Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: ở qua đêm

Đây là lần thứ hai LISA ở trong phòng cấp cứu, còn cô ở bên ngoài chờ đợi. Chỉ là so với lần sợ hãi trước, lúc này cơ hồ càng mãnh liệt hơn. Cho đến bây giờ, thân thể lẫn đầu óc của ROSE đều bị vây quanh loại trạng thái hoảng sợ. Nàng tự hỏi nếu nữ nhân kia thật sự giết chết LISA, chính mình sẽ làm ra chuyện gì. Có thể hay không, giết chết người nọ thay LISA trả thù? Từ nay về sau từ bỏ chức vị tổng giám ngục trưởng, không bao giờ quay lại nơi này? Nhưng mặc kệ ra sao, tốt nhất không thể để LISA gặp chuyện không may. Chuyện ngoài ý muốn này, khiến cho ROSE bắt đầu nghĩ đến mối quan hệ giữa cô và LISA.

Từ lúc hai người gặp nhau đến giờ, biết nhau gần hai năm. Hai năm trước, mình 25 tuổi, LISA cũng chỉ 23 tuổi. Nếu đặt vào hoàn cảnh của người bình thường, nữ sinh 23 tuổi, có thể sẽ làm gì? Có lẽ vừa mới tốt nghiệp đại học, may mắn có thể tìm được công việc, gia nhập vào xã hội. Không may mắn thì chỉ có thể ở nhà nhàn rỗi, sống cuộc sống như vài năm trước hay có thể kết hôn.

Vào thời điểm ROSE 23 tuổi, cô đã là tổng giám ngục trưởng của Đệ nhất nữ tử ngục giam. Mà LISA lại là trọng phạm tầng thứ tám của Đệ nhất nữ tử ngục giam.

Hai nàng, vốn không nên cùng xuất hiện, lại còn hình thành một loại quan hệ mạc danh kỳ diệu. Khi LISA toàn thân trần trụi đứng trước mặt ROSE, người luôn luôn tu dưỡng tốt, vốn lạnh nhạt như ROSE bắt đầu cảm thấy LISA hành vi càng ngày càng thái quá. Quan hệ giữa các nàng, cảm giác cũng dần thay đổi.

Cho đến hôm nay,ROSE không dám nói lại lời thề son sắt của mình rằng cô đối với LISA chỉ là tình cảm giữa tổng giám ngục trưởng đối với tù nhân. Nhưng cũng không dám thừa nhận chính mình thật sự thích nữ nhân xinh đẹp làm người khác không thể từ bỏ kia, nàng có quá nhiều bộ dáng, khi thì khả ái, khi lại là nữ nhân ôn nhu.

Đang lúc ROSE bối rối giữa thích hay không thích, nên tiến hay lui, cửa một bên đã mở ra. Đèn phẫu thuật tắt, JISOO cau mày từ bên trong đi ra, nhìn thấy ROSE bộ dáng hồn bay phách lạc, không nói một lời, nắm lấy tay cô, kéo đến văn phòng mình.

"CHAENG, nói cho mình biết, đã xảy ra chuyện gì?" Mới vào phòng, JISOO như thể không có thời gian liền mở miệng chất vấn ROSE. "JISOO, mình hiện tại không muốn nói chuyện nhiều, thương tích nàng sao rồi?" ROSE không trả lời, tâm tình đều hiện ra trên mặt. Cô hiện tại trong đầu toàn bộ rối loạn như sóng gợn mặt hồ, căn bản không rõ đang nghĩ gì, trong lòng lo lắng cho vết thương của LISA, không muốn cùng JISOO trả lời vấn đề mà nàng ta hỏi không dưới một trăm lần.

"Trừ bỏ đoạn xương bị đạn bắn nát ra, trong một thời gian không được vận động mạnh nên tạm thời thụ, não bị chấn động nhỏ bên ngoài, vết thương ngoài da không có vấn đề gì lớn, yên tâm đi, không chết được đâu chỉ là ko công được." Nghe được câu trả lời của JISOO, ROSE nhất thời thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng cảm thấy đau lòng. Nữ nhân kia vì sao không biết quý trọng bản thân mình, thân thể vốn không tốt còn đi đối đầu với nữ nhân không rõ danh tính kia. Nếu nàng sớm trả lời nữ nhân váy đỏ kia, thì đã không tự trút khổ vào thân như thế này.

"Được rồi, mình đã nói cho cậu biết về tình hình của nàng, cậu cũng nên giải thích một chút rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?" JISOO nhíu mày hỏi, nàng quả thật không rằng hôm nay cư nhiên lại phát sinh nhiều chuyện bạo lực như thế, vẫn thật là trùng hợp, nàng vừa mới giúp JENNIE chửa trị vết thương, LISA liền được mang tới, thật đúng là một cặp đôi nan tỷ nan muội a.

"Cụ thể chuyện này, mình cũng không rõ, chỉ biết đột nhiên xuất hiện một nữ nhân khiến cho Kiểm Sát Trưởng cùng Cục Trưởng Cục Kiểm Sát đều kiêng nể, tựa hồ tìm LISA hỏi một chuyện gì đó. Kết quả nữ nhân kia cố tình cứng đầu không chịu nói, rồi bị đánh thành ra như vậy."

"ROSE... mình..."

"JISOO, mình hiểu cậu muốn nói gì, chỉ là hiện tại, mình thật sự không có tâm tình nghĩ đến. Trước cho mình gặp nàng được không?"
"Ân, cậu đi đi, phòng bệnh của nàng chính là phòng lần trước nàng trị thương."

Được JISOO cho phép, ROSE một giây liền không kịp đợi, nhấc chân chạy đến phòng bệnh LISA. Đứng ở trước cửa điều chỉnh hơi thở, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, cơ hồ nhìn một cái, liền thấy thân ảnh LISA đang nằm trên giường bệnh ngủ say.

Cẩn thận tiếp cận, ROSE cố gắng không phát ra một tí âm thanh nào tránh làm nàng thức giấc. Đến bên giường, thay nàng đem mái tóc đen tán loạn ở trên mặt sửa sang lại, khuôn mặt tiều tuỵ tái nhợt liền hiện ra. Cho dù từng vô số lần nhìn thấy khuôn mặt say ngủ của LISA, nhưng trái tim của ROSE không ức chế được mà mãnh liệt nhảy dựng.

Nữ nhân này đối với mình luôn có một lực hấp dẫn kỳ lạ. Khi nàng chân chính quyến rũ câu dẫn mình, chính mình không hề chống cự liền trở thành tù nhân dưới chân nàng, muốn thân thể nàng, làm cho nàng vì mình mà điên cuồng. Khi nhìn thấy bộ dáng suy yếu của nàng, chính tâm mình cũng sẽ đau nhói. Vào thời điểm nàng đối với mình làm nũng khoe mã, cho dù biết nàng cố ý giả vờ nhưng vẫn cam tâm tình nguyện bị lừa, đi sủng nàng, thoả mãn những yêu cầu nho nhỏ của nàng.

Chỉ là LISA hiện tại, vô cùng an tĩnh. Có lẽ vết thương khiến nàng khó chịu dẫn đến giấc ngủ không được yên ổn; mặc cho ROSE chuyên chú nhìn vào, LISA vẫn không hề cảm giác thấy. Nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nàng, ROSE đem chăn ra khỏi LISA, băng gạc bao vây khắp thân thể liền hiện ra trước mắt.
Nhìn đến tay bị gắt gao còng lại khoá trên lan can giường, sắc mặt của ROSE ngay lập tức trầm xuống, trở nên tái xanh. Rõ ràng trên cổ tay đang mang vết thương trầm trọng, lại còn bị khoá lại, nhìn thấy băng gạc trên cổ tay của LISA bởi vì còng tay ma sát vào mà hiện lên nhiều điểm hồng ngân, đôi long mày của ROSE gắt gao nhăn lại, nhanh tay gọi điện thoại bảo cảnh vệ mở chiếc còng trên cổ tay của LISA ra.

Không bị còng tay trói buộc, LISA rốt cuộc có thể ngủ thoải mái. Nàng ngủ thẳng đến hơn 9 giờ tối mới tỉnh lại.

"Ngô..." Thân thể có phần đau nhức, lúc tỉnh lại khiến cho LISA không tự chủ phát ra một tiếng than nhẹ. Hướng mắt nhìn căn phòng trống rỗng, trong lòng mang theo một cổ nồng đậm mất mát.
Thật vậy sao? Đúng như mình nghĩ, cho dù mình bị thương nằm ở nơi này ROSE cũng sẽ không một chút nào quan tâm? Nàng hiện tại có phải hay không đang cùng tên SEHUN kia cùng một chỗ? Hay là thà nàng về phòng nàng ngủ cũng sẽ không đến đây chăm sóc mình?

Nghĩ như vậy, LISA chậm rãi nhắm hai mắt lại. Ngay sau đó, cửa phòng bệnh chậm rãi mở ra. Theo âm thanh nhìn ra ngoài cửa, nàng thấy ROSE mặt than không một chút biểu tình trên tay cầm một bó hoa, LISA tâm tình cuối cùng cũng từ đáy sâu trở lại mặt đất.

"Cô tỉnh rồi?" Nhìn thấy đôi mắt to của LISA hướng nhìn mình, Tần Nhuế đem đồ đặt lên bàn, trong mắt vui sướng hiện ra hết sức rõ ràng. "CHAENG, ôm." Nhìn ROSE đi đến, LISA mở miệng liền muốn được ôm một cái. 

Bởi vì tay trái nàng bị thương, căn bản không thể cử động, nên chỉ có thể vươn cánh tay phải không bị thương lên.

Nhìn bộ dáng nhu thuận của nàng, thật làm cho ROSE chấn động một phen. Mặc dù chấn động nhưng ROSE hiểu được nữ nhân này trên người đều mang thương tích, nếu như mình tuỳ tiện chạm đến, khó có thể không gây ra vết thương lần thứ hai.

"Cô trên người còn thương tích, lúc khác ôm sau, hôm nay chưa ăn gì, có đói bụng không? Tôi mua cháo, trước tiên ăn một miếng đã." ROSE ngồi xuống ghế bên giường, lấy ra một hộp cháo nóng hổi bưng lên, đút LISA. Có tri kỷ phục vụ, LISA tự nhiên vui vẻ hớn hở ăn vào.

Tuy rằng cháo không mang hương vị gì, không thơm không khó ngửi, không ngọt không mặn, nhưng so với đồ ăn trong ngục giam, có thể nói là ngon hơn nhiều. Lại nói, cháo này do CHAENG nhà nàng đút cho, xem ra LISA cho dù không có khẩu vị hay không muốn ăn cũng đều húp hết.

CHAENG cũng một ngày chưa ăn gì, không đói bụng sao?" LISA miệng còn đang ăn một miếng bánh bao đậu, hàm hồ hỏi. Lập tức lấy một miếng bánh còn một nửa, đưa tới miệng ROSE, vẻ mặt chờ mong. Kỳ thật, đối với người luôn yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, mọi chuyện đều phải làm cẩn thận tỉ mỉ như ROSE mà nói thật mang một chút khiết phích (người thích sạch sẽ)

Giống như việc cô mặc một ngày một bộ quần áo, không tắm rửa, ngày hôm sau nhất định sẽ không lặp lại. Cùng người khác ăn chung một món nào đó, cô cũng chỉ ăn cùng với người thân hoặc JISOO mà thôi. Chỉ là đối mặt với nửa cái bánh bao đậu LISA đưa đến, ROSE không nghĩ ngợi nhiều, liền mở miệng ăn vào. Đồng thời còn cảm thấy bánh bao đậu hôm nay đặc biệt ngọt lịm, trong lòng thầm hạ quyết tâm, về sau khi mua bánh bao đậu, phải mua ngay chỗ này.

Nhìn ROSE ăn bánh bao đậu mình vừa cắn qua, LISA trong lòng như mang theo hương vị của bánh bao đậu tràn ngập ngọt ngào. Trên mặt tươi cười càng sáng lạn, giống như ăn được mật ngọt. Mặt ửng hồng nhộn nhạo, hai mắt ẩn tình, tung bay, khiến cho trong lòng ROSE kêu lên đầy kinh hỉ!

Ngay lúc LISA 17 lần phóng ra mị nhãn đầy hữu dụng của nàng hướng đến đối phương, ROSE rốt cục cũng múc đến ngụm cháo cuối cùng, cô xoa xoa miệng vào toilet rửa sạch. Kỳ thật cô làm như thế cũng chỉ là đơn giản che dấu đi khuôn mặt càng ngày càng đỏ bừng của mình mà thôi.

Nhìn ROSE bước nhanh vào toilet, LISA vụng trộm cười thành tiếng, ở trong lòng đem phiên bản ROSE không tự nhiên kia quở trách từ đầu đến cuối. Nữ nhân này, quả thật không thành thật tí nào. Rõ ràng là ngượng ngùng nhìn mình vậy mà còn nói đi rửa mặt gì đó. Sao phải lúc nào cũng trương cứng bộ mặt than kia ra, giống như mình không phải tốt sao, tươi cười thật nhiều.

"Đang nghĩ cái gì?" ROSE bước ra liền nhìn thấy LISA ôm gối mang theo vẻ mặt cười nhạo, trong lòng biết nàng tuyệt đối không nghĩ chuyện gì tốt, liền vội vàng lên tiếng chấm dứt suy nghĩ trong đầu của nàng.

"CHAENG, chị đêm nay ở lại chỗ này chăm sóc cho em được không?" LISA  ngẩng đầu hỏi, gương mặt chờ mong kia, so với ánh mắt tò mò của người khác xem chuyện vui càng giống với đôi mắt của tiểu cẩu chờ mong được gặm xương hơn.

"Ân, tôi ở đây cùng cô một đêm, sáng mai trở về." Nghe ROSE đáp ứng, khiến cho tâm LISA nở rộ. Nàng vội vàng làm bộ dáng nghe lời nằm trên giường, nhích sang một bên, chừa thêm một khoảng trống trên giường.

"Cô làm gì thế?" ROSE nhìn động tác tràn đầy khó hiểu của LISA nghi hoặc hỏi.

"ROSE, chị muốn ngồi ở chỗ đó suốt đêm sao? Như vậy mệt lắm, đi lên đây, chúng ta cùng nhau ngủ."

"Không sao, tôi sợ đụng trúng miệng vết thương của cô, tôi ở đây đêm nay được rồi."

"Giường lớn như vậy, CHAENG không đụng trúng vết thương đâu. Hay là chị không muốn ngủ cùng em?"

LISA dứt lời, hốc mắt liền đỏ lên, đầu cuối xuống, mái tóc đen che lại, rất ra bộ dáng một nữ nhân u buồn. Chịu không nỗi bộ dáng đáng thương kia của nàng, ROSE bất đắc dĩ lắc đầu, liền cởi áo khoác chuẩn bị lên giường, ai ngờ LISA nói tiếp một câu khiến cho động tác chuẩn bị lên giường của cô đông cứng tại chỗ.

"CHAENG mặc váy như vậy ngủ không khó chịu sao? Đem váy cởi ra đi."

Tác giả có lời muốn nói: Ai ui, LALISA nhà ta càng ngày càng manh động, ngay cả bị thương cũng không hết manh động a. Đại gia nói xem (độc giả), váy của ROSE rốt cuộc cởi hay không cởi đây? Cởi thì PARK ngục trưởng mất hứng, mà không cởi thì LALISA mà đại gia yêu mến càng mất hừng. Aihhh, thật là tiến thoái lưỡng nan a. Mễ Na tang (tên Hiểu Bạo gọi độc giả của mình), các người nói xem, cởi hay không cởi đây? Phốc, coi chừng cởi xong váy, LALISA lại nói: "CHAENG, mặc tiểu khố khố (sịp sịp sịp ấy mà LOL) ngủ không thoải mái đâu, chúng ta cùng nhau cởi nha."

#@$% ← nếu kết hợp với cuối chương, lại càng tốt đẹp a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com