Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Hai người im lặng nắm tay nhau, lẳng lặng bước đi trên suốt quãng đường. Một lúc lâu sau, Đinh Nghệ mới lên tiếng hỏi: "Chị muốn ăn gì?"

Hải Linh ngẩng đầu cười cười: "Cái gì cũng được."

Cuối cùng, họ dừng lại ở quán phở xào quen thuộc lần trước. Đinh Nghệ nói với ông chủ: "Hai phần phở xào, thêm rau thơm, đừng cay quá ạ."

Hải Linh ngây người, quay đầu nhìn Đinh Nghệ.

Đinh Nghệ thanh toán tiền, thấy Hải Linh đang nhìn mình, liền ngượng ngùng vuốt nhẹ sợi tóc bên tai: "Trước kia em có hỏi mấy đồng nghiệp về cách nói chuyện của người Nam Châu..."

Ngày hôm đó, khi Hải Linh nói "Thêm rau thơm, không quá cay", Đinh Nghệ đã ghi nhớ. Sau đó, cô hỏi đồng nghiệp những lời này có ý nghĩa gì, còn bị trêu chọc: "Đây là chuẩn bị gả về Nam Châu sao? Bắt đầu học tiếng Nam Châu rồi kìa!"

Bên cạnh quầy phở xào là những bộ bàn ghế kê ngoài trời. Đinh Nghệ cúi xuống dùng đầu ngón tay lau ghế, rồi cau mày nói: "Chúng ta không nên ăn ở đây."

"Về nhà chị đi," Hải Linh kéo tay cô, thuận theo nói.

Đinh Nghệ nhìn cô ấy. Vừa lúc, ông chủ cũng đã làm xong hai phần phở xào, lớn tiếng hỏi: "Đóng gói không?"

"Vâng, đóng gói ạ."

Khi xách phở xào trở về, vừa lúc Đinh Nghệ và Hải Linh đụng phải Chung Kỳ ở đầu ngõ gần nhà. Đinh Nghệ ngây người. Chung Kỳ và Tưởng Lễ đang từ con hẻm đối diện đi tới, vừa nói vừa cười.

"Ơ? Đinh Đinh?" Chung Kỳ túm tay Tưởng Lễ, chạy nhanh lại đây. "Cậu không phải đi ăn cơm sao? Sao lại..."

Cô ấy đột nhiên nhìn thấy Đinh Nghệ và Hải Linh đang nắm tay nhau, sợ đến mức ngừng nói. Bốn cô gái trong ký túc xá rất thân nhau, Đinh Nghệ đương nhiên cũng không hề lập dị, chỉ là không thích nắm tay hay ôm tay như những nữ sinh khác. Vậy mà giờ đây, Đinh Nghệ lại đang nắm tay một cô gái xa lạ.

Chung Kỳ trừng lớn mắt.

Đinh Nghệ đột nhiên buông tay Hải Linh ra.

"Tớ về nhà ngay đây," Đinh Nghệ giả vờ thoải mái nói. Đi thêm vài bước nữa là đến nhà rồi. Hải Linh cúi đầu.

"À à à," Chung Kỳ nhìn Hải Linh, có chút khó hiểu. Cô gái này trông quen quen, nhưng lại không nhớ đã gặp ở đâu.

"Các cậu muốn đi chơi à?" Đinh Nghệ hỏi.

"Đúng vậy," Chung Kỳ vẻ mặt ngọt ngào ôm lấy tay Tưởng Lễ, "Đi rạp xem phim."

"Vậy các cậu mau đi đi, tạm biệt!" Đinh Nghệ gật đầu với Tưởng Lễ, sau đó quay người đi luôn. Hải Linh đi theo phía sau cô, bước chân có chút chần chừ.

Đinh Nghệ quay đầu lại nhìn, phát hiện Chung Kỳ và Tưởng Lễ đã rẽ vào con hẻm tiếp theo, lúc này cô mới dừng bước chân, chờ Hải Linh. Hải Linh im lặng đi đến bên cạnh cô.

Hải Linh đóng cửa. Đinh Nghệ đặt phở xào lên bàn trà, rồi đi vào nhà vệ sinh rửa tay. Khi bước ra, cô vô tình nhìn thấy tấm lưng trần của Hải Linh.

Hải Linh đang thay quần áo bên trong.

Sự khô nóng khó thể ngăn cản, đang va đập trong lòng ngực và tâm trí Đinh Nghệ. Cô đi qua, Hải Linh nghe thấy tiếng bước chân của cô, động tác đột nhiên dừng lại. Mái tóc buông xuống trên bờ vai ngọc ngà và vòng eo quyến rũ.

Đinh Nghệ vươn tay, vuốt ve mái tóc dài của Hải Linh.

Trong không khí thoang thoảng mùi hương quyện lẫn của hormone nữ tính. Đinh Nghệ thở hổn hển, mệt mỏi ngả vào lòng Hải Linh, mơ màng buồn ngủ.

Hải Linh khẽ thở dài, vươn ngón tay, phác họa hình dáng khuôn mặt cô ấy trên không trung.

Từng vì mình mà nhíu mày, đôi mắt ngượng ngùng nhưng rực lửa, đôi môi đã hôn khắp cơ thể mình.

Người ngủ say không hay biết, đôi mắt vẫn còn thức kia, khao khát si mê nhìn cô ấy. Cũng giống như khi cô ấy nhìn tấm lưng trắng như tuyết vừa rồi, trong ánh mắt đều chất chứa đầy dục vọng chiếm hữu.

Điều khác biệt so với cô ấy, đó là trong đôi mắt này còn có nhiều hơn sự ôn nhu, cùng nỗi đau khổ sau tổn thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com