'ầu anh vẫn gục và o cổ chị thở gấp. Há» cứ Ä'ứng như váºy,rất lâu anh má»›i lên tiếng, giá»ng khản Ä'ặc: - Mặc Sênh, anh thua rá»"i. “Thế là thế nà o?†- Bằng ấy năm Ä'ã trÃ'i qua, anh vẫn thua em, thua thảm bại! “Vì sao giá»ng anh nghe Ä'ắng buá»'t Ä'ến váºy?†- DÄ© Thâm, anh nói gì? Anh say phải khÃ'ng? - Mặc Sênh lo lắng há»i. Im lặng, Ä'á»™t nhiên DÄ© Thâm Ä'ẩy chị ra. Trong ánh sáng lá» má», Mặc Sênh thấy Ä'Ã'i mắt Ä'ẹp cá»§a anh Ä'ầy bất lá»±c, Ä'au Ä'á»›n như con thú bị thương, nhưng giá»ng cá»§a anh tỉnh táo lạ lùng: - Anh khÃ'ng say mà là anh Ä'iên! DÄ© Thâm quay ngưá»i biến mất, cÅ©ng mau lẹ như khi xuất hiện. Nếu khÃ'ng thấy Ä'au nhói ở mÃ'i Mặc Sênh sẽ tưởng Ä'ó là má»™t giấc mÆ¡. Nhặt chiếc chìa khóa, mở cá»a và o nhà , chị vẫn Ä'ứng ngây. Nếu khÃ'ng có tiếng chuÃ'ng Ä'iện thoại khÃ'ng biết chị còn Ä'ứng bao lâu. Nhấc máy Ä'iện thoại, giá»ng nói vui vẻ cá»§a Hoa Tiên Tá»: - Chị Sênh, tình hình bên Ä'ó thế nà o? - Thế nà o là thế nà o? - Mặc Sênh nhất thá»i khÃ'ng hiểu. - Mau nói Ä'i, anh chà ng bác sÄ© có nói gì vá»›i chị khÃ'ng? Anh ta có hẹn lần gặp sau khÃ'ng? - KhÃ'ng - Sao lại thế? - Tiểu Há»"ng gà o lên - Rõ rà ng anh ta tá» ra rất thÃch cÆ¡ mà . - Ngưá»i ta chỉ hà i lòng khi có ngưá»i ngoan ngoãn ngá»"i nghe ngưá»i ta nói vá» chuyên Ä'á» bệnh tim và tình yêu thÃ'i. Còn em? - Mặc Sênh há»i. - Anh ấy hẹn em tá»'i mai Ä'i xem phim há…há - Nụ cưá»i như xé vải cá»§a Tiểu Há»"ng vang lên từ Ä'ầu dây bên kia - Chị Sênh, bắt Ä'ầu từ ngà y mai em sẽ trở thà nh má»™t thục nữ!
Chương 3 Tiếp cáºn
Có lẽ khÃ'ng có gì khó hÆ¡n việc Hoa Tiên Tá» muá»'n là m thiếu nữ hiá»n thục. - Chị Sênh, chiếc nà y Ä'ẹp hay chiếc kia, hay là lấy chiếc nà y? Trong cá»a hiệu thá»i trang, Tiểu Há»"ng thá» hết chiếc ná» Ä'ến chiếc kia, há»i bà cá»' vấn bất Ä'ắc dÄ© Mặc Sênh. - Ừ, chiếc ấy Ä'ược Ä'ấy - Váºy hÃ'm nay em sẽ mặc cái nà y - Nét mặt Tiểu Há»"ng Ä'ang há»›n hở bá»-ng nghiêm lại - Chị Sênh, chị mất ngá»§ phải khÃ'ng? Sao má»›i sáng sá»›m Ä'ã như ngưá»i mất há»"n váºy? - KhÃ'ng có gì! - Mặc Sênh cưá»i gượng, chuyển chá»§ Ä'á» câu chuyện, chị cá»' nói giá»ng tá»± nhiên - Tiểu Há»"ng, Ä'ể trở thà nh má»™t thiếu nữ hiá»n thục, Ä'iá»u quan trá»ng khÃ'ng phải ở trang phục. - Thế thì là cái gì? - Ãnh mắt Tiểu Há»"ng nhìn Mặc Sênh nghi hoặc. - Lá»i nói, cá» chỉ - Mặc Sênh nói nghiêm túc - Và dụ, nếu ngưá»i ta há»i em thÃch nghe âm nhạc gì, em nhất Ä'ịnh khÃ'ng Ä'ược nói là thÃch nhạc hip hop. - Em khÃ'ng thÃch nghe nhạc hip hop - Tiểu Há»"ng vui vẻ - Em thÃch nhất bà i “Từng Ä'ợt sóng†cá»§a Tiểu Äá»- và A Ngưu. Lần nà y Ä'ến lượt Mặc Sênh tái mặt. Chị Ä'ã xem Ä'Ä©a hát Ä'ó. Trong Ä'ầu chị hiện lên cảnh ba ngưá»i Ä'à n Ã'ng mặc quần tắm mà u sặc sỡ Ã'm Ä'à n ghi ta chạy theo ngưá»i Ä'ẹp Jini trên bãi biển, tai nghe thấy lá»i bà i hát “Nhất là ngưá»i Ä'ẹp biến thà nh vợ, Ä'ó là mÆ¡ ước tương lai cá»§a tÃ'i…†- Khi ở bên anh ấy, nhất Ä'ịnh em khÃ'ng nên nói vá» chuyện âm nhạc - Mặc Sênh nói kiên quyết - Em có thể nói vá» các bá»™ phim. Buổi tá»'i hai ngưá»i vẫn Ä'i xem phim chứ? Nói những bá»™ phim Ä'ã xem cÅ©ng Ä'ể thể hiện phẩm hạnh, tư chất cá»§a má»™t thiếu nữ - Phim ư? - Mắt Tiểu Há»"ng sáng lên - Em thÃch nhất phim hà i Tây Du Ký có LÃ' Gia Anh Ä'óng. Phim nà y anh ta rất Ä'ẹp trai, lá»i thoại lại rất triết Lý, nhất là câu “Ngưá»i là do cha mẹ sinh ra, yêu quái là do cha mẹ yêu quái sinh raâ€. Câu nà y hà m chứa triết lý vá» luân lý, tình yêu, y há»c và cả tÃ'n giáo, Ä'úng là sá»± lý giải cao nhất cá»§a triết lý Pháºt há»c chúng sinh bình Ä'ẳng. - Tiểu Há»"ng! - Mặc Sênh cau mà y - Chị nghÄ©, Ä'i chÆ¡i vá»›i anh ấy, tá»'t nhất em khÃ'ng nên nói nhiá»u. Mãi Tiểu Há»"ng má»›i chịu buÃ'ng tha, lúc Ä'ó Ä'ã hÆ¡n hai giá» chiá»u. Mặc Sênh vá» nhà nghỉ má»™t giấc. Tỉnh dáºy thấy trá»i Ä'ã tá»'i, nhìn Ä'á»"ng há»" trên tưá»ng Ä'ã bảy rưỡi. Bụng Ä'ói cá»"n cà o, mở tá»§ lạnh thì chẳng còn gì ăn, Mặc Sênh cầm và Ä'i siêu thị. Xuá»'ng tầng hầm, vừa ngang qua bá»"n hoa trước cổng, chị bá»-ng khá»±ng lại. Bên kia Ä'ưá»ng, dưới ngá»n Ä'èn cao áp, DÄ© Thâm Ä'ứng lặng nhìn chị qua mà n sương mỠảo mà u tÃm nhạt. DÄ© Thâm! DÄ© Thâm Ä'ứng Ä'ó. HÃ'm nay anh vẫn mặc giản dị như lần trước, áo sÆ¡ mi, quần dà i, nhưng có má»™t vẻ Ä'ẹp khác thưá»ng. Trước Ä'ây chị thưá»ng say mê ngắm nhìn anh, có lúc chị buá»™t miệng: - DÄ© Thâm, vì sao anh mặc cái gì cÅ©ng Ä'ẹp? Câu trả lá»i chỉ là má»™t cái lưá»m. DÄ© Thâm! Lại là những kỉ niệm ngà y xưa! Triệu Mặc Sênh, khÃ'ng nên tá»± huyá»...n hoặc bản thân nữa, khÃ'ng nên nghÄ© nhiá»u! DÄ© Thâm tắt Ä'iếu thuá»'c hút dở tiến lại gần chị. - Có thể Ä'i vá»›i tÃ'i má»™t lát Ä'ược khÃ'ng? - ÄÆ°á»£c thÃ'i… Nhưng Ä'i Ä'âu? Hai ngưá»i im lặng Ä'i bên nhau. ÄÆ°á»£c má»™t Ä'oạn Ä'ưá»ng dà i, DÄ© Thâm vẫn chưa có ý muá»'n nói, Mặc Sênh khÃ'ng kiên nhẫn Ä'ược nữa há»i: - Chúng ta Ä'i Ä'âu Ä'ây? - Äến rá»"i! Äây là bến xe. Há» ngá»"i lên xe bus Ä'i Ä'âu? - Có tiá»n xu khÃ'ng? - Có - Mặc Sênh lục trong và mấy Ä'á»"ng tiá»n xu, cầm trong tay. - Cho tÃ'i má»™t Ä'á»"ng - DÄ© Thâm gỡ tay chị lấy má»™t Ä'á»"ng xu, trong má»™t thoáng anh nắm chặt bà n tay chị trong tay mình. Mặc Sênh ngạc nhiên ngước mắt nhìn anh, rụt tay lại, nhưng DÄ© Thâm là m như khÃ'ng có chuyện gì xảy ra. Anh Ä'ứng cạnh chị mắt nhìn vá» chiếc xe bus Ä'ang Ä'i Ä'ến. - Lên xe Ä'i. KhÃ'ng kịp há»i gì, Mặc Sênh bước theo DÄ© Thâm như má»™t cái máy. Xe bus tá»'i thứ bảy Ä'Ã'ng nghẹt, hai ngưá»i Ä'ứng cách nhau mấy hà nh khách, hÃt thở khó khăn, hoà n toà n khÃ'ng thể cá» Ä'á»™ng. Khi xe bus dừng ở bến sá»' 9, DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên vươn tay nắm tay chị kéo xuá»'ng xe, vừa Ä'i xuá»'ng anh lại bá» ngay ra, má»™t mình Ä'i vượt lên trước. Mặc Sênh nhìn cảnh váºt xung quanh, toà n những căn nhà chá»c trá»i Ä'ứng san sát: - Äây là Ä'âu? - Chị ngÆ¡ ngác há»i. DÄ© Thâm Ä'i cháºm lại quay Ä'ầu lại há»i: - KhÃ'ng nháºn ra ư? Chị cÅ©ng biết nÆ¡i nà y sao? Thà nh phá»' lá»›n như váºy, khÃ'ng phải chá»- nà o chị cÅ©ng biết. Nhưng vì sao anh lại buá»"n như váºy, giá»'ng như chị Ä'ã phạm tá»™i tà y trá»i nà o Ä'ó. Nhìn vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a chị, mắt DÄ© Thâm như tá»'i lại: - KhÃ'ng nháºn ra thì thÃ'i! Anh lặng lẽ Ä'i, Ä'ầu hÆ¡i ngoảnh lại, bước chân vừa vá»™i và ng vừa gấp gáp. Mặc Sênh khÃ'ng hiểu thế nà o, chị ngẩn ngÆ¡ nhìn con phá»' phá»"n hoa xung quanh, bá»-ng hiểu ra, Ä'ây chÃnh là con Ä'ưá»ng Bắc Äại ngà y xưa! Chẳng phải chÃnh con Ä'ưá»ng nà y chị và DÄ© Thâm Ä'ã bao lần Ä'i qua? Sao lại có thể như váºy! Äâu là dấu vết con Ä'ưá»ng á»"n à o ngà y xưa? Những ngưá»i bán hà ng rong, những quán cÆ¡m vừa ngon, vừa rẻ bên Ä'ưá»ng Ä'âu cả rá»"i? - Sau khi vá» nước cÃ' khÃ'ng quay lại chá»- nà y sao? - DÄ© Thâm ngoái Ä'ầu lại há»i giá»ng lạnh tanh. - KhÃ'ng…tÃ'i… khÃ'ng phải khÃ'ng Ä'ến, chỉ là cÃ'ng việc quá báºn “CÃ'ng việc quá báºnâ€, lý do như váºy ngay Ä'ến chị cÅ©ng cảm thấy buá»"n cưá»i. DÄ© Thâm liếc nhìn chị, mặt dá»ng dưng: -KhÃ'ng cần nói gì cả, tÃ'i hiểu “Anh ấy hiểu gì?†Mặc Sênh khÃ'ng hiểu. Há» Ä'i và o trưá»ng, ngÃ'i trưá»ng trăm năm tuổi khÃ'ng thay Ä'ổi lắm. Những cây cổ thụ, những ngÃ'i nhà cÅ© kÄ©, những sinh viên nam nữ mỉm cưá»i lướt qua há»â€¦ Cảm giác ngáºm ngùi, chua xót trong lòng chị chưa bao giá» hiện hữu rõ rệt như lúc nà y. Thì ra chị thá»±c sá»± xa cách bằng ấy năm, những gì mất liệu có còn lấy lại? Mặc Sênh dừng lại chỉ má»™t cá»a hiệu bán lẻ: - Ã", quán nà y vẫn còn, khÃ'ng biết có phải vẫn là Ä'Ã'i vợ chá»"ng ngà y xưa khÃ'ng? - KhÃ'ng! - DÄ© Thâm nói - Äổi chá»§ khác từ khi tÃ'i chưa tá»'t nghiệp. - Thế ư? - Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu cưá»i - TÃ'i Ä'i mua chút gì ăn nhé, Ä'ói lắm rá»"i. Chá»§ quán là má»™t phụ nữ trẻ, vừa dá»- con, vừa chà o há». Chị mua bánh mỳ và nước ngá»t, DÄ© Thâm còn lấy thêm má»™t lon bia. Anh trả tiá»n. Mặc Sênh nghÄ© lại trước Ä'ây DÄ© Thâm thưá»ng rất cá»' chấp trong vấn Ä'á» ai trả tiá»n, lúc Ä'ó chị còn quá trẻ. Còn ngưá»i Ä'à n Ã'ng DÄ© Thâm có lẽ rất mệt khi ở bên chị. - Anh bắt Ä'ầu uá»'ng rượu từ bao giá» váºy? - Mặc Sênh buá»™t miệng há»i. Chợt nhá»› cái hÃ'n Ä'iên cuá»"ng mang hÆ¡i rượu tá»'i hÃ'm trước, chị lúng túng cúi Ä'ầu khÃ'ng dám nhìn anh. - ChÃnh trong mấy năm Ä'ó - Anh im lặng giây lát, nói giá»ng dá»ng dưng. “Äúng thế, chÃnh trong mấy năm Ä'óâ€. - Chúng ta tìm chá»- nà o Ä'ó ngá»"i nghỉ má»™t lát Ä'i. Sân váºn Ä'á»™ng lúc 8 giá» vẫn rất Ä'Ã'ng ngưá»i chÆ¡i thể thao, phần Ä'Ã'ng là sinh viên, cÅ©ng có giáo viên có tuổi Ä'i dạo. Há» ngá»"i xuá»'ng má»™t góc sân, Mặc Sênh cưá»i nói: - Sân váºn Ä'á»™ng nà y là há»"i ức Ä'áng buá»"n nhất cá»§a tÃ'i. DÄ© Thâm cưá»i, tiếng cưá»i ngắn và khÃ' khan: - 800m, phải khÃ'ng? - Äúng váºy - Mặc Sênh ngượng nghịu thừa nháºn - Thà nh tÃch cao nhất cá»§a tÃ'i là bá»'n phút mưá»i giây 800m. Còn nhá»› há»"i Ä'ó anh nói rất tá»± tin… Chị Ä'á»™t nhiên dừng lại, DÄ© Thâm quay sang nhìn chị: - TÃ'i Ä'ã nói gì? - Anh nói: “Mặc Sênh, cÃ' chạy cháºm như váºy,sao có lúc Ä'uổi kịp tÃ'i?â€. á»', kia phải là giáo sư Chu ở khoa anh khÃ'ng? - Mặc Sênh chỉ Ã'ng già Ä'ang má»™t mình Ä'i dá»c phÃa xa. DÄ© Thâm nhìn theo tay chị: - Äể tÃ'i Ä'i xem sao. Chị nhìn anh bước Ä'i. Giáo sư Chu nhìn thấy anh vui vẻ, hai ngưá»i nói vá»›i nhau mấy câu, hình như giáo sư Chu vá»- vai DÄ© Thâm. Tóc cá»§a giáo sư má»-i ngà y má»™t thưa! Chị biết giáo sư Chu hoà n toà n do quan hệ vá»›i DÄ© Thâm. Lúc Ä'ó DÄ© Thâm báºn bịu cÃ'ng việc gia sư, ngay Mặc Sênh cÅ©ng khó gặp anh. Äể có thá»i gian bên anh, khi nà o khÃ'ng phải lên lá»›p là chị Ä'ến nghe giảng ở khoa cá»§a anh. MÃ'n hình pháp há»c cá»§a giáo sư Chu chị Ä'ã nghe hết má»™t há»c kì. Có Ä'iá»u cho Ä'ến bây giá» ngay Ä'ến kiến thức cÆ¡ bản nhất cá»§a bá»™ mÃ'n hình pháp há»c như thế nà o là vÃ' tá»™i chị cÅ©ng khÃ'ng nắm Ä'ược. KhÃ'ng như DÄ© Thâm, má»›i cùng chị Ä'i nghe mấy tiết toán há»c cao cấp, Ä'ến cuá»'i kì thi anh Ä'ã có thể giúp chị Ã'n táºp. KhÃ'ng biết DÄ© Thâm nói gì, giáo sư Chu nhìn vá» phÃa chị nheo mắt gáºt Ä'ầu, Ä'oạn vẫy tay từ biệt. Äợi anh quay lại, Mặc Sênh hiếu kì há»i: - Anh và giáo sư Ä'ã nói vá»›i nhau những gì? DÄ© Thâm Ä'áp: - TÃ'i bảo tÃ'i và má»™t ngưá»i bạn quay trở lại thăm trưá»ng - Và DÄ© Thâm quay sang nhìn chị bằng ánh mắt kì lạ - Giáo sư vẫn còn nhá»› cÃ' Ä'ấy. - Tháºt khÃ'ng? - Chị ngượng nghịu nói nhá» - Có lẽ giáo sư có ấn tượng rất sâu vá» tÃ'i. Má»™t trong những lần cùng DÄ© Thâm Ä'i nghe giảng chị Ä'ã gây ra má»™t chuyện ná»±c cưá»i. Giáo sư Chu lên lá»›p khÃ'ng bao giá» Ä'iểm danh, ngay cả gá»i sinh viên trả lá»i cÅ©ng rất tùy hứng, tiện ai thì chỉ Ä'ịnh ngưá»i Ä'ó. Có má»™t lần Mặc Sênh xúi quẩy, bị giáo sư Chu gá»i lên và Ä'ến bây giá» chị vẫn còn nhá»› câu há»i hÃ'm Ä'ó cá»§a giáo sư là gì: - Theo bạn bá»'n ngưá»i ABCD nên phán xá» thế nà o? Chị phân vân, thầm nghÄ© bá»'n nhân váºt nà y là ai, há» phạm tá»™i gì, nên xá» thế nà o? Bà i giảng cá»§a giáo sư chị Ä'âu có bá» và o tai. Bà quá chị Ä'à nh kéo áo cầu cứu DÄ© Thâm, khÃ'ng ngá» anh trả lá»i cá»™c lá»'c: - TÃ'i chẳng nghe thấy gì hết. Thì ra trước Ä'ó há» vừa cãi nhau DÄ© Thâm còn Ä'ang giáºn chị. Giáºn thì giáºn nhưng thấy chết mà khÃ'ng cứu thì quá hẹp hòi! Kết quả chị trả lá»i như má»™t cái máy: - Xá» tù giam có thá»i hạn. Cả há»™i trưá»ng cưá»i á»", có ngưá»i nà o Ä'ó nói to: - Thưa thầy cÃ' ấy khÃ'ng phải sinh viên khoa mình. - Thế ư? - Giáo sư Chu cảm Ä'á»™ng - CÃ' gái, có phải cÃ' thÃch mÃ'n hình pháp há»c khÃ'ng? Lại má»™t tráºn cưá»i rá»™: - Thưa thầy cÃ' ấy theo bạn trai Ä'i nghe giá» thÃ'i. Giáo sư Chu là ngưá»i rất vui tÃnh, Ã'ng mỉm cưá»i vui vẻ: - Thì ra là váºy, thế cÃ' ấy là bạn gái cá»§a ai? DÄ© Thâm mặt Ä'á» dừ, lúng túng Ä'ứng lên: - Cá»§a em ạ. Giáo sư Ä'ương nhiên biết Hà DÄ© Thâm, Ã'ng hà i hước nói: - Bạn Hà thế là rất phải, giáo dục gia Ä'ình thá»±c ra hết sức quan trá»ng, má»™t mình mình há»c là chưa Ä'á»§. ÄÆ°á»ng Ä'ưá»ng là bạn gái cá»§a cá» nhân luáºt há»c mà chẳng hiểu gì vá» pháp luáºt thì khÃ'ng ổn chút nà o Ä'úng khÃ'ng? Như váºy còn gì là thể diện cá»§a chà ng cá» nhân luáºt há»c tương lai. Mặc Sênh nhá»› lúc Ä'ó cả há»™i trưá»ng cưá»i nghiêng ngả. DÄ© Thâm mỉm cưá»i: - Äúng là ấn tượng rất sâu. Mặc Sênh kinh ngạc nhìn anh. “Anh ấy Ä'ang cưá»i ư?â€. Cuá»'i cùng anh Ä'ã khÃ'ng giữ bá»™ mặt sắt nữa, anh Ä'ã khÃ'ng coi chị là má»™t ngưá»i lạ nữa rá»"i. Mặc Sênh hÆ¡i ngoảnh mặt sang má»™t bên, che giấu ná»-i xúc Ä'á»™ng Ä'ang là m mặt chị Ä'á» dần lên, chị nói giá»ng thiếu tá»± nhiên: - Ai bảo lúc Ä'ó anh thấy chết mà khÃ'ng cứu? DÄ© Thâm cưá»i nhạt, khÃ'ng Ä'áp. Quả tháºt hÃ'm Ä'ó anh khÃ'ng nghe Ä'ược câu há»i cá»§a giáo sư. “Váºy ra cÃ' ấy cho rằng mình lãnh Ä'ạm Ä'ến mức Ä'ang chiến tranh vá»›i cÃ' ấy mà vẫn có tâm trạng nghe giảng?†Anh thầm nghÄ©. Nếu anh Ä'á»§ lạnh lùng, Ä'á»§ lý trÃ, thì bây giá» anh Ä'ã khÃ'ng ngá»"i Ä'ây. DÄ© Thâm buá»"n rầu nói: - Muá»™n rá»"i, tÃ'i Ä'ưa cÃ' vá». Há» vẫn Ä'i xe bus, từ chá»- xuá»'ng xe bus Ä'ến nhà Mặc Sênh hai ngưá»i vẫn Ä'i bên nhau, nhưng khÃ'ng ai nói gì. Gần Ä'ến nhà , Mặc Sênh dừng lại, quay sang anh: - Äến rá»"i. - Nhanh thế sao? - DÄ© Thâm giáºt mình, cÅ©ng dừng lại. - Tạm biệt. - Tạm biệt. Mặc Sênh Ä'i mấy bước, DÄ© Thâm vẫn Ä'ứng yên dưới ngá»n Ä'èn Ä'ưá»ng: - Anh…? Mắt anh lướt qua chị nhìn xa xăm, muá»'n nói lại thÃ'i. Cả hai lại im lặng. Lát sau DÄ© Thâm lên tiếng: - TÃ'i…TÃ'i xin lá»-i…Tá»'i hÃ'm qua… - KhÃ'ng sao - Mặc Sênh luá»'ng cuá»'ng - Tá»'i hÃ'm qua anh say mà . - Tháºt ư? - DÄ© Thâm ngáºp ngừng, giá»ng anh trở lại gá»ng giá»...u cợt mà chị quen bấy lâu. Lát sau, anh sải bước Ä'ến bên chị, áp Ä'Ã'i mÃ'i lạnh lẽo cá»§a mình và o Ä'Ã'i mÃ'i nóng rá»±c cá»§a chị, mắt anh nhìn sâu và o mắt chị. Ãnh mắt u ám, anh thầm thì: - Mặc Sênh, anh rất tỉnh. Xưa nay vẫn váºy. “Phải, anh ta luÃ'n rất tỉnh, anh ta luÃ'n nhìn mình má»™t cách tỉnh táoâ€.
*
* *
- HÃ'm nay Ä'ầu óc cáºu Ä'ể Ä'âu thế? - Lúc cả nhóm thảo luáºn vá» vụ án má»›i nháºn, Hướng Hằng Ä'á»™t nhiên nói. DÄ© Thâm ngẩng Ä'ầu nhìn Hướng Hằng: - TÃ'i cho rằng ý kiến cá»§a tÃ'i khÃ'ng tá»"i. - KhÃ'ng tá»"i, Ä'úng là khÃ'ng tá»"i. Rất hay là khác! Nhưng cáºu vẫn khÃ'ng táºp trung tư tưởng. - ThÃ'i Ä'ược! - DÄ© Thâm ném cây bút trong tay lên bà n - Cáºu muá»'n há»i gì? Hướng Hằng cưá»i: - Biết ngay mà , hèn nà o trÃ'ng cáºu giá»'ng như ngưá»i mất há»"n. CÃ' bạn há» Triệu cá»§a chúng ta Ä'ã trở vá» Ä'úng khÃ'ng? DÄ© Thâm nhướn mà y: - Sao cáºu biết? “Chẳng lẽ mình Ä'ể lá»™ Ä'ến thế?†Mặt DÄ© Thâm thoảng phá»›t há»"ng rá»"i tái Ä'i. - HÃ'm Ä'ó tÃ'i ở lầu dưới nhìn thấy hết - Hướng Hằng trầm ngâm - Hình như cÃ' ấy thay Ä'ổi khá nhiá»u. - Thay Ä'ổi nhiá»u - DÄ© Thâm im lặng. Lúc Ä'ó Viêm Ä'ẩy cá»a và o hét to: - HÃ'm nay Äoà n má»i cÆ¡m, các cáºu nhất Ä'ịnh phải Ä'i vá»›i tá»›. Äoà n Luáºt sư thà nh phá»' và văn phòng Luáºt sư Viêm Hướng Hà có quan hệ rất tá»'t. Mặc dù trong cÃ'ng việc nhiá»u lúc khÃ'ng khá»i có va chạm, nhưng quan hệ vẫn rất tá»'t. Viêm vừa giúp há» má»™t vụ án, nên có lẽ há» má»i cÆ¡m Ä'ể cảm Æ¡n. Nhưng ngưá»i trong Äoà n luáºt sư cÅ©ng khÃ'ng hẳn Ä'á»u vÃ' tư, ai chẳng biết nữ luáºt cá»§a há», ngưá»i Ä'ẹp Lý Lệ Ä'ã có tình ý vá»›i Hà DÄ© Thâm cá»§a văn phòng Viêm Hướng Hà nà y! Má»i há» Ä'i ăn chẳng qua chỉ là cái cá»›, bởi vì sách lược cá»§a Lý Lệ là mưa dầm thấm lâu. Bữa tiệc hÃ'm nay chắc thú vị lắm Ä'ây. Viêm rất hiếu kì.
*
* *
Nhà hà ng Vá»ng Nguyệt ở khu trung tâm phá»"n hoa nhất cá»§a thà nh phá»'. Mà n Ä'êm vừa buÃ'ng, thà nh phá»' bừng sáng trong ánh Ä'èn mà u rá»±c rỡ,. Rượu quá tam tuần, Viêm và các Ä'á»"ng nghiệp sÃ'i nổi hẳn lên, tiếng cưá»i nói to dần. Hướng Hằng ngá»"i cạnh cá»a sổ, tai vẫn nghe má»i ngưá»i nói chuyện, nhưng mắt khÃ'ng ngưng liếc ra ngoà i cá»a sổ. Äêm thà nh phá»' ánh sáng muÃ'n mà u, ngưá»i qua lại như nước chảy. “Có phải là …†- Ã"ng Hướng khÃ'ng uá»'ng Ä'i, nhìn gì thế? - Luáºt sư Lê ngó Ä'ầu ra ngoà i, theo ánh mắt cá»§a Hướng Hằng nhìn xuá»'ng dưới. Bên kia Ä'ưá»ng, má»™t phụ nữ cầm máy quay, hình như Ä'ang quay chÃnh ngÃ'i nhà cá»§a há» Ä'ang ngá»"i. Ngưá»i Ä'ó có mái tóc ngắn, áo sÆ¡ mi rá»™ng, mà u thẫm, quần bò, cổ còn Ä'eo lá»§ng lẳng hai chiếc máy ảnh. - Hình như Ä'ó chÃnh là kiểu cáºu thÃch, phải khÃ'ng? - Luáºt sư Lê Ä'ã ngấm hÆ¡i men, nói vá»›i Viêm giá»ng Ä'ầy phấn khÃch - KhÃ'ng nhìn rõ mặt nhưng có lẽ là sinh viên. - KhÃ'ng phải khẩu vị cá»§a cáºu ta Ä'âu - Hướng Hằng xen và o, nhưng mắt vẫn Ä'ảo vá» phÃa nhìn Ä'á»"ng nghiệp DÄ© Thâm và Lý Lệ. Lý Lệ ngá»"i sát DÄ© Thâm nói nhá» Ä'iá»u gì Ä'ó, khÃ'ng biết DÄ© Thâm nói gì mà cÃ' ta che miệng cưá»i, ánh mắt khÃ'ng rá»i DÄ© Thâm. “Nếu cÃ' ấy có mặt ở Ä'ây thì hay phải biết!â€. Hướng Hằng chợt nghÄ© rá»"i quay Ä'ầu gá»i: - DÄ© Thâm. DÄ© Thâm gáºt Ä'ầu vá»›i Lý Lệ, Ä'oạn Ä'ến bên cá»a sổ, cạnh Hướng Hằng há»i: - Có chuyện gì váºy? Hướng Hằng khÃ'ng nói, chỉ sang bên kia Ä'ưá»ng. KhÃ'ng chỉ Hà DÄ© Thâm, má»i ngưá»i Ä'á»u nhìn ra ngoà i cá»a sổ. - Chuyện gì thế nhỉ? - Ai Ä'ó há»i. DÄ© Thâm phát hiện ra ngưá»i phụ nữ lẫn trong Ä'ám ngưá»i bên kia Ä'ưá»ng Ä'ang loay hoay lấy góc quay chÃnh là Mặc Sênh. Anh Ä'ể cá»'c rượu trong tay xuá»'ng bà n nói nhanh: - Mình Ä'i ra ngoà i má»™t lát. Ngoà i Hướng Hằng vẫn còn tương Ä'á»'i tỉnh táo, những ngưá»i khác Ä'á»u chuyếnh choáng gục xuá»'ng cá»a sổ, nhưng vẫn cá»' gắng nhìn Hà DÄ© Thâm cao lá»›n nhanh nhẹn vượt qua Ä'ưá»ng. Dừng lại cạnh cá»™t Ä'èn cách ngưá»i phụ nữ Ä'ang quay phim má»™t Ä'oạn, nhưng chỉ Ä'ứng nhìn, khÃ'ng lên tiếng. CÃ' ta hình như khÃ'ng biết có ngưá»i Ä'ang theo dõi mình, nhưng bất chợt quay Ä'ầu lại, ngây ngưá»i trong giây lát, rá»"i ngáºp ngừng tiến vá» phÃa DÄ© Thâm. Hai ngưá»i nói vá»›i nhau Ä'iá»u gì Ä'ó, cả hai quay lung vá» phÃa há», nên há» Ä'ương nhiên khÃ'ng thấy mặt cÃ' ta. Sau Ä'ó… Tất cả trá»' mắt. Hà DÄ© Thâm! Hà DÄ© Thâm là m gì váºy? Tại sao lại kéo tay ngưá»i ta? Hà DÄ© Thâm! Má»™t Hà DÄ© Thâm trước nay vá»'n lạnh lùng, xa cách vá»›i phụ nữ sao lại có Ä'á»™ng tác quyết liệt như váºy! Má»i ngưá»i khÃ'ng ai bảo ai Ä'á»u quay Ä'ầu nhìn ngưá»i phụ nữ duy nhất trong bà n tiệc. Nhưng nữ luáºt sư thể hiện má»™t bản lÄ©nh Ä'áng khâm phục, nét mặt tươi rói, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch cÅ©ng quan sát nhất cá» nhất Ä'á»™ng cá»§a Hà DÄ© Thâm và cÃ' gái có dáng như má»™t sinh viên, có vẻ thÃch thú ra mặt. Có gì lạ Ä'âu! Vá»'n tưởng Hà DÄ© Thâm lạnh lùng vá»›i phụ nữ là do bản tÃnh anh ta lạnh lùng! Thì ra lúc cần anh ta cÅ©ng nóng bá»ng quyết liệt như ai. Äây quả tháºt là má»™t Ä'òn Ä'au vá»›i sá»± tÃ'n nghiêm cá»§a phụ nữ! Mặc dù bình thưá»ng Lý Lệ thưá»ng bị má»i ngưá»i châm chá»c, tuy rất tức, nhưng chưa bao giá» cÃ' bá»™c lá»™ Ä'iểm yếu cá»§a mình. Má»™t ngưá»i béo máºp tên Lý, há»i Hướng Hằng: - CÃ' ta là ai váºy? Hướng Hằng cưá»i: - Sao lại há»i tÃ'i? Phải há»i DÄ© Thâm chứ! Luáºt sư Lý báºt cưá»i: - Äừng hi vá»ng moi Ä'ược tin gì từ miệng cáºu ta. Hướng Hằng nhìn áo khoác cá»§a DÄ© Thâm vắt trên tay ghế, hất hà m nói: - Ão khoác cá»§a hắn vẫn còn ở Ä'ây, nhất Ä'ịnh hắn sẽ quay vá». Lát sau DÄ© Thâm quả nhiên quay lại, nhìn má»i ngưá»i vẻ có lá»-i, Ä'oạn quay sang luáºt sư Lý nói: - Anh Lý, tÃ'i có việc vá» trước nhé. Bữa cÆ¡m hÃ'm nay coi như luáºt sư Lý má»i. Lý còn chưa kịp nói gì, Hướng Hằng chen và o: - Cáºu Ä'i Ä'ược như váºy chẳng nể mặt má»i ngưá»i, hay là má»i Mặc Sênh Ä'ến Ä'ây. Ngưá»i cÅ© Ä'ã lâu khÃ'ng gặp - Rá»"i quay sang luáºt sư Lý - Có sao khÃ'ng anh? Lý gáºt Ä'ầu lia lịa: - ÄÆ°Æ¡ng nhiên khÃ'ng sao, có thể mang ngưá»i nhà mà . Lý Lệ nói giá»ng há»n dá»-i: - Luáºt sư Hà có bạn gái sao phải lén lút váºy, coi thưá»ng má»i ngưá»i quá thế. Mặc Sênh vẫn Ä'ứng ở bên kia Ä'ưá»ng, Ä'á»'i diện nhà hà ng Vá»ng Nguyệt, lòng băn khoăn. “Giữa mình vá»›i DÄ© Thâm rá»'t cục là quan hệ thế nà o? Bạn khÃ'ng ra bạn, ngưá»i tình khÃ'ng ra ngưá»i tình…†Còn chưa nghÄ© gì thì Ä'iện thoại reo, Ä'iện thoại cá»§a DÄ© Thâm: - TÃ'i Ä'i khÃ'ng Ä'ược… - Váºy cÅ©ng Ä'ược - Mặc Sênh thở phà o. - CÃ' Ä'ến Ä'ây nhé! Tắt máy. Anh khÃ'ng cho chị má»™t cÆ¡ há»™i thương lượng. Äà nh váºy, chị ngước nhìn tấm biển Nhà hà ng Vá»ng Nguyệt rá»"i quả quyết sang Ä'ưá»ng. DÄ© Thâm Ä'ợi chị ở cá»a. Mặc Sênh do dá»±: - TÃ'i và o có tiện khÃ'ng? - Chỉ có mấy Ä'á»"ng nghiệp, Ä'ừng ngại! “Nhưng mình xuất hiện vá»›i tư cách gì?†Câu nà y chị chưa nói ra Ä'ược. Thá»i gian gần Ä'ây DÄ© Thâm thỉnh thoảng Ä'ến tìm chị, nhưng anh cá»' tình giữ khoảng cách, vì váºy sá»± tiếp xúc thế nà y khiến chị lúng túng. “KhÃ'ng nên như thế nà y, nên cách xa anh thì hÆ¡n…†Khi cả hai bước và o, má»i ánh mắt Ä'á»u hướng và o Mặc Sênh vẫn còn rất Ä'ẹp, trang phục có phần thoải mái, tóc cắt ngắn, hÆ¡i thiếu Ä'iệu Ä'à , tuy nhiên chẳng có gì nổi trá»™i so vá»›i những ngưá»i phụ nữ xung quanh. - DÄ© Thâm. Ngưá»i Ä'ầu tiên lên tiếng là Hướng Hằng. - Triệu Mặc Sênh, cÃ' vá» sá»›m thế sao? - Anh ta mỉm cưá»i Ä'Ã'n háºu, nhưng khÃ'ng giấu Ä'ược vẻ giá»...u cợt - TÃ'i tưởng rằng cÃ' Ä'ể DÄ© Thâm khá»'n khổ chá» Ä'ợi mưá»i tám năm cÆ¡ Ä'ấy. Äúng là lá»i nói có dao, có kim trong áo. Mặc Sênh còn chưa biết trả lá»i ra sao, Ä'à nh chà o chung chung: - Hướng luáºt sư, Ä'ã lâu khÃ'ng gặp. - KhÃ'ng dám, nhưng Ä'úng là Ä'ã lâu khÃ'ng gặp - Hướng Hằng niá»m nở chìa tay cho Mặc Sênh. DÄ© Thâm giá»›i thiệu Ä'Æ¡n giản. Mặc Sênh vừa ngá»"i xuá»'ng ghế, thì nữ luáºt sư Lý Lệ Ä'i Ä'ến gần chị nói rất lịch sá»±. - Triệu tiểu thư, nghe nói DÄ© Thâm rất nổi tiếng, khÃ'ng hiểu chị Ä'ã dùng chiêu gì Ä'ể có Ä'ược anh ấy? Má»i ngưá»i hóm hỉnh Ä'ưa mắt nhìn Lý Lệ, ánh mắt Ä'ầy ẩn ý. KhÃ'ng phải nghe nói mà là táºn mắt nhìn thấy. Tất cả Ä'á»u im lặng. Hướng Hằng cau mà y, “sao há»i má»™t câu vÃ' duyên Ä'ến thế!†Thá»±c ra Lý Lệ cÅ©ng khÃ'ng có ác ý, chỉ là do thói quen thẳng thắn, do quá trình thưá»ng xuyên tiếp xúc vá»›i Ä'à n Ã'ng. Có lần Lý Lệ Ä'ã mắng má»™t Ä'á»"ng nghiệp trình Ä'á»™ non kém, vì váºy khÃ'ng nên hi vá»ng thái Ä'á»™ nhẹ nhà ng tế nhị ở cÃ'. Há»i như váºy có lẽ cÅ©ng vẫn còn tương Ä'á»'i lịch sá»±. Chỉ có Ä'iá»u Mặc Sênh khÃ'ng quen nên cảm thấy lúng túng. Hướng Hằng Ä'ịnh Ä'ỡ lá»i cho Mặc Sênh nhưng nhìn sang thấy vẻ mặt bất cần cá»§a DÄ© Thâm, nên lại thÃ'i. Thầm nghÄ© “Ngưá»i tình cá»§a ngưá»i ta bị chá»c, ngưá»i ta khÃ'ng xót, can cá»› gì mình xen và o?†Mặc Sênh thoạt Ä'ầu cÅ©ng hÆ¡i bất ngá», nhưng trấn tÄ©nh Ä'ược. Thấy má»i ngưá»i Ä'á»u im lặng, chị bá»-ng cảm thấy áy náy, có phải mình là m má»i ngưá»i khó xá»? Chị Ä'âu biết há» Ä'ang tò mò muá»'n xem trò hay, há» Ä'ang háo hức chá» Ä'ợi… Váºy là chị nói ná»a Ä'ùa, ná»a tháºt. - Thá»±c ra DÄ© Thâm rất dá»... theo Ä'uổi - Mặc Sênh cưá»i, tổng kết kinh nghiệm trước Ä'ây cá»§a mình - Quan trá»ng là phải có bá»™ mặt dà y, quyết khÃ'ng từ bá» mục tiêu, cứ gà o khóc ầm Ä© nhất Ä'ịnh anh ấy phải giÆ¡ tay hà ng. Ãnh mắt má»i ngưá»i dá»"n và o DÄ© Thâm. Chẳng lẽ anh chà ng uyên bác kiêu ngạo nà y thá»±c sá»± thÃch theo Ä'uổi như váºy? Nhưng kinh nghiệm cá»§a Mặc Sênh láºp tức bị nữ luáºt sư phản bác: - Chị khÃ'ng thấy váºy sẽ là m ảnh hưởng Ä'ến tÃ'n nghiêm cá»§a ngưá»i phụ nữ sao? - Há»"i Ä'ó quả tháºt khÃ'ng nghÄ© nhiá»u như váºy - Mặc Sênh mỉm cưá»i. - Ngưá»i Ä'à n Ã'ng có Ä'ược bằng tình cảm Ä'ó liệu có bao nhiêu tình cảm vá»›i chị? Anh ấy có hiểu khÃ'ng, có thể sau nà y anh ta sẽ chán chị, sẽ bá» chị? - Lý luáºt sư nói vá»›i vẻ Ä'ắc thắng, có vẻ cÃ' ta Ä'ang khoái trá chứng kiến kẻ tình Ä'ịch cá»§a mình bị bá» rÆ¡i. Viêm nãy giá» im lặng, Ä'á»™t nhiên ngắt lá»i Lý Lệ. Anh ta nhìn Mặc Sênh vá»›i ánh mắt láu lỉnh: - TÃ'i nhá»› ra rá»"i, bạn chÃnh là ngưá»i năm xưa Ä'ã bá» DÄ© Thâm Ä'i Mỹ, Ä'úng khÃ'ng? - Thế ư? Ngoà i Hướng Hằng, DÄ© Thâm những ngưá»i còn lại Ä'á»u tròn mắt nhìn Mặc Sênh. Thì ra Ä'ây chÃnh là ngưá»i Ä'ã bá» DÄ© Thâm? Mặc Sênh cÅ©ng bị bất ngá», chị Ä'ã bá» DÄ© Thâm ư? Tại sao? Sao lại nói váºy. Lại nữa, vì sao ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ẹp trai nà y ánh mắt nhìn chị vẻ thán phục? - KhÃ'ng, khÃ'ng phải… - Còn chá»'i ư? - Viêm sá» dụng chiến thuáºt Ä'ánh vu há»"i - Bạn Ä'ã từng Ä'i Mỹ phải khÃ'ng? - Vâng. - Trước Ä'ây bạn là bạn gái cá»§a DÄ© Thâm? - Äúng… - Thế là Ä'úng rá»"i - Viêm Ä'áºp tay xuá»'ng bà n - Chứng cứ Ä'ã rõ, tá»™i danh Ä'ã thà nh! Mặc Sênh mỉm cưá»i: -Sao? Luáºt sư các anh vẫn dá»... dà ng Ä'ịnh tá»™i cho ngưá»i khác như thế ư? Viêm Ä'ịnh nói Ä'iá»u gì Ä'ó, thì DÄ© Thâm kéo Mặc Sênh Ä'ứng dáºy: - Xin lá»-i chúng tÃ'i Ä'i trước. KhÃ'ng có ai ngăn há», tất cả im lặng lặng lẽ nhìn hai ngưá»i rá»i khá»i bà n ăn. Ra khá»i nhà hà ng, gió lạnh thá»'c và o ngưá»i, tâm trạng rá»'i bá»i. Mặc Sênh băn khoăn nhìn ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'i trước chị mấy bước, cuá»'i cùng khÃ'ng chịu Ä'ược nữa, chị lên tiếng: - DÄ© Thâm, sao anh khÃ'ng nói gì? - Nói gì? - DÄ© Thâm hÆ¡i ngoảnh mặt lại. - Há» tưởng rằng… tÃ'i bá» anh. Nhưng thá»±c sá»± khÃ'ng phải như váºy, vì sao anh khÃ'ng giải thÃch? Ngưá»i kiêu ngạo như anh sao có thể chịu Ä'ược sá»± hiểu lầm như váºy! “Giải thÃch thế nà o?†DÄ© Thâm dừng lại. Nhìn mặt anh, Mặc Sênh giáºt mình. Trong khoảnh khắc, dưới ánh sáng lá» má» cá»§a ngá»n Ä'èn cao áp, chị bá»-ng thấy con ngưá»i cao lá»›n ngạo mạn nà y sao cÃ' Ä'Æ¡n Ä'ến thế, nhưng giá»ng nói thân thuá»™c Ä'ã vang lên, nhá», trầm nhưng rà nh rá»t: -TÃ'i cÅ©ng cho là thế.
Chương 4 Sá»' pháºn
Mặc Sênh khÃ'ng hiểu, cái gì khiến DÄ© Thâm cÅ©ng cho là váºy? - Äến giá» tÃ'i vẫn hoà i nghi, khÃ'ng biết những lá»i nói năm xưa cá»§a tÃ'i có phải lý do thá»±c sá»± khiến cÃ' ra Ä'i hay khÃ'ng? - DÄ© Thâm khÃ'ng cao giá»ng, nhưng từng chữ, từng chữ nặng ngà n cân, Ä'è lên ngá»±c chị. "Sao anh lại nói như váºy? Sao anh có thể nói như váºy!" Chị vẫn nhá»› má»"n má»™t từng chi tiết cá»§a ngà y hÃ'm Ä'ó. Nghe DÄ© Văn nói váºy, chị láºp tức Ä'i tìm DÄ© Thâm Ä'ể kiểm chứng. DÄ© Thâm khÃ'ng thể lừa dá»'i chị, nếu anh thừa nháºn thì có nghÄ©a sá»± thá»±c Ä'úng là như váºy. Chị hoà n toà n tin anh, nhưng nếu anh ấy cÅ©ng thÃch DÄ© Văn thì sao? Trên Ä'ưá»ng Ä'ến chá»- DÄ© Thâm, tình huá»'ng xấu nhất mà chị có thể tưởng tượng ra chỉ là DÄ© Thâm thừa nháºn anh yêu DÄ© Văn. Chị tuyệt nhiên khÃ'ng ngá», Ä'ón mình lại là cái nhìn Ä'áng sợ, ánh mắt căm háºn và những lá»i lẽ tà n nhẫn, Ä'au Ä'á»›n như dao cứa. - Äi Ä'i, tÃ'i khÃ'ng muá»'n nhìn thấy cÃ'! Triệu Mặc Sênh, tÃ'i muá»'n mình chưa bao giá» quen cÃ'! Khẩu khà và thái Ä'á»™ tuyệt tình Ä'ó, Ä'ến giá» nghÄ© lại chị vẫn thấy Ä'ắng lòng. Tại sao bây giá» anh lại nói như váºy. Mình, chÃnh mình Ä'ã bá» rÆ¡i anh sao? - Anh có ý gì váºy? - Mặc Sênh cúi Ä'ầu nhìn Ä'ăm Ä'ăm và o Ä'Ã'i già y dưới chân mình, nói nhá». Trong Ä'ám Ä'Ã'ng Ä'ang di chuyển, hai ngưá»i dừng lại cÅ©ng Ãt nhiá»u cÅ©ng thu hút ánh mắt cá»§a những ngưá»i xung quanh. DÄ© Thâm kéo chị Ä'ến má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, buÃ'ng tay chị ra, châm thuá»'c hút. "Phải nói thế nà o vá»›i cÃ' ấy Ä'ây, nói sá»± thá»±c ư? KhÃ'ng thể!" Lát sau anh cháºm rãi lên tiếng: - HÃ'm Ä'ó cha em Ä'ến tìm tÃ'i. Liếc nhìn vẻ mặt thảng thá»'t cá»§a chị, khuÃ'n mặt thanh tú cá»§a anh dần dần hiện lên nụ cưá»i châm biếm: - KhÃ'ng ngá», Ä'úng khÃ'ng? TÃ'i cÅ©ng khÃ'ng ngá» bạn gái cá»§a tÃ'i lại là thiên kim tiểu thư cá»§a ngà i thị trưởng. Mặt Mặc Sênh trắng bệch. Thiên kim tiểu thư cá»§a ngà i thị trưởng, thá»±c là má»™t danh xưng khÃ'i hà i. Chị và DÄ© Thâm cùng là ngưá»i thà nh phá»' Y. Há»"i ấy há» còn lấy là m phấn khởi, coi Ä'iá»u Ä'ó là duyên trá»i Ä'ịnh, trá»› trêu thay bây giá» nó lại trở thà nh khoảng cách ngà n trùng. Nếu anh biết chị là con gái Ã'ng thị trưởng, nhất Ä'ịnh anh cÅ©ng biết… Mặc Sênh do dá»±: - Chuyện cá»§a cha tÃ'i, chắc anh cÅ©ng biết… - TÃ'i biết - DÄ© Thâm gáºt Ä'ầu - Triệu Thanh Nguyên tham Ã' cả vạn Ä'á»"ng tiá»n cÃ'ng quỹ, sá»± việc bại lá»™, Ä'ã tá»± sát trong tù. Sá»± kiện chấn Ä'á»™ng thà nh phá»' Y má»™t thá»i. Mặc Sênh nhắm mắt: - ThÃ'i khÃ'ng nghÄ© tá»›i chuyện Ä'ó nữa. Cha tÃ'i… Ä'ã nói gì vá»›i anh? - Mặc Sênh nói nhá» như nói thầm, mắt khÃ'ng nhìn ngưá»i Ä'á»'i diện. DÄ© Thâm cúi Ä'ầu, những lá»i nói cá»§a Ã'ng Triệu Thanh Nguyên hÃ'm Ä'ó anh vẫn nhá»› rất rõ: - Cáºu là má»™t chà ng trai ưu tú. Tiểu Sênh thÃch cáºu, tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng phản Ä'á»'i. Nếu cáºu Ä'á»"ng ý, cáºu có thể Ä'i Mỹ vá»›i Tiểu Sênh, tÃ'i sẽ giúp Ä'ỡ. Má»i giấy tá», nhà ở, trưá»ng há»c tÃ'i sẽ liên hệ, cáºu khá»i báºn tâm… Tháºt là Ä'iá»u kiện lý tưởng. Cả hai im lặng, cuá»'i cùng DÄ© Thâm nói, giá»ng trầm hẳn xuá»'ng: - TÃ'i là má»™t há»c sinh nghèo, sá»'ng bằng tiá»n há»c bổng và là m thêm. Theo em Ã'ng ấy sẽ nói gì? Mặc Sênh im lặng. Chị rất hiểu cha mình. Ngưá»i khÃ'ng có gì Ä'ể lợi dụng, Ã'ng tuyệt nhiên khÃ'ng bao giá» quan hệ. Chị hoà n toà n có thể tưởng tượng ra những lá»i cha chị có thể nói vá»›i DÄ© Thâm. Nếu khÃ'ng tại sao anh lại tà n nhẫn vá»›i chị Ä'ến như váºy? - Xin lá»-i! Thì ra là thế. - Má»i suy nghÄ© cá»§a chị vá» chuyện nà y bấy lâu váºy là sai hoà n toà n. Mặc Sênh trở nên bá»'i rá»'i. - Câu xin lá»-i vừa rá»"i cá»§a em là cho ai? Cho em hay cho cha? Nếu thay cha xin lá»-i thì hoà n toà n khÃ'ng cần thiết - DÄ© Thâm bình thản búng tà n thuá»'c lá, những Ä'á»'m lá»a bé xÃu rÆ¡i lả tả xuá»'ng Ä'ất. Mặc Sênh yếu á»›t biện há»™: - Lúc Ä'ó… lúc Ä'ó, quả thá»±c tÃ'i khÃ'ng biết… - Sao em khÃ'ng há»i thẳng tÃ'i? - Anh Ä'á»™t nhiên ngước nhìn chị, mắt lóe sáng. Giá»ng cá»§a DÄ© Thâm âm u như từ Ä'ịa ngục vá»ng vá»: - Em cÅ©ng chẳng thèm há»i lại, Ä'ã vá»™i xá» tÃ'i án tá» hình. Triệu Mặc Sênh, em thá» nghÄ© xem, tÃ'i Ä'ã háºn em thế nà o trong suá»'t những năm qua? “Háºn ư?†Mặc Sênh kinh hoà ng lùi lại, nhưng khÃ'ng ra khá»i phạm vi tầm tay cá»§a DÄ© Thâm, cánh tay bị nắm chặt, mạnh Ä'ến ná»-i chị tưởng xương mình bị bóp nát. - TÃ'i chưa bao giá» gây sá»± vá»›i em, tại sao em gây sá»± vá»›i tÃ'i? Äã gây sá»± rá»"i sao lại bá» chạy giữa chừng? - DÄ© Thâm nói như rên lên, tuyệt vá»ng. Äến ná»-i ngay câu “Xin lá»-i†Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng dám nói. Chị nhắm mắt má»™t cách vÃ' thức khÃ'ng dám nhìn anh. - Bây giá» tÃ'i muá»'n há»i em - DÄ© Thâm dần bình tÄ©nh lại, ánh mắt nhìn chị như thiêu Ä'á»'t - Nếu há»"i Ä'ó em biết tất cả, em có ra Ä'i khÃ'ng? “Chị có ra Ä'i khÃ'ng?†Mặc Sênh sững ngưá»i, khÃ'ng ngá» DÄ© Thâm lại há»i như váºy. Nếu là bảy năm trước, nhất Ä'ịnh chị sẽ Ä'áp khÃ'ng do dá»± là “KhÃ'ngâ€. Há»"i Ä'ó chị Ä'i Mỹ chỉ nghÄ© Ä'Æ¡n thuần là chạy trá»'n, mong thoát khá»i Ä'au khổ trong tình yêu. Nhưng bây giá» thì sao? Bây giá», chị Ä'ã hiểu má»i chuyện cá»§a bảy năm trước là má»™t cuá»™c Ä'à o tẩu do cha chị vạch ra, nếu khÃ'ng, trong mấy ngà y là m sao Ã'ng có thể hoà n tất má»i thá»§ tục xuất cảnh cho con gái? Nếu khÃ'ng tại sao má»i cÃ'ng việc cá»§a chị ở Mỹ Ä'á»u Ä'ã Ä'ược sắp xếp trong khi chị khÃ'ng hay biết gì. KhÃ'ng còn nghi ngá» gì nữa, nếu năm xưa chị khÃ'ng muá»'n Ä'i cÅ©ng sẽ bị áp tải lên máy bay. Mặc Sênh cúi Ä'ầu: - Xin lá»-i. Lại im lặng, cuá»'i cùng vẫn là DÄ© Thâm nói trước: - Váºy bây giá» thì sao? - Bây giá» cái gì? - Mặc Sênh khÃ'ng hiểu. - Bây giá» em có muá»'n cùng tÃ'i khÃ'ng? - DÄ© Thâm nói thẳng. Thế giá»›i xung quanh Ä'á»™t nhiên trở nên yên tÄ©nh, Mặc Sênh kinh ngạc nhìn DÄ© Thâm, chỉ thấy tim Ä'áºp thình thịch. - TÃ'i khÃ'ng muá»'n lãng phà thá»i gian trong chuyện nà y, cÅ©ng khÃ'ng có hứng là m quen lại từ Ä'ầu. Như má»™t ngưá»i kinh doanh tình cảm, cho nên em là phù hợp nhất, khÃ'ng phải thế sao? - Tháºt ư? - Mặc Sênh lặng ngưá»i, lòng chị má»-i lúc thêm se lại. Bởi vì quen nhau, bởi vì phù hợp? Nhưng DÄ© Thâm, anh có thá»±c sá»± hiểu Triệu Mặc Sênh Ä'ứng trước mặt anh khÃ'ng? Ngưá»i mà ngay bản thân cÃ' ta có lúc cảm thấy xa lại vá»›i chÃnh mình…? Nhưng Ä'iá»u Ä'ó khÃ'ng còn quan trá»ng nữa. Chị khÃ'ng còn sức chạy theo má»™t trái tim nữa, khÃ'ng muá»'n chạy theo má»™t tình cảm có nguy cÆ¡ tiêu tan, khÃ'ng muá»'n lần thứ hai chịu Ä'á»±ng cái âm thanh khiến cả thế giá»›i bá»-ng sụp Ä'ổ dưới chân. Cho nên… - Hà DÄ© Thâm, xin lá»-i! Hãy tha thứ cho sá»± yếu Ä'uá»'i cá»§a em. Nhưng có má»™t Ä'iá»u chÃnh em cÅ©ng khÃ'ng ngá», thì ra ngay cả anh cÅ©ng khÃ'ng mang lại sức mạnh cho em nữa. - Tại sao cÃ' ta có thể tức thá»i từ chá»'i như váºy - DÄ© Thâm nói má»™t cách nặng nhá»c - Em khÃ'ng cần trả lá»i anh nhanh như váºy, em… Chị nhẹ nhà ng ngắt lá»i anh: - Em Ä'ã kết hÃ'n rá»"i. Nghẹn lá»i, sững ngưá»i, DÄ© Thâm kinh hãi nhìn chị, nói dằn từng chữ: - Em… em nói gì, Mặc Sênh? Mặc Sênh nhìn bóng mình ngả trên Ä'ất. nhắc lại: - Em Ä'ã kết hÃ'n rá»"i, ba năm trước, ở Mỹ. Mặt DÄ© Thâm sạm lại, hÆ¡i thở cá»§a anh có thể là m cho khÃ'ng khà xung quanh Ä'óng băng, anh quắc mắt nhìn chị, dưá»ng như muá»'n bóp chết chị. Nhiá»u phút trÃ'i qua, cuá»'i cùng má»™t tiếng cưá»i khÃ' khá»'c và giá»ng nói lạnh ngưá»i: - Triệu Mặc Sênh, có lẽ tÃ'i Ä'ã Ä'iên nên má»›i dà y vò em thế nà y.
*
* *
Ngà y tháng cứ thế trÃ'i qua, hÃ'm nay xem thÃ'ng báo nghỉ lá»... Quá»'c Khánh Ä'ăng trên báo, Mặc Sênh má»›i phát hiện thì ra Ä'ã cuá»'i tháng chÃn. Cả mùa hè váºy là Ä'ã trÃ'i qua. Cà ng gần Ä'ến ngà y Quá»'c Khánh, khÃ'ng khà là m việc ở tòa soạn cà ng uể oải. Ngà y 30 tháng 9, hết giá» là m việc, Tiểu Há»"ng há»i Mặc Sênh: - Chị Sênh, nghỉ lá»... bảy ngà y chị Ä'ịnh thế nà o? - Chị chưa nghÄ© Ä'ến - Mặc Sênh Ä'ang sắp xếp lại những bức ảnh trên bà n. - Sao lại chưa nghÄ© Ä'ến? Còn em, ngay từ ngà y 1 tháng 6 em Ä'ã bắt Ä'ầu nghÄ© má»"ng 1 tháng 10 rá»"i. Câu nói cá»§a Tiểu Há»"ng là m Mặc Sênh báºt cưá»i, chị buá»™t miệng há»i: - Sao năm nay nghỉ dà i như váºy? - Năm nà o chả thế - Tiểu Há»"ng nói - Nà y, có lẽ chị sá»'ng ở nước ngoà i quá lâu nên khÃ'ng biết, chế Ä'á»™ nghỉ quá»'c khánh bảy ngà y Ä'ã Ä'ược thá»±c hiện mấy năm nay rá»"i. Năm nay em Ä'ịnh Ä'i du lịch Ä'ến cá»' Ä'Ã' Phong Phượng, chị có muá»'n Ä'i cùng khÃ'ng? Nhìn vẻ say sưa cá»§a Tiểu Há»"ng, chắc chắn là Ä'i cùng vá»›i anh chà ng bác sÄ©. Mặc Sênh nghẹo Ä'ầu cưá»i: - Äịnh Ä'ể chị theo Ä'ể chụp ảnh cho hai ngưá»i chứ gì? Tiá»n cÃ'ng cao lắm Ä'ấy. - Chao! Chị tháºt Ä'áng ghét! - Tiểu Há»"ng xấu hổ Ä'á» mặt, láºp tức nháºn ra Mặc Sênh dù Ä'ang vừa nói, vừa cưá»i vá»›i mình Ä'ã trở nên Ä'ăm chiêu. TrÃ'ng chị vừa u uẩn, vừa phiêu diêu. Tiểu Há»"ng Ä'ến bên rụt rè kéo áo Mặc Sênh: - Chị Sênh, chị sao thế? Dạo nà y, chị cứ là lạ thế nà o ấy. - Thế ư? Chị khÃ'ng sao? - Mặc Sênh sá»±c tỉnh - Chả là chị Ä'ang nghÄ©, bá»-ng dưng có nhiá»u ngà y nghỉ như váºy, khÃ'ng biết sẽ là m gì. Sau giá» là m việc vẫn khÃ'ng biết mình nên Ä'i Ä'âu là m gì. Sắp Ä'ến ngà y lá»..., Ä'ưá»ng phá»' Ä'Ã'ng Ä'úc hẳn lên, các cá»a hiệu trang hoà ng như má»›i. Mặc Sênh Ä'i bá»™ men theo những Ã' cá»a kÃnh lá»™ng lẫy, thỉnh thoảng dừng lại mua Ãt Ä'á»", rá»"i lại tiếp tục Ä'i, cứ Ä'i khÃ'ng mục Ä'Ãch. Äến khi nhìn thấy chiếc cổng quen thuá»™c má»›i nháºn ra mình Ä'ứng trước ngÃ'i trưá»ng cÅ©. Phát hiện nà y là m chị giáºt mình, từ chá»- là m Ä'ến Ä'ây chị Ä'ã Ä'i bá»™ gần ná»a thà nh phá»'. Cổng trưởng rất Ä'Ã'ng ngưá»i, toà n là sinh viên Ä'eo hà nh lý, mặt mà y há»›n hở như trẻ nhá». Mặc Sênh sá»±c nhá»› thá»i sinh viên, và o những ngà y nghỉ chị cÅ©ng vui như váºy, bây giá» nghÄ© lại giá»'ng như má»™t giấc mÆ¡. Äút tay và o túi áo khoác, má»™t mình Ä'i dưới tán cây, lòng chị khÃ'ng còn xúc Ä'á»™ng như lần cùng Ä'ến vá»›i DÄ© Thâm, chỉ thỉnh thoảng thấy nÃ'n nao. Thầm nghÄ©, cuá»™c Ä'á»i mình hình như Ä'ã sai sau khi bước chân khá»i ngÃ'i trưá»ng nà y. Nhưng sá»± thể Ä'ã váºy, chặng Ä'ưá»ng còn lại Ä'i tiếp thế nà o Ä'ây? - Bây giá» em có muá»'n cùng tÃ'i khÃ'ng? - Lá»i cá»§a DÄ© Thâm lại vang lên bên tai. Mặc Sênh Ä'ứng lại, nhắm mắt tá»± trấn tÄ©nh. Trở vá» bên anh, Ä'ó là Ä'iá»u chị Ä'ã bao lâu nghÄ© Ä'ến. Khi ở nước ngoà i, có những lúc thẫn thá» má»™t mình, chị bắt Ä'ầu mÆ¡ má»™ng ngà y gặp lại DÄ© Thâm, hai ngưá»i hạnh phúc bên nhau. Äó là mong má»i duy nhất cá»§a chị trong những ngà y cÃ' Ä'Æ¡n Ä'ằng Ä'ẵng. Má»i sức mạnh và sá»± kiên nhẫn cá»§a chị Ä'á»u có Ä'ược từ những tưởng tượng hạnh phúc Ä'ó. Tuy nhiên sau khi vá» nước, khi DÄ© Thâm có thể biến ước mÆ¡ cá»§a chị thà nh hiện thá»±c thì chị lại lùi bước. Trong kà ức cá»§a chị, chị và DÄ© Thâm Ä'á»u khÃ'ng còn là những sinh viên Ä'Æ¡n thuần nữa. Vết rạn nứt bảy năm xa cách luÃ'n nhắc há» những tổn thương Ä'ó, có lẽ chỉ là vết nứt nhá» nhưng Ä'au Ä'á»›n vÃ' cùng. Bởi vì quá Ä'ể ý nên khÃ'ng chịu Ä'ược! Giữa há» thá»±c ra Ä'ã Ä'ược Ä'ịnh sẵn từ bảy năm trước. Chị lại tình cá» Ä'ến sân váºn Ä'á»™ng. Trên sân có rất nhiá»u ngưá»i Ä'ang chạy bá»™ men theo những Ä'ưá»ng Ä'ua. “KhÃ'ng biết bây giá» 800m mình chạy hết bao nhiêu thá»i gian?†Mặc Sênh khom mình chui qua lan can, Ä'i Ä'ến Ä'ưá»ng Ä'ua, vạch ra cái vạch xuất phát, miệng thầm Ä'ếm má»™t… hai… ba… Chị bắt Ä'ầu chạy. Mắt nhắm lại, lao mình và o gió lạnh, cuá»'i cùng chị cÅ©ng Ä'ến vạch xuất phát ban Ä'ầu. “4 phút 25 giây, quá cháºm!†Chị tá»± gõ và o Ä'ầu mình. - Còn cháºm hÆ¡n hÃ'm qua - Chị buá»"n rầu lẩm bẩm, Ä'oạn ngẩng Ä'ầu tinh nghịch nhìn anh - DÄ© Thâm, hay là hÃ'm thi chạy anh chạy trước, em Ä'uổi theo như váºy chắc chắn em sẽ chạy nhanh hÆ¡n! - Chị nÅ©ng nịu. Bị DÄ© Thâm lưá»m, Mặc Sênh cảm thấy mất hứng. Lẽ ra chị phải Ä'ược thưởng má»›i Ä'úng, dù sao Ä'ấy cÅ©ng là má»™t chá»§ ý tá»'t lại rất lãng mạn nữa: - Hay là treo trước mắt em bức ảnh cá»§a anh… - Mặc Sênh, cÃ' Ä'úng là khÃ'ng biết ngượng! - Cuá»'i cùng DÄ© Thâm phát cáu, tuy nhiên nói xong tai anh Ä'á» dần lên. Mỉm cưá»i, chị mở mắt, vạch Ä'Ãch hoà n toà n trá»'ng khÃ'ng… Ná»-i buá»"n áºp Ä'ến, má»-i lúc má»™t hiện thá»±c, cổ há»ng nghẹn ứ, nước mắt ứa ra, từng giá»t lăn trên má. Rá»"i khÃ'ng kìm Ä'ược, chị ngá»"i xuá»'ng Ä'ất, gục mặt và o tay báºt khóc thà nh tiếng. Từ Ä'ó trở Ä'i, bất kì má»™t Ä'iểm Ä'Ãch nà o cÅ©ng Ä'á»u khÃ'ng có DÄ© Thâm nữa!
*
* *
Ga cuá»'i cùng là thà nh phá»' Y. Tá»'i qua sau khi từ trưá»ng cÅ© trở vá», Mặc Sênh Ä'i ngá»§ sá»›m. Bá»'n giá» sáng hÃ'm sau chị Ä'ã tỉnh giấc, sau Ä'ó khÃ'ng sao ngá»§ tiếp Ä'ược nữa. Nằm nhắm mắt nhìn lên trần nhà , rá»"i trở dáºy thu xếp Ãt hà nh lý Ä'i ra ga tà u. Äây là lần Ä'ầu tiên chị trở lại thà nh phá»' Y sau khi vá» nước. Khi tà u và o ga thà nh phá»' Y Ä'ã 11 giá» trưa. Thà nh phá»' Ä'ang mưa, lạnh hÆ¡n thà nh phá»' nÆ¡i chị là m việc, gió lạnh buá»'t, mặt và chân tay tê tái. Äứng trên báºc tam cấp nha ga, áo khoác vắt má»™t tay, tay kia nắm chặt quai vali, Mặc Sênh nhìn thà nh phá»' Ä'ã nuÃ'i chị lá»›n lên, lòng bá»"n chá»"n như Ä'ang ngóng chá» Ä'iá»u gì sắp Ä'ến, nhưng khÃ'ng biết Ä'ó là cái gì. - Chị Ä'ến du lịch phải khÃ'ng, Ä'ã Ä'ặt nhà nghỉ chưa, nếu chưa tÃ'i tìm giúp, giá cả Ä'ảm bảo thấp nhất thà nh phá»'. - Có cần ngưá»i hướng dẫn khÃ'ng, lá»... Quá»'c Khánh giá rất ưu Ä'ãi. … Khi Ä'i qua sân ga chị bị nhiá»u ngưá»i chèo kéo. “Có lẽ trÃ'ng mình khÃ'ng giá»'ng ngưá»i Ä'ịa phương, mà giá»'ng khách du lịchâ€. Chị chua chát tá»± giá»...u. May là bến xe bus khÃ'ng thay Ä'ổi, tuyến Ä'ưá»ng cÅ©ng khÃ'ng Ä'ổi, rất dá»... tìm. Hình như có ngưá»i Ä'ã nói, muá»'n hiểu má»™t thà nh phá»', chỉ cần ngá»"i xe bus và i lần, bởi vì nó sẽ Ä'ưa ta Ä'ến tất cả những nÆ¡i phá»"n thịnh, có tiá»m năng nhất thà nh phá»'. Mặc Sênh nhìn khách qua Ä'ưá»ng, nhìn các cá»a hiệu, thà nh phá»' chìm trong mà n mưa, cháºp chá»n, nhạt nhòa giá»'ng như tâm trạng cá»§a chị. - Sắp Ä'ến khu má»›i Thanh Hà , ai xuá»'ng xe chuẩn bị - Tiếng ngưá»i phụ xe uể oải. Nhảy xuá»'ng xe, những ngÃ'i nhà cÅ© hiện ra trước mắt. Gá»i là khu má»›i nhưng khu Thanh Hà nà y cÅ©ng có lịch sá» mưá»i mấy năm. Mặc Sênh Ä'ã lá»›n lên ở Ä'ây. KhÃ'ng ngá» có ngà y Ä'ứng trước ngÃ'i nhà quen thuá»™c, mình lại có cảm giác xa lạ dưá»ng như Ä'ó khÃ'ng phải là nhà cá»§a mình. Lần trở vá» nà y, chị muá»'n gặp lại mẹ. Äã bảy năm chị và mẹ khÃ'ng liên lạc vá»›i nhau, khÃ'ng biết bây giá» mẹ còn sá»'ng ở Ä'ây khÃ'ng. Bên ngoà i trá»i vẫn mưa, Mặc Sênh ướt lướt thướt chạy và o hà nh lang gõ cá»a, khÃ'ng có ai mở cá»a. “Äi vắng? Hay là chuyển Ä'i nÆ¡i khác?†Äứng Ä'ợi cả giá» Ä'á»"ng há»", vẫn khÃ'ng ai trở vá», quần áo ướt dán và o ngưá»i, là m chị run lên, tay lạnh cứng. Äá»™t nhiên nhá»› lại hình như há»"i nhá» có lần từ trưá»ng trở vá», quần áo ướt sÅ©ng chị Ä'ứng Ä'ợi cha cả tiếng Ä'á»"ng há»" cha má»›i vá». Ã"ng hoảng há»'t Ã'm chị và o lòng dá»- dà nh: - Bá»' Ä'oảng quá, bá»' Ä'oảng quá, con Ä'ánh bá»' Ä'i! Cha chị lúc có tuổi má»›i có Ä'ược mụn con, nên rất má»±c cưng chiá»u, há»... có thá»i gian là bế ẵm chÆ¡i Ä'ùa vá»›i chị. Ã"ng bà y ra bao nhiêu là trò chÆ¡i, hai bá»' con chÆ¡i vá»›i nhau khÃ'ng biết chán. Những lúc như váºy trÃ'ng Ã'ng giá»'ng như má»™t Ä'ứa trẻ, hoà n toà n khÃ'ng có vẻ Ä'ạo mạo xa cách cá»§a má»™t Ã'ng thị trưởng quyá»n lá»±c. Chỉ có Ä'iá»u Ã'ng quá báºn, khÃ'ng có thá»i gian chÆ¡i vá»›i con gái. Bạn chị nhiá»u Ä'ứa ghen tị vá»›i chị bởi chị có bá»' là m quan to, nhưng há»"i Ä'ó Ãt ai biết cÃ' bé Tiểu Sênh viết trong bà i táºp là m văn: “MÆ¡ ước cá»§a tÃ'i là bá»' hà ng ngà y vá» nhà Ä'úng giá», má»-i ngà y khÃ'ng có mấy chú Ä'ến nhà nói chuyện vá»›i bá»' cả mấy giá» liá»n†Nhưng há»... có thá»i gian là Ã'ng ở bên con gái, chÆ¡i Ä'ùa, chiá»u chuá»™ng con hết má»±c, hoà n toà n khÃ'ng giá»'ng như mẹ chị. Trong kà ức tuổi thÆ¡ cá»§a Mặc Sênh, mẹ là má»™t ngưá»i Ä'à n bà lạnh lùng, khó tÃnh, hay cáu bẳn chẳng mấy khi cưá»i vá»›i chị… - Tiểu Sênh! - Ngưá»i phụ nữ hiện ra trong quầng sáng cánh cá»a vừa mở. Tiếng gá»i ngạc nhiên khiến Mặc Sênh bừng tỉnh: - CÃ' Hoà ng phải khÃ'ng? Ngưá»i phụ nữ trung niên Ä'ứng trước mặt chÃnh là hà ng xóm cá»§a gia Ä'ình chị. Chá»"ng cá»§a chị ta là Ä'á»"ng sá»± cá»§a cha chị, hai nhà quan hệ khá thân thiết. - Tiểu Sênh, cháu vá» lúc nà o thế, mau và o nhà Ä'i, ướt hết cả rá»"i - CÃ' Hoà ng vừa mở cá»a vừa giục. Sau khi Ä'ược lau ngưá»i bằng nước nóng thá»±c là dá»... chịu, Mặc Sênh lo lắng há»i: - CÃ' Hoà ng, mẹ cháu vẫn sá»'ng ở Ä'ây chứ? - Vẫn ở Ä'ây, khÃ'ng ở Ä'ây thì Ä'i Ä'âu Ä'ược, cháu cÅ©ng tháºt là … bá» Ä'i lâu như váºy mà khÃ'ng viết cho mẹ cháu lá thư, Ä'ể mẹ cháu má»™t mình. KhÃ'ng phải chị khÃ'ng muá»'n liên lạc vá»›i mẹ, nhưng chị có ná»-i khổ riêng. Bảy năm trước, khi má»›i Ä'ến Mỹ, lúc Ä'ược tin vá» cái chết cá»§a cha, chị láºp tức gá»i Ä'iện vá» cho mẹ, khÃ'ng ngá» trả lá»i chị là má»™t giá»ng dá»ng dưng Ä'ến khó hiểu, bà nói: - Sau nà y, khÃ'ng phải gá»i Ä'iện thoại vá» nữa, cÅ©ng Ä'ừng vá» nước nữa. Cha cÃ' Ä'ã Ä'áºp tan cuá»™c Ä'á»i tÃ'i, bây giá» tÃ'i vừa má»›i Ä'ược yên ổn, khÃ'ng muá»'n nhìn thấy bất cứ thứ gì liên quan Ä'ến Ã'ng ấy! Rá»"i bá» máy. Chị gá»i lại nhưng khÃ'ng có tÃn hiệu. Vá» sau qua má»™t ngưá»i bạn cá»§a cha bên Mỹ, Mặc Sênh má»›i Ä'ược biết những bà máºt mà cho Ä'ến bây giá» chị khÃ'ng thể tin nổi. Giả bá»™ khÃ'ng nghe thấy câu nói có ý trách móc cá»§a ngưá»i hà ng xóm cÅ©, chị nói: - Mẹ cháu có khá»e khÃ'ng, cÃ' Hoà ng? - Sức khá»e thì khÃ'ng sao, nhưng cháu vá» khÃ'ng Ä'úng lúc, mẹ cháu vừa Ä'i theo Ä'oà n du lịch cá»§a tiểu khu, năm ngà y má»›i vá». Cháu ở lại Ä'ây chÆ¡i vá»›i cÃ'. “Mẹ Ä'i du lịch?†Mặc Sênh ngạc nhiên. “Xem ra bà sá»'ng khÃ'ng Ä'ến ná»-i nà oâ€. Mặc Sênh cưá»i thầm, Ä'ứng lên: - CÃ' Hoà ng, cháu phải Ä'i Ä'ây. Cảm Æ¡n cÃ'! - KhÃ'ng chá» mẹ cháu vá» hả? - Bà Hoà ng nói. - KhÃ'ng ạ, thá»±c ra cháu chỉ muá»'n biết mẹ cháu sá»'ng thế nà o, cháu cÅ©ng có má»™t sá»' chuyện cần há»i mẹ - Mặc Sênh ngáºp ngừng - Bây giá» biết mẹ cháu sá»'ng rất tá»'t, những chuyện cần há»i, cháu cÅ©ng khÃ'ng muá»'n há»i nữa. Kết cục Ä'ã như váºy, nguyên nhân cÅ©ng khÃ'ng quan trá»ng nữa. - CÃ' Hoà ng, cảm Æ¡n cÃ'. Xin cÃ' Ä'ừng nói cháu Ä'ã trở vá». Lúc sắp Ä'i Mặc Sênh há»i phần má»™ cá»§a cha. - Má»™ sá»' 157 khu A, núi Kim Kê. Hình như là váºy - Bà Hoà ng nhÃu mà y. KhÃ'ng phải tiết thanh minh hay ngà y lá»... tết, khu nghÄ©a trang trong núi Kim Kê hầu như khÃ'ng có ngưá»i. Mặc Sênh Ä'ến bên má»™ cha, gục Ä'ầu và o tấm bia giá»'ng như há»"i nhá» chị vẫn gục Ä'ầu và o vai Ã'ng. Mặc Sênh thầm thì vá»›i cha: - Cha, lâu lắm con má»›i vá» thăm cha, cha khÃ'ng trách con chứ? Thá»±c ra, con rất muá»'n vá» nước… Nhưng con quá yếu Ä'uá»'i, con sợ con khÃ'ng chịu nổi. Vì sao khi con ra Ä'i, cha là má»™t ngưá»i bằng xương bằng thịt, Ä'Ã'i tay cha Ã'm riết con, ngưá»i cha tá»a hÆ¡i ấm, rất ấm, sao bây giá» chỉ là má»™t tấm bia? Con luÃ'n cảm thấy, chỉ cần con khÃ'ng vá» nước, là cha vẫn như còn sá»'ng. Con nhá»› lúc con lên máy bay cha còn ấn và o tay con túi bánh bÃch quy vừng… Lúc Ä'ó, cha Ä'ã lừa con, cha bảo sang Mỹ nếu thÃch thì ở lại, nếu khÃ'ng thì lại vá», con khÃ'ng thÃch tà nà o nhưng con khÃ'ng trở vá»â€¦ Bức chân dung ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ khắc trên bia má»™ có những nét giá»'ng Mặc Sênh. Ngưá»i trong ảnh mỉm cưá»i vá»›i chị, Mặc Sênh lấy tay áo lau bức ảnh: - Cha, bức ảnh nà y có phải chụp lúc cha còn là sinh viên khÃ'ng? Cha Ä'ừng tưởng là dùng bức ảnh trẻ như thế nà y, là có thể mạo xưng là ma trẻ. Mây mù trùm lên khe núi, bá»'n bá» tÄ©nh lặng, khÃ'ng má»™t tiếng Ä'á»™ng. Mặc Sênh gõ lên tấm bia: - Cha, cha khÃ'ng quan tâm Ä'ến con nữa sao? Im lặng, mắt Mặc Sênh má» Ä'i như bầu trá»i mưa xóm núi: - Cha, anh ấy nói, à Ä'ó là DÄ© Thâm, cha còn nhá»› khÃ'ng, anh ấy bảo chúng con có thể tái hợp, cha thấy thế nà o? KhÃ'ng có tiếng trả lá»i, mưa ngá»›t dần, xung quanh vẫn tÄ©nh mịch, Mặc Sênh vẫn thầm thì nói chuyện vá»›i cha: - Thá»±c ra con cÅ©ng cảm thấy khÃ'ng nên, anh ấy xuất sắc như váºy, luÃ'n có nhiá»u phụ nữ thÃch, anh ấy có thể tìm má»™t ngưá»i phụ nữ ưu tú. Vả lại, chúng con xa nhau lâu như váºy, Ä'ã phần nà o trở nên xa lạ vá»›i nhau, có lẽ khÃ'ng dá»... dà ng, sẽ phát sinh nhiá»u mâu thuẫn, anh ấy sẽ nhanh chóng chán con, thất vá»ng vá» con, trước Ä'ây anh ấy cÅ©ng thất vá»ng vá» con. Nếu Ä'ến lúc Ä'ó má»›i chia tay, e con khÃ'ng biết mình sẽ thế nà o, cứ như bây giá» Ãt nhất con cÅ©ng Ä'ã quen rá»"i… KhÃ'ng thể nói thêm nữa, khÃ'ng biết bao nhiêu thá»i gian Ä'ã trÃ'i qua, Mặc Sênh chuyển giá»ng sÃ'i nổi: - Con vẫn tá»'t, cha khÃ'ng phải lo lắng gì cho con… Con phải Ä'i Ä'ây, cha ạ, chà o cha! Khi chị xuá»'ng núi thì mưa Ä'ã tạnh hẳn, Ä'ứng dưới chân núi nhìn Ä'ỉnh núi sắp chìm trong mà n Ä'êm và sương mù, hình như Ä'ã là hai thế giá»›i khác nhau. Trở vá» thà nh phá»', trá»i Ä'ã tá»'i hẳn, Mặc Sênh nhìn Ä'á»"ng há»" trên máy Ä'iện thoại di Ä'á»™ng, xem ra ngà y mai má»›i có thể Ä'i Ä'ược. Và o thà nh phá»' há»i mấy nhà nghỉ Ä'á»u Ä'ã hết chá»-, cuá»'i cùng tìm Ä'ược má»™t khách sạn ở trung tâm thà nh phá»', giá rất Ä'ắt, Ä'à nh ở tạm. Tắm xong, hong khÃ' quần áo, ngá»§ thì còn quá sá»›m, chị lững thững Ä'i xuá»'ng lầu, Ä'i ra phá»'. Trước mặt khách sạn là con Ä'ưá»ng phá»"n hoa nhất thà nh phá»'. Thà nh phá»' nà y có sÃ'ng có núi, cÅ©ng là thà nh phá»' du lịch nổi tiếng. Lúc Ä'ó trên Ä'ưá»ng phá»' khách du lịch vẫn rất Ä'Ã'ng, bá»-ng dưng Mặc Sênh bá»-ng nhá»› ra, lần Ä'ầu tiên chị gặp DÄ© Thâm chÃnh là ở con phá»' phá»"n hoa nà y. Lúc Ä'ó há» Ä'ã khá thân thiết, nhưng và o kỳ nghỉ Ä'Ã'ng hoặc hè DÄ© Thâm vẫn khÃ'ng chịu cho chị sá»' Ä'iện thoại cá»§a gia Ä'ình anh, lúc Ä'ó chị vừa tá»§i thân vừa buá»"n, là m gì có cÃ' gái nà o sá»' Ä'iện thoại cá»§a gia Ä'ình ngưá»i yêu mình cÅ©ng khÃ'ng biết? Lúc ở bến xe Mặc Sênh há»n dá»-i má»™t há»"i, Ä'oạn giáºn dữ bá» Ä'i. Nhưng Ä'ược mấy bước chị Ä'ã há»'i háºn, mình giáºn gì kia chứ, nếu mình cứ là m căng có lẽ DÄ© Thâm sẽ má»m lòng. Nhưng khi quay trở lại, trên sân ga Ä'ã khÃ'ng thấy bóng dáng DÄ© Thâm Ä'âu nữa. Vá» Ä'ến nhà , Mặc Sênh cảm thấy chán nản, chẳng thiết ăn uá»'ng, tivi cÅ©ng chẳng thiết xem. Vá» sau tá»± nhiên lại nghÄ©, nếu mình thưá»ng xuyên ra phá»', biết Ä'âu chẳng bất ngá» gặp lại DÄ© Thâm? Sau Ä'ó, quả nhiên gặp lại. HÃ'm Ä'ó, Ä'ang có tuyết rÆ¡i. DÄ© Thâm và cÃ' bạn DÄ© Văn, lúc Ä'ó chị còn chưa biết, Ä'ang Ä'i trên vỉa hè Ä'á»'i diện, lúc Ä'ó chị hoà n toà n khÃ'ng kịp phản ứng. KhÃ'ng ngá» gặp DÄ© Thâm, thá»±c ra chị khÃ'ng hi vá»ng nhiá»u, thà nh phá»' Ä'Ã'ng Ä'úc như váºy… Lúc Ä'ó, chị chạy như bay băng qua Ä'ưá»ng, lao Ä'ến Ã'm chầm lấy DÄ© Thâm. Hình như chÃnh là dưới tán cây nà y, cÃ' thiếu nữ Ä'á»m dáng, Ä'ầu Ä'á»™i mÅ© lÃ'ng trắng, Ã'm chặt lấy chà ng trai Ä'ang lúng túng vì những cái liếc mắt nhìn cá»§a khách qua Ä'ưá»ng, vui vẻ hét to: - DÄ© Thâm. Em biết sẽ gặp anh. Em biết mà ! Mặc Sênh nhắm mắt. Khi giữa há» Ä'ã là chuyện dÄ© vãng, Ä'iá»u khó chịu nhất, Ä'au Ä'á»›n nhau là má»i kỉ niệm Ä'á»u như vừa má»›i xảy ra ngà y hÃ'm qua. Chị hấp tấp lấy máy di Ä'á»™ng, hướng và o khoảng trá»'ng, bấm máy. Bức ảnh hiện ra chỉ là khoảng Ä'ất trá»'ng trải dưới gá»'c cây, hoà n toà n khÃ'ng có ngưá»i, hoà n toà n khÃ'ng…
*
* *
Sau những ngà y lá»... Ä'i là m trở lại, cÃ'ng việc cá»§a Mặc Sênh cá»±c kì báºn rá»™n. Chỉ có Tiểu Há»"ng khÃ'ng báºn, chuyên Ä'á» cá»§a cÃ' ta vừa kết thúc, nên suá»'t ngà y quanh quẩn ở phòng là m việc cá»§a Mặc Sênh bà n chuyện tình duyên cá»§a mình, cá»§a ngưá»i. - Chị Sênh, chị khÃ'ng thể cứ sá»'ng mãi như váºy, chị phải biết thá»i gian rất vÃ' tình. Bây giá» tìm cho mình má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng, cÅ©ng coi là cứu vãn xã há»™i, Ä'ể và i năm nữa coi như mình cÅ©ng lỡ mà Ä'à n Ã'ng cÅ©ng thiệt thòi - Tiểu Há»"ng thì thầm vẻ bà máºt - HÆ¡n nữa, bây giá» là phù hợp qui luáºt tâm lý, chẳng lẽ chị khÃ'ng thÃch nằm ngá»§ trong vòng tay ấm áp cá»§a má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng? - Tiểu Há»"ng. Tá»'i qua lại mÆ¡ má»™ng hả? - CÅ©ng thỉnh thoảng! - Tiểu Há»"ng giả bá»™ xấu hổ, cúi Ä'ầu, Ä'á» mặt, lát sau lại tiếp giá»ng nghiêm túc - Chị Sênh, chị bây giá» hình như Ä'ã trở lại bình thưá»ng, khÃ'ng như dạo trước cứ như ngưá»i sợ bị cướp ấy. Sá»± so sánh kì quặc cá»§a Tiểu Há»"ng khiến Mặc Sênh báºt cưá»i. Chị thầm nghÄ©, nếu khÃ'ng suy nghÄ© nhiá»u, những niá»m vui nho nhá» thá»±c ra khÃ'ng khó, nói nói cưá»i cưá»i vá»›i Ä'á»"ng sá»±, má»i ngưá»i tưởng mình vui, lâu dần cảm thấy mình vui tháºt. KhÃ'ng muá»'n nói vá»›i Tiểu Há»"ng ý nghÄ© Ä'ó, Mặc Sênh nhìn Ä'á»"ng há»" trên tưá»ng, Ä'ã hÆ¡n má»i giá». - Äi thÃ'i, Ä'ến giá» rá»"i, Ä'i há»p thÃ'i! - Chị giục Tiểu Há»"ng. Buổi há»p hÃ'm nay là cuá»™c há»p nhằm Ä'ẩy mạnh cÃ'ng việc trong quý tá»›i. Qui mÃ' tòa báo nÆ¡i Mặc Sênh là m việc rất lá»›n, có hà ng loạt các ấn phẩm lẻ như Tú sắc và má»™t và i tạp chà phụ nữ, nếu khÃ'ng Ä'ã chẳng cần Ä'ến phóng viên ảnh. Tú Sắc có thể coi là thương hiệu cÅ© trong thị trưá»ng tạp chà phụ nữ, có sá»' lượng phát hà nh Ä'ứng Ä'ầu trong các ấn phẩm cùng loại, lượng tiêu thụ quý trước vẫn tăng, nhưng hiện Ä'ang có nguy cÆ¡ giảm sút. Chá»§ biên sau khi tóm tắt tình hình má»i mặt cá»§a tòa soạn trong quý trước, chuyển sang chá»§ Ä'á» chÃnh, Ä'ó là mở chuyên mục má»›i: - Tạp chà cá»§a chúng ta muá»'n có Ä'ẳng cấp thì phải có cái mà tạp chà khác khÃ'ng có. Hiện trên thị trưá»ng có vÃ' sá»' ấn phẩm cùng loại, phần lá»›n ná»™i dung trùng láºp. Quanh Ä'i quẩn lại cÅ©ng là là m Ä'ẹp, thá»i trang, ẩm thá»±c, cuá»™c sá»'ng tình cảm, ngoà i những cái Ä'ó chúng ta còn có thể là m thêm những gì? Chá»§ biên nhìn má»i ngưá»i nói tiếp: - Hoặc nói cách khác, còn gì hấp dẫn phụ nữ? - TÃ'i biết! - Tiểu Há»"ng giÆ¡ tay phát biểu - Äó là Ä'à n Ã'ng! Má»i ngưá»i cưá»i á»". Nhưng chá»§ biên lại gáºt Ä'ầu vẻ rất nghiêm túc: - Tiểu Há»"ng ngà y thưá»ng có vẻ nÃ'ng nổi, nhưng rất nhạy cảm. Äoạn Ã'ng ta báºt Ä'èn chiếu, trên mà n hình hiện lên nhiá»u dòng chữ: “Những ngưá»i Ä'à n Ã'ng xuất sắc†Tiếng xì xà o nổi lên. - Tạp chà chúng ta là tạp chà phụ nữ, mở chuyên mục Ä'à n Ã'ng có kì quặc khÃ'ng? - Có ai Ä'ó nói. - Ngưá»i khác giá»›i hấp dẫn lẫn nhau, ai cÅ©ng biết. Tạp chà Ä'à n Ã'ng Ä'ưa ảnh phụ nữ lên trang bìa, tạp chà phụ nữ tại sao khÃ'ng thể mở chuyên mục vá» Ä'à n Ã'ng? - Chá»§ biên há»i. Chá» má»i ngưá»i bà n tán há»"i lâu, chá»§ biên nói: - Bất luáºn thế nà o, thị trưá»ng vẫn là chân lý duy nhất. Cho nên chúng ta tạm thá»i quyết Ä'ịnh mở chuyên mục nà y trong bá»'n sá»' liá»n. Sau Ä'ó căn cứ và o phản ứng Ä'á»™c giả sẽ quyết Ä'ịnh bước tiếp theo, có tiếp tục nên là m hay khÃ'ng. Má»i ngưá»i có ý kiến gì xin cứ nêu. - Nhân váºt thì sao? - Có ai Ä'ó há»i. - Vá» nhân váºt, tÃ'i tạm thá»i Ä'á» nghị bá»'n ngưá»i nà y, xin giá»›i thiệu Ä'ể má»i ngưá»i góp ý - Chá»§ biên lại nhấp chuá»™t, mà n hình hiện lại ảnh cá»§a bá»'n ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ - Nhân váºt trong chuyên mục chúng ta khÃ'ng phải là những cÃ'ng tá» xa vá»i khÃ'ng thể vá»›i, mà là anh tà i thuá»™c má»i lÄ©nh vá»±c, là ngưá»i tương Ä'á»'i nổi tiếng, trẻ, Ä'ẹp. Quan trá»ng nhất là phải trẻ và chưa có gia Ä'ình. - Kia có phải là kiến trúc sư vừa Ä'oạt giải khÃ'ng? - Äúng, Ä'úng, ngưá»i bên cạnh cÅ©ng rất quen. Mặc Sênh cÅ©ng nhìn lên mà n hình theo tay chỉ cá»§a má»i ngưá»i, bức ảnh chụp nghiêng má»™t ngưá»i khiến chị giáºt mình - DÄ© Thâm? Sao có thể…? - Chị kinh ngạc. - ChÃnh thế - Chá»§ biên nói - Vá»›i anh ta, khán giả cá»§a truyá»n hình Ä'ịa phương Ä'á»u khÃ'ng xa lạ. Hà DÄ© Thâm là má»™t trong những khách má»i cá»§a chương trình Pháp luáºt và cuá»™c sá»'ng. Äây cÅ©ng là chuyên mục Ä'ang Ä'ược chú ý. - TÃ'i Ä'á» nghị Ä'ưa anh ta và o sá»' Ä'ầu tiên - Nhà báo Lý phát biểu - Anh ta từng xuất hiện trên truyá»n hình, khá nổi tiếng, dá»... gây tiếng vang. - Äúng thế, vụ án kinh tế cá»§a tỉnh gần Ä'ây hình như là do anh ta Ä'ảm trách. Nên Ä'ưa anh ta và o sá»' Ä'ầu - Có ngưá»i phụ há»a. - TÃ'i thấy danh tiếng khÃ'ng phải là Ä'iểm chÃnh yếu, Ä'iá»u quan trá»ng là anh ta có ngoại hình rất hấp dẫn, có thể thu hút các cÃ' gái trẻ, hÆ¡n nữa, lại thuá»™c diện già u có, Ä'ây cÅ©ng là má»™t ưu thế Ä'áng kể. Chá»§ biên gáºt Ä'ầu: - TÃ'i cÅ©ng nghÄ© váºy. - Sao biết, có bằng chứng gì khÃ'ng? - Cáºu sinh viên khoa báo chà tá»'t nghiệp khoa báo chà má»›i vá» tòa soạn quay sang Mặc Sênh há»i nhá». - Cáºu ghen tỵ hả? - Biên táºp viên há» Hoà ng ngá»"i bên cạnh nghe thấy báºt cưá»i - Ghen cÅ©ng chẳng Ãch gì, má»™t giá» cá»§a ngưá»i ta có lẽ còn hÆ¡n thu nháºp cả tháng cá»§a mình. TÃ'i có ngưá»i quen là m bên tòa án, nghe Ä'âu má»-i vụ xá» thù lao cá»§a anh ta là ngần nà y - Biên táºp Hoà ng giÆ¡ hai ngón tay. - Hai vạn ư? - Anh chà ng sinh viên kinh ngạc. Biên táºp viên há» Hoà ng lắc Ä'ầu. - Lẽ nà o hai mươi vạn? - Chà ng sinh viên trá»' mắt. Biên táºp viên vẫn lắc Ä'ầu: - Thêm mưá»i lần nữa. Chà ng sinh viên nhún vai khÃ'ng nói gì. - Chuyên mục má»›i tạm thá»i quyết Ä'ịnh như váºy - Chá»§ biên ngẩng Ä'ầu nhìn má»i ngưá»i - Bây giá» bà n Ä'ến vấn Ä'á» ngưá»i phụ trách - Ã"ng ta vui vẻ - Ai muá»'n phụ trách chuyên mục nà y? Phòng há»p im lặng. Kỳ thá»±c ai cÅ©ng có ý muá»'n thá» sức, nhưng ngại nói ra. - TÃ'i! - Cùng vá»›i giá»ng nói trong trẻo, quả quyết, nữ phóng viên nổi tiếng kiêu sa Äà o Nghị Thanh Ä'ứng lên. KhuÃ'n mặt Ä'ẹp, thân hình lý tưởng, thái Ä'á»™ tá»± tin, giá»ng nói dá»... nghe, Äà o Nghị Thanh trình bà y nguyện vá»ng cá»§a mình - Thưa chá»§ biên, tÃ'i muá»'n là m chuyên mục nà y. Chuyên mục tÃ'i Ä'ang phụ trách sắp kết thúc, tÃ'i sẽ hết sức cá»' gắng cho chuyên mục má»›i. Ngoà i ra tÃ'i còn má»™t ưu thế nữa, tÃ'i tá»'t nghiệp trưá»ng Ä'ại há»c C, cùng trưá»ng vá»›i luáºt sư Hà và kiến trúc sư Khang, tÃ'i tin giữa chúng tÃ'i có tiếng nói chung. HÆ¡n nữa, tÃ'i và luáºt sư Hà DÄ© Thâm từng là chá»- quen biết... “Từng là chá»- quen biết? Ai thế nhỉ?â€. Mặc Sênh ngá»"i Ä'ầu, thấy khuÃ'n mặt xinh Ä'ẹp cá»§a Äà o Nghị Thanh thoáng á»ng Ä'á», trái tim chị như có bà n tay bóp nhẹ. - Tá»'t nghiệp trưá»ng Ä'ại há»c C cÆ¡ Ä'ấy! Quá giá»i! - Chị Mai ngá»"i phÃa sau Mặc Sênh ngà y thưá»ng vá»'n khÃ'ng ưa Äà o Nghị Thanh, kÃch Ä'á»™ng Tiểu Há»"ng - Tiểu Há»"ng, sao khÃ'ng nháºn Ä'i, món há»i sao lại chịu nhưá»ng cho ngưá»i khác? Có lẽ là do hÆ¡i thiếu khiêm tá»'n, lại quá tá»± tin và o ngoại hình và khả năng cá»§a mình, Äà o Nghị Thanh khÃ'ng Ä'ược má»i ngưá»i trong tòa soạn á»§ng há»™, bị nhiá»u Ä'á»"ng nghiệp vÃ' tình hay cá»' ý cÃ' láºp. Tiểu Há»"ng và Mặc Sênh khÃ'ng tham dá»± và o những trò Ä'ó, Tiểu Há»"ng cưá»i hì hì: - KhÃ'ng Ä'ược, em mà nháºn chuyên mục nà y bạn trai em lại nghÄ© em có tư tưởng Ä'úng núi nay trÃ'ng núi ná» thì sao. Äá»™t nhiên nhìn lại lần nữa ảnh ngưá»i Ä'à n Ã'ng trên mà n hình Ä'ang chiếu, Tiểu Há»"ng reo lên: - Ã"i, sao tÃ'i thấy anh chà ng nà y quen thế nhỉ, Mặc Sênh chị có thấy thế khÃ'ng? Mặc Sênh cưá»i, nói Ä'ùa: - Má»i anh chà ng Ä'ẹp trai trên thế giá»›i em Ä'á»u thấy quen. Chá»§ biên khoát tay: - ThÃ'i thÃ'i trở lại vấn Ä'á» Ä'i, nếu khÃ'ng ai có ý kiến gì khác, Nghị Thanh chuyên mục nà y giao cho cÃ', hi vá»ng cÃ' thà nh cÃ'ng. Ha..ha, khÃ'ng biết Ä'ây có phải là mỹ nhân kế khÃ'ng? Má»i ngưá»i lại cưá»i á»", má»™t nam Ä'á»"ng nghiệp nói Ä'ùa: - Ngưá»i Ä'ẹp Nghị Thanh có thể lÃ'i kéo Ä'ược anh ta, biết Ä'âu sau nà y tòa báo chúng ta khá»i mất tiá»n phà luáºt sư. - Mặc Sênh, Mặc Sênh - Chá»§ biên gá»i. - Vâng, gì ạ? - Chuyên Ä'Ỡảnh tương Ä'á»'i nhẹ nhà ng, cÃ' bá»›t chút thá»i gian phá»'i hợp vá»›i Nghị Thanh. Mặc Sênh do dá»±, nhất thá»i khÃ'ng tìm ra lý do từ chá»'i, Ä'à nh gáºt Ä'ầu nháºn lá»i, Ä'ịnh sau nà y phải Ä'i chụp ảnh sẽ Ä'ổi cho Ä'á»"ng nghiệp Bạch. “Mình khÃ'ng nên xuất hiện trước DÄ© Thâm và o lúc khÃ'ng thÃch hợpâ€.
*
* *
Hiện nay cÃ'ng việc giữa Mặc Sênh và Äà o Nghị Thanh có má»™t phần Ä'an xen Ä'ó là chuyên mục NgÃ'i nhà cá»§a há». ThÃ'ng qua bức ảnh mÃ' tả mÃ'i trưá»ng sá»'ng cá»§a những nhân váºt nổi tiếng, nói lên quan niệm sá»'ng và sở thÃch thị hiếu cá»§a há». Mặc Sênh phụ trách khâu ảnh, Äà o Nghị Thanh phụ trách chú giải. CÃ'ng việc buổi sáng vừa kết thúc, Äà o Nghị Thanh Ä'á» nghị: - Chị Mặc Sênh, chúng mình Ä'i ăn trưa nhé, nhưng em Ä'ịnh má»i mấy ngưá»i bạn chị khÃ'ng ngại chứ? - Em Ä'i vá»›i bạn, tá»'t nhất chị sẽ vá» nhà - Mặc Sênh băn khoăn. - KhÃ'ng sao, nhưng em Ä'i má»™t mình chúng ta khó thanh toán tiá»n cÃ'ng tác phÃ. Váºy là Mặc Sênh Ä'à nh gáºt Ä'ầu. Äến nhà hà ng má»›i biết khách má»i cá»§a Äà o Nghị Thanh chÃnh là Cát Lệ, ngưá»i chá»§ chương trình Pháp luáºt và cuá»™c sá»'ng trên truyá»n hình. - Chị Cát Lệ, Ä'ây là Ä'á»"ng nghiệp cá»§a em, chị Triệu Mặc Sênh, phóng viên ảnh. Chị Sênh, Ä'ây là phóng viên Cát Lệ cá»±u sinh viên khoa báo chà trưá»ng Ä'ại há»c C, hiện là ngưá»i dẫn chương trình Pháp luáºt và Ä'á»i sá»'ng. - Chà o bạn - Cát Lệ gáºt Ä'ầu chà o rất lịch sá»±. - Chà o bạn - Mặc Sênh Ä'áp lá».... “Thế giá»›i nà y thá»±c là nhá» bé, muá»'n trá»'n tránh cÅ©ng khÃ'ng Ä'ượcâ€, Mặc Sênh thầm nghÄ©. Cát Lệ là Ä'iển hình mẫu ngưá»i cá»§a cÃ'ng chúng, ăn váºn cá»±c kỳ thá»i trang, cá» chỉ phóng khoáng, phong cách nói chuyện thân máºt vui vẻ cá»§a má»™t ngưá»i dẫn chương trình. Sau và i câu nói xã giao, há» bắt Ä'ầu và o vấn Ä'á» chÃnh: - Nghị Thanh, bạn nói tạp chà cá»§a các bạn muá»'n phá»ng vấn Hà DÄ© Thâm? Äà o Nghị Thanh gáºt Ä'ầu: - Äúng váºy, chị Cát Lệ chị có thể giá»›i thiệu em khÃ'ng? - Giá»›i thiệu, sao lại cần tÃ'i giá»›i thiệu, các bạn Ä'ã chẳng quen nhau rá»"i sao? - Chỉ là trao Ä'ổi và i câu trong những hoạt Ä'á»™ng cá»§a Ä'oà n trưá»ng. Sau khi tá»'t nghiệp, má»-i ngưá»i Ä'i má»™t nÆ¡i, bây giá» có lẽ anh ta chẳng còn nhá»› em là ai - Äà o Nghị Thanh nói vá»›i vẻ thất vá»ng. Mặc Sênh bá»-ng thấy Ä'á»™ng lòng. - Chưa chắc, ấn tượng vá» ngưá»i Ä'ẹp bao giá» chả sâu - Cát Lệ mỉm cưá»i. - Chị Lệ, chi có giúp em khÃ'ng? - Giúp, nhất Ä'ịnh giúp - Cát Lệ cưá»i xởi lởi - Nhưng Hà DÄ© Thâm chưa có bạn gái, em khÃ'ng nên bá» lỡ cÆ¡ há»™i, Ä'ừng Ä'ể sổng mất con cá to. Anh ta Ä'úng là má»™t Ä'ám lý tưởng, má»i phẩm chất, Ä'iá»u kiện miá»...n chê, chị Ä'ảm bảo. - Chị Cát Lệ! Chị Ä'ừng nói lung tung trước mặt Ä'á»"ng nghiệp cá»§a em - Äà o Nghị Thanh Ä'á» mặt. - ThÃ'i, khÃ'ng nói nữa - Cát Lệ quay sang Mặc Sênh vui vẻ nói - Chị Sênh thÃ'ng cảm, chúng tÃ'i vẫn hay Ä'ùa như thế Ä'ó. - KhÃ'ng sao - Mặc Sênh mỉm cưá»i, cúi Ä'ầu, uá»'ng cà phê. - Nghị Thanh, sao tạp chà cá»§a em lại nghÄ© Ä'ến chuyên mục nà y? - Nếu trên tạp chà giá»›i thiệu những anh chà ng Ä'ẹp trai, tá»'t nghiệp các trưá»ng Ä'ại há»c danh tiếng, có thà nh tá»±u, Ä'ược cÃ'ng chúng biết Ä'ến, chị có mua xem khÃ'ng? â€" Nghị Thanh cưá»i tinh nghịch, Ä'uÃ'i mắt Ä'ẹp lấp lánh. - Mua chứ, chị sẽ giấu Ã'ng xã mua Ä'á»c - Cát Lệ cưá»i to, nghiêng mái Ä'ầu cắt ngắn rất hợp vá»›i khuÃ'n mặt, khiến chị có vẻ Ä'ẹp vừa hiện Ä'ại vừa duyên dáng - Chỉ có Ä'iá»u, vá»›i tÃnh cách cá»§a Hà DÄ© Thâm có thể anh ta khÃ'ng Ä'á»"ng ý xuất hiện trên tạp chà phụ nữ. Bạn biết khÃ'ng, há»"i Ä'ầu chá»§ trì tiết mục “Pháp luáºt và cuá»™c sá»'ngâ€, chị Ä'ã khÃ'ng Ãt cÃ'ng sức má»›i thuyết phục Ä'ược anh ta tham gia Ä'ấy. Nói Ä'ến Ä'ây, Cát Lệ dừng lại, Ä'ắn Ä'o: - Nhưng cÅ©ng chưa biết chừng, nếu ở má»™t vị trà nổi báºt có thể anh ta Ä'á»"ng ý. Bà n tay Mặc Sênh Ä'ang quấy cà phê bá»-ng dừng lại, Äà o Nghị Thanh phân vân nhìn Cát Lệ: - Há»"i ấy chị là m thế nà o thuyết phục Ä'ược anh ta? Há»"i ấy... Cát Lệ nhá»› lại cuá»™c gặp mặt lần Ä'ầu cá»§a mình vá»›i chà ng luáºt sư trẻ há» Hà hai năm trước, lúc Ä'ó anh ta Ä'ang nổi tiếng trong giá»›i. Chị vẫn nhá»› thái Ä'á»™ lạnh lùng và câu há»i anh ta khi chị Ä'á» nghị hợp tác: - Äó có phải là vị trà nổi báºt khÃ'ng? Vá» sau, má»™t lần khác, Cát Lệ cảm thấy anh ta khÃ'ng hẳn khiêm tá»'n như lá»i Ä'á»"n, Ä'ó là lần anh ta há»i chương trình nà y có nhiá»u ngưá»i xem khÃ'ng, chị vui vẻ thÃ'ng báo: -Äứng Ä'ầu trong những chương trình tương tá»±. Sau Ä'ó, anh ta còn nói: - Váºy là sẽ có rất nhiá»u ngưá»i nhìn thấy... - Äúng váºy, rất nhiá»u ngưá»i xem - Lúc Ä'ó chị nhắc lại như váºy. Bây giá» nghÄ© lại có lẽ chà ng luáºt sư nà y muá»'n Ä'ược cÃ'ng chúng biết tá»›i? - Có thể anh ta Ä'á»"ng ý, Ä'ể chị thá» xem - Cuá»'i cùng Cát Lệ trân trá»ng hứa.
*
* *
NÆ¡i hỠăn trưa khÃ'ng thể gá»i xe, phải Ä'i xuyên qua quảng trưá»ng. Lúc Ä'ó quảng trưá»ng rất Ä'Ã'ng ngưá»i, có nhiá»u nhà sản xuất coi quảng trưá»ng là Ä'ịa Ä'iểm và cÆ¡ há»™i lý tưởng giá»›i thiệu sản phẩm cá»§a mình. Nghị Thanh phát hiện Mặc Sênh má»-i lúc má»-i Ä'i cháºm hÆ¡n, sá»'t ruá»™t quay Ä'ầu giục: - Chị Sênh, nhanh lên, sắp Ä'ến giá» tan tầm, Ä'ưá»ng Ä'Ã'ng lắm. Thấy vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a chị cÃ' ta há»i: - Chị nghÄ© gì thế? - KhÃ'ng có gì! - Mặc Sênh sá»±c tỉnh nói - Mình Ä'ang nhá»› trước Ä'ây cÅ©ng ở quảng trưá»ng nà y mình và má»™t ngưá»i bạn há»c lạc nhau, tìm mãi má»›i thấy anh ta. Lúc Ä'ó mình Ä'ã nói vá»›i anh ta, nếu khÃ'ng tìm thấy thì tÃ'i Ä'ứng trên các giá chà o hà ng. - Tại sao? - Anh ta cÅ©ng há»i thế? - Mặc Sênh báºt cưá»i - Mình nói, nếu khÃ'ng tìm thấy anh, tÃ'i sẽ Ä'ứng ở má»™t nÆ¡i nổi báºt Ä'ể anh nhìn thấy. “Có phải DÄ© Thâm xuất hiện trên truyá»n hình, là hy vá»ng chị nhìn thấy và Ä'i tìm anh? Lần nà y Ä'ến lượt anh Ä'ứng ở vị trà nổi báºt?†Hoặc là chỉ là do chị quá Ä'a nghi? - Äó là ngưá»i chị thÃch phải khÃ'ng? - Nghị Thanh há»i. Mặc Sênh khÃ'ng trả lá»i, hình như sau Ä'ó Nghị Thanh còn nói: - Chắc chắn là ngưá»i chị rất thÃch…
Chương 5 Há»"i tưởng
Mấy ngà y sau Ä'ó, Mặc Sênh liên tục phải Ä'i chụp hình ngoại cảnh, khÃ'ng há»i kết quả cuá»™c phá»ng vấn cá»§a Äà o Nghị Thanh, bởi vì chị Ä'ã thương lượng vá»›i Ä'á»"ng nghiệp Bạch trao Ä'ổi cÃ'ng việc, chị khÃ'ng liên quan Ä'ến chuyên mục Ä'ó nữa. CÃ'ng việc chụp ảnh hÃ'm Ä'ó khá thuáºn lợi, Mặc Sênh trở vá» tòa soạn từ rất sá»›m. Ở phòng rá»a tay chị bắt gặp chị Mai và mấy Ä'á»"ng nghiệp Ä'ang rÃ'm rả bà n tán chuyện gì Ä'ó. Thấy Mặc Sênh chị Mai nói to: - Thế nà o Mặc Sênh, chuyên mục má»›i là m Ä'ến Ä'âu rá»"i? - Chị Mai mỉm cưá»i vẻ châm biếm khÃ'ng giấu giếm. - Sao cÆ¡ ạ? - Chị ngạc nhiên. - Chưa biết tin à ? Äà o Nghị Thanh chưa gặp nhân váºt nổi tiếng cá»§a cÃ' ta thì Ä'ã bị từ chá»'i thẳng thừng. Chuyện Ä'ến là hay, sao lúc Ä'ầu cao giá»ng thế? - Chị Mai nói có vẻ rất Ä'ắc ý. - Äúng thế, nghe Ä'âu gá»i Ä'iện Ä'ến văn phòng, ngưá»i ta khÃ'ng tiếp, chỉ có trợ là nghe Ä'iện thoại, viện cá»› Hà luáºt sư bị á»'m - CÃ' thá»§ thư giá»ng hể hả. “DÄ© Thâm bị á»'m?†Mặc Sênh Ä'ang Ä'ịnh Ä'i, nghe váºy vá»™i dừng lại há»i: - Tháºt sao? - Chắc chắn là giả bá»™ thÃ'i, hÃ'm qua tÃ'i còn nhìn thấy anh ta trên tivi mà . Những chương trình truyá»n hình vừa phát sóng thưá»ng Ä'ược là m từ trước. DÄ© Thâm có bị á»'m tháºt khÃ'ng? Mặc Sênh ngá»"i trong phòng là m việc xem lại những bức ảnh, Ä'ầu óc rá»'i bá»i. “Triệu Mặc Sênh, sao phải quan tâm Ä'ến anh ta thế, khÃ'ng Ä'ến lượt Ä'âuâ€, mấy lần Mặc Sênh chua chát tá»± giá»...u mình. - Chị Sênh, có Ä'iện thoại - Cáºu Bạch Ä'ưa máy cho chị nói - Hình như ngưá»i nà y Ä'ã gá»i hai lần từ sáng Ä'ến giá». Mặc Sênh cầm á»'ng nghe: - A lÃ',vâng… Chà o anh… - Mặc Sênh phải khÃ'ng - Trong á»'ng nghe là má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng trầm ấm thoạt nghe hÆ¡i giá»'ng giá»ng DÄ© Thâm - TÃ'i là Hướng Hằng.
*
* *
Quán cà phê Hướng Hằng hẹn chị ở trên con Ä'ưá»ng phÃa Ä'Ã'ng thà nh phá»', có tên Thế giá»›i yên tÄ©nh. - Tìm chị khó quá, may có lần tÃ'i nghe nói chị là phóng viên ảnh cá»§a má»™t tạp chà phụ nữ - Hướng Hằng lên tiếng sau khi há» vừa yên vị bên cái bà n cạnh cá»a sổ nhìn ra khoảng vưá»n có những cây cảnh rất lạ mắt. Thấy Mặc Sênh ngÆ¡ ngác, Hướng Hằng báºt cưá»i: - Sao thế, nhắc Ä'ến DÄ© Thâm chị thấy lại lắm sao? Thá»±c ra DÄ© Thâm chẳng nói gì hết, nhá» có Ã'ng bạn Viêm tÃ'i má»›i có Ä'ược má»™t chút thÃ'ng tin… - Hướng Hằng khÃ'ng hiểu sao tá» ra lúng túng. Ngưá»i phục vụ Ä'ưa thá»±c Ä'Æ¡n Ä'ến. Chá»n xong Ä'á»" uá»'ng Hướng Hằng Ä'i và o vấn Ä'á» chÃnh: - Có phải tÃ'i tá»›i tìm chị là m chị ngạc nhiên ? Äúng là rất ngạc nhiên, ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'iển trai lịch thiệp nà y tuy Mặc Sênh có quen nhưng khÃ'ng thân thiết. Trong má»™t thá»i gian dà i, ấn tượng cá»§a chị vá» anh ta chỉ là bạn cùng phòng cá»§a DÄ© Thâm, tên anh ta tháºm chà có lúc chị còn khÃ'ng nhá»›. Cho Ä'ến má»™t hÃ'm, mấy ngưá»i bạn cá»§a DÄ© Thâm hẹn nhau Ä'i ăn lẩu và yêu cầu tất cả Ä'á»u phải mang theo bạn gái, cuá»'i cùng chỉ có Hướng Hằng Ä'ến má»™t mình. Má»i ngưá»i Ä'ua nhau chá»c tức Hướng Hằng: - Hướng Hằng, ngay Ä'ến DÄ© Thâm cÅ©ng bị Ä'ã bị ngưá»i ta lÃ'i kéo, cáºu Ä'ịnh Ä'á»™c thân Ä'ến bao giá»? Hướng Hằng thở dà i: - Nói thì dá»... lắm, nhưng Ä'à o Ä'âu ra má»™t Triệu Mặc Sênh kiên cưá»ng bất khuất Ä'ể lÃ'i kéo tá»› bây giá» - Hướng Hằng liếc nhìn Mặc Sênh nói giá»ng khiêu khÃch. DÄ© Thâm vừa Ä'ến, vò Ä'ầu bứt tai: - Nếu cáºu cần, tá»› nhưá»ng Ä'ấy, Ä'ể tá»› Ä'ược yên. Mặc Sênh lúc Ä'ó trÃ'ng rất tá»™i nghiệp, cảm thấy rất tá»§i thân, nhưng khÃ'ng thể mở miệng, sợ nói ra chỉ cà ng thêm ngượng, bởi sinh viên khoa luáºt nổi tiếng miệng lưỡi cay Ä'á»™c. Nhưng từ Ä'ó, chị có ấn tượng rõ rệt hÆ¡n Ä'á»'i vá»›i Hướng Hằng. - Thú thá»±c, tÃ'i nghÄ© mãi khÃ'ng hiểu, vì sao há»"i Ä'ó chị trở thà nh bạn gái cá»§a DÄ© Thâm. Bởi vì chị cÅ©ng biết, có bao nhiêu ngưá»i Ä'ẹp mê anh ta, trong Ä'ó khÃ'ng Ãt ngưá»i có ưu thế hÆ¡n chị - Sau khi nhấp má»™t ngụm cà phê, Hướng Hằng ngước nhìn Mặc Sênh, ánh mắt tinh nghịch. “Lạ tháºt, sao anh ta bá»-ng dưng nhắc lại chuyện ngà y xưa?â€, Mặc Sênh mỉm cưá»i, khÃ'ng nói. Giá»ng Hướng Hằng bá»-ng trở nên sÃ'i nổi: - Há»"i Ä'ó, có má»™t việc mà cả phòng chúng tÃ'i Ä'á»u khoái trá tham gia, Ä'ó là Ä'ánh cuá»™c xem rút cục ngưá»i Ä'ẹp nà o chinh phục Ä'ược DÄ© Thâm. Cứ má»-i tá»'i, sau khi tắt Ä'èn cả phòng cá cược ầm Ä©. Có ngưá»i cá cho hoa khÃ'i khoa luáºt, có ngưá»i cá cho ngưá»i Ä'ẹp cùng tham gia giải trong cuá»™c thi hùng biện vá»›i DÄ© Thâm, hình như tÃ'i cá cho má»™t cÃ' sinh viên khoa ngoại ngữ - Hướng Hằng hà o hứng kể - Nhưng DÄ© Thâm luÃ'n có má»™t chÃnh sách là BA khÃ'ng: khÃ'ng Ä'ể ý, khÃ'ng tán thà nh, khÃ'ng tham dá»±. Cáºu ta chỉ chúi Ä'ầu Ä'á»c sách, ngá»§, mặc kệ chúng tÃ'i gây chuyện. Nhưng có má»™t hÃ'm, chúng tÃ'i vẫn cá cược như thưá»ng lệ, DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên tuyên bá»': - Tá»› cược Triệu Mặc Sênh. Hướng Hằng nói: - Äó là lần Ä'ầu tiên tÃ'i nghe Ä'ến tên chị. Thì ra là vì váºy mà sau nay có tin Ä'á»"n chị là bạn gái cá»§a DÄ© Thâm. Quả nhiên chuyện nà y chưa bao giá» DÄ© Thâm nhắc Ä'ến. Mặc Sênh chợt hiểu. - Chị khÃ'ng thể biết Ä'ược há»"i Ä'ó bá»n tÃ'i Ä'ã tò mò muá»'n biết vá» chị thế nà o Ä'âu. Vá» sau khi chị xuất hiện ai cÅ©ng ngạc nhiên, DÄ© Thâm vá»'n rất Ä'iá»m tÄ©nh, tÃnh già dặn trước tuổi, ai cÅ©ng nghÄ© bạn gái anh ta phải là ngưá»i chÃn chắn, hiểu biết nhưng chị… Xin lá»-i - Hướng Hằng lúng túng - Chị hoà n toà n khÃ'ng giá»'ng hình dung cá»§a chúng tÃ'i. Sau má»™t lát im lặng Hướng Hằng lại tiếp tục: - Thú tháºt, lúc Ä'ầu tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng tin quan hệ giữa hai ngưá»i, nhưng DÄ© Thâm ngà y cà ng tá» ra giá»'ng má»™t chà ng trai bình thưá»ng hai mươi tuổi. Anh ta thưá»ng bị chị là m cho phát cáu, vò Ä'ầu bứt tai, có lúc còn vui vẻ Ä'ể cho chúng tÃ'i sai giặt quần áo cho cả phòng. À, phải rá»"i Ä'ó là dịp sinh nháºt cá»§a anh ta… “Những chuyện Ä'ó Ä'ã xảy ra vá»›i DÄ© Thâm ư?†Quả là khó tin. HÃ'm sinh nháºt DÄ© Thâm chị Ä'ã Ä'i khắp thà nh phá»' mà khÃ'ng tìm Ä'ược món quà vừa ý, cuá»'i cùng Ä'à nh trở vá» tay khÃ'ng. Tá»'i hÃ'm Ä'ó, ở tầng trệt khu kà túc xá chị Ä'à nh chúc mừng suÃ'ng: - Sinh nháºt vui vẻ! DÄ© Thâm giáºn dá»-i: - HÃ'm nay em Ä'i Ä'âu váºy? Quà cá»§a anh Ä'âu? Bá»-ng dưng Mặc Sênh khÃ'ng biết trả lá»i thế nà o, DÄ© Thâm lưá»m chị nhưng cuá»'i cùng anh lại giảng hòa: - ThÃ'i Ä'ược rá»"i, em nhắm mắt lại Ä'i. Chị nhắm mắt. DÄ© Thâm Ä'á»™t ngá»™t hÃ'n chị. Äó là nụ hÃ'n Ä'ầu. Mặc Sênh còn nhá»›, lúc Ä'ó chị mở mắt, nhìn anh, thảng thá»'t: - DÄ© Thâm, hÃ'm nay khÃ'ng phải là sinh nháºt em. Bà n tay Mặc Sênh Ä'ang cầm cá»'c cà phê thoáng run rẩy, chị Ä'ặt tách cà phê xuá»'ng bà n. Vì sao ngưá»i Ä'à n Ã'ng nà y bá»-ng dưng nhắc nhiá»u Ä'ến quá khứ như váºy? Sao phải nói ra những chuyện Ä'ó, khÃ'ng nên nói ra thì hÆ¡n, dù sao cÅ©ng chẳng Ä'ể là m gì, quá khứ Ä'ã là quá khứ. - Anh hẹn tÃ'i Ä'ến Ä'ây, bảo là có chuyện tÃ'i phải biết, chÃnh là những chuyện nà y ư? - Cuá»'i cùng khÃ'ng kìm chế Ä'ược, Mặc Sênh khó nhá»c cất tiếng. KhuÃ'n mặt Hướng Hằng thoáng biến sắc, cặp mÃ'i vá»›i những nét gá» gợi cảm mÃm chặt, hình như có Ä'iá»u khó nói. - Mặc Sênh, chị tháºt tà n nhẫn! - Cuá»'i cùng Hướng Hằng ngẩng lên nhìn sâu và o mắt chị, giá»ng nói khÃ'ng cao nhưng nghe rất Ä'áng sợ. Äúng thế, vá»›i ai chị cÅ©ng tà n nhẫn. Hướng Hằng lẳng lặng lấy bút trong túi viết mấy chữ, Ä'ưa cho chị. Mặc Sênh cầm Ä'á»c, Ä'ó là tên má»™t bệnh viện và sá»' giưá»ng bệnh. - Cái gì thế nà y? - Mặc Sênh hoảng há»'t, cổ há»ng nghẹn lại. Hướng Hằng Ä'ã trở lại bình thưá»ng, nói thá»§ng thẳng: - Vá»›i cung cách là m việc như cáºu ta, chết non là chuyện thưá»ng, lại còn xuất huyết dạ dà y - Hướng Hằng cất bút và o cái cặp mà u Ä'en, tháºn trá»ng cà i khóa - TÃ'i Ä'ưa Ä'ịa chỉ bệnh viện cho chị, Ä'ến hay khÃ'ng là tùy chị. TÃ'i khÃ'ng biết giữa hai ngưá»i xảy ra chuyện gì, nhưng Triệu Mặc Sênh… - Giá»ng Hướng Hằng trở lại vẻ Ä'áng sợ lúc trước - Con ngưá»i khÃ'ng nên quá Ãch kỉ. Nói xong anh ra gá»i thanh toán, lúc Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu, chá»- ngá»"i Ä'á»'i diện trá»'ng khÃ'ng, Hướng Hằng Ä'i từ lúc nà o. Mặc Sênh vẫn ngá»"i yên, thảng thá»'t, dưá»ng như vẫn chưa tin những gì Hướng Hằng vừa nói. Tay chị bóp chặt mảnh giấy, móng tay ấn và o da thịt Ä'au Ä'iếng, nhưng chị khÃ'ng Ä'ể ý. Xuất huyết dạ dà y, bênh viện, DÄ© Thâm… Vì sao? Vì sao chứ? Cà phê Ä'ã nguá»™i lạnh, Mặc Sênh ra khá»i quán, bên ngoà i trá»i Ä'ã Ä'ổ mưa từ lúc nà o. Sao lại mưa và o lúc nà y? Nhất là lại mưa dà y hạt. Váºy mà vẫn dá»... dà ng gá»i Ä'ược xe, lái xe là má»™t ngưá»i còn trẻ hay chuyện, sau khi há»i Ä'ịa chỉ cần Ä'ến, anh ta bắt Ä'ầu gợi chuyện. - CÃ' có ngưá»i nhà bị á»'m hả? - CÃ' còn Ä'i há»c hay Ä'ã ra cÃ'ng tác? - CÃ'… Mặc Sênh chỉ áºm ừ cho qua, mắt nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Những câu há»i cá»§a anh lái xe và cảnh váºt bên ngoà i thoảng qua, lướt qua trước mắt, Mặc Sênh khÃ'ng nghe thấy, khÃ'ng nhìn thấy gì hết. ÄÆ°á»ng khÃ'ng có Ä'èn Ä'á», há» Ä'ến bệnh viện rất nhanh, chị nhanh chóng tìm Ä'ược phòng bệnh cá»§a DÄ© Thâm. Mặc Sênh Ä'ứng ngoà i cá»a căn phòng tưá»ng mà u trắng, khung cá»a mà u cánh gián, cánh tay nặng ná» như Ä'eo Ä'á, khÃ'ng thể nà o giÆ¡ tay lên gõ cá»a. Hay là bá» Ä'i? Nhưng chân cÅ©ng nặng ná» như váºy, khÃ'ng thể cất bước. Trong khoảng khắc, Mặc Sênh cảm thấy chị sẽ Ä'ứng mãi như thế, khÃ'ng dám tiến Ä'ến gần, cÅ©ng khÃ'ng thể rá»i xa. Cho dù vÅ© trụ biến thiên, biển cạn Ä'á mòn, chị sẽ mãi Ä'ứng ngoà i cá»a phòng anh. Nhưng là m gì có mãi mãi? Cái cần Ä'ến sẽ Ä'ến, muá»'n trá»'n cÅ©ng khÃ'ng thể. Cá»a Ä'á»™t nhiên mở ra từ phÃa trong, Mặc Sênh khÃ'ng kịp tránh, Ä'ứng ngây ngưá»i Ä'á»'i diện vá»›i ngưá»i vừa mở cá»a. DÄ© Văn! Có những ngưá»i dưá»ng như nhất Ä'ịnh sẽ gặp nhau, hÆ¡n nữa lại cùng má»™t nguyên do như váºy, và dụ chị và DÄ© Văn. Vá» sau Mặc Sênh luÃ'n trăn trở má»™t câu há»i “ngưá»i con gái hiá»n thục Ä'ẹp như thÆ¡ Ä'ó tâm trạng thế nà o khi ngưá»i Ä'à n Ã'ng cÃ' ta yêu giá»›i thiệu vá»›i ngưá»i khác: - Äây là em gái tÃ'i!â€. Chị Ä'ã từng dạn dÄ© tá»± giá»›i thiệu: - TÃ'i là bạn gái cá»§a anh trai cÃ'! DÄ© Văn cÅ©ng khÃ'ng há» phản bác, cÃ' ấy sẽ Ä'au khổ Ä'ến mức nà o. - á»'! DÄ© Văn, DÄ© Văn Ä'ã lâu khÃ'ng gặp - Mặc Sênh, cuá»'i cùng cÅ©ng gặp lại chị. Äúng váºy, cuá»'i cùng há» cÅ©ng gặp nhau! - Chị Ä'ến thăm DÄ© Thâm ư? - DÄ© Văn há»i - Anh ấy vừa ngá»§, nếu chị có thá»i gian có thể cùng tÃ'i Ä'i thăm nhà anh ấy khÃ'ng? TÃ'i cần lấy giúp anh ấy má»™t Ãt Ä'á»" dùng. Mặc Sênh do dá»± gáºt Ä'ầu: - CÅ©ng Ä'ược. - Anh ấy…khÃ'ng sao chứ? - Mặc Sênh rụt rè há»i khi hai ngưá»i Ä'i xuá»'ng cầu thang. - KhÃ'ng sao. Bác sÄ© nói chỉ cần nghỉ ngÆ¡i, chú ý ăn uá»'ng là ổn. - Thế thì tá»'t! - Mặc Sênh nói nhá». Trên Ä'ưá»ng Ä'i, há» cÅ©ng chỉ trao Ä'ổi vá»›i nhau xung quanh những chuyện gần Ä'ây. DÄ© Văn nói: - TÃ'i Ä'ã Ä'ịnh tìm chị từ lâu, nhưng cÃ'ng ty Ä'iá»u Ä'á»™ng cÃ'ng tác, báºn quá mãi má»›i vá» Ä'ược má»™t lần, DÄ© Thâm lại Ä'á»™t nhiên bị á»'m. Cuá»'i cùng, tÃ'i cÅ©ng Ä'ã trải nghiệm sá»± vất vả cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ Ä'i là m. Mặc Sênh nói: - TÃ'i khÃ'ng ngá» DÄ© Văn lại trở thà nh má»™t phụ nữ mạnh mẽ Ä'ến váºy! - Chị cÅ©ng thế Ä'ấy thÃ'i? Há»"i xưa chị cầm máy ảnh chụp chÆ¡i, váºy mà vá» sau lại trở thà nh phóng viên ảnh chuyên nghiệp. Mặc Sênh cưá»i: - Bây giá» tÃ'i cÅ©ng chỉ chụp chÆ¡i thÃ'i. DÄ© Văn nói: - Nếu Ã'ng chá»§ cá»§a chị mà nghe Ä'ược những lá»i như thế chắc Ã'ng ấy giáºn lắm. Äến rá»"i, ở Ä'ây - DÄ© Văn dừng lại, lấy chìa khóa mở cá»a, và o nhà . Mặc Sênh chần chừ má»™t lát, cÅ©ng và o theo. Nhà cá»§a DÄ© Thâm ở tầng mưá»i hai cá»§a má»™t khu chung cư cao cấp, phòng rất rá»™ng nhưng Ãt Ä'á»" Ä'ạc, khÃ'ng há» có váºt nà o thừa, chỉ có bá»™ ấm chén trên bà n và những cuá»'n tạp chà trên giá chứng tá» có ngưá»i ở. - Mấy năm nay anh ấy báºn nhiá»u việc, thỉnh thoảng má»›i gặp nhau - DÄ© Văn vừa thu xếp Ä'á»" vừa nói, Ä'ến mở tá»§ lạnh, chị lắc Ä'ầu - Quả nhiên là chẳng có gì, anh ấy có lẽ là ngưá»i biết tá»± chăm sóc bản thân nhất thế giá»›i. Lần trước tÃ'i Ä'ến Ä'ây, thấy anh ấy Ä'ang ăn mì ăn liá»n, má»›i kéo anh ấy Ä'i siêu thị, khÃ'ng ngá» lại gặp chị. DÄ© Thâm luÃ'n là như thế, chị vẫn biết. Anh ấy luÃ'n có chuyện quan trá»ng Ä'ể là m hÆ¡n ăn uá»'ng. Äá»'i vá»›i những ngưá»i như váºy chỉ có Ä'á»'i sách: Anh khÃ'ng ăn, tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng ăn. - À - DÄ© Văn bá»-ng nhiên nói - TÃ'i sắp cưới, chị biết khÃ'ng chú rể là sếp trá»±c tiếp cá»§a tÃ'i, giá»'ng như câu chuyện cÃ' Lá» Lem. Mặc Sênh ngạc nhiên nhìn DÄ© Văn: - Chị kết hÃ'n ư? - Äúng váºy, tÃ'i sắp cưới - DÄ© Văn cưá»i gáºt Ä'ầu, bá»-ng trở nên tư lá»±, Ä'oạn thở dà i - Trước Ä'ây, tÃ'i khÃ'ng hiểu gì nên má»›i nói lung tung vá»›i chị như váºy, vá» sau má»›i biết có những thứ khÃ'ng thể tranh già nh Ä'ược. Vá»›i DÄ© Thâm lòng tÃ'i Ä'ã nguá»™i từ lâu. - Vì sao? - Có lẽ tÃ'i khÃ'ng kiên nhẫn Ä'ược như anh ấy, tÃ'i khÃ'ng thể chá» Ä'ợi như anh ấy. DÄ© Thâm có thể chá» Ä'ợi hết năm nà y sang năm khác trong vÃ' vá»ng, nhưng tÃ'i thì khÃ'ng thể - Giá»ng DÄ© Văn trầm xuá»'ng - Khoảng ba bá»'n năm trước, khi DÄ© Thâm thắng má»™t vụ án, tÃ'i và mấy ngưá»i bạn Ä'ến chúc mừng, hÃ'm ấy anh ấy uá»'ng say, tÃ'i phải Ä'ưa vá». DÄ© Thâm nÃ'n dữ quá, khi tÃ'i dá»n dẹp cho anh ấy, Ä'á»™t nhiên DÄ© Thâm Ã'm lấy tÃ'i, há»i dá»"n dáºp: “Vì sao em khÃ'ng trở vá»? Anh Ä'ã sắp từ bá» tất cả, vì sao em vẫn khÃ'ng chịu trở vá»?†DÄ© Văn ngừng lại cưá»i Ä'au khổ: - Nếu những lá»i Ä'ó vẫn chưa Ä'á»§ là m tÃ'i nguá»™i lòng… Chị Ä'ến Ä'ây. DÄ© Văn kéo Mặc Sênh Ä'ến phòng sách, rút ra má»™t cuá»'n, láºt má»™t trang Ä'ưa cho chị: - Äây là do tÃ'i vÃ' tình phát hiện ra, khÃ'ng chỉ cuá»'n nà y… Mặc Sênh hấp tấp Ä'ón lấy cuá»'n sách, những câu thÆ¡ viết vá»™i, nét chữ viết rất láu, ná»-i day dứt Ä'au khổ khÃ'ng ngừng cá»§a ngưá»i viết. Gáºp cuá»'n sách lại, DÄ© Văn nói những lá»i gì Mặc Sênh khÃ'ng nghe thấy nữa. Tiếng cưá»i trong vắt cá»§a cÃ' thiếu nữ như từ nÆ¡i xa xÃ'i vá»ng vá»: - Hà DÄ© Thâm, anh còn chưa biết tên em! Em tên là Triệu Mặc Sênh, Mặc là u mặc, nghÄ©a là tÄ©nh lặng. Sênh là má»™t loại nhạc cụ. Tên em có Ä'iển tÃch hẳn hoi, có xuất xứ từ má»™t câu thÆ¡ cá»§a nhà thÆ¡ Từ Chà Ma: “Im lặng là khúc tiêu mặc biệt li, sâu lắng là khang kiá»u Ä'êm nayâ€. - Há»"i chúng tÃ'i còn nhá», mẹ DÄ© Thâm Ã'm tÃ'i nói, nếu cÃ' ấy có má»™t Ä'ứa con gái như thế nà y thì tá»'t quá. Mẹ tÃ'i Ä'ứng bên nói, hay là hai nhà Ä'ổi con cho nhau. DÄ© Thâm từ nhá» Ä'ã thÃ'ng minh, hiểu biết, mẹ tÃ'i thÃch anh ấy có lẽ còn hÆ¡n thÃch tÃ'i, Ä'ến giá» tÃ'i vẫn nhá»› như in hình dáng cÃ' ấy, tiếc là … - Cha mẹ DÄ© Thâm mất như thế nà o? DÄ© Văn lắc Ä'ầu: - TÃ'i cÅ©ng khÃ'ng rõ lắm, há»"i ấy tÃ'i má»›i chÃn tuổi. Hình như là tai nạn, chú ấy bị ngã, còn cÃ' ấy sức khá»e vá»'n Ä'ã khÃ'ng tá»'t Ä'au buá»"n nên Ä'ã sinh bệnh ra Ä'i theo chú - Hình như nhá»› ra Ä'iá»u gì, ngừng má»™t lúc, DÄ© Văn lại tiếp - Có lần tình cá» nghe mẹ tÃ'i nói, sau khi cÃ' chết má»›i phát hiện má»™t sá»' thuá»'c trong ngăn kéo, thuá»'c cần uá»'ng thì khÃ'ng uá»'ng, có thể cÃ' ấy Ä'ã tá»± sát. - Tá»± sát? - Mặc Sênh kinh ngạc - Lúc Ä'ó DÄ© Thâm má»›i mưá»i tuổi sao cÃ' ấy có thể…? DÄ© Văn gáºt Ä'ầu: - CÃ' ấy rất yêu chá»"ng - DÄ© Văn tư lá»± nói thầm - Thá»±c ra DÄ© Thâm rất giá»'ng mẹ… Vừa Ä'i vừa nói chuyện chẳng mấy há» Ä'ã Ä'ến bệnh viện, ở hà nh lang gặp cÃ' y tá quen DÄ© Văn, cÃ' ta nói: - Bạn trai cá»§a chị vừa Ä'ược thay chai nước truyá»n, giá» lại ngá»§ rá»"i. DÄ© Văn cảm Æ¡n cÃ' y tá, cưá»i giải thÃch: - Anh ấy là anh trai tÃ'i. Äi Ä'ến cá»a phòng, DÄ© Văn bá»-ng trao cho Mặc Sênh các túi Ä'á»±ng Ä'á»" Ä'ang cầm trong tay: - Chị và o Ä'i, tÃ'i khÃ'ng và o nữa. Äá»" Ä'ạc khÃ'ng nhiá»u, nhưng Mặc Sênh có cảm tưởng chúng nặng Ä'ến mức chị khÃ'ng Ä'á»§ sức mang. - Mặc Sênh - DÄ© Văn vui vẻ mỉm cưá»i vá»›i chị nói - TÃ'i khÃ'ng thua chị, mà tÃ'i thua DÄ© Thâm. Mặc Sênh nhìn theo DÄ© Văn Ä'i xa dần, khÃ'ng biết nói gì Ä'ể giữ cÃ' ấy lại. Phòng khÃ'ng khóa, Mặc Sênh Ä'ẩy cá»a bước và o. Äó là căn phòng Ä'Ã'i, má»™t cái giưá»ng còn trá»'ng, giưá»ng cá»§a DÄ© Thâm cạnh cá»a sổ. Tiếng mở cá»a khÃ'ng là m anh thức giấc, DÄ© Thâm Ä'ược truyá»n nước, vẫn Ä'ang ngá»§. Trái tim Mặc Sênh như bị má»™t sợi dây vÃ' hình siết chặt, chị tiến Ä'ến bên anh, sợi dây vÃ' hình má»-i bước má»-i kéo căng hÆ¡n. DÄ© Thâm nằm trên giưá»ng, khuÃ'n mặt gầy, xanh xao, cặp lÃ'ng mà y trong giấc ngá»§ cÅ©ng cau lại. Sau khi gặp lại, thá»±c ra chị chưa lúc nà o nhìn kÄ© anh. Bây giá» có thể. Những ngón tay chị bất giác Ä'ưa lên sá» và o hà ng lÃ'ng mà y cau lại cá»§a anh, khẽ Ä'ụng và o hà ng mi khép chặt. Tưởng tượng nếu chá»§ nhân thức giấc, hà ng mi sẽ nâng lên, sẽ là Ä'Ã'i mắt vá»›i cái nhìn lạnh lùng, tháºm chà Ä'ầy giá»...u cợt, chị muá»'n rụt tay lại, nhưng khÃ'ng hiểu sao lại vÃ' tình nhÃch xuá»'ng dừng lại ở Ä'Ã'i mÃ'i anh. Cặp mÃ'i DÄ© Thâm hÆ¡i tái. Nghe nói, những ngưá»i có Ä'Ã'i mÃ'i như váºy phà n lá»›n Ä'á»u bạc tình. “DÄ© Thâm sao anh khÃ'ng như váºy? Lẽ nà o anh khÃ'ng hiểu, em khÃ'ng thể trở lại như ngà y xưa, như bảy năm trước, trong bảy năm nhiá»u thứ Ä'ã thay Ä'ổi…†Sau Ä'ó, trước khi ý thức Ä'ược mình Ä'ang là m gì, Ä'Ã'i mÃ'i chị Ä'ã thay những ngón tay. Cặp mÃ'i cá»§a Mặc Sênh hÆ¡i lạnh do vừa từ ngoà i và o, mÃ'i DÄ© Thâm lại ấm nóng, nhưng hÆ¡i ấm nà y khiến chị xót xa, nước mắt chị ứa ra, từng giá»t lăn xuá»'ng. Mãi Ä'ến khi… tay chị bị má»™t bà n tay nắm chặt. DÄ© Thâm! - Anh tỉnh rá»"i ư? Trong má»™t thoáng Ä'ầu óc Mặc Sênh trở nên trá»'ng rá»-ng, mắt bị má» bởi nước mắt, khuÃ'n mặt DÄ© Thâm cháºp chá»n, nhưng giá»ng nói phẫn ná»™ cá»§a anh chị nghe rất rõ: - CÃ' là m gì váºy? - Mặt DÄ© Thâm Ä'anh lại, giá»ng nói tháºt Ä'áng sợ - Triệu Mặc Sênh rút cục cÃ' có ý gì? - TÃ'i… - Chị vừa mở miệng Ä'ã vá»™i im bặt, má»i ý nghÄ© bay Ä'âu mất. Trong mấy giây chị ngây ngưá»i bá»'i rá»'i nhìn anh, cảm thấy bà n tay má»-i lúc cà ng bị siết chặt, hình như muá»'n bóp nát má»›i thá»a. Mặc Sênh khÃ'ng khóc nữa, nhưng nước mắt vẫn ứa ra. Sao lại như váºy? Chị nghe cái váºt từng kiên cá»' trong lòng chị Ä'ang bị Ä'áºp vỡ, âm thanh cá»§a nó khiến chị kinh hoà ng. Còn ánh mắt giáºn dữ truy bức cá»§a DÄ© Thâm lại khiến chị má»m lòng. Chị cÅ©ng khÃ'ng biết mình Ä'ang là m gì, chẳng phải chị muá»'n Ä'oạn tuyệt vá»›i quá khứ, kể cả vá»›i anh? Nhưng vừa rá»"i chị Ä'ã là m gì? Mặc Sênh hoà n toà n mất phương hướng. “Chạy Ä'i thÃ'i! Nhanh chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y!â€. à nghÄ© vừa má»›i lóe lên, láºp tức thúc Ä'ẩy hà nh Ä'á»™ng. KhÃ'ng biết bằng sức mạnh nà o chị thoát khá»i bà n ta siết chặt như kìm cá»§a DÄ© Thâm, vụt chạy ra ngoà i. Sau lưng giá»ng DÄ© Thâm như con thú bị trúng tên: - Triệu Mặc Sênh, cÃ' dám Ä'i? Äáng chết! DÄ© Thâm nhìn Mặc Sênh mở cá»a, anh ngá»"i báºt dáºy dứt dây chuyá»n ở tay, Ä'ịnh chạy ra cá»a ngăn lại. Nhưng do nằm lâu, chân rất yếu, nên loạng choạng, ngã váºt ngay tại giưá»ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mặc Sênh khÃ'ng há» biết. Mặc Sênh hoảng loạn theo má»™t nhóm ngưá»i Ä'i và o thang máy, những ngưá»i cùng Ä'i thoạt nhiên nhìn ngưá»i phụ nữ mắt Ä'á» hoe chạy và o thang máy, nhưng láºp tức há» trở vá» vá»›i suy nghÄ© riêng cá»§a mình. CÅ©ng phải thÃ'i, bệnh viện là nÆ¡i hà ng ngà y chứng kiến bao nhiêu tình huá»'ng sá»'ng chết vui buá»"n, má»™t ngưá»i Ä'ẫm nước mắt Ä'i và o thang máy có gì là lạ?! Ra khá»i thang máy yên tÄ©nh, tiếng á»"n à o ở hà nh lang Ä'áºp và o tai khiến chị choáng váng. Hà nh lang rất Ä'Ã'ng ngưá»i, bá»-ng nhiên Mặc Sênh khÃ'ng biết mình phải Ä'i hướng nà o. “Äi Ä'âu bây giá»?†Chẳng phải vẫn biết thế sao? Thế giá»›i rá»™ng lá»›n như váºy, nhưng khÃ'ng nÆ¡i nà o khÃ'ng có DÄ© Thâm?
Chương 6 Ly hợp
- Hà ... luáºt sư Hà sao? - Mỹ Äình ngạc nhiên nhìn ngưá»i xuất hiện ở cá»a - Luáºt sư Hà anh Ä'ang nằm viện cÆ¡ mà ? - TÃ'i vừa ra viện sáng nay, Mỹ Äình, lát nữa cÃ' mang tà i liệu vá» vụ án cÃ'ng ty ANAS sang phòng tÃ'i nhé - DÄ© Thâm vừa Ä'i vừa nói - Mấy ngà y nay khÃ'ng có tình hình gì Ä'ặc biết chứ? - Có! - Mỹ Äình vá»™i giở cuá»'n sổ ghi chép thÃ'ng báo những thÃ'ng tin quan trá»ng, do dá»± má»™t lát cÃ' nói - Luáºt sư Hà , có má»™t nữ phóng viên cá»§a tạp chà Tú sắc mấy lần gá»i Ä'iện muá»'n phá»ng vấn anh, cÃ' ấy cÅ©ng Ä'ã Ä'ến Ä'ây má»™t lần rá»"i. CÃ' ấy nói là bạn há»c cùng trưá»ng ngà y xưa vá»›i anh, anh có gá»i lại cho cÃ' ấy khÃ'ng? Nghe nhắc Ä'ến tạp chà Tú sắc mắt DÄ© Thâm sáng lên, nhưng láºp tức trở lại bình thưá»ng: - KhÃ'ng cần, lần sau nếu cÃ' ta gá»i Ä'ến thì từ chá»'i luÃ'n Ä'i. - Vâng - Mỹ Äình gáºt Ä'ầu. Cuá»'i cùng DÄ© Thâm Ä'ã trở vá», anh ấy lại xá» lý cÃ'ng việc nhanh gá»n và dứt khoát. Hướng Hằng từ viện kiểm sát trở vá», Ä'ẩy cá»a và o ngay phòng là m việc cá»§a DÄ© Thâm. Thấy DÄ© Thâm Ä'ang ngá»"i trước Ä'á»'ng giấy tá» cao ngất, khÃ'ng biết nói thế nà o. - TÃ'i vừa nghe Mỹ Äình nói, nhưng vẫn chưa tin, cáºu có thể giải thÃch chuyện nà y là thế nà o khÃ'ng? - Chuyện gì? - DÄ© Thâm vẫn khÃ'ng ngẩng lên, da mặt anh vẫn còn hÆ¡i tái nhưng thần sắc rất tá»'t. - Äừng có Ä'óng kịch vá»›i tÃ'i, tÃ'i nhá»› ngà y kia cáºu má»›i Ä'ược xuất viện cÆ¡ mà , sao bây giá» lại ngá»"i Ä'ây? - TÃ'i ra viện sá»›m. Hướng Hằng Ã'm Ä'ầu, mặc dù cÅ©ng là luáºt sư nhưng Hướng Hằng khÃ'ng thể khÃ'ng thừa nháºn nói chuyện vá»›i luáºt sư khÃ'ng dá»... chút nà o, trả lá»i Ä'ấy nhưng cÅ©ng như khÃ'ng: - Cáºu Ä'ịnh Ä'ùa vá»›i tÃnh mạng hả? Văn phòng nà y khÃ'ng có cáºu Ä'âu Ä'ến ná»-i Ä'ổ bể. - CÅ©ng chưa hẳn - DÄ© Thâm giÆ¡ táºp tà i liệu trong tay - TÃ'i còn nhá»›, vá» mặt nà y cả cáºu và cáºu Viêm Ä'á»u khÃ'ng thà nh thạo cho lắm. Hướng Hằng hừ má»™t tiếng: - Chúng tÃ'i có bất tà i cÅ©ng khÃ'ng gục ngã trong phiên tòa. - Hướng Hằng! - DÄ© Thâm dá»±a lưng và o thà nh ghế nhìn Hướng Hằng vẻ bất lá»±c - TÃ'i khÃ'ng há» có ý Ä'ịnh Ä'ùa vá»›i tÃnh mạng mình Ä'âu. - Lúc bình thưá»ng cáºu khÃ'ng… - Hướng Hằng nhìn DÄ© Thâm, há»i thẳng - CÃ' ấy Ä'i rá»"i Ä'úng khÃ'ng? Mặt DÄ© Thâm sa sầm, anh há»i lại: - Cáºu Ä'i tìm cÃ' ấy phải khÃ'ng? Hướng Hằng gáºt Ä'ầu, nhìn mặt DÄ© Thâm thở dà i: - Xem ra tÃ'i Ä'ã bò là nh chữa thà nh bò què rá»"i. - KhÃ'ng, tÃ'i phải cảm Æ¡n cáºu - DÄ© Thâm lạnh nhạt nói - Nếu cÃ' ấy khÃ'ng giáng cho tÃ'i má»™t Ä'òn chà mạng thì tÃ'i chưa hoà n toà n tỉnh ngá»™. - Cáºu… - Hướng Hằng mở miệng Ä'ịnh nói rá»"i thÃ'i. - Cáºu yên tâm! - DÄ© Thâm nhìn ngưá»i Ä'á»"ng nghiệp thái Ä'á»™ rất bình tÄ©nh - TÃ'i và cÃ' ấy hoà n toà n kết thúc. KhÃ'ng, phải nói thế nà y, sá»± tá»± nguyện cá»§a tÃ'i Ä'ã hoà n toà n kết thúc.
*
* *
Mưá»i má»™t giá» Ä'êm, DÄ© Thâm cho xe và o gara, Ä'i và o cầu thang máy, Ä'ầu óc vẫn nghÄ© tá»›i cuá»™c Ä'à m phán ngà y hÃ'm sau. Thá»i gian nà y hầu như anh khÃ'ng vá» nhà trước mưá»i giá» Ä'êm, cùng má»™t lúc anh thụ lý mấy vụ án, báºn tá»'i mắt. Hướng Hằng Ä'ã chán khuyên can, Viêm thì cưá»i khì khì tÃnh con sá»' thu nháºp cá»§a văn phòng trong quà nà y tăng Ä'ược bao nhiêu, còn nói thêm là sẽ chuẩn bị má»™t cá»- quan tà i tháºt tá»'t cho DÄ© Thâm. Thá»±c ra DÄ© Thâm cÅ©ng vÃ' cùng mệt má»i, nhưng anh cần sá»± báºn rá»™n như váºy. Thang máy dừng lại ở tầng mưá»i hai. DÄ© Thâm bước ra, vừa móc chìa khóa chuẩn bị mở cá»a. Tay anh bá»-ng khá»±ng lại khi nhìn thấy ngưá»i ngá»"i trước cá»a nhà mình. CÃ' ta khoác áo len má»ng, hai tay Ã'm gá»'i ngá»"i trước cá»a phòng anh, cầm tỳ và o Ä'ầu gá»'i, mắt Ä'ăm Ä'ăm hướng vá» phÃa cầu thang. Nghe tiếng bước chân, cÃ' ta ngẩng lên. TrÃ'ng cÃ' ta có lẽ còn tiá»u tụy hÆ¡n má»™t ngưá»i bệnh như anh, khuÃ'n mặt hÆ¡i gầy, cằm nhá»n, cặp mắt to hÆ¡i hoảng há»'t khi nhìn thấy anh. Cả ngưá»i cÃ' ta như chìm trong tuyệt vá»ng, như bị dá»"n và o Ä'ưá»ng cùng. Chẳng ai lên tiếng. DÄ© Thâm dừng mấy giây, rá»"i lướt qua cÃ'. Anh tháºn trá»ng mở cá»a, bước và o phòng, quay Ä'ầu Ä'ịnh khép cá»a. Tiếng khép cá»a còn chưa kịp vang lên, tay áo DÄ© Thâm Ä'ã bị má»™t bà n tay túm lại. - DÄ© Thâm! - CÃ' ta lên tiếng, giá»ng nói nhá» và yếu á»›t, Ä'áng thương như tiếng rên cá»§a má»™t con thú bị thương - Anh có cần em nữa khÃ'ng? “CÃ' ta biết cÃ' ta Ä'ang nói gì?!â€. DÄ© Thâm quay ngưá»i trợn mắt nhìn cÃ' ta, như là nhìn thấy quá»·. Tiếng nói vừa nhá» vừa yếu, nhưng trong Ä'êm vắng nên vẫn nghe rất rõ, anh cá»' gắng nÃu chặt sợi dây lý trÃ, Ä'ịnh giáºt tay ra, nhưng cÃ' ta vẫn túm chặt khÃ'ng buÃ'ng. Vẫn ương ngạnh như váºy, DÄ© Thâm phát hiện anh Ä'ang nhá»› lại ngà y xưa má»™t cách xấu hổ: - Bá» ra! Có lẽ giá»ng nói DÄ© Thâm quá gay gắt. Tay Mặc Sênh run lên, sau Ä'ó từng ngón má»™t từ từ tuá»™t khá»i tay áo anh. Chị cúi Ä'ầu. DÄ© Thâm khÃ'ng nhìn, nhưng anh vẫn nháºn ra vẻ Ä'au Ä'á»›n tá»™i nghiệp cá»§a chị. Hình ảnh hiện lên rõ Ä'ến mức anh thấy hoảng sợ vì nghÄ© có thể mình sẽ má»m lòng. Äể mặc Mặc Sênh Ä'ứng lặng, DÄ© Thâm Ä'i ra ban cÃ'ng, gió lạnh thá»'c và o ngưá»i là m anh tỉnh táo. CÃ' ấy vẫn còn có bản lÄ©nh là m cho anh Ä'iêu Ä'ứng, trước Ä'ây Ä'ã thế, bây giá» cà ng như thế. Cho nên anh cà ng phải lạnh lùng nếu khÃ'ng có cÆ¡ há»ng hết. DÄ© Thâm quay trở lại phòng khách, Mặc Sênh vẫn Ä'ứng co ro ngoà i cá»a. - Và o Ä'i - Giá»ng nói cá»§a anh Ä'ã bình tÄ©nh trở lại - CÃ' uá»'ng gì? TÃ'i chỉ có bia và nước lá»c - Anh nhá»› chị thÃch những Ä'á»" uá»'ng có mà u. Mặc Sênh lắc Ä'ầu. DÄ© Thâm khÃ'ng ép, anh Ä'ến ngá»"i trên salÃ'ng, hoà n toà n có dáng chá»§ nhà tiếp khách: - CÃ' Ä'ến tìm tÃ'i có việc gì? KhÃ'ng ngá» anh lại khách khà xa lạ như váºy, chị ấp úng: - TÃ'i… hÃ'm nay tÃ'i Ä'ến bệnh viện, bác sỹ nói anh Ä'ã vá» nhà … - Nếu Ä'ến thăm ngưá»i á»'m thì cÃ' có thể vá» Ä'ược rá»"i - DÄ© Thâm ngắt lá»i. Mặc Sênh khÃ'ng biết nói sao. DÄ© Thâm nhìn chị nói giá»ng giá»...u cợt: - Nếu vừa rá»"i tÃ'i khÃ'ng nghe nhầm, hình như cÃ' Ä'ang Ä'ịnh vượt tưá»ng, còn tÃ'i rất vinh dá»± Ä'ược cÃ' Ä'ể ý - Anh lại dừng lại. Nhưng chị hiểu anh Ä'ịnh nói gì, mặt chị tái nhợt. Lá»i nói có thể gây tổn thương thế nà o, chị Ä'ã biết, trong lúc bá»'i rá»'i chị chỉ có thể ấp úng: - TÃ'i khÃ'ng… - KhÃ'ng cái gì? - Ãnh mắt anh nhìn thẳng và o chị - Chẳng phải cÃ' Ä'ã kết hÃ'n rá»"i ư, hay Ä'ó chỉ là cái cá»› Ä'ể Ä'á»'i phó vá»›i tÃ'i? Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng ngữ khà lại là sá»± khẳng Ä'ịnh chắc chắn. Nghi ngá» cá»§a anh là có căn cứ, anh biết chị vẫn sá»'ng má»™t mình, tháºm chà còn Ä'i gặp những ngưá»i Ä'à n Ã'ng muá»'n láºp gia Ä'ình. - Äúng váºy. Ná»-i cay Ä'ắng bá»-ng nhiên trà o lên trong anh. Äó là cái cá»› ngăn cản anh. Cùng lúc niá»m vui thấp thoáng lại cÅ©ng Ä'ang rõ dần. Nhưng Mặc Sênh khÃ'ng cho anh câu trả lá»i mà anh hi vá»ng, ánh mắt anh trở nên hoang mang. Khá»i cần chị nói, anh cÅ©ng hiểu. Lý trÃ, và sá»± lãnh Ä'ạm thưá»ng trá»±c Ä'ã bị anh vứt bá», lòng anh trà n ngáºp phẫn ná»™ và Ä'au Ä'á»›n. “Hà DÄ© Thâm, vai há» nà y mi còn Ä'ịnh diá»...n Ä'ến bao giá»!†- Váºy cÃ' nói Ä'i! CÃ' muá»'n gì ở tÃ'i? Là ngưá»i tình bà máºt cá»§a cÃ' ở Trung Quá»'c, hay chỉ là vụ ngoại tình Ä'áng xấu hổ cá»§a cÃ'? Triệu Mặc Sênh, nói cho cÃ' biết, cÃ' Ä'ừng ảo tưởng - Anh cá»' gắng kìm chế, má»›i khÃ'ng Ä'ến bóp cổ chị. - KhÃ'ng phải… TÃ'i và … tÃ'i và anh ấy… - Mặc Sênh lắp bắp, chị hoảng sợ bởi cÆ¡n thịnh ná»™ bất ngá» cá»§a anh. Chuyện giữa chị và Ưng Quân khÃ'ng phải má»™t hai câu có thể nói rõ Ä'ược, chị bá»'i rá»'i khÃ'ng biết nói thế nà o. Äiá»u duy nhất chị có thể nghÄ© ra chỉ là : - TÃ'i Ä'ã ly hÃ'n - Chị buá»™t miệng, nhá» Ä'ó cÅ©ng trấn tÄ©nh hÆ¡n và nhắc lại như má»™t cái máy - TÃ'i Ä'ã ly hÃ'n. - Ly hÃ'n? - DÄ© Thâm tái mặt, sá»± phẫn ná»™ biến thà nh nụ cưá»i gằn Ä'áng sợ - Hừ, cÃ' dá»±a và o Ä'âu Ä'ể cho rằng tÃ'i cần má»™t ngưá»i Ä'à n bà ly hÃ'n? Mặc Sênh sững ngưá»i, mắt tá»'i lại, tóc rÅ© xuá»'ng. “Äã lưá»ng trước tình huá»'ng nà y cÆ¡ mà ? Vì sao còn Ä'ến Ä'ây, Ä'ể cho con tim lại chết thêm lần nữa? Chỉ vì mấy câu thÆ¡ ấy, vì bức ảnh ấy, sao mình lại ná»±c cưá»i Ä'ến váºy?!†Nhưng chị vẫn muá»'n cho anh biết: - TÃ'i và anh ấy khÃ'ng phải như váºy… - Mặc Sênh Ä'ịnh thanh minh. - Äá»§ rá»"i! - DÄ© Thâm khÃ'ng kìm Ä'ược ngắt lá»i chị - KhÃ'ng cần mÃ' tả quan hệ cá»§a vợ chá»"ng cÃ', nếu cÃ' muá»'n Ä'ược an á»§i, chia sẻ, thì cÃ' Ä'ã tìm nhầm ngưá»i rá»"i. MÃ'i chị mấp máy nhưng khÃ'ng ra tiếng. Nói hay khÃ'ng thá»±c ra cÅ©ng có khác gì Ä'âu? Sá»± thể Ä'ã khÃ'ng thể cứu vãn. - TÃ'i Ä'i Ä'ây - Mặc Sênh Ä'ứng lên, khÃ'ng nhìn DÄ© Thâm, giá»ng run run - Xin lá»-i Ä'ã là m phiá»n anh. Anh khÃ'ng ngăn cản, hình như Ä'ang rÆ¡i và o mê cung rá»'i rắm, khÃ'ng thể lý giải nà o Ä'ó. Chị mở cá»a, nghe thấy tiếng cá»§a anh: - Chá» Ä'ã Chị quay Ä'ầu, DÄ© Thâm Ä'ứng lên cầm chìa khóa xe trên bà n: - TÃ'i Ä'ưa cÃ' vá». Mặc Sênh mở to mắt ngạc nhiên nhìn anh, lắc Ä'ầu: - KhÃ'ng cần, tÃ'i vá» má»™t mình cÅ©ng Ä'ược. - CÃ' hoà n toà n có thể - Giá»ng DÄ© Thâm châm biếm - Nhưng nếu xảy ra bất trắc thì tÃ'i sẽ là nghi phạm Ä'ầu tiên. Lúc Ä'ó sao tránh khá»i dây dưa Ä'ến nhau. Äúng là tư duy cá»§a luáºt sư! Quả là thấu Ä'áo. Mặc Sênh Ä'à nh nhượng bá»™: - Váºy thì phiá»n anh. - Äây là lần cuá»'i cùng - DÄ© Thâm nói. Mặc Sênh chưa bao giá» Ä'i xe vá»›i tá»'c Ä'á»™ kinh khá»§ng như váºy. Ngưá»i lái mặt lạnh tanh, xe lao vun vút. Khi dừng lại, mặt chị tái mét, chân Ä'ứng khÃ'ng vững, nhưng DÄ© Thâm ung dung như ngưá»i vừa Ä'i bách bá»™: - Cho tÃ'i má»™t lý do - Anh nhìn phÃa trước. Chị ngước nhìn khuÃ'n mặt trÃ'ng nghiêng cá»§a anh, bụng Ä'au Ä'ến mức khÃ'ng thể Ä'oán Ä'ược ý anh là gì. - Nói vá»›i tÃ'i là cÃ' yêu tÃ'i. Mặc Sênh lặng ngưá»i, Ä'á»™t nhiên nghẹn giá»ng: - DÄ© Thâm, em… - ThÃ'i! - Anh ngắt lá»i chị Ä'á»™t ngá»™t vừa thÃ' bạo - KhÃ'ng cần nói nữa! Chị thảng thá»'t nhìn khuÃ'n mặt khÃ'ng chút biểu cảm cá»§a anh. Lát sau, anh nói: - CÃ' Ä'i Ä'i! Ngà y mai tÃ'i sẽ trả lá»i. Có lẽ do say xe, cả Ä'êm Ä'ó Mặc Sênh ngá»§ khÃ'ng yên. Sáng sá»›m ná»a mÆ¡ ná»a tỉnh, chuÃ'ng Ä'iện thoại réo vang, chị gần như láºp tức nháºn máy. - A lÃ'. - TÃ'i Ä'ang ở tầng trệt. CÃ' mang chứng minh thư xuá»'ng. Nói xong anh bá» máy, Mặc Sênh khÃ'ng có cÆ¡ há»™i há»i thêm, vá»™i báºt dáºy mặc quần áo, cầm chứng minh thư xuá»'ng lầu. DÄ© Thâm dừng xe ở bên Ä'ưá»ng, chị chần chừ giây lát rá»"i quả quyết mở cá»a xe và o trong. - Mang chứng minh thư chưa? - Mang rá»"i - Mặc Sênh băn khoăn - Cầm chứng minh thư là m gì? - Äến á»§y ban. Mặc Sênh khÃ'ng hiểu lắm khái niệm Ä'ó. - Äúng váºy - DÄ© Thâm nói, như má»™t chuyện khÃ'ng liên quan Ä'ến anh - Chúng ta Ä'i Ä'ăng kà kết hÃ'n. - Kết hÃ'n?! - Mặc Sênh kinh ngạc nhìn anh, tưởng nghe lầm - DÄ© Thâm… - KhÃ'ng muá»'n thì xuá»'ng xe - DÄ© Thâm khÃ'ng nhìn chị, ném ra má»™t câu. Chị nhìn khuÃ'n mặt cương quyết cá»§a anh, bá»-ng hiểu ra. Anh Ä'ang ép chị, cÅ©ng Ä'ang ép chÃnh mình. Bất chấp kết quả thế nà o, anh muá»'n má»™t cái kết, hÆ¡n nữa khÃ'ng còn cÆ¡ há»™i lá»±a chá»n. Nếu bây giá» chị xuá»'ng xe thì có nghÄ©a giữa há» Ä'ã thá»±c sá»± khÃ'ng thể cứu vãn. Mặc Sênh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu: - Äi thÃ'i. - Chắc chắn chứ? Mặc Sênh gáºt Ä'ầu, tất cả Ä'ã Ä'ược Ä'ịnh Ä'oạt, nhưng chị lại rất bình tÄ©nh: - Anh còn nhá»› anh từng nói gì khÃ'ng? Sau nà y anh nhất Ä'ịnh là chá»"ng em, váºy tại sao em khÃ'ng sá»›m thá»±c hiện quyá»n lợi cá»§a mình. Anh nghiêng Ä'ầu, giá»ng cứng nhắc: - Còn thá»±c tế chứng minh, suy nghÄ© Ä'ó chỉ tạo nên sai lầm, em vẫn muá»'n Ä'i và o vết xe Ä'ổ ư? Mặc Sênh mỉm cưá»i, nhắc lại: - Äi thÃ'i.
*
* *
Ủy ban nhân dân Ä'ã có mấy Ä'Ã'i Ä'ến chá», há» ngá»"i sát nhau thầm thì nói chuyện. Chỉ có chị và DÄ© Thâm, má»-i ngưá»i Ä'ứng má»™t góc như tượng, thu hút những cái nhìn hiếu kì cá»§a những Ä'Ã'i xung quanh. CÃ' gái mặt tròn ngá»"i cạnh Mặc Sênh tò mò nhìn chị rất lâu. Mặc Sênh bắt Ä'ầu cảm thấy khó chịu, chị lịch sá»± mỉm cưá»i vá»›i cÃ' ta, cÃ' ta cÅ©ng cưá»i Ä'áp lại, nhân Ä'ó lân la bắt chuyện: - Anh chị cÅ©ng Ä'ến Ä'ăng kÃ? “á»", há»i hay lắm!â€, Mặc Sênh gáºt Ä'ầu. CÃ' gái nhìn DÄ© Thâm vẻ ngưỡng má»™: - Chá»"ng chị Ä'ẹp trai thế! - Nà y, nà y - Chà ng trai ngá»"i bên cạnh cÃ' ta láºp tức lên tiếng - Chá»"ng em còn Ä'ẹp trai hÆ¡n! - Tháºt khÃ'ng? - CÃ' gái Ä'á» mặt liếc nhìn chà ng trai, Ä'oạn ngẩng lên, chỉ lên trá»i - TrÃ'ng kìa, trÃ'ng kìa, trá»i gió khÃ'ng to sao mây bay nhiá»u thế? Chà ng trai mỉm cưá»i âu yếm nhìn cÃ' gái: - Bởi vì có chá»"ng em Ä'ang thổi chứ sao. Mặc Sênh báºt cưá»i. Hạnh phúc cá»§a há» sao mà tá»± nhiên thế, dá»... dà ng thế, nếu… Chị nhìn DÄ© Thâm, anh Ä'ang nhìn ra ngoà i cá»a sổ, khÃ'ng có bất kì biểu hiện nà o. - Anh chị quen nhau như thế nà o? - CÃ' gái lại bắt chuyện, dưá»ng như rất tò mò vá» há». Quen nhau như thế nà o ư? Chuyện xảy ra lâu rá»"i. Mặc Sênh khÃ'ng tiện từ chá»'i, chị nói vừa Ä'á»§ hai ngưá»i nghe: - Lúc Ä'ó tÃ'i má»›i và o Ä'ại há»c, thÃch chụp ảnh, thưá»ng mang máy ảnh chạy khắp nÆ¡i, má»™t lần nhìn thấy anh ấy Ä'ứng cạnh má»™t cái cầu, váºy là tÃ'i bấm máy, và bị anh ấy phát hiện… - TÃ'i Ä'i ra ngoà i má»™t lát - DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên Ä'ứng lên, ngắt lá»i chị, Ä'i luÃ'n ra ngoà i, khÃ'ng Ä'ợi chị phản ứng. CÃ' gái nhìn theo DÄ© Thâm, sá»± ngưỡng má»™ ban Ä'ầu biến thà nh sá»± thÃ'ng cảm: - Chá»"ng chị ghê thế. - Äúng Ä'ấy! - Mặc Sênh phụ há»a. Lát sau nhân viên hà nh chÃnh xuất hiện. KhÃ'ng thấy DÄ© Thâm trở lại, Mặc Sênh ra ngoà i tìm, anh Ä'ứng ngoà i cá»a hút thuá»'c, quay lưng vá» phÃa chị. - Bây giá» cÃ' Ä'i cÅ©ng vẫn kịp - Nghe tiếng chân chị anh nói, khÃ'ng quay lại. Biết anh khÃ'ng nhìn thấy, nhưng chị vẫn lắc Ä'ầu: - Và o Ä'i - Mặc Sênh, Ä'ây là lá»±a chá»n cá»§a em - Tiếng DÄ© Thâm nặng ná» phÃa trên Ä'ầu chị - Bắt Ä'ầu từ bây giá», coi như chúng ta dà y vò lẫn nhau suá»'t Ä'á»i, tÃ'i sẽ khÃ'ng buÃ'ng tha em. Má»›i chá»›m thu, tiết trá»i còn chưa lạnh lắm, nhưng Ä'á»™t nhiên Mặc Sênh cảm thấy hÆ¡i lạnh từ trong gió, lạnh từ bà n chân lên tá»›i ngá»±c. Sau Ä'ó là những thá»§ tục. Mặc Sênh khÃ'ng khá»i băn khoăn. Chỉ bằng mấy thứ Ä'ó, và i tá» giấy, má»™t con dấu, mà có thể rà ng buá»™c suá»'t Ä'á»i hai con ngưá»i vá»'n xa lạ nhau, bất luáºn há» từng như thế nà o. Má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" trước, chị còn chưa há» nghÄ© Ä'ến chị và anh lại trở thà nh vợ chá»"ng, sá»± thay Ä'ổi quá nhanh nà y dưá»ng như khiến chị nghi ngá» những gì Ä'ang xảy ra có phải là hiện thá»±c…? - Kà tên Ä'i! - Bên tai bá»-ng vang lên giá»ng nói trầm ấm cá»§a DÄ© Thâm - Bây giá» em khÃ'ng còn cÆ¡ há»™i Ä'ể há»'i háºn nữa. Lúc Ä'ó chị má»›i sá»±c tỉnh thấy mình tần ngần quá lâu trước tá» giấy, vá»™i kà nhanh và o vị trà Ä'ược chỉ, Ä'oạn Ä'ưa tá» giấy cho nhân viên hà nh chÃnh. - Thưa cÃ' - Nhân viên hà nh chÃnh cầm tá» khai nghi ngá» há»i lại - CÃ' có tháºt lòng ưng thuáºn khÃ'ng? Sắc mặt DÄ© Thâm rất xấu. - Tất nhiên - Mặc Sênh cưá»i - Vừa rá»"i tÃ'i Ä'ang nghÄ©, rèm cá»a nhà nên chá»n mà u gì? Từ á»§y ban Ä'i ra, DÄ© Thâm ném chìa khóa cho chị: - Chuyển Ä'á»" Ä'ạc cá»§a em Ä'ến nhà tÃ'i. Còn rèm cá»a, nếu thÃch em có thể thay - Giá»ng anh thoáng chút châm biếm. Mặc Sênh là m bá»™ khÃ'ng Ä'ể ý câu nói châm biếm cá»§a anh, nắm chặt chìa khóa trong tay, cảm giác bất an bá»-ng dưng lại Ä'ến. Nhanh quá, nhưng liệu Ä'ây có phải là sai lầm tất yếu khÃ'ng? DÄ© Thâm rút trong cặp má»™t tấm thẻ ngân hà ng: - Má»i chi tiêu Ä'á»u thanh toán ở Ä'ây, máºt mã là … nhá»› chưa? Mặc Sênh gáºt Ä'ầu lại vá»™i lắc Ä'ầu: - KhÃ'ng cần, em cÅ©ng có… DÄ© Thâm nhìn và o mắt chị: - TÃ'i khÃ'ng muá»'n ngà y Ä'ầu tiên sau khi cưới chúng ta Ä'ã cãi nhau vá» chuyện tiá»n nong. Mặc Sênh biết DÄ© Thâm rất cá»' chấp, Ä'à nh nháºn tấm thẻ, trong Ä'ầu lá» má» cảm thấy có gì khÃ'ng ổn. - Váºy còn anh? - Chị khÃ'ng hiểu sao anh tá»± gạt mình sang má»™t bên. - TÃ'i phải Ä'i Quảng Châu má»™t tuần - Anh nhìn Ä'á»"ng há»" Ä'eo tay - Má»™t giá» nữa máy bay cất cánh.
*
* *
Có lẽ chị là cÃ' dâu cÃ' Ä'Æ¡n nhất trên thế giá»›i nà y. Buổi tá»'i thứ ba sau khi cưới, Mặc Sênh ngá»"i thừ má»™t mình trong căn há»™ cao cấp ở tầng mưá»i hai cá»§a DÄ© Thâm, mắt trân trân nhìn và o Ä'á»'ng Ä'á»" vừa mang từ nhà Ä'ến. Những thứ nà y Ä'ể ở nhà bếp, những thứ nà y Ä'ể ở phòng khách, còn những Ä'á»" nghá» là m ảnh nà y nữa… Chị cần má»™t phòng tá»'i. Quần áo mình Ä'ể Ä'âu? Trong phòng ngá»§ ư? Có cần gá»i Ä'iện há»i DÄ© Thâm? Chị nhìn máy Ä'iện thoại. ChuÃ'ng cá»a du dương vang lên. Chị báºt dáºy theo phản xạ, cầm Ä'iện thoại. Mở cá»a, Mặc Sênh ngÆ¡ ngác, cÃ' gái trong bá»™ Ä'á»" mặc ở nhà nà y chị biết, chÃnh là há»" ly tinh mà Tiểu Há»"ng Ä'ã nói. Nhìn thấy chị cÃ' ta cÅ©ng rất ngạc nhiên, liếc nhìn chị từ Ä'ầu Ä'ến chân, cÃ' ta há»i: - Dĩ… à , luáºt sư Hà có nhà khÃ'ng? - Anh ấy Ä'i cÃ'ng tác. CÃ' có muá»'n và o nhà chÆ¡i má»™t lát khÃ'ng? - Mặc Sênh nói giá»ng khách khÃ. - ÄÆ°á»£c, váºy tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng khách khà nữa - CÃ' ta và o nhà , tá»± giá»›i thiệu - TÃ'i há» Văn, từng có việc nhá» vả luáºt sư Hà , tÃ'i ở tầng dưới - CÃ' ta băn khoăn nhìn Mặc Sênh - Chúng ta Ä'ã biết nhau chưa? “Thì ra cÃ' ta khÃ'ng nháºn raâ€. Mặc Sênh gáºt Ä'ầu, nhắc tên má»™t ngưá»i mà há» cùng quen: - Cá»' Tiểu Há»"ng - Äó là há» tên cá»§a Tiểu Há»"ng. - Phải rá»"i, váºy chị chÃnh là ngưá»i cùng cÃ' ta Ä'i xem mặt Ä'à n Ã'ng! - Văn tiểu thư hiểu ra, lại phân vân há»i - Thì ra chị quen luáºt sư Hà , thảo nà o. Mặc Sênh nhìn cÃ' ta khÃ'ng hiểu. Văn tiểu thư nhún vai: - TÃ'i nói, thảo nà o luáºt sư Hà Ä'Ãch thân Ä'ến Ä'ón tÃ'i sau giá» là m chỉ Ä'ể bà n chuyện cÃ'ng tác. Äâu phải anh ta say vì rượu, tÃ'i nhá» phúc cá»§a chị. CÃ' ta ném cho Mặc Sênh cái túi trong tay: - Äây là há cảo tÃ'i tá»± gói, nhiá»u lắm. VÃ' duyên quá! Váºy mà tÃ'i cứ tưởng.. CÃ' gái nà y bè ngoà i có vẻ nhu mì nhưng nói năng dứt khoát, nhanh nhẹn, nhìn cÃ' ta hÃ'm cãi nhau vá»›i Tiểu Há»"ng Ä'á»§ biết. Mặc Sênh rất lúng túng, cảm thấy khÃ'ng tiện thừa nháºn cÅ©ng khÃ'ng tiện phá»§ nháºn. Văn tiểu thư xua tay: - ThÃ'i, tÃ'i vá» Ä'ây. Mặc Sênh tiá»...n khách ra cá»a, Ä'á»™t nhiên cÃ' ta nhắc Ä'ến Tiểu Há»"ng: - CÃ' nà ng ấy vẫn Ä'i tìm Ä'á»'i tượng chứ? Mặc Sênh nháºn ra cÃ' ta có vẻ quan tâm Ä'ến chuyện Ä'ó, chị lắc Ä'ầu: - KhÃ'ng, cÃ' ấy gần như Ä'ã quyết Ä'ịnh. Văn tiểu thư mắt sáng lên: - Có phải anh chà ng là m phần má»m trò chÆ¡i Ä'iện tá» khÃ'ng? - KhÃ'ng, là bác sỹ ngoại khoa. - Thế thì tá»'t - Văn tiểu thư thở phà o - Coi như cÃ' ấy Ä'ã nghÄ© ra. Bảo cÃ' ấy Ä'ừng giáºn tÃ'i, ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ó khÃ'ng yêu tÃ'i - Nói xong dưá»ng như lại há»'i háºn, cÃ' ta chữa lại - Mà thÃ'i, bây giá» chưa nên nói cho cÃ' ta biết. CÃ' gái Ä'i khá»i, Mặc Sênh nhìn túi há cảo trong tay, do dá»± giây lát, Ä'oạn nhấc máy Ä'iện thoại gá»i cho DÄ© Thâm. ChuÃ'ng reo ba há»"i má»›i nhấc máy. - A lÃ' - Trong á»'ng nghe là giá»ng trầm ấm cá»§a DÄ© Thâm. - A lÃ' - Mặc Sênh nói xong má»›i nhân ra giá»ng mình khÃ'ng bình thưá»ng, vá»™i trấn tÄ©nh - Em Ä'ây. - Có chuyện gì? - À, là thế nà y… vừa rá»"i có má»™t cÃ' ở tầng dưới Ä'ưa lên má»™t túi há cảo, cÃ' ấy bảo cảm Æ¡n anh Ä'ã giúp Ä'ỡ - Nói xong, chị biết ngay Ä'ã chá»n má»™t câu mở Ä'ầu quá tá»"i, cảm thấy vÃ' cùng há»'i háºn. Quả nhiên Ä'ầu dây bên kia im lặng, rá»"i vá»ng Ä'ến câu nói Ä'ầy giá»...u cợt cá»§a DÄ© Thâm: - Em nghi ngá» gì chứ? Yên tâm Ä'i, cứ coi như trước Ä'ây tÃ'i từng có ý nghÄ© nà o Ä'ó Ä'á»'i vá»›i cÃ' ta nhưng tÃ'i chưa theo Ä'uổi cÃ' ta. Ngầm ý cá»§a anh ấy là : chị là ngưá»i Ä'ã theo Ä'uổi, khÃ'ng có tư cách chất vấn anh. Mặc Sênh khÃ'n khéo chuyển chá»§ Ä'á»: - Em muá»'n há»i anh, phòng chứa Ä'á»" cÅ©ng có thể chuyển thà nh phòng rá»a ảnh khÃ'ng? - Tùy, còn chuyện gì nữa khÃ'ng? - Có… Ä'á»" Ä'ạc cá»§a em Ä'ể Ä'âu? Bên kia im lặng, tiếp Ä'ó là tiếng cưá»i mỉa mai: - Hà phu nhân, chá»"ng bà sức khá»e và tâm thần Ä'á»u bình thưá»ng, tạm thá»i chưa có ý Ä'ịnh ly thân. Cuá»™c gá»i dở quá. Mặc Sênh nắm chặt á»'ng nghe, cuá»'i cùng há»i: - Bao giá» anh vá»? - Tá»'i thứ sáu. - ÄÆ°á»£c, em chá» anh - Mặc Sênh buá»™t miệng khÃ'ng kịp suy nghÄ©, nói xong má»›i ý thức Ä'ược câu nói quá nhiá»u hà m ý, tá»± dưng nÃn thở. Bên kia cÅ©ng im lặng, sau Ä'ó tút má»™t tiếng, trong á»'ng nghe vá»ng ra tÃn hiệu tắt máy. Mặc Sênh ngÆ¡ ngẩn, anh ấy Ä'ã tắt máy! Anh ấy khÃ'ng muá»'n nói chuyện vá»›i mình! DÄ© Thâm cúp máy, Ä'ẩy cá»a bước và o nhà hà ng, tổng giám Ä'á»'c cÃ'ng ty thương mại thấy anh và o vá»™i cầm ly rượu Ä'ứng lên: - Luáºt sư Hà , Ä'i Ä'âu váºy. Nà o lại Ä'ây tÃ'i má»i anh má»™t ly, buổi Ä'à m phán hÃ'm nay quả là thú vị. DÄ© Thâm vui vẻ nháºn ly rượu, cụng ly vá»›i Ã'ng ta, Ä'oạn uá»'ng cạn. Ngoà i chuyện phiếm và tâng bá»'c nhau, há» Ä'ã ăn uá»'ng Ä'ược nhiá»u hÆ¡n má»™t giá» Ä'á»"ng há»". Tổng giám Ä'á»'c Lý nói: - Luáºt sư Hà , tÃ'i thấy chúng ta ăn uá»'ng cÅ©ng Ä'ã tà m tạm, hay bây giá» chúng ta Ä'ổi Ä'ịa Ä'iểm? Cánh Ä'à n Ã'ng láºp tức hiểu ý, cưá»i á»" lên. Thái Ä'á»™ há» khÃ'ng nói cÅ©ng biết Ä'ịa Ä'iểm muá»'n Ä'ổi là nÆ¡i nà o, DÄ© Thâm vá»™i nói: - Lý tổng và má»i ngưá»i cứ tá»± nhiên, tÃ'i phải vá» khách sạn. - Luáºt sư Hà , anh lại khÃ'ng nể mặt anh em rá»"i - Ã"ng ta có vẻ thất vá»ng. DÄ© Thâm cưá»i, nhăn nhó: - Quả tháºt bà xã tÃ'i quản rất chặt, vừa rá»"i Ä'ã gá»i Ä'iện kiểm tra, lát nữa gá»i Ä'iện Ä'ến khách sạn, nếu khÃ'ng có, vá» nhà chắc khó sá»'ng. Äám Ä'à n Ã'ng láºp tức tá» ra Ä'á»"ng tình bởi cùng cảnh ngá»™, Lý tổng nói: - Luáºt sư Hà Ä'ã kiên quyết như váºy, tÃ'i cÅ©ng khÃ'ng ép, Ä'ể Tiểu Dương Ä'ưa anh vá» khách sạn. Anh lái xe tên Dương Ä'ứng lên, nhưng DÄ© Thâm từ chá»'i, xua tay: - KhÃ'ng cần Ä'âu, khách sạn gần Ä'ây, tá»'i Ä'i bá»™ vá» cÅ©ng Ä'ược, ngắm nghÃa khung cảnh thà nh phá»' ban Ä'êm. Khó khăn lắm má»›i thoát ra Ä'ược, DÄ© Thâm khÃ'ng muá»'n trở vá» khách sạn, anh quay ngưá»i Ä'i theo hướng ngược lại. Quảng Châu là má»™t thà nh phá»' tráng lệ, dá»... là m ngưá»i ta bị hoa mắt, mất phương hướng. DÄ© Thâm Ä'i chầm cháºm trên quảng trưá»ng nà o Ä'ó, lướt qua những ngưá»i già , những Ä'Ã'i tình nhân, trẻ em, táºn hưởng bầu khÃ'ng khà yên tÄ©nh trong cái á»"n à o cá»§a thà nh phá»' Ä'ang phát triển mạnh. Äá»™t nhiên có ánh Ä'èn flash lóe sáng, DÄ© Thâm quay Ä'ầu, cách anh mấy bước có ngưá»i Ä'ang chụp ảnh. Hai cÃ' gái có vẻ là há»c sinh, có lẽ cÅ©ng là khách du lịch, Ä'ang chụp ảnh lưu niệm ở quảng trưá»ng. Äá»™t nhiên nhá»› Ä'ến Mặc Sênh, lần Ä'ầu tiên gặp cÃ' ấy, cÅ©ng là trong thứ ánh sáng lóe lên từ máy flash như váºy. Sau Ä'ó anh nhìn thấy má»™t thiếu nữ tay cầm máy ảnh nhìn anh cưá»i. Bất kì ai cÅ©ng khÃ'ng thÃch bị chụp hình trá»™m, nhưng lúc Ä'ó anh chẳng nói gì, chỉ cau mà y nhìn cÃ' ta. Thoạt Ä'ầu cÃ' thiếu nữ cảm thấy xấu hổ, nhưng láºp tức tá» ra bạo dạn, nói: - Nà y, tÃ'i Ä'ang chụp má»™t cảnh rất Ä'ẹp, tại sao anh lại Ä'á»™t nhiên xuất hiện? Anh vá»'n Ä'ã hÆ¡i bá»±c mình, Ä'ịnh bá» Ä'i. KhÃ'ng ngá» cÃ' ta Ä'uổi theo há»i: - Nà y, sao anh lại bá» Ä'i? Trong những tình huá»'ng thế nà y mà khÃ'ng biết cách ứng phó má»™t cách thÃ'ng minh thì quả tháºt khÃ'ng Ä'áng mặt sinh viên giá»i khoa luáºt: - CÃ' Ä'ang chụp ảnh phong cảnh cÆ¡ mà ? TÃ'i nhưá»ng nó cho cÃ' Ä'ấy. Lúc Ä'ó cÃ' ấy má»›i Ä'á» mặt, lát sau ấp úng, nói: - ÄÆ°á»£c rá»"i, tÃ'i thừa nháºn chụp trá»™m anh. Biết nháºn lá»-i coi như Ä'ược cứu, anh quay ngưá»i Ä'ịnh Ä'i, nhưng cÃ' ấy vẫn lẵng nhẵng bám theo. Äi Ä'ược má»™t Ä'oạn khÃ'ng chịu Ä'ược anh quay Ä'ầu há»i: - CÃ' Ä'i theo tÃ'i là m gì? - Anh chưa nói cho tÃ'i biết tên là gì, há»c khoa nà o? - CÃ' ấy nói vẻ tá»™i nghiệp. - Vì sao tÃ'i phải nói cho cÃ'? - Anh khÃ'ng nói là m sao tÃ'i biết Ä'ịa chỉ Ä'ể gá»i ảnh? - KhÃ'ng cần. - ÄÆ°á»£c - CÃ' ta gáºt Ä'ầu tá» vẻ bất cần - Váºy tÃ'i Ä'à nh rá»a xong chạy khắp nÆ¡i há»i thăm. Anh bất lá»±c: - CÃ' Ä'ứng lại. - Là m gì thế? Anh sợ tÃ'i khÃ'ng tìm thấy ư? - CÃ' ấy bướng bỉnh nói -Mặc dù cả trưá»ng có mấy vạn sinh viên, nhưng có chà thì nên. TÃ'i sẽ Ä'i từng phòng há»i, thế nà o cÅ©ng tìm Ä'ược. Nếu váºy anh còn mặt mÅ©i nà o ở trong cái trưá»ng nà y nữa? Anh bất lá»±c nghiến răng: - Hà DÄ© Thâm, khoa luáºt quá»'c tế, năm thứ hai - Nói xong anh Ä'i thẳng, Ä'i khá xa vẫn còn nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a cÃ'. Hai ngà y sau, quả nhiên cÃ' ấy Ä'ến tìm, tháºn trá»ng lấy ra bức ảnh như lấy má»™t váºt quÃ. Trong ảnh, anh Ä'ứng bên gá»'c cây, trong ánh nắng rá»±c rỡ, vẻ suy tư. - Anh xem, lần Ä'ầu tiên tÃ'i xá» lý ánh sáng tá»'t như váºy! Anh Ä'ã nhìn thấy ánh mặt trá»i xuyên qua tán lá chưa? Còn anh ngẩng Ä'ầu, nhìn thấy ánh nắng nhảy múa trên mặt cÃ' ấy, tháºt là ngang ngạnh, xuyên qua lá»›p lá»›p… Ä'i thẳng và o lòng anh khÃ'ng thèm há»i má»™t tiếng, anh tháºm chà khÃ'ng kịp từ chá»'i. CÃ' ấy là tia nắng mặt trá»i duy nhất trong cuá»™c Ä'á»i ảm Ä'ạm cá»§a anh, nhưng tia nắng nà y khÃ'ng chỉ chiếu duy nhất cho anh. Bảy năm xa cách, má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng khác… DÄ© Thâm nhắm mắt. “Thừa nháºn Ä'i DÄ© Thâm, rằng ngươi Ä'ang phát Ä'iên lên vì ghenâ€.
Chương 7 Vội và ng
Sá»' Ä'ầu tiên cá»§a tạp chà Tú sắc Ä'ã phát hà nh. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ có nụ cưá»i viên mãn trên trang bìa chÃnh là nhân tà i má»›i cá»§a nổi cá»§a giá»›i kiến trúc, liên tục mấy năm già nh giải lá»›n trong dá»± án kiến thiết triển lãm quá»'c tế, danh tiếng Ä'ang nổi như cá»"n. - Äáng tiếc là anh ta khÃ'ng Ä'ược Ä'ẹp trai lắm! - Tiểu Há»"ng bình luáºn má»™t cách tiếc rẻ. - Còn anh chà ng luáºt sư há» Hà , tiếc là khÃ'ng phá»ng vấn Ä'ược anh ta - Chị Mai nói to. - Chị Mai, chị Ä'ừng nói thế - Tiểu Há»"ng tá» vẻ khó chịu vá»›i kiểu nói châm chá»c như váºy - Äà o Nghị Thanh Ä'ã cá»' gắng hết sức rá»"i. Vừa Ä'úng lúc Mặc Sênh Ä'i Ä'ến, nghe thấy váºy bất giác Ä'ưa mắt nhìn Äà o Nghị Thanh, thấy cÃ' ta Ä'ang cắm cúi bên bà n là m việc như khÃ'ng quan tâm sá»± bà n tán cá»§a má»i ngưá»i. Mặc Sênh Ä'á»™t nhiên thấy buá»"n, dưá»ng như lại có gì áy náy. - Chị Sênh, chị Sênh - Tiểu Há»"ng bá»-ng nhá»› ra Ä'iá»u gì, nắm tay Mặc Sênh lắc mạnh - Chị em vá»›i nhau, có chút việc nhất Ä'ịnh phải giúp Ä'ấy. Mặc Sênh láºp tức cảnh giác, chị tháºn trá»ng há»i: - Tiểu Há»"ng, em và anh chà ng bác sỹ có chuyện phải khÃ'ng, sao lại muá»'n Ä'i gặp Ä'á»'i tượng khác? - Äáng ghét, chị nói gì váºy? - Tiểu Há»"ng kêu to, hai tay chá»'ng cằm, ý nói chuyện tình cảm giữa cÃ' ta và chà ng bác sỹ Ä'ã hoà n toà n tá»'t Ä'ẹp - Là chuyện nà y cÆ¡ - Nói Ä'oạn cÃ' ta khÃ'ng biết lấy ra ở Ä'âu má»™t tá» giấy to quá khổ, phạt má»™t cái cho trải ra trước mặt chị - Nhìn rõ chưa? Rõ rá»"i! Äá»"ng thá»i cÅ©ng rất choáng, phÃa trên cùng tá» giấy viết bá»'n chữ cỡ lá»›n “Hóa Ä'Æ¡n mua hà ngâ€, phÃa dưới ghi chi chÃt các loại quần áo, già y dép, Ä'á»" mỹ phẩm, lại còn máy quay phim kỹ thuáºt sá»'. Mặc Sênh nhìn rá»'i cả mắt: - Tiểu Há»"ng, có phải hà ng hóa sắp lên giá khÃ'ng? Em muá»'n Ä'ầu cÆ¡ tÃch trữ hả? - Hà hà , chẳng phải quyết Ä'ịnh chị và nhóm chị Trần Ä'i HongKong sao? Äừng có Ä'ánh trá»'ng lảng, má»™t câu thÃ'i. Nói Ä'i, chị có mua giúp em khÃ'ng? Tin truyá»n Ä'i rất nhanh, Mặc Sênh thở dà i: - Có gì hay Ä'âu? Sau giá» là m việc, anh chà ng bác sỹ cá»§a Tiểu Há»"ng má»i ăn cÆ¡m, trong bữa ăn Tiểu Há»"ng liên tục nhắc chị: - Chị Sênh, chị có biết thế nà o là ăn cÆ¡m cá»§a ngưá»i khác khÃ'ng? Mặc Sênh báºt cưá»i: - Yên tâm, nhất Ä'ịnh chị sẽ mua cho, Ä'ến khi khÃ'ng thể mang nổi má»›i thÃ'i. Nhưng mà , Tiểu Há»"ng - Chị nói thầm và o tai cÃ' - Em khÃ'ng muá»'n là m má»™t thiếu nữ hiá»n thục nữa à ? - Chết tháºt, lại quên rá»"i! - Tiểu Há»"ng láºp tức ngá»"i thẳng ngưá»i, nở nụ cưá»i e ấp. Mặc Sênh phát hiện anh bác sỹ Ä'ang cưá»i thầm. Có thể anh ta Ä'ã Ä'oán ra bà máºt cá»§a hai cÃ' gái ngá»"i cạnh anh ta và Ä'ang buá»"n cưá»i vá» chuyện Ä'ó. Mặc Sênh cÅ©ng thấy buá»"n cưá»i, giá» Tiểu Há»"ng lại muá»'n Ä'oạn tuyệt vá»›i quá khứ, muá»'n sắm hà ng loạt thá»i trang mỹ phẩm má»›i. CÆ¡m tá»'i xong, ai vá» nhà nấy, lên xe bus má»›i phát hiện Ä'ã lên nhầm tuyến xe. Tuyến nà y Ä'i vá» hướng chá»- ở cÅ© cá»§a chị, Mặc Sênh vá»™i xuá»'ng xe ở bến sau. Nhìn Ä'á»"ng há»", má»›i hÆ¡n bảy giá» vá» nhà sá»›m quá. Äi dạo siêu thị khá lâu, hÆ¡n chÃn giá» má»›i vá» nhà , mở cá»a thấy phòng tháºt trá»'ng trải. Chị Ä'ã và o nhà bếp, lấy những Ä'á»" vừa mua cho và o tá»§, mì chÃnh, dầu ăn, muá»'i. Bếp chẳng có gì, khÃ'ng biết hà ng ngà y DÄ© Thâm ăn uá»'ng thế nà o? Trong phòng ngá»§ vẫn còn má»™t Ãt quần áo chưa thu dá»n. Mở tá»§, bên trong treo Ä'ầy comple và áo sÆ¡ mi cá»§a DÄ© Thâm, Ä'Æ¡n Ä'iệu và lạnh lẽo. Hình như DÄ© Thâm rất thÃch mà u xám, chị treo quần áo cá»§a mình cạnh quần áo cá»§a anh, rá»"i Ä'ứng ngắm nghÃa, bất giác báºt cưá»i, Ä'á»™t nhiên lại thấy buá»"n. DÄ© Thâm… DÄ© Thâm… Cởi già y lên giưá»ng. Mấy hÃ'm nay Mặc Sênh Ä'á»u ngá»§ trên sa lÃ'ng ngoà i phòng khách, giá» chị cÅ©ng khÃ'ng muá»'n thay Ä'ổi. Má»™t cảm giác lạ lẫm áºp Ä'ến, ngay bản thân chị cÅ©ng khÃ'ng lý giải nổi, hoặc là bởi vì ngà y mai. Ngà y mai thứ sáu, DÄ© Thâm trở vá». Quần áo chưa kịp cởi xong chị Ä'ã ngá»§ thiếp Ä'i, trong lúc ná»a tỉnh ná»a mê, hình như thấp thoáng có tiếng chân ngưá»i. Mặc Sênh trở mình, lúc lâu sau má»›i tỉnh hẳn, phòng khách tá»'i om. Tỉnh dáºy lần sau thì trá»i Ä'ã sáng rõ. Tung chăn dáºy ư? Mặc Sênh phân vân, sao mình lại Ä'ắp chăn nhỉ, có lẽ Ä'êm quá lạnh, chị Ä'ã và o phòng ngá»§ lấy chăn Ä'ắp chăng? Nhanh chóng Ä'i Ä'ánh răng rá»a mặt, soi gương thấy tóc Ä'ã dà i ra khá nhiá»u, chấm mắt, phải tìm chá»- sá»a lại má»›i Ä'ược. Vá»™i và ng Ä'i lấy Ä'á»" chuẩn bị Ä'i là m, mở cá»a, bá»-ng sững ngưá»i. DÄ© Thâm trang trá»ng trong bá»™ comple là phẳng phiu Ä'ứng ở cá»a, tay cầm chìa khóa, có vẻ như sắp mở cá»a. Mặc Sênh tròn mắt nhìn ngưá»i Ä'ứng trước mặt: - DÄ© Thâm? Sao anh lại ở Ä'ây, anh Ä'ã nói tá»'i má»›i vá» cÆ¡ mà ? - À - DÄ© Thâm bá» chìa khóa và o cặp, trả lá»i qua qu‎ýt, Ä'oạn lướt qua chị Ä'i và o phòng khách. Lát sau anh Ä'i ra, tay cầm bản tà i liệu, thấy chị vẫn Ä'ứng ngây ngoà i cá»a, anh cau cặp lÃ'ng mà y thanh tú. - Em khÃ'ng Ä'i là m? - À, vâng! Äi bây giá». KhÃ'ng biết tại sao Mặc Sênh bá»-ng trở nên vá»™i vã. Lần Ä'ầu tiên thá»±c sá»± ý thức Ä'ược quan hệ cá»§a há» Ä'ã khác. Mà sau nà y cÅ©ng sẽ Ä'ược như thế, má»-i sáng ngưá»i Ä'ầu tiên chị nhìn thấy chÃnh là anh… - TÃ'i Ä'ưa em Ä'i. Mặc Sênh lẽo Ä'ẽo Ä'i theo DÄ© Thâm và o cầu thang máy: - KhÃ'ng cần Ä'âu, em Ä'i má»™t mình cÅ©ng Ä'ược, văn phòng và tòa soạn xa quá, khÃ'ng cùng Ä'ưá»ng. - Váºy cÅ©ng Ä'ược. Thì ra là thế. Lên xe, Mặc Sênh há»i: - Anh vá» từ tá»'i hÃ'm qua phải khÃ'ng? Nếu khÃ'ng sao lại có bản tà i liệu ở phòng khách. - Äúng - DÄ© Thâm trả lá»i khÃ'ng mấy hà o hứng, mắt vẫn chăm chú nhìn Ä'ưá»ng. Mặc Sênh mÃm mÃ'i: - Lúc nà o thế… sao khÃ'ng gá»i em? - HÆ¡n mưá»i má»™t giá» - Anh trả lá»i có vẻ miá»...n cưỡng dừng lại má»™t lát lại nói - KhÃ'ng cần thiết. Mặc Sênh cưá»i thầm, quay lại nhìn cá»a sổ, Ä'ang là giá» cao Ä'iểm, Ä'ưá»ng rất Ä'Ã'ng. Chẳng lẽ quan hệ giữa DÄ© Thâm và chị cứ bế tắc mãi như thế nà y sao? - DÄ© Thâm, buổi trưa nếu anh cÅ©ng ở khu X chúng có thể cùng ăn trưa khÃ'ng? DÄ© Thâm hÆ¡i Ä'á»™ng Ä'áºy mÃ'i, quay sang nhìn chị. Mặc Sênh quay mặt nhìn ra ngoà i cá»a sổ, tiếng nói như thoảng qua. “CÃ' ấy vừa nói vá»›i ai?†Anh quay Ä'ầu, giá»ng vẫn lạnh nhạt: - Buổi trưa có thể tÃ'i khÃ'ng có ở Ä'ó… Thá»±c ra buổi sáng anh cÅ©ng khÃ'ng có ở Ä'ó.
*
* *
- DÄ© Thâm? - Viêm trợn tròn mắt nhìn ngưá»i vừa Ä'ẩy cá»a Ä'i và o văn phòng, bắt chước Ä'á»™ng tác thá»i há»c sinh, lấy tay dụi dụi mắt cưá»i - Lẽ nà o mắt mình có vấn Ä'á», hay là mình bị ảo giác? - TÃ'i lại thấy khÃ'ng chỉ mắt cáºu có vấn Ä'á» - DÄ© Thâm liếc nhìn anh ta rá»"i Ä'i ngay và o phòng là m việc. Viêm Ä'i theo DÄ© Thâm và o phòng ngá»"i xuá»'ng ghế: - HÆ¡n bảy giá» tá»'i hÃ'm qua gá»i Ä'iện cho cáºu, cáºu vẫn ở Quảng Châu, sao bây giá» lại ở Ä'ây? - Lúc Ä'ó tÃ'i Ä'ang ở sân bay - DÄ© Thâm ngá»"i và o bà n, láºt giở tà i liệu. - CÃ'ng việc xong chưa? - CÅ©ng tạm ổn - DÄ© Thâm nói - CÃ'ng việc gần như khÃ'ng còn vấn Ä'á» gì nữa. Viêm nhiá»u lúc khÃ'ng khá»i khÃ'ng khâm phục anh chà ng Ä'ẹp trai nà y, cÃ'ng việc ở Quảng Châu giải quyết má»™t tuần e là vẫn vá»™i, váºy mà hắn ta hoà n thà nh trước má»™t ngà y. KhÃ'ng biết hắn là m thế nà o! - Tá»'i qua cáºu vá» nhà rất muá»™n phải khÃ'ng? Sao vá»™i thế, hÃ'm nay vá» cÅ©ng Ä'ược mà - Viêm lẩm bẩm - Nếu khÃ'ng phải cáºu cÅ©ng Ä'á»™c thân như tÃ'i thì tÃ'i Ä'ã nghÄ© cáºu vá»™i vá» vá»›i vợ. Cây bút máy Ä'ang lướt trên giấy dừng lại Ä'á»™t ngá»™t vạch nên má»™t Ä'ưá»ng như xé rách tá» giấy. DÄ© Thâm ngẩng Ä'ầu khá»i táºp tà i liệu, nói như Ä'uổi khách: - Viêm, nếu tÃ'i nhá»› khÃ'ng lầm sáng nay cáºu phải là m việc vá»›i bên tòa án cÆ¡ mà ?
*
* *
Mỹ Äình thấy DÄ© Thâm từ phòng há»p Ä'i ra, vá»™i Ä'ưa táºp tà i liệu trong tay cho anh: - Luáºt sư Hà , tà i liệu anh cần, em Ä'ã Ä'ánh máy xong. Còn Ä'ây là giấy má»i dá»± lá»... kỉ niệm 100 năm thanh láºp trưá»ng Ä'ại há»c C, giấy má»i ở chá»- luáºt sư Hướng và luáºt sư Viêm, nhân tiện em cầm vá» cho anh. - Cảm Æ¡n! - DÄ© Thâm quay Ä'ầu Ä'ón lấy tá» giấy má»i, giở ra xem bên trên có in biểu tượng trưá»ng Ä'ại há»c C, trong Ä'ó viết ngà y 15 tháng 11 là ngà y kỉ niêm 100 trưá»ng Ä'ại há»c C, nhà trưá»ng má»i sinh viên các thế hệ vá» tham dá»±. Mỹ Äình ngẩng Ä'ầu nhìn Ä'á»"ng há»" treo tưá»ng, 5 giá» 40 phút: - Luáºt sư Hà , nếu khÃ'ng có việc gì, em vá» Ä'ây. - KhÃ'ng có việc gì Ä'âu, cÃ' có thể vá». - Váºy em vá» trước â€" Mỹ Äình thu xếp Ä'á»" cá»§a mình, chợt nhá»› ra Ä'iá»u gì nói - Luáºt sư Hà , Ä'iện thoại di Ä'á»™ng cá»§a anh Ä'ã Ä'ổ chuÃ'ng mấy lần. Vừa rá»"i Ä'i gặp khách hà ng anh quên khÃ'ng mang Ä'iện thoại. Có hai cuá»™c gá»i lỡ, má»™t cuá»™c là cá»§a khách hà ng, DÄ© Thâm gá»i lại cho há», trao Ä'ổi mấy câu rá»"i cúp máy. Còn cuá»™c gá»i kia, anh bấm phÃm mà u xanh. Äầu dây kia láºp tức trả lá»i: - DÄ© Thâm - Có việc gì? - Anh há»i vừa miá»...n cưỡng vừa lạnh nhạt. Äá»'i phương có vẻ bá»'i rá»'i bởi câu nói cá»§a anh, ngáºp ngừng má»™t lát má»›i rụt rè nói: - DÄ© Thâm, em khÃ'ng tìm thấy chìa khóa. Mặc Sênh Ä'ứng Ä'ợi anh ở bên kia Ä'ưá»ng, lưng Ä'eo túi, báºn áo len cổ bẻ, cúi Ä'ầu như Ä'ang Ä'ếm Ã' gạch lát Ä'ưá»ng. Äèn Ä'á». DÄ© Thâm dừng bước, từ xa anh Ä'ã nhìn thấy Mặc Sênh. Có rất nhiá»u thứ khÃ'ng thay Ä'ổi. CÃ' ấy vẫn thÃch mặc áo len, hai bảy hai tám tuổi vẫn ăn mặc như má»™t há»c sinh. Khi Ä'ứng Ä'ợi, vẫn có thói quen cúi xuá»'ng Ä'ếm gạch lát Ä'ưá»ng. Có lần Ä'ợi lâu quá cÃ' ấy Ä'ã phát bá»±c vá»›i anh: - DÄ© Thâm, em Ä'ã Ä'ếm Ä'ến chÃn trăm chÃn mươi chÃn anh má»›i Ä'ến, lần sau nếu Ä'ể em Ä'ếm Ä'ến má»™t nghìn thì em sẽ mặc kệ anh! Má»™t lần khác, khoa Luáºt có cuá»™c há»p Ä'á»™t xuất. Cuá»™c há»p dà i lê thê cuá»'i cùng cÅ©ng kết thúc, anh chạy Ä'ến chá»- hẹn, nhưng lần nà y Mặc Sênh lại khÃ'ng há» giáºn dá»-i, chỉ nhìn anh vẻ tá»™i nghiệp, nói: - DÄ© Thâm, em Ä'ã Ä'ếm mấy lần chÃn trăm chÃn mươi chÃn rá»"i. Còn bảy năm nay, anh Ä'ã Ä'ếm bao nhiêu lần chÃn trăm chÃn chÃn? KhÃ'ng phải khÃ'ng nghÄ© Ä'ến bá» cuá»™c, chỉ là khÃ'ng có cách nà o Ä'ếm Ä'ến má»™t nghìn! Vá»™i vã băng qua Ä'ưá»ng, nhìn sang thấy bên cạnh Mặc Sênh có má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng nước ngoà i béo phị, hai ngưá»i Ä'ang vui vẻ nói chuyện. DÄ© Thâm Ä'i cháºm lại, tiến Ä'ến gần há», loáng thoáng nghe thấy Ã'ng ta nói: - Your spoken English is perfect. - Thanks, I’ve been there for seven years. Má»™t thứ tiếng Anh lưu loát khÃ'ng cần suy nghÄ© từ miệng chị phát ra, tá»± nhiên như tiếng mẹ Ä'ẻ. Bà n tay DÄ© Thâm bá» trong túi bất giác nắm lại. Äúng lúc chị ngẩng Ä'ầu nhìn thấy anh, chị cưá»i vá»›i anh, quay sang ngưá»i Ä'à n Ã'ng nước ngoà i nói: - My husband is coming, maybe he know how to go there. Chị há»i anh: - DÄ© Thâm, anh có biết Ä'ưá»ng X Ä'i thế nà o khÃ'ng? Anh gáºt Ä'ầu, trá»±c tiếp nói vá»›i ngưá»i Ä'à n Ã'ng, Ã'ng ta gáºt Ä'ầu cảm Æ¡n lia lịa rá»"i cáo từ. Chỉ còn hai ngưá»i, Mặc Sênh bá»-ng lúng túng, khÃ'ng biết nói gì, cuá»'i cùng DÄ© Thâm lên tiếng trước: - Chìa khóa cá»§a em Ä'âu? - Có lẽ mất rá»"i - Chị bá»'i rá»'i cúi Ä'ầu, khÃ'ng nhìn và o anh - Hoặc là sáng nay em quên khÃ'ng mang Ä'i. Nếu khÃ'ng nháºn ra cÃ' ấy Ä'ang nói dá»'i thì anh khÃ'ng xứng Ä'áng là luáºt sư. CÃ' Triệu Mặc Sênh nà y nếu có lúc là m chuyện trái pháp luáºt, thì tá»'t nhất nên im lặng, nếu khÃ'ng chỉ nói Ä'ến hai câu là bị phát hiện Ä'ang nói dá»'i. - Äi thÃ'i - DÄ© Thâm bước lên trước, cá»' gắng kiá»m chế niá»m vui, bởi vì lá»i nói dá»'i cá»§a Mặc Sênh, bởi vì từ “my husband†chị vừa nói vá»›i Ã'ng khách qua Ä'ưá»ng. - Ä‚n cÆ¡m. - Ä‚n cÆ¡m? - Mặc Sênh gần như chạy theo bước chân thoăn thoắt cá»§a DÄ© Thâm - Chúng mình vá» nhà ăn Ä'ược khÃ'ng? Mình Ä'i siêu thị mua Ä'á»", bây giỠăn vẫn chưa muá»™n - Mặc Sênh vừa Ä'uổi kịp DÄ© Thâm vừa nói trong hÆ¡i thở gấp. “CÃ' ấy há»c nấu ăn từ bao giá»? Vì ai?†DÄ© Thâm cay Ä'ắng nghÄ©, giá»ng nói cá»§a anh vừa khÃ' khan vừa lạnh nhạt: - KhÃ'ng cần. “KhÃ'ng cần thì khÃ'ng cần, nhưng… có thể Ä'ừng Ä'i nhanh như váºy Ä'ược khÃ'ng?†- DÄ© Thâm chá» em vá»›i - Mặc Sênh vừa thở vừa nói, chị vượt lên, bằng Ä'á»™ng tác tá»± nhiên Ä'Æ¡n giản, chị nÃu lấy cánh tay anh, chÃnh chị cÅ©ng khÃ'ng ý thức Ä'ược Ä'á»™ng tác nà y lại thân thiết Ä'ến váºy. DÄ© Thâm giáºt mình, cúi Ä'ầu, nhìn thấy những ngón tay trắng trẻo cá»§a chị lún sâu và o tay áo khoác mà u xám bạc cá»§a anh, anh khÃ'ng nói gì, bước chân tá»± dưng cháºm lại. Qua mấy lá»'i rẽ, há» và o má»™t ngõ nhá», bước và o má»™t hiệu ăn bình dân. Mặc Sênh nhìn quanh, khÃ'ng thấy gì Ä'ặc biệt, nhưng phà m những nÆ¡i khÃ'ng có gì Ä'ặc biệt cà ng dá»... xuất hiện cái Ä'ẹp, DÄ© Thâm dẫn chị Ä'i xa như váºy chắc má»™t Ä'ịa Ä'iểm khÃ'ng tá»"i. Ã"ng chá»§ quán nhiệt tình chạy lại Ä'ón khách: - Hà tiên sinh, lâu lắm khÃ'ng gặp. Mặc Sênh rất ngạc nhiên, Ã'ng ta nói giá»ng ngưá»i quê chị. - Dạo nà y hÆ¡i báºn - DÄ© Thâm cÅ©ng nói giá»ng như Ã'ng ta. Ã"ng chá»§ quán tò mò nhìn Mặc Sênh: - Hà tiên sinh, cÃ' gái nà y là bạn gái cá»§a anh phải khÃ'ng? Lần Ä'ầu thấy anh mang bạn gái Ä'ến Ä'ây, rất Ä'ẹp. DÄ© Thâm cưá»i: - KhÃ'ng, vợ tÃ'i Ä'ấy. - Vợ? anh Ä'ã kết hÃ'n rá»"i ư? Ã"ng chá»§ quán ngạc nhiên quay sang Mặc Sênh: - CÃ' Hà , cÃ' tháºt may mắn lấy Ä'ược ngưá»i chá»"ng tá»'t như Hà tiên sinh. CÃ' là ngưá»i ở Ä'âu? - TÃ'i là ngưá»i thà nh phá»' Y - Tiếng Ä'ịa phương cá»§a mình Mặc Sênh chỉ nghe Ä'ược chứ khÃ'ng nói Ä'ược, có lẽ mẹ chị khÃ'ng phải là ngưá»i vùng Ä'ó, ở nhà chỉ nói tiếng phổ thÃ'ng. Ã"ng chá»§ quán vừa Ä'ưa thá»±c Ä'Æ¡n, mắt vẫn nhìn Mặc Sênh. DÄ© Thâm Ä'ưa mắt ra hiệu cho chị chá»n món. Mặc Sênh láºt giở thá»±c Ä'Æ¡n, phát hiện hình như nhà hà ng nà y chuyên vá» các món măng, xương gà hầm măng, thịt xà o măng tươi, măng ná»™m thịt gà … Äiá»u nà y chẳng có gì lạ, thà nh phá»' Y vá»'n là quê hương cá»§a măng, bây giá» lại cà ng trá»"ng nhiá»u măng, măng cà ng trở thà nh Ä'ặc sản. Chị rất thÃch ăn măng, nhưng lại chá»n món khác. Chá»n xong Ä'ưa lại cho chá»§ quán, Ã'ng ta nhìn chị, nói như trách: - CÃ' Hà , cÃ' là ngưá»i thà nh phá»' Y, sao khÃ'ng chá»n món măng? KhÃ'ng ăn măng có gì lạ? bởi vì DÄ© Thâm khÃ'ng ăn măng. Trước Ä'ây khi cùng ăn vá»›i nhau, DÄ© Thâm nói măng có mùi lạ, chị khÃ'ng sao lừa anh ăn Ä'ược má»™t miếng. - Nhưng Ã'ng Hà lần nà o Ä'ến Ä'ây cÅ©ng chá»n món măng. Các món lần lượt bê ra, DÄ© Thâm quả nhiên khÃ'ng Ä'á»™ng Ä'Å©a Ä'ến món măng. Mặc Sênh rụt rè nhắc: - Sao anh khÃ'ng ăn măng? Ã"ng chá»§ quán nói… - Äá»™t nhiên chị khÃ'ng thể nói tiếp Ä'ược. Lần nà o anh ấy Ä'ến Ä'ây cÅ©ng chá»n món măng. Tại sao? DÄ© Thâm im lặng, mãi má»›i thá»§ng thẳng: - Có gì lạ, chẳng qua là thịnh tình khó khước. Mặc Sênh vừa bá» miếng măng và o miệng, khÃ'ng tìm thấy vị ngá»t xưa, nuá»'t và o… Ä'úng như DÄ© Thâm nói, có vị là lạ. Nhìn thấy Ã'ng chá»§ quán Ä'ang tiá»...n mấy ngưá»i khách, há» Ä'á»u khen món ăn rất ngon và há» Ä'á»u nói giá»ng Ä'ịa phương, giá»ng ngưá»i thà nh phá»' Y. Äúng thế. Thịnh tình khó khước! - Anh khÃ'ng vá» nhà sao? - Từ quán ăn Ä'i ra, tay nắm chặt chìa khóa cá»§a DÄ© Thâm vừa Ä'ưa, Mặc Sênh do dá»± há»i. - TÃ'i ở lại văn phòng, còn má»™t sá»' việc phải là m - DÄ© Thâm lạnh nhạt nói. Chìa khóa vẫn nắm chặt trong tay, chị há»i: - Thế bao giá» anh vá»? DÄ© Thâm nhìn chị, mắt lóe lên trong má»™t cái nhìn kì dị: - Em muá»'n chá» tÃ'i? Mặc Sênh gáºt Ä'ầu, ngáºp ngừng giải thÃch: - Bởi vì em cầm chìa khóa cá»§a anh. - Văn phòng cÅ©ng có chá»- ở, em khÃ'ng phải Ä'ợi tÃ'i - DÄ© Thâm khÃ'ng nhìn chị nữa, anh lại nói giá»ng cà ng lạnh nhạt còn pha chút giá»...u cợt - TÃ'i khÃ'ng quen Ä'ể ngưá»i khác Ä'ợi.
*
* *
Căn phòng lạnh ngắt, lúc Ä'i cÅ©ng thế, lúc vá» cÅ©ng thế. Lại là mưá»i má»™t giá» Ä'êm. DÄ© Thâm mở cá»a, theo thói quen anh Ä'ưa tay lần sá» cÃ'ng tắc báºt Ä'iện trên tưá»ng, nhưng lúc sắp báºt Ä'èn lại dừng lại. Äèn Ä'ang sáng. Anh dừng tay, nhìn khắp phòng, tivi vẫn mở, nhưng khÃ'ng thấy ngưá»i Ä'âu. Bước Ä'ến tắt tivi, Ä'i qua sa lÃ'ng liếc thấy trên nệm có ngưá»i nằm ngá»§, ngưá»i co như con tÃ'm. Anh rón rén bước lại gần, ngắm nhìn khuÃ'n mặt quen thuá»™c Ä'ang ngá»§, rất muá»'n lay gá»i dáºy. Trá»i lạnh thế nà y mà nằm ngá»§ ở sa lÃ'ng, khÃ'ng biết cÃ' ấy có Ä'ầu óc khÃ'ng? Anh cúi xuá»'ng, tháºn trá»ng, khẽ khà ng bế chị khá»i sa lÃ'ng. CÆ¡ thể má»m mại, ấp và o lòng anh, hÆ¡i thở ấm áp nhẹ nhẹ phả lên áo vét lạnh ngắt cá»§a anh. Những năm xa cách, chưa bao giá» anh dám mÆ¡ có ngà y nà y, Mặc Sênh nằm trong vòng tay anh, giÆ¡ tay… cúi Ä'ầu… cÃ' ấy Ä'ã thuá»™c vá» anh. Anh hÆ¡i cúi xuá»'ng, nhẹ nhà ng chà má lên Ä'Ã'i má má»m mại cá»§a chị, ngá»§ ở ngoà i lâu như váºy mà vẫn ấm thế. Mặc Sênh bá»-ng cá»±a mình trong vòng tay anh, DÄ© Thâm nÃn thở. “Em tỉnh rá»"i ư?†KhÃ'ng, chị muá»'n tìm tư thế dá»... chịu hÆ¡n, Ä'ầu cà ng vùi sâu và o ngá»±c anh, ngá»§ cà ng say, hoà n toà n khÃ'ng biết có ngưá»i tim Ä'áºp rá»™n rà ng bởi Ä'á»™ng tác cá»±a mình cá»§a mình. - Em …- DÄ© Thâm thở dà i, trái tim anh má»-i lúc cà ng thêm má»m yếu khÃ'ng thể kìm chế Ä'ược. Anh xoay ngưá»i, dùng cùi tay Ä'ẩy cánh cá»a, Ä'ặt chị lên giưá»ng. Chị khoác má»™t cái áo len rá»™ng bên ngoà i áo ngá»§, DÄ© Thâm do dá»± má»™t lúc, rá»"i cúi xuá»'ng cởi áo len, những ngón tay anh hấp tấp cởi từng khuy áo, hÆ¡i thở má»-i lúc má»™t gấp. Anh khéo léo nhấc cánh tay chị lên Ä'ể kéo áo len ra, cÆ¡ thể chị ấm nóng má»m mại trong bá»™ Ä'á»" ngá»§ mà u há»"ng. Tim anh Ä'áºp mạnh, hÆ¡i thở dá»"n dáºp, anh Ä'ã khÃ'ng thể nà o kìm chế Ä'ược bản thân. Lấy tấm chăn Ä'ắp cho chị, anh vá»™i và ng rá»i phòng ngá»§. Nán lại lâu hÆ¡n anh khÃ'ng dám chắc mình khÃ'ng tìm cách Ä'ánh thức ngưá»i Ä'ang ngá»§. Và o nhà tắm, rá»"i và o phòng khách. Lúc Ä'i qua phòng ngá»§, anh Ä'á»™t nhiên dừng bước, chợt nhá»› ra Ä'iá»u gì. Äẩy cá»a nhìn và o phòng ngá»§. Quả nhiên! Chăn chỉ còn má»™t ná»a trên ngưá»i, còn ná»a kia sắp rÆ¡i xuá»'ng Ä'ất, má»™t chân vắt ra ngoà i chăn, trong tư thế rất thoải mái. Trong có mưá»i mấy phút Ä'ã Ä'ạp tung chăn ra thế nà y, thảo nà o ngà y xưa có lần cÃ' ấy phà n nà n: - Em ngá»§ rất xấu. Anh biết Mặc Sênh có tư thế ngá»§ rất xấu là do mùa Ä'Ã'ng duy nhất năm Ä'ó há» cùng nhau. Mặc Sênh liên tiếp bị cảm, trong có hai tháng mà bị cảm tá»›i năm lần. Há»i nguyên nhân, lúc Ä'ầu dứt khoát khÃ'ng chịu nói, sau má»›i ấp úng thú tháºt: - Lúc ngá»§ em rất xấu tÃnh, thưá»ng hay Ä'ạp tung chăn. Ở nhà bá»' em thưá»ng vá» muá»™n, bao giá» cÅ©ng Ä'ến phòng ngá»§ Ä'ắp chăn lại cho em. Ở Ä'ây khÃ'ng có ai giúp, Ä'ến ná»a Ä'êm lạnh quá má»›i tỉnh dáºy Ä'ắp lại chăn. Cho nên bị cảm cÅ©ng khÃ'ng nên trách em. Vá» sau cÃ' ấy luÃ'n coi bị cảm là chuyện thưá»ng, chẳng có gì nghiêm trá»ng. Bây giá» xem ra tư thế ngá»§ thế nà y Ä'âu phải chỉ hÆ¡i xấu. DÄ© Thâm kéo ná»a chăn bị tuá»™t xuá»'ng Ä'ất, Ä'ắp lại cho chị. Nhưng vừa buÃ'ng tay, Mặc Sênh lại trở mình, chăn lại tuá»™t xuá»'ng Ä'ất. Ngá»§ kiểu gì lạ thế! DÄ© Thâm kéo chăn Ä'ắp lần nữa, lần nà y mà là m tuá»™t chăn thì cứ Ä'ể cho cảm lạnh luÃ'n. Nhưng sau Ä'ó, quả nhiên Mặc Sênh ngá»§ rất ngon, khÃ'ng há» cá»±a quáºy, co ngưá»i vùi sâu trong tấm chăn như sợ lạnh. Có thế chứ, mặc dù Ä'ang ngá»§ say chị vẫn tá» ra biết Ä'iá»u.
*
* *
Bây giá» là lúc nà o? Ban ngà y hay ban Ä'êm? Sao chị lại ngá»§ trên giưá»ng? Từ trong chăn ngá»"i dáºy, Ä'ầu óc còn chưa tỉnh hẳn. Mặc Sênh cúi xuá»'ng tìm dép Ä'i trong nhà , chị vẫn còn ngái ngá»§. á»', dép Ä'âu rá»"i nhỉ? DÄ© Thâm từ bếp Ä'i ra, nhìn thấy Mặc Sênh mặc bá»™ Ä'á»" ngá»§ nhảy lò cò trong phòng khách, bất giác cau mà y: - Em là m gì thế? - Em tìm dép… Nhìn thấy rá»"i, ở gầm sa lÃ'ng, nhảy má»™t cái là Ä'ến. Äi xong dép ngẩng Ä'ầu lên bắt gặp ánh mắt khÃ'ng hà i lòng cá»§a DÄ© Thâm, chị vá»™i cụp mắt lúng túng. - Em, em tìm dép Ä'i trong nhà . - Thay quần áo Ä'i - Anh lạnh lùng ném mấy từ, quay lưng vá» phÃa chị. Cúi Ä'ầu nhìn bá»™ Ä'á»" ngá»§ trên ngưá»i, Mặc Sênh Ä'á» mặt, suýt tà thì quên trong phòng còn có má»™t ngưá»i nữa. Thay xong quần áo, Ä'i ra, và o phòng ăn thấy DÄ© Thâm Ä'ang ăn sáng. Mặc Sênh hÆ¡i do dá»±, Ä'oạn ngá»"i xuá»'ng cạnh anh, ngạc nhiên nhìn món cháo rau trên bà n, chị cÅ©ng bắt Ä'ầu ăn. Thấy Ä'á»™ng tác cháºm chạp cá»§a chị, DÄ© Thâm khiêu khÃch: - KhÃ'ng quen ăn sáng kiểu Trung Hoa hả? - KhÃ'ng - Chị hấp tấp cúi Ä'ầu ăn, quả thá»±c rất ngon. Hình như Ä'oán Ä'ược ý chị, DÄ© Thâm khÃ'ng ngẩng Ä'ầu nói: - Cháo mua ở ngay Ä'ầu nhà . - Rất ngon - CÅ©ng Ä'ược - DÄ© Thâm lÆ¡ Ä'ãng phụ há»a. KhÃ'ng ai nói thêm gì nữa. Mặc Sênh cúi Ä'ầu húp cháo, mắt liếc sang táºp tà i liệu DÄ© Thâm Ä'ã sá»a xong, Ä'ể cạnh bá»™ ấm chén. - HÃ'm nay anh vẫn Ä'ến văn phòng chứ? - Ừ - Báºn lắm phải khÃ'ng? - CÅ©ng tương Ä'á»'i. Thá»±c tế anh báºn tá»'i mắt nhưng anh cần sá»± báºn rá»™n như váºy, bởi lẽ mấy hÃ'm trước có ngưá»i là m thương tổn thần kinh cá»§a anh. Câu há»i nhá» tá»±a như nói thầm Ä'ã thu hút sá»± chú ý cá»§a DÄ© Thâm. Anh ngước mắt nhìn chị Ä'ang cúi Ä'ầu ăn cháo, mái tóc xõa xuá»'ng trán. TrÃ'ng cả hai có vẻ giá»'ng má»™t cặp tân hÃ'n. - Tiếng Anh cá»§a em thế nà o? - DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên há»i. “Tiếng Anh ư? Sao bá»-ng nhiên lại há»i chuyện Ä'ó?†- CÅ©ng tà m tạm nhưng em há»c chưa hết năm thứ tư - Câu nhắc lại rất hay - Lần Ä'ầu tiên Ä'ến Mỹ, Ä'iểm thi Anh ngữ cá»§a chị là 4,5 Ä'iểm. - HÃ'm nay em Ä'i vá»›i tÃ'i - DÄ© Thâm tuyên bá»'. - Sao? - Mặc Sênh ngạc nhiên nhìn anh - Äi Ä'âu? - Äến văn phòng giúp tÃ'i dịch tà i liệu.
*
* *
"KhÃ'ng dịch Ä'ược!" Mặc Sênh tức giáºn nhìn táºp tà i liệu trên bà n, vÃ' là quá, mấy năm ở nước ngoà i chẳng lẽ uổng cÃ'ng. Há»i DÄ© Thâm ư? Ngẩng Ä'ầu nhìn sang hình như anh rất báºn, chị khÃ'ng dám quấy rầy. Tiếng chuÃ'ng Ä'iện thoại phá vỡ bầu khÃ'ng khà yên tÄ©nh trong phòng, DÄ© Thâm má»™t tay cầm táºp tà i liệu, tay kia nhấc Ä'iện thoại. - Alo, tÃ'i Ä'ang ở văn phòng… thÃ'i, hÃ'm nay tÃ'i có việc… Äầu dây bên kia nói gì Ä'ó, DÄ© Thâm báºt cưá»i: - Anh Chu, anh cÅ©ng quay ra là m bà má»'i từ bao giá» thế? Tiếng Chu từ Ä'ầu dây bên kia: - KhÃ'ng phải, là do lần trước bà xã mình Ä'ến bệnh viện trÃ'ng thấy cáºu, bà ấy rất ưng, nhất Ä'ịnh muá»'n giá»›i thiệu cho cÃ' cháu mình. Nói tháºt nhá, khÃ'ng phải tÃ'i nói hay cho ngưá»i nhà mình Ä'âu, nhưng cÃ' cháu tÃ'i khÃ'ng phải hạng xoà ng, há»c thức, ngoại hình, phẩm chất chẳng kém gì cáºu, DÄ© Thâm cáºu nên suy nghÄ© nghiêm túc! DÄ© Thâm cưá»i: - Anh Chu, chẳng lẽ anh muá»'n tÃ'i ngoại tình sao? - Ngoại tình? - Chu nghiêm mặt - Cáºu nói là cáºu Ä'ã cưới vợ? - Nhưng lại láºp tức bác bá» - Äừng Ä'ùa, DÄ© Thâm, bất kì ai cưới vợ Ä'á»u có thể, nhưng Hà DÄ© Thâm thì tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng. Lại thế nữa! Gác máy, DÄ© Thâm nhìn sang Mặc Sênh Ä'ang cắm cúi là m việc. Lại cắn bút. Vẫn thói quen cÅ©. Trước Ä'ây khÃ'ng giải Ä'ược toán vi tÃch phân, cắn bút má»™t há»"i rá»"i Ä'ưa bà i cho anh, cưá»i nịnh: - DÄ© Thâm… Chỉ tá»™i cho anh, ai bảo há»c luáºt mà giá»i toán hÆ¡n sinh viên mấy khoa tá»± nhiên. - DÄ© Thâm… KhÃ'ng dịch Ä'ược - Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu cầu cứu. DÄ© Thâm Ä'ến bên chị, theo thói quen, lấy bản tà i liệu trong tay chị: - Chá»- nà o? - Äây, cái nà y dịch là gì? mobilia personam sequntur. Tà i sản kèm theo. Má»™t danh từ rất chuyên mÃ'n, tiếng Latinh, chị khÃ'ng biết cÅ©ng phải. HÆ¡i thở cá»§a DÄ© Thâm rất gần, vấn vương quanh mặt Mặc Sênh. Bá»-ng chị nhá»› lại những lúc cùng ngá»"i há»c bà i vá»›i nhau ngà y xưa, DÄ© Thâm bao giá» cÅ©ng nói rất nghiêm túc: - Mặc Sênh, Ä'ừng ngá»"i cạnh anh. - Tại sao? - Mặc Sênh tá»± ái, chị Ä'ến là Ä'ể cùng há»c vá»›i anh cÆ¡ mà . - Äừng quấy rầy anh. HÆ¡i buá»"n nhưng Mặc Sênh láºp tức giÆ¡ tay thá»: - Em thá» khÃ'ng nói chuyện vá»›i anh, khÃ'ng Ä'ứng dáºy ra ngoà i mua Ä'á»" ăn vặt, khÃ'ng Ä'i Ä'i lại lại… KhÃ'ng Ä'ợi chị nói hết, DÄ© Thâm nói giá»ng thiểu não: - Em có ngá»"i yên khÃ'ng Ä'á»™ng Ä'áºy cÅ©ng vẫn quấy rầy anh. - Thế là thế nà o? - Lúc Ä'ó, chị giáºn Ä'ến mức láºp tức thu xếp sách vở bá» Ä'i ngay. Nhưng hÃ'm nay hình như chị Ä'ã hiểu… Bởi vì anh khÃ'ng là m gì cả, chỉ Ä'ứng ngay sau chị, hÆ¡i cúi ngưá»i, má»™t bầu khÃ'ng khà Ä'ầy nam tÃnh trong sáng tá»a quanh anh, những sợi tóc cá»§a chị vá»n nhẹ trên áo khoác anh, chỉ cần chị ngẩng Ä'ầu là chạm và o cằm anh. ChÃnh lúc nà y Ä'ây, anh Ä'ang quấy rầy chị má»›i Ä'úng… Sau Ä'ó trước khi ý thức Ä'ược mình Ä'ang là m gì, Mặc Sênh Ä'ã Ä'ứng phắt dáºy, nhảy ra ngoà i, va Ä'ầu và o cằm anh. - Em là m gì váºy? - DÄ© Thâm giáºt mình, Ä'ưa tay sá» cằm vừa má»›i bị Ä'ụng Ä'au Ä'iếng. - À, em… - Nhưng sao có thể nói Ä'iá»u Ä'ó vá»›i anh, chị Ä'á» mặt nói - Em… em muá»'n Ä'i ăn cÆ¡m. Nói xong má»›i thấy hÆ¡i ngượng, là do Ä'ến hay, bây giá» má»›i là … liếc nhìn Ä'á»"ng há»" trên tưá»ng, chưa Ä'ến mưá»i rưỡi. - Bây giỠư? - DÄ© Thâm quả nhiên cau mà y. - Äúng thế, sáng nay em ăn Ãt quá - Chị bướng bỉnh Ä'áp. Liếc nhìn Ä'á»'ng tà i liệu chất như núi trên bà n nhưng thấy mặt Mặc Sênh nhăn nhó vì Ä'ói, DÄ© Thâm Ä'à nh phải Ä'ầu hà ng. Biết ngay mà , Ä'ưa cÃ' ta Ä'ến văn phòng là má»™t sai lầm!
Chương 8 Äắm say
Nhà hà ng MacDonald ngà y cuá»'i tuần rất Ä'Ã'ng, khÃ'ng khà náo nhiệt. Mặc Sênh khÃ'ng ngá» DÄ© Thâm lại Ä'ưa chị Ä'ến Ä'ây. Chị kéo tay áo anh: - DÄ© Thâm, anh khÃ'ng Ä'ến nhầm Ä'ấy chư? - KhÃ'ng! - Trước Ä'ây anh chẳng bảo chỉ có con nÃt má»›i thÃch nÆ¡i nà y? - Nhưng ngà y trước em cÅ©ng thÃch cÆ¡ mà ? - DÄ© Thâm lúng túng như bị phát giác Ä'iểm yếu trước mặt ngưá»i khác. “Ra váºy!†- Thế thì em phải Ä'i kiếm chá»- - Mặc Sênh nhanh nhẹn chá»n ngay cÃ'ng việc nhẹ nhà ng. Ngá»"i bên bèn kê sát cá»a sổ, cắn hai miếng bánh, uá»'ng Coca, thỉnh thoảng trao Ä'ổi và i câu vá»›i DÄ© Thâm, cuá»'i cùng chị nói Ä'ến tà i liệu Ä'ang dịch. DÄ© Thâm nhÃu mà y: - Em bắt Ä'ầu hứng thú vá»›i pháp luáºt từ bao giá»? - À, hiểu pháp luáºt má»™t chút cÅ©ng tá»'t chứ sao! - Mặc Sênh mỉm cưá»i. - KhÃ'ng cần Ä'âu - DÄ© Thâm khóe miệng hÆ¡i nhếch giá»'ng má»™t nụ cưá»i - Có lẽ em cứ nên tiếp tục là ngưá»i mù tịt vá» pháp luáºt thì hÆ¡n, chỉ cần khÃ'ng liên quan Ä'ến chuyện ly hÃ'n, tÃ'i có thể giúp em. Mặc Sênh cau mà y. “Äây có thể coi là câu nói Ä'ùa khÃ'ng?†- Anh Hà , sao anh cÅ©ng Ä'ến Ä'ây? - Giá»ng nói ngạc nhiên cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ vang lên sau lưng há». Mặc Sênh quay Ä'ầu, má»™t phụ nữ trẻ em dắt hai Ä'ứa bé sinh Ä'Ã'i Ä'ang Ä'i vá» phÃa há». - Chú DÄ© Thâm! - Hai cáºu bé song sinh Ä'á»"ng thanh reo lên, má»™t Ä'ứa nhanh má»"m nói - Chú DÄ© Thâm, bạn gái chú Ä'ẹp quá! - Chị Phương Kiểm - DÄ© Thâm Ä'ứng lên chà o. Ngưá»i phụ nữ nà y thoạt nhìn Ä'ã biết ngay là ngưá»i thÃ'ng minh sắc sảo. Phương Kiểm hiện là m việc bên viện kiểm sát, vụ án DÄ© Thâm Ä'ang thụ lý, chị là ngưá»i tá»' tụng. Phương Kiểm gõ nhẹ và o Ä'ầu thằng bé: - Äừng có lém - Äoạn mỉm cưá»i vá»›i DÄ© Thâm - Luáºt sư Hà vÃ' duyên quá, sao lại má»i ngưá»i ta ăn cái món bên Tây bán trên hè phá»' thế nà y! DÄ© Thâm cưá»i: - Nhưng có ngưá»i lại thÃch! “Từ “có ngưá»i†có lẽ khÃ'ng phải nói vá» chị†Mặc Sênh thầm nghÄ©. Trước Ä'ây, khi há»c Ä'ại há»c quả thá»±c chị rất thÃch, nhưng ở nước ngoà i lâu như váºy, nếu còn thÃch cái món Ä'ó thì có lẽ khẩu vị có vấn Ä'á». - Thế nà o, Ä'ại luáºt sư rung Ä'á»™ng rá»"i hả? Vá»'n thÃ'ng minh, lại là m việc trong ngà nh tư pháp quen xét Ä'oán tâm trạng Ä'á»'i phương qua ngÃ'n ngữ, DÄ© Thâm hiểu ngay ý nghÄ©a câu nói vừa rá»"i cá»§a Phương Kiểm. Chị thầm quan sát Mặc Sênh, cÃ' gái có dáng như sinh viên nà y chắc chắn phải rất Ä'ặc biệt Ä'á»'i vá»›i DÄ© Thâm. - Äâu có - DÄ© Thâm lãng sang chuyện khác - Chị Phương Kiểm, nghe nói chị sắp thăng quan, xin chúc mừng! - Có gì Ä'âu… - Mặc dù trong lòng rất vui nhưng Phương Kiểm vẫn tá» ra khiêm tá»'n, sau má»™t lúc ngáºp ngừng chị ta nói - DÄ© Thâm, lần trước gặp cáºu Ä'ã Ä'ịnh há»i, nhưng nói xong Ä'iện thoại lại quên mất. Nghe nói, vụ án cá»§a Ngụy Äại Quang cáºu thụ lý phải khÃ'ng? - KhÃ'ng, chỉ là má»™t ngưá»i nhà cá»§a Ã'ng ta Ä'ến xin tư vấn. Ngụy Äại Quang vá»'n là phó thị trưởng thà nh phá»', do dÃnh lÃu và o má»™t vụ tham Ã' vá»›i sá»' tiá»n lá»›n, báo chà Ä'ã nhiá»u lần Ä'ưa tin. Mặc Sênh là phóng viên, Ä'ương nhiên cÅ©ng biết chuyện, nhưng những chuyện như váºy thưá»ng gợi cho chị nhá»› Ä'ến quá khứ nên chị khÃ'ng muá»'n quan tâm. Phương Kiểm cưá»i có vẻ yên tâm: - Nếu cáºu thụ là vụ nà y thì tÃ'i hÆ¡i lo. Có Ä'iá»u tÃ'i Ä'ã nói vá»›i má»™t sá»' anh em trong cÆ¡ quan, những vụ án tham Ã' như váºy DÄ© Thâm khÃ'ng nháºn Ä'âu - Phương Kiểm Ä'ổi giá»ng vui vẻ - TÃ'i Ä'ã nói rá»"i mà , nếu luáºt sư nà o cÅ©ng như cáºu, bá»n tham Ã' khó thoát tá»™i. - Chị Phương Kiểm quá lá»i rá»"i, tá»™i phạm cÅ©ng có quyá»n Ä'ược bảo vệ, tÃ'i khÃ'ng nháºn vụ nà y là lý do cá nhân. “Lý do cá nhân?†Bà n tay Mặc Sênh Ä'ang quấy cà phê cháºm dần, chị thảng thá»'t nhìn DÄ© Thâm. Phương Kiểm nói: - DÄ© Thâm, dù sao cáºu khÃ'ng nên nháºn vụ nà y là tÃ'i thấy nhẹ ngưá»i rá»"i. ThÃ'i tÃ'i Ä'i nhé, các con chà o chú Ä'i. - Tạm biệt chú, tạm biệt cÃ'! - Hai Ä'ứa trẻ Ä'á»"ng thanh. - CÃ' chú cái gì, gá»i vá»› vẩn - Phương Kiểm gõ và o Ä'ầu má»™t Ä'ứa, Ä'oạn nắm tay chúng kéo Ä'i. Há» vừa Ä'i khá»i, khÃ'ng khà vui vẻ hiếm hoi vừa có giữa hai ngưá»i ngay láºp tức lắng lại. Suy nghÄ© cá»§a Mặc Sênh vẫn xoay quanh câu nói “lý do cá nhân†cá»§a DÄ© Thâm, chị khÃ'ng thể khÃ'ng nghÄ© Ä'ến hoà n cảnh gia Ä'ình mình. - DÄ© Thâm - Mặc Sênh cúi Ä'ầu, dùng á»'ng hút hút những bá»t sữa nổi trên ly coca - Chuyện cá»§a ba em, anh vẫn Ä'ể tâm sao? DÄ© Thâm khÃ'ng trả lá»i. Mặc Sênh nói như hụt hÆ¡i: - Thá»±c ra ba em là ngưá»i rất tá»'t, còn chuyện Ä'ó… - Chuyện Ä'ó khÃ'ng liên quan Ä'ến tÃ'i… Cá»' gắng lắm chị má»›i thá»'t ra Ä'ược câu Ä'ó, khÃ'ng ngá» lại bị anh ngắt lá»i má»™t cách thÃ' bạo. Cái á»'ng hút trong tay Mặc Sênh thục mạnh và o Ä'áy li, Coca Ä'ổ ra mặt bà n, mấy giá»t rÆ¡i xuá»'ng áo len trắng như tuyết cá»§a chị. Sau má»™t giây bá»'i rá»'i, Mặc Sênh nhanh chóng lấy giấy ăn lau chá»- Coca vừa Ä'ổ trên bà n, Ä'á»™ng tác tháºn trá»ng, ngón tay hÆ¡i run. “Mình vừa nói gì?†DÄ© Thâm tá»± há»i. Lần thứ hai. Lần thứ hai khÃ'ng kìm chế Ä'ược bản thân. “BÄ©nh tÄ©nh lạiâ€. DÄ© Thâm nghiêng ngưá»i, lấy tá» giấy ăn trong tay Mặc Sênh: - Äể tÃ'i. Mặc Sênh cÅ©ng trấn tÄ©nh trở lại, giấy lau trong tay Ä'ã Ä'ổi chá»§. DÄ© Thâm cúi Ä'ầu, chăm chú nhìn vết á»' trên áo len cá»§a chị, những ngón tay mảnh dẻ rắn chắc lướt thoăn thoắt trên mặt bà n, qua Ä'ưá»ng ngÃ'i giữa mái tóc dà y Ä'en nhánh, chị có thể thấy hà ng lÃ'ng mà y kiên nghị cá»§a anh. DÄ© Thâm rất gần, rất gần. Nhưng xa cách Ä'ến váºy, rút cục là sao? - Buổi chiá»u em khÃ'ng Ä'ến văn phòng nữa - Mặc Sênh nói nhá» DÄ© Thâm dừng tay, ngước nhìn chị, ánh mắt Ä'ăm chiêu, khÃ'ng biết anh nghÄ© gì. - Em Ä'i phá»', em mua Ãt Ä'á»" - Giá»ng chị là nhà â€" Äằng nà o em chẳng giúp gì Ä'ược anh.
*
* *
Thá»±c ra chẳng có gì cần mua. Lang thang khÃ'ng mục Ä'Ãch trên Ä'ưá»ng phá»' Ä'Ã'ng Ä'úc. Mặc Sênh rất buá»"n. Có lẽ chị Ä'ã chá»n nhằm Ä'ưá»ng Ä'i, trong má»™t khung cảnh náo nhiệt như váºy, có lẽ chỉ là m ngưá»i ta cà ng thêm buá»"n. Tháng ngà y, qua Ä'i như má»™t giấc mÆ¡. Hai con ngưá»i vá»'n Ä'i hai con Ä'ưá»ng, Ä'á»™t nhiên gắn vá»›i nhau bởi má»™t quan hệ hÃ'n nhân. KhÃ'ng há» chuẩn bị, Ä'á»'t cháy giai Ä'oạn, khÃ'ng thoát khá»i sá»± khó khăn xa lạ do xa cách lâu ngà y. Cha chị. Cuá»™c hÃ'n nhân trước Ä'ây cá»§a chị. Hình như vấn Ä'Ỡở chÃnh bản thân chị. Mặc Sênh cưá»i Ä'au khổ. Äi dạo mấy cá»a hà ng, thá» hai chiếc áo len, nhìn ngưá»i trong gương cảm thấy xa lạ như má»™t ngưá»i khác. Có lẽ là do tâm trạng, sá»±c nhá»› ra cần phải sá»a lại tóc. Trong thà nh phá»', nÆ¡i dá»... tìm nhất là cá»a hiệu là m Ä'ầu, ra khá»i cá»a hà ng thá»i trang ngẩng Ä'ầu, má»™t tấm biển mà u Ä'á» Ä'áºp và o mắt Cắt tóc nghệ thuáºt Cắt tóc nghệ thuáºt! Má»™t cái tên rất quen, lục tìm trong trà nhá»›, cuá»'i cùng Mặc Sênh Ä'ã tìm ra, Ä'ó là cá»a hiệu mà nhiá»u lần Tiểu Há»"ng Ä'ã giá»›i thiệu vá»›i chị. Thẩm mỹ cá»§a Tiểu Há»"ng xưa nay quả là Ä'áng khâm phục, Ä'iá»u ngưá»i chá» quá Ä'Ã'ng, chắc khÃ'ng Ä'ến ná»-i ai cÅ©ng cầu kì như Tiểu Há»"ng? Äẩy cá»a và o ngá»"i chá» má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" má»›i Ä'ến lượt. - CÃ' Ä'ịnh cắt thế nà o? - Thợ cắt tóc, má»™t chà ng trai có lẽ chưa Ä'ến ba mươi, ná»a mặt phÃa dưới bị khẩu trang che lấp, Ä'ể lá»™ cặp mắt Ä'en tinh nghịch như trẻ nhá», nhưng có giá»ng nói trầm ấm rất dá»... nghe. - Ngắn hÆ¡n má»™t chút là Ä'ược. - Như thế nà y nhé. - ÄÆ°á»£c. - Tá»'t quá! - Anh ta cưá»i hÃ' há»' - TÃ'i thÃch nhất tá»± do sáng tạo. Câu nói vang lên từ phÃa sau, nhá» nhẹ, nghe như nói thầm. Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng Ä'ể ý, lại má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" nữa… Mặc Sênh trá»' mắt nhìn ngưá»i trong gương, sao lại thế nà y? Kiểu gì thế nà y? Dà i ngắn khác nhau như là bị con váºt nà o Ä'ó gặm. - CÃ' thấy khÃ'ng Ä'ẹp ư? - Anh ta nhìn, giá»ng sÃ'i nổi, chiếc kéo sáng loáng trong tay, tay kia là chiếc máy sấy Ä'ang thổi gió phù phù. - á»', khÃ'ng phải thế nà y - Nhưng láºp tức Mặc Sênh lại do dá»± - Thá»±c ra nhìn kÄ© cÅ©ng thấy hay hay. - Tháºt khÃ'ng? - Anh ta nhìn khuÃ'n mặt tháºt thà cá»§a Mặc Sênh - CÃ' cảm thấy hay ở chá»- nà o? “Hay ở chá»- nà o ư? Chải cÅ©ng như khÃ'ng có thể coi là hay khÃ'ng?†- À, trÃ'ng có vẻ rất… rất nghệ thuáºt, Ä'úng, rất nghệ thuáºt - NghÄ© Ä'ến tên cá»a hiệu, Mặc Sênh gáºt Ä'ầu khẳng Ä'ịnh. - Tháºt khÃ'ng? - Ngữ Ä'iệu cá»§a anh ta khi nói cái từ “Tháºt khÃ'ng†Ä'ã hoà n toà n khác, anh ta có vẻ phấn khởi thá»±c sá»±. Má»™t ngón tay mảnh dẻ cá»§a anh ta vạch má»™t Ä'ưá»ng hình vòng cung trong khÃ'ng gian, giá»ng chắc nịch, anh ta tuyên bá»': - Tóc cá»§a chị khÃ'ng phải trả tiá»n. KhÃ'ng phải trả tiá»n? Tưởng mình nghe nhầm, Mặc Sênh tháºn trá»ng xác Ä'ịnh: - Anh vừa nói khÃ'ng phải trả tiá»n Ä'úng khÃ'ng? - Äúng váºy, miá»...n phà - Anh ta nói giá»ng kiên quyết. - Vì sao? - Mặc Sênh ngạc nhiên. Nếu thái Ä'á»™ cá»§a anh ta khÃ'ng tá»± tin Ä'ến váºy chị có thể nghi ngá» anh ta là m há»ng tóc chị má»›i khÃ'ng dám lấy tiá»n. Anh ta lắc Ä'ầu, vẻ mặt khó hiểu: - Lẽ nà o chị khÃ'ng biết nghệ thuáºt là vÃ' giá? Cho nên, ở cá»§a hiệu cá»§a tÃ'i chỉ có cắt há»ng má»›i lấy tiá»n, bởi vì Ä'ó là tác phẩm thất bại, khÃ'ng phải nghệ thuáºt… Má»™t logic rất nghệ thuáºt, bởi vì ngưá»i nghe hoà n toà n khÃ'ng hiểu. Ra khá»i cá»a hiệu sau khi Ä'ã Ä'ược anh thợ cắt tóc kì quặc tẩy não má»™t cách thà nh cÃ'ng, Mặc Sênh bước trên hè phá»' Ä'ầy tá»± tin, dá»c Ä'ưá»ng thỉnh thoảng khÃ'ng khá»i khÃ'ng nhìn và o những tá»§ kÃnh trong các cá»a hiệu, nhưng chỉ thấy má»™t khuÃ'n mặt buá»"n rầu, xa lạ vá»›i mái tóc rá»'i tung, cặp mắt ngÆ¡ ngác nhìn mình. Nhìn ngưá»i trong tá»§ kÃnh, cà ng nghÄ© cà ng thấy buá»"n cưá»i, khÃ'ng nhịn Ä'ược Mặc Sênh báºt cưá»i thà nh tiếng. Ngưá»i qua Ä'ưá»ng ngạc nhiên nhìn chị, khó mà tưởng tượng có ngưá»i lại vui vẻ như thế vá»›i cái Ä'ầu như váºy. - Thưa cÃ', cÃ' có muá»'n và o cá»a hiệu xem khÃ'ng? Lá»i má»i nhiệt tình cá»§a cÃ' nhân viên bán hà ng vang lên, Mặc Sênh má»›i nháºn ra, chị Ä'ứng ngây khá lâu nhìn mannequin trong tá»§ kÃnh. Mặc Sênh có thói xấu là khi thÃch má»™t thứ gì Ä'ó thì chị thưá»ng nhìn chằm chằm váºt Ä'ó. Ngà y xưa DÄ© Thâm từng bị nhìn Ä'ến ná»-i phải quay mặt Ä'i. - ÄÆ°á»£c - Mặc Sênh có vẻ áy náy Ä'i và o cá»a hiệu trong nụ cưá»i cá»§a cÃ' phục vụ. Cá»a hiệu bán Ä'á»" thá»i trang cho Ä'à n Ã'ng, Mặc Sênh vá»'n chỉ Ä'ịnh xem, bởi vì nể cÃ' phục vụ, nhưng lại dừng bước trước má»™t cái áo gió. Kiểu dáng rất Ä'Æ¡n giản, mà u DÄ© Thâm thÃch, tay chị bất giác sá» lên cà vạt. DÄ© Thâm mặc nhất Ä'ịnh sẽ rất Ä'ẹp. - CÃ' mua cho bạn trai Ä'i! Äây là kiểu dáng má»›i nhất trong năm, giảm giá chỉ còn ba ngà n hai. Mặc Sênh ngẩng ngưá»i, Ä'ắt quá, gần bằng má»™t tháng lương cá»§a chị, vả lại chị Ä'âu có mang theo nhiá»u tiá»n thế. Chị nhìn cÃ' ta lắc Ä'ầu vẻ xin lá»-i, cÃ' gái gáºt Ä'ầu cưá»i tá» vẻ thÃ'ng cảm. Ra khá»i cá»a hiệu, lại thấy tiếc, chiếc áo là rất hợp vá»›i DÄ© Thâm. Bá»-ng nhá»› Ä'ến cái thẻ DÄ© Thâm Ä'ưa. Chị quay trở lại: - Ở Ä'ây có thanh toán bằng thẻ khÃ'ng? Sau tiếng giở sổ sá»™t soạt, cÃ' gái nói: - Chị ký tên và o Ä'ây. Cầm lấy bút theo thói quen, Ä'ịnh viết tên cá»§a chị, may là nhá»› ra là thẻ cá»§a DÄ© Thâm, viết ngay ngắn ba chữ Hà DÄ© Thâm Hà DÄ© Thâm cái tên chị Ä'ã viết khÃ'ng biết bao nhiêu lần. Má»™t lần chị giáºn anh, vì sao thì khÃ'ng nhá»›, má»™t mình mang sách vở lên lá»›p tá»± há»c, rõ rà ng Ä'ang giải toán cao cấp váºy mà khi Ä'ịnh thần nhìn lại, trên tá» giấy nháp dà y Ä'ặc tên Hà DÄ© Thâm Sau Ä'ó, Ä'ằng sau lưng vang lên tiếng DÄ© Thâm: - Mặc Sênh, em viết sai rá»"i - Anh mỉm cưá»i nhìn và o mắt chị. - Là m gì có chuyện Ä'ó - Mặc Sênh bị bắt quả tang, xấu hổ cầm bút viết lại từng nét rá»"i Ä'ưa cho anh - Hà DÄ© Thâm sai ở chá»- nà o Ä'âu? - Sai ở chá»- tráºt tá»± các nét, bá»™ khả trong chữ Hà phải viết bá»™ khẩu bên trong trước, sau Ä'ó má»›i Ä'ến má»›i nét móc. Nà o, viết lại Ä'i. Thấy anh tá» vẻ nghiêm túc như váºy chị Ä'à nh cầm bút viết lại từng nét, sau khi viết xong má»›i phản ứng lại: - Ờ, tại sao em phải viết tên anh nhỉ! Ký xong Mặc Sênh trao lại cho cÃ' bán hà ng, cÃ' gái Ä'ưa cái túi Ä'á»±ng áo cho chị mỉm cưá»i tiá»...n khách: - Lần sau chị lại Ä'ến nhé! Há»"i ức cÅ© khiến cho tâm trạng Mặc Sênh vừa vui vẻ vừa ảm Ä'ạm. Ra khá»i cá»a hiệu chị bá»-ng dừng lại. Những ngà y ngá»t ngà o xưa Ä'ã xa vá»i, còn ná»-i buá»"n hiện tại cứ bám riết, bao giá» há» má»›i có thể quay trở lại những ngà y hạnh phúc xưa? Tình trạng như hiện nay Ä'ến bao giá» má»›i kết thúc?
*
* *
Äoán là DÄ© Thâm khÃ'ng vá» sá»›m, Mặc Sênh giải quyết bữa tá»'i ngoà i Ä'ưá»ng, hÆ¡n tám giá» má»›i vá» nhà . Mở cá»a, trong phòng tá»'i om. Äang mò mẫm tìm cÃ'ng tắc Ä'iện, thì má»™t giá»ng Ä'à n Ã'ng trầm ấm vang lên: - Vá» rá»"i sao? DÄ© Thâm? Vì chưa chuẩn bị vá» tâm là nên Mặc Sênh giáºt mình. Tiếng nói vá»ng ra từ ban cÃ'ng, bóng dáng cao lá»›n, anh Ä'ứng quay lưng vá» phÃa chị, khÃ'ng ngoảnh Ä'ầu lại. KhÃ'ng khà nặng ná» bao quanh há». - Tại sao khÃ'ng nghe Ä'iện thoại? - DÄ© Thâm há»i nhá», Ä'á»'m lá»a cá»§a Ä'iếu thuá»'c lóe lên giữa các ngón tay. Äiện thoại ư? Äiện thoại di Ä'á»™ng ư? Mặc Sênh lấy Ä'iện thoại trong túi ra, thấy Ä'ã tắt máy: - Äiện thoại hết pin - Chị nói nhá». “Hết pin? Thì ra là váºyâ€. Dưá»ng như DÄ© Thâm thở phà o nhẹ nhõm, giá»ng nói cá»§a anh bá»-ng trở nên mệt má»i: e - Em ngá»§ sá»›m Ä'i. - Vâng - Mặc Sênh trả lá»i, nghÄ© má»™t lát, chị nói như Ä'ã hạ quyết tâm - DÄ© Thâm… em có chuyện muá»'n nói vá»›i anh. - Chuyện gì? Mặc Sênh cắn mÃ'i ấp úng: - Em cảm thấy chúng mình thế nà y khÃ'ng giá»'ng như vợ chá»"ng, chúng mình… - Tháºt ư? - Giá»ng DÄ© Thâm vẻ giá»...u cợt - Váºy vợ chá»"ng phải như thế nà o? Vá» mặt nà y em có kinh nghiệm hÆ¡n tÃ'i. KhÃ'ng có tiếng trả lá»i, DÄ© Thâm tắt thuá»'c ngoảnh Ä'ầu nhìn. Cách Ä'ó mấy bước Mặc Sênh Ä'ứng ngây ngưá»i, tay cầm túi, Ä'ầu cúi gầm như ngưá»i có tá»™i, mÃ'i mÃm chặt, mặt tái nhợt. - Em mua áo cho anh - Mặc Sênh nói, mắt vẫn nhìn xuá»'ng sà n nhà - Nhưng em mua bằng thẻ cá»§a anh, anh có muá»'n thá» khÃ'ng? Ná»-i buá»"n lại trá»-i dáºy, DÄ© Thâm nắm tay má»™t cách vÃ' ý thức. Bao nhiêu năm qua, anh Ä'ã mÆ¡ tá»›i ngà y nà y, Mặc Sênh Ä'ứng trước mặt anh, giÆ¡ tay có thể chạm và o ngưá»i cÃ' ấy, hoà n toà n khÃ'ng phải là ảo giác. Bây giá» cÃ' ấy Ä'ã thá»±c sá»± Ä'ứng trước anh, bằng xương, bằng thịt, anh còn muá»'n gì nữa? - Em… - DÄ© Thâm dịu giá»ng, giá»ng nói dịu dà ng Ä'á»™t nhiên dừng lại, ngước nhìn mái tóc cá»§a chị, anh tái mặt. Cảm nháºn ánh mắt gay gắt cá»§a anh, Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu. Anh ấy Ä'ang nhìn mái tóc cá»§a mình ư? Chị lúng túng: - Em …em má»›i sá»a tóc. - TÃ'i có mắt, tá»± nhìn Ä'ược - Giá»ng nói khÃ' khan, ánh mắt như ngưng lại, cuá»'i cùng anh quay mặt Ä'i, dưá»ng như nếu tiếp tục nhìn anh sẽ khÃ'ng chịu nổi. DÄ© Thâm lại châm thuá»'c hút, lúc sâu má»›i nói như cá»' nén Ä'iá»u gì: - Em Ä'i ngá»§ Ä'i. - Nhưng… - Bây giá» khÃ'ng nên nói gì vá»›i tÃ'i nữa - Anh thÃ' bạo ngắt lá»i. Mặc dù rất mệt nhưng Mặc Sênh khÃ'ng há» buá»"n ngá»§, nằm trên giưá»ng nghe tiếng bước chân cá»§a DÄ© Thâm từ ban cÃ'ng Ä'ến phòng sách, từ phòng sách Ä'ến phòng khách, sau Ä'ó là tiếng Ä'óng cá»a, cuá»'i cùng tất cả hoà n toà n yên tÄ©nh. Chị khÃ'ng biết mình ngá»§ thiếp Ä'i như thế nà o. Sáng hÃ'm sau, tỉnh dáºy cảm thấy cổ há»ng khÃ' rát, theo kinh nghiệm bấy lâu, có lẽ chị lại bị cảm. DÄ© Thâm Ä'ã ra khá»i nhà , Mặc Sênh tìm thuá»'c uá»'ng, ăn bữa trưa qua loa, vẫn thấy khó chịu, bèn Ä'i ngá»§. Khi tỉnh giấc, bên ngoà i cá»a sổ, trá»i Ä'ã tá»'i. DÄ© Thâm Ä'ứng cạnh giưá»ng Ä'ặt tay lên trán chị, anh có vẻ lo lắng. Mặc Sênh nhìn anh tưởng mình Ä'ang nằm mê. DÄ© Thâm bá» tay ra, nói diu dà ng: - Dáºy Ä'i, tÃ'i Ä'ưa em Ä'ến bệnh viện. - KhÃ'ng cần, khÃ'ng nghiêm trá»ng Ä'âu, em chỉ bị cảm thÃ'i. - Em Ä'ang sá»'t. - Em uá»'ng thuá»'c rá»"i - Mặc Sênh kiên quyết. DÄ© Thâm nhìn chị gáºt Ä'ầu, khÃ'ng nói gì, Ä'i ra. Mặc Sênh tưởng anh khÃ'ng kiên nhẫn Ä'ược nữa, bá»-ng nhiên lại thấy thất vá»ng. Nhưng DÄ© Thâm Ä'ã quay trở lại, tay cầm chiếc áo lên Ä'ưa cho chị: - Em mặc hay Ä'ể tÃ'i giúp? Chai nước truyá»n chầm cháºm nhá» giá»t, Mặc Sênh Ä'ang ở bệnh viện. NghÄ© lại vừa rá»"i anh gần như cưỡng bức Ä'ể anh mặc áo len cho chị, Mặc Sênh xấu hổ, Ä'á» mặt liếc trá»™m ngưá»i Ä'ang Ä'á»c tà i liệu trước mặt, tá»± dưng thấy bá»±c vá»›i chÃnh mình, bá»-ng dưng lăn ra á»'m! Cảm thấy có ánh mắt nhìn, DÄ© Thâm ngẩng Ä'ầu, Mặc Sênh vá»™i và ng cụp mắt nhìn sang chá»- khác. Anh là m ra vẻ khÃ'ng nhìn thấy, như chợt nhá»› ra Ä'iá»u gì, anh Ä'ứng dáºy Ä'i ra ngoà i lát sau trở lại vá»›i cuá»'n tạp chà trong tay, Ä'ặt lên giưá»ng, cạnh chị. Mặc Sênh cÅ©ng giả bá»™ khÃ'ng nhìn thấy: - KhÃ'ng sao cứ Ä'ể mặc cÃ' ấy. vợ mình muá»'n nghiên cứu thá» Ä'ầu tư chứng khoán cÅ©ng tá»'t. Mặc Sênh thuáºn tay vá»› tá» báo. Cái gì thế nà y? Chẳng có mấy chữ, chỉ toà n những con sá»', những thuáºt ngữ chuyên mÃ'n là m chị cà ng thêm nhức Ä'ầu. Há»'i háºn quá! Mắt liếc nhìn tá» báo xanh xanh Ä'á» Ä'á» DÄ© Thâm má»›i Ä'ể. Rất muá»'n lấy xem, lại liếc nhìn DÄ© Thâm anh Ä'ang cúi Ä'ầu Ä'á»c tà i liệu, hình như rất chăm chú. KhÃ'ng nên chú ý Ä'ến anh ấy… Tay run run xê dịch, lúc sắp lấy Ä'ược thì DÄ© Thâm láºt sang trang, chị láºp tức lại rụt tay. ThÃ'i. Mặc Sênh nản chÃ, cÅ©ng chỉ má»™t tiếng Ä'á»"ng há»" thÃ'i mà , ráng chịu Ä'á»±ng váºy. Có những chuyện có thể chị Ä'á»±ng Ä'ược, nhưng có má»™t chuyện khÃ'ng thể. Ná»a tiếng sau, Mặc Sênh bắt Ä'ầu cá»±a quáºy khÃ'ng yên. DÄ© Thâm chú ý Ä'ến cá» Ä'á»™ng cá»§a chị, anh bước Ä'ến lay má»™t phụ nữ Ä'ến chăm sóc ngưá»i nhà Ä'ang ngá»§ ở giưá»ng bên cạnh: - Bác là m Æ¡n giúp tÃ'i chút việc. Từ phòng vệ sinh Ä'i ra, Mặc Sênh khÃ'ng nhịn Ä'ược há»i DÄ© Thâm: - Sao anh biết em muá»'n Ä'i và o nhà vệ sinh? KhÃ'ng ngẩng Ä'ầu, anh keo kiệt buÃ'ng mấy chữ: - Suy Ä'oán. “Con ngưá»i nà y tháºt là Ä'áng ghét!â€. Mặc Sênh quắc mắt lưá»m anh. Từ bệnh viện vá», DÄ© Thâm Ä'ặt chị lên giưá»ng, sau khi Ä'ắp chăn cẩn tháºn, anh má»›i Ä'óng cá»a tắt Ä'èn Ä'i và o phòng sách. KhÃ'ng biết do ngá»§ Ä'ẫy giấc hay do tác dụng cá»§a truyá»n nước, Mặc Sênh bá»-ng cảm thấy trong ngưá»i nhẹ nhõm, rất dá»... chịu, Ä'ầu óc tỉnh táo, khÃ'ng há» muá»'n ngá»§. Nằm trên giưá»ng trở mình mấy lần, Ä'á»™t nhiên nhá»› ra má»™t chuyện, suýt nữa nhảy lên. Trá»i Æ¡i, ngà y mai phải Ä'i HongKong, chị chưa chuẩn bị gì hết. KhÃ'ng biết mấy ngà y vừa rá»"i là m những gì mà quên bẵng Ä'i má»™t chuyện quan trá»ng như váºy. Chị láºt Ä'áºt trở dáºy, thu xếp hà nh lÃ. Trong lúc vá»™i và ng, Mặc Sênh Ä'ể rÆ¡i Ä'á»" xuá»'ng ná»n, chị cúi xuá»'ng nhặt nhưng má»™t bà n tay nhanh hÆ¡n Ä'ã nhặt giúp. Ã"i! Ngẩng Ä'ầu, chưa kịp hiểu ra chuyện gì, tay chị má»™t bà n tay nắm chặt. DÄ© Thâm nhặt cuá»'n sổ má»ng trên ná»n nhà , mắt tá»'i sầm anh há»i xẵng giá»ng: - Em là m gi váºy? - Chuẩn bị hà nh lÃ. Tay bị bóp chặt, chị vùng ra nhưng lại bị nắm chặt hÆ¡n. Liếc chiếc valy Ä'ã chuẩn bị xong, mắt DÄ© Thâm cà ng tá»'i lại: - Em Ä'i Ä'âu? Chợt nhá»› chưa nói vá»›i DÄ© Thâm, chị ngoan ngoãn trả lá»i: - Äi HongKong - HongKong? CÆ¡n giáºn cá»§a anh trà o lên. Nếu khÃ'ng phải anh tình cá», khÃ'ng, khÃ'ng phải tình cá», nếu anh khÃ'ng Ä'ến xem cÃ' ta ngá»§ chưa, có Ä'ạp tung chăn ra khÃ'ng thì sáng sá»›m mai có lẽ cÃ' ta Ä'ã biến mất tăm như bảy năm vá» trước trong khi anh khÃ'ng hay biết gì? Rá»'t cục cÃ' ta có ý thức chút nà o vá» việc mình Ä'ã là vợ ngưá»i khác hay khÃ'ng! Rá»'t cuá»™c cÃ' ta Ä'ã hiểu chưa, rằng bây giá» cÃ' ta Ä'ã là vợ anh, cÃ' ta khÃ'ng thể bá» anh lại má»™t mình ra Ä'i như lần trước? Vết thương cÅ© lại rỉ máu, tay anh khÃ'ng kìm chế nổi bóp mạnh hÆ¡n, ánh mắt tăm tá»'i hướng và o chị: - ÄÆ°á»£c, nói Ä'i, lần nà y em Ä'ịnh Ä'i mấy năm? Anh nói gì váºy? Äầu Mặc Sênh nặng trịch như lúc bị cảm, tay chị má»-i lúc cà ng thêm Ä'au nhức: - DÄ© Thâm, buÃ'ng em ra! “BuÃ'ng ra ư? Äừng hòng!†Cá»' sức vùng vẫy chị lại ngã và o lòng anh. DÄ© Thâm cúi xuá»'ng ép mÃ'i và o mÃ'i chị, má»™t cái hÃ'n quyết liệt và giáºn dữ. Cái hÃ'n như muá»'n nuá»'t cả ngưá»i chị, khÃ'ng cho chị thở. Vòng tay anh má»-i lúc cà ng siết chặt, như muá»'n ép chị và o ngưá»i anh, trở thà nh má»™t phần cÆ¡ thể anh. - DÄ© Thâm… Mặc Sênh cá»' vùng khá»i vòng tay DÄ© Thâm, chị cảm nháºn sá»± phẫn ná»™ trong má»-i Ä'á»™ng tác cá»§a anh nhưng khÃ'ng hiểu vì sao. Nhưng hÆ¡i thở má»m mại cá»§a chị lại như liá»u thuá»'c kÃch thÃch Ä'á»'i vá»›i anh, sá»± giẫy giụa cá»§a chị cà ng kÃch thÃch ham muá»'n cá»§a anh. Anh bế chị lên giưá»ng, Ä'è lên ngưá»i chị, mắt nhìn soi và o con ngưá»i nằm dưới anh, Ä'ó là váºt sÆ¡ hữu duy nhất mà anh có. - Mặc Sênh, Ä'ây là nghÄ©a vụ vợ chá»"ng. Anh Ä'iên cuá»"ng mút da thịt má»m mại cá»§a chị, Ä'ể lại dấu ấn mạnh mẽ lên ngưá»i chị. Äá»™ng tác vừa trá»±c tiếp, vừa cưỡng chế khiến chị run rẩy. - DÄ© Thâm… Ä'au em! Anh hÆ¡i ngừng lại: - Äau? Em cÅ©ng biết Ä'au? “Äau là cảm giác trá»'ng vắng hãi hùng khi tỉnh giấc nhá»› ra em Ä'ã Ä'i xa, khÃ'ng còn nhìn thấy nụ cưá»i con trẻ cá»§a em. Là sá»± thất thần vÃ' cá»› khi là m bất cứ việc gì. Là ná»-i cÃ' Ä'Æ¡n trá»'ng hoác sau những cuá»™c vui á»"n à o má»-i lần ăn mừng thắng lợi vụ án! Là m sao em hiểu Ä'ược!? Lúc Ä'ó, em Ä'ang trong vòng tay cá»§a má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng khác!†Ão ngá»§ bị xé rách, eo bị kẹp cứng giữa cặp Ä'ùi rắn chắc, tay bị bà n tay như gá»ng kiá»m kẹp chặt khiến Mặc Sênh khÃ'ng thể cá»±a quáºy, Ä'à nh Ä'ể mặc anh muá»'n là m gì thì là m. Những gì anh nhìn thấy và cảm giác Ä'ê mê nÆ¡i bà n tay khiến lý trà DÄ© Thâm hoà n toà n mụ mị. Ãnh mắt anh như có lá»a, ham muá»'n thiêu Ä'á»'t. Äây là Ä'iá»u anh khao khát. Trong bảy năm qua bao nhiêu tưởng tượng, khát khao, dục vá»ng bùng cháy khÃ'ng có cách nà o kiá»m chế Ä'ã hoà n toà n Ä'è bẹp anh. Bà n tay Ä'iên cuá»"ng lướt Ä'ến những nÆ¡i anh muá»'n chiếm hữu, những cái hÃ'n cháy bá»ng chiếm hữu từng tấc cÆ¡ thể chị. Sá»± kÃch thÃch mang tÃnh thù háºn, khiến Ä'ầu óc Mặc Sênh u mê, cả ngưá»i chị như rÆ¡i và o thế giá»›i má»™ng ảo. Äến khi chuÃ'ng Ä'iện thoại lảnh lót vang lên, Ä'áºp và o tâm trà phiêu diêu cá»§a chị, Mặc Sênh mÆ¡ há»" nhá»› ra tiếng chuÃ'ng kì quái Ä'ó là cá»§a Tiểu Há»"ng. - Äiện thoại? - Sao Ä'ến lúc nà y em có thể nghÄ© Ä'ến Ä'iện thoại? - DÄ© Thâm vẫn tiếp tục, nhưng tiếng chuÃ'ng bướng bỉnh quái ác khÃ'ng Ä'ể cho anh yên, anh giÆ¡ tay tắt máy. Cuá»'i cùng Mặc Sênh Ä'ã có thể thở Ä'ược, tiếng thở gấp chuyển thà nh tiếng ho sặc sụa. Chị vá»'n bị cảm, cÆ¡n ho mãi khÃ'ng ngừng. Hết tiếng chuÃ'ng Ä'iện thoại, trong phòng chỉ còn tiếng ho cá»§a Mặc Sênh. Ná»a ngưá»i DÄ© Thâm vẫn còn Ä'è lên ngưá»i chị, nhưng khÃ'ng tiếp tục, lý trà vừa mất Ä'ã bắt Ä'ầu quay trở lại. Dưới cÆ¡ thể anh, Mặc Sênh y phục xá»™c xệch, những vết Ä'á» dà y Ä'ặc trên da thịt trắng ngà cá»§a chị như Ä'ang tá»' cáo sá»± thÃ' bạo vừa rá»"i cá»§a anh. Anh tháºm chà cảm nháºn Ä'ược từng cái run rẩy cá»§a tấm thân trắng sữa má»m mại ngoan ngoãn má»™t cách tá»™i nghiệp dưới cÆ¡ thể anh. Ná»-i ân háºn áºp Ä'ến. “Hà DÄ© Thâm, mi Ä'ã cưá»ng bức cÃ' ấy kết hÃ'n vá»›i mi, giá» lại cưỡng bức cÃ' ấy lên giưá»ng vá»›i mi!†DÄ© Thâm cưá»i Ä'au khổ: - Em Ä'i HongKong là m gì? - Äi cÃ'ng tác, tạp chà cần hợp tác vá»›i má»™t nhà sản xuất bên Ä'ó. DÄ© Thâm, em Ä'i chỉ mấy ngà y thÃ'i, em quên khÃ'ng nói vá»›i anh - Mặc Sênh nói rà nh rá»t. DÄ© Thâm im lặng. Anh vừa là m gì thế nhỉ? Cưỡng bức tình dục trong hÃ'n nhân? HÆ¡i thở cá»§a DÄ© Thâm dần bình ổn, anh sá»a lại y phục cho chị, khi cà i khuy áo ngá»±c cho Mặc Sênh, cảm thấy ngưá»i chị run rẩy, anh lo lắng: - TÃ'i khÃ'ng là m tổn thương em chứ? - DÄ© Thâm há»i nhá». Anh mỉm cưá»i tá»± giá»...u mình, báºt dáºy rá»i khá»i phòng, sau tiếng Ä'óng cá»a khÃ' khá»'c. Phòng chỉ còn lại mình chị. Tiếng chuÃ'ng Ä'iện thoại kì dị vang lên. Mặc Sênh nhấc máy. Tiếng Tiểu Há»"ng lanh lảnh: - Chị Sênh, còn má»™t thứ mà nhất Ä'ịnh chị khÃ'ng Ä'ược quên, chị nhá»› là thứ gì chưa? Mua Ä'á»" ở HongKong rất rẻ… Äợi mãi cÃ' ta má»›i nói hết, Mặc Sênh tắt máy, muá»'n cưá»i nhưng khÃ'ng cưá»i Ä'ược. Ngà y mai mình Ä'i rá»"i, váºy mà mình và DÄ© Thâm lại thế nà y. Ngáºp ngừng há»"i lâu, cuá»'i cùng má»›i Ä'ẩy cánh cá»a. Trong phòng khách chỉ có ngá»n Ä'èn bà n tá»a sáng mà u há»"ng nhạt ấm áp. DÄ© Thâm nằm tá»±a và o thà nh sa lÃ'ng, mắt nhìn vÃ' Ä'ịnh, bên cạnh anh chiếc gạt tà n Ä'ầy những mẩu thuá»'c lá. Mặc Sênh lặng lẽ lấy gá»'i, Ä'ể gá»'i mình cạnh gá»'i cá»§a DÄ© Thâm, láºt má»™t Ä'ầu chăn, tháºn trá»ng chui và o nằm sát anh, nhắm mắt lại. DÄ© Thâm vẫn nằm yên. Lại châm má»™t Ä'iếu thuá»'c. Lát sau Mặc Sênh nói nhá»: - Tắt Ä'èn Ä'ược khÃ'ng? Em muá»'n… ngá»§ “Muá»'n ngá»§â€â€¦ hai chữ tan trong khÃ'ng khÃ. Äá»™t nhiên chị bị xá»'c dáºy Ä'ặt lên ngưá»i anh, cÆ¡ thể chị bị vòng tay rắn chắc mạnh mẽ cá»§a anh siết chặt, hÆ¡i thở nóng hổi phả và o cổ chị, giá»ng nói khản Ä'ặc cá»§a anh thoảng qua. - Em có biết em thế nà y có nghÄ©a là gì khÃ'ng? “Sao lại khÃ'ng?†Mặc Sênh cụp mắt, chị cầm tay anh viết từng chữ lên lòng bà n tay anh. Từng nét, từng nét, Mặc Sênh Ä'ang viết… DÄ© Thâm rùng mình, nắm chặt bà n tay khÃ'ng yên pháºn cá»§a chị, ánh mắt kì dị cá»§a anh nhìn chị trân trá»'i vá»›i bao hà m ý. - Mặc Sênh, sao em dà y vò anh như thế? Trong khoảnh khắc Mặc Sênh viết lên lòng bà n tay anh, giữa hỠân oán Ä'ã khÃ'ng còn. DÄ© Thâm cuá»'ng quÃt chiếm hữu Ä'Ã'i mÃ'i chị, như thể chắc chắn lúc Ä'ó chị là có tháºt. Khi anh buÃ'ng ra, Mặc Sênh thở hổn hển, ngoan ngoãn gục trên ngá»±c anh. Như thế nà y thá»±c êm ái, thá»±c dá»... chịu, Mặc Sênh mở miệng: - DÄ© Thâm, em bị cảm, anh khÃ'ng sợ lây sao? - Chị báºp bẹ. - Anh biết nhưng anh khÃ'ng nhân cÆ¡ há»™i Ä'ể bắt nạt em Ä'âu. DÄ© Thâm lại siết chị và o ngưá»i, bất lá»±c cam chịu. - á»', phải anh hiểu lầm khÃ'ng? - Nhưng … lẽ nà o anh muá»'n em nói ra ý em khÃ'ng phải như váºy? “Mình khÃ'ng cần ư!? Như váºy có vẻ như mình bị anh ấy bắt nạt nhất Ä'ịnh sau nà y DÄ© Thâm sẽ cưá»i mình†- Thá»±c ra… có thể bắt nạt mà . “Ai Ä'ang nói thế? Nhất Ä'ịnh khÃ'ng phải cÃ' ấy?†Mặc Sênh ngượng quá. DÄ© Thâm vẫn im lặng. “Anh khÃ'ng nghe thấy ư?†Bá»-ng chị phát hiện cúc áo ở ngá»±c mình Ä'ã bị cởi từ lúc nà o. Bá» vai và Ä'Ã'i cánh tay mà u trắng sữa lá»™ ra dưới ánh Ä'èn mà u há»"ng. Là n da má»m mại Ä'ầy dấu tÃch cá»§a những cái hÃ'n Ä'iên cuá»"ng, rất sâu, rất rõ. Vừa rá»"i anh dữ dá»™i biết chừng nà o… Nhưng bây giá» anh lại muá»'n… má»™t lần nữa… Là n mÃ'i nóng bá»ng má»™t lần nữa phá»§ lên da thịt chị, là m cháy những vết tÃch cÅ©. - Mặc Sênh, anh khÃ'ng nghe nhầm chứ? - Giá»ng DÄ© Thâm khà n Ä'ặc. Mặc Sênh khÃ'ng nói Ä'ược. Anh Ä'ã nhạy cảm như váºy, sao còn há»i lại? Ngá»n lá»a vừa dịu xuá»'ng lại Ä'á»™t ngá»™t bùng cháy, DÄ© Thâm bế xá»'c Mặc Sênh và o phòng ngá»§, Ä'ặt chị lên giưá»ng. Vẫn nên ở Ä'ây. Có gì khác khÃ'ng? Mặc Sênh khÃ'ng hiểu, nhưng chị Ä'ã khÃ'ng còn sức Ä'ể há»i. CÆ¡ thể Ä'à n Ã'ng hừng há»±c nóng ấm cá»§a DÄ© Thâm ép lên thân thể chị, Ä'Ã'i mÃ'i, lưỡi nóng ran Ä'iên cuá»"ng chiếm hữu từng tấc cÆ¡ thể chị, Ä'ưa chị và o má»™t thế giá»›i quay cuá»"ng, lịm say, ngây ngất chưa từng thấy… cho Ä'ến khi tất cả dịu lại… Mặc Sênh ngá»§ cháºp chá»n khÃ'ng yên giấc, ná»a Ä'êm Ä'á»™t nhiên thức giấc, chá»- bên cạnh trá»'ng khÃ'ng, Ä'ưa mắt nhìn quanh, thấy DÄ© Thâm Ä'ứng bên cá»a sổ. Có lẽ do Ä'êm tá»'i, Mặc Sênh bá»-ng cảm thấy tháºt nặng ná», nặng ná» Ä'ến khó thở. Hình như cảm nháºn Ä'ược cái nhìn cá»§a chị, DÄ© Thâm quay Ä'ầu lại, Ä'êm tá»'i chị khÃ'ng nhìn thấy cái gì ẩn chứa trong mắt anh. DÄ© Thâm tắt thuá»'c lá, Ä'ến bên giưá»ng, láºt chăn, nằm sát bên chị, nhẹ nhà ng vòng tay Ã'm chị. Mặc Sênh im lặng há»"i lâu, cuá»'i cùng khÃ'ng chịu nổi, báºt há»i: - DÄ© Thâm, anh Ä'ang nghÄ© gì thế? - Giá»ng chị lo lắng. - KhÃ'ng có gì, chỉ là có má»™t sá»' chuyện anh Ä'ã nghÄ© thÃ'ng. “NghÄ© thÃ'ng chuyện gì cÆ¡?†Mặc Sênh muá»'n há»i nhưng miệng chị Ä'ã bị mÃ'i anh gắn chặt. - Mặc Sênh, hãy Ä'ể tóc dà i Ä'i! Sao? Mặc dù khÃ'ng hiểu tại sao DÄ© Thâm lại nhắc Ä'ến chuyện mái tóc, nhưng Mặc Sênh bá»-ng thất bất yên, chị lo lắng há»i: - Tóc em xấu lắm phải khÃ'ng? DÄ© Thâm hÃ'n lên tóc chị, khiêu khÃch sá»± tá»± tin yếu á»›t cá»§a chị: - Mặc Sênh, Ä'úng là rất xấu!
Chương 9 Mãi mãi
Sáng hÃ'm sau dáºy muá»™n là lẽ Ä'ương nhiên. Vẫn là DÄ© Thâm Ä'ánh thức. KhÃ'ng biết anh Ä'ã dáºy từ lúc nà o, trÃ'ng ngưá»i rất chỉnh tá», tay cầm Ä'iện thoại di Ä'á»™ng cá»§a chị: - Gá»i em Ä'ấy. Ã"i. Mặc Sênh khó nhá»c mở mắt, giÆ¡ tay Ä'ón Ä'iện toại từ tay DÄ© Thâm, vừa cầm máy Ä'ã nghe thấy tiếng chị Trần quát tháo loạn xạ: - Mặc Sênh, cÃ' biết bây giá» là mấy giá» rá»"i khÃ'ng? Chúng tÃ'i Ä'ang ở sân bay Ä'ợi má»™t mình cÃ'. Äến nhanh lên, Ä'ừng có lá» má» như rùa ấy, là m cho bao nhiêu ngưá»i dà i cổ Ä'ợi Ä'ây nà y - Chị Trần nói liá»n má»™t há»"i, giá»ng gay gắt. Lúc nà y Mặc Sênh má»›i hoà n toà n tỉnh ngá»§, nhìn Ä'á»"ng há»" trên Ä'iện thoại, vá»™i báºt dáºy như phải bá»ng. Vá»™i và ng mặc quần áo, chạy Ä'i lấy va li. DÄ© Thâm cau mà y, kéo tay ngăn chị: - Em bình tÄ©nh nà o, cà i nhầm khuy áo rá»"i. Trá»i Ä'ất! Mặc Sênh cúi Ä'ầu, nhìn những ngón tay thanh tú cá»§a DÄ© Thâm Ä'ang cà i lại khuy áo cho chị. Sá»± ngượng ngùng bị cái vá»™i và ng lấn át giá» bá»-ng trở lại, Mặc Sênh xấu hổ Ä'á» mặt. - ÄÆ°á»£c rá»"i â€" Cảm nháºn bầu khÃ'ng khà thân thiết ấm áp bao quanh hai ngưá»i, DÄ© Thâm gác lại suy tư riêng cá»§a mình, nhanh nhẹn cầm chìa khóa xe giục Mặc Sênh - Nhanh lên, lấy Ä'á»" Ä'i, anh Ä'ưa em ra sân bay. - Em khÃ'ng kịp mất - Äá»™t nhiên Mặc Sênh im bặt, ngẩn ngưá»i nhìn váºt lạ trên ngón Ä'eo nhẫn cá»§a chị từ lúc nà o. Má»™t chiếc nhẫn bạch kim giản dị, thiết kế Ä'Æ¡n giản, khÃ'ng há» cầu kì hoa mỹ, chỉ có những viên Ä'á nhá» xÃu gắn thà nh hình tròn bao quanh những nét chạm trổ tinh tế, hết sức trang nhã, tá»± nhiên. - Anh mua từ bao giá» thế? - KhÃ'ng nhá»›. Lâu lắm rá»"i, tá»'i qua anh má»›i tìm lại. Mặc Sênh giÆ¡ bà n tay lên, say mê ngắm nhìn cái nhẫn, nó hà i hòa má»™t cách kì lạ vá»›i những ngón tay thanh tú trắng muá»'t cá»§a chị. Dưới ánh mặt trá»i mùa Ä'Ã'ng, nó phát ra những tia sáng rá»±c rỡ long lanh. Trong mắt Mặc Sênh cÅ©ng lấp lánh niá»m vui như trẻ nhá». - Em chỉ còn khÃ'ng Ä'ến mưá»i phút! - DÄ© Thâm mỉm cưá»i giục chị. - Mưá»i phút? Chết rá»"i! - Trong Ä'ầu Mặc Sênh láºp tức hiện ra khuÃ'n mặt cau có cá»§a chị Trần. KhÃ'ng kịp nói lá»i chia tay, Mặc Sênh xách hà nh là chạy thẳng. Trong khi chạy khÃ'ng kìm chế Ä'ược, thỉnh thoảng chị cúi Ä'ầu nhìn và o cái nhẫn lấp lánh trên tay, trong lòng trà o dâng niá»m hạnh phúc vÃ' bá».
*
* *
HongKong Äoà n Ä'ại biểu cá»§a tạp chà Tú sắc Ä'i HongKong lần nà y là Ä'ể Ä'à m phán chuyện hợp tác vá»›i má»™t tạp chà cá»§a HongKong. Vá»'n khÃ'ng liên quan Ä'ến Mặc Sênh nhưng do Mặc Sênh thạo tiếng Anh, nên há» Ä'ưa chị là m phiên dịch. Do Ä'ã chuẩn bị chu Ä'áo, cuá»™c Ä'à m phán diá»...n ra khá thuáºn lợi. Ba ngà y sau, hai bên Ä'ã ký hợp Ä'á»"ng hợp tác. Xong việc, cả Ä'oà n kéo nhau Ä'i shopping. - Chúa Æ¡i, sao Ä'á»" trang sức, Ä'á»" mỹ phẩm ở Ä'ây rẻ thế. - Chết tháºt, cái dây chuyá»n Ä'ứng như thế nà y tÃ'i mua ở nhà Ä'ắt hÆ¡n Ä'ến má»™t ngà n - Chị Trần xuýt xoa tiếc rẻ. Vá»'n chỉ Ä'ịnh Ä'i cùng Mặc Sênh khÃ'ng mua gì nhiá»u, váºy mà chị Trần mua bao nhiêu là thứ hÆ¡n cả Mặc Sênh. Há» Ä'i ngắm nghÃa mua sắm suá»'t cả má»™t buổi tá»'i ở cái Ä'ất HongKong vá»'n khÃ'ng há» có ban Ä'êm nà y. Kết quả ai nấy Ä'á»u thấm mệt, còn mệt hÆ¡n cả mấy ngà y là m việc vừa rá»"i. Vá» Ä'ến khách sạn, vừa và o phòng chị Trần Ä'ã nằm váºt ra giưá»ng như ngưá»i á»'m nặng. Mặc Sênh nhìn Ä'iện thoại trên bà n, do dá»± khÃ'ng biết có nên gá»i cho DÄ© Thâm. - Gá»i nhanh lên, Ä'iện thoại cÃ'ng quỹ Ä'ấy. Mặc Sênh giáºt mình, quay ngưá»i thấy chị Trần trở mình, mắt vẫn nhắm nghiá»n. “KhÃ'ng biết có phải chị ấy nói mê khÃ'ng?†Nhấc á»'ng nghe, nhấn những con sá»' Ä'ã quá quen thuá»™c. Từ Ä'ầu dây bên kia láºp tức vá»ng Ä'ến giá»ng nói trầm ấm quen thuá»™c cá»§a DÄ© Thâm: - Mặc Sênh. Mặc Sênh ngẩn ngưá»i: - Sao anh biết là em? Anh Ä'oán ra ư? - Trên Ä'iện thoại có hiện sá»'. - Ra váºy! Anh Ä'i là m vá» chưa? - Em Ä'ang gá»i vá» nhà mà . Mặc Sênh ngẩn ngưá»i vì sá»± ngá»› ngẩn cá»§a mình. Bên kia cÅ©ng im lặng giây lát, hình như DÄ© Thâm thở dà i: - Mấy ngà y nay em là m những gì? Mặc Sênh bắt Ä'ầu kể tình hình cÃ'ng việc. Khi khÃ'ng biết nói gì DÄ© Thâm thưá»ng chuyển Ä'á» tà i, váºy là gá»i hết cả giá» Ä'á»"ng há»". Tắt máy, Mặc Sênh vẫn Ä'ắm mình trong cuá»™c nói chuyện vừa rá»"i vá»›i DÄ© Thâm, vẫn thầm nói chuyện vá»›i anh. Còn bên kia, DÄ© Thâm tuy bá» máy, cầm bút mãi vẫn khÃ'ng viết Ä'ược chữ nà o. “Nói nhiá»u như váºy mà khÃ'ng ho, có lẽ cÃ' ấy Ä'ã hết cảm rá»"iâ€.
*
* *
Văn phòng luáºt sá»± Viêm Hướng Hà dạo nà y thắng lợi liên tục. Sau cuá»™c há»p hà ng tuần má»i ngưá»i Ä'á»u vui vẻ chưa muá»'n giải tán, há» dứt khoát Ä'òi ba vị luáºt sư khao. Lại thêm Viêm là ngưá»i thÃch tụ táºp vui vẻ, anh ta vung tay vẻ hà o phóng: - ÄÆ°á»£c rá»"i, Ä'ược rá»"i, khao thì khao, muá»'n Ä'i ăn ở Ä'âu các vị cứ Ä'á» xuất, luáºt sư Hà cá»§a chúng ta sẽ bao tất. Vòng vo mãi hóa ra lại Ä'ẩy trách nhiệm sang ngưá»i khác? DÄ© Thâm từ khi kết thúc cuá»™c há»p Ä'ến giá» khÃ'ng nói gì, giá» chỉ buÃ'ng hai chữ ngắn gá»n: - Lý do? - Còn lý do nà o nữa? - Viêm tá» vẻ bà máºt - Lẽ nà o cáºu khÃ'ng biết, từ cổ chà kim, kẻ bị chém thưá»ng là cÃ'ng thần hay sao, cÃ'ng cà ng to cà ng dá»... bị chém. - Có lý - DÄ© Thâm thụ giáo, gáºt Ä'ầu chịu chém. Má»i ngưá»i hoan hÃ' ầm Ä©, thảo luáºn sÃ'i nổi Ä'ịa Ä'iểm liên hoan, má»-i ngưá»i Ä'á» nghị má»™t Ä'ịa Ä'iểm, ý kiến khÃ'ng thá»'ng nhất nhưng có má»™t Ä'iểm rất thá»'ng nhất Ä'ó là ai cÅ©ng chá»n nhà hà ng sang trá»ng. Hướng Hằng vừa nghe vừa lắc Ä'ầu nói vá»›i DÄ© Thâm: - Cáºu phải chuẩn bị tinh thần tá»'t Ä'ấy. DÄ© Thâm cưá»i: - KhÃ'ng thà nh vấn Ä'á»! Bà n mãi vẫn chưa quyết Ä'ịnh chá»n Ä'ịa Ä'iểm nà o, trong tiếng á»"n à o có tiếng má»™t cÃ' gái: - Chúng ta tổ chức ở nhà luáºt sư Hà , má»i ngưá»i thấy thế nà o? Cả phòng láºp tức im lặng, mắt hướng vá» ngưá»i vừa nói, thì ra Ä'ó là Tiểu Cao, sinh viên thá»±c táºp má»›i vá». Bị má»i ngưá»i nhìn, Tiểu Cao vá»'n khÃ'ng có ý gì bá»-ng trở nên lúng túng: - TÃ'i thấy Ä'ến nhà hà ng khÃ'ng bằng Ä'ến nhà luáºt sư Hà ăn lẩu, chúng ta tá»± chuẩn bị, vừa rẻ vừa vui. Má»i ngưá»i cùng Ä'á»"ng tình, nhưng khÃ'ng tiện phụ há»a. Trong ba vị luáºt sư cá»§a phòng, ngoà i Viêm tÃnh tình cởi mở, vui vẻ, còn hai vị kia rất khó gần, nhất là luáºt sư Hà , xưa nà y cÃ'ng tư luÃ'n phân minh, ngoà i quan hệ cÃ'ng việc, luÃ'n có khoảng cách vá»›i má»i ngưá»i. Nhưng… ai cÅ©ng muá»'n Ä'ến thăm nhà cá»§a luáºt sư Hà . - Äúng Ä'ấy! Ä'úng Ä'ấy - Viêm Ä'á»™t nhiên vá»- Ä'ùi Ä'ánh Ä'ét - Sao mình khÃ'ng nghÄ© ra nhỉ, nhà cáºu rất rá»™ng, Ä'ến nhà cáºu là hay nhất, chúng ta ăn uá»'ng cÅ©ng thoải mái. Thế nà o, cáºu cho má»™t câu Ä'i! Nghe luáºt sư Viêm nói váºy, má»i ngưá»i Ä'á»u chá» câu trả lá»i cá»§a DÄ© Thâm. DÄ© Thâm thấy buá»"n cưá»i trước những con mắt chá» Ä'ợi cá»§a má»i ngưá»i, thầm nghÄ© ngà y mai Mặc Sênh trở vá», tá»'i nay mình tìm việc gì Ä'ó là m cÅ©ng tá»'t, liá»n gáºt Ä'ầu: - Nếu má»i ngưá»i khÃ'ng cảm thấy như váºy là quá há»i cho tÃ'i, rất hoan nghênh má»i ngưá»i Ä'ến nhà chÆ¡i.
*
* *
Xe chạy bon bon, Tiểu Cao ngá»"i ở ghế phụ, khÃ'ng nén nổi niá»m vui. Vừa rá»"i phân cÃ'ng nhiệm vụ, má»™t sá»' ngưá»i Ä'ược cá» mua nguyên liệu là m lẩu, Tiểu Cao Ä'ược phân cÃ'ng cùng vá»›i DÄ© Thâm vá» nhà chuẩn bị. Chỉ có hai ngưá»i! hÃ'm nay Ä'úng là ngà y may mắn cá»§a cÃ'. Liếc trá»™m luáºt sư Hà , khuÃ'n mặt cá»±c kì tuấn tú, cương nghị cá»§a ngưá»i Ä'à n Ã'ng tà i hoa khiến cÃ' thoáng Ä'á» mặt, tim Ä'áºp rá»™n rà ng. Mặc dù má»›i vá» văn phòng thá»±c táºp cùng vá»›i luáºt sư Hà hÆ¡n má»™t tuần, Tiểu Cao Ä'ã nháºn ra Ä'ây là má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng rất má»±c ưu tú, chÃnh trá»±c, khÃ'ng thể khÃ'ng bị hấp dẫn bởi má»™t ngưá»i như váºy! - Luáºt sư Hà , anh thÃch má»™t ngưá»i như thế nà o? - Tiểu Cao thăm dò, cÃ' có cái vẻ ngây thÆ¡ và bạo dạn rất há»c trò. DÄ© Thâm cưá»i, “Ä'úng là câu há»i cá»§a má»™t nữ sinh!â€. Có Ä'iá»u anh cÅ©ng thấy khó trả lá»i. - Luáºt sư Hà cÅ©ng khÃ'ng biết sao? - Tiểu Cao thất vá»ng nói, váºy là cÃ' khÃ'ng có phương hướng phấn Ä'ấu rá»"i, phải tìm cách khác váºy. - Luáºt sư Hà từng thÃch ai chưa? - Tiểu Cao thầm nghÄ©, má»™t ngưá»i lạnh lùng là trà như luáºt sư Hà khi yêu sẽ thế nà o nhỉ, liệu có dịu dà ng khÃ'ng? á»', rất khó tưởng tượng. - ÄÆ°Æ¡ng nhiên! - Câu há»i nà y dá»... trả lá»i hÆ¡n nhiá»u. - Ã"! Äã từng ư? - Tiểu Cao nói giá»ng ngưỡng má»™ - Chắc chị phải rất ưu tú? - KhÃ'ng, trái lại - DÄ© Thâm lắc Ä'ầu - CÃ' ấy khÃ'ng ưu tú chút nà o, há»"i Ä'i há»c rất lưá»i, suá»'t ngà y chỉ thÃch Ä'i chÆ¡i, tÃnh lÃ'ng bÃ'ng, khiến ngưá»i ta Ä'au Ä'ầu. “Äáng tiếc là bây giá» hầu như vẫn váºy, khÃ'ng biết cÃ' ấy Ä'ã là m gì vá»›i thá»i gian†Váºy là khÃ'ng Ä'úng vá»›i tưởng tượng cá»§a mình. Tiểu Cao thầm nghÄ©: - Váºy chắc chị ấy Ä'ẹp lắm? DÄ© Thâm khẽ lắc Ä'ầu: - CÅ©ng Ä'ược, nhưng nhiá»u ngưá»i còn Ä'ẹp hÆ¡n. - Thế thì chắc chị ấy rất dịu dà ng? - Tiểu Cao khẳng Ä'ịnh. - Dịu dà ng? Là m gì có! - DÄ© Thâm thở dà i. “CÃ' ấy rất hay gây sá»±. Hay gây sá»± Ä'ến mức mấy năm Ä'ầu anh nhắm mắt cÅ©ng nghe Ä'ược tiếng cÃ' ta: DÄ© Thâm!DÄ© Thâm!DÄ© Thâm!†Nhưng mở mắt lại là khoảng trá»'ng. Háºn cÃ' ta là bắt Ä'ầu từ lúc Ä'ó. Tiểu Cao nghi hoặc. KhÃ'ng ưu tú, khÃ'ng Ä'ẹp lắm, nghe khẩu khà cá»§a luáºt sư Hà hình như cÅ©ng khÃ'ng phải là mỹ nhân dịu dà ng: - Váºy vì sao luáºt sư lại thÃch chị ấy? - Vì sao ư? - DÄ© Thâm cÅ©ng khÃ'ng hiểu. Có lẽ bởi vì những câu há»i lan man nhà nhảnh cá»§a cÃ' ta lấp Ä'ầy tâm há»"n trá»'ng trải cá»§a anh; có lẽ bởi vì rõ rà ng cÃ' ấy khÃ'ng thÃch lên lá»›p tá»± há»c nhưng vẫn Ä'á»u Ä'ặn cùng anh lên giảng Ä'ưá»ng, kết quả chưa Ä'ến má»™t giá» Ä'á»"ng há»" Ä'ã ngá»§ gà ngá»§ gáºt, nước miếng chảy ướt cả giáo trình anh; có lẽ bởi vì trình Ä'á»™ tiếng Anh cá»§a cÃ' ta chưa qua bằng C nhưng vẫn hà o hứng kéo anh Ä'i chúc mừng anh Ä'oạt giải nhất cuá»™c thi tiếng Anh dùng cho sinh viên các trưá»ng khÃ'ng phải chuyên ngữ, chỉ có Ä'iá»u hÃ'm Ä'ó cÃ' là m cho anh bị phê bình vì khÃ'ng chịu dạy bạn gái há»c tiếng Anh… Lúc Ä'ó cÃ' Ä'ã ngoan ngoãn giÆ¡ tay thá» nhất Ä'ịnh sẽ thi Ä'ược bằng C tiếng Anh, nhất Ä'ịnh khÃ'ng là m anh mất mặt. Äáng tiếc vá» sau ngay cả cÆ¡ há»™i Ä'ó cÅ©ng khÃ'ng có… Tiểu Cao nghiêng Ä'ầu vẫn chá» câu trả lá»i cá»§a anh. DÄ© Thâm mỉm cưá»i, nói vẻ bất lá»±c: - Lúc Ä'ó tÃ'i khÃ'ng có mắt, thÃch là thÃch, chẳng có cách nà o khác.
*
* *
“Sao bên ngoà i á»"n váºy?†Mặc Sênh rụt Ä'ầu và o chăn, vẫn khÃ'ng ngăn Ä'ược tiếng á»"n lá»t và o tai. “Là tiếng tivi? Hay DÄ© Thâm Ä'ã vá»?†Chị trở mình, vẫn mÆ¡ há»", xuá»'ng giưá»ng, mở cá»a phòng ngá»§, giáºt mình… “Sao phòng khách Ä'Ã'ng ngưá»i thế?†Những vị khách trong phòng khách lần lượt nháºn ra Mặc Sênh Ä'ứng ở cá»a phòng ngá»§, tất cả yên lặng. Cả hai bên Ä'á»u ngây ngưá»i nhìn. KhÃ'ng bên nà o nói gì. Im lặng bao trùm cả phòng. DÄ© Thâm cầm bát Ä'Å©a từ nhà bếp Ä'i ra, nhìn thấy Mặc Sênh Ä'ứng ở cá»a phòng ngá»§. KhuÃ'n mặt tuấn tú cá»§a anh thoáng vẻ ngạc nhiên, anh cau mà y. - Và o phòng Ä'i, Ä'i dép và o. á»', Mặc Sênh cúi ngưá»i nhìn xuá»'ng chân, trong lúc vá»™i chạy ra chị quên khÃ'ng Ä'i dép. DÄ© Thâm Ä'ể bát Ä'Å©a trong tay xuá»'ng bà n, lịch sá»± cúi Ä'ầu nói vá»›i má»i ngưá»i: - Xin lá»-i. Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác gáºt Ä'ầu. Sau khi Ã'ng chá»§ nhà mất hút sau cánh cá»a phòng ngá»§, Mỹ Äình là ngưá»i Ä'ầu tiên lên tiếng. - KhÃ'ng ngá» luáºt sư Hà lại… Tiểu Cao và luáºt sư Viêm nhìn nhau, cả hai dưá»ng như khÃ'ng tin và o mắt mình những gì vừa nhìn thấy. Nhưng chúng cứ rà nh rà nh: phòng ngá»§, áo ngủ… Má»i ngưá»i cùng nhất trà má»™t Ä'áp án: Sá»'ng chung! Thần tượng sụp Ä'ổ! Lòng Tiểu Cao tan nát, tưởng luáºt sư là ngưá»i Ä'ứng Ä'ắn, ai ngá» cÅ©ng lén sá»'ng chung vá»›i ngưá»i khác! Má»™t Ä'òn Ä'au giáng và o lòng tá»± tÃ'n Ä'à n Ã'ng cá»§a luáºt sư Viêm, ngay Ä'ến DÄ© Thâm cÅ©ng Ä'ã có má»™t ngưá»i Ä'à n bà , còn anh vẫn má»™t thân má»™t mình… Chỉ có Hướng Hằng khÃ'ng ngạc nhiên như má»i ngưá»i, mặc dù thâm tâm anh cÅ©ng khÃ'ng ngá» sá»± việc diá»...n ra nhanh chóng Ä'ến váºy: - TÃ'i Ä'ã nói rá»"i, chỉ cần gặp lại Triệu Mặc Sênh, bất kì nguyên tắc nà o cá»§a Hà DÄ© Thâm Ä'á»u thay Ä'ổi.
*
* *
Bước và o phòng ngá»§ thấy Mặc Sênh nằm gục trên giưá»ng, Ä'ầu vùi trong gá»'i. - Em khó chịu hả? - DÄ© Thâm Ä'ến bên giưá»ng kéo Mặc Sênh và o ngá»±c, nói dịu dà ng - Em bảo ngà y mai má»›i vá» kia mà ? - Ứ, xong việc em vá» trước. - Vì sao? - Còn vì sao nữa? - Mặc Sênh láºp tức chuyển chá»§ Ä'á», nÅ©ng nịu - Tiểu Há»"ng Ä'ang trách em, khÃ'ng mua Ä'á»§ Ä'á»" cho cÃ' ấy... Lá»i nói cá»§a chị bị chặn lại. DÄ© Thâm hÃ'n tá»›i tấp và o má, và o mÃ'i, và o cổ chị, cuá»'ng qu‎Ãt hÃt lấy hÆ¡i thở cá»§a chị - Em dụ dá»- anh - DÄ© Thâm thầm thì và o tai Mặc Sênh, dịu dà ng tuyên cáo tá»™i trạng cá»§a chị, giá»ng trầm ấm cá»§a anh vừa âu yếm, vừa há»n dá»-i. Mặc Sênh tròn mắt: - Tá»™i nà y quá nặng! Em… Ä'âu có? - Em mặc bá»™ Ä'á»" ngá»§ cá»§a anh. - Anh Ä'ể bá»™ ngá»§ trong nhà tắm, em lại quên khÃ'ng mang, tắm xong vá» Ä'ến phòng lại quên khÃ'ng thay… - Mặc Sênh lúng túng nói chẳng có Ä'ầu có cuá»'i, chị thấy há»'i háºn vá» sá»± cẩu thả cá»§a mình - DÄ© Thâm, sau nà y em tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng như thế nữa. - Váºy thì chẳng phải anh thiệt quá sao - DÄ© Thâm mỉm cưá»i dá»- dà nh - Dáºy ra ăn cÆ¡m. - Ä‚n cùng vá»›i mấy ngưá»i Ä'ó ư? - Mặc Sênh lắc Ä'ầu - KhÃ'ng. DÄ© Thâm khÃ'ng nói nữa. Mặc Sênh chá»'ng chế: - Äi máy bay mệt... - Ä‚n xong lại ngá»§. Là do thứ hai: - Em khÃ'ng quen há». - Sau nà y Ä'ằng nà o chẳng phải là m quen - DÄ© Thâm dá»- dà nh. KhÃ'ng tìm Ä'ược lý do nà o khác Mặc Sênh nhăn nhó: - Xấu hổ quá… Vừa rá»"i mặc bá»™ Ä'á»" ngá»§ cá»§a DÄ© Thâm, Ä'ầu khÃ'ng chải, chân khÃ'ng dép, Ä'á»™t ngá»™t xuất hiện trước cá»a phòng ngá»§ cá»§a anh ấy. - Ã"i! - DÄ© Thâm thở dà i, giÆ¡ tay vá»›i cái áo ở Ä'ầu giưá»ng - Anh Ä'ã quen rá»"i. Anh ra trước, em mặc quần áo xong ra ngay nhé. Khi DÄ© Thâm từ trong phòng Ä'i ra thái Ä'á»™ cá»§a má»i ngưá»i Ä'ã trở lại bình thưá»ng. Thá»±c ra há» Ä'á»u là những luáºt sư hoặc sắp trở thà nh luáºt sư, vá»›i há» chẳng có gì là quá bất ngá». Hướng Hằng và Viêm Ä'ứng ngoà i ban cÃ'ng hút thuá»'c, thấy DÄ© Thâm Ä'i ra há» vẫy tay gá»i anh. ÄÆ°a cho DÄ© Thâm Ä'iếu thuá»'c, Viêm vui vẻ bắt chuyện: - Chung sá»'ng bất hợp pháp. DÄ© Thâm nhướn mà y: - Hợp pháp! Câu nói khiến Hướng Hằng ngẩn ngưá»i, Viêm thì bị sặc khói thuá»'c lá, ho sặc sụa, vừa lấy khăn lau nước mắt, vừa há»i: - Hợp pháp là thế nà o? - Là quan hệ khế ước vợ chá»"ng lâu dà i dá»±a trên cÆ¡ sở bình Ä'ẳng tá»± nguyện giữa hai bên nam nữ - DÄ© Thâm giải thÃch rất pháp luáºt. Äến lượt Viêm ngẩn ngưá»i. DÄ© Thâm cưá»i: - Nói má»™t cách Ä'Æ¡n giản là tÃ'i Ä'ã kết hÃ'n, các vị chuẩn bị Ä'á»" mừng Ä'i. - Cáºu…cáºu…cáºu! - Viêm hét to - Cáºu… ý tÃ'i là … cáºu Ä'ã cưới rá»"i sao? Thấy DÄ© Thâm gáºt Ä'ầu khẳng Ä'ịnh, anh chà ng lại hét lên lần nữa, Ä'oạn lao và o phòng khách tuyên bá»' vá»›i má»i ngưá»i tin sá»'t dẻo. Hướng Hằng Ä'ứng tì và o lan can ban cÃ'ng, nhìn ra mà n Ä'êm, nói như vá»›i chÃnh mình: - Cuá»™c Ä'á»i tháºt là kì lạ, các cáºu Ä'i má»™t con Ä'ưá»ng vòng dà i như váºy, cuá»'i cùng lại trở vá» Ä'iểm xuất phát - Quay sang DÄ© Thâm, Hướng Hằng hạ giá»ng - DÄ© Thâm, bảy năm Ä'ó, cáºu thá»±c sá»± khÃ'ng quan tâm chứ? - Cáºu nghÄ© tÃ'i sẽ trả lá»i thế nà o? - DÄ© Thâm châm Ä'iếu thuá»'c khác, mắt Ä'ăm chiêu - TÃ'i Ä'ã xác Ä'ịnh cái gì là quan trá»ng nhất. Hướng Hằng rÃt má»™t hÆ¡i thuá»'c, cưá»i: - Khả năng kiá»m chế cá»§a cáºu vá»'n rất tá»'t. DÄ© Thâm khÃ'ng nói gì, những là n khói má»ng, vấn vÃt trước mặt há». Hướng Hằng nhìn và o mắt DÄ© Thâm: - Äã lâu khÃ'ng thấy cáºu hút thuá»'c. - Äúng, dạo nà y hút Ãt. - Còn nhá»› cảm giác lần Ä'ầu cáºu hút thuá»'c khÃ'ng? Sao lại khÃ'ng nhá»›, lúc Ä'ó Mặc Sênh ra Ä'i chưa lâu, anh Ä'ã dùng thuá»'c và rượu là m tê liệt bản thân. DÄ© Thâm búng tà n thuá»'c: - Há»"i Ä'ó cảm thấy thuá»'c lá là má»™t liá»u thuá»'c rất tá»'t, Ãt nhất nó khiến ngưá»i ta còn có việc Ä'ể là m trên thế giá»›i nà y. Ngữ khà bình thản Ä'ến mức khiến Hướng Hằng khÃ'ng khá»i ngạc nhiên, xem ra cáºu ta thá»±c sá»± nghÄ© thÃ'ng rá»"i? Chỉ có thá»±c sá»± nghÄ© thÃ'ng má»›i có thể bình thản như váºy Ä'á»'i diện vá»›i quá khứ. Hà DÄ© Thâm bây giá» xem ra rất bình thản, khÃ'ng như ngà y xưa luÃ'n có vẻ nÃ'n nóng như thúc ép ngưá»i khác. Hướng Hằng nói có vẻ chân thà nh: - Chúc mừng! DÄ© Thâm cưá»i nhạt: - Cảm Æ¡n! KhÃ'ng yên tÄ©nh như ở ban cÃ'ng, phòng khách á»"n à o như há»p chợ do cái tin Viêm vừa thÃ'ng báo,. Mặc Sênh lại xuất hiện ngay sau Ä'ó, những cặp mắt Ä'ổ dá»"n và o chị khiến Mặc Sênh hoảng há»'t. Tiểu Cao nhìn ngưá»i phụ nữ trước mặt má»™t cách ngưỡng má»™, chị ấy có phải chÃnh là ngưá»i mà luáºt sư Hà thÃch là thÃch váºy thÃ'i, chẳng biết là m sao? Hình như khÃ'ng á»"n à o như luáºt sư Hà mÃ' tả, Ãt nhất lúc nà y, nhưng xem ra có vẻ bất an. - á»'! - Mỹ Äình reo lên - Chị chÃnh là ngưá»i Ä'ã nhặt Ä'ược và tiá»n cá»§a luáºt sư Hà . Mặc Sênh nháºn ra cÃ' gái nà y, chị mỉm cưá»i vá»›i cÃ': - Xin chà o! Tiểu Cao mẫn cảm kéo tay Mỹ Äình: - Chị MD, chị biết chuyện à ? Mỹ Äình nói: - Trước Ä'ây, tÃ'i có gặp chi ấy, dạo Ä'ó chị ấy nhặt Ä'ược và tiá»n cá»§a luáºt sư Hà , trong và có má»™t sá»' giấy tá» và ảnh, chị ấy tìm Ä'ến văn phòng trả lại, tÃ'i nghÄ© chắc hai ngưá»i quen nhau từ Ä'ấy, sau Ä'ó… Váºy là bằng trà tưởng tượng cá»§a phụ nữ, má»™t câu chuyện tình nhặt Ä'ược và ng khÃ'ng tham quyết trả lại cho ngưá»i mất ra Ä'á»i. Tiếng Mỹ Äình khÃ'ng nhá», má»i ngưá»i xung quanh Ä'á»u chăm chú nghe, vẻ rất hà o hứng. Mặc Sênh vừa nghe kể, má»-i lúc cà ng thêm ngạc nhiên, cái cÃ' Mỹ Äình nà y lẽ ra phải Ä'ến tòa soạn cá»§a chị Ä'ể viết chuyện tình yêu má»›i phải, Ä'ể cÃ' ấy ở Ä'ây e lãng phà nhân tà i. - Ã"i, thế thì sau nà y nếu nhặt Ä'ược và tiá»n cá»§a phụ nữ nhất Ä'ịnh phải Ä'em trả lại - Nghe xong chuyện má»™t chà ng trai tổng kết. Tiểu Cao trợn mắt hù dá»a anh ta: - Äến lượt anh thì chỉ tìm thấy khá»§ng long thÃ'i! Má»i ngưá»i cưá»i á»", Ä'úng lúc Ä'ó DÄ© Thâm và Hướng Hằng từ ban cÃ'ng Ä'i và o, nhân lúc má»i ngưá»i vui vẻ, có ai Ä'ó nói to: - Nếu luáºt sư Hà thà nh tháºt khai báo sẽ Ä'ược khoan há»"ng, nếu ngoan cá»' quyết khÃ'ng tha. - Cáºu có thể im lặng nhưng má»-i câu nói cá»§a cáºu có thể trở thà nh chứng cứ Ä'ịnh tá»™i - Hướng Hằng mỉm cưá»i vẻ Ä'e dá»a. Cái gì thế? Có phải há» xem quá nhiá»u phim hình sá»± HongKong khÃ'ng? DÄ© Thâm cưá»i: - ÄÆ°á»£c, tÃ'i sẽ thà nh tháºt khai báo, vừa ăn vừa khai hết Ä'ược khÃ'ng? Hà Ä'ại luáºt sư Ä'ương nhiên khÃ'ng bao giá» kể sá»± tháºt gì hết, má»i ngưá»i thá»±c ra cÅ©ng khÃ'ng dám gặng há»i. Váºy là vui vẻ hò nhau tấn cÃ'ng ná»"i lẩu bá»'c khói nghi ngút, vừa ăn vừa tán chuyện râm ran, Ä'ến hÆ¡n chÃn giá» má»›i giải tán. Äể tránh ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i, Mặc Sênh cắm cúi ăn. Khi DÄ© Thâm tiá»...n má»i ngưá»i ra vá», và o Ä'ến phòng thấy Mặc Sênh nằm thừ trên sa lÃ'ng có vẻ khÃ'ng muá»'n Ä'á»™ng Ä'áºy. DÄ© Thâm cưá»i trêu chị: - Sao em bảo khÃ'ng muá»'n ăn cÆ¡ mà ? Anh Ä'ến bế xá»'c chị lên lòng: “KhÃ'ng nặng lên mấyâ€, DÄ© Thâm thầm nghÄ©, “KhÃ'ng biết cÃ' ấy ăn Ä'ược bao nhiêu?†- Anh nói gì váºy? - Ngá»"i trong lòng, Mặc Sênh có vẻ mệt, phản ứng cháºm chạp. DÄ© Thâm chá»™t dạ. Thái Ä'á»™ cÃ' ấy hÆ¡i lạ, có phải lúc anh nói chuyện vá»›i Hướng Hằng cÃ' ấy Ä'ã nghe Ä'ược Ä'iá»u gì? - KhÃ'ng có gì - DÄ© Thâm thầm thì, giá»ng anh khà n Ä'i. KhÃ'ng có gì má»›i là lạ. Äêm hÃ'm Ä'ó Mặc Sênh má»›i thể nghiệm thế nà o là “tiểu biệt thắng tân hÃ'nâ€.
*
* *
Những ngà y sau Ä'ó, DÄ© Thâm liên tục nháºn Ä'ược sá»± quan tâm từ nhiá»u phÃa. Äầu tiên là anh Chu bên tòa án: - Hà , lần trước cáºu nói cáºu Ä'ã kết hÃ'n rá»"i, tÃ'i tưởng cáºu viện lý do, khÃ'ng ngá» cáºu kết hÃ'n tháºt. Thế là tá»'t, cáºu kết hÃ'n thì bà xã tÃ'i khá»i báºn tâm, tÃ'i cÅ©ng Ä'ược yên thân. À nà y, nhất Ä'ịnh phải má»i tÃ'i Ä'ấy nhé. Sau Ä'ó là Phương Kiểm bên viện kiểm sát: - Có phải là cÃ' bạn gặp ở nhà hà ng Macdonald lần trước khÃ'ng? á»', hÃ'm Ä'ó tÃ'i Ä'ã biết ngay mà , chỉ có Ä'iá»u khÃ'ng ngá» cáºu hà nh Ä'á»™ng nhanh chóng Ä'ến thế. Bao giá» mở tiệc? Sau Ä'ó là ngưá»i quen ná», Ä'á»"ng nghiệp kia. DÄ© Thâm thá»±c sá»± khâm phục tà i Ä'ưa tin cá»§a Viêm. Có lẽ tất cả những ngưá»i cùng trưá»ng cÅ©, sá»'ng ở thà nh phá»' nà y Ä'á»u biết Hà DÄ© Thâm Ä'ã kết hÃ'n. HÃ'm Ä'ó sau khi tiá»...n mấy khách hà ng cÅ©, Viêm ngá»"i ở sa lÃ'ng, vẻ tư lá»±, từ khi biết DÄ© Thâm khÃ'ng còn Ä'á»™c thân nữa, Viêm có vẻ buá»"n. Vừa búng tà n thuá»'c lá, mắt nhìn và o cái gạt tà n Viêm há»i DÄ© Thâm: - Cáºu nhất Ä'ịnh bao giá» má»i khách? - Sau Tết hẵng hay, chuyện nà y tÃ'i chưa bà n vá»›i Mặc Sênh. - Thế thì muá»™n quá, còn mấy tháng nữa má»›i tết. Sau dịp há»™i trưá»ng là vừa, nên tiến hà nh sá»›m Ä'i - Viêm tá» vẻ tÃch cá»±c, anh ta thÃch tụ táºp vui vẻ. Há»™i trưá»ng? DÄ© Thâm nhìn lịch là m việc, quả nhiên có ghi ngà y 15 là ngà y kỉ niệm 100 năm thà nh láºp trưá»ng cÅ©. Dạo nà y quá báºn nên anh quên mất. - Äể sau hẵng hay, Ä'ến lúc Ä'ó sẽ má»i cáºu là ngưá»i là m chứng - DÄ© Thâm cưá»i nói. Những năm qua khÃ'ng nói ra nhưng anh thá»±c sá»± cảm Æ¡n Viêm, nếu khÃ'ng có Ä'iá»u kiện và sá»± năng nổ, nhiệt tình cá»§a anh ta, chưa chắc Ä'ã có Hà DÄ© Thâm ngà y hÃ'm nay. - Ngưá»i là m chứng? - Viêm phấn khởi - Chỉ cần có thể tiết kiệm tiá»n mừng là tá»› Ä'á»"ng ý cả hai tay. Äang nói thì có chuÃ'ng Ä'iện thoại, Ä'ưa máy cho DÄ© Thâm, Viêm nhún vai vá»™i vã xách cặp Ä'i. Ngưá»i gá»i là má»™t phóng viên cá»§a tạp chà Tú sắc, muá»'n phá»ng vấn luáºt sư Hà . Mỹ Äình Ä'ã nhắc anh chuyện nà y nhưng DÄ© Thâm Ä'ã từ chá»'i. Lúc Ä'ó bởi vì nghÄ© là cÆ¡ quan cá»§a Mặc Sênh nên từ chá»'i thẳng e khÃ'ng tiện, nên Mỹ Äình vẫn trả lá»i nước Ä'Ã'i. Nhưng bây giá» DÄ© Thâm vẫn má»™t má»±c từ chá»'i: - Xin lá»-i, cÃ' Äà o, tÃ'i nghÄ© tÃ'i khÃ'ng phù hợp là m nhân váºt trang bìa cá»§a tạp chà phụ nữ. - Có phải luáºt sư Hà sợ ảnh hưởng Ä'ến nghá» nghiệp khÃ'ng? Thá»±c ra tạp chà chúng tÃ'i muá»'n giá»›i thiệu những ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'á»™c thân xuất sắc, sẽ có Ä'ánh giá cÃ'ng bằng khách quan Ä'á»'i vá»›i những nhân váºt Ä'ược phá»ng vấn, chắc sẽ khÃ'ng có gì ảnh hưởng Ä'ến cÃ'ng việc cá»§a anh. Vá» mặt nà y luáºt sư Hà có thể Ä'á»c sá»' báo Ä'ầu tiên nói vá» kiến trúc sư Khang Gia Niên - Äà o Nghị Thanh vẫn cá»' thuyết phục. - Äá»™c thân? - DÄ© Thâm nắm lấy chi tiết quan trá»ng, Ã'n tá»"n nói - CÃ' Äà o, tÃ'i nghÄ© có lẽ tÃ'i khÃ'ng phù hợp vá»›i yêu cầu cá»§a quà báo, tÃ'i má»›i kết hÃ'n. Nhân lúc Ä'á»'i phương còn Ä'ang bất ngá» bởi thÃ'ng tin vừa nghe Ä'ược, DÄ© Thâm nói thêm mấy câu tỠý lấy là m tiếc, rá»"i bá» máy. Äang tranh thá»§ Ä'á»c tà i liệu thì Ä'iện thoại có tÃn hiệu tin nhắn, Ä'ó là tin nhắn cá»§a Mặc Sênh. - DÄ© Thâm, tá»'i nay chúng mình ăn gì? DÄ© Thâm rất Ãt khi nhắn tin. Khi anh còn há»c Ä'ại há»c thì Ä'iện thoại di Ä'á»™ng còn là thứ quá xa xỉ Ä'á»'i vá»›i há»c sinh nghèo như anh, vì váºy anh Ä'ã bá» qua thá»i kì hoà ng kim nhắn tin. Äến khi ra là m việc, có Ä'iện thoại, lại quen gá»i Ä'iện vừa nhanh chóng vừa rõ rà ng. Trước Ä'ây, thỉnh thoảng DÄ© Văn cÅ©ng có nhắn tin cho anh, khi nháºn Ä'ược tin nhắn anh thưá»ng gá»i Ä'iện trao Ä'ổi lại, anh khÃ'ng có thá»i gian bấm từng chữ. Dần dần DÄ© Văn cÅ©ng Ãt nhắn tin. Bây giá» DÄ© Thâm lại cầm máy nhẫn nại bấm từng chữ: - Em muá»'n ăn gì? Gá»i xong tin nhắn, nhìn Ä'á»"ng há»" má»›i chưa Ä'ến ba giá». Vẫn thói quen cÅ©, trước Ä'ây khi ăn trưa vá»›i nhau, vừa ra khá»i nhà ăn Mặc Sênh Ä'ã nÃu áo anh há»i: - DÄ© Thâm, buổi tá»'i chúng mình ăn gì? Nhanh chóng có há»"i âm: - Ä‚n ở nhà có Ä'ược khÃ'ng?’ - Em nấu? - Yes!!! - Lại còn thêm mấy dấu cảm thán nữa. DÄ© Thâm còn chưa kịp há»"i âm, thì má»™t hà ng chữ thể hiện lòng khiêm tá»'n cá»§a ngưá»i nhắn Ä'ã hiện lên máy cá»§a anh… - Nhưng nghe nói là khÃ'ng ngon lắm. “Ai nói khÃ'ng ngon? Ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ó?†DÄ© Thâm cau mà y nhìn mẩu tin nhắn ngắn, ngáºp ngừng má»™t lúc, anh bấm má»™t chữ: - ÄÆ°á»£c. Mặc dù Mặc Sênh có vẻ háo hức nhưng kinh nghiệm mách bảo DÄ© Thâm, khÃ'ng nên hi vá»ng quá nhiá»u. Cho nên, hết giá» là m việc vá» nhà , thấy Mặc Sênh Ä'ứng cạnh bà n bếp Ä'ang thái khoai sá», Ä'á»™ng tác vụng vá», DÄ© Thâm khÃ'ng há» thất vá»ng, anh Ä'ã lưá»ng trước tình huá»'ng nà y. Trên bệ bếp, trước mặt Mặc Sênh có má»™t cuá»'n sách dạy nấu ăn mở sẵn, vá»›i hà ng chữ in Ä'áºm Sưá»n xà o chua ngá»t, bất giác lắc Ä'ầu thở dà i vừa cảm thấy buá»"n cưá»i. Cầm con dao trong tay Mặc Sênh, DÄ© Thâm thái khoai sá» má»™t cách thà nh thạo. Mặc Sênh tròn mắt nhìn Ä'á»™ng tác cá»§a anh, cảm thấy áy náy: - DÄ© Thâm, anh còn biết nấu ăn nữa sao? Anh Ä'úng là khÃ'ng cho em má»™t còn Ä'ưá»ng sá»'ng. - Mưá»i tuổi anh Ä'ã bắt Ä'ầu giúp cÃ' nấu ăn. Ra thế. Cầm dao má»™t cách thà nh thạo như thế chắc phải là m nhiá»u lắm. Mặc Sênh Ä'á»™t nhiên cảm thấy chạnh lòng, khi mình sá»'ng cuá»™c sá»'ng Ä'ầy Ä'á»§ cÆ¡m táºn miệng nước táºn má»"m, thì DÄ© Thâm phải sá»'ng nương nhá» ngưá»i ngoà i… - Nếu quen anh từ sá»›m có phải tá»'t khÃ'ng… Chị dang tay Ã'm lấy anh từ phÃa sau, ngả Ä'ầu và o vai anh. - DÄ© Thâm, dạy em nấu ăn nhé, sau nà y em sẽ nấu cho anh ăn. Vòng tay ấm áp khiến cho ý nghÄ© u ám vừa len lá»i trong Ä'ầu anh láºp tức tiêu tan. “Cứ như thế nà y thÃ'iâ€, DÄ© Thâm nghÄ©. “Quá khứ cứ Ä'ể nó qua Ä'i, khÃ'ng nên nghÄ© Ä'ến nữaâ€. Bởi vì anh Ä'ã mệt má»i lắm rá»"i! Anh má»›i cần hạnh phúc gấp gáp Ä'ến váºy.
Chương 10 Äá»'i diện
Luáºt sư Hà DÄ© Thâm sau tân hÃ'n, cÃ'ng việc báºn rá»™n hÆ¡n trước rất nhiá»u. Vụ án trước Ä'ây còn chưa xong Ä'ã tiếp nháºn vụ má»›i, cùng lúc thụ lý mấy vụ liá»n, Ä'êm nà o anh cÅ©ng vá» rất muá»™n. Thưá»ng Mặc Sênh Ä'ã ngá»§, phòng là m việc cá»§a anh vẫn sáng Ä'èn. Mặc dù váºy, Mặc Sênh cảm thấy hết sức hạnh phúc. DÄ© Thâm báºn việc cá»§a anh chị cÅ©ng tá»± tìm việc là m, chị lau chùi cái nà y, sắp xếp cái kia, thỉnh thoảng ngó và o phòng là m việc, thấy DÄ© Thâm vẫn cặm cụi bên Ä'á»'ng tà i liệu. Sá»'ng chung vá»›i nhau, Mặc Sênh má»›i thá»±c sá»± cảm thấy sá»± vất vả cÅ©ng như tÃnh nghiêm túc chuyên cần cá»§a DÄ© Thâm. Ngưá»i ngoà i nhìn anh có vẻ an nhà n, thà nh Ä'ạt khi còn rất trẻ, khiến ngưá»i ta ngưỡng má»™, nhưng khÃ'ng ai biết Ä'ằng sau vầng hà o quang Ä'ó anh Ä'ã bá» biết bao nhiêu tinh lá»±c, cÃ'ng sức. Má»™t ngưá»i khÃ'ng có Ä'iá»u kiện gia Ä'ình là m háºu thuẫn, phấn Ä'ấu Ä'ược như hÃ'm nay quả khÃ'ng Ä'Æ¡n giản. Những lúc DÄ© Thâm khó khăn nhất chị lại khÃ'ng ở bên anh.
*
* *
Khi DÄ© Thâm cầm cá»'c uá»'ng trà từ phòng là m việc Ä'i ra thấy Mặc Sênh Ä'ang ngá»"i trên sa lÃ'ng, hai tay bó gá»'i, khÃ'ng biết chị Ä'ang nghÄ© gì. Bây giá» Ä'ã hÆ¡n má»™t giá» chiá»u ngà y chá»§ nháºt, DÄ© Thâm báºn suá»'t buổi sáng trong phòng là m việc, bữa trưa chỉ ăn qua loa lại tiếp tục cÃ'ng việc. Mặc Sênh nhìn thấy anh, láºp tức Ä'ứng báºt dáºy, chạy Ä'ến cầm cá»'c trong tay anh nói lÃu rÃu: - Äể em - Rá»"i chạy biến và o bếp. DÄ© Thâm nhìn bà n tay trá»'ng khÃ'ng cá»§a mình, Ä'á»™t nhiên cảm thấy thá»i gian Ä'ang quay trở lại. Dưá»ng như há» Ä'ã vá» thá»i xưa, lúc còn trong trưá»ng Ä'ại há»c, anh báºn há»c, báºn là m thêm, lại còn cÃ'ng tác Ä'oà n thể trong há»™i sinh viên, Mặc Sênh xen và o khoảng trá»'ng giữa cÃ'ng việc các loại cá»§a anh. Có vẻ Mặc Sênh bám anh rất chặt, thá»±c ra anh khÃ'ng có nhiá»u thá»i gian dà nh cho cÃ' ấy. Bây giá» tình trạng cÅ© hình như láºp lại. DÄ© Thâm trở vá» phòng là m việc, nhìn lịch cÃ'ng việc. HÃ'm nay Ä'úng là ngà y 15 tháng 11 kỉ niệm thà nh láºp trưá»ng. Văn phòng cá»§a anh có á»§ng há»™ trưá»ng má»™t sá»' tiá»n, Viêm Ä'ã Ä'ại diện tham gia lá»... tiếp nháºn quyên góp, cáºu ta nhắc DÄ© Thâm và Hướng Hằng nhất Ä'ịnh phải Ä'ến trưá»ng dá»± lá»... kỉ niệm. DÄ© Thâm vá»'n khÃ'ng phải ngưá»i thÃch những nÆ¡i á»"n à o, nhưng quả tháºt là anh quá báºn nên hÆ¡i do dá»±. Mặc Sênh bê cá»'c trà từ nhà bếp Ä'i ra, DÄ© Thâm kéo chị và o lòng: - Chiá»u nay em có báºn khÃ'ng? - Là m gì? Chúng ta phải Ä'i ư? - Mặc Sênh nhanh nhảu há»i, mắt sáng lên. Ãnh mắt chá» Ä'ợi cá»§a Mặc Sênh khiến DÄ© Thâm khÃ'ng do dá»± nữa. DÄ© Thâm tắt máy tÃnh: - HÃ'm nay là ngà y há»™i trưá»ng, em có muá»'n Ä'ến Ä'ó khÃ'ng? Há»™i trưá»ng vui như váºy, Mặc Sênh Ä'ương nhiên thÃch Ä'i.
*
* *
Khi hai ngưá»i Ä'ến trưá»ng, ngưá»i và xe Ä'ã Ä'Ã'ng Ä'ến mức khÃ'ng còn chá»- Ä'ể và o, há» Ä'à nh gá»i xe ở má»™t chá»- rất xa, Ä'i bá»™ và o. - Gượm Ä'ã - Äi gần Ä'ến trưá»ng, Mặc Sênh bá»-ng dừng lại, chỉ và o Ä'á»'ng áo ở các quầy trên Ä'ưá»ng. Äó là những chiếc áo phÃ'ng có in hà ng chữ Ä'ại há»c C to tướng trước ngá»±c - DÄ© Thâm, chúng mình cÅ©ng phải thay áo chứ? DÄ© Thâm cau mà y, cảm thấy cái áo Ä'ó rất kì quặc, nhưng Mặc Sênh Ä'ã khoác tay anh kéo Ä'i, anh Ä'à nh nhượng bá»™: - Em Ä'i mua Ä'i. Lúc Ä'i vá»™i và ng Mặc Sênh quên khÃ'ng mang theo và tiá»n. Lấy ra mấy Ä'á»"ng trong và DÄ© Thâm, chị chạy vụt Ä'i, lát sau từ Ä'ám Ä'Ã'ng chen ra mặt mà y há»›n hở. HÃ'm nay cả hai Ä'á»u mặc áo len nên khá thoải mái. Mặc Sênh choà ng áo phÃ'ng ra ngoà i áo len, ngưá»i to phá»"ng, trÃ'ng rất ngá»™ nghÄ©nh. Quay lại nhìn DÄ© Thâm, cùng má»™t kiểu áo như nhau, nhưng trên ngưá»i DÄ© Thâm có vẻ trang nhã Ä'ặc biệt, khiến nhiá»u cÃ' gái bất giác quay lại nhìn. Trước Ä'ây cÅ©ng như váºy, Ä'i Ä'ến Ä'âu DÄ© Thâm cÅ©ng thu hút ánh mắt cá»§a những ngưá»i xung quanh, những lúc Ä'ó Mặc Sênh kéo tay anh: - DÄ© Thâm, anh khÃ'ng thấy ngưá»i ta Ä'ang nhìn anh sao? DÄ© Thâm lưá»m chị: - Äi Ä'ưá»ng Ä'ừng có nhìn ngang nhìn ngá»a! Mặc Sênh bặm miệng, ngưá»i khÃ'ng hiểu có thể cho rằng hai ngưá»i quá kiêu ngạo, cho mình là nhất, chẳng thèm nhìn ai. Äang theo dòng ngưá»i Ä'i và o cổng chÃnh, DÄ© Thâm nháºn Ä'ược Ä'iện thoại cá»§a Hướng Hằng: - Cáºu ở nhà hay ở văn phòng? Äến Ä'ây mau, hÃ'm nay Ä'Ã'ng lắm. Tá»' Mẫn bảo nếu cáºu khÃ'ng Ä'ến, cÃ' ta sẽ Ä'ến táºn nÆ¡i lÃ'i cáºu Ä'i. Tá»' Mẫn là chá»§ tịch há»™i sinh viên há»"i Ä'ó, há»c trước DÄ© Thâm má»™t khóa, sau khi tá»'t nghiệp Ä'ược giữ lại trưá»ng là m trợ giảng. Há»"i Ä'ó do cÅ©ng là m cÃ'ng tác phụ trách, hai ngưá»i thưá»ng hay là m việc vá»›i nhau. - TÃ'i Ä'ang ở phÃa cá»a bắc, các cáºu ở Ä'âu? - Äến rá»"i hả? Thế thì tá»'t, chúng tÃ'i Ä'ang ở khu nhà má»›i, cáºu Ä'ến Ä'ây Ä'i. DÄ© Thâm tắt máy, nói vá»›i Mặc Sênh: - Em cùng anh Ä'ến khoa Luáºt trước, sau Ä'ó sẽ Ä'ến khoa cá»§a em. - Vì sao? â€" Mặc Sênh cảnh giác. Anh ngại xảy ra chuyện trước mặt má»i ngưá»i, bao nhiêu năm trÃ'i qua, DÄ© Thâm phát hiện mình vẫn giữ phản xạ có Ä'iá»u kiện. - Khoa anh Ä'Ã'ng như váºy… - Mặc Sênh nói giá»ng phụng phịu. Trước Ä'ây DÄ© Thâm là nhân váºt nổi nhất khoa luáºt, Ä'ược gá»i là hoà ng tá» cá»§a khoa, bao nhiêu ngưá»i biết anh. Sá»± hợp tan cá»§a há» chắc nhiá»u ngưá»i biết, Mặc Sênh khÃ'ng muá»'n Ä'á»'i diện vá»›i những ánh mắt tò mò. - Váºy mình Ä'ến Ä'ây là m gì? - DÄ© Thâm bất lá»±c kéo tay Mặc Sênh Ä'ang Ä'ịnh chạy Ä'i - Em khÃ'ng mang tiá»n, khÃ'ng mang theo Ä'iện thoại, lát nữa là m thế nà o tìm Ä'ược anh, tá»'i vá» nhà thế nà o? Thấy Mặc Sênh ngây ngưá»i, DÄ© Thâm biết ngay cÃ' ta chưa nghÄ© Ä'ến chuyện Ä'ó. Có lúc DÄ© Thâm cảm thấy mình Ä'ang sá»'ng chung vá»›i má»™t Ä'ứa trẻ, anh thở dà i: - Con chúng ta sau nà y tá»'t nhất nên giá»'ng anh. Dùng dằng má»™t lúc, cuá»'i cùng Mặc Sênh chìa tay lẩm bẩm: - Cho em tiá»n! DÄ© Thâm chỉ Ä'ưa Ä'iện thoại cá»§a anh cho Mặc Sênh: - Lát nữa anh sẽ gá»i cho em, Ä'ừng Ä'i quá xa. Nếu muá»'n tìm anh thì gá»i cho Hướng Hằng. - Em ngại gì kia chứ? DÄ© Thâm giÆ¡ tay sá»a lại mái tóc cá»§a Mặc Sênh bị gió Ä'ánh rá»'i tung. Sao anh khÃ'ng hiểu Mặc Sênh nghÄ© gì? Chỉ có Ä'iá»u chuyện Ä'ó chẳng quan trá»ng, cứ Ä'ể cÃ' ấy là m theo ý mình. - Hà luáºt sư, giá» Ä'ã nổi tiếng, trÃ'ng cÅ©ng ra vẻ lắm - DÄ© Thâm vừa Ä'ến, Ä'ã bị Tá»' Mẫn khiêu khÃch. DÄ© Thâm quá hiểu tÃnh khà cá»§a cÃ' giáo nà y, cà ng thanh minh cÃ' ta cà ng châm chá»c, vì váºy DÄ© Thâm khÃ'ng phản bác. Tá»' Mẫn nói mấy câu thấy Ä'á»'i tượng khÃ'ng nói gì Ä'à nh thÃ'i. Hướng Hằng nhìn thấy cái áo phÃ'ng DÄ© Thâm mặc, báºt cưá»i: - Cáºu Ä'ổi khẩu vị từ lúc nà o thế? DÄ© Thâm cÅ©ng cưá»i cúi xuá»'ng nhìn áo phÃ'ng trên ngưá»i, trước ngá»±c có in bá»'n chữ mà u Ä'á» cỡ lá»›n Trưá»ng Ä'ại há»c C, cảm thấy hÆ¡i kì quặc, liá»n cởi ra cầm ở tay. Hướng Hằng láºp tức hiểu ra: - Sao khÃ'ng thấy ngưá»i nhà cáºu? - Ai biết chạy biến Ä'i Ä'âu - DÄ© Thâm cÅ©ng thấy bất lá»±c. Lúc Ä'ó nhiá»u ngưá»i quen nháºn ra nhau chà o há»i tÃu tÃt. Tá»' Mẫn nhân cÆ¡ há»™i nà y kéo Viêm ra má»™t chá»- há»i: - DÄ© Thâm Ä'ã có bạn gái chưa?’ Viêm vừa Ä'ưa tay sá» cằm mình, trả lá»i giá»ng dứt khoát: - Chưa! - Vợ khÃ'ng phải là bạn gái, vá» Ä'iểm nà y anh ta phân Ä'ịnh rất rạch ròi. - Sao, vẫn như cÅ© à ? DÄ© Thâm vẫn muá»'n chá» ngưá»i ta ư? - Tá»' Mẫn hiểu khó rõ chuyện riêng trước Ä'ây cá»§a DÄ© Thâm, nhưng Ä'á»™t nhiên nghÄ© ra Ä'iá»u gì Ä'ó, mát sáng lên - KhÃ'ng có cÅ©ng tá»'t, khoa mình có má»™t cÃ' giáo trẻ má»›i vá», rất xinh, Ä'iá»u kiện gia Ä'ình lý tưởng, há»c vấn cao, gia thế tuyệt vá»i, Ä'ể tá»'i tÃ'i gá»i Ä'ến Ä'ây giá»›i thiệu hai ngưá»i vá»›i nhau nhưng cáºu Ä'ừng nói gì vá»™i nhé. Viêm Ä'ương nhiên khÃ'ng nói. DÄ© Thâm vá»'n Ä'ịnh Ä'ến lúc rá»"i vá», ai ngá» khÃ'ng thể nà o thoát ra Ä'ược. Äầu tiên là cùng má»i ngưá»i Ä'ến chà o các giáo sư cÅ©, sau Ä'ó là cuá»™c giao lưu thân máºt giữa há»c sinh các khóa, ra khá»i há»™i trưá»ng Ä'ã hÆ¡n năm giá» chiá»u. Viêm hÃ' to: - Äã Ä'ặt tiệc ở khách sạn Tân Giang, má»i tất cả má»i ngưá»i vui. Tân Giang là khách sạn năm sao duy nhất ở khu vá»±c Ä'ó, xem ra Ã'ng bạn Viêm nà y chi hÆ¡i mạnh tay. DÄ© Thâm mượn Ä'iện thoại Hướng Hằng gá»i cho Mặc Sênh. Thá»±c ra Mặc Sênh khÃ'ng có kế hoạch chụp ảnh, lúc Ä'i chỉ mang theo máy ảnh như má»™t thói quen. DÄ© Thâm Ä'ến khoa luáºt cá»§a anh ấy, mình cÅ©ng Ä'ến khoa cá»§a mình. Ngà y Ä'ó Ä'iểm thi cá»§a Mặc Sênh chỉ vừa Ä'á»§ Ä'iểm Ä'á»-, nên phân cÃ'ng và o khoa Hóa là khoa chẳng có tiá»n Ä'á»" gì theo quan niệm cá»§a sinh viên há»"i Ä'ó. Chẳng may mÃ'n hóa lại là mÃ'n Mặc Sênh ngán nhất, chị qua Ä'ược các kì thi Ä'á»u do cÃ'ng cá»§a DÄ© Thâm. Mặc Sênh chỉ há»c ở khoa Hóa hÆ¡n má»™t năm, thá»i gian tá»± há»c chá»§ yếu lại ở khoa Luáºt, cho nên khÃ'ng có nhiá»u ngưá»i quen. Quả nhiên Ä'i quanh má»™t vòng rá»"i mà chỉ vẫn khÃ'ng ngưá»i quen cÅ© nà o. Rá»i khá»i khoa, chị thấy má»™t cảnh có vẻ Ä'ược, Ä'ang loay hoay lấy góc Ä'á»™. Tay vÃ' tình chạm và o Ä'iện thoại, bất giác chị nghÄ© Ä'ến DÄ© Thâm. KhÃ'ng biết ở bên Ä'ó anh Ä'ang là m gì? Những ngà y gần Ä'ây Mặc Sênh cảm thấy rất dá»... chịu và DÄ© Thâm Ä'á»™t nhiên khá hẳn lên, nhất là sau khi chị Ä'i HongKong trở vá». Cuá»™c sá»'ng như hiện nay dù Mặc Sênh rất hà i lòng nhưng Ä'Ã'i khi chị vẫn cảm thấy bất yên. Chị khÃ'ng hiểu lắm suy nghÄ© cá»§a DÄ© Thâm. Thá»±c ra xưa nay vẫn váºy, suy nghÄ© cá»§a DÄ© Thâm khÃ'ng dá»... nắm bắt, liệu có má»™t ngà y nà o Ä'ó tất cả sẽ thay Ä'ổi? Mặc Sênh khÃ'ng muá»'n nghÄ© tiếp, chị dùng mÅ©i già y Ä'á viên sá»i trên Ä'ưá»ng, tá»± nhá»§ “Äã khÃ'ng nghÄ© ra thì tá»'t nhất nên nghÄ© Ä'Æ¡n giản Ä'i váºyâ€. Há»™i trưá»ng hÃ'm nay Ä'Ã'ng vui chưa từng có, Ä'âu Ä'âu cÅ©ng Ä'Ã'ng nghẹt há»c sinh các thế hệ, có những cÃ' cáºu sinh viên trẻ măng vừa má»›i ra trưá»ng, có cả những ngưá»i tóc Ä'ã bạc, bao nhiêu thế hệ há»c sinh Ä'ã trưởng thà nh từ ngÃ'i trưá»ng nà y. Äang Ä'i, chị bị má»™t chà ng trai trang trá»ng trong bá»™ comple chỉnh tá» ngăn lại há»i: - Nà y bạn Æ¡i, bạn có biết Ưng Quân Ä'ang diá»...n thuyết ở Ä'âu khÃ'ng? Äang suy nghÄ© miên man bị há»i bất ngá», Mặc Sênh hÆ¡i ngẩn ngưá»i trong giây lát, dưá»ng như khÃ'ng hiểu câu há»i. “Ưng Quân ư? Mình có nghe nhầm khÃ'ng?†- Bạn há»i ai cÆ¡? - Mặc Sênh há»i lại vẻ băn khoăn. - Ưng Quân kì tÃch mạng cá»§a Trung Quá»'c, tổng giám Ä'á»'c mạng SOSO. Anh ấy Ä'ang diá»...n thuyết ở Ä'âu? Chà ng trai thấy vẻ ngây ngÃ' cá»§a Mặc Sênh khÃ'ng há»i nữa, quay sang há»i má»™t cÃ' gái vừa Ä'i Ä'ến: - Bạn Æ¡i, xin há»i Ưng Quân Ä'ang diá»...n thuyết ở Ä'âu? - Ở giảng Ä'ưá»ng sá»' má»™t, sao bạn Ä'ến muá»™n thế, buổi diá»...n thuyết từ hai rưỡi Ä'ến bá»'n rưỡi, bây giá» Ä'ã bắt Ä'ầu khá lâu rá»"i, chắc chắn khÃ'ng còn chá»- Ä'âu - Nói váºy nhưng cÃ' ta vẫn chỉ Ä'ưá»ng. Chà ng trai cảm Æ¡n, rảo bước vá» phÃa giảng Ä'ưá»ng sá»' má»™t. Mặc Sênh Ä'ứng nguyên chá»- cÅ©, phải má»™t lát sau chị má»›i giải mã Ä'ược thÃ'ng tin nà y. Ưng Quân. Anh ấy Ä'ã vá» nước. Bây giá» Ä'ang có mặt tại trưá»ng nà y.
Giảng Ä'ưá»ng có sức chứa cả nghìn ngưá»i Ä'ã cháºt như nêm, các cá»a ra và o Ä'á»u bị bÃt chặt, may nhà trưá»ng tÃnh tá»›i tình huá»'ng Ä'ó, cho nên Ä'ặt má»™t mà n hình lá»›n bên ngoà i Ä'ể cho những ngưá»i khÃ'ng và o Ä'ược há»™i trưá»ng có thể trá»±c tiếp theo dõi buổi nói chuyện cá»§a nhân váºt nổi tiếng. Mặc Sênh chen và o Ä'ám Ä'Ã'ng, ngá»a cổ nhìn ngưá»i Ä'à n Ã'ng trên mà n hình, Ä'úng là anh ấy: tá»± tin, Ä'Ä©nh Ä'ạc, vầng trán rá»™ng thÃ'ng minh, cặp lÃ'ng mà y cương nghị, những Ä'ưá»ng nét trên khuÃ'n mặt hÆ¡i thiếu sá»± má»m mại, Ä'Ã'i mắt Ä'iá»m tÄ©nh vá»›i cái nhìn sắc lạnh Ä'ánh dấu má»™t cuá»™c Ä'á»i khÃ'ng suÃ'n sẻ, nếu khÃ'ng cưá»i dá»... khiến ngưá»i khác e ngại khó tiếp cáºn. Äó chÃnh là Ưng Quân. Gương mặt má»›i trong là ng mạng thế giá»›i, tay trắng láºp nghiệp từ thung lÅ©ng Silicon. Triệu phú má»›i nổi. Chá»"ng trước cá»§a chị trên danh nghÄ©a… Có lẽ, cÅ©ng là trên thá»±c tế. Chuyên Ä'ỠƯng Quân diá»...n thuyết rất bình thưá»ng, Ä'ó là “Sá»± phát triển và những dá»± Ä'oán vá» chuyên ngà nh IT ở Trung Quá»'câ€, nhưng do góc nhìn Ä'á»™c Ä'áo, phân tÃch có sức thuyết phục, nhất là quá trình láºp nghiệp và thà nh cÃ'ng cá»§a bản thân anh khiến cho diá»...n giải cá»§a anh trở nên khác thưá»ng. Do vá»'n xuất thân từ khoa há»c tá»± nhiên, Ưng Quân hết sức chú ý Ä'ến căn cứ thá»±c tiá»...n, trong bà i nói cá»§a anh tương lai cá»§a IT khÃ'ng phải là quá xa vá»i, mà những dá»± Ä'oán logic dá»±a trên cÆ¡ sở khả thi, Ä'ầy sức thuyết phục. Bản thân quá trình phấn Ä'ấu vươn lên và những gì anh Ä'ạt Ä'ược ở thung lÅ©ng Silicon, trung tâm khoa há»c kỹ thuáºt cạnh tranh gay gắt nhất thế giá»›i khiến ngưá»i nghe rất cảm kÃch. Riêng vẻ Ä'ẹp cá»§a anh tạo nên ấn tượng Ä'ặc biết Ä'á»'i vá»›i thÃnh giả. Ãt nhất là Ä'á»'i vá»›i Ä'ám nữ sinh bên ngoà i há»™i trưá»ng nÆ¡i Mặc Sênh Ä'ứng, há» bà n tán sÃ'i nổi vá» tà i năng và sức hấp dẫn cá»§a diá»...n giả… - Nà y, ai bảo anh ấy già , chắc chắn khoảng ba nhăm ba sáu thÃ'i, Ä'ang ở thá»i kì phong Ä'á»™ nhất. - Giá mà mình có Ã'ng chá»"ng như thế nhỉ? - Cáºu nên lấy từ khi anh ấy chưa phát tà i, còn bây giá» thì muá»™n rá»"i. - á»', các bạn chưa nghe à ? Há»"i còn há»c ở trưá»ng mình, bạn gái anh ta là hoa khÃ'i cá»§a khoa chúng ta há»"i Ä'ó. Câu nói láºp tức thu hút sá»± chú ý cá»§a những ngưá»i xung quanh Ä'ang im lặng nghe. - Các bạn ở khoa nà o? - Má»™t chà ng trai há»i. - Khoa ngoại ngữ. - Váºy bây giá» thì sao? Há» còn chung sá»'ng vá»›i nhau khÃ'ng? - Má»™t cÃ' gái hiếu kì quá khÃ'ng kiá»m Ä'ược vá»™i há»i. - Mình cÅ©ng nghe váºy thÃ'i, chưa chắc Ä'ó là sá»± tháºt - CÃ' gái lại tiếp - Nghe nói há»"i há»c Ä'ại há»c Ưng Quân nhà rất nghèo, nhưng anh ấy há»c rất giá»i, vá» sau theo Ä'uổi hoa khÃ'i cá»§a chúng ta, nghe nói tình cảm rất tá»'t, Ä'áng tiếc là khi tá»'t nghiệp cÃ' hoa khÃ'i muá»'n Ä'ược ở lại trưá»ng Ä'ã lấy con trai cá»§a Ã'ng trưởng khoa, anh ấy buá»"n quá bá» cÃ'ng việc ở viện nghiên cứu Ä'i ra nước ngoà i. - À, hóa ra là con dâu cá»§a trưởng khoa, có phải chÃnh là cÃ' giáo dạy mÃ'n văn há»c sỠở khoa chúng ra khÃ'ng, nghe nói cÃ' ấy Ä'ã ly hÃ'n rá»"i mà ? - Trá»i Æ¡i, tháºt thế ư? KhÃ'ng biết bây giá» cÃ' ấy có há»'i háºn khÃ'ng? - Ai biết Ä'ược - CÃ' gái nhún vai - Chuyện nà y tÃ'i nghe má»™t trợ giáo kể, có vẻ Ä'áng tin lắm. Tiếng bà n tán vẫn sÃ'i nổi, quá khứ và Ä'á»i tư cá»§a những ngưá»i nổi tiếng luÃ'n là Ä'á» tà i hấp dẫn má»i ngưá»i. Mặc Sênh mÃm mÃ'i, ngước nhìn ngưá»i Ä'à n Ã'ng lịch lãm trên mà n hình vÃ' tuyến. Ưng Quân rất Ãt khi nói vá»›i chị những chuyện quá khứ, có lẽ há»"i Ä'ó chị má»›i 22, 23 tuổi, trong con mắt cá»§a ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ã qua tuổi nhi láºp, chị vẫn còn là má»™t cÃ' bé. Chỉ có má»™t lần, Ưng Quân buá»™t miệng nói: - Trước Ä'ây, ở trưá»ng cÅ© anh có má»™t cÃ' bạn gái rất thÃ'ng minh, rất Ä'ẹp… - Anh chỉ nói có váºy, giá»ng Ä'ầy nuá»'i tiếc. Lúc Ä'ó Mặc Sênh khÃ'ng hiểu nguyên do, chị láºp tức trả miếng: - Bạn trai cá»§a em cÅ©ng rất tuyệt vá»i. - Thế ư? - Ưng Quân cưá»i - Váºy bạn trai cá»§a em khÃ'ng may mắn bằng anh rá»"i. Äến bây giá» Mặc Sênh vẫn nhá»› rõ ánh mắt cá»§a Ưng Quân lúc Ä'ó. Mâu thuẫn và kiêu ngạo Ä'an xen nÆ¡i Ä'áy mắt thưá»ng ngà y vá»'n Ä'iá»m tÄ©nh cá»§a anh. Những năm Ä'ó khÃ'ng thấy ngưá»i phụ nữ nà o bên cạnh anh. Có lẽ anh ấy cÅ©ng như mình, khÃ'ng thể nà o quên Ä'ược quá khứ. Lúc Ä'ó Mặc Sênh Ä'ã nghÄ© như váºy. Chẳng mấy chá»'c buổi diá»...n thuyết sắp Ä'ến lúc kết thúc, ngưá»i chá»§ trì Ä'ứng lên nói: - Nếu buổi nói chuyện kết thúc ở Ä'ây, má»i ngưá»i có gì nuá»'i tiếc, có gì chưa thá»a mãn? Nhiá»u tiếng á»"n à o: - Có. - Cho nên sau Ä'ây sẽ là Ä'á»'i thoại tá»± do, thá»i gian là ná»a giá» Ä'á»"ng há»", hãy tranh thá»§ thá»i gian. Xin má»i. KhÃ'ng khà trong há»™i trưá»ng sÃ'i nổi hẳn lên, có và i sinh viên Ä'ứng lên Ä'ặt câu há»i cho diá»...n giả. Há»i Ä'áp tá»± do thể hiện năng lá»±c tư duy và khả năng phản ứng cá»§a diá»...n giả, vá» mặt nà y rõ rà ng Ưng Quân tá» ra rất xuất sắc, những câu trả lá»i thÃ'ng minh, hà i hước khiến khán giả vá»- tay nhiệt liệt. Buổi diá»...n giảng hÃ'm nay, vá» mặt nà o Ưng Quân cÅ©ng xứng danh Niá»m tá»± hà o cá»§a trưá»ng. - Trá»i Æ¡i, sao mấy câu há»i vÃ' duyên thế! Mấy câu há»i liên tiếp Ä'á»u thuá»™c lÄ©nh vá»±c chuyên mÃ'n, bắt Ä'ầu khiến các khán giả nữ phát ngán, há» chẳng có hứng thú nà o vá»›i cái máy tÃnh. Váºy là phần nêu câu há»i rÆ¡i và o tay các nữ sinh. Má»™t nữ sinh viên Ä'ứng lên hắng giá»ng: - Thưa Ã'ng Ưng Quân, tÃ'i phải nó trước câu há»i nà y khÃ'ng phải cá»§a tÃ'i mà cá»§a má»™t bạn gái Ä'ứng bên ngoà i chuyển Ä'ến cho tÃ'i, tÃ'i bảo nếu tÃ'i giúp Ä'ược cÃ' ta, cÃ' ta sẽ má»i tÃ'i Ä'i ăn tá»'i, cho nên Ä'ể tÃ'i Ä'ược ăn bữa tá»'i miến phÃ, rất mong Ã'ng vui lòng trả lá»i. - ÄÆ°Æ¡ng nhiên - Bằng má»™t cá» chỉ tao nhã Ưng Quân giÆ¡ tay ra hiệu - Xin má»i. - Câu há»i thế nà y ạ - CÃ' gái dừng lại, nhìn quanh, Ä'ợi há»™i trưá»ng im lặng, má»›i nói to - Xin há»i Ã'ng Ä'ã kết hÃ'n chưa, chúng tÃ'i có còn cÆ¡ há»™i hay khÃ'ng? Cả há»™i trưá»ng à o lên như vỡ chợ, tiếng huýt sáo cá»§a các chà ng trai nổi lên từ phÃa sau, cổ vÅ© sá»± mạnh dạn cá»§a các bạn nữ. Tuy nhiên, trong bầu khÃ'ng khà vui vẻ có phần thoải mái vá»›i má»™t câu há»i hoà n toà n mang tÃnh chất hà i hước như váºy lại khiến ngưá»i Ä'à n Ã'ng trở nên lúng túng. Thái Ä'á»™ vẫn bình thản, nhưng hình như suy nghÄ© Ä'ã rá»i khá»i anh lang thang Ä'ến má»™t thế giá»›i khác, trong má»™t thoáng Ưng Quân dưá»ng như quên hẳn cÃ'ng chúng phÃa dưới. Qua mà n hình, tháºm chà có thể nhìn thấy ánh mắt ảm Ä'ạm khÃ'ng thể che giấu cá»§a anh. Há»™i trưá»ng dần dần im ắng trở lại, biểu diá»...n bất thưá»ng cá»§a diá»...n giả khÃ'ng khá»i khiến má»i ngưá»i e ngại, bởi lẽ ai cÅ©ng nghÄ© nghe Ä'ược má»™t câu trả lá»i hà i hước thú vị. CÃ' gái vừa nêu câu há»i cảm thấy bắt Ä'ầu lo lắng. Ngưá»i chá»§ trì cảm thấy câu há»i Ä'ụng chạm Ä'ến lÄ©nh vá»±c quá riêng tư cá»§a diá»...n giả, sẽ khiến diá»...n giả khó xá», vá»™i Ä'ứng lên nói chữa: - Các bạn khÃ'ng nên Ä'ưa ra các câu há»i quá ư nhạy cảm. Câu nói khÃ'ng nháºn Ä'ược sá»± á»§ng há»™ cá»§a má»i ngưá»i. Có ai Ä'ó cưá»i nhạt. Rõ rà ng há» hi vá»ng thái Ä'á»™ khác cá»§a ngưá»i chá»§ trì. Ngưá»i trợ là Ä'ứng bên cạnh nói gì Ä'ó vá»›i Ưng Quân, anh giÆ¡ tay ra hiệu cho ngưá»i chá»§ trì: - KhÃ'ng sao, tÃ'i chỉ Ä'á»™t nhiên nghÄ© Ä'ến ngưá»i vợ cá»§a tÃ'i, Ä'ã khá lâu rá»"i tÃ'i khÃ'ng gặp cÃ' ấy. Tiếng bà n tán bên dưới lại nổi lên, Ưng Quân hiểu, anh nói rà nh rá»t: - ÄÆ°Æ¡ng nhiên tÃ'i Ä'ã kết hÃ'n. Dù sao cÅ©ng rất cảm Æ¡n sá»± quan tâm cá»§a bạn. Ngưá»i Ä'Ã'ng như váºy nhưng có lẽ chỉ có má»™t mình Mặc Sênh hiểu ý nghÄ©a thá»±c sá»± cá»§a câu trả lá»i cá»§a diá»...n giả. Äã kết hÃ'n! Mặc Sênh cÅ©ng nói vá»›i DÄ© Thâm như váºy. Äã kết hÃ'n, nhưng chỉ trên danh nghÄ©a. Hình ảnh cuá»'i cùng trên mà n hình là cảnh Ưng Quân bị sinh viên vây kÃn. Sau Ä'ó chuyển sang chiếu phim tư liệu lịch sá» vá» má»™t trăm năm cá»§a trưá»ng. Những ngưá»i tụ táºp bên ngoà i há»™i trưởng dần dần giải tán, Mặc Sênh theo chân má»i ngưá»i rá»i khá»i vị trÃ. Bá»-ng nhiên chị nhá»› lại cảnh tượng lúc chị rá»i nước Mỹ, cảnh Ưng Quân Ä'ưa chị ra sân bay, lá»i nói cuá»'i cùng cá»§a anh lúc tiá»...n chị và o phòng cách ly: - Nếu em khÃ'ng trở lại nước Mỹ, chúng ta tạm thá»i khÃ'ng liên hệ vá»›i nhau. Nếu… Nếu khÃ'ng xảy ra nhiá»u chuyện như váºy. Ngá»±c nặng trÄ©u, Ä'ầu choáng váng, bước chân chÆ¡i vÆ¡i, Mặc Sênh khÃ'ng biết mình Ä'ang ở chá»- nà o. Trong ánh nắng yếu á»›t cá»§a má»™t chiá»u cuá»'i Ä'Ã'ng, những gì bị chÃ'n vùi bao lâu bá»-ng dưng trá»-i dáºy do sá»± xuất hiện cá»§a Ưng Quân, từng cảnh, từng cảnh như cÆ¡n ác má»™ng. Má»›i Ä'ặt chân lên Ä'ất Mỹ, tất cả Ä'á»u lạ lẫm, ngÃ'n ngữ khÃ'ng thạo thưá»ng bị chế nhạo, nhưng vẫn phải quen, hai tháng sau xem báo biết tin vá» tá»™i lá»-i và cái chết cá»§a cha khiến Mặc Sênh hoà n toà n suy sụp. Tình cảnh lúc Ä'ó giá»'ng như tấm lưới bá»§a vây khÃ'ng sao thoát ra Ä'ược, vÃ' cùng tuyệt vá»ng. “Hai con hổ, hai con hổ, chạy rất nhanh… chạy rất nhanh…†Bà i hát Hai con hổ phát ra từ Ä'iện thoại cá»§a di Ä'á»™ng Ä'ưa Mặc Sênh trở vá» thá»±c tại. Bản nhạc cá»§a bà i hát dà nh cho trẻ em nà y Mặc Sênh Ä'ã chá»n Ä'ưa và o Ä'iện thoại di Ä'á»™ng cá»§a DÄ© Thâm khi anh báºn rá»™n cÃ'ng việc còn chị chÆ¡i trò chÆ¡i vá»›i cái máy Ä'iện thoại cá»§a anh. Khi có tiếng nhạc DÄ© Thâm hÆ¡i cau mà y nhưng vẫn Ä'ể nguyên. Nhạc chuÃ'ng vang lên lần thứ hai Mặc Sênh má»›i nghe máy. - Mặc Sênh Trong máy là giá»ng nói trầm ấm quen thuá»™c cá»§a DÄ© Thâm, khÃ'ng hiểu tại sao Mặc Sênh cảm thấy xúc Ä'á»™ng, như có luá»"ng gió ấm thổi và o là m cho thế giá»›i cá»§a chị trở nên an toà n bình yên. Mắt chị má» Ä'i. - DÄ© Thâm, em rất nhá»› anh… Mặc Sênh tưởng nghe thấy mình nói, hoặc là , hoặc là con ngưá»i khác cá»§a mình, con ngưá»i nÆ¡i Ä'ất khách Ä'ang nói vá»›i DÄ© Thâm. - Em nhá»› anh! DÄ© Thâm, anh biết khÃ'ng? Em từng Ä'ứng má»™t mình trên con phá»' xa lạ ở má»™t Ä'ất nước xa lạ, những con ngưá»i vá»›i mà u da khác lạ lướt qua trước mắt, ngay má»™t dáng ngưá»i giá»'ng anh cÅ©ng khÃ'ng nhìn thấy. Bây giá» cuá»'i cùng Ä'ã có thể nói vá»›i anh, em rất nhá»› anh... - Giá»t nước mắt khÃ'ng kìm chế Ä'ược lăn trên má. Äiện thoại Ä'á»™t nhiên lắng lại. Chỉ có hÆ¡i thở..., và tiếng còi xe xa xăm. Sau Ä'ó là giá»ng nói á»"m á»"m cá»§a Viêm: - DÄ© Thâm, Ä'i Ä'ứng kiểu gì váºy, sao lại Ä'ứng giữa Ä'ưá»ng! DÄ© Thâm giáºt mình, sá»±c tỉnh: - Biết rá»"i... Chà ng luáºt sư ngáºp ngừng má»™t lúc há»i: - Em Ä'ang ở Ä'âu? Mặc Sênh nhìn xung quanh: - Em khÃ'ng biết Sau khi buổi diá»...n thuyết kết thúc, chị Ä'i theo dòng ngưá»i ra Ä'ưá»ng lá»›n, quả là khÃ'ng biết mình Ä'ang ở Ä'âu. - Lạc Ä'ưá»ng ư? Hèn nà o - Tiếng DÄ© Thâm khà n Ä'ặc - ThÃ'i Ä'ược rá»"i, em Ä'ến khách sạn Tân Giang Ä'á»'i diện cổng phÃa bắc cá»§a trưá»ng, bá»n anh Ä'ợi em ở cổng khách sạn. Khách sạn Tân Giang. Mấy cái bà n Viêm Ä'ặt trước khÃ'ng hiểu tại sao bị ngưá»i khác chiếm mất, chá»§ khách sạn rá»'i rÃt xin lá»-i, hứa láºp tức sẽ bá»' trà chá»- ngá»"i, cả há»™i cÅ©ng chẳng mấy quan tâm, há» nhanh chóng tìm thấy mấy cái ghế trá»'ng ngá»"i tán chuyện và Ä'ợi. Ngoà i Tá»' Mẫn còn có thêm mấy ngưá»i bạn quen. Ra trưá»ng má»-i ngưá»i Ä'i má»-i nÆ¡i bao nhiêu năm má»›i gặp lại khÃ'ng thiếu chuyện Ä'ể nói. Tá»' Mẫn nhân cÆ¡ há»™i gá»i cÃ' giáo trẻ má»›i vá» khoa giá»›i thiệu cho DÄ© Thâm, mặc dù nhân váºt nam chÃnh hình như có chuyện gì lo lắng tinh thần bất ổn. Nhưng thấy cÃ' giáo trẻ thỉnh thoảng liếc nhìn vá» phÃa anh ta vá»›i ánh mắt Ä'ặc biệt, Tá»' Mẫn thầm Ä'ắc ý, phen nà y chắc chắn thà nh cÃ'ng. Äang nói chuyện, Hướng Hằng ngá»"i cạnh cá»a sổ Ä'á»™t nhiên Ä'ứng lên, nhìn ra ngoà i. DÄ© Thâm ngá»"i Ä'á»'i diện bất giác quay Ä'ầu lại, Ä'úng lúc Ä'ó má»™t chiếc xe tải lướt qua sát Mặc Sênh, Mặc Sênh hoảng há»'t chạy né sang bên Ä'ưá»ng, mặt tái nhợt. Hướng Hằng chưa hết bà ng hoà ng nói to: - DÄ© Thâm, cÃ' vợ cáºu tháºt Ä'áng sợ, vừa rá»"i qua Ä'ưá»ng Ä'ầu óc Ä'ể ở Ä'âu, Ä'èn Ä'á» vẫn lao sang… Hướng Hằng chưa nói hết, DÄ© Thâm tái mặt Ä'ứng dáºy Ä'i ra ngoà i. Tá»' Mẫn khÃ'ng nhìn rõ cÃ' gái Ä'ứng bên Ä'ưá»ng nhưng nghe Hướng Hằng nói váºy trá»' mắt quay Ä'ầu há»i Viêm: - Vợ ư? Thế là thế nà o? Viêm cưá»i hì hì: - Vợ là vợ, Ä'âu phải là bạn gái! CÃ' giáo trẻ nghi hoặc nhìn Tá»' Mẫn, hà m ý cá»§a ánh mắt rất hiển nhiên "Chị Ä'ịnh giá»›i thiệu cho tÃ'i ngưá»i Ä'ã có vợ?" Tá»' Mẫn sa sầm mặt, quay sang lưá»m Viêm. DÄ© Thâm nắm tay Mặc Sênh lÃ'i Ä'i, vừa qua Ä'ưá»ng Ä'ã buÃ'ng tay, hai ngưá»i dừng lại cạnh bá»"n hoa. Nhìn vẻ giáºn dữ cá»§a DÄ© Thâm và dáng vẻ tá»™i nghiệp như Ä'ứa trẻ bị phạt cá»§a Mặc Sênh, ai cÅ©ng Ä'oán có lẽ DÄ© Thâm Ä'ang mắng cÃ' vợ lÆ¡ Ä'ãng cá»§a mình. - Tháºt thú vị! - Hướng Hằng bất giác mỉm cưá»i. Lâu lắm khÃ'ng nhìn thấy cảnh nà y. DÄ© Thâm lúc há»c Ä'ại há»c có vẻ già dặn trước tuổi, luÃ'n Ä'iá»m Ä'ạm, rất Ãt khi nổi nóng ngưá»i khác, chỉ có vá»›i Mặc Sênh há»... là m việc gì khiến DÄ© Thâm khÃ'ng hà i lòng anh ta thưá»ng quở trách rất gay gắt. - Vẫn là cÃ' ta - Mẫn lắc Ä'ầu, khÃ'ng biết có nên mừng cho cáºu em nà y khÃ'ng - Năm xưa trưá»ng nà y có bao nhiêu giai nhân mê cáºu ta, váºy mà cáºu ta lại thÃch má»™t cÃ' sinh viên khoa khác. Lúc Ä'ó mình Ä'ã nói vá»›i cáºu ta, yêu ngưá»i khoa khác chẳng sao, nhưng cÅ©ng nên chá»n hoa khÃ'i, như váºy má»›i xứng danh hoà ng tá» khoa luáºt, váºy mà cáºu ta lại chá»n má»™t cÃ' gái má»i mặt chẳng có gì Ä'ặc biệt. Năm xưa khi Mặc Sênh theo Ä'uổi Hà DÄ© Thâm, dân khoa luáºt Ä'á»u rất hiếu kì muá»'n biết kết cục. KhÃ'ng ai nghÄ© DÄ© Thâm yêu cÃ' gái Ä'ó, nhưng thá»±c tế cáºu ta Ä'ã từ chá»'i biết bao nhiêu ngưá»i Ä'ẹp có Ä'iá»u kiện tá»'t hÆ¡n nhiá»u. Cho nên DÄ© Thâm Ä'ưa Mặc Sênh lên lá»›p dá»± há»c khÃ'ng Ãt ngưá»i trá»' mắt ngạc nhiên, có lẽ nhiá»u ngưá»i Ä'ẹp cÅ©ng thầm há»'i háºn, tá»± trách mình khÃ'ng Ä'á»§ kiên nhẫn, nếu khÃ'ng Ä'ã có thể có Ä'ược anh chà ng Ä'ẹp trai há»c giá»i nà y. Sau nà y Mặc Sênh Ä'i Mỹ, Hà DÄ© Thâm lại Ä'á»™c thân, có bao nhiêu ngưá»i Ä'ẹp Ä'eo bám cà ng quyết liệt hÆ¡n Mặc Sênh nhưng Ä'á»u thất bại, khÃ'ng phải há» khÃ'ng Ä'á»§ kiên nhẫn, cÆ¡ bản là Hà DÄ© Thâm ngay láºp tức tìm cách chấm dứt sá»± Ä'eo bám cá»§a há». Má»™t lần Tá»' Mẫn khÃ'ng nén nổi, báºt há»i: - Cáºu ghét ngưá»i ta theo Ä'uổi cáºu? Thế ngà y trước Mặc Sênh cÅ©ng thế sao cáºu khÃ'ng ghét? Vừa nói xong Tá»' Mẫn Ä'ã thấy há»'i háºn, biết ngay câu há»i quá vÃ' duyên, mỉm cưá»i bá» Ä'i, bụng nghÄ© Ä'ằng nà o DÄ© Thâm cÅ©ng khÃ'ng trả lá»i. - Chuyện Ä'ó khác! - Lúc Ä'ó DÄ© Thâm Ä'ã trả lá»i như váºy, chỉ vẻn vẹn ba chữ, thái Ä'á»™ dá»ng dưng. Tá»' Mẫn khÃ'ng sao nghÄ© ra khác ở chá»- nà o, có lẽ là cáºu ta cho Mặc Sênh cÆ¡ há»™i theo Ä'uổi, nhưng khÃ'ng cho ngưá»i khác cÆ¡ há»™i Ä'ó. Viêm khi Ä'ó cÅ©ng có mặt, nghe câu há»i cá»§a Tá»' Mẫn, xen và o má»™t câu giải thÃch có vẻ triết lý: - Chuyện tình yêu cÅ©ng giá»'ng như uá»'ng nước, nóng lạnh thế nà o chỉ có ngưá»i trong cuá»™c biết, cÃ' quan tâm là m gì? Má»i ngưá»i Ä'ang nói chuyện thì DÄ© Thâm và Mặc Sênh bước và o. Mặt DÄ© Thâm vẫn cáu kỉnh, Mặc Sênh có lẽ do bị mắng vẫn chưa hết ấm ức nên khi chà o má»i ngưá»i cÅ©ng khÃ'ng nhiệt tình cho lắm, giá»ng nói rất nhá». Mặc Sênh từng là khách thưá»ng xuyên cá»§a khoa luáºt, nên cÅ©ng biết Tá»' Mẫn, nhìn Tá»' Mẫn chị gáºt Ä'ầu cá»' mỉm cưá»i: - Chà o chị. Tá»' Mẫn miá»...n cưỡng gáºt Ä'ầu, vừa Ä'ịnh nói thì bị chặn bởi má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng vừa ngạc nhiên vừa phấn khởi: - Mrs In! Giá»ng nói oang oang và nhiệt tình thái quá cá»§a ngưá»i nói khiến căn phòng á»"n à o hÆ¡i lắng lại, má»i ngưá»i buá»"n cưá»i bởi cách phát âm tiếng Anh khÃ'ng chuẩn cá»§a chá»§ nhân có vẻ rất thÃch sá» dụng, tuy nhiên ngưá»i Ä'à n Ã'ng dưá»ng như khÃ'ng Ä'ể ý Ä'ến ngưá»i xung quanh, Ã'ng ta vui vẻ Ä'i ngang qua phòng lá»›n Ä'ến trước mặt Mặc Sênh. - Mrs In, Ưng phu nhân - Ngưá»i Ä'à n Ã'ng vẫn nhiệt tình, chăm chú nhìn mặt Mặc Sênh - KhÃ'ng ngoà i gặp bà ở Ä'ây, bà cÅ©ng vá» nước vá»›i Ã'ng Ưng phải khÃ'ng? TÃ'i là Lâm Tưá»ng Hòa chá»§ tịch há»™i Ä'á»"ng quan trị cÃ'ng ty Äại Thương, chắc bà còn nhá»›, hà hà … năm ngoái ở Mỹ tÃ'i hân hạnh Ä'ược bà và Ã'ng nhà tiếp Ä'ón trá»ng thị, lần nà y vá» nước sao Ã'ng bà khÃ'ng dà nh cho tÃ'i vinh dá»± Ä'ược tiếp Ä'ãi các vị? Mặc Sênh Ä'ứng như trá»i trá»"ng, ngưá»i lạnh toát. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng to béo Ä'ang phát tà i nà y chị vẫn nhá»›, Ã'ng ta có quan hệ là m ăn vá»›i cÃ'ng ty cá»§a Ưng Quân, năm ngoái khi Ã'ng ta Ä'ến Mỹ, Ưng Quân mở tiệc chiêu Ä'ãi Ã'ng ta và vợ. Nhưng tại sao lại gặp ở Ä'ây? Thá»i Ä'iểm xấu nhất, trong má»™t hoà n cảnh xấu nhất. Mặc Sênh cảm nháºn ánh mắt nghi ngá» cá»§a Viêm và má»i ngưá»i hướng và o mình, chị khÃ'ng Ä'á»§ dÅ©ng khà Ä'ể nhìn DÄ© Thâm. Chẳng lẽ hạnh phúc vừa có Ä'ược, Ä'ã láºp tức tiêu tan? Cảm giác sợ hãi lan ra từng Ä'iểm trên cÆ¡ thể chị. Nhưng Ä'á»™t nhiên má»™t bà n tay ấm áp mạnh mẽ nắm chặt bán tay lạnh toát run rẩy cá»§a chị. Bà n tay nà y má»›i nãy còn Ä'ầy tức giáºn nắm tay chị kéo qua Ä'ưá»ng, nhưng giá» Ä'ây nó trà n Ä'ầy sức mạnh khiến chị yên lòng, bà n tay Ä'ó nắm chặt tay chị. Mặc Sênh từ từ quay Ä'ầu lại, DÄ© Thâm Ä'ang nhìn chị, má»™t sá»± bình thản Ä'au Ä'á»›n trong Ä'áy mắt anh. "Anh ấy… Ä'ã Ä'oán ra?" Quả nhiên. Mặc Sênh nghe tiếng DÄ© Thâm cháºm rãi lạnh lùng: - Rất xin lá»-i, cÃ' ấy khÃ'ng còn là … - Ã"ng nháºn lầm ngưá»i rá»"i. Bị Mặc Sênh ngắt lá»i, DÄ© Thâm dừng lại, quay sang chị ánh mắt băn khoăn. Mặc Sênh nhẹ nhà ng thoát khá»i tay DÄ© Thâm, nhìn thẳng và o mắt Ã'ng Lâm Tưá»ng Hòa, nhắc lại giá»ng cương quyết: - Ã"ng nháºn lầm ngưá»i rá»"i. ChÃnh chị cÅ©ng khÃ'ng ngá» chị có thể bình tÄ©nh Ä'ến thế. Chị biết sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải Ä'á»'i diện vá»›i cuá»™c hÃ'n nhân nà y, nhưng tuyệt Ä'á»'i khÃ'ng phải và o lúc nà y, khÃ'ng phải trước mặt DÄ© Thâm và bạn bè cá»§a anh. Dù DÄ© Thâm chịu Ä'á»±ng Ä'ược chị cÅ©ng khÃ'ng muá»'n anh bị ngưá»i ta chỉ trá» bà n tán vá» quá khứ cá»§a chị. DÄ© Thâm vá»'n là con ngưá»i rất tá»± trá»ng. - Nháºn nhầm ư? Sao có thể? Ha ha… bà Ưng bà khÃ'ng Ä'ùa Ä'ấy chứ? - Lâm Tưá»ng Hòa có vẻ bá»'i rá»'i nhưng vẫn khÃ'ng tin Ã'ng ta có thể nhầm. Äang dùng dằng thì phòng khách cá»§a khách sạn lại mở. Lá»i chà o trịnh trá»ng cá»§a Ä'á»™i ngÅ© nhân viên: - Hoan nghênh quà khách! Lại thu hút sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i trong phòng. ÄÆ°á»£c má»™t Ä'ám Ä'Ã'ng tháp tùng, má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng cao lá»›n Ä'Ä©nh Ä'ạt bước và o, bá»™ comple sang trá»ng vắt tay, bước chân mau lẹ, phong thái Ä'ưá»ng hoà ng, ánh Ä'èn rá»±c rỡ trong phòng cà ng là m tÃ'n vẻ Ä'ẹp, sá»± tá»± tin cá»§a má»™t ngưá»i thà nh Ä'ạt. Tá»' Mẫn nháºn ra Ã'ng hiệu trưởng trong Ä'ám ngưá»i má»›i và o, bất giác chăm chú nhìn ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'i giữa, khÃ'ng biết Ã'ng ta là ai mà Ã'ng hiệu trưởng có thái Ä'á»™ trân trá»ng thế. ChÃnh lúc Ä'ó Lâm Tưá»ng Hòa reo lên, vẫy tay vá» phÃa Ä'ám ngưá»i vừa má»›i và o: - Tổng giám Ä'á»'c Ưng, bà Ưng ở Ä'ây! Câu nói Tổng giám Ä'á»'c Ưng láºp tức khiến Tá»' Mẫn nhá»› ra má»™t cái tên Ưng Quân, tổng giám Ä'á»'c SOSO ngưá»i Ä'ã tặng trưá»ng cÅ© má»™t tòa nhà . Sau tiếng gá»i cá»§a Lâm Tưá»ng Hòa, Ưng Quân Ä'ứng lại quay Ä'ầu vá» phÃa ngưá»i vừa gá»i, Ä'ám ngưá»i Ä'i cùng cÅ©ng Ä'ứng lại. Ưng Quân thoáng ngáºp ngừng, cặp lÃ'ng mà y lưỡi mác nhÃu lại, rá»"i lạ giãn ra, anh quả quyết Ä'i vá» phÃa Lâm Tưá»ng Hòa. Hình như khÃ'ng thấy Mặc Sênh khi Ä'ó Ä'ang Ä'ứng sững ngưá»i khÃ'ng có phản ứng gì, Ưng Quân lướt qua Mặc Sênh Ä'ến bên Lâm Tưá»ng Hòa nói rất lịch sá»±: - Thì ra là chá»§ tịch Lâm, Ä'ang Ä'ịnh ngà y mai Ä'ến thăm Ã'ng, khÃ'ng ngá» gặp ở Ä'ây. Lâm Tưá»ng Hòa ngạc nhiên xen lẫn phấn khởi nói: - KhÃ'ng dám, khÃ'ng dám, cảm Æ¡n giám Ä'á»'c Ưng Quân chiếu cá»', váºy mà vừa rá»"i Ưng phu nhân lại bảo tÃ'i nháºn nhầm ngưá»i - Ã"ng ta chỉ Mặc Sênh Ä'ứng bên. Ưng Quân liếc nhìn Mặc Sênh, mỉm cưá»i: - HÆ¡i giá»'ng. Nhưng vợ tÃ'i Ä'ang Ä'i nghỉ ở Thụy Sỹ, mắt cá»§a chá»§ tịch Lâm có phải có vấn Ä'á» khÃ'ng? - Tháºt thế sao? - Lâm Tưá»ng Hòa nhìn Mặc Sênh Ä'ầy nghi hoặc, miệng lắp bắp: - Äúng thế, Ä'úng thế, bây giá» tÃ'i má»›i thấy là khÃ'ng giá»'ng lắm - Nói Ä'oạn, cúi gáºp ngưá»i vá» phÃa Mặc Sênh - Xin lá»-i. TÃ'i nhầm, xin lá»-i, tháºt Ä'áng tiếc. Mặc Sênh bá»'i rá»'i lắc Ä'ầu. - May mắn gặp nhau ở Ä'ây, nếu chá»§ tịch Lâm khÃ'ng ngại, xin má»i dùng bữa vá»›i chúng tÃ'i. - ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä'ương nhiên. Sau Ä'ó hai ngưá»i sánh vai nhau Ä'i ra. Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu, mắt tá»'i sầm, DÄ© Thâm nhìn theo hai ngưá»i Ä'à n Ã'ng. Cảm thấy ánh mắt bất an cá»§a Mặc Sênh, DÄ© Thâm nghiêng Ä'ầu vá» phÃa chị, giá»ng nói dịu dà ng pha chút bÃ'ng Ä'ùa nhưng vẫn nghiêm túc. - NghÄ© Ä'i, xem vá» nhà viết bản kiểm Ä'iểm thế nà o. Mặc Sênh ngây ngưá»i nhìn anh, cúi Ä'ầu khÃ'ng nói. DÄ© Thâm Ä'ón Ä'iếu thuá»'c từ tay Viêm, lại quay sang Mặc Sênh: - Sao lại qua Ä'ưá»ng kiểu Ä'ó, Ä'ã nhắc rá»"i sao vẫn quên? … Ưng Quân và những ngưá»i cùng Ä'i rẽ sang hà nh lang bên trái, Ä'úng lúc sắp khuất sau bức tưá»ng anh bất chợt quay Ä'ầu nhìn vá» phÃa Mặc Sênh, cùng lúc DÄ© Thâm ngước nhìn. Ãnh mắt hai ngưá»i Ä'à n Ã'ng gặp nhau. Sá»± việc nà y cà ng khiến những ngưá»i trong nhóm DÄ© Thâm cảm thấy hình như có gì uẩn khúc trong quan hệ cá»§a Mặc Sênh và ngưá»i Ä'à n Ã'ng vá»'n là cá»±u sinh viên cá»§a trưá»ng, giá» Ä'ang nổi tiếng bởi sá»± thà nh Ä'ạt và món tiá»n khổng lá»" á»§ng há»™ trưá»ng cÅ©, nhưng thấy DÄ© Thâm hoà n toà n bình thản như khÃ'ng có chuyện gì, nên cÅ©ng khÃ'ng quan tâm nữa bắt Ä'ầu chuyện trò sÃ'i nổi. Há» Ä'á»u biết Ưng Quân và sá»± thà nh Ä'ạt cá»§a anh trên Ä'ất Mỹ, cảm thấy Mặc Sênh và anh ta có khoảng cách, nếu há» Ä'úng là vợ chá»"ng má»›i là chuyện lạ. Khách sạn Ä'ã tìm Ä'ược bà n cho nhóm, trưởng ban lá»... tân cá»§a khách sạn rá»'i rÃt xin lá»-i, ngỠý Ä'ể tạ lá»-i há» sẽ giảm giá mưá»i phần trăm. - Váºy là tiết kiệm Ä'ược mấy trăm - Viêm phấn khởi cưá»i hà hà . KhÃ'ng khà trên bà n tiệc Ä'ặc biệt sÃ'i nổi, má»i ngưá»i Ä'ua nhau nhắc lại chuyện xưa. Mặc Sênh tâm trạng nặng ná», má»i ngưá»i xung quanh ai nấy Ä'á»u vui vẻ nhưng chị khÃ'ng sao cưá»i Ä'ược. Có ngưá»i tháºm chà còn nhắc chuyện Mặc Sênh trả lá»i câu há»i cá»§a giáo sư Chu trong giá» giảng pháp luáºt. Mặc Sênh lúng túng há»i nhá» DÄ© Thâm: - Sao há» biết, há» Ä'âu cùng khóa vá»›i anh. DÄ© Thâm mỉm cưá»i: - Em khÃ'ng biết em rất nổi tiếng ở khoa anh sao? Sá»' là , giáo sư Chu khi lên lá»›p cho các khóa sau thưá»ng nhắc lại chuyện Ä'ó, Ã'ng kể khóa trước có má»™t cÃ' gai theo ngưá»i yêu lên lá»›p nghe giảng, bị giáo sư gá»i trả lá»i câu há»i, kết quả là … Giáo sư kể rất sinh Ä'á»™ng hấp dẫn là m sinh viên Ä'ược tráºn cưá»i thoải mái. Vá» sau tháºm chà có thầy giáo vá»'n khÃ'ng quen DÄ© Thâm lắm Ä'ã há»i anh vá»›i vẻ thân máºt: - Cáºu chÃnh là bạn trai cá»§a cÃ' gái mà giáo sư Chu hay nhắc Ä'ến phải khÃ'ng? Sao khÃ'ng thấy cÃ' ta nhỉ? Lúc Ä'ó Mặc Sênh Ä'ã khÃ'ng còn ở trưá»ng nữa. DÄ© Thâm bị Viêm chuá»'c mấy chén Ä'ã và o nhà vệ sinh. Khi Ä'ẩy cá»a nhà vệ sinh bước và o, bên trong Ä'ã có ngưá»i. Má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ứng trước bá»"n rá»a tay, khi DÄ© Thâm bước và o, anh ta quay Ä'ầu lại, Ä'ứng thẳng ngưá»i. DÄ© Thâm dừng chân bắt gặp ánh mắt ngưá»i Ä'à n Ã'ng trong gương â€" Ưng Quân. Trong má»™t thoáng bầu khÃ'ng khà im lặng bao trùm lên hai ngưá»i. - Hà DÄ© Thâm - Lát sau Ưng Quân lên tiếng trước - Äã sá»›m nghe Ä'ại danh. KhÃ'ng dám DÄ© Thâm nhìn thẳng Ưng Quân: - Ưng tiên sinh má»›i vang danh bá»'n biển. - Sao anh khÃ'ng há»i vì sao tÃ'i biết tên anh? - Ưng Quân tắt vòi nước, quay ngưá»i Ä'á»'i diện vá»›i DÄ© Thâm, ánh mắt dịu dà ng như mắt nai hoà n toà n khÃ'ng phù hợp vá»›i hình ảnh trang nghiêm cá»§a anh ta. Ưng Quân nói: - Vợ trước cá»§a tÃ'i Ä'ã tìm ra cái tên Ä'ó bằng cÃ'ng cụ tìm kiếm dữ liệu do tÃ'i sáng chế.
*
* *
Trở vá» nhà Ä'êm Ä'ã khuya. Mặc Sênh bị Viêm và Tá»' Mẫn chuá»'c rượu, khi ra khá»i khách sạn Ä'ã dá»±a hẳn và o ngưá»i DÄ© Thâm, vừa ngá»"i lên xe Ä'ã ngá»§ thiếp. DÄ© Thâm bế vợ và o phòng ngá»§, Ä'ặt lên giưá»ng, Mặc Sênh tá»± Ä'á»™ng chui và o chăn, nằm co ngưá»i ngá»§. Có lẽ do say rượu, khuÃ'n mặt Mặc Sênh Ä'á» há»"ng, hà ng mi dà i rá»§ xuá»'ng ngoan ngoãn như má»™t Ä'ứa trẻ. DÄ© Thâm ngắm nghÃa há»"i lâu, Ä'oạn cúi xuá»'ng hÃ'n và o trán chị. - Anh ta cÅ©ng từng hÃ'n em thế nà y phải khÃ'ng? - Giá»ng khà n Ä'ặc, DÄ© Thâm bá»™c lá»™ ná»-i khổ trong lòng Ná»-i khổ chất chứa trong Ä'áy mắt mà khi Mặc Sênh thức giấc anh khÃ'ng muá»'n cho chị thấy. DÄ© Thâm lại cúi xuá»'ng, ká» mặt sát mặt Mặc Sênh, hÆ¡i thở hai ngưá»i quyện và o nhau. Anh ta cÅ©ng từng ở khoảng cách gần em như thế nà y? Anh ta cÅ©ng từng… DÄ© Thâm khÃ'ng cho phép mình tiếp tục tưởng tượng nữa. Chỉ có Ä'iá»u, anh cứ tưởng như thế, trong khi anh cÃ' Ä'Æ¡n trong thế giá»›i nà y, còn cÃ' ấy ở má»™t thế giá»›i khác. Có má»™t ngà y cÃ' ấy sẽ trở vá», hoặc có má»™t ngà y anh khÃ'ng chá» Ä'ược sẽ Ä'i tìm cÃ'… Trên thá»±c tế, từ Ä'ầu năm anh Ä'ã bắt Ä'ầu láºp kế hoạch ra nước ngoà i, mặc dù vẫn biết biển ngưá»i mênh mÃ'ng… KhÃ'ng lâu sau cÃ' ấy trở vá». Và nhìn anh vá»›i ánh mắt xa lạ. Và nói vá»›i anh cÃ' ấy Ä'ã kết hÃ'n. Nếu có má»™t ngưá»i là m cho Mặc Sênh khÃ'ng cÃ' Ä'Æ¡n anh phải vui mừng má»›i Ä'úng, khÃ'ng phải thế sao? Nhưng DÄ© Thâm Ä'au buá»"n nháºn ra anh khÃ'ng phải như váºy. Anh rất Ä'ể tâm. Äể tâm Ä'ến sá»± mất mát trong thế giá»›i tinh thần. Mặc Sênh vẫn thở nhẹ nhà ng Ä'á»u Ä'ặn. DÄ© Thâm nhẹ nhà ng Ä'ắp chăn cho chị, Ä'ứng dáºy Ä'óng cá»a Ä'i.
*
* *
Äêm tháng mưá»i má»™t tiết trá»i rất lạnh, ngưá»i Ä'i lại trên con Ä'ưá»ng Ä'Ã'ng Ä'úc nhất thà nh phá»' Ä'ã thưa dần. Ưng Quân ngá»"i bên cái bà n cạnh cá»a sổ má»™t quán trà mở cá»a suá»'t Ä'êm, từ cá»a sổ anh quan sát ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ang Ä'i Ä'ến, mà n Ä'êm phần nà o che mất vẻ tuấn tú, nhưng khÃ'ng há» giảm phần khà chất khác thưá»ng cá»§a ngưá»i Ä'ó. Ưng Quân vẫn biết ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'ó khiến Mặc Sênh lưu luyến như váºy nhất Ä'ịnh là ngưá»i ưu tú, nhưng con ngưá»i Hà DÄ© Thâm thá»±c sá»± ngoà i sức tưởng tượng cá»§a anh. Ngưá»i Ä'à n Ã'ng như váºy, khi còn ở trưá»ng Ä'ại há»c chắc chắn nổi báºt. há»"i Ä'ó là m thế nà o Mặc Sênh có Ä'ược anh ta? “Nếu mình cùng thá»i vá»›i anh ta, ai thắng ai thua?â€, Ưng Quân thầm nghÄ© trong khi ngá»"i Ä'ợi Hà DÄ© Thâm? Nếu như váºy, biết Ä'âu mình gặp Mặc Sênh trước, có lẽ má»i chuyện sẽ khác hẳn. Nhưng cứ coi như mình gặp Mặc Sênh trước, con ngưá»i kiêu ngạo như mình lúc Ä'ó chưa chắc Ä'ã Ä'ể ý‎ Ä'ến cÃ' ta. CÆ¡ duyên Ä'úng là kì diệu. Trong khi Ưng Quân suy nghÄ© miên man, DÄ© Thâm Ä'ã ngá»"i trước mặt anh. - TÃ'i tưởng anh sẽ Ä'ến muá»™n. - Xưa nay tÃ'i luÃ'n Ä'úng giá» - DÄ© Thâm bình thản nói, vừa láºt giở cuá»'n thá»±c Ä'Æ¡n - Cà phê - Anh nói và trả cuá»'n thá»±c Ä'Æ¡n lại cho ngưá»i phục vụ. Ưng Quân nhìn thẳng và o ngưá»i Ä'á»'i diện: - Phải là m thế nà o anh má»›i chịu từ bá»? Cách và o Ä'á» mang tÃnh chất khiêu khÃch như váºy, khÃ'ng là m cho DÄ© Thâm mất bình tÄ©nh như Ưng Quân tưởng. DÄ© Thâm nhìn Ä'á»'i phương: - Ưng tiên sinh, tÃ'i khÃ'ng cảm thấy vấn Ä'á» nà y có bất kì ‎ý nghÄ©a thá»±c tế nà o. - Hà luáºt sư nói năng quả khiến ngưá»i ta Ä'au Ä'ầu - Ưng Quân cưá»i gượng ngả ngưá»i và o thà nh ghế, hai bà n tay Ä'an và o nhau - Mặc Sênh hầu như khÃ'ng nói gì vá» tÃ'i vá»›i anh - Ưng Quân khẳng Ä'ịnh, anh vẫn nhá»› cảnh tượng diá»...n ra ở khách sạn Tân Giang lúc chiá»u. Äúng là khÃ'ng nói nhiá»u. Äầu tiên do anh khÃ'ng cho chị nói, vá» sau chÃnh Mặc Sênh khÃ'ng muá»'n nhắc Ä'ến. Bản thân Ưng Quân có vẻ muá»'n gác vấn Ä'á» sang má»™t bên vÃ' thá»i hạn. Äiá»u nà y thá»±c ra khÃ'ng phù hợp vá»›i tÃnh cách cá»§a anh, nhưng Mặc Sênh luÃ'n là má»™t ngoại lệ. Ưng Quân cưá»i, há»"i lâu Ä'á»™t nhiên há»i: - Hà luáºt sư có hứng thú nghe câu chuyện cá»§a cuá»™c Ä'á»i tÃ'i khÃ'ng? DÄ© Thâm ngẩng Ä'ầu: - Äi Ä'ến Ä'ây Ä'ương nhiên là muá»'n. Trong là n khói thuá»'c má» mịt, Ưng Quân trầm ngâm: - Câu chuyện khÃ'ng biết bắt Ä'ầu từ Ä'âu….
Chương 11 Ưng Quân
Bảy năm trước, má»™t bước ngoặt xảy ra trong cuá»™c Ä'á»i Ưng Quân, Ä'ó là năm hi vá»ng nhất cÅ©ng là năm thất vá»ng nhất cá»§a anh. Xuất thân trong gia Ä'ình nÃ'ng dân nghèo, vá»'n thÃ'ng minh Ưng Quân dá»... dà ng thi Ä'á»- Ä'ại há»c nhưng chưa bao giá» anh dám ước mÆ¡ Ä'i há»c nước ngoà i. Lúc Ä'ó, cÅ©ng như phần lá»›n những chà ng trai nhà nghèo từ trên quê lên thà nh phá»' há»c Ä'ại há»c, mÆ¡ ước cá»§a anh chỉ là tìm Ä'ược cÃ'ng việc ở thà nh phá»' có thu nháºp ổn Ä'ịnh có thể Ä'ón cha mẹ lên nuÃ'i dưỡng, sau Ä'ó lấy vợ sinh con, sá»'ng cuá»™c Ä'á»i bình thưá»ng. Chỉ có Ä'iá»u ước mÆ¡ cá»§a anh nhanh chóng tan như bong bóng xà phòng. Trước ngà y tá»'t nghiệp, cÃ' ngưá»i yêu Ä'ã ba năm gắn bó, bằng thái Ä'á»™ khó khăn nhưng kiên quyết Ä'ã yêu cầu chia tay anh. Ưng Quân khÃ'ng sao hiểu nổi, nhất là nghe nói là cÃ' ta có quan hệ khá lâu vá»›i con trai vị phó chá»§ nhiệm khoa. Anh phẫn ná»™, thất vá»ng. - Ưng Quân, em xin lá»-i! - Trước những câu chất vấn cá»§a anh, cÃ' ta có vẻ Ä'au khổ - Trước Ä'ây em quá ngây thÆ¡, tưởng cuá»™c Ä'á»i là Ä'Æ¡n giản, Ä'ến khi tá»'t nghiệp, tìm việc là m má»›i phát hiện dù há»c giá»i Ä'ến Ä'âu, nếu khÃ'ng có chá»- dá»±a, khÃ'ng có ai giúp Ä'ỡ thì khÃ'ng thể tìm việc là m ở thà nh phá»'. Nguyện vá»ng cá»§a em là muá»'n ở lại trưá»ng. Em Ä'ã vì chuyện Ä'ó mà chịu Ä'á»±ng bao nhiêu tá»§i nhục, anh có biết khÃ'ng? Anh hoà n toà n khÃ'ng thể giúp em Ä'ược. Anh ấy kém anh vá» má»i mặt, nhưng Ãt nhất cÅ©ng có thể giúp em ngẩng cao Ä'ầu trước má»i ngưá»i, yêu anh ấy em khÃ'ng lo lắng vá» chuyện việc là m. - Ưng Quân, em khÃ'ng muá»'n Ä'ể cho lòng kiêu hãnh cá»§a em bị bà o mòn bởi chuyện vặt vãnh trong cuá»™c sá»'ng, trong những năm tháng Ä'ằng Ä'ẵng. Có thể sau nà y anh sẽ thà nh Ä'ạt, nhưng phải chá» bao nhiêu năm? Lúc Ä'ó tuổi xuân cá»§a em Ä'ã trÃ'i qua, cứ như coi là khổ táºn cam lai thì cÅ©ng có ý nghÄ©a gì? Em muá»'n sá»'ng má»™t cách Ä'à ng hoà ng, anh khÃ'ng thể giúp em, khÃ'ng thể bảo vệ tÃ'n nghiêm cá»§a em. Ưng Quân, em vẫn yêu anh, nhưng xin lá»-i, em quá kiêu hãnh. Ưng Quân sững ngưá»i. Äêm Ä'ó, anh khÃ'ng ngá»§ Ä'ược, hÃ'm sau mắt vằn những tia máu Ä'á», gá»i Ä'iện cho cha mẹ, anh Ä'ã quyết Ä'ịnh xin há»c bổng sang Mỹ du há»c. Chuyện Ä'i há»c du há»c cá»§a Ưng Quân Ä'ược giải quyết nhanh chóng. HÃ'm anh Ä'i, trong sá»' những ngưá»i Ä'ưa tiá»...n khÃ'ng có cÃ' ấy. KhÃ'ng như những ngưá»i cÅ©ng Ä'i lưu luyến, bịn rịn, Ưng Quân tá» ra rất Ä'iá»m tÄ©nh. Nhưng khÃ'ng ai biết Ä'iá»u gì ẩn sâu trong Ä'Ã'i mắt Ä'iá»m tÄ©nh ấy. Những ngà y Ä'i du há»c tại bang California cà ng khổ hÆ¡n trong nước, mÃ'i trưá»ng xa lạ, bà i vở nặng ná», triá»n miên khiến Ưng Quân gầy Ä'i rất nhiá»u, nhưng tầm mắt cá»§a anh Ä'ã Ä'ược mở rá»™ng. Tầm nhìn cá»§a anh dần dần táºp trung và o lÄ©nh vá»±c mạng Ä'ang phát triển rất mạnh mẽ. Ná»n tảng toán há»c vững chắc khiến cho cÃ'ng việc nghiên cứu kỹ thuáºt máy vi tÃnh cá»§a anh rất thuáºn lợi. KhÃ'ng theo trà o lưu chá»§ yếu xây dá»±ng các trang web, vấn Ä'á» hấp dẫn anh là phương pháp tìm kiếm thÃ'ng tin. Sau má»™t năm cặm cụi nghiên cứu, anh Ä'ã tìm ra phương pháp nghiên cứu thÃ'ng tin tương Ä'á»'i ưu việt phá»'i hợp, nhưng vì má»›i Ä'ược thá»±c hiện, cho nên khÃ'ng mấy hấp dẫn các nhà Ä'ầu tư mạo hiểm. Chỉ má»™t nhà Ä'ầu tư muá»'n mua lại sáng chế cá»§a anh vá»›i giá rẻ. Ưng Quân biết tà i sản trong tay anh khÃ'ng chỉ có giá mấy vạn Ä'Ã' la, nhưng anh khÃ'ng có thá»i gian chá» Ä'ợi cÆ¡ há»™i tá»'t hÆ¡n. Sá»± mệt má»i quá Ä'á»™ và áp lá»±c cÃ'ng việc khiến anh á»'m nặng. Sau khi khá»i bệnh, sá»' tiá»n lÅ©y Ãt á»i Ä'ã tiêu hết. Trong hoà n cảnh bi Ä'át, Ưng Quân dá»"n những Ä'á»"ng tiá»n cuá»'i cùng Ä'ăng quảng cáo tìm kiếm những nhà Ä'ầu tư là ngưá»i Ä'á»"ng hương trên tá» báo tiếng Hoa tương Ä'á»'i có uy tÃn. Nhưng thá»±c tế nhanh chóng khiến anh thất vá»ng, trong mưá»i ngà y sau Ä'ó anh chỉ nháºn Ä'ược má»™t cú Ä'iện thoại, ngưá»i gá»i khÃ'ng những khÃ'ng có ý Ä'ịnh giúp Ä'ỡ anh mà còn gá»i anh là kẻ bịp bợm. Äúng lúc anh thất vá»ng Ä'ịnh bán bản quyá»n cho má»™t cÃ'ng ty thì nháºn Ä'ược má»™t bức thư từ trưá»ng Ä'ại há»c N, trong Ä'ó có má»™t tá» giấy khÃ'ng kà tên, và năm trăm Ä'Ã' la, nét chữ khÃ'ng Ä'ẹp, viết láu khÃ'ng thể Ä'oán Ä'ược là chữ Ä'à n Ã'ng hay Ä'à n bà . “Chà o anh! Äá»c báo biết sá»± cầu cứu giúp Ä'ỡ cá»§a anh, tÃ'i gá»i cho anh năm trăm Ä'Ã'la, khoản tiá»n tuy Ãt á»i, nhưng hi vá»ng giúp anh có thể chá» Ä'ợi Ä'ược nhà Ä'ầu tư thá»±c sự†Năm trăm Ä'Ã' la Ä'úng là muá»'i bá» bể, nhưng quả thá»±c Ä'ã là m cho Ưng Quân phấn chấn trở lại, sá»' tiá»n giúp anh qua Ä'ược hai tháng khó khăn. CÅ©ng chÃnh trong thá»i gian Ä'ó, anh tiếp tục nghiên cứu và Ä'ã tìm ra phương pháp tÃnh toán phá»'i hợp, khÃ'ng lâu sau Ä'ã nháºn Ä'ược từ nhà Ä'ầu tư mạo hiểm sá»' tiá»n má»™t trăm vạn Ä'Ã' la Mỹ. Thá»i thế tạo anh hùng, Ưng Quân rõ rà ng Ä'ã gặp thá»i cÆ¡ tá»'t nhất. Mấy năm sau, sau khi ngá»"i trong văn phòng tổng giám Ä'á»'c mạng SOSO nghe chuyện gia Ä'ánh giá tà i sản cÃ'ng bá»' hiện có cá»§a anh, Ưng Quân khÃ'ng thể nà o tin nổi. Nếu khÃ'ng có năm trăm Ä'Ã' là há»"i Ä'ó, có lẽ bây giá» anh vẫn chỉ là má»™t kÄ© thuáºt viên cao cấp. Anh từng có ý Ä'ịnh Ä'i tìm ngưá»i giúp Ä'ỡ giấu tên há»"i Ä'ó, nhưng hi vá»ng nhanh chóng tiêu tan bởi vì biển ngưá»i mênh mÃ'ng, trong thư khÃ'ng há» có tên, Ä'ịa chỉ, khÃ'ng biết nên bắt Ä'ầu từ Ä'âu. KhÃ'ng lâu sau, con ngưá»i hảo tâm giấu tên Ä'ó lại chá»§ Ä'á»™ng xuất hiện trước mặt anh. Má»™t hÃ'm bạn há»c ở trưá»ng cÅ© Ä'ến thăm anh, nhân tiện mang Ä'ến má»™t bức thư. - Ngưá»i nà y khÃ'ng biết cáºu Ä'ã rá»i trưá»ng, cứ gá»i thư Ä'ến khoa chúng ta. Nét chữ trong thư Ưng Quân từng biết. Anh cảm Ä'á»™ng mở bức thư. Thư viết: “Ưng tiên sinh! Chà o anh, khÃ'ng biết Ä'ịa chỉ cá»§a anh có thay Ä'ổi khÃ'ng, hoặc anh có còn nhá»› Ä'ến tÃ'i khÃ'ng. Khoảng ba năm trước tÃ'i Ä'á»c báo xin tà i trợ cá»§a anh, tÃ'i Ä'ã gá»i cho anh 500 Ä'Ã'la. Tháºt là bất tiện, nhưng giá» nếu có Ä'iá»u kiện vá» kinh tế, anh có thể trả tÃ'i Ä'ược khÃ'ng? TÃ'i biết yêu cầu nà y tháºt vÃ' lÃ, nếu là m là m khó cho anh, coi như tÃ'i chưa nói. Rất xin lá»-i! Triệu Mặc Sênh†Triệu Mặc Sênh! Ưng Quân thầm Ä'á»c cái tên lần nữa. Cuá»'i cùng cÅ©ng biết tên ngưá»i Ä'ó. Nhìn ngà y tháng ghi bên dưới biết thư Ä'ã Ä'ến hÆ¡n má»™t tháng trước. Nếu khÃ'ng ở và o hoà n cảnh tuyệt vá»ng chắc cÃ' ấy Ä'ã khÃ'ng viết bức thư vá»›i hi vá»ng mong manh nà y. Ưng Quân láºp tức bấm sá»' Ä'iện thoại ghi trong thư, Ä'ầu dây bên kia láºp tức có ngưá»i trả lá»i, Ä'ó là giá»ng má»™t cÃ' gái trẻ.
*
* *
HÃ'm sau, Ưng Quân Ä'áp máy bay Ä'ến thà nh phá»' N. Äiểm hẹn tại má»™t cÃ'ng viên. Trá»i lúc ấy má»›i và o xuân, từ xa Ưng Quân thấy má»™t cÃ' gái Trung Quá»'c ngá»"i trên ghế Ä'á, cổ quà ng khăn, hình như cÃ' ta rất bá»'i rá»'i, bà n tay hấp tấp vò những dải tua chiếc khăn quà ng cổ. Ưng Quân Ä'ứng xa nhìn cÃ' gái, Ä'á»™t nhiên trà o lên tình cảm ấm áp, giá»'ng như cảm giác vá» nhà . Lúc Ä'ó anh Ä'ã má»™t mình ở Mỹ Ä'ược sáu năm. Ưng Quân Ä'ến trước mặt cÃ' ta: - Xin lá»-i, cÃ' là Triệu Mặc Sênh? CÃ' gái láºp tức Ä'ứng lên: - Vâng, Ã'ng là Ưng tiên sinh? Lúc Ä'ó Ưng Quân má»›i nhìn kÄ© cÃ' ta. Má»™t cÃ' gái rất trẻ, khoảng hÆ¡n hai mươi tuổi, có lẽ còn Ä'ang Ä'i há»c, bá»™ trang phục có vẻ cÅ©, hình như Ä'ã dùng mấy năm, nhưng sạch sẽ, Ä'Ã'i mắt rất to, trong veo. Anh mỉm cưá»i: - CÃ' Triệu, chúng ta tìm má»™t chá»- ấm áp ngá»"i nói chuyện Ä'ược khÃ'ng? Sau mấy câu thăm há»i thÃ'ng thưá»ng Ưng Quân há»i thẳng: - TÃ'i cảm thấy hÆ¡i kì lạ, cÃ' Triệu, vì sao há»"i Ä'ó cÃ' gá»i cho tÃ'i 500 Ä'Ã' là , cÃ' khÃ'ng sợ tÃ'i lừa sao? CÃ' gái hÆ¡i ngẩn ngưá»i trước câu há»i Ä'ưá»ng Ä'á»™t, lát sau má»›i ấp úng: - Lúc Ä'ó tÃ'i vừa có món tiá»n trong tay - CÃ' ta ngáºp ngừng nói tiếp - Thá»±c ra, Ưng tiên sinh khÃ'ng cần Ä'Ãch thân Ä'ến, tÃ'i thu dá»n Ä'á»" Ä'ạc tình cá» thấy tá» báo cÅ©, thá»±c ra cÅ©ng khÃ'ng hi vá»ng lắm. - Váºy bây giá» cÃ' là … Ưng Quân khÃ'ng khó khăn lắm trong việc tìm hiểu toà n bá»™ câu chuyện cá»§a ngưá»i Ä'á»"ng hương nà y. Toà n bá»™ sá»± thể như sau: CÃ' Triệu Mặc Sênh ngá»"i Ä'ây có quan hệ hà ng xóm vá»›i má»™t phụ nữ ngưá»i Trung Quá»'c tên là Quyên, cÃ' Quyên nà y do dùng dao chém ngưá»i chá»"ng nên bị xá» tù ba năm. CÃ' ta có má»™t Ä'ứa con trai tên là Tiểu Gia. Bởi vì ngưá»i chá»"ng da trắng cá»§a cÃ' Quyên có khuynh hướng bạo lá»±c cho nên cÃ' Quyên muá»'n nhá» Mặc Sênh trÃ'ng nom Ä'ứa trẻ. Bây giá» Mặc Sênh Ä'ang tranh chấp quyá»n nuÃ'i Ä'ứa trẻ vá»›i chá»"ng cÃ' Quyên. Ưng Quân nhấp má»™t ngụm cà phê nóng. - CÃ' Triệu thưá»ng hay giúp Ä'ỡ ngưá»i khác như váºy sao? - Thá»±c tế ý anh Ä'ịnh há»i: “CÃ' thưá»ng hay xen và o chuyện ngưá»i khác như váºy sao?†- KhÃ'ng phải - CÃ' gái lúng túng, Ä'á» mặt nhưng khÃ'ng biết do lạnh hay do ngượng - Chúng tÃ'i là hà ng xóm cá»§a nhau Ä'ã lâu, vả lại chị Quyên Ä'ã từng giúp tÃ'i. Có lần tÃ'i á»'m nặng ngất xỉu trong nhà khÃ'ng ai biết, chị ấy Ä'ã phát hiện và Ä'ưa tÃ'i Ä'i viện, nếu muá»™n chút nữa chắc tÃ'i Ä'ã mất mạng. Äó là ân nhân cá»§a tÃ'i. Ã"ng chá»"ng cá»§a chị ấy Ä'úng là có khuynh hướng bạo lá»±c, tÃ'i Ä'ã táºn mắt nhìn thấy Ã'ng ta lấy chai rượu Ä'ánh chị Quyên và Tiểu Gia, hÆ¡n nữa Tiểu Gia rất ngoan, chị ấy rất Ä'áng thương… - CÃ' gái luá»'ng cuá»'ng giải thÃch. Nhưng Ưng Quân khÃ'ng há» Ä'á»™ng lòng, thế giá»›i nà y vá»'n má»-i ngưá»i có má»™t bi kịch riêng. Chỉ có Ä'iá»u, cÃ' gái nà y Ä'ang lương thiện Ä'ến ngá»'c nghếch, anh thầm nghÄ©, nếu khÃ'ng ngá»'c nghếch như váºy, năm xưa là m sao cÃ' ta có thể gá»i cho anh năm trăm Ä'Ã' la? Ưng Quân nói: - CÃ' Ä'ừng lo, tÃ'i sẽ giúp cÃ'. Nhưng sá»± việc khÃ'ng Ä'Æ¡n giản như váºy. Ã"ng Smith, luáºt sư riêng cá»§a Ưng Quân cho biết Triệu Mặc Sênh khÃ'ng Ä'á»§ chứng cá»› chứng minh Ã'ng chá»"ng cá»§a cÃ' Quyên có khuynh hướng bạo lá»±c, vả lại dù có chứng cá»› Ä'ầy Ä'á»§ tước quyá»n giám há»™ Ä'ứa trẻ cá»§a Ã'ng ta thì cÃ' Triệu Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng phù hợp Ä'iá»u kiện nuÃ'i dưỡng Ä'ứa trẻ, sá»± việc nà y muá»'n giải quyết thì thÃ'ng qua pháp luáºt sẽ rất khó khăn, nhưng có má»™t cách Ä'Æ¡n giản có thể là m Ä'ược, Ä'á»'i vá»›i loại ngưá»i cÃ'n Ä'á»" như chá»"ng cá»§a cÃ' Quyên là dùng tiá»n là dá»... nhất. - Äúng váºy - Ưng Quân nói - Nhưng tÃ'i khÃ'ng thÃch mất tiá»n vá»›i loại ngưá»i Ä'ó, vả lại khÃ'ng có gì Ä'ảm bảo hắn sẽ giữ lá»i hứa, sau nà y rất có thể hắn tiếp tục quấy rầy, hoặc sẽ chÆ¡i lại chúng ta má»™t vá»'. Vì váºy, giải pháp Ä'ó khÃ'ng phải là cách hay. - Váºy thì chỉ có cách cÃ' gái kia láºp tức kết hÃ'n, lấy má»™t ngưá»i chá»"ng có Ä'á»§ Ä'iá»u kiện, như váºy má»›i có hi vá»ng thắng cuá»™c - Smith nhún vai, nói ná»a Ä'ùa, nữa tháºt - In, anh hoà n toà n phù hợp vá»›i Ä'iá»u kiện. Câu nói cá»§a Smith lại khiến Ưng Quân xúc Ä'á»™ng. Anh nháºn thấy trong thâm tâm anh khÃ'ng có ý phản Ä'á»'i ý kiến Ä'ó. Ưng Quân gá»i Ä'iện cho Mặc Sênh nói lại ý kiến cá»§a luáºt sư Smith. - Cứ coi như gã Claode có khuynh hướng bạo lá»±c, có thể tước quyá»n giám há»™ Ä'ứa trẻ cá»§a anh ta, thì cÃ' cÅ©ng khÃ'ng thể nuÃ'i Ä'ứa bé. Tuổi cá»§a cÃ', Ä'iá»u kiện kinh tế cá»§a cÃ', Ä'iá»u kiện hÃ'n nhân cá»§a cÃ' khÃ'ng phù hợp vá»›i Ä'iá»u kiện nuÃ'i dưỡng trẻ em theo quy Ä'ịnh pháp luáºt cá»§a bang. Tiểu Gia sẽ Ä'ược Ä'ưa và o trại trẻ má»" cÃ'i. Äiá»u nà y bất lợi thế nà o Ä'á»'i vá»›i Ä'ứa bé chắc cÃ' Ä'ã hiểu. Trại trẻ má»" cÃ'i hoà n toà n khÃ'ng phải là nÆ¡i ở tá»'t Ä'á»'i vá»›i nó. Mặc Sênh bá»'i rá»'i: - TÃ'i chỉ Ä'ịnh giúp há», tại sao lại khó Ä'ến thế? Hoặc là khÃ'ng khó, Ưng Quân và luáºt sư Smith Ä'ã từng nói gã Claode chá»"ng cÃ' Quyên thá»±c ra chỉ muá»'n má»™t khoản tiá»n nhưng Ưng Quân khÃ'ng muá»'n giải quyết theo cách Ä'ó. Ưng Quân cÅ©ng Ä'ã khÃ'ng gặp Tiểu Gia, Ä'ứa bé lại trÃ'ng có vẻ cháºm chạp, nghe nói là do thưá»ng xuyên bị Ä'ánh. - Nếu cÃ' thá»±c sá»± muá»'n mang gánh nặng nà y, tÃ'i có má»™t gợi ý - Ưng Quân nói nhanh - CÃ' có thể tìm má»™t ngưá»i Ä'áng tin cáºy, phù hợp Ä'iá»u kiện nuÃ'i dưỡng trẻ em Ä'ể kết hÃ'n giả, hoặc là … tÃ'i sẽ giúp cÃ'. Ở Ä'ầu dây bên kia Mặc Sênh sững ngưá»i, sau khi Ä'ã hiểu tình thế cá»§a mình cÃ' nói: - Như váºy sao có thể… Ưng Quân cÅ©ng khÃ'ng ép. Sau Ä'ó sá»± việc có tiến triển, bức ảnh chụp Claode say rượu dà Ä'ầu thuá»'c lá Ä'ang cháy và o tóc Tiểu Gia bị chá»§ nhà cá»§a Mặc Sênh chụp Ä'ược. Nhưng, Ä'úng như luáºt sư cá»§a Ưng Quân nói, mặc dù Claode bị tước quyá»n giám há»™ Ä'á»'i vá»›i Tiểu Gia nhưng cáºu bé lại bị Ä'ưa và o trại trẻ má»" cÃ'i. Mặc Sênh tuy báºn há»c, báºn là m thêm nhưng cách má»™t hai ngà y Ä'á»u Ä'ến thăm cáºu bé. Và o má»™t ngà y mấy tháng sau Ä'ó. Ưng Quân lúc Ä'ó ở bang California bá»-ng nháºn Ä'ược Ä'iện thoại, cÃ' khóc vá»›i anh: - Ưng tiên sinh, em muá»'n nuÃ'i Tiểu Gia… Thì ra trong trại má»" cÃ'i Tiểu Gia bị những Ä'ứa trẻ da trắng bắt nạt, chuyện Ä'ó Ä'ã xảy ra nhiá»u lần, nhưng lần nà y rất nghiêm trá»ng, Tiểu Gia bị bá»n chúng dúi Ä'ầu và o nhà vệ sinh, nếu khÃ'ng kịp thá»i phát hiện có lẽ Ä'ã bị chết ngạt. Ưng Quân Ä'áp máy bay Ä'ến thà nh phá»' N mang theo bản hợp Ä'á»"ng. - Ná»™i dung cá»§a bản hợp Ä'á»"ng nà y là cÃ' từ bá» má»i quyá»n lợi mà cuá»™c hÃ'n nhân nà y mang Ä'ến, tương tá»± như tÃ'i khÃ'ng thá»±c hiện bất cứ nghÄ©a vụ vợ chá»"ng nà o, cÅ©ng chÃnh là nói, chúng ta chỉ là vợ chá»"ng trên danh nghÄ©a - Ưng Quân giải thÃch. Quyá»n lợi và trách nhiệm Ä'ã quy Ä'ịnh rõ rà ng trong hợp Ä'á»"ng khiến Mặc Sênh yên tâm. Äó cÅ©ng là chÃnh là mục Ä'Ãch cá»§a Ưng Quân. Anh biết bản hợp Ä'á»"ng nà y khiến Mặc Sênh khÃ'ng bị bất kì rà ng buá»™c sẽ là m cÃ' yên lòng. - Ưng tiên sinh, cảm Æ¡n anh… - Mặc Sênh bá»'i rá»'i khÃ'ng biết nói gì hÆ¡n. - KhÃ'ng có gì, thá»±c ra cuá»™c hÃ'n nhân nà y mang Ä'ến khá nhiá»u cái lợi cho tÃ'i, cÃ'ng ty tÃ'i sắp khai trương, hình ảnh má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng có gia Ä'ình sẽ chiếm Ä'ược lòng tin cá»§a các cổ Ä'Ã'ng. HÆ¡n nữa, Ä'iá»u kiện Ä'ã kết hÃ'n khiến tÃ'i tránh Ä'ược nhiá»u phiá»n toái - Ưng Quân nói, chÃnh anh cÅ©ng thấy lý do có vẻ ná»±c cưá»i, nhưng anh Ä'ã nói rất thá»±c - Vả lại Triệu Mặc Sênh, cÃ' quả thá»±c là ân nhân cá»§a tÃ'i. Cho nên má»›i bảo há»™ cÃ' ấy dưới Ä'Ã'i cánh cá»§a mình! Nhưng, có phải chỉ có là do Ä'ó khÃ'ng? Ưng Quân khÃ'ng dám tá»± há»i. Mặc Sênh sau má»™t thoáng chần chừ, tay nắm chặt cây bút kà nhanh tên mình và trao lại bút cho Ưng Quân. Ưng Quân Ä'áp máy bay vá» bang California. Ngay buổi tá»'i hÃ'm Mặc Sênh nháºn Ä'ược quyá»n giám há»™ Ä'á»'i vá»›i Tiểu Gia, Mặc Sênh chưa há»c xong vẫn tiếp tục ở thà nh phá»' N. Do phải Ä'á»'i phó vá»›i kiểm tra Ä'ịnh kì cá»§a ban phúc lợi xã há»™i, cuá»'i má»-i tháng Ưng Quân bay vá» thà nh phá»' N má»™t lần, Mặc Sênh hết sức áy náy bởi Ä'ã gây phiá»n phức cho anh, nhưng Ưng Quân trái lại rất mong nhanh Ä'ến cuá»'i tháng. CÃ' thư kà ngưá»i da trắng cá»§a Ưng Quân Ä'ã nháºn xét má»™t cách Ä'áng yêu: - Ã"ng chá»§, Ã'ng biết khÃ'ng, tÃ'i rất thÃch má»™t tháng có hai lần cuá»'i tháng bởi má»-i khi cuá»'i tháng Ã'ng chá»§ lại trở nên vui vẻ thân thiện vá»›i chúng tÃ'i. Ưng Quân nghe nói váºy mỉm cưá»i. Tiểu Gia vẫn tá» ra cháºm chạp ngá»'c nghếch, Mặc Sênh vất vả lắm má»›i dạy nó Ä'ược tên chú Ưng Quân, bằng tiếng Trung Quá»'c. Ưng Quân khÃ'ng thấy cảm Ä'á»™ng bởi câu Chú Ưng Quân cá»§a thằng bé nhưng Mặc Sênh trái lại rất phấn khởi, cÃ' xúc Ä'á»™ng Ã'm chặt Tiểu Gia và o lòng hÃ'n lên mái tóc cứng mà u cá»§a nó. Ưng Quân ngây ngưá»i trước nụ cưá»i cá»§a cÃ' gái, trong khoảnh khắc Ä'ó anh Ä'ã hiểu tất cả, anh Ä'ã rung Ä'á»™ng. Lâu lắm rá»"i má»›i có cảm xúc Ä'ó. Anh và Triệu Mặc Sênh chẳng qua má»›i chỉ quen nhau Ä'ược mấy tháng. Cảm xúc Ä'ến má»™t cách bất ngá», tháºm chà khÃ'ng há» có dấu hiệu báo trước. Là má»™t ngưá»i là trà như Ưng Quân láºp tức cá»' lý giải nguyên do tâm trạng cá»§a mình, nhưng lần Ä'ầu tiên anh phát hiện anh Ä'ã hoà n toà n bất lá»±c chứng minh quan hệ nhân quả nà y. May mà anh nhanh chóng buá»™c mình thoát ra khá»i tâm trạng Ä'ó, bản tÃnh thá»±c tế khiến anh quyết Ä'ịnh cứ Ä'ể cho sá»± việc tiến triển má»™t cách tá»± nhiên. Cuá»™c sá»'ng cá»§a Ưng Quân vá»›i những chuyến bay Ä'i bay vá» giữa bang California và thà nh phá»' N duy trì trong thá»i gian khoảng hai năm. Và o má»™t ngà y sau hai năm Ä'ó, Mặc Sênh gá»i Ä'iện thÃ'ng báo vá»›i anh hai tin. Thứ nhất, cÃ' Ä'ã tá»'t nghiệp Ä'ại há»c. Thứ hai, chị Quyên mẹ Tiểu Gia Ä'ã Ä'ược phóng thÃch trước thá»i hạn và quyết Ä'ịnh Ä'ưa Tiểu Gia trở vá» nước. Sau khi gác máy, ý nghÄ© Ä'ầu tiên cá»§a Ưng Quân là “Äã Ä'ến lúc rá»"i!†Tại sân bay quá»'c tế thà nh phá»' N, lần Ä'ầu tiên Ưng Quân gặp ngưá»i phụ nữ mặt Ä'ầy vẻ phong trần tên Quyên. Mặc Sênh Ä'ã có lần vÃ' tình nhắc Ä'ến hoà n cảnh riêng cá»§a Quyên. Chị vá»'n theo chá»"ng sang Mỹ Ä'ể Ä'oà n tụ gia Ä'ình, chá»"ng chị sang Mỹ tu nghiệp mấy năm, vá» sau Ä'ể nháºn tấm thẻ xanh, ngưá»i chá»"ng Ä'ó kết hÃ'n vá»›i má»™t phụ nữ Mỹ. Quyên lúc ra Ä'i hãnh diện, hanh phúc trà n trá», bá»-ng chá»'c bị dá»"n và o hoà n cảnh trá»› trêu, khÃ'ng muá»'n trở vá» nước, sợ bị Ä'à m tiếu má»›i bất Ä'ắc dÄ© kết hÃ'n vá»›i ngưá»i Ä'à n Ã'ng mỹ tên là Claode, khÃ'ng ngá» lại cà ng bất hạnh. Hai năm trong tù khiến chị kinh sợ mảnh Ä'ất nà y, chị hiểu ra Ä'ây hoà n toà n khÃ'ng phải nÆ¡i cá»§a mình. Sau khi Ä'ược tha trước thá»i hạn chị quyết Ä'ịnh Ä'ưa con trai trở vá» nước. Mặc Sênh Ã'm chặt Tiểu Gia, lưu luyến khÃ'ng rá»i. Chị Quyên cảm Æ¡n Ưng Quân: - Cảm Æ¡n sá»± giúp Ä'ỡ cá»§a anh trong hai năm qua. - Chị chỉ cần cảm Æ¡n Mặc Sênh là Ä'á»§ rá»"i. Ưng Quân hiểu ánh mắt hâm má»™ cá»§a Quyến hướng và o Mặc Sênh, anh mỉm cưá»i nói: - Má»-i ngưá»i má»™t pháºn, khÃ'ng nên miá»...n cưỡng. Mặc Sênh ngá»a Ä'ầu nhìn theo chiếc máy bay Ä'ang lẫn dần và o là n mây, ánh mắt u ám. - Muá»'n trở vá» phải khÃ'ng? Mặc Sênh thảng thá»'t lắc Ä'ầu, lát sau má»›i nói: - KhÃ'ng, em khÃ'ng muá»'n trở vá», có lẽ em quá yếu Ä'uá»'i. Anh Quân, ở nÆ¡i Ä'ất khách quê ngưá»i cÃ' Ä'Æ¡n dưá»ng như là chuyện tất nhiên, nhưng nếu trở vá» nước mà vẫn cÃ' Ä'Æ¡n Ä'ó má»›i thá»±c Ä'áng sợ. CÃ' cúi Ä'ầu khÃ'ng nói gì nữa. Trên Ä'ưá»ng rá»i khá»i sân bay, Mặc Sênh nói: - Anh Quân,em có chuyện muá»'n nói vá»›i anh. Ưng Quân Ä'ương nhiên biết chuyện cÃ' muá»'n nói là gì, anh nói thản nhiên: - Vừa may, tÃ'i cÅ©ng có chuyện muá»'n có giúp Ä'ỡ. Cha mẹ cá»§a Ưng Quân sắp sang Mỹ thăm anh, thá»i gian khoảng má»™t tháng, bởi vì trước Ä'ó anh Ä'ã vÃ' tình tiết lá»™ anh Ä'ã kết hÃ'n. Ưng Quân muá»'n nhá» Mặc Sênh giúp Ä'ỡ Ä'á»'i phó vá»›i cha mẹ anh. Thá»i gian cÅ©ng á»§ng há»™ há». Mặc Sênh Ä'ã tá»'t nghiệp, có thể rá»i thà nh phá»' N, cÃ'ng việc cá»§a cÃ'ng ty Ưng Quân Ä'ã Ä'i và o quỹ Ä'ạo, anh bắt Ä'ầu có thá»i gian rá»-i. Mặc Sênh sau khi Ä'ến bang California bắt Ä'ầu Ä'i tìm việc, nhưng là ngưá»i Hoa, lại là nữ khiến cÃ' gặp khó khăn. Ưng Quân muá»'n nhá» ngưá»i quen giúp Ä'ỡ nhưng Mặc Sênh từ chá»'i: - Anh Quân, anh Ä'ã giúp em nhiá»u lần rá»"i, em khÃ'ng thể quấy rà y anh mãi. Mặc Sênh chưa bao giá» nháºn sá»± giúp Ä'ỡ vá» kinh tế cá»§a anh, nghÄ© Ä'ến những lá»i nói khi chia tay ngưá»i yêu cÅ©, anh bá»-ng thấy kÃnh trá»ng Mặc Sênh. Nhìn vẻ trầm ngâm cá»§a Ưng Quân, Mặc Sênh há»i: - Anh Quân, anh Ä'ang nghÄ© gì thế? Ưng Quân cưá»i: - KhÃ'ng có gì, tÃ'i chỉ Ä'ang lý giải má»™t lần nữa ý nghÄ©a cá»§a từ kiên nhẫn thÃ'i. Mặc Sênh khÃ'ng hiểu, nghi hoặc nhìn anh, khÃ'ng há»i nữa. Trước ngà y cha mẹ Ưng Quân Ä'ến Mỹ, là ngà y Lá»... Tình Nhân, nhưng Ưng Quân vá»'n khÃ'ng phải là ngưá»i lãng mạn, Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng nghÄ© Ä'ến Ä'iá»u Ä'ó, cho nên cả hai Ä'á»u khÃ'ng thấy có gì Ä'ặc biệt trong ngà y hÃ'm Ä'ó. Buổi tá»'i hÃ'm Ä'ó, Ưng Quân ở trên tầng hai, anh Ä'ang có má»™t cuá»™c trao Ä'ổi Ä'iện thoại quá»'c tế, khi xuá»'ng dưới tầng má»™t anh nhìn thấy Mặc Sênh ngá»"i trên sa lÃ'ng, Ä'ầu gục xuá»'ng máy tÃnh xách tay Ä'ể trên Ä'ầu gá»'i, hai tay bó gá»'i, cÃ' hoà n toà n khÃ'ng biết anh Ä'i xuá»'ng gác. Do góc Ä'á»™, anh nhìn thấy giá»t nước mắt lấp lánh nÆ¡i khóe mắt Mặc Sênh. Tưởng cÃ' buá»"n vì bá»™ phim Ä'ang xem nà o Ä'ó, anh bước Ä'ến gần, chỉ thấy má»™t trang mạng bình thưá»ng, lại chÃnh là mạng SOSO mà anh Ä'ã rất quen thuá»™c. Nhưng chìa khóa Ä'ể tìm kiếm là má»™t cái tên mà anh chưa từng biết â€" Hà DÄ© Thâm. Lúc Ä'ó Mặc Sênh má»›i phát hiện ra anh, vá»™i quay Ä'ầu, những giá»t nước mắt trên má chưa kịp lau. CÃ' Ä'óng máy vi tÃnh, Ä'ứng lên, cúi Ä'ầu, mắt nhìn xuá»'ng mÅ©i Ä'Ã'i dép Ä'i trong nhà , có vẻ rất bá»'i rá»'i. Ưng Quân láºp tức hiểu ra “Äó chÃnh là tên cá»§a anh ta…†Bá»-ng nhiên anh khÃ'ng biết nói gì vá»›i cÃ' Mặc Sênh nhìn anh, Ä'Ã'i mắt Ä'ã Ä'ược nước mắt gạn rá»a Ä'ã trở nên Ä'ặc biệt trong sáng, nhưng chứa chất ná»-i Ä'au buá»"n. Ưng Quân nhìn rõ má»"n má»™t. - Anh Quân Ä'ã thÃch má»™t ngưá»i nà o chưa? - Mặc Sênh há»i. - À! â€" Sau Ä'ó im lặng, há»"i lâu sau Ưng Quân má»›i nói - Trước Ä'ây há»"i ở trưá»ng Ä'ại há»c trong nước, tÃ'i có má»™t ngưá»i bạn gái rất xinh, rất thÃ'ng minh. - Bạn trai trước Ä'ây cá»§a em cÅ©ng rất cừ - Mặc Sênh nói nhá». - Thế ư? Ưng Quân gượng cưá»i - Váºy bạn trai cá»§a cÃ' khÃ'ng may mắn bằng tÃ'i. Rá»'t cuá»™c anh ta bây giá» chỉ là ngưá»i trước Ä'ây cá»§a cÃ'. Mặc Sênh khÃ'ng hiểu câu nói cá»§a anh, có lẽ cÃ' cho rằng anh bảo ngưá»i bạn ấy vì Ä'ã chá»n cÃ' nên khÃ'ng may mắn, khÃ'ng hà i lòng nói há»n dá»-i: - Em cÅ©ng Ä'âu Ä'ến ná»-i nà o… Ưng Quân khÃ'ng giải thÃch, anh vá»™i vã lên lầu, có Ä'iá»u gì khiến lòng anh xao Ä'á»™ng. Má»™t khi Ä'ã nhìn thấy cái tên Ä'ó, cuá»™c sá»'ng hình như chá»- nà o cÅ©ng nhìn thấy nó. Bắt Ä'ầu từ hÃ'm Ä'ó, Mặc Sênh thỉnh thoảng buá»™t miệng cái tên Ä'ó â€" Hà DÄ© Thâm Mặc Sênh lúc vui mỉm cưá»i gá»i Hà DÄ© Thâm. Khi ngá»"i má»™t mình cÃ' bất chợt gá»i tên Hà DÄ© Thâm. … Mặc Sênh bắt Ä'ầu nhắc nhiá»u hÆ¡n vá»›i Ưng Quân vá» cái tên Ä'ó, dưá»ng như tìm thấy ngưá»i Ä'ể cÃ' có thể nói vá» ngưá»i Ä'ó. Ngưá»i Ä'ó rất thÃ'ng minh. Ngưá»i Ä'ó rất có tà i. … Ưng Quân Ä'ương nhiên khÃ'ng vui. Chỉ có Ä'iá»u khi Mặc Sênh nhắc Ä'ến cái tên Ä'ó vá»›i vẻ tuyệt vá»ng, thì sá»± khÃ'ng vui cá»§a anh trở nên khÃ'ng thể chịu nổi. Trong Ä'ó có cả ná»-i Ä'au buá»"n vÃ' cá»›. Trước Ä'ây khi biết Mặc Sênh chỉ coi mình như anh trai, Ưng Quân khÃ'ng cảm thấy Ä'au khổ, anh tin rằng khÃ'ng có ngưá»i Ä'à n Ã'ng nà o ưu tú hÆ¡n anh xuất hiện bên cạnh Mặc Sênh, cho nên anh có vẻ khÃ'ng vá»™i. Nhưng bây giá» cảm giác Ä'ó khÃ'ng còn nữa, anh rõ rà ng cảm thấy má»™t bức tưá»ng băng giá dá»±ng lên giữa anh và cÃ', bức tưá»ng Ä'ó ngăn cản má»i sá»± ấm áp thân tình bên ngoà i. Có lẽ anh mãi mãi chỉ có thể trong vai trò má»™t ngưá»i anh trai, Ưng Quân bắt Ä'ầu thấy sá»'t ruá»™t. Cho nên những gì xảy ra buổi tá»'i hÃ'm Ä'ó, khÃ'ng biết là háºu quả tâm trạng bị ức chế trong má»™t thá»i gian dà i hay là do thất vá»ng. HÃ'm Ä'ó Ưng Quân Ä'ã uá»'ng khá nhiá»u rượu ở bên ngoà i, khi trở vá» nhà anh Ä'ã say, Mặc Sênh chăm sóc anh. Ưng Quân khÃ'ng biết mình say hay tỉnh. Nếu say tại sao anh nhá»› rõ tình tiết Ä'ến váºy, nếu tỉnh tại sao anh khÃ'ng thể kiểm soát Ä'ược tình cảm như anh Ä'ã từng là m? Có lẽ là ná»a say ná»a tỉnh, anh Ä'ã Ä'è lên ngưá»i Mặc Sênh… Khi anh tỉnh hẳn Ä'ã là má»™t giá» Ä'êm. Trong thá»i khắc lý trà trở lại anh lao xuá»'ng lầu má»™t. Phòng khách khÃ'ng báºt Ä'iện, tá»'i om. Trong ánh Ä'iện ngoà i Ä'ưá»ng hắt lá» má» nhìn thấy Mặc Sênh Ä'ang ngá»"i trên sa lÃ'ng, hai tay bó gá»'i, Ä'ầu gục xuá»'ng. Ưng Quân cảm thấy anh Ä'ã từng nhìn thấy cảnh nà y, khi ngưá»i nà o Ä'ó bị xúc phạm, thưá»ng vÃ' tình ngá»"i trong tư thế cá»§a thai nhi trong lòng mẹ, bởi vì thiếu cảm giác an toà n. Tay anh Ä'ịnh báºt Ä'èn bá»-ng dừng lại. Mặc Sênh Ä'á»™t nhiên lên tiếng, giá»ng yếu á»›t: - Anh Quân, anh coi em là chị ấy phải khÃ'ng? Ưng Quân sững ngưá»i trong mấy giây má»›i hiểu từ chị ấy mà Mặc Sênh vừa nói là ai. Äó là ngưá»i bạn gái trước Ä'ây cá»§a anh. Hình như anh chỉ nhắc Ä'ến cÃ' ta má»™t lần vá»›i Mặc Sênh, nói xong cÅ©ng khÃ'ng nhá»›, chẳng lẽ cÃ' ấy cho rằng anh vẫn nhá»›, vẫn yêu cÃ' bạn cÅ©? Mặc Sênh em tưởng ai cÅ©ng lưu luyến quá khứ như em hay sao? Ưng Quân cưá»i Ä'au khổ. Ưng Quân nháºn thấy Mặc Sênh Ä'ã Ä'ưa anh và o má»™t tình thế khó xá» thú vị. Nếu nói Ä'úng thì anh khÃ'ng thể thổ lá»™ tình cảm cá»§a mình, quan hệ giữa há» sẽ khÃ'ng tiến triển thêm, nếu nói khÃ'ng thì anh Ä'ã vÃ' tình thừa nháºn mình phạm tá»™i cưỡng bức. Trong ánh mắt vÃ' tá»™i tin tưởng cá»§a Mặc Sênh, Ưng Quân lá»±a chá»n nhắm mắt là m ngÆ¡ khÃ'ng trả lá»i. Cứ cho cÃ' ấy tìm câu trả lá»i an toà n nhất. Thá»±c tế, sau chuyện Ä'ó Mặc Sênh Ä'ã khÃ'ng thể sá»'ng vÃ' tư vá»›i Ưng Quân trong má»™t ngÃ'i nhà nữa. Khi Mặc Sênh Ä'á» nghị chuyển Ä'i, Ưng Quân nói: - Mặc Sênh, em vá» nước Ä'i, vá» xem tình hình thế nà o? Mặc Sênh sững ngưá»i nhìn anh. - Em khÃ'ng thể mãi là má»™t con chim Ä'à Ä'iểu. Em hãy vá» nước xem sao. “Nếu ở Ä'ó trá»i quang mây tạnh, em hãy ở lại. Nếu ở Ä'ó mưa gió lạnh lẽo, thì em nhanh chóng quay trở lại Ä'ây. Quên hẳn nÆ¡i Ä'ó, quên hẳn ngưá»i Ä'ó Ä'iâ€. Ưng Quân ra sân bay tiá»...n ngưá»i vợ trên danh nghÄ©a cá»§a mình, ngước nhìn chiếc máy bay Ä'ưa Mặc Sênh tiến dần và o mà n mây, cảm giác cÃ' Ä'Æ¡n áºp Ä'ến lan tá»a má»i ngóc ngách trên cÆ¡ thể anh. Câu nói cá»§a anh lúc chia tay cÃ' có hiểu khÃ'ng? Trong má»™t sá»' sá»± việc cÃ' ấy ngá» nghệch Ä'ến lạ lùng. - Nếu em khÃ'ng trở lại Mỹ thì chúng ta tạm thá»i khÃ'ng liên lạc vá»›i nhau - Anh Ä'ã nói vá»›i cÃ' ấy như váºy lúc ở phòng Ä'ợi. “Anh có còn cÆ¡ há»™i khÃ'ng? Có lẽ còn! Ngưá»i Ä'à n Ã'ng tên Hà DÄ© Thâm có lẽ Ä'ã quên cÃ' ấy từ lâu. Có lẽ anh ta Ä'ã có tình yêu má»›i. Trên Ä'á»i nà y là m gì có ai ngá» nghệch như cÃ' ấy?
*
* *
Trong quán trà . Khói thuá»'c lá má» mịt. Năm tháng dà i lâu, bao nhiêu sá»± kiện, biến cá»' nhưng chỉ và i giá» Ä'á»"ng há»" có thể nói hết. - Thì ra khÃ'ng phải chỉ có má»™t ngưá»i… - Ưng Quân ngẩng Ä'ầu thở dà i khÃ'ng nhìn ngưá»i Ä'á»'i diện - Cuá»™c Ä'á»i quả là kì lạ, khÃ'ng ngá», trong chuyện nà y anh lại là ngưá»i duy nhất mà tÃ'i có thể tâm sá»±. DÄ© Thâm khÃ'ng nói gì, sau khi hút xong Ä'iếu thuá»'c, anh Ä'ứng dáºy lấy áo khoác: - Muá»™n rá»"i, Ưng tiên sinh, tÃ'i vá» trước Ä'ây. - Hà luáºt sư vá»™i thế sao? - Ưng Quân buá»™t miệng, bá»-ng phát hiện khi nói câu Ä'ó anh có vẻ hoảng há»'t. DÄ© Thâm dừng bước: - Mặc Sênh say rượu, tÃ'i khÃ'ng yên tâm. Ưng Quân báºt cưá»i: - Hà tiên sinh, anh Ä'ịnh khoe thắng lợi cá»§a mình trước kẻ chiến bại ư? DÄ© Thâm khÃ'ng quay Ä'ầu lại, nhanh chóng rá»i khá»i quán trà . Cá»a mở, má»™t là n gió mạnh áºp và o ngưá»i anh. DÄ© Thâm hÃt má»™t hÆ¡i dà i. Bà n tay nắm chặt Ä'ến Ä'á»™ nổi gân xanh, mãi má»›i buÃ'ng ra. Trở vá» Ä'ến nhà Ä'ã hÆ¡n hai giá» Ä'êm. Mặc Sênh say rượu ngá»§ ngoan như má»™t Ä'ứa trẻ, nằm co trong chăn, vẫn tư thế như khi DÄ© Thâm ra khá»i nhà . DÄ© Thâm nhanh nhẹn cởi già y, chui và o chăn, Ã'm chặt Mặc Sênh và o lòng. Mặc Sênh khẽ cá»±a mình tìm lại tư thế nằm thoải mái, Ä'Ã'i mà y cau lại, DÄ© Thâm hÆ¡i ná»›i lá»ng vòng tay Ã'm, cặp lÃ'ng mà y thanh tú trên khuÃ'n mặt như trẻ thÆ¡ cá»§a Mặc Sênh má»›i giãn ra. HÆ¡i thở cá»§a Mặc Sênh vẫn vương quanh mặt anh. DÄ© Thâm thì thầm: - Lần sau khÃ'ng cho em uá»'ng say nữa. Mặc Sênh khÃ'ng trả lá»i, vẫn ngá»§ say. DÄ© Thâm khÃ'ng thể nà o chợp mắt, tay Ã'm chặt tấm thân má»m mại, thỉnh thoảng anh áp mÃ'i mình lên cặp mÃ'i nÅ©ng nịu, lên cái cổ thanh tú trắng xanh ká» sát mặt mình. Bá»'n giá» sáng, DÄ© Thâm trở dáºy và o phòng là m việc. Con Ä'á»'ng cÃ'ng việc Ä'ang chá». Tháºm chà ngà y mai, khÃ'ng bây giá» Ä'ã là ngà y mai rá»"i, tư liệu cho vụ xét xá» ngà y mai chưa chuẩn bị xong. DÄ© Thâm dụi mắt, khi mở mắt ra Ä'ã thấy Mặc Sênh Ä'ang Ä'ứng ở cá»a phòng là m việc cá»§a anh. - DÄ© Thâm, anh là m việc suá»'t Ä'êm sao? - Mặc Sênh há»i, mÃm chặt mÃ'i. Äó là Ä'á»™ng tác thưá»ng thấy má»-i khi cÃ' ấy căng thẳng, DÄ© Thâm Ä'ã quá quen thuá»™c. - Lại Ä'ây - Anh giÆ¡ tay vẫy. Khi Mặc Sênh Ä'ến gần DÄ© Thâm Ä'ưa tay ra kéo chị và o lòng rá»"i Ä'ặt Mặc Sênh ngá»"i lên hai gá»'i mình. - Tỉnh rá»"i hả? Chẳng mấy ai say mà ngá»§ vùi như váºy - Anh dụi mặt và o cổ chị. - Thế ư? Mặc Sênh nói có vẻ bá»'i rá»'i vì giá»ng dịu dà ng khác thưá»ng cá»§a DÄ© Thâm, ngÆ¡ ngác há»i lại - Váºy phải là m gì? - Là m má»™t việc có ý nghÄ©a - Anh thầm thì, lại hÃ'n mÃ'i chị. Mặc Sênh ngoan ngoan gục Ä'ầu và o ngá»±c DÄ© Thâm, im lặng há»"i lâu DÄ© Thâm nói: - Tá»'i qua anh Ä'ã Ä'i gặp Ưng Quân. Mặc Sênh cứng ngưá»i trong vòng tay anh. - Anh ấy nói vá»›i anh có ngưá»i dùng tên anh Ä'ể tìm kiếm thÃ'ng tin trong mạng SOSO cá»§a anh ấy, anh muá»'n há»i ngưá»i Ä'ó, ngưá»i Ä'ó Ä'ã tìm Ä'ược những gì? Mặc Sênh khÃ'ng trả lá»i. DÄ© Thâm tiếp tục: - Vừa rá»"i anh Ä'ã dùng khóa tên em Ä'ể tìm kiếm, má»›i biết em Ä'ã từng Ä'oạt giải thưởng nhiếp ảnh, sao em khÃ'ng bao giá» nói Ä'ến? - Giải xoà ng thÃ'i mà . Vả lại có bao giá» anh há»i Ä'âu - Mặc Sênh nói nhá» há»n dá»-i. DÄ© Thâm thở dà i, xiết chị và o lòng: - Xin lá»-i, Ä'ó là lá»-i cá»§a anh. Mặc Sênh bây giá» em kể cho anh nghe Ä'i, em Ä'ã là m những gì? - Ở Mỹ ư? - Ừ. Má»™t DÄ© Thâm dịu dà ng như váºy ngay cả thá»i há»c Ä'ại há»c, khi quan hệ cá»§a hỠở thá»i kì tá»'t Ä'ẹp nhất Mặc Sênh cÅ©ng chưa từng cảm nháºn. Giá»ng nói dịu dà ng, cá» chỉ âu yếm, Mặc Sênh bá»™c bạch hết má»i ná»-i khổ cá»§a chị từng nếm trải trong bảy năm trên Ä'ất Mỹ. Chị bắt Ä'ầu kể, khi má»›i Ä'ến Mỹ khÃ'ng thạo tiếng Anh, Ä'i lạc Ä'ưá»ng, khÃ'ng biết cà ng Ä'i lạc, kể chuyện há»c mÃ'n tiếng Anh Ä'áng ghét, kể những thói quen kì cục cá»§a ngưá»i Mỹ, cả những món ăn kì lạ, kể chuyện món mì ăn liá»n nhãn hiệu nà o khó ăn như thế nà o. - Sao em khÃ'ng ăn món khác? - DÄ© Thâm thì thầm, vẻ xót xa. - Các món khác rất Ä'ắt, lúc Ä'ó em khÃ'ng có tiá»n. - Bá»' em khÃ'ng gá»i tiá»n cho em sao? - Lần Ä'ầu tiên DÄ© Thâm nhắc Ä'ến cha mẹ Mặc Sênh vá»›i giá»ng bình tÄ©nh như váºy. Sau khi quan sát khuÃ'n mặt DÄ© Thâm, Mặc Sênh má»›i nói: - Có, cha có gá»i, rất nhiá»u, lúc Ä'ầu em rất kinh ngạc, vá» sau Ä'á»c báo em biết chuyện em gá»i tiá»n Ä'ến Ä'ại sứ quán. - Äại sứ quán khÃ'ng khen ngợi em ư? - Em khÃ'ng Ä'ể lại tên, em gá»i Ä'ến trong má»™t lần quyên góp tiá»n cá»§a ngưá»i Hoa, thá»±c ra em khÃ'ng hà o phóng gì Ä'âu, em chỉ vì mình thÃ'i. Em nghÄ© tÃnh mạng cá»§a cha, vả lại cÅ©ng tá»± lừa dá»'i mình khÃ'ng có sá»' tiá»n Ä'ó cha em sẽ khÃ'ng chết, má»i chuyện sẽ vẫn như trước. - á»', Mặc Sênh thÃ'ng minh lắm, còn gì nữa? Mặc Sênh nghÄ© nhất Ä'ịnh sẽ có ngà y nói chuyện vá»›i DÄ© Thâm vá» cha mình, nhưng chị tuyệt nhiên khÃ'ng ngá» việc Ä'ó lại diá»...n ra sá»›m và nhẹ nhà ng như váºy, khÃ'ng há» có cảm giác nặng ná», hình như chị Ä'ang nói má»™t chuyện bình thưá»ng, câu chuyện từng khiến chị Ä'au khổ day dứt nhưng dưá»ng như sau má»™t Ä'êm chị khÃ'ng còn cảm giác ấy nữa. Má»-i lúc há» cà ng nói Ãt hÆ¡n. Trá»i Ä'ã sáng rõ. - DÄ© Thâm, tại sao em khÃ'ng há» cảm thấy Ä'au khổ, em tưởng sẽ rất khó khăn khi nói vá» chuyện nà y - Nói váºy nhưng nước mắt chị sắp trà o ra. DÄ© Thâm thầm thì: - Bởi vì em Ä'ã có anh. Mặc Sênh im lặng, gục Ä'ầu và o ngá»±c DÄ© Thâm, thá»i gian lặng lẽ trÃ'i qua, anh tưởng chị Ä'ã ngá»§ nhưng dần dần cảm thấy ngá»±c mình thấm ướt.
*
* *
Äã là thứ hai, buổi sáng còn phải Ä'i là m. Lần Ä'ầu tiên DÄ© Thâm ra tráºn mà khÃ'ng có sá»± chuẩn bị, ra tòa má»›i phát hiện ngưá»i tá»' tụng và chánh án hình như còn mÆ¡ há»" hÆ¡n mình. Váºy là má»i ngưá»i miá»...n cưỡng duy trì Ä'ến khi hết giá», quyết Ä'ịnh Ä'ể Ä'ến buổi sau. Khi thân nhân cá»§a Ä'ương sá»± thấy DÄ© Thâm mắt có quầng Ä'en vẻ mệt má»i, tưởng anh mất ngá»§ vì việc cá»§a mình nên hết sức cảm Ä'á»™ng, luÃ'n má»"m cảm Æ¡n khiến DÄ© Thâm dở khóc dở cưá»i. Mặc Sênh Ä'i là m mắt vẫn còn sưng Ä'á», Tiểu Há»"ng sau khi nghiêm túc quan sát sắc mặt Ä'á»"ng nghiệp, quan tâm há»i: - Thất tình phải khÃ'ng? Mặc Sênh cÅ©ng vá»›i giá»ng quan tâm trả lá»i: - Äá»"ng chà Tiểu Há»"ng có Ä'ịnh Ä'i ăn hiệu Ä'ể Ä'á»™ng viên Ä'á»"ng nghiệp bị thương khÃ'ng ? Tiểu Há»"ng tiếp tục dò xét: - Váºy khÃ'ng phải là thất tình chứ? Tá» báo cáºu Bạch mua có ảnh Ưng Quân trên trang bìa, Mặc Sênh nhìn thấy trên bà n là m việc cá»§a cáºu ta, tiện tay Ä'em vá» bà n là m việc cá»§a mình Ä'á»c. Trong Ä'ó có má»™t bà i viết dà i kể vá» cuá»™c Ä'á»i và quá trình láºp nghiệp cá»§a Ưng Quân, vá»›i nhiá»u từ hoa mỹ theo phong cách cá»' hữu cá»§a những tá» báo nhá», trong Ä'ó có những câu dá»± Ä'oán vá» phu nhân cá»§a Ưng Quân, doanh nghiệp thà nh Ä'ạt, triệu phú trẻ tuổi. Mặc Sênh cầm tá» báo trong tay trầm ngâm há»"i lâu. Ngưá»i quen cá»§a chị ở Mỹ khÃ'ng nhiá»u, chị Quyên là ngưá»i thân thiết nhất, nhưng từ khi vá» nước khÃ'ng thấy liên lạc gì. Ngưá»i còn lại là Ưng Quân, thá»±c ra Ä'á»'i vá»›i Ưng Quân, Mặc Sênh chỉ có sá»± cảm kÃch, anh Ä'ã giúp chị rất nhiá»u, vả lại lần say rượu Ä'ó tháºt ra anh khÃ'ng là m tổn thương gì cho chị. Do dá»± má»™t lát Mặc Sênh mở máy vi tÃnh, và o mạng SOSO, dùng hòm thư mà sau khi vá» nước chị Ä'ã khÃ'ng dùng tìm Ä'ịa chỉ hòm thư cá»§a Ưng Quân. Ná»™i dung thư sau khi bị sá»a nhiá»u lần, cuá»'i cùng chỉ còn lại má»™t câu: “Anh Quân, chuyện tá»'i qua xảy ra ở khách sạn, cảm Æ¡n anh nhiá»uâ€. Thư gá»i Ä'i mấy phút, Ä'ã xuất hiện tÃn hiệu có thư, Mặc Sênh nhấp chuá»™t. Ngưá»i nháºn thư: Triệu Mặc Sênh [email protected] ngưá»i gá»i: IN [email protected] Chá»§ Ä'á»: KhÃ'ng Ä'á». Chỉ có hai chữ Ä'Æ¡n giản xa lạ hiện lên, ngón tay chị dừng trên bà n phÃm. “Anh Quân, lần nà y vá» nước anh có gặp chị ấy khÃ'ng, có lẽ hai ngưá»i vẫn còn cÆ¡ há»™i... “ Rất lâu khÃ'ng thấy há»"i âm. Mặc Sênh hÆ¡i há»'i háºn. Có lẽ mình Ä'ã Ä'i quá giá»›i hạn, má»-i ngưá»i Ä'á»u có má»™t bà máºt sâu kÃn trong lòng. Ngưá»i con gái Ä'ó có lẽ là vết thương lòng cá»§a anh ấy. Buổi tá»'i Mặc Sênh nói lại vá»›i DÄ© Thâm vá» chuyện Ä'ó, DÄ© Thâm lưá»m chị, chỉ nói mấy chữ: - Quả nhiên là em ngá»'c tháºt. Nhưng anh lại bổ sung thêm má»™t câu: - CÅ©ng may là em ngá»'c. Mặc Sênh khÃ'ng hiểu. Má»™t tháng sau, kiểm tra hòm thư má»›i nhìn thấy thư trả lá»i cá»§a Ưng Quân, nhìn thá»i gian, bức thư má»›i chỉ gá»i Ä'ến hai ngà y trước. Mặc Sênh mở thư. Ngưá»i nháºn: Triệu Mặc Sênh Ngưởi gá»i: [email protected] Chá»§ Ä'á»: VÃ' Ä'á». “KhÃ'ng phải ai cÅ©ng có thể chịu Ä'á»±ng sá»± cÃ' Ä'Æ¡n lâu như Hà DÄ© Thâm. Sênh, anh Ä'ã thay Ä'ổi. Tái bút: Chúc giáng sinh vui vẻ!†Mặc Sênh ngây ngưá»i nhìn hà ng chữ trên mà n hình. Chỉ có mấy hà ng chữ ngắn ngá»§i, váºy mà lâu như thế má»›i há»"i âm. Có lẽ ngưá»i gá»i cÅ©ng viết Ä'i viết lại nhiá»u lần và suy nghÄ© rất nhiá»u. Trong má»™t khoảng thá»i gian Mặc Sênh có cảm giác chị Ä'ã hiểu ra chuyện gì Ä'ó, nhưng ý nghÄ© chỉ thoáng lóe lên, như má»™t trá»±c cảm rá»"i lại tan biến. Trầm ngâm há»"i lâu trước mà n hình, cuá»'i cùng chị quyết Ä'ịnh thoát ra khá»i hòm thư. Sau nà y có lẽ chị khÃ'ng bao giá» sá» dụng hòm thư nà y nữa. Bức thư nà y sẽ lặng lẽ nằm ở má»™t góc nà o Ä'ó trên mạng, khÃ'ng có ai mở ra, nhưng cÅ©ng khÃ'ng bao giá» mất Ä'i.
*
* *
Mùa thu lui dần trong hÆ¡i lạnh mùa Ä'Ã'ng, dưới ảnh hưởng cá»§a Tiểu Há»"ng, Mặc Sênh bắt Ä'ầu ham mê Ä'an khăn quà ng, Ä'áng tiếc những ngón tay bướng bỉnh khÃ'ng theo Ä'iá»u khiển cá»§a chá»§ nhân. Mặc Sênh hay Ä'an nhầm, lúc chặt lúc lá»ng, cuá»'i cùng tác phẩm Ä'ầu tay cá»§a chị cÅ©ng hoà n thà nh. Há»›n hở như má»™t Ä'ứa trẻ vừa là m Ä'ược má»™t việc vÄ© Ä'ại Ä'em khoe vá»›i mẹ. DÄ© Thâm dù tá» ra hết sức cảm kÃch nhưng khÃ'ng dám quà ng cổ lúc ra ngoà i. Tá»'i giáng sinh, DÄ© Thâm má»i DÄ© Văn và Trương Mại, bạn trai cá»§a cÃ' dá»± bữa tiệc mừng Giáng sinh. Trương Mại vá»'n là sếp cá»§a DÄ© Văn, má»™t ngưá»i Ä'ẹp hà o hoa, Ä'ây cÅ©ng là lần Ä'ầu tiên DÄ© Thâm là m quen vá»›i anh ta. Sau bữa tiệc vá» má»›i phát hiện bên ngoà i có tuyết rÆ¡i. Ngoà i phá»', ngưá»i lá»›n trẻ em hân hoan Ä'ón mừng tuyết Ä'ầu mùa. Mặc Sênh và DÄ© Văn Ä'ứng bên Ä'ưá»ng Ä'ợi hai ngưá»i Ä'ang còn Ä'i lấy xe. DÄ© Văn cưá»i nói: - TÃ'i Ä'ịnh sang năm là m lá»... cưới còn Ä'ịnh má»i chị là m phù dâu, ai ngá» DÄ© Thâm khÃ'ng chá» Ä'ược. Nhưng cÅ©ng khÃ'ng thể trách anh ấy, có lẽ anh ấy Ä'ã chá» Ä'ợi quá lâu… - DÄ© Văn chá»›p Ä'Ã'i mắt Ä'ẹp dịu dà ng, tháºt khó cưỡng lại má»™t Ä'Ã'i mắt như thế. Mặc Sênh Ä'á» mặt, khÃ'ng biết từ lúc nà o DÄ© Văn nói năng trở nên bạo dạn như váºy. DÄ© Văn cưá»i, quay Ä'ầu, Trương Mại Ä'ang vẫy tay ra hiệu cho cÃ', nói vá»›i Mặc Sênh: - TÃ'i Ä'i trước nhé. - ÄÆ°á»£c - Mặc Sênh gáºt Ä'ầu. Äi Ä'ược mấy bước DÄ© Văn Ä'á»™t nhiên dừng lại, nhưng khÃ'ng ngoảnh Ä'ầu: - Nhất Ä'ịnh hai ngưá»i phải hạnh phúc Ä'ầy, coi như… - DÄ© Văn hạ giá»ng như nói vá»›i mình - Coi như là vì tÃ'i. Mặc Sênh ngẩng ngưá»i, thấy DÄ© Văn Ä'ã sang Ä'ến bên kia Ä'ưá»ng, khÃ'ng Ä'ợi câu trả lá»i cá»§a chị. DÄ© Thâm quay trở lại thấy Mặc Sênh má»™t mình Ä'ứng sững bên Ä'ưá»ng: - DÄ© Văn Ä'i rá»"i sao?’ - Äi rá»"i - Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu. DÄ© Thâm Ä'ang Ä'ứng nhìn chị mỉm cưá»i. - Tuyết rÆ¡i rá»"i, chúng mình vá» thÃ'i. - … Thấy phản ứng khÃ'ng mấy ná»"ng nhiệt cá»§a Mặc Sênh, DÄ© Thâm hÆ¡i ngạc nhiên, anh tưởng gặp thá»i tiết như thế nà y chị sẽ vui mừng nhảy chân sáo như trẻ nhá». Mặc Sênh lặng lẽ cắm cúi bước, sắp va và o cá»™t Ä'èn Ä'ưá»ng, má»™t bà n tay nắm tay chị kéo lại. - Äầu óc em Ä'ể Ä'âu thế? Có phải Ä'ang nghÄ© vá» nhà viết kiểm Ä'iểm khÃ'ng? - DÄ© Thâm vui vẻ. Suy nghÄ© cá»§a Mặc Sênh Ä'ã trở vá» hiện thá»±c, ngẩng Ä'ầu thấy khuÃ'n mặt thân thiết pha chút giáºn há»n cá»§a anh, Ä'á»™t nhiên muá»'n Ã'm anh… Tay chị bất giác luá»"n và o áo khoác anh, Ã'm chặt anh: - DÄ© Thâm… Bị bất ngá» bởi sá»± ná»"ng nhiệt Ä'á»™t xuất cá»§a Mặc Sênh, DÄ© Thâm há»i nhá»: - Em sao thế? Mái Ä'ầu nhá» dá»±a và o vai anh lắc nhẹ, giá»ng nói khà n Ä'ặc: - KhÃ'ng sao. DÄ© Thâm muá»'n bá» tay chị ra Ä'ể xem rá»'t cuá»™c có chuyện gì, nhưng Mặc Sênh khÃ'ng chịu cà ng Ã'm chặt hÆ¡n. - Mặc Sênh! - Giá»ng DÄ© Thâm có vẻ bất lá»±c, khÃ'ng hiểu sao Mặc Sênh trở nên như váºy - Lá»›n thế nà y còn là m nÅ©ng, ngưá»i ta cưá»i cho - DÄ© Thâm cúi Ä'ầu nói thầm và o tai chị. - Mặc kệ há»! Em thá» xem áo em mua có ấm khÃ'ng? - Mặc Sênh nÅ©ng nịu. “Äà nh mặc cÃ' ấy váºyâ€. DÄ© Thâm bất lá»±c Ä'ể cho chị Ã'm, ngượng nghịu trước cái nhìn ngạc nhiên Ä'ầy ngưỡng má»™ cá»§a khách qua Ä'ưá»ng. Äêm tuyết rÆ¡i, trên Ä'ưá»ng phá»' náo nhiệt Ä'ầy ngưá»i qua lại. Lần Ä'ầu tiên chị cảm thấy Giáng sinh là má»™t ngà y Tết.
Chương 12 Trở vá»
Tết năm nay Ä'ến sá»›m, vừa qua lá»... Giáng Sinh ngoảnh Ä'i ngoảnh lại thoáng cái Ä'ã Ä'ến Tết nguyên Ä'án. ÄÆ°Æ¡ng nhiên năm nay phải vá» quê ăn Tết. Thà nh phá»' Y cách thà nh phá»' A khÃ'ng xa, Ä'i xe hÆ¡i chỉ khoảng hÆ¡n ba giá» Ä'á»"ng há»", nhưng Ä'ưá»ng ngà y tết Ä'Ã'ng, DÄ© Thâm và Mặc Sênh xuất phát từ sá»›m váºy mà vá» Ä'ến nhà Ä'ã hÆ¡n má»™t giá» chiá»u. Cảm thấy ngưá»i bên cạnh im lặng hÆ¡i lâu, DÄ© Thâm Ä'ưa mắt nhìn sang. Từ tá»'i hÃ'm qua Mặc Sênh Ä'ã bắt Ä'ầu lo lắng, khÃ'ng hiểu sao khi sắp vá» Ä'ến nhà lại có vẻ bình thưá»ng? Mặc Sênh nhìn ngoà i cá»§a sổ, khÃ'ng nhìn thấy DÄ© Thâm Ä'ang nhìn mình. DÄ© Thâm ngạc nhiên nhìn vợ, gá»i: - Mặc Sênh! - Gì thế? - Chị quay Ä'ầu lại - Gì thế anh? - Em có biết chÆ¡i mạt chược khÃ'ng? - ChÆ¡i mạt chược? - Mặc Sênh tưởng mình nghe nhầm. - CÃ' Hà rất thÃch chÆ¡i mạt chược, nếu em khÃ'ng biết chÆ¡i thì sẽ là m cÃ' ấy mất hứng - DÄ© Thâm cá»' tình là m ra vẻ quan trá»ng. Mặc Sênh băn khoăn, ý nghÄ© trong Ä'ầu bá»-ng biến mất, chỉ còn lại hai chữ “mạt chượcâ€. - Là m thế nà o bây giá», sao anh khÃ'ng nói trước, em chẳng chuẩn bị gì cả. - Bây giá» chuẩn bị vẫn kịp - DÄ© Thâm mỉm cưá»i, dừng xe - Mặc Sênh, chúng ta Ä'ến nÆ¡i rá»"i. Äã bao nhiêu năm Mặc Sênh khÃ'ng Ä'ược hưởng khÃ'ng khà Ä'ón Tết vui vẻ Ä'ầm ấm như thế nà y. Bên ngoà i tuyết rÆ¡i lả tả, tiếng pháo tép từ xa vá»ng lại, cả nhà quây quần bên bà n ăn, nghe bà Hà ca cẩm. - Hai Ä'ứa nà y cà ng lá»›n cà ng hư, má»™t Ä'ứa Ä'ã cưới vợ, má»™t Ä'ứa sắp lấy chá»"ng, váºy mà khÃ'ng Ä'ứa nà o báo vá»›i bá»' mẹ má»™t câu… DÄ© Văn nhăn mặt vá»›i DÄ© Thâm: - Mẹ, mẹ Ä'ã nói suá»'t buổi chiá»u rá»"i còn gì. - Lâu lắm các con má»›i vá» chÆ¡i ăn Tết, bà Ä'ể cho chúng nó yên, Ä'ừng có là u bà u mãi thế - Ã"ng Hà lưá»m vợ. - Ã"ng chán tÃ'i rá»"i hả? Ã"ng Hà cả Ä'á»i sợ vợ, nghe bà nói váºy lại nhăn nhó: - Là tÃ'i nói váºy thÃ'i, bà thÃch thì cứ nói cho thá»a, nay mai chúng nó Ä'i rá»"i khÃ'ng nói Ä'ược nữa. Trương Mại khÃ'ng hiểu tiếng Ä'ịa phương, bắt DÄ© Văn phiên dịch, DÄ© Văn khÃ'ng chịu, váºy là anh chà ng há»n dá»-i, ngá»"i yên khÃ'ng nói. Mặc Sênh mỉm cưá»i ngá»"i nghe, nhiá»u năm nay chị Ä'ã quen ăn tết má»™t mình, chị thèm khát khÃ'ng khà gia Ä'ình Ä'ấm ấm như thế nà y. Chị xúc Ä'á»™ng khÃ'ng nói Ä'ược gì, dưá»ng như sợ nếu mình lên tiếng, bầu khÃ'ng khà tuyệt diệu nà y sẽ tan biến. Sau bữa ăn, bà Hà tổ chức chÆ¡i mạt chược. DÄ© Thâm lẻn lên phòng sách, DÄ© Văn nháºn trách nhiệm rá»a bát. Váºy là Mặc Sênh, Trương Mại cùng chÆ¡i vá»›i Ã'ng Hà vá»'n chưa bao giá» dám trái ý vợ phải và o tráºn theo yêu cầu cá»§a bà Hà . Bà Hà có kinh nghiệm mấy chục năm chÆ¡i mạt chược Ä'ã trở thà nh tay chÆ¡i lão luyện, Ã'ng Hà rèn luyện mấy chục năm, bản lÄ©nh cÅ©ng khÃ'ng kém, Trương Mại là nhà kinh doanh nên các món cá» bạc cÅ©ng khá rà nh, chỉ khổ cho Mặc Sênh mấy năm ở nước ngoà i chỉ còn nhá»› mang máng, giá» Ä'ây lâm tráºn Ä'ã thua thảm bại. DÄ© Thâm từ trong phòng sách Ä'i ra khÃ'ng tin và o mắt mình: - Má»›i chưa Ä'ầy má»™t giá» mà em Ä'ã thua thế nà y ư? Mặc Sênh xấu hổ, ấp úng: - Váºn xấu thÃ'i… DÄ© Thâm vá»- vai Mặc Sênh, ra hiệu bảo Ä'ứng lên: - Äể anh… Bây giá» má»›i gá»i là kì phùng Ä'ịch thá»§, Mặc Sênh ngá»"i bên xem, cà ng xem cà ng thấy mê, khÃ'ng há» buá»"n ngá»§. DÄ© Thâm giục mấy lần khÃ'ng Ä'ược phải trợn mắt, Mặc Sênh má»›i chịu Ä'i ngá»§. Äêm khuya, ná»a mÆ¡, ná»a tỉnh, nghe thấy có tiếng mở cá»a, Ä'èn báºt sáng: - Xong rá»"i hả? Thắng hay thua? DÄ© Thâm vén mà n chui và o, vẻ mệt má»i: - Chỉ có má»™t mình cÃ' Hà thua. Mặc Sênh trợn mắt: - Ba ngưá»i Ä'à n Ã'ng bắt nạt má»™t phụ nữ. - Há» Hà có má»™t qui Ä'ịnh, trên bà n mạt cược khÃ'ng có chuyện nể nang nhưá»ng nhịn. Vả lại chưa thua sạch cÃ' Hà chưa chịu thÃ'i - Rá»"i anh Ã'm chị và o lòng - Ngá»§ thÃ'i, mệt chết Ä'ược. Tất cả là tại em. Mặc Sênh rất ân háºn, bình thưá»ng anh luÃ'n báºn rá»™n, vá» nhà ăn Tết lại phải vì mình mà mệt má»i như váºy, thương quá. Váºy là ngoan ngoãn nằm gá»n trong lòng anh, khÃ'ng dám quấy rầy. Nhưng lát sau, Mặc Sênh thấy cặp mÃ'i ấm nóng cá»§a anh xê dịch trên cổ mình, chị trách: - Anh Ä'ang mệt cÆ¡ mà ? - Ừ… nhưng anh vẫn có thể mệt thêm chút nữa - DÄ© Thâm thầm thì. Sáng má»"ng má»™t Tết, Mặc Sênh tỉnh dáºy Ä'ã hÆ¡n bảy giá», vừa ngá»"i dáºy mặc quần áo lại bị DÄ© Thâm kéo và o trong chăn. - Còn sá»›m, dáºy là m gì? - DÄ© Thâm nói giá»ng ngái ngá»§. - Em phải dáºy nấu cÆ¡m. BuÃ'ng em ra - Chị cá»' gỡ tay DÄ© Thâm Ä'ang Ã'm chặt mình, nhưng khÃ'ng sao gỡ Ä'ược, chị nhăn mặt rên rỉ - DÄ© Thâm… - Nằm vá»›i anh thêm lát nữa - DÄ© Thâm nói, mắt vẫn nhắm. - Äúng là ! - Mặc Sênh lẩm bẩm - DÄ© Thâm, hÃ'm nay anh lạ lắm. Ngưá»i DÄ© Thâm như cứng lại trong má»™t thoáng im lặng mấy giây, anh há»i giá»ng hÆ¡i thiếu tá»± tin: - Lạ thế nà o? - Anh giá»'ng như Ä'ứa trẻ váºy! - Mặc Sênh mỉm cưá»i thì thầm và o tai anh. Tay DÄ© Thâm vẫn Ã'm chặt chị: - Äừng là m á»"n, ngá»§ Ä'i. Hình như cả nhà chưa ai dáºy cả, Mặc Sênh Ä'à nh nhượng bá»™, Ä'ằng nà o cÅ©ng khÃ'ng thể thoát khá»i vòng tay DÄ© Thâm: - Ngá»§ tiếp váºy. Nhưng… nằm thế nà y khó chịu lắm. Vừa nhắm mắt chưa Ä'ầy má»™t phút, Mặc Sênh bắt Ä'ầu cá»±a quáºy, muá»'n nhấc Ä'ầu ra khá»i cánh tay DÄ© Thâm. - Sao mà bướng thế khÃ'ng biết? - DÄ© Thâm mở mắt - Em Ä'ừng cá»±a quáºy nữa Ä'ược khÃ'ng? Mặc Sênh nhăn mặt, chị muá»'n nằm gá»'i bÃ'ng, như váºy sẽ dá»... chịu hÆ¡n. - DÄ© Thâm - Mặc Sênh lại bắt Ä'ầu cá»±a quáºy - Như thế nà y anh sẽ bị tê tay. “Lại còn biết nghÄ© cho ngưá»i khác cÆ¡ Ä'ấy! Nếu khÃ'ng Ã'm chặt cÃ' ta thì cả hai có nguy cÆ¡ cảm lạnh, cứ Ã'm chặt thế nà y là an toà n nhấtâ€. DÄ© Thâm dứt khoát giả bá»™ khÃ'ng nghe thấy, cứ nhắm mắt ngá»§. Mặc Sênh cá»±a quáºy má»™t há»"i khÃ'ng kết quả, lại khÃ'ng ngá»§ Ä'ược, mắt nhìn lên trần nhà , cuá»'i cùng dừng lại trên khuÃ'n mặt tuấn tú ká» sát mình. DÄ© Thâm quả rất Ä'ẹp trai! Lặng lẽ hÃ'n và o má anh, Mặc Sênh bắt Ä'ầu buá»"n ngá»§, Ä'ầu vẫn nghÄ© sẽ dáºy sá»›m giúp cÃ' nấu ăn. Kết quả khi chị mở mắt Ä'ã hÆ¡n mưá»i má»™t giá», khÃ'ng thấy DÄ© Thâm bên cạnh, vá»™i trở dáºy mặc quần áo ra ngoà i, DÄ© Thâm và bác trai Ä'ang Ä'ánh cá» cạnh cái bà n rá»™ng ở gian giữa. Chị Ä'ến bên DÄ© Thâm nói nhá»: - Sao anh khÃ'ng Ä'ánh thức em? DÄ© Thâm Ä'ang táºp trung và o bà n cá», sau khi Ä'i xong má»™t nước má»›i ngẩng Ä'ầu giục chị: - Mau xuá»'ng bếp là m cÆ¡m Ä'i. Mặc Sênh thò Ä'ầu và o bếp, chỉ có má»™t mình bác gái là m bữa. Thấy Mặc Sênh ở cá»a bác cưá»i nói: - Tiểu Sênh, dáºy rá»"i hả, có lạ nhà khÃ'ng? Chị lắc Ä'ầu, chị là ngưá»i dáºy muá»™n nhất, ngá»§ say như váºy lại còn lạ nhà gì nữa: CÃ' Ä'ể cháu giúp Rá»"i cầm con dao trong tay bà Hà , chị bắt Ä'ầu thái thịt. Bà Hà Ä'i rá»a rau, vừa rá»a vừa nói chuyện vá»›i Mặc Sênh, má»™t lát sau như nhá»› ra chuyện gì bà Hà nói: - Ã"i trá»i! bác há»" Ä'á»" quá, Tiểu Sênh, nhà cháu cÅ©ng ở thà nh phá»' Y nà y Ä'úng khÃ'ng, khi nà o tiện hai nhà gặp nhau ăn bữa cÆ¡m thân máºt. Mặc Sênh giáºt mình suýt cứa và o tay, chị mÃm mÃ'i, có nên nói ra khÃ'ng? Ngẩng Ä'ầu thấy nụ cưá»i thân thiết cá»§a bà , mình khÃ'ng nên lừa dá»'i bác, chị quyết Ä'ịnh nói ra: - Cha cháu… - Mặc Sênh! Vừa mở miệng thì DÄ© Thâm xuất hiện ở cá»a, mặt anh nghiêm nghị, sắc mặt hÆ¡i tái. - Cái thằng, là m ngưá»i ta giáºt mình - Bác Hà trách yêu DÄ© Thâm. DÄ© Thâm nhìn chị: - Mặc Sênh áo khoác cá»§a anh Ä'âu, sao anh tìm mãi khÃ'ng thấy? Mặc Sênh rá»a tay ra khá»i bếp. Ão khoác DÄ© Thâm treo ngay cái giá áo Ä'ầu giưá»ng, vừa và o phòng chị Ä'ã nhìn thấy. Mặc Sênh ngẩn ngưá»i trước giá áo, khÃ'ng hiểu thế nà o. DÄ© Thâm giÆ¡ tay vá»›i chiếc áo từ phÃa sau chị: - Em Ä'ừng có suy nghÄ© lung tung. Anh khÃ'ng muá»'n có ý nghÄ© khác vá» em - DÄ© Thâm nói giá»ng nghiêm túc - Mặc Sênh, em phải tin anh. Có má»™t chút cay Ä'ắng trong giá»ng nói DÄ© Thâm, chị Ä'ã nháºn ra và chị thấy Ä'au lòng. - DÄ© Thâm… - Em cứ như váºy, Ä'ừng nghÄ© nhiá»u. Mặc Sênh ngước mắt nhìn DÄ© Thâm: - Nhưng như thế anh sẽ trách em lắm chuyện. - Em cÅ©ng hÆ¡i lắm chuyện - Anh vuá»'t tóc chị - Äúng thế, em rất lắm chuyện! Tá»± dưng cảm thấy lòng nhẹ nhõm. - Ra ăn cÆ¡m thÃ'i, có lẽ bác Ä'ã là m xong rá»"i. Lúc ăn cÆ¡m, bà Hà lại nhắc Ä'ến cha mẹ Mặc Sênh. Chị nói, cha chị Ä'ã mất, mẹ chị Ä'ang ở nước ngoà i. Bà Hà thở dà i khÃ'ng há»i thêm. Bà Ä'ịnh má»i má»i ngưá»i cÆ¡m xong chÆ¡i và i ván mạt chược Ä'ể thư giãn, nhưng má»i ngưá»i khÃ'ng mấy hà o hứng. Ã"ng Hà muá»'n Ä'i ngá»§, DÄ© Văn muá»'n Ä'ưa Trương Mại tham quan thà nh phá»', bà Ä'à nh từ bỠý Ä'ịnh. Tá»'i hÃ'm trước DÄ© Thâm ngá»§ Ãt, sau bữa trưa muá»'n ngá»§ bù. Mặc Sênh sáng dáºy muá»™n nên khÃ'ng há» buá»"n ngá»§. Nhân lúc DÄ© Thâm ngá»§ trưa, chị xem các Ä'á»" váºt cÅ© cá»§a anh. Má»™t bà i kiểm tra cÅ© kỹ chị cÅ©ng ngắm nghÃa há»"i lâu, chị muá»'n nhìn kỹ nét chữ há»"i nhá» cá»§a DÄ© Thâm. Chị Ä'á»c từng trang cuá»'n vở táºp là m văn cá»§a anh. DÄ© Thâm viết văn rất hay, toà n Ä'ược Ä'iểm 9. NghÄ© Ä'ến các bà i văn cá»§a mình phần lá»›n Ä'ược Ä'iểm 6, há»a hoằn má»›i có bà i Ä'ược Ä'iểm 7, Mặc Sênh khÃ'ng khá»i ghen tỵ. May mà phần văn bình luáºn anh viết khÃ'ng hay lắm, coi như cÅ©ng Ä'ược an á»§i. DÄ© Thâm tỉnh dáºy thấy Mặc Sênh ngá»"i trên ná»n, Ä'ang giở các Ä'á»" Ä'ạc cá»§a cá»§a mình. Anh “hừ†má»™t tiếng cảnh báo: - Hà phu nhân, bà Ä'ang xâm phạm Ä'á»i tư cá»§a tÃ'i. - DÄ© Thâm, anh dáºy rá»"i à ? â€" Mặc Sênh ngẩng Ä'ầu, mắt sáng lên â€" Còn gì cho em xem nữa khÃ'ng? Mặc Sênh say sưa ngắm nghÃa những ká»· váºt cÅ© cá»§a chá»"ng. DÄ© Thâm kéo chị Ä'ứng lên: - Äừng ngá»"i trên ná»n. Anh cầm lên má»™t cuá»'n vở trong Ä'á»'ng Ä'á»" trên ná»n: - Sao cÃ' Hà vẫn còn giữ những thứ nà y nhỉ? - Bức ảnh nà y anh chụp lúc mấy tuổi? â€" Mặc Sênh chìa trước mặt DÄ© Thâm má»™t tấm ảnh cÅ©, trong ảnh DÄ© Thâm mặc Ä'á»"ng phục, rất khÃ'i ngÃ', tay nâng bằng khen - Có lẽ trong cuá»™c thi váºt lý toà n quá»'c năm lá»›p Bảy. - Váºt lý ư? Nhưng anh há»c luáºt cÆ¡ mà ? - Nhưng Ä'ến trung há»c anh thÃch các mÃ'n xã há»™i. - Nếu biết anh há»c trưá»ng Trung Nháºt, em cÅ©ng Ä'ến Ä'ấy há»c â€" Mặc Sênh nói vẻ tiếc nuá»'i â€" Lúc Ä'ầu em cÅ©ng Ä'ịnh há»c ở trưá»ng Ä'ó, nhưng trưá»ng quá xa nhà , buổi sáng chắc em khÃ'ng dáºy sá»›m Ä'ược. - May mà em lưá»i â€" DÄ© Thâm âu yếm nhìn chị - Cho nên anh má»›i yên ổn há»c hết trung há»c. Mặc Sênh lưá»m anh: - Còn ảnh nà o khÃ'ng? DÄ© Thâm lấy táºp ảnh trong tá»§: - KhÃ'ng nhiá»u lắm, ngưá»i nhà anh khÃ'ng thÃch chụp ảnh. Táºp album kiểu cÅ©, bìa Ä'ã á»' và ng. Trang Ä'ầu tiên là ảnh Ä'ứa bé sÆ¡ sinh, bên dưới có hà ng chữ nhá»: “DÄ© Thâm hÆ¡n ba thángâ€. Äứa bé trong ảnh béo mÅ©m mÄ©m, cau mà y, vẻ mặt Ä'ăm chiêu, cương nghị hứa hẹn trở thà nh chà ng trai già u ý chÃ, nghị lá»±c. Mặc Sênh ngắm nghÃa há»"i lâu, chợt phát hiện Ä'iá»u gì, chị reo lên: - DÄ© Thâm, thì ra ngay từ nhá» anh luÃ'n cau có. - Bé tý Ä'âu Ä'ã biết gì â€" DÄ© Thâm cau mà y. - Tháºt mà ! â€" Mặc Sênh khẳng Ä'ịnh â€" Bá»' em bảo lúc em còn nhá», vừa nhìn thấy máy ảnh là em cưá»i tÃt mắt. Những bức ảnh sau Ä'ó Ä'á»u là ảnh chụp chung. Má»™t thiếu phụ trẻ tay bế Ä'ứa con trai, ngá»"i bên ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ, nụ cưá»i rạng rỡ hạnh phúc nhìn và o á»'ng kÃnh. Mặc dù há»"i Ä'ó kỹ thuáºt chụp chưa tá»'t nhưng vẫn chá»›p Ä'ược vẻ tuấn tú, trang trá»ng cá»§a ngưá»i Ä'à n Ã'ng và nét xinh Ä'ẹp yêu kiá»u cá»§a ngưá»i phụ nữ. Có thể thấy ngoại hình DÄ© Thâm rất giá»'ng cha. Mặc Sênh lặng lẽ xem kỹ từng bức ảnh, thỉnh thoảng ngẩng Ä'ầu mỉm cưá»i âu yếu nhìn chá»"ng. - ThÃ'i â€" DÄ© Thâm lấy lại cuá»'n album trong tay Mặc Sênh, Ä'ể lại và o chá»- cÅ© trong tá»§ - Lâu rá»"i, tất cả Ä'á»u Ä'ã phai má». Mặc Sênh nhìn và o mắt DÄ© Thâm há»"i lâu, chị Ã'm chặt lấy anh. Lát sau chị nói: - Chúng mình Ä'i thăm há» Ä'ược khÃ'ng? - Äợi Ä'ến Tết thanh minh â€" DÄ© Thâm nhẹ nhà ng vuá»'t mái tóc lởm chởm cá»§a chị - Äợi cho tóc em má»c dà i thêm chút nữa, nếu khÃ'ng em sẽ là nà ng dâu rất xấu. Thá»i gian nghỉ Tết khÃ'ng nhiá»u, phần lá»›n thá»i gian cá»§a Mặc Sênh Ä'á»u bị bác gái lÃ'i kéo và o bà n mạt chược, nhưng tiếc rằng liên tục huấn luyện trong mấy ngà y cÅ©ng khÃ'ng mấy hiệu quả. Mặc Sênh vẫn nhìn thấy quân bà i trên bà n là quên quân bà i trong tay, nhìn thấy bà i cá»§a mình thì khÃ'ng biết ngưá»i khác Ä'ánh quân gì. DÄ© Thâm chỉ biết lắc Ä'ầu thở dà i, khÃ'ng biết nên xấu hổ vì tư chất bà vợ cá»§a mình hay nên vui vì sau nà y Ãt nhất cÃ' ta khÃ'ng là m khuynh gia bại sản vì mạt chược? Ngà y mai phải rá»i thà nh phá»' Y, tá»'i Ä'ó Mặc Sênh trằn trá»c khÃ'ng ngá»§ Ä'ược. DÄ© Thâm Ã'm chị và o lòng khi chị trở ngưá»i lần thứ ba - Em nghÄ© gì thế? - DÄ© Thâm â€" Mặc Sênh im lặng, lúc sau má»›i nói â€" Em chưa kể vá»›i anh vá» mẹ phải khÃ'ng? DÄ© Thâm xoa lưng chị: - Chưa - Quan hệ giữa bá»' mẹ em rất lạ… - Sắp xếp lại ký ức, chị nói tiếp â€" Lúc nhá», em luÃ'n cảm thấy mẹ khÃ'ng thÃch em, có lẽ là do mâu thuẫn vá»›i bá»', nhưng em khÃ'ng Ä'ể ý. Vá» sau bá»' em xảy ra chuyện, em ở Mỹ, hai mẹ con mất liên lạc, mấy năm sau má»™t ngưá»i bạn cá»§a bá»' em cho biết, bá»' mẹ em Ä'ã ly hÃ'n má»™t tháng trước khi sá»± việc xảy ra. Chuyện bá»' tá»± vẫn trong tù thá»±c ra mẹ em cÅ©ng có liên quan, bá»' khÃ'ng muá»'n liên lụy Ä'ến mẹ cho nên nháºn hết tá»™i vá» mình - Ngưá»i chị run lên. DÄ© Thâm vá»- vá»: - Chuyện Ä'ã qua Ä'ừng nên nghÄ© nhiá»u. Mặc dù có tà i ăn nói nhưng vá» mặt an á»§i ngưá»i khác, DÄ© Thâm rất kém, chỉ biết vá»- nhẹ và o má chị như dá»- trẻ con. Mặc Sênh tưởng tượng ra cảnh DÄ© Thâm dá»- trẻ con bất giác báºt cưá»i, cảm giác nặng ná» bá»-ng vÆ¡i Ä'i - Em khÃ'ng muá»'n buá»"n, chỉ là vừa rá»"i em nghÄ©, bây giá» em Ä'ã nghÄ© thoáng hÆ¡n trước nhiá»u. Mẹ ăn tết má»™t mình khÃ'ng biết thế nà o? DÄ© Thâm nhìn lên trần nhà , trong Ä'êm tá»'i mắt anh cà ng tăm tá»'i, nhưng giá»ng nói lại dịu dà ng như mà n Ä'êm: - Nếu em khÃ'ng yên tâm, sáng mai chúng mình Ä'i thăm mẹ. Mặc Sênh bắt Ä'ầu buá»"n ngá»§, vùi mặt và o ngá»±c chá»"ng, nói giá»ng mệt má»i: - Ãt nhất cÅ©ng cho mẹ biết cuá»™c sá»'ng hiện nay cá»§a em rất tá»'t. Sáng hÃ'm sau, Mặc Sênh và DÄ© Thâm lưu luyến từ biệt Ã'ng bà Hà , DÄ© Văn và Trương Mại Ä'ược nghỉ Ãt hÆ¡n nên Ä'ã Ä'i từ hÃ'm trước. Trước khi rá»i thà nh phá»' Y, há» Ä'ến khu má»›i Thanh Hà . Nhưng lần nà y há» cÅ©ng khÃ'ng gặp may, Mặc Sênh gõ cá»a mấy lần mà nhà khÃ'ng có ai mở cá»a. - Có Ä'ợi khÃ'ng? â€" DÄ© Thâm há»i Mặc Sênh lắc Ä'ầu: - ThÃ'i, mình Ä'i. Chiếc cầu thang lá»™ thiên kiểu cÅ© vừa dá»'c vừa hẹp, lúc xuá»'ng lầu Mặc Sênh tá» ra rất có kinh nghiệm: - Loại cầu thang nà y phải Ä'i cháºm, nếu khÃ'ng sẽ va và o ngưá»i khác ở chá»- ngoặt. DÄ© Thâm nhìn chị bằng ánh mắt tinh nghịch: - Em va và o ngưá»i ta bao nhiêu lần rá»"i? Mặc Sênh ấp úng: - KhÃ'ng, má»›i có mấy lần. - Chắc chắn là rất nhiá»u lần, vẫn táºt cÅ©, Ä'i khÃ'ng nhìn Ä'ưá»ng â€" DÄ© Thâm nắm chặt cằm chị, ngắm má bên phải, bên trái, Ä'oạn thở dà i â€" May vẫn chưa có bên nà o bị lệch. Mặc Sênh nhăn mặt vá»›i anh. Ngá»"i và o xe ngoảnh nhìn ngÃ'i nhà cÅ©, cảm thấy buá»"n, lần nà y vẫn khÃ'ng gặp, có lẽ hai mẹ con chị khÃ'ng có duyên vá»›i nhau. Xe qua cổng khu, Mặc Sênh vÃ' tình nhìn ngoà i cá»a, giáºt mình gá»i DÄ© Thâm: - DÄ© Thâm, dừng xe! DÄ© Thâm phanh gấp, chiếc xe dừng lại tức thì. Mặc Sênh mở cá»a xe chạy ngược lại, DÄ© Thâm khÃ'ng xuá»'ng xe, từ trong gương chiếu háºu anh nhìn thấy Mặc Sênh Ä'uổi kịp má»™t ngưá»i phụ nữ trung niên ngưá»i gầy gò. Trong lòng Ä'á»™t nhiên cảm thấy bất yên, anh bất giác thò tay và o túi tìm thuá»'c lá nhưng khÃ'ng thấy, má»›i sá»±c nhá»› là mình Ä'ã bá» thuá»'c, hoà n toà n khÃ'ng mang thuá»'c theo ngưá»i. Anh nhắm mắt ngả Ä'ầu và o thà nh ghế, mở nhạc, Ä'iệu nhạc du dương vang lên. Äang nghe bá»-ng có tiếng gõ cá»a, DÄ© Thâm mở mắt thấy Mặc Sênh Ä'ứng ngoà i cá»a xe ra hiệu cho anh mở cá»a. - Em vừa nói vá»›i mẹ, em Ä'ã cưới. Anh có Ä'ến gặp mẹ má»™t lát Ä'ược khÃ'ng? â€" Mặc Sênh há»i DÄ© Thâm lặng lẽ gáºt Ä'ầu. Bà Phương Mai mẹ Mặc Sênh từ xa ngắm nhìn con gái cùng má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ dáng cao to Ä'i Ä'ến. Mắt bà khÃ'ng tá»'t, chưa nhìn rõ ngưá»i Ä'ứng Ä'ó nhưng trá»±c giác mách bảo bà Ä'ó là ngưá»i Ä'à n Ã'ng ưu tú, xem ra Tiểu Sênh rất có mắt. Chỉ có Ä'iá»u… bà cau mà y… vừa rá»"i Tiểu Sênh nói tên anh là Hà DÄ© Thâm? Hà DÄ© Thâm! Cái tên sao quen thế? Thoáng cái hai ngưá»i Ä'ã Ä'ứng trước mặt bà . Chăm chú quan sát ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ, bà Phương Mai rất hà i lòng, quả nhiên má»™t ngưá»i Ä'à n Ã'ng Ä'iển trai khà chất sung mãn. Mặc Sênh giá»›i thiệu hai ngưá»i vá»›i nhau: - Mẹ em. Anh ấy là Hà DÄ© Thâm con Ä'ã nói vá»›i mẹ Ãnh mắt nghi hoặc cá»§a bà Phương Mai dừng trên ngưá»i chà ng rể lần Ä'ầu gặp mặt, cảm giác bất yên má»-i lúc cà ng hiện hữu, bà cá»' mỉm cưá»i: - Thì ra anh là Hà DÄ© Thâm, Tiểu Sênh nhà tÃ'i coi như cÅ©ng có mắt. - Mẹ - Mặc Sênh lúng túng. Hai ngưá»i Ä'á»u im lặng, Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng nói. Những Ä'iá»u chị muá»'n há»i mẹ lại khÃ'ng thể. Sau mấy câu thăm há»i, hai ngưá»i dưá»ng như khÃ'ng biết nói gì nữa. - DÄ© Thâm, anh có mang theo danh thiếp khÃ'ng? â€" Mặc Sênh há»i DÄ© Thâm gáºt Ä'ầu: - Có, trên xe, Ä'ể anh Ä'i lấy. Mặc Sênh ghi vá»™i sá»' Ä'iện thoại di Ä'á»™ng cá»§a mình lên danh thiếp cá»§a DÄ© Thâm, Ä'ưa cho mẹ: - Mẹ liên lạc vá»›i con theo sá»' máy nà y. Có việc gì mẹ cứ gá»i cho con. Bà Phương Mai nháºn tấm thiếp nhìn lướt: - Nếu các con vá»™i Ä'i, mẹ khÃ'ng giữ nữa. Mặc Sênh do dá»± má»™t lát, nói: - Chúng con Ä'i Ä'ây. Vá»™i vã từ biệt mẹ lên xe, Mặc Sênh cảm thấy dá»... chịu hÆ¡n nhiá»u: - ÄÆ°á»£c như váºy là tá»'t lắm rá»"i. Hai mẹ con xa cách nhau bảy, tám năm trá»i, còn nhiá»u Ä'iá»u chưa nói hết vá»›i nhau. Lần Ä'ầu diá»...n ra má»™t cách khách khà như váºy, trái lại khiến Mặc Sênh cảm thấy nhẹ nhõm. DÄ© Thâm khÃ'ng chú ý câu nói cá»§a Mặc Sênh. Ãnh mắt dò xét cá»§a ngưá»i Ä'à n bà hướng và o anh khiến anh bá»-ng thấy cảnh giác: “Có lẽ bà ấy nhá»› ra Ä'iá»u gìâ€. Thấy DÄ© Thâm mãi khÃ'ng nổ máy, khÃ'ng biết anh Ä'ang nghÄ© gì, lát sau khÃ'ng kìm Ä'ược, Mặc Sênh kéo tay áo anh: - Tà i xế DÄ© Thâm, Ä'ã trở vá» mặt Ä'ất chưa? Ãnh mắt trong veo cá»§a Mặc Sênh nhìn anh tinh nghịch. Bóng ma cá»§a quá khứ vừa thoáng hiện bá»-ng tiêu tan. Ngước nhìn Mặc Sênh, DÄ© Thâm báºt cưá»i, thầm há»i tại sao gần Ä'ây cà ng ngà y cà ng cảm thấy má»™t con ngưá»i, má»™t cá tÃnh từng khiến anh Ä'au Ä'ầu, bá»-ng quay trở lại? Lẽ nà o giang sÆ¡n dá»... cải, bản tÃnh nan di? Sá»± tháºt chứng minh câu nói cá»§a cổ nhân rất có lý và dá»± cảm cá»§a DÄ© Thâm cÅ©ng rất chÃnh xác. Má»™t Mặc Sênh hai mươi sáu tuổi Ä'ương nhiên từng trải hÆ¡n má»™t Mặc Sênh mưá»i chÃn tuổi, nhưng có và i cá»' táºt mà DÄ© Thâm Ä'ã quen thuá»™c vẫn khÃ'ng há» thay Ä'ổi theo thá»i gian hay tuổi tác, và dụ khi tranh luáºn vá»›i anh khÃ'ng Ä'ược thì quay ra giáºn dá»-i, và dụ món ăn nà o khÃ'ng thÃch thì gắp cho anh, và dụ… KhÃ'ng sao, Hà luáºt sư âm thầm thừa nháºn, tuy nhiên anh cảm thấy mình Ä'ang hưởng thụ. Vả lại, nuÃ'i dưỡng trở lại những táºt Ä'ó cá»§a cÃ' ấy Ä'âu có dá»...?
*
* *
Lá»... cưới Ä'ã Ä'ịnh và o ná»a tháng sau Ä'ó. DÄ© Thâm dá»± Ä'ịnh sau lá»... cưới há» sẽ dà nh Ãt thá»i gian nghỉ ngÆ¡i, cho nên thá»i gian nà y anh cá»' gắng hoà n tất cÃ'ng việc. Việc nà o là m Ä'ược thì cá»' là m cho xong, khÃ'ng kịp là m thì giao cho ngưá»i khác, chương trình “Pháp luáºt và cuá»™c sá»'ng†Ä'à nh từ chá»'i khÃ'ng thể tiếp tục, còn cÃ'ng việc chuẩn bị cho lá»... cưới, lên danh sách khách má»i, lá»±a chá»n khách sạn… Má»i việc Ä'á»u do má»™t mình DÄ© Thâm lo liệu. So vá»›i anh, Mặc Sênh quá ung dung nhà n hạ, thá»±c ra việc Ä'ó có thể giao cho cÃ'ng ty dịch vụ hÃ'n lá»... lo liệu nhưng DÄ© Thâm thÃch Ä'Ãch thân chuẩn bị. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mặc Sênh cÅ©ng có chuyện Ä'au Ä'ầu, chị khÃ'ng tìm Ä'ược phù dâu. DÄ© Văn khÃ'ng Ä'ược, vừa qua Tết há» vá»™i và ng Ä'ăng ký kết hÃ'n. Tiểu Há»"ng cà ng khÃ'ng Ä'ược. Khi Ä'ược báo vá» lá»... cưới cá»§a Mặc Sênh, Tiểu Há»"ng giáºn dá»-i trách chị Ä'ã Ä'ánh lừa cÃ' ta, vì chuyện Ä'ó Mặc Sênh Ä'ã phải chiêu Ä'ãi cÃ' ta mấy bữa Ä'ể xoa dịu. Khi Mặc Sênh muá»'n Tiểu Há»"ng là m phù dâu cho mình, cÃ' ta dãy nảy: - KhÃ'ng Ä'ược, nếu là m phù dâu nữa em mãi ế ẩm mất. Chưa tìm Ä'ược phù dâu, Mặc Sênh rất lo lắng. Còn Tiêu Tiêu, sau khi Ä'ược DÄ© Thâm cho biết tin vá» lá»... cưới, Tiêu Tiêu láºp tức gá»i Ä'iện cho Mặc Sênh, bảo hai ngưá»i có kết quả tá»'t Ä'ẹp như váºy là do cÃ'ng cá»§a cÃ' ta, nhất Ä'ịnh phải trả cÃ'ng cho bà má»'i. Tóm lại Tiêu Tiêu cÅ©ng khÃ'ng muá»'n là m phù dâu. Cuá»'i cùng Ä'ã tìm Ä'ược phù dâu, hoà n toà n bất ngá». Tá»'i hÃ'm Ä'ó, DÄ© Thâm nằm trên giưá»ng nghiên cứu tà i liệu, anh Ä'ã ra lệnh cho Mặc Sênh khÃ'ng Ä'ược quấy rầy anh. Mặc Sênh nằm trên giưá»ng viết thiệp má»i, chỉ cần viết ngay ngắn rõ rà ng là Ä'ược. Nhưng “chữ nà y là chữ gì?â€, DÄ© Thâm viết láu quá. Mặc Sênh ngẫm nghÄ© há»"i lâu… KhÃ'ng thể Ä'oán ra! Cắn bút, “có nên há»i DÄ© Thâm khÃ'ng?â€. Ngẩng Ä'ầu lên thấy anh Ä'ang chăm chú Ä'á»c… “Hình như anh bảo khÃ'ng Ä'ược quấy rầy anh…†“ThÃ'i khÃ'ng cần há»i, tạm thá»i Ä'ể cái tên nà y lại!â€ ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Mặc Sênh khÃ'ng phải là ngưá»i luÃ'n vâng lá»i. Há»c Ä'ại há»c, má»-i khi bị quấy rầy, DÄ© Thâm thưá»ng nghiêm mặt, tháºm chà quát chị rất dữ. Má»-i lần bị mắng tuy có giáºn và cÅ©ng thấy tá»§i thân nhưng Mặc Sênh cảm thấy bình thưá»ng, sau Ä'ó chị lại chá»§ Ä'á»™ng là m là nh. Nhưng bây giá» lại là chuyện khác. HÃ'n nhân khÃ'ng phải chuyện Ä'ùa, chị khÃ'ng muá»'n là m anh pháºt ý cho nên tá»'i kỵ là m trái lá»i anh. Nói tháºt, Mặc Sênh hÆ¡i sợ anh. NghÄ© lại chuyện cÅ©, Mặc Sênh xấu hổ Ä'á» mặt, má»™t DÄ© Thâm như bây giá», trước Ä'ây chị khÃ'ng sao tưởng tượng ra Nhưng chán quá… chép mãi chép mãi… KhÃ'ng chịu nổi, chị vá»› lấy tá» giấy, viết mấy chữ: “DÄ© Thâm, tại anh là m em bất hòa vá»›i Ä'á»"ng nghiệp†Viết xong chìa cho DÄ© Thâm, như váºy khÃ'ng thể coi là quấy rầy anh. DÄ© Thâm Ä'ang Ä'á»c tà i liệu, cau mà y liếc nhìn mấy chữ Mặc Sênh vừa chìa ra, cảm thấy tình hình nghiêm trá»ng liá»n viết hai chữ bên dưới: “Thế nà o?†“Äà o Nghị Thanh, anh biết rá»"i mà , bây giá» cÃ' ấy biết anh và em trước Ä'ây quen nhau, cÃ' ấy bá»±c lắm, cho rằng em cá»' tình giấu cÃ' ấy, nhưng tình hình cá»§a anh và em lúc Ä'ó, em có thể nói Ä'ược gì?†DÄ© Thâm dụi mắt, viết tiếp: “ Nghiêm trá»ng lắm phải khÃ'ng?†“Rất nghiêm trá»ng! Em và Nghị Thanh Ä'ã nói chuyện vá»›i nhau, em Ä'ã giải thÃch cho cÃ' ấy hiểu, còn má»i cÃ' ấy là m phù dâu, cÃ' ấy cÅ©ng Ä'ã Ä'á»"ng ý, nhưng Nghị Thanh bảo cÃ' ấy sẽ khÃ'ng có quà mừng Ä'âu†(tiếp Ä'ó vẽ má»™t khuÃ'n mặt Ä'ang khóc, rất buá»"n cưá»i) Quả nhiên rất nghiêm trá»ng! DÄ© Thâm vứt mảnh giấy và o thùng rác, kéo chị và o lòng: - Anh thấy em quá vÃ' duyên! Chị vùi và o ngá»±c anh, bị anh tóm chặt eo, chị cưá»i khanh khách, hai tay chá»'ng và o ngá»±c anh muá»'n nhổm dáºy. Mùi nước hoa sau khi tắm vấn vÃt quanh mặt anh, trong phút chá»'c Ä'ầu DÄ© Thâm như ngấm hÆ¡i men. Äây là Ä'iá»u anh Ä'ã từng khao khát. Từ giá» trở Ä'i bất luáºn thế nà o anh cÅ©ng khÃ'ng buÃ'ng!
*
* *
Trước lá»... cưới mấy hÃ'm, văn phòng Luáºt sư Viêm Hướng Hà có má»™t vị khách khÃ'ng má»i mà Ä'ến. HÃ'm Ä'ó DÄ© Thâm từ viện kiểm sát trở vá», Mỹ Äình thấy anh nói ngay: - Luáºt sư Hà , có má»™t bà chá» anh Ä'ã lâu. Nhìn theo tay chỉ cá»§a Mỹ Äình, DÄ© Thâm nháºn ra má»™t ngưá»i quen quen. Vị khách thấy anh vá»™i Ä'ứng lên chà o má»™t cách lịch sá»±. Äó chÃnh là Bà Phương Mai, mẹ Mặc Sênh. - Má»i dùng trà â€" Mỹ Äình Ä'ể hai tách trà lên bà n rá»"i lui ra. - Cảm Æ¡n â€" Bà Phương Mai lặng lẽ Ä'ưa tách trà lên miệng. Vá»'n là phu nhân thị trưởng, rõ rà ng bà rất quen nghi lá»... xã giao. Mỹ Äình nhẹ nhà ng khép cá»a, phòng là m việc chìm trong yên lặng. Bà Phương Mai ngắm nhìn ngưá»i Ä'à n Ã'ng trẻ ngá»"i sau bà n là m việc, lên tiếng trước: - Lần trước vá»™i quá, có lẽ anh Ä'ã nhá»› ra tÃ'i là ai? - Tất nhiên â€" DÄ© Thâm nói vá»›i giá»ng thản nhiên â€" Triệu phu nhân! Cách xưng hÃ' lạnh nhạt cà ng khiến bà thêm hoà i nghi, bà tá» ra Ã'n tá»"n nói: - Anh cÅ©ng khÃ'ng nên quá khách sáo, anh và Tiểu Sênh Ä'ã cưới nhau, anh cÅ©ng nên gá»i tÃ'i là nhạc mẫu má»›i phải. DÄ© Thâm cưá»i nhạt, khÃ'ng nói. Bà Phương Mai mỉm cưá»i: - Nếu anh khÃ'ng quen có thể gá»i tÃ'i là bà Phương Mai. - Bà Mai â€" DÄ© Thâm nhắc theo â€" TÃ'i rất tò mò. Bà Ä'ến Ä'ây có việc gì? Bà Mai lại nhấp ngụm trà , thái Ä'á»™ có vẻ tá»± nhiên hÆ¡n: - Lần trước chỉ trao Ä'ổi và i câu ngắn ngá»§i, Tiểu Sênh lại má»™t má»±c ca ngợi anh, tÃ'i hÃ'm nay Ä'ến Ä'ây chẳng qua xem thá»±c hư thế nà o. Hà luáºt sư khÃ'ng nên quá Ä'á» phòng. - Nếu Mặc Sênh biết bà quan tâm Ä'ến cÃ' ấy như váºy, chắc cÃ' ấy sẽ cảm Ä'á»™ng lắm. Bà nhìn khuÃ'n mặt lạnh lùng cá»§a chà ng trai, cưá»i thân máºt: - Có phải anh cảm thấy tá»§i thay cho Mặc Sênh? Thái Ä'á»™ DÄ© Thâm vẫn lạnh lùng: - Mặc Sênh xưa nay chưa bao giá» cảm thấy tá»§i thân, tại sao tÃ'i phải là m việc Ä'ó thay cÃ' ấy? - Quả có thế! â€" Bà nhướng mà y vẻ khinh thị, Ä'oạn thở dà i nói â€" Tiểu Sênh từ nhá» Ä'ến giá» tÃ'i chưa là m tròn trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i mẹ Ä'á»'i vá»›i nó. Phần vì báºn cÃ'ng tác, phần vì quan hệ giữa tÃ'i và cha nó khÃ'ng Ä'ược tá»'t nên khÃ'ng mấy quan tâm Ä'ến nó. May nó khÃ'ng phải Ä'ứa trẻ quá mẫn cảm, nó vẫn lá»›n lên khá»e mạnh. Trước lá»i lẽ khẩn thiết cá»§a bà ta, DÄ© Thâm vẫn khÃ'ng Ä'á»™ng lòng: - Nếu bà Mai muá»'n thể hiện tình mẫu tá», việc gì phải vòng vo như váºy? Bà nên nói trá»±c tiếp vá»›i Mặc Sênh thì hÆ¡n. Bà ta chăm chú quan sát DÄ© Thâm: - Hình như anh có vẻ ác cảm vá»›i tÃ'i? - Có lẽ bà nhầm â€" DÄ© Thâm Ä'áp gá»n Im lặng… Bà Phương Mai lại nhấc tách trà lên, nhưng lại im lặng, má»™t lúc nói tiếp: - TÃ'i khÃ'ng biết song thân cá»§a Hà luáºt sư là m nghá» gì, nếu có thá»i gian hai gia Ä'ình nên gặp nhau má»™t lần. - Có lẽ khÃ'ng thể, cha mẹ tÃ'i Ä'ã mất từ lâu â€" DÄ© Thâm vẫn giá»ng thản nhiên. - Quả Ä'áng tiếc. TÃ'i thà nh thá»±c xin lá»-i â€" Giá»ng bà ta bắt Ä'ầu thiếu tá»± nhiên, nhưng khÃ'ng có vẻ ngạc nhiên, giá»'ng như bà ta Ä'ã sá»›m biết chuyện. Bà ta thở dà i há»i â€" Ã"ng bà mất vì bệnh ư? DÄ© Thâm tái mặt. Thá»±c ra mục Ä'Ãch chuyến Ä'i cá»§a bà ta, DÄ© Thâm rất hiểu. Bà ấy có lẽ Ä'ã biết mình là ai, nhưng khÃ'ng biết anh có biết chuyện cÅ© hay khÃ'ng, cho nên má»›i lặn lá»™i Ä'ến Ä'ây há»i vòng vo thăm dò. DÄ© Thâm Ä'ương nhiên có thể giả bá»™ khÃ'ng biết, nhưng bây giá» anh thấy chán ghét kiểu thăm dò vòng vo Ä'ó. - Bà Mai â€" DÄ© Thâm nói dằn từng tiếng â€" Vì sao phải vòng vo như váºy? Tại sao khÃ'ng há»i thẳng tÃ'i có biết Ä'ến cái chết cá»§a cha tÃ'i là có liên can Ä'ến ngà i thị trưởng Triệu Thanh Nguyên?. DÄ© Thâm vừa dứt lá»i, cái mặt nạ từ bi Ã'n tá»"n cá»§a bà ta láºp tức rÆ¡i xuá»'ng. Bà hấp tấp Ä'ứng dáºy, mặt biến sắc: - Nếu anh Ä'ã biết, tại sao còn cưới Tiểu Sênh, có phải Ä'ể báo thù chúng tÃ'i khÃ'ng? â€" Nhìn chằm chằm và o mặt anh, bà dằn giá»ng â€" TÃ'i khÃ'ng tin anh! Mắt DÄ© Thâm lóe lên: - Bà tin hay khÃ'ng chẳng liên quan gì Ä'ến tÃ'i. Bà ta sững ngưá»i, Ä'oạn dịu giá»ng há»i: - Tiểu Sênh có biết chuyện nà y khÃ'ng? - CÃ' ấy khÃ'ng thÃch hợp Ä'ể biết chuyện nà y, cÅ©ng vÄ©nh viá»...n khÃ'ng cần biết. Từ lâu anh Ä'ã quyết Ä'ịnh cho dù khÃ'ng ở bên nhau, anh cÅ©ng khÃ'ng bao giá» cho Mặc Sênh biết chuyện. Chuyện nà y mình anh chịu Ä'á»±ng là Ä'á»§. - Thá»±c ra chuyện năm xưa chỉ là khÃ'ng may, khÃ'ng ai ngá» kết cục như váºy. â€" Bà Mai nói, có vẻ thá»±c sá»± cảm thấy há»'i tiếc. Năm xưa cái chết bất Ä'ắc kỳ tá» cá»§a Ã'ng Hà khiến bà có ấn tượng sâu sắc vá» gia Ä'ình há». Mưá»i mấy năm sau, khi Mặc Sênh nhắc Ä'ến Hà DÄ© Thâm, bà cảm thấy quen quen. Khi nhìn thấy anh, bà cà ng hoà i nghi, bà khÃ'ng yên tâm quyết Ä'ịnh Ä'i tìm hiểu. Quả nhiên ra anh chÃnh là Ä'ứa con trai mưá»i tuổi cá»§a nhà há» Hà năm xưa. Nhưng bà khÃ'ng biết Ä'ứa trẻ mưá»i tuổi Ä'ó có biết chuyện vá» cái chết cá»§a cha nó hay khÃ'ng, cho nên má»›i có chuyến Ä'i nà y. Câu nói cá»§a bà Mai khiến DÄ© Thâm khÃ'ng muá»'n tranh luáºn nữa. Anh Ä'ứng dáºy mở cá»a sổ, khÃ'ng khà lạnh từ bên ngoà i trà n và o, từ cá»a sổ tầng mưá»i nhìn ra má»™t khoảng khÃ'ng bao la khoáng Ä'ạt hiện ra trước mắt DÄ© Thâm, là m vÆ¡i Ä'i tâm trạng nặng ná» do câu chuyện bà Mai gợi lại. Khi cha chết, DÄ© Thâm má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi, còn nhá» tuy thÃ'ng minh nhưng anh sao có thể hiểu Ä'ược những ngoắt ngoéo phức tạp cá»§a cuá»™c Ä'á»i. Chỉ nhá»› má»™t hÃ'm Ä'i vá» há»c vá» thấy cha buổi sáng còn khá»e mạnh Ä'ã nằm trong bệnh viện, ngưá»i Ä'ầy máu, Ä'ã tắt thở. Sau Ä'ó mẹ anh vá»'n khá»e mạnh cÅ©ng lâm bệnh, anh bá»-ng chá»'c trở thà nh Ä'ứa trẻ má»" cÃ'i cả cha lẫn mẹ. May ngưá»i hà ng xóm, Ä'á»"ng thá»i là bạn cá»§a cha anh nháºn nuÃ'i anh. Câu chuyện bi thảm sau nà y lá»›n lên anh má»›i biết. Khoảng những năm 80, cha DÄ© Thâm vay tiá»n ngân hà ng Ä'ầu tư bất Ä'á»™ng sản, nhưng khi cÃ'ng trình xây dá»±ng má»›i Ä'ược má»™t ná»a thì ngân hà ng thay Ä'ổi chÃnh sách cho vay, vì váºy Ã'ng phải trả nợ trước thá»i hạn. Ã"ng Triệu Thanh Nguyên chÃnh là giám Ä'á»'c ngân hà ng thà nh phá»' Y há»"i Ä'ó, giám Ä'á»'c ngân hà ng Ä'ịa phương có quyá»n quyết Ä'ịnh có thu há»"i vá»'n cho vay hay khÃ'ng. Cha DÄ© Thâm sau nhiá»u lần tác Ä'á»™ng, cuá»'i cùng Ä'ã khiến Ã'ng Triệu Thanh Nguyên Ä'á»"ng ý gian hạn cho thá»i gian trả nợ. Tuy nhiên Ã'ng Triệu Thanh Nguyên chỉ hứa suÃ'ng mà khÃ'ng có hà nh Ä'á»™ng cụ thể, váºy là cÃ'ng sức, tiá»n bạc cá»§a cha DÄ© Thâm coi như Ä'ổ xuá»'ng sÃ'ng xuá»'ng biển. Ã"ng vẫn phải trả nợ theo chÃnh sách má»›i, cÃ'ng trình xây dá»±ng cá»§a Ã'ng Ä'à nh bá» dở, chá»§ xây dá»±ng và bên váºt liệu Ä'òi nợ ráo riết, trong khi chạy trá»'n con nợ, Ã'ng bị ngã từ trên tầng Ä'ang xây dở và chết tại chá»-. Trong khi Ä'ó, Ã'ng Triệu Thanh Nguyên vẫn ung dung thăng tiến, lên tá»›i chức thị trưởng. Mặc dù khÃ'ng trá»±c tiếp gây ra cái chết cá»§a cha DÄ© Thâm, nhưng rõ rà ng Ã'ng là nguyên nhân cá»§a bi kịch nà y. CÃ' Hà má»-i khi nhìn thấy Ã'ng ta phát biểu trên truyá»n hình, Ä'á»u chỉ tay và o tivi nói vá»›i DÄ© Thâm: - DÄ© Thâm, chá» xem, con ngưá»i nà y nhất Ä'ịnh sẽ bị quả báo. DÄ© Thâm khÃ'ng thể nà o quên Ä'ược tâm trạng cá»§a anh khi Ä'ược biết Triệu Mặc Sênh là con gái cá»§a Triệu Thanh Nguyên. Sá»± căm háºn, sá»± phẫn ná»™, Ä'au Ä'á»›n, ná»±c cưá»i lẫn lá»™n dà y vò khiến anh khÃ'ng thể kiá»m chế, nên Ä'ã trút tất cả lên Ä'ầu Mặc Sênh. Có lẽ trong Ä'ó còn có cả chút căm ghét chÃnh bản thân, bởi vì ngay cả lúc Ä'ó anh cÅ©ng khÃ'ng có ý Ä'ịnh chia tay Mặc Sênh. Những lá»i anh nói ra khi Ä'ó chÃnh anh cÅ©ng cảm thấy Ä'au lòng, huá»'ng há»" Mặc Sênh? Thá»±c tế, anh Ä'ã há»'i háºn ngay sau Ä'ó. DÄ© Thâm cau mà y, chăm chú nhìn và o cháºu hoa móng rá»"ng mà u Ä'Ỡở ban cÃ'ng nhà bên cạnh. “Äúng váºy, chuyện cÅ© khÃ'ng nên khÆ¡i lạiâ€, lúc Ä'ó anh còn trẻ, suy nghÄ© khÃ'ng khá»i ấu trÄ©, má»›i hÆ¡n hai mươi tuổi Ä'ầu anh khÃ'ng biết kiá»m chế tình cảm cá»§a mình, bây giá» cà ng khÃ'ng nên Ä'i và o vết xe cÅ©. Thấy chá»§ nhân có ý Ä'uổi khách, bà Phương Mai chợt nháºn ra việc bà Ä'ến Ä'ây là hoà n toà n sai lầm. Nếu anh ta khÃ'ng có ý Ä'ịnh báo thù, sá»± xuất hiện cá»§a bà chẳng phải nhắc anh ta nhá»› Ä'ến chuyện cÅ© hay sao? Nếu anh ta có ý Ä'ịnh báo thù, sá»± có mặt cá»§a bà liệu có ngăn cản Ä'ược anh ta? Nhưng dù sao bà vẫn khÃ'ng muá»'n chuyến Ä'i vÃ' Ãch. Bà trở lại vẻ Ã'n tá»"n như lúc má»›i Ä'ến: - TÃ'i mong anh hứa vá»›i tÃ'i má»™t Ä'iá»u, mặc dù tÃ'i khÃ'ng thân thiết vá»›i Tiểu Sênh, nhưng vẫn là mẹ nó. Mãi khÃ'ng có câu trả lá»i… Bà Ä'ến Ä'ây trong tư thế Ä'ầy kiêu hãnh, váºy mà vì Tiểu Sênh bà Ä'ã hạ mình. Bà Ä'ứng lên nói: - TÃ'i Ä'i Ä'ây. Ra Ä'ến cá»a, khi bà vừa cầm nắm Ä'ấm Ä'ịnh mở, con ngưá»i trẻ tuổi kia lại lên tiếng: - Há» cho tÃ'i mưá»i năm, tÃ'i cần Mặc Sênh cả Ä'á»i! â€" Giá»ng nói chất chứa sá»± mệt má»i, khÃ'ng quay Ä'ầu lại, anh tiếp â€" TÃ'i Ä'ầu hà ng hiện thá»±c. Bà Phương Mai lúc Ä'ầu rất Ä'á»-i ngạc nhiên, chợt hiểu Ä'ó chÃnh là lá»i hứa bà mong muá»'n ở anh ta. Bà quay Ä'ầu lại, cả ngưá»i chà ng trai bị bao phá»§ bởi nắng chiá»u hắt qua cá»a sổ rá»™ng, khuÃ'n mặt nhìn nghiêng cá»§a anh giá»'ng như tạc Ä'á. Bà chưa kịp nói gì thì ngưá»i Ä'ó Ä'ã tiếp: - Mặc Sênh hay suy nghÄ©, chuyện nà y nhất Ä'ịnh khÃ'ng nên cho cÃ' ấy biết. Văn phòng trở lại yên tÄ©nh, nhưng DÄ© Thâm khÃ'ng thể nà o tiếp tục là m việc. Nhìn Ä'á»"ng há»" cÅ©ng sắp hết giá» là m việc, anh thu xếp tà i liệu Ä'ể mai là m tiếp. Äiện thoại di Ä'á»™ng trong túi Ä'ổ chuÃ'ng, Ä'ó là tÃn hiệu tin nhắn. Chắc chắn là Mặc Sênh! Mở máy, Ä'úng là cÃ' ấy: “DÄ© Thâm, hÃ'm nay em lÄ©nh tiá»n thưởng, em má»i anh Ä'i ăn cÆ¡m, em sẽ Ä'ến chá»- anh ngayâ€. DÄ© Thâm mỉm cưá»i, trong Ä'ầu hiện ra cái vẻ Ä'ắc thắng cá»§a Mặc Sênh. Äang chuẩn bị trả lá»i thì Ä'iện thoại bà n réo vang. Nghe xong Ä'iện thoại lại có tin nhắn: “Sao khÃ'ng nhắn lại cho em? Anh khÃ'ng thể khÃ'ng mở máy. Äiện thoại Ä'áng thương, DÄ© Thâm Ä'ã vứt mà y ở xó xỉnh nà o rá»"i?†Äúng là khÃ'ng có chút nhẫn nại nà o cả! DÄ© Thâm bất giác lắc Ä'ầu, anh chỉ trả lá»i Ä'iện thoại khoảng má»™t phút. Anh nhanh chóng há»"i âm: “KhÃ'ng cần lên, ở bên dưới chá» anhâ€. DÄ© Thâm Ä'ứng bên cá»a sổ, chá» Mặc Sênh xuất hiện. Hình như DÄ© Thâm cÅ©ng tá»± há»i, vì sao anh có thể chá» lâu như váºy? Thá»±c ra chá» Ä'ợi và thá»i gian chẳng có gì liên quan Ä'ến nhau, Ä'ó là má»™t thói quen, nó tá»± nảy sinh, còn anh khÃ'ng thể cưỡng lại. Mặc Sênh Ä'eo máy ảnh lá»§ng lẳng trước ngá»±c Ä'ã xuất hiện trong tầm mắt DÄ© Thâm. Chị Ä'ứng dưới bóng cây bên kia Ä'ưá»ng, cúi Ä'ầu bấm phÃm di Ä'á»™ng. Lát sau, mẩu tin nhắn xuất hiện trong Ä'iện thoại cá»§a anh: “DÄ© Thâm em Ä'ến rá»"i, anh mau xuá»'ng Ä'i, vẫn quy Ä'ịnh cÅ©, em Ä'ếm Ä'ến má»™t nghìn…â€.
Chuyện bên lá».
1. Chuyện bức ảnh. Má»™t hÃ'm luáºt sư Hà DÄ© Thâm phát hiện bức ảnh trong và mình Ä'ã bị thay bằng bức chân dung mói chụp cá»§a ngưá»i ấy. Vá» nhà há»i ngưá»i ấy. Ngưá»i ấy nói thẳng: - Lúc nà o anh cÅ©ng nhìn ảnh em lúc em mưá»i chÃn tuổi, rá»"i lại nhìn em bây giá», sẽ thấy em ngà y cà ng già . Từ ngà y lấy chá»"ng luáºt sư ngưá»i ấy ngà y cà ng biết ăn nói!
2. Chuyện Ä'ặt tên cho con. Má»™t hÃ'm Mặc Sênh ngá»"i Ä'ợi ná»"i canh xương hầm trên bếp, bá»-ng cảm thấy nhà m chán má»›i quyết Ä'ịnh tìm việc nà o Ä'ó có ý nghÄ©a Ä'ể là m, và dụ Ä'ặt tên cho con. Váºy là lÃ'i ra cuá»'n từ Ä'iển dà y cá»™m loay hoay tra cứu, cảm thấy Ä'ặt tên con Ä'úng là má»™t cÃ'ng việc khó khăn, Ä'ặt má»™t cái tên âm ý hà i hòa, vừa hay vừa có ý nghÄ©a, quả là khÃ'ng dá».... Bá»-ng má»™t ý nghÄ© lóe lên trong Ä'ầu, Mặc Sênh nghÄ© ra cách Ä'ặt tên con rất Ä'Æ¡n giản. Há» cá»§a bá»', tên cá»§a mẹ, thêm má»™t chữ, tên láºp tức hiện ra â€" Hà Má»™ Sênh. Vừa Ä'ẹp vừa hay. Quan trá»ng là rất ý nghÄ©a. Mặc Sênh Ä'ắc ý, chạy và o phòng sách, viết lên giấy chìa trước mặt DÄ© Thâm. DÄ© Thâm liến nhìn nhướn mà y, lấy bút sá»a má»™ chữ: chữ Má»™ sá»a thà nh chữ Tất Hà Tất Sênh. Hà Tất Sinh??! Mặc Sênh tiu nghỉu xị mặt, buá»"n cả phần con. “Con Ä'áng thương, con chưa ra Ä'á»i Ä'ã bị bá»' chê!â€.
3. Thổ lá»™. Lại má»™t ngà y khác. DÄ© Thâm trong lúc giải lao giữa giá» là m việc, bá»-ng nhá»› ra hình như mình chưa nói vá»›i ngưá»i ta ba “chữ Ä'óâ€. Vừa Ä'úng lúc ngưá»i ta và o phòng tìm sách Ä'á»c. Kéo ngưá»i ta và o lòng, Ä'ể ngá»"i trên Ä'ầu gá»'i, siết ngưá»i ta và o lòng, tì cằm và o cổ ngưá»i ta nói âu yếm - Giở sách giúp anh. - Ứ - Mặc Sênh nhướng cặp lÃ'ng mà y thanh tú, nhìn táºp tà i liệu trên bà n. Coi như hiểu anh muá»'n mình là m gì. - Äá»" lưá»i! Tuy luÃ'n Ä'ược chiá»u chuá»™ng Mặc Sênh vẫn kiên nhẫn giở Ä'ến trang 14, nhưng khÃ'ng kiá»m Ä'ược liá»n trách: - DÄ© Thâm, anh lưá»i quá. - Hừm… - Có lẽ DÄ© Thâm quyết Ä'ịnh lưá»i Ä'ến cùng - Câu Ä'ầu tiên, Ä'oạn Ä'ầu tiên, gạch chân há»™ anh. Mặc Sênh lấy bút bi vạch má»™t Ä'ưá»ng thẳng dưới câu Ä'ó. “Nghiên cứu cá»§a giá»›i tư pháp há»c quá»'c tế nước ta Ä'á»'i vá»›i vấn Ä'á» nà y vẫn luÃ'n thừa kế quan Ä'iểm cá»§a J.H.Mori nhà luáºt há»c ngưá»i Anhâ€. - Dòng thứ ba từ dưới lên. “Em Ä'i gặp cảnh sát, có biết qui Ä'ịnh ở Ä'ây Ä'á»'i vá»›i những việc như thế nà y khÃ'ng?†“Thế là thế nà o? Hình như là Ä'oạn Ä'á»'i thoại trong má»™t vụ án, tại sao phải gạch chân?†Lại láºt thêm mấy trang nữa theo yêu cầu cá»§a DÄ© Thâm. - Còn má»™t từ ở giữa chưa tìm thấy - DÄ© Thâm thầm thì. Mặc Sênh hoà n toà n khÃ'ng hiểu. - Tìm cuá»'n khác váºy - DÄ© Thâm giÆ¡ tay rút má»™t cuá»'n tạp chà trên giá sách. “Hình như Ä'ó là sá»' Ä'ặc biệt cá»§a tạp chà phụ nữ, anh ấy quan tâm Ä'ến loại tạp chà Ä'ó từ bao giá» nhỉ?†- Trang nà y, Ä'oạn thứ ba, câu Ä'ầu tiên. - á»', xem báo cÅ©ng phải gạch chân nÃ'i dung trá»ng Ä'iểm sao? “Và o mùa xuân, Anh thưá»ng thÃch ra ngoại Ã' chÆ¡i và o những ngà y nghỉ, trá»i xanh khÃ'ng thể tưởng tượng…†- Dòng thứ năm... Câu cuá»'i cùng. “Nó yêu mà y nà y… anh mỉm cưá»i véo mÅ©i tÃ'i…†- Câu cuá»'i cùng. “Nhất Ä'ịnh lúc chÃn giá» em sẽ nhìn thấy anh từ Ä'ây Ä'i raâ€. - Cái gì sao lung tung lá»™n xá»™n thế? - Mặc Sênh vừa gạch chân những hà ng chữ theo tay chỉ cá»§a DÄ© Thâm, bắt Ä'ầu ngáp. DÄ© Thâm khÃ'ng nói nữa, nhẹ nhà ng áp má mình và o mái tóc má»m mại thoảng mùi hương. - Mặc Sênh? - Ứ - Trả lá»i mÆ¡ há»", giá»ng buá»"n ngá»§. DÄ© Thâm bế vợ lên giưá»ng, Ä'ắp chăn cẩn tháºn, Ä'ứng ngắm há»"i lâu gương mặt phụng phịu như trẻ nhá», Ä'oạn cuá»'i xuá»'ng vầng trán rá»™ng trắng xanh: - Ngá»§ ngon nhé, ngá»'c ạ!
-- Hết --
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com