Chương 9: Trở Lại Thạch Thôn
Sau khi đi ra cửa khóa giới cô cảm thấy cơ thể cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không có thời đại Già Thiên áp chế vô hình.
"Ngươi trở về a, xem ra thu hoạch của ngươi rất tốt" Thanh âm Liễu Thần vang lên bên tai của cô, cũng không hỏi thăm trong khoảng thời gian này cô đã đi đâu.
"Liễu Thần, ta rời đi thời gian bao lâu" Cô sờ đầu cười cười hỏi.
"Hai ngày a, khí tức của ngươi hoàn toàn biến mất, như thế nó không tồn tại trên thế giới này, hiện tại ngươi xuất hiện trên thân dính lấy một cỗ khí tức pháp tắc không thuộc về thiên địa này, hoặc có lẽ là không thuộc về thời đại nay" Liễu Thần thản nhiên nói.
Có vẻ như không quan tâm đến sự tình phát sinh trên của cô, không có cảm thấy hứng thú hết sức thờ ơ.
"Haha, ta đi đến một nơi mà nói đó không thuộc về thế giới hiện tại, Liễu Thần, ta có mang về một chút đồ vật ngươi nhìn xem liệu ngươi có cần dùng đến" Cô lấy bảo bối mang từ Hoang Cổ cấm địa lấy ra từ Động Thiên chính mình.
"Gốc thảo dược này có chút tiên dược, nhưng nó không được trọn vẹn" Liễu Thần hơi hơi ngạc nhiên.
Đối với nàng tác dụng không lớn, nhưng nó cũng rất trân quý, cái gọi là thánh dược siêu viễn.
"Ân, cái này hoàn chỉnh gọi là Cửu Diệu Bất Tử Dược, có làm cho cường giả Chí Tôn sống lâu hơn, bất quá một buội này chỉ là trong một phần nhỏ, không có tác dụng hiệu quả như vậy" Cô gật đầu một cái.
"Ta cũng không dùng được, ngươi có thể cho người trong Thạch thôn dùng".
"Còn có cái này" Cô lấy ra hai bình gốm thời điểm miệng bình mở ra, hào quang phun ra ngoài sinh mệnh khí tức cường thịnh như thủy triều, bao phủ bốn phương tám hướng.
"A, thật nồng đậm sinh mệnh tinh khí, cho dù cả thiên địa này cũng rất hiếm thấy" Liễu Thần thanh âm càng thêm kinh ngạc, nàng có thể cảm giác được nước suối này đối với nàng có rất nhiều chỗ tốt, sinh mệnh khí tức thật sự quá mạnh mẽ.
Dị tượng này cũng khiến cô có chút ngoài ý muốn, lúc ở Hoang Cổ cấm địa còn không có, chẳng lẽ do pháp tắc thiên địa tạo thành?.
Không hổ là thần tuyền có thể trồng được Bất Tử Dược, ẩn chứa sinh mệnh khí tức mang lại chỗ tốt không nhỏ dành cho loại thực vật thành đạo như Liễu Thần, nhất là khi Liễu Thần cần năng lượng khôi phục.
"Liễu Thần, cái này hẳn là có lợi ích rất lớn cho ngươi, nhanh lên hấp thu a, bằng không là sẽ chạy hết" Cô vội vàng nhắc nhở.
Năng lượng thần tính Hoang Cổ thần tuyền, tốc độ cực nhanh tiêu tan phỏng chừng sẽ không bao lâu nữa nó sẽ trở thành một dòng nước suối bình thường.
Thấy vậy Liễu Thần cũng không còn khách khí nữa, cành liễu xanh nhạt kéo dài vào trong bình, trong nháy mắt thần tuyền trong hai cái bình đã bị hấp thu hoàn tất.
Những biến hóa sau đó cũng rất rõ ràng, từng cành liễu mây xanh lượn lờ sinh mệnh khí tức đậm đà, vỏ cây cháy đen còn lại đã bị rụng hoàn toàn, năm sáu khối gỗ xuất hiện tùy thời có thể mọc ra cành liễu mới.
"Sinh mệnh khí tức rất mạnh, tiểu Thiên ngươi thật có lòng" Liễu Thần nhẹ nhàng nói.
"Liễu Thần, ta kỳ thức có được một bí pháp, muốn cho ngươi xem giúp ta sửa chữa một chút" Cô sờ mũi một cái, tái hiện biểu đồ trong đầu cho Liễu Thần.
"Hành tự bí, tương tự như cực tốc của Côn Bằng, nhưng so với lực chiến của Côn Bằng càng thêm chú trọng lĩnh vực tộc độ. Cùng thiên địa này có chút mâu thuẫn, ngươi muốn để ta cải tiến nó cho phù hợp với thế giới này của chúng ta a?" Liễu Thần nghiên cứu một chút liền biết pháp này bất phàm.
"Ân, ân, ân" Cô gật đầu như gà mổ thóc, cô chính là lo lắng sử dùng ở thời đại này sẽ phát sinh vấn đề gì, dù sao không phải là cô sáng tạo ra, cô bây giờ cũng không có khả năng tuỳ tiện thay đổi.
"Chuyện này rất đơn giản, cho ta mấy ngày bí pháp này ít nhất là cấp bậc Chí Tôn pháp, rất khó khăn để thay đổi lớn mất nhiều thời gian, thay đổi một chút thì ngược lại dễ dàng, cái bí pháp hoàn mỹ cho nên không cần thay đổi gì lớn" Liễu Thần đáp ứng thỉnh cầu của cô.
"Vẫn là Liễu Thần ra sức, có đùi để ôm thật tốt a" Cô lập tức nịnh hót.
"Cút đi!"
"Phanh!" Khắc tiếp theo một đôi chân dài mơ hồ xuất hiện từ không trung, trực tiếp đá vào mông cô đem cô đạp bay vào bên trong Thạch thôn.
Cô bị đá bay trượt dài trên mặt đất mười mấy mét, mặt bị mài đến đau nhức.
"Thiên Minh, ngươi đang chơi trò gì a, mặt ngươi không đau sao?" Thạch Hạo thấy một màn này trực tiếp cười ra tiếng.
"Cũng được" Cô bình tĩnh đứng lên, khuôn mặt trắng noãn nhỏ nhắn tràn đấy vết tích bùn đất.
Tuy là mặt không sao, nhưng cái mông ngược lại như bị kim đâm đau nhói, trên mông cô nhất định sẽ một cái dấu chân màu xanh tím cho coi, Liễu Thần thật là không lưu tình mà suýt chút nữa đã đem cái mông của cô đạp thành bốn cánh hoa rồi a.
"Thạch Hạo, ngươi biết tộc trưởng gia gia ở đâu không?" Cô bình tĩnh chuyển sang chuyển khác, bằng không Thạch Hạo sẽ hỏi đến cùng.
Thạch Hạo cũng nhận ra nhưng vẫn theo vấn đề của cô: "Tộc trưởng gia gia hình như đang chỉnh lý hàng tồn kho của Thạch thôn, gần đây con mồi săn được rất nhiều".
"Trái cây này cho ngươi, mang cho tộc trưởng gia gia ăn, ta trước đi ngủ một chút" Đưa trái cây cho Thạch Hạo cô ngáp một cái, trở về phòng của mình.
"Thơm quá a" Thạch Hạo sờ đầu, đột nhiên một mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ trái cây, khóe miệng hắn không nhịn được chảy ra nước bọt. Đây là lần đầu hắn mùi trái cây thơm như vậy, suýt chút nữa không khống chế được tay mình trực tiếp ném vào trong miệng.
"Đây là của tộc trưởng gia gia không thể ăn, sau này sẽ đòi Thiên Minh một cái" Thạch Hạo tự lẩm bẩm, đi thương khố tìm Thạch Vân Phong.
Nằm trên giường cô không khống chế nổi mí mắt, cảm giác mệt mỏi đánh up chớp mắt liền ngủ thiếp đi.
Vào sáng sớm hai ngày sau.
"Thiên Minh, ngươi có tỉnh ngủ không a".
Giọng Thạch Hạo oang oang từ ngoài cửa truyền tới, cô cau mày mở ra đôi mắt còn buồn ngủ, trên mặt mê mang mới tỉnh ngủ.
"Ngươi đang làm gì a, Thạch Hạo, ngươi mà không nói rõ nguyên cớ, dù ngươi là Ngũ Động Thiên ta cũng sẽ đánh ngươi a!" Cô đẩy cửa ra, bực bội nói.
"Khụ khụ, nói cho ngươi một tin tốt, ám thương trên người tộc trưởng gia gia đều đã lành" Thạch Hạo hưng phấn nói.
Cô gật đầu một cái môi nhếch lên một nụ cười, quả nhiên là hữu dụng lão tộc trưởng Thạch Vân Phong chiếu cố cô như vậy, cô đương nhiên sẽ không quên phần ân tình này.
"Ngươi trái cây đó vẫn còn đó chứ? Cho ta nếm thử a" Thạch Hạo mặt dạn mày dày nói, không chút nào cảm thấy thẹn thùng.
"Cho ngươi, đừng quấy rầy ta, ta còn muốn ngủ thêm một lát" Tâm tình của cô tốt không tính toán với Thạch Hạo đánh thức cô, ném cho Thạch Hạo hai quả rồi tiếp tục tìm Chu Công đánh cờ.
Thạch Hạo nuốt nước bọt trực tiếp rời đi.
Ngủ thêm nửa ngày, cô duỗi eo một cái xuống giường, chào hỏi hàng xóm láng giềng dọc theo đường đi, đi đến bên cạnh Liễu Thần trực tiếp ngồi dưới gốc cây.
"Liễu Thần, bộ phận của Nguyên Thủy Chân Giải là trân quý nhất" Cô lấy ra Nguyên Thủy Chân Giải khiếm tốn thính giáo Liễu Thần.
"Xem chính ngươi, mặc dù bên trong không có bảo thuật tạo điều kiện cho ngươi học, nhưng mà nội dung bên trong rất trân quý, dù là giáo chủ thượng giới đều sẽ động tâm" Liễu Thần ngữ khí trịnh trọng nói.
"Ân, ta biết rồi, ta sẽ không để ngoại nhân nhìn" Cô gật đầu tại giới tu hành, tài bất ngoại lộ.
Cầm Nguyên Thủy Chân Giải cô bắt đầu nghiêm túc nghiền ngẫm đọc, ký tự bên trên chằng chịt rậm rạp như là thiên thư huyền ảo, giảng giải khơi nguyên phù văn trình bày bảo cốt nguyên thủy ảo diệu, còn ghi lại rất nhiều chỗ mạnh yêu của Thái Cổ hung thú.
Khó trách Thạch Hạo lại nhắc nhở cô, không được nhìn mê mẩn. Đúng như kỳ danh Nguyên Thủy Chân Giải, bên trong ghi thiên địa huyền bí có thể nói là vạn tượng bao quát, ẩn chưa rất nhiều bí mật, như Liễu Thần nói không có bất kỳ bảo thuật gì, có thể coi như là tham khảo đi a.
"Đây là chim bằng? Không hổ là phi cầm cường đại tồn tại bên trong, tốc độ thật sự kinh người".
Nguyên Thủy Chân Giải trình bày phương hướng phù văn huyền bí từ nguyên thủy nhất, thời điểm nghiên cứu như thân trong kỳ cảnh, có thể nhìn thấy hình ảnh đã từng phát sinh vừa rồi cô gặp một chim bằng khổng lồ lông vũ màu tím đậm, đôi cánh của nó như thần kim tạo thành sống động như thật, vỗ cánh bay cao tộc độ nhanh như điện chớp, chỉ nhìn thấy bộ dáng trước khi nó cất cánh, sau đó biến mất qua các tầng mây đoán vị trí của nó.
Đây chỉ là một hình cảnh, cô cũng không thể học được bảo thuật cụ thể nào, nhưng vẫn mang lại lợi ích không nhỏ cho cô.
Bây giờ Liễu Thần khôi phục không tệ, cô nhớ rõ sơn bảo dường như ở cùng Thôn Thiên Tước, sau đó Thôn Thiên Tước tập kích Bổ Thiên các, với sự cẩn thận và xảo trá của nó, chắc hẳn nó sẽ mang theo bên người, cô có thể gọi Liễu Thần lấy sơn bảo xuống a.
Bên trong không chỉ có một phần của Nguyên Thủy Chân Giải, mà thậm chí còn có tuyệt thế thiên công cùng với Thập Hung bảo thuật, tuyệt đối đáng để ra tay.
"Hả, trời tối?" Khi sự chú ý của cô thu hồi, cô khiếp sợ phát hiện mặt trời đã lặn, thời gian nửa ngày cô đều không có chú ý nó sẽ trôi nhanh qua như vậy.
Nguyên Thủy Chân Giải phảng phất như có ma tính, khiến cho người ta vô thức ngây dại, trầm mê trong đó, đến mức xem nhẹ sự vật biến hóa chung quanh.
"Lực ý chí không tồi, có thể đột phá nhanh như vậy" Liễu Thần kinh ngạc nói.
Đã có những người cầm Nguyên Thủy Chân Giải thường thường mười ngày nửa tháng, hoặc là lâu hơn hoàn toàn trầm mê nghiên cứu Nguyên Thủy Chân Giải, cuối cùng thường là do cơ thể thiếu hụt nghiêm trọng mới có thể khiến họ thức tỉnh.
"Là một cốt thư rất tốt, bất quá không cần chỉ đơn giản nhìn qua một chút là được, tu luyện cũng không phải thiếu đi Nguyên Thủy Chân Giải là tu luyện không được" Cô nhún vai, lung lây cổ cứng ngắc của mình.
"Ta đã cải tiến Hành tự bí một chút, ngươi xem coi thế nào" Liễu Thần duỗi ra cành liễu chạm vào mi tâm của cô, đem bí pháp truyền cho cô.
"Liễu Thần ngươi quá tuyệt vời, ta sùng bái ngươi như nước sông cuồn cuộn liên miên bất tuyệt" Cô cảm ngộ một chút, lập tức vẻ mặt lộ ra kinh sợ.
"Hành tự bí này là một cái Chí Tôn chế, đặt ở trong thế giới của chúng ta là một cái thiên phú kinh diễm người" Không thèm để ý đến cô đang nịnh hót, Liễu Thần bình luận.
"Hơn nữa ta phát hiện, Hành tự bí sẽ có tương liên khác bí pháp".
Cô há to miệng không hổ là tổ Tế Linh - Liễu Thần, chỉ là nghiên cứu Hành tự bí liền có thể khai quật ra loại bí mật này, Cửu Bí có thể hợp nhất bất quá nhìn toàn bộ Già Thiên thời đại, có rất ít người có thể làm được.
"Giai đoạn hiện tại của ngươi có thể dùng, ở lĩnh vực tốc độ xem như tương đối đứng đầu, sau đó lấy thiên phú và ngộ tính của ngươi sáng tạo ra bí pháp tốt hơn" Liễu Thần nói.
"Ân, nhanh cũng vô dụng, nếu nhanh mà không tìm được thì bất khả xâm phạm".
Hai mắt cô sáng lên không cần nhất định chứng minh chiến đấu, cũng không có quy tắc không thể hạ độc thủ, cầm cục gạch đập địch nhân không tìm thấy được phương hướng.
Liễu Thần "...."
Nàng phát hiện cô càng ngày càng đi xa trên con đường bảo mệnh, bất quá nếu có thể làm đến bước đó xem như cô lợi hại.
------
"Đối với ta bây giờ mà đích thật là thâm bất khả trắc, mất một thời gian dài để đạt đến hoàn hảo thuần thanh".
Sau khi chạy một chút, cô không khỏi cảm thán trình độ huyền ảo của Hành tự bí, đã vượt qua Toan Nghê bảo thuật học trước đó, nhưng nghĩ lại cũng đúng cảnh giới Đại Đế tương đương với Chí Tôn cảnh bây giờ, sáng tạo ra được bí pháp tuyệt thế, sao lại có thể là phổ thông bình thường.
Côn Bằng bảo thuật cũng liên quan đến lĩnh vực tốc độ, cô hiện tại cảm thấy hết sức hứng thú, nếu như có thể kết hợp chắc chắn sẽ sinh ra bí pháp mới tinh vượt quá cả Hành tự bí a.
Một tháng sau...
"Uy, Thiên Minh, ngươi có muốn đi Hư Thần Giới, Liễu Thần đáp ứng cho ta tiến vào" Thạch Hạo đi tới, trên khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn tràn đầy kích động, hắn đã sớm muốn được vào Hư Thần Giới chơi.
"Sao lại không đi a, ta muốn khiêu chiến Hư Thần Giới một chút" Cô cũng có chút hứng thú, mặc dù trước kia cô cũng ở trong Hư Thần Giới nhưng mà nơi đó không có bất kỳ ai, hơn nữa cũng không trải qua cái gì đánh vỡ ghi chép.
"Hai người các ngươi đều chuẩn bị xong?" Liễu Thần hỏi.
"Liễu Thần, có một vấn đề, trong Hư Thần Giới chỉ có người của Hạ giới Bát Vực tiến vào sao?" Cô xen vào hỏi.
"Không nhất định, những thiên tài Thượng giới kia rất nhiều người có tính cách kiêu ngạo vượt bậc, vì vậy sẽ không thường xuyên tiền vào chỉ tiến vào một lần trong một thời gian rất lâu" Liễu Thần thản nhiên nói.
_____________
☆Hệ Thống Tu Luyện: Thế Giới Hoàn Mỹ (cho những ai chưa biết hoặc đã quên)
•Được chia làm 3 cảnh giới tu luyện chính là: Nhân Đạo, Tiên Đạo, Thần Đạo.
☆Nhân Đạo.
-Bàn Huyết Cảnh: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn (Cực Cảnh).
-Động Thiên Cảnh: 1 Động Thiên - 10 Động Thiên (Cực Cảnh).
-Hóa Linh Cảnh: Thân Thể Thánh Linh - Trọng Tố Chân Ngã - Động Thiên Dưỡng Linh.
-Minh Văn Cảnh (Phong Hầu): Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Liệt Trận Cảnh (Vương Giả): Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Tôn Giả Cảnh: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
☆Thần Đạo.
-Thần Hỏa Cảnh (Ngụy Thần): Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Chân Nhất Cảnh (Chân Thần): Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Thánh Tế Cảnh (Thần Vương).
-Thiên Thần Cảnh: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Hư Đạo Cảnh.
-Trảm Ngã Cảnh: Tên đầy đủ là 'Trảm Ngã Minh Đạo Cảnh' trảm bản thân, minh ngộ đạo pháp chính mình.
-Độn Nhất Cảnh (Chí Tôn): Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Chí Tôn Cảnh: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn.
-Chí Tôn Cực Đạo (Nhân Đạo Đỉnh Phong).
☆Tiên Đạo.
-Chân Tiên (Bất Hủ Giả, Trường Sinh Giả): Tương đương Hồng Trần Tiên, một giọt máu có thể sống mấy cái kỷ nguyên.
-Tiên Vương (Bất Hủ Vương, Táng Vương): Chân chính trường sinh bất tử.
▪︎Tiên Vương Phổ Thông
▪︎Tiên Vương Tuyệt Đỉnh
▪︎Tiên Vương Cự Đầu
▪︎Vô Thượng Cự Đầu
▪︎Tiên Vương Đỉnh Phong
-Chuẩn Tiên Đế: Có thể hủy diệt giới vực trong nháy mắt.
-Tiên Đế.
________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com