Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

Hiện giờ nó và cậu đang đi dạo trên bãi biển còn cô và cả lớp thì đang tụ tập vui chơi bên ánh lửa. Nó và cậu nhân lúc đám đông không để ý mà trốn ra đây

-Cậu: Mày tính khi nào thì thổ lộ với cô đây?

-Nó: Tao không biết nữa

-Cậu: Đã yêu thì phải mạnh dạng lên chứ. Không thôi là bị đứa khác cướp mất đó

-Nó: Ừm...để từ từ tao coi sao

Khi nó và cậu về đến lớp thì một cảnh tượng xảy ra trước mắt làm nó nóng máu. Cô đang ngã vào vòng tay của Phúc còn Phúc thì đang đỡ cô.

-Nó: Hai người làm gì vậy?

-Cô: Không có gì đâu. Tại cô ngã nên nên Phúc đỡ cô thôi - nghe thấy giọng nói của nó thì cô nhanh chóng đẩy Phúc ra, cuống cuồng giải thích với nó, sợ nó hiểu lầm.

-Nó: Em hơi mệt. Em về phòng trước đây.
Nó buồn bã nhìn cô rồi đi mất, dù gì thì nó cũng chẳng có tư cách gì để ghen cả. Cô thấy nó chạy đi thì cũng nhanh chân đuổi theo nó.

-Cô: Gia An...em làm sao vậy?

Nó không quay đầu lại mà cứ tiếp tục tiến về phía trước.

-Cô: Gia An - cô nhanh chóng đuổi kịp nó mà níu lấy tay nó, cô sợ con người này sẽ suy nghĩ bậy bạ mà buồn rầu.

-Nó: Cô không ở dưới chơi với các bạn lên đây làm gì? - nó để mặc cô níu lấy tay mình, mắt không nhìn cô cất giọng chán nản.

-Cô: Em nói em mệt nên cô lên đây xem sao

-Nó: Em không sao. Cảm ơn cô đã quan tâm

-Cô: Sao em lạ thế?

-Nó: Em có gì lạ đâu chứ

-Cô: Em có việc gì thì nói luôn đi.-cô thấy mình đã xuống nước như vậy mà nó cũng không chịu nói nên cô đành lớn tiếng một chút với nó. Mềm không được thì cứng vậy.

-Nó: Cô đâu phải không biết em có tình cảm với cô. EM YÊU CÔ THẬT SỰ RẤT YÊU CÔ. Tuy em biết rằng tình cảm này cô sẽ không thể chấp nhận nhưng em vẫn mong muốn mình sẽ có thể ở bên cạnh âm thầm bảo vệ cho cô- nói rồi nó bước đi. Nhưng tay chưa kịp chạm đến cửa thì nó đã bị cô níu lại

-Cô: Chúng ta...ừm...có thể thử

-Nó: Cô nói thật sao? - nó thật sự rất vui sướng. Cuối cùng thì cố gắng của nó cũng được cô đáp lại rồi.

-Cô: Ừm

Nó vui mừng ôm cô xoay vòng vòng làm cho cô hoa cả mắt.

-Cô: Bỏ cô xuống. Nhưng phải hứa là chuyện này phải bí mật, cô không muốn công khai

-Nó: Cô yên tâm. Em sẽ không nói cho ai đâu ʕ≧ω≦ʔ

Một buổi sáng lại đến, chắc có lẽ đây là buổi sáng hạnh phúc nhất đối với nó. Sau bao nhiêu ngày theo đuổi thì cuối cùng người con gái đang nằm bên cạnh nó đây đã trở thành bạn gái của nó. Một cảm giác lân lân khó tả đang chạy dọc bên trong con người nó.

-Nó: Có phải đây là giấc mơ không?- nó đưa tay phác họa từng đường nét trên gương mặt xinh đẹp của cô

-Cô: Ưm...chào buổi sáng

-Nó: Chào buổi sáng cô yêu

-Cô: Ưm...mấy giờ rồi - vùi đầu vào lòng nó. Từ nó có một mùi hương nhẹ nhàng mà cô rất thích. Cô chợt nhận ra có phải hai người quá nhanh rồi không. Nhưng giờ mà ngồi dậy thì cô lại không muốn nên thôi đành mặt dày nằm trong vòng tay ấm áp vậy.
-Nó: Còn sớm, cô ngủ tiếp đi. Để em kêu người mang đồ ăn sáng lên

-Cô: Ừm.
——•-•——-

Tại sảnh của khách sạn

-Cô: Hôm nay chúng ta sẽ đến thăm một ngôi chùa nổi tiếng của đảo Đông Hải. Đây cũng là một trong những điểm du lịch đáng chú ý của đảo. Các em đã sẵn sàng chưa

-Cả lớp: Rồi ạ

-Cô: Vậy chúng ta đi thôi

-Nó: Cô đi cẩn thận coi chừng ngã

-Cậu: Ai...du...dạo này mày quan tâm cô ghê ta. Hai người có chuyện gì giấu tui đúng không?

Cô nghe tiếng cậu thì vội vàng bỏ tay nó ra

-Cô: Làm gì có chứ- bỏ đi trước

Nó thấy cô như vậy thì rất buồn. Nhưng nó nghĩ có lẽ là cô chưa quen thôi. Nên cũng không nghĩ nhiều

-Cậu: Mày với cô?

-Nó: Không có gì đâu. Mày nhiều chuyện quá đi

Đang đi từ xa thấy cô đang leo từng bậc thang lên chùa thì Phúc vội vàng chạy tới.

-Phúc: Cô ơi. Cô mệt không? Mình ngồi nghỉ một lát nha cô

-Cô: Không cần đâu em. Chỉ một xíu nữa là đến nơi rồi

Cô cười mỉm làm tên Phúc càng xao xuyến càng muốn có cô nhiều hơn. Tên Phúc định nói gì nữa nhưng nó đã đến và đưa nước cho cô

-Nó: Cô uống đi. Chắc cô mệt rồi, có cần em cõng cô lên không?- nó vừa lau mồ hôi cho cô vừa liếc Phúc khiêu khích

-Phúc: Một đứa yếu đuối như mày thì sao mà cõng được cô ấy chứ

-Nó: Không thử sao biết được- nó xóc cô lên rồi cõng cô đi trước sự ngỡ ngàng của cô và sự tức giận của Phúc

-Cô: Này em làm gì vậy?

-Nó: Em sợ cô mệt thôi
Cô nhìn bờ vai chắc khoẻ của nó cùng với cái gáy trắng nõn thầm nghĩ:

-"Em ấy có một bờ vai tuy gầy nhưng mang lại cho mình một cảm giác thật bình yên, mình chỉ muốn dựa vào em ấy mãi thôi."

Cuối cùng thì mọi người cũng đã đến được ngôi chùa, nơi đây mang một vẻ đẹp cổ kính cộng với mùi hương khói nghi ngút luôn tỏa ra từ ngôi chùa làm cho người ta cảm giác thật linh thiêng và uy nghi.

-Cô: Nơi này thật đẹp - cô mỉm cười nhìn cảnh vật xung quanh, bầu không khí nơi đây thật trong lành. Khác xa những khói bụi, và bon chen nơi thành phố.

-Nó: Em nghe nói ở đây có một cái hồ ước nguyện, chỉ cần bỏ một đồng xu và thành tâm cầu nguyện thì điều mình nguyện cầu sẽ trở thành sự thật đó - nó háo hức nhìn cô, hy vọng về một tương lai tươi sáng

-Cô: Em thật trẻ con - nhìn khuôn mặt háo hức của nó thì cô kìm lòng không được mà đưa tay nựng nựng má nó

-Nó: Em nào có trẻ con chứ
(っಠ_ಠ)っ- nó uỷ khuất nhìn cô, còn nhấp nhấp môi làm cô không kìm được lại véo véo mặt nó.

-Cô: Thôi mình vào thôi. Các em nhớ tham quan xong chúng ta tụ tập lại chỗ này nha

-Cả lớp: Vâng

Sau khi mọi người đã tản ra khắp nơi thì nó kéo ngay cô đến hồ nguyện ước.

-Nó: Đây đây nè, cô mau ước đi điều ước sẽ trở thành sự thật đó- nó đưa đồng xu cho cô với một khuôn mặt háo hức mong chờ làm cho cô không thể nào từ chối được

-Cô: Được rồi

-Nó: Cô ước gì vậy?

-Cô: Em nói trước đi

-Nó: Cô nói trước đi.

-Cô: Bí mật.

-Nó: Vậy em cũng bí mật luôn- nó nở nụ cười thật tươi làm cô xao xuyến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com