13. Học viện Wag
Từ khi sau trận đấu ở giữa thành phố về, nó từ hôm qua đến giờ nằm một chỗ y như xác ướp, bởi do đâu do nàng ra chân quá đà chứ đâu, tiêu hao quá nhiều sức cho Song Kiếm lại còn bị nàng tẩn một đạp báo hại nó xương cốt như vỡ vụn, cơ thể như không còn cơ, đặt đâu nằm đó . Thần Chết đành phải bế nó đi tìm một quán trọ cho nó nằm, để cho Hắc Long canh chừng rồi bản thân đi ghi danh Học viện Wag cho kịp thời hạn. Ở đâu đó, căn phòng cao nhất của học viện, một người đang ngồi trên ghế, mắt cứ dán vào đống hồ sơ trên bàn, hàn khí tỏa ra khắp căn phòng, thực lạnh lẽo!!!
Cốc cốc
-"Vào" nàng lạnh lùng buông ra một câu chữ duy nhất
Bên ngoài, liền có người mở cửa đi vào, thân âu phục ngay ngắn, nhưng trên người vẫn còn dấu tích bầm tím và băng bó người đó không ai khác là Sa Luân
-"Ngài Tiêu Ngữ, đây là hồ sơ của những học sinh ghi danh hôm nay" Sa Luân cúi người rồi đi đến bàn đặc một sấp hồ sơ trước mặt nàng.
-"ừ" nàng không ngẩng đầu dậy, mắt vẫn dán vào tập hồ sơ trên tay.
Sa Luân đặt hồ sơ xong rồi cúi người lui ra, cố tình đứng trước mặt nàng kiểu như chờ chỉ thị thực chất đang chờ nàng quan tâm a.
Nàng cuối cùng cũng xong tập hồ sơ trên tay, thở một hơi để trút bỏ sự căng thẳng, đảo mắt định lấy tiếp tập hồ sơ đọc thì phát hiện Sa Luân vẫn đứng đó, ngạc nhiên bỏ viết xuống.
-"Vết thương anh sao rồi" thực không uổng công Sa Luân đứng mỏi chân chờ đợi nãy giờ, nàng đã hỏi thăm hắn
-"À....không sao ngài không cần quan tâm, mấy vết thương này tôi cũng quen rồi" Sa Luân gãi đầu, cúi đầu cười ngại ngùng
-"Ừ...về nghỉ ngơi đi, tôi cho anh 2 ngày nghỉ" nàng nghe xong gật đầu, nhắm mắt dựa lưng vào ghế tịnh tâm ~~
-"Không cần đâu, tôi vẫn có thể tiếp tục" hắn nghe xong giật mình, vội xua tay không chấp nhận. Chỉ cần nghĩ tới không gặp mặt nàng hắn như lửa đốt không thôi.
-"Cứ việc nghỉ, mất công người ngoài nhìn vô bảo tôi ngược đãi anh thì khổ" nàng cười nhạt
-"Nhưng....." Sa Luân lưỡng lự
-"Sao... Ngày nghỉ ít à, được một tuần" nàng thường biết hắn không hề thích chuyện này, ngồi dậy ánh mắt lạnh lùng nhìn Sa Luân
-"À không....2 ngày đủ rồi ạ....đủ rồi" hắn càng bắt đầu hoảng loạn hơn vội cúi đầu rồi nhanh chân chạy khỏi phòng mất công ở lại có khi nàng cho hắn nghỉ hết nguyên năm không chừng.
Sau khi Sa Luân ra khỏi phòng, nàng tiếp tục dựa lưng vào ghế ngước mặt lên nhìn trần nhà, não lại bắt đầu nhớ lại người hôm qua, người mà nàng thẳng chân đá văng xuống khán đài, nhớ khuôn mặt oán hận đó mà nàng không khỏi nhếch môi
Rất thú vị~~~
( chùi ui chị một phát đạp một cái giờ con nhà người ta nằm một đống trên giường rồi kìa, lại cảm thấy thú vị khi hành hạ nữa chứ
-Tiêu Ngữ : ta thích đấy, ngươi muốn không"
-T/g vô hại : dạ thôi em còn mẹ già con thơ" )
Thoát khỏi dòng suy nghĩ cũng bắt đầu ngồi dậy ngay ngắn, nhìn qua đống hồ sơ mà Sa Luân đem vào, chợt đôi mắt dán chặt vào tập hồ sơ mang tên Cố Hân, lục trong kí ức hình như nàng đã có nghe qua, đúng chính là người mà nàng đạp thẳng xuống sàn hôm qua. Nhớ đến đây bỗng trên môi nàng cong lên quỷ quyệt, khuôn mặt dần trở nên hiểm ác
Thế giới này thật tròn, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi
chỉ cách một cách cửa mà mấy người ở ngoài thôi cũng cảm thấy rùng mình da óc gì đều lần lượt nổi lên, họ đều chung suy nghĩ lạy trời nạn nhân tiếp theo là ai!!!!
----------------------------------
Đã qua một ngày ăn nằm ngủ một mạch nguyên một ngày, rốt cuộc nó cũng đã hoàn toàn bình phục. Chân có thể bước xuống giường chạy nhảy, chỉ khổ cho mỗi Thần Chết, thuê có mỗi một phòng, mà một phòng có mỗi một chiếc giường nó lại nằm nguyên một ngày, nam nữ đâu thể nằm chung một giường đều đó hầu như ai cũng biết. Nên đành phải đến bàn đặt giữa phòng úp mặt ngủ, sáng ra lại bị tiếng nó chạy nhảy, tâm trạng cực kì tồi tệ, thiếu ngủ kèm đau lưng thực mắt mở không lên nổi!!!
-"Thần Chết ngươi mau dậy đi, sao cứ nằm đó hoài vậy" nó thì tâm trạng cực kì hưng phấn, miệng cười toe tét chạy đến lay lay cái xác úp mặt trên bàn kia
-"Ngươi im đi, do ai mà ta thành như vậy" Thần Chết mệt mỏi cố gắng mở con mắt lên trừng nhìn nó
-"Ta đã làm gì ngươi" mặt nó đầy sự ngây thơ hỏi lại
-"Ngươi hôm qua chỉ vì một nữ nhân đạp thẳng xuống sàn liền bất tỉnh, báo hại ta phải bế ngươi vào đây, còn thay ngươi đi đăng kí học viện Wag giùm, nhường luôn chiếc giường cho ngươi, ta phải ngồi đây nguyên đêm, ngươi nghĩ do ai" Thần Chết tức giận nhìn nó giải oan
-"Vất vả cho ngươi rồi" nghe toàn bộ sự việc, nó cúi đầu hối lỗi, miệng nói lí nghí
-"Thôi cũng không cần, ai bảo ta lại mắc nợ ngươi kia chứ" Thần Chết nhìn thấy bộ dạng "mèo con cụp tai" của nó, lòng cũng dâng nổi thương xót, ngồi ngay ngắn ngáp một cái phủi tay bảo nó ngóc đầu lên.
-"Chúng ta đi thôi" Thần Chết đứng dậy bước đi lên trước
-"Đi đâu?" nó ngạc nhiên
-"Tất nhiên đi tới học viện Wag rồi" Thần Chết chán nản ngoái đầu lại rồi bước đi tiếp.
-"Oái, đợi ta" nó nghe xong cũng lật đật chạy theo.
Hành lí đã thu xếp lại, Thần Chết trả phòng cùng nó đi tới học viện Wag để nhập học. Hắc Long do là thần thú quý hiếm nên bắt buộc không thể để cho ai thấy đành phải chui vào mũ trùm của nó trốn đỡ, đợi khi nào không có người thì chui ra (phận làm con pet)
Học viện Wag tương đối không xa nằm phía tây tách biệt hoàn toàn với thị trấn này. Bởi lẽ do phải luyện tập nên đức vua cho xây xa xa tránh tổn hại đến người dân. Nơi đây chiều rộng và chiều dài có thể ngang ngửa cung điện của Vua, có 4 dãy lầu nằm vòng quanh nhau gồm 1 dãy cho giáo viên , 2 dãy cho học sinh cư trú, 1 dãy là phòng học, ngoài ra có hẳn một sân luyện tập cực kì rộng với vũ khí cực kì hiện đại, chức năng luyện tập vô cùng hiệu quả, đội ngũ y tế cực kì chuyên nghiệp nếu bạn có bị thương sẽ được lập tức chuyển đi chữa trị nhanh chóng.
Đối diện học viện Wag bên kia thị trấn phía Đông là học viện Red đây là học viện đào tạo binh sĩ cho đội Vận Chuyển, nơi đây là có 4 dãy lầu gồm 2 dãy dạy học lí thuyết 1 dãy cho học sinh cư trú 1 dãy để trồng cây thuốc cho học sinh thực hành. Họ cũng có luyện tập vũ khí chủ yếu để phòng thân.
Và cuối cùng Phía Nam thị trấn là học viện Die học viện đào tạo binh sĩ cho đội Tuyên Phong, có 2 dãy lầu cho học sinh cư trú, ngược lại mức độ sân luyện tập gấp đôi hai học viện kia bao gồm bao quanh khu đất nước, chuyện họ có 2 dãy lầu là do học sinh ở đây không thường xuyên ở, họ chủ yếu sống ở ngoài sân luyện tập kia, nắng mưa vẫn trú ngụ ở đó cho nên đây là học viện có thể nói là chế độ luyện tập khắc nghiệt nhất nhưng đổi lại chương trình dạy học khác hoàn toàn với hai học viện kia, từ kĩ năng sinh tồn đến kỹ năng chiến đấu hoàn toàn được dạy trong sách lưu truyền đặc biệt, họ có thể cách diệt một con rồng dễ như trở bàn tay.
Cho nên khi tốt nghiệp ở những học viện trên binh sĩ sẽ được trược tiếp tuyển thẳng vào đội quân hoàng gia, được này vua cung cấp một kinh phí sinh hoạt xa hoa sống trong nhung lụa lại được thêm danh tiếng thơm lừng nên hầu như thanh niên trai tráng, con nhà quý tộc nào cũng muốn. Mà đời thì đâu có gì là miễn phí, đâu phải muốn vào là được, mỗi năm có hàng trăm hàng nghìn học bạ gửi đến nhưng hoàn toàn bị trả lại đã lấy đủ số lượng là không tuyển thêm dù có đút lót cho tiền vẫn không được. Trường hợp này năm nào cũng có, nhiều gia đình quý tộc đút lót cho người tuyển một chút tiền thậm chí gả con gái cho nhưng họ vẫn một mực không nhận bởi ban lãnh đạo đã chỉ thị thì không thể làm sai, lạnh lùng xua đuổi bọn họ hết.
Cả 3 học viện đều chung một chủ đích khi tuyển thành viên : chỉ tuyển những kẻ có lợi không tuyển những kẻ bất lợi. Ý nói ai có tài năng chắc chắn sẽ được trọng dụng còn bất tài một chân đá văng . (Nhớ khúc này lại nhớ đến ai kia )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com