Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 3: [Kim Trân Ni x Kim Trí Tú]

2:30 pm

Kim Trân Ni lấy tốc độ nhanh nhất mặc quần áo tử tế, lại lấy tốc độ nhanh nhất rời phòng, Kim Trí Tú vẫn thản nhiên nằm ở trên giường ngủ ngon.

Kim Trân Ni vác bao lên xông ra khỏi cửa chính của quán rượu, trong đầu nàng giờ đây chỉ là những hình ảnh ngày hôm qua nàng và Kim Trí Tú "hồ nháo". Tối hôm qua không thể nghi ngờ là thời khắc đen đủi nhất của Kim Trân Ni. Nàng vốn là muốn đến quán ăn đêm tìm thú vui, cũng không có uống hai chén rượu, sao lại có thể...

Đêm qua Kim Trân Ni trước sau đều hoàn toàn thanh tỉnh, cùng một nữ nhân lên giường? Càng không thể tin được, nàng vẫn là thân phận nằm bên dưới, và càng không thể tin được, nữ nhân bên trên nàng lại chính là Kim Trí Tú!

Đêm qua Kim Trân Ni còn lời thề son sắt nói với Kim Trí Tú, "Đều là người trưởng thành, cái này có vấn đề sao? Nếu chị sợ thì quên đi..."

Hiện tại Kim Trân Ni cảm thấy có vấn đề, mà vấn đề còn lớn hơn đi! Hôm nay vừa tỉnh dậy thấy được mình cùng Kim Trí Tú đỏ – thân – lõa – thể ôm nhau, nàng liền nhận bừa, vì có sinh lý nhu cầu, nàng cũng không thể tìm Kim Trí Tú. Lúc này bị Kim Trí Tú chiếm đại tiện nghi, về sau Kim Trân Ni sao có thể đối mặt với nàng, thật mất mặt.

Về sau nữa, Kim Trân Ni mới ý thức tới chuyện này không chỉ đơn giản là mất mặt như vậy. Cùng Kim Trí Tú đánh bậy đánh bạ tình một đêm, về sau nàng còn mơ thấy mộng xuân, nhân vật chính cũng đều là Kim Trí Tú.

Kim Trân Ni lòng tràn đầy muốn quên đêm hôm ấy, nhưng trong lòng lại luôn nhớ mãi không quên. Nàng nói với chính mình, nàng không có khả năng thích nữ nhân, nghĩ đến Kim Trí Tú chỉ là bởi vì... Lần thứ nhất cùng nữ nhân phát sinh quan hệ, cảm thấy kí©h thí©ɧ, một lúc sau liền sẽ đã quên.

Bất quá, có đôi khi thân thể xác thành thật hơn nhiều so với lời nói. Nàng và Kim Trí Tú còn có quan hệ trong công việc, khó tránh khỏi sẽ còn gặp mặt. Kim Trân Ni ban đầu tưởng rằng các nàng gặp lại sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng mà trên thực tế...

"Trân Ni, cô sang bên Kim* lão bản một chuyến, nàng nói có vài nơi không được hài lòng."

"Đang vào cuối tuần, thật là biết chọn thời gian..." Kim Trân Ni quải điệu thượng cấp điện thoại, "Tên nhà giàu mới nổi chết tiệt."

Ngoài miệng mặc dù hùng hùng hổ hổ, nhưng lần này, Kim Trân Ni rời giường tắm rửa trang điểm rất kĩ lưỡng. Nói thẳng ra, nàng thật sự muốn đi gặp Kim Trí Tú, trước khi ra cửa còn cố ý dùng nước hoa mới mua. Bình thường đi làm chính là giống nữ hán tử, hôm nay lại đột nhiên "trang điểm lộng lẫy" .

Lần này nơi gặp mặt chính là ở nhà Kim Trí Tú, đây là một nơi được xem như là nơi "nguy hiểm", Kim Trân Ni đến rồi mới chợt nhận ra.

Leng keng! Leng keng!

Kim Trí Tú mở cửa, Kim Trân Ni mang theo kí bản đứng ở cửa, một thân ăn mặc rất tinh tế, nhất là mùi nước hoa trên người thực mê hoặc, cũng không biết nàng ta một lát nữa muốn đi câu dẫn ai.

"Chín giờ em mới đến, em xem một chút hiện tại cũng..." Kim Trí Tú vừa định tìm sơ hở của Kim Trân Ni, vừa xem thời gian rõ ràng còn không đến chín giờ nàng đã đến. Trước kia sửa bản thảo tử Kim Trân Ni, nhưng cho tới bây giờ nàng cũng không có tích cực như vậy.

Đây là lần gặp mặt thứ nhất của các nàng sau khi phát sinh quan hệ. Nếu nói đến cảm giác, Kim Trân Ni cảm thấy mình trong lòng có chút loạn, nhất là nhìn thấy Kim Trí Tú một thân lười biếng, ăn mặc một cách khiêu gợi đứng ở cửa... Kim Trân Ni cúi thấp đầu, không muốn đối diện với gương mặt câu dẫn kia của Kim Trí Tú, "Nhanh lên đổi đi, tôi buổi chiều còn có việc..."

Kim Trí Tú nghe trong lòng không hiểu không vui, từ đầu đến chân đánh giá Kim Trân Ni, "À, hẹn hò sao?"

"Mắc mớ gì tới chị!" Kim Trân Ni tức giận nói.

"Nếu là đổi không hài lòng, đừng nói là hẹn hò, em đêm nay cũng đừng nghĩ trở về."

Em đêm nay đừng nghĩ trở về? Câu nói với ý nghĩa mập mờ còn có nội hàm đến mức nào a.

"Chỗ nào không hài lòng a, chị nói nhanh một chút!"

Hai người tụ cùng một chỗ nhìn chằm chằm màn hình laptop. Kỳ thật thiết kế bản thảo đã sớm định, Kim Trí Tú hôm nay xem như "ở không đi gây sự", còn cố ý phân phó công ty, muốn nhà thiết kế họ Kim kia tới. Không thể cùng Kim Trân Ni ầm ĩ, nàng cảm giác rảnh rỗi mà không thể trò chuyện cùng ai, mà nay lại còn là cuối tuần.

"Nơi này không tốt..."

"Đây chính là chị tự ý thay đổi!" Kim Trân Ni thở phì phò chỉ vào màn hình.

"Vậy liền đổi lại như ban đầu đi, chị hiện tại cảm thấy như ban đầu thích hợp hơn."

"Chị... Được rồi! Tôi đổi lại!" Ai bảo Kim Trí Tú có nhiều tiền, công ty đỉnh cấp hộ khách VIP, đổi đến đất trời l*иg lộng đều muốn đổi, phục vụ đến hài lòng mới thôi.

Kim Trân Ni đổi xong, Kim Trí Tú nghĩ nghĩ, "Không thích, em thiết kế lại một lần nữa cho chị."

Lúc này Kim Trân Ni là không thể nhịn được nữa, đều đã nói là muốn sửa bản thảo, Kim Trí Tú rõ ràng là muốn làm khó nàng, cái này là không muốn cho phép nàng kiếm tiền a. Kim Trân Ni trực tiếp đem bản bút ký khép lại, "Kim Trí Tú, chị đừng tưởng rằng chị có..."

Mắng lấy mắng lấy, Kim Trân Ni không phát ra được tiếng nào, bởi vì thời điểm nàng quay đầu mới phát hiện, khoảng cách giữa nàng và Kim Trí Tú gần như vậy, hai bờ môi đều muốn tiến đến chạm vào nhau. Kim Trân Ni duy trì khoảng cách mập mờ, nhẹ nói: "Chị cố ý..."

"Chị chính là cố ý."

Hai người lúc nói chuyện rõ ràng có thể được chia mở thêm chút, nhưng vẫn duy trì khoảng cách trước khi hôn môi.

Bầu không khí như ngưng đọng, con ngươi Kim Trân Ni nhìn vào cánh môi mỏng của Kim Trí Tú, bởi vì không có trang điểm, cho nên sắc môi rất nhạt, lại phấn nộn như thế, hôn lên nhất định rất mềm.

Kim Trí Tú đang thử theo dõi Kim Trân Ni, xem về sau nàng ấy đối với mình có cảm giác hay không. Kim Trí Tú thừa nhận, đêm đó qua đi chính mình có cảm giác với Kim Trân Ni. Tận đáy lòng Kim Trí Tú không có đi chờ mong một người như thế.

Kim Trân Ni vẫn là đẩy Kim Trí Tú ra, chuẩn bị đứng dậy thu hồi bản bút ký rời đi. Trước Kim Trí Tú, nàng từng có tình một đêm, bất quá một đêm kí©h thí©ɧ qua đi, cũng liền đã quên, chưa từng giống như bây giờ... Nàng không biết chính mình là có thích Kim Trí Tú hay không, nhưng nàng xác thực chính mình thích cùng Kim Trí Tú lên giường...

"Sợ?" Kim Trí Tú giữ chặt nàng.

"Kim Trí Tú, tôi đối với chị không hứng thú..." Kim Trân Ni câu nói này nói đến quá trái lương tâm, không có điểm đúng. Nàng nghĩ đến mình cùng Kim Trí Tú làm, nhưng lại sợ "Bên trên – nghiện". Kim Trân Ni nhận ra, nàng và Kim Trí Tú quan hệ như vậy, một khi nhận thức được, về sau nhất định sẽ chịu bi thương.

Từ lúc Kim Trân Ni không muốn tiếp tục trêu chọc Kim Trí Tú trở đi, trong nội tâm nàng từng chút sáng tỏ, rằng nàng không nên đối với Kim Trí Tú mà lay động.

"Nếu quả thật không hứng thú, em dám hôn chị sao?"

"Nhàm chán." Kim Trân Ni theo quy củ mà kết luận, chính nàng cũng không hiểu rõ mình, nàng hôm nay tận lực tỉ mỉ trong cách ăn mặc, dùng mùi nước hoa cám dỗ nhất... Kỳ thật trong tiềm thức nàng cũng đang suy nghĩ rằng phải câu dẫn Kim Trí Tú.

"Em chính là sợ."

"Ai sợ a!"

Bị Kim Trí Tú kích động, Kim Trân Ni lập tức liền tiến lên trước hôn lên cô, nghĩ thầm chờ một lúc hôn xong, liền mạnh mẽ nói cho Kim Trí Tú: Kim Trí Tú, ít tự mình đa tình, tôi đối với chị thật không có một chút hứng thú.

Mạnh miệng đến mức nào, nhưng mà... thân thể Kim Trân Ni so ngoài miệng thực sự thành thật hơn nhiều. Có một số việc một khi bắt đầu, liền ngưng không được.

Môi các nàng chạm vào nhau, chính là môi lưỡi quấn lấy nhau không rời. Cả hai đều sở hữu kĩ thuật hôn môi quá tuyệt đỉnh, ngay cả hôn chính là chơi không thể cảm thấy chán ghét.

Đã nói rằng chỉ là hôn, nhưng tay Kim Trân Ni bắt đầu không theo quy củ. Dáng người Kim Trí Tú thực sự quá nóng bỏng, lồi lõm đều cân đối, làn da lại bóng loáng. Sau khi đã cảm thụ qua thân thể Kim Trí Tú, Kim Trân Ni cảm thấy mình đối thân thể của nam nhân, đã hoàn toàn đánh mất hứng thú.

"Ừm ~~" Quần áo Kim Trí Tú đã bị Kim Trân Ni cởi một nửa. Nàng ôm Kim Trân Ni, môi lưỡi thâm giao, mặc cho Kim Trân Ni ở trên người nàng vuốt ve nơi mẫn cảm.

Kim Trân Ni lại không kịp chờ đợi cởi bra Kim Trí Tú, nàng thậm chí còn không ý thức được, một loạt hành động này sớm đã vượt qua phạm vi hôn môi.

"Không hứng thú là như vậy sao... Nếu là có hứng thú..." Kim Trí Tú xoa đầu Kim Trân Ni đang chôn trước ngực mình, ngửa đầu một mặt hưởng thụ, thở dốc nói, "Ừm... n..."

"Chị câu dẫn tôi!"

"Em còn không phải mắc câu rồi."

Các nàng lại một lần nữa lăn lộn trên giường, Kim Trân Ni chính là hoàn toàn thanh tỉnh dưới mọi tình huống, chỉ là lần này là ở trên giường nhà Kim Trí Tú.

Lần này, Kim Trân Ni đem Kim Trí Tú ép dưới thân mình, muốn qua một lần lại muốn một lần nữa, ai bảo Kim Trí Tú vừa mới câu dẫn mình. Kim Trí Tú trên giường rất phóng khoáng, quả thực là trời sinh yêu tinh.

Lần thứ hai, hai người sức cùng lực kiệt nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà. Lần trước qua đi, các nàng rõ ràng khẳng định nói rằng... sẽ không còn có lần sau.

"Kim Trí Tú." Kim Trân Ni vẫn cảm thấy các nàng không thể tiếp tục, nếu không nàng một gốc Tiểu Bạch Dương, thật cho dài cong. Hôm nay chỉ là ngoài ý muốn, đúng! Một lần hết ý va chạm gây gổ, "Cái này... Đây là lần trước."

"Chị đã vào miệng em, liền nói là lần trước, ao tiểu thư cũng rất sẽ tính toán cò con." Bất quá Kim Trí Tú cũng không để ý, Kim Trân Ni chính là mạnh miệng, không cùng với nàng so đo.

Kim Trân Ni từ trên giường nhặt quần áo, lưu loát mặc vào.

"Em gây ra chuyện liền muốn đi?" Kim Trí Tú đoạt lấy bra trong tay Kim Trân Ni, ném ra ngoài.

"Chị tâm thần sao?"

"Chính em nói lần trước, nhanh như vậy liền muốn kết thúc?" Kim Trí Tú thân thể trần tr̶u̶ồ̶n̶g̶ ép đến thân thể Kim Trân Ni, nắm lấy cằm của nàng, "Muốn làm liền làm tận hứng làm, dù sao đều là lần trước... Đêm nay hay ở bên cạnh chị, đừng trở về."

"Tôi..." Giống như lần trước, đã trở thành tất cả phóng túng lấy cớ, Kim Trân Ni khó chịu nói: "Được, ở lại... Dù sao cũng như lần trước."

"Muốn ăn chút gì không? Chị làm cho em." Kim Trí Tú xoay người rời giường, dù sao làʍ t̠ìиɦ cũng là một việc tốn thể lực.

Vừa lúc là mười hai giờ trưa.

Thật đừng nói, dáng vẻ Kim Trí Tú lúc nấu cơm rất giống "hiền thê lương mẫu". Kim Trí Tú trù nghệ kỹ năng đầy điểm, chuyện này, Kim Trân Ni vẫn đối với nàng là rất lạ mắt.

"Không nghĩ chị lại trông hiền lành như vậy." Kim Trân Ni đầu bù đứng tại cửa phòng bếp nói vọng ra. Có đôi khi, cảm giác Kim Trí Tú cũng không còn chán ghét như vậy.

Kim Trí Tú nêm nếm món canh, cõng thân nói với Kim Trân Ni, "Muốn yêu chị sao?"

"Cắt..." Kim Trân Ni lật một cái nhìn Kim Trí Tú với ánh mắt khinh thường, chưa bao giờ thấy qua người nào vô liêm sỉ như vậy.

Buổi sáng Kim Trân Ni không ăn điểm tâm, sau đó bị Kim Trí Tú lôi kéo trên giường lại đi đi về về giằng co hơn một giờ, hiện tại nghe được trong phòng bếp có mùi đồ ăn, bụng ục ục kêu, giống như là sấm vang dội.

Hai người, bốn dĩa thức ăn bị ăn đến sạch sẽ. Kim Trân Ni một hơi còn ăn hai bát cơm, nhìn xem một bàn không bàn, Kim Trân Ni gác lại bát đũa, "...Nói chung, hương vị cũng tạm được."

Kim Trí Tú uống canh, "Cơm cũng không phải cho em ăn miễn phí."

"...Chị còn muốn thu tiền của tôi?!"

"Chị muốn ăn thịt em a."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com