Chap 68: Đề nghị của Nhạc Quốc
Hàn Khuynh Vũ nhìn không được Nhạn Thanh Ca khóc, nàng không muốn nhìn thấy Nhạn Thanh Ca rơi lệ. Quả thật, nàng đã quá tham lam rồi, nàng yêu Vương Thuần, nhưng Vương Thuần đối với nàng là lưỡng tình tương duyệt. Còn Nhạn Thanh Ca, ngay từ đầu nàng ấy đã luôn chối bỏ tình cảm của nàng, là nàng luôn luôn từng bước từng bước mà ép nàng ấy. Để có được quyết định ở bên cạnh nàng ngày hôm nay, trong lòng Nhạn Thanh Ca phải đấu tranh rất nhiều, nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu, nàng lại có thể nhẫn tâm đối xử với nàng ấy như vậy. Thanh nhi của nàng, dù bên ngoài luôn cố tỏ vẻ mạnh mẽ, nhưng bên trong, nàng ấy có mức nào yếu đuối, mức nào cần được yêu thương và bảo vệ. Vậy mà nàng, nữ nhân đã từng hứa không bao giờ phải để nàng ấy chịu tổn thương, hiện tại lại làm nàng ấy tổn thương nhiều nhất. Nàng không có rời đi, nàng vươn mình ôm lấy Nhạn Thanh Ca vào lòng.
_Thanh nhi, ta xin lỗi, là ta không tốt, là ta không tốt, nàng nói đúng, trái tim ta của hiện tại nói cho ta biết, nếu thiếu Vương Thuần, ta có thể hảo hảo mà sống tiếp, nhưng thiếu nàng, thì sinh mệnh của ta có tồn tại cũng không còn nửa điểm ý nghĩa nữa. Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ nhất đao liễu đoạn với Vương Thuần, quyết không cùng nàng ấy dây dưa không rõ ràng, tin tưởng ta, được không Thanh nhi?-Hàn Khuynh Vũ trấn an Nhạn Thanh Ca, trong lòng hoàn toàn đã đưa ra được quyết định của mình, nàng căn bản không nợ Vương Thuần bất cứ điều gì, nhưng Thanh nhi, nàng chính là đã nợ nàng ấy quá nhiều quá nhiều rồi.
Nhạn Thanh Ca dựa vào lòng Hàn Khuynh Vũ, khóc đến khổ sở, mặc dù nàng không biết lời Hàn Khuynh Vũ có mấy phần là thật, nhưng ngoài bám víu vào cái cớ này để lôi tâm trạng của nàng rời khỏi vũng bùn, nàng không biết còn có cách nào khác nữa. Đêm hôm đấy, Hàn Khuynh Vũ trực tiếp bế nàng đến giường, điên cuồng cầu hoan, nàng cũng nhiệt tình phối hợp. Nhạn Thanh Ca cũng không biết nàng rốt cuộc là bị làm sao, nhưng hiện tại, lúc này nàng tham luyến thân thể của Hàn Khuynh Vũ, nàng muốn trên thân thể của nàng ấy đều là dấu tích của nàng, nàng chưa bao giờ tham vọng nữ nhân này chỉ thuộc về một mình nàng nhiều như thế, và nàng cũng biết, chỉ khi ở trên sàng đan, Hàn Khuynh Vũ mơi chân chính cả tâm hồn lần thể xác đều hoàn toàn thuộc về nàng, chỉ duy nhất mình nàng.
Sáng hôm sau, Nhạn Thanh Ca tỉnh dậy rất sớm chuẩn bị triều phục cho cả nàng và Hàn Khuynh Vũ, hôm nay là ngày đầu tiên chính thức tiếp Nhạc quốc sứ thân, cũng là ngày đầu tiên Nhạc quốc và Thiên quốc nghị hòa, cả nàng và Hàn Khuynh Vũ đều không nên đến muộn cho buổi triều. Lúc Hàn Khuynh Vũ tỉnh lại, tảo thiện cùng triều phục đã được chuẩn bị rất tốt, nhìn dáng vẻ Nhạn Thanh Ca đang sửa sang lại triều phục cho nàng, nàng không khỏi nhớ đến điên cuồng đêm qua, khóe môi nàng không khỏi vô thức mà giương lên. Nhạn Thanh Ca để ý đến nữ nhân sau màn chướng sàng đan đã tỉnh, liền ra hiệu cho cung nữ lặng lẽ lui ra ngoài hết, nàng biết lúc này Hàn Khuynh Vũ không có mặc y phục.
Hàn Khuynh Vũ sau khi thấy cung nữ rời đi hết, mới quyết định rời giường, để thân thể trần trụi tiến tới ôm lấy Nhạn Thanh Ca từ phía sau, ôn nhu hôn lên cổ nàng ấy.
_Nàng còn không mau mặc lại y phục, dáng vẻ như vậy còn ra thể thống gì?-Nhạn Thanh Ca bật cười, hờn dỗi trách móc.
_Thanh nhi, sao ta chưa từng thấy nàng có dáng vẻ của một hiền thê nhiều như hiện tại đây?-Hàn Khuynh Vũ vui vẻ trêu đùa.
_Ý Khuynh Vũ nói, ta trước đây dáng vẻ không giống một hiền thê?-Nhạn Thanh Ca tiếu ý hỏi lại.-Được rồi, chúng ta còn phải thượng triều nữa, hôm nay là ngày đầu tiên cùng sứ thần nghị sự, nàng vẫn là không nên đến muộn.
Hàn Khuynh Vũ thở dài gật gật đầu, để Nhạn Thanh Ca thay nàng rửa mặt, mặc lại y phục. Trong lúc Hàn Khuynh Vũ cùng Nhạn Thanh Ca đang dùng tảo thiện, Hàn Khuynh Vũ mới nhớ lại chuyện phát sinh đêm qua.
_Thanh nhi, nàng yên tâm, chuyện với Vương Thuần ta sẽ giải quyết, nhất định không để nàng thất vọng.-Hàn Khuynh Vũ bỗng lên tiếng.
_Ta tin nàng, Khuynh Vũ.-Nhạn Thanh Ca nhẹ mỉm cười, ý từ nồng đượm tin tưởng.
Hàn Khuynh Vũ thích nhất là khi được nhìn thấy Nhạn Thanh Ca mỉm cười, nghĩ đến đây nàng liền vô cùng hối hận với chuyện ngày hôm qua, khi mà một chút yếu lòng của nàng đã khiến cho Thanh nhi phải rơi lệ. Sau khi dùng xong tảo thiện, Nhạn Thanh Ca cùng Hàn Khuynh Vũ ngồi chung ngự liễn đến Đại Thừa điện. Lúc này văn võ bá quan đã xếp hàng chỉnh tề nghênh đón thánh giá, Hàn Doanh vẫn còn đang ngái ngủ cũng đã yên vị ngồi trên long ỷ, chỉ còn chờ Hàn Khuynh Vũ và Nhạn Thanh Ca.
Trước khi sứ thần đến, Hàn Khuynh Vũ nhanh chóng cùng đại thần giải quyết một số chính vụ còn tồn đọng, mấy ngày nay vì việc đón tiếp Nhạc quốc sứ thần, chính vụ cũng bị lỡ dở khá nhiều, cho dù Hàn Khuynh Vũ vẫn là chăm chỉ phê duyệt tấu chương, nhưng có một số chuyện tấu chương cũng không thể nói rõ được, vẫn là trực tiếp thương thảo với đám đại thần kia thì tốt hơn.
Phải đến một canh giờ sau, sứ thần Nhạc quốc mới đến, không phải là Vương Ngọc Bân đến muộn, mà là do triều định Thiên quốc cố tình hẹn sứ thần muộn như vậy. Vương Ngọc Bân không phải là thần tử Thiên quốc, phục vụ không phải là triều đình Nhạc quốc, nên đúng lẽ là không cần phải đứng để thượng triều mà là được ban tọa ngồi ở điện phụ dưới đại điện.
_Bản quận chúa hy vọng Vương đại nhân tận hưởng đại yến ngày hôm qua.-Hàn Khuynh Vũ vẫn là chờ sau khi Vương Ngọc Bân an tọa mới lên tiếng.
_Đa tạ triều đình Đại Thiên tiếp đón chu đáo.-Vương Ngọc Bân khiêm nhường nói.
_Vương đại nhân, về lễ bản quận chúa cũng nghĩ triều đình Đại Thiên đã tiếp đón ngài vô cùng chu đáo. Bản quận chúa cũng tin lần này Vương đại nhân đến Đại Thiên là có thiện chí cùng Đại Thiên nghị hòa, và bản quận chúa cũng hy vọng Nhạc quốc nữ vương có lời giải thích hợp lý cho sự điều binh đội Đại Nhạc xâm lấn lãnh thổ Đại Thiên của chúng ta trong thời gian vừa qua.-Hàn Khuynh Vũ lúc này mới trầm giọng chất vấn, việc riêng xong rồi giờ đến tư sự, Hàn Khuynh Vũ vẫn là muốn nghe xem Nhạc quốc nói thế nào về việc dám đem quân gây hấn với Thiên Quốc.
_Nữ vương điện hạ của chúng ta tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà xâm lấn lãnh thổ Đại Thiên. Lần này nữ vương cử ta đến, cũng là muốn hướng trên dưới triều đình Thiên Quốc giải thích, không biết quận chúa điện hạ có biết, mấy tháng trước Nữ vương điện hạ của chúng ta có nhận được một là thư từ Hàn Quốc, nói rằng Hàn Quốc, Vân Quốc, Hạ Quốc và một số vương tôn quý tộc đã trốn thoát được từ Tề Quốc đã ký một hiệp ước liên minh, mưu đồ chống lại Thiên Quốc, còn nói muốn Nhạc Quốc chúng ta liên thủ, lật đổ Thiên Quốc?-Vương Ngọc Bân mỉm cười, tự nhiên vô cùng nói.
Nghe đến đây triều đình Đại Thiên trên dưới rúng động, Hàn Khuynh Vũ nhíu mày, nàng từ lâu đã biêt chư quốc kiêng dè sự phồn thịnh của Thiên Quốc, nhất định sẽ không án binh bất động lâu, thì ra bọn chúng đang âm thầm liên minh nhằm mục tiêu chống lại Thiên Quốc.
_Như vậy hành động của Nhạc Quốc, chính là đã đồng ý mối liên minh này, chống lại Thiên Quốc chúng ta hay sao?-Hàn Khuynh Vũ thấp giọng chất vấn.
_Hoàn toàn ngược lại, quận chúa điện hạ, nếu quả thật nữ vương điện hạ của chúng ta muốn chống đối Thiên Quốc, vậy ta đâu cần phải lặn lội đường xa đến đây cùng Thiên Quốc nghị hòa đây?-Vương Ngọc Bân cho là không đúng nói.
_Ồ... vậy không biết, nữ vương điện hạ của các người rốt cuộc là muốn cái gì?-Hàn Khuynh Vũ nhếch môi.
_Dưới áp lực của chư quốc, nữ vương điện hạ không còn cách nào khác phải cho họ thấy hành động. Bởi vì Nhạc Quốc của chúng ta cũng chưa chắc rằng Đại Thiên Quốc có phải hay không là một đồng minh. Nữ vương điện hạ của chúng ta là minh quân thiên cổ, tất nhiên sẽ không liên minh cùng với đám tiểu quốc kia, nhưng cũng nên là đánh động cho trên dưới triều đình Đại Thiên biết. Lần này nữ vương điện hạ cử ta đến, là muốn cùng với Thiên Quốc có một mối quan hệ liên minh trường kỳ, hy vọng vĩnh viễn cùng với Thiên Quốc bang giao hảo hợp.-Vương Ngọc Bân lên tiếng, lời nào lời nấy rõ ràng như minh châu.
_Nếu bản quận chúa nhớ không nhầm, thì lần cuối cùng Thiên Quốc cùng Nhạc Quốc liên minh, chính là liên hôn của Trường An Trưởng công chúa với Nhạc Vinh Đế Mạc Lăng Dung. Nhưng sau đó thì thế nào, nữ đế của các ngươi không hề nể mặt Thiên Quốc, mà trục xuất cô mẫu của ta về nước, hoàng tổ phụ của ta khi ấy vì bang giao hai nước mà lấy bồ hòn làm ngọt, không truy cứu chuyện này, khi ấy chính tay Nhạc Vinh Đế của các người đã đồng ý cùng với Thiên Quốc giao hảo, hòa bình kéo dài một trăm năm, hiệp ước này, chẳng lẽ các người đã quên rồi, giờ các người đang vi phạm hiệp ước đó, còn ở đây nói gì mà nghị hòa?-Hàn Khuynh Vũ lớn tiếng cười lạnh, không nể mặt mà chất vẫn.
_Liên hôn khi ấy của Trường An Trưởng công chúa và tiên đế của chúng ta, là do Trường An Trưởng công chía phạm vào một trong bảy điều cấm kỵ đó là vô tử. Nữ đế của chúng ta không làm điều gì sai cả.-Vương Ngọc Bân lên tiếng phản bác.
Nghe lời này, Nhạn Thanh Ca gương mặt có chút đen lại, đây là đang sỉ nhục mẫu thân nàng sao. Triều đình trên dưới vì lời này của sứ thần Nhạc quốc mà cảm thấy tức giận, sứ thần này quả thực to gan, dám nói như vậy về đương triều Trưởng công chúa, thái hậu đương triều là nữ nhi của Trưởng công chúa, đây chính là gián tiếp xúc phạm thái hậu hay sao. Hàn Khuynh Vũ nhìn bộ dạng của Nhạn Thanh Ca, biết trong lòng nàng ấy lúc này đang nén uất ức sau câu nói kia, Hàn Khuynh Vũ đến đây chính là không nhịn được.
_NGƯƠI...!-Hàn Khuynh Vũ tức giận vô cùng đứng dậy, đây là đang sỉ nhục cô mẫu của nàng, càng là sỉ nhục đương triều thái hậu của Đại Thiên.-Vương Ngọc Bân, bản quận chúa kính ngươi là khách nhưng ngươi nghĩ bản quận chúa không dám lấy cái đầu của ngươi sao, lời này của ngươi, chính là muốn sỉ nhục đương triều thái hậu của Thiên Quốc sao?
_Không dám, quả thực liên hôn khi ấy của triều đình Nhạc quốc và triều đình Thiên Quốc đã không đạt được kết quả như mong đợi. Lần này Nhạc Quốc đến đây, với thành ý cùng Thiên Quốc cầu hòa, tuyệt không có ý khác.-Vương Ngọc Bân biết Hàn Khuynh Vũ tức giận, liền rất nhanh thu liễm lại.
_Vậy được, bản quận chúa xin lắng nghe, đến cuối cùng nữ vương của các người, muốn cùng Thiên Quốc nghị hòa như thế nào?-Hàn Khuynh Vũ tiếu ý mỉm cười, ưu nhã nén sự tức giận mà ngồi xuống.
_Nữ vương điện hạ lần này cứ ta đến là muốn hướng triều đình Thiên Quốc một lần nữa liên hôn...
Lời vừa nói ra, trên dưới triều đình Đại Thiên lại một lần nữa xôn xao xì xào bàn tán. Thiên Quốc lại muốn liên hôn, đối tượng lần này lại không biết là ai nữa đây.
_Ha ha ha... liên hôn? Lại là liên hôn, Vương đại nhân, ngài cùng nữ vương điện hạ của ngài nghĩ rằng Thiên Quốc của chúng ta dễ trêu đùa lắm sao. Lần liên hôn cuối cùng của Nhạc Quốc và Thiên Quốc gần nhất vẫn chưa tồn tại được đủ 20 năm, giờ nữ vương của các người lại muốn cùng Thiên Quốc có một mối liên hôn ?-Hàn Khuynh Vũ trào phúng cười lớn.
_Quận chúa điện hạ, lần này nữ vương điện hạ quả thật thành tâm muốn cùng Thiên Quốc liên minh... không, không gọi là liên minh. Nữ vương điện hạ anh minh, nhìn thấy Thiên Quốc ngày càng giàu có, phồn thịnh, thiên hạ này sớm muộn cũng sẽ phải quy về một mối, và quốc gia hiện tại có đủ khả năng làm chuyện này, chỉ có Thiên Quốc mà thôi, nữ vương điện hạ tức thời, vì con dân Đại Nhạc mà suy nghĩ, muốn cùng Thiên Quốc thông qua mối liên minh này, mà sát nhập Nhạc quốc vào Thiên Quốc, từ nay về sau Thiên Quốc và Nhạc Quốc sẽ quy về một mối, quyết không hai lòng.-Vương Ngọc Bân tiếp tục, ngữ điệu nghiêm túc vô cùng.
Lại một nữa trên dưới triều định Đại Thiên trấn động, thậm chí cả Hàn Khuynh Vũ hiện tại cũng không tin vào lời nàng vừa nghe nữa, sát nhập Nhạc Quốc vào Thiên Quốc để hai nước quy về một mối, chuyện này mức nào quan trọng, mức nào to lớn. Hàn Khuynh Vũ cũng không dám tin Mạc Như Thuần lại có thể đưa ra được quyết định liều lĩnh như thế. Nhưng nếu nghĩ kỹ về lợi ích của việc này đối với Đại Thiên, nếu có Nhạc Quốc tiềm lực đằng sau chống đỡ, như vậy lý tưởng thống nhất thiên hạ của Hàn Khuynh Vũ nàng nhất định không còn xa nữa. Đối với Đại Thiên mà nói, đây là chuyện trăm lợi vô hại. Nhưng Hàn Khuynh Vũ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, đến rốt cuộc chuyện này, Mạc Như Thuần có bao nhiêu thành ý đây. Với hiểu biết của Hàn Khuynh Vũ về Mạc Như Thuần, nàng ta mức nào là nữ nhân quyết đoán, tham vọng, nàng ta chẳng lẽ chấp nhận từ bỏ giang sơn, từ bỏ hoàng vị mà quy thuận hoàn toàn triều đình Thiên Quốc sao ? Việc này có đánh chết, Hàn Khuynh Vũ cũng sẽ không tin.
-------------------------
Lời của tác giả: Theo các nàng Mạc Như Thuần là hướng ai cầu hôn đây a? <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com