Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13


Trước mắt nàng, nàng để dáng vẻ ấy để cho mẹ kế nhìn thấy, trong lòng chua xót dâng lên, không biết dùng ngôn ngữ gì để hình dung

" Con.." Hàn Hương phi thường muốn giải thích lần thứ hai, nhưng mẹ kế bây giờ đỏ mặt, lại không có nói gì tựa hồ muốn hung hăng đóng cửa lại, có thể nghĩ một chút, động tác của nàng hòa hoãn, lặng lẽ giúp đỡ Hàn Hương đóng cánh cửa đang rộng mở

Hàn Hương sững sờ, lập tức nhớ đến chuyện quan trọng nhất, nàng trên đất tìm quần áo mất tích của mình, cho đến khi mặc xong xuôi, mới cảm giác tìm được sự an toàn khó có được

Đóng điều hòa lạnh ngắt lại, Hàn Hương đi ra cửa, liền thấy mấy nữ nhân đã đợi mình

"Hàn Hương, sao còn mặc đồ ngủ ?"

Tất cả mọi người mười phần chỉnh tề, đương nhiên tất cả mọi người ở đây không bao gồm Hàn Hương.

"Mình... hôm nay có chút không thoải mái, nên sẽ không đi vườn Luxembourg với mọi người được" Hàn Hương gạt ra một câu, nàng cảm thấy cần không gian riêng tư hảo hảo an tĩnh xuống

"Không có bị cảm chứ, tỷ, chị không phải mong đợi được đi thăm quan vườn Luxembourg nhất hay sao, gạt em nói cái gì nhất định phải đến xem " Hàn Hương muội muội Hàn Tuyết đã không muốn cùng mẹ kế mắt lớn mắt nhỏ, nhìn Hàn Hương không muốn đi, càng thêm kêu la

Hàn Hương có chút khó khăn, thế là giải thích nói: " Chị giống như hôm qua nằm điều hòa bị cảm rồi, toàn thân không có khí lực "

Nói xong, sờ sờ trán mình, muốn trốn tránh hoạt động tập thể lần này

Nghe tỷ tỷ thân yêu qua loa nói xạo, muội muội Hàn Tuyết càng thêm sinh khí, rõ ràng nói xong chứng minh nàng là xử nữ thì sẽ quay về thân thiết như ban đầu, nhưng Hàn Hương lại mơ hồ trốn tránh làm cho muội muội hoài nghi bởi vì ngày hôm qua cách làm có chút kịch liệt, nên dẫn đến Hàn Hương chán ghét

Tự nhiên, có suy nghĩ này không chỉ muội muội, những người khác đều như thế, nhưng không ai biểu hiện ra ngoài.

"Lần này đi vườn Luxembourg, có rất nhiều khu vực nghỉ ngơi, nếu như thực tế không ổn, em an vị ngồi nghỉ cũng được " Băng sơn mỹ nhân phục trách hướng dẫn, nếu Hàn Hương không thật thoải mái, đem nàng đặt ở một nơi xa lạ tựa hồ cũng không an toàn

Hàn Hương trầm mặc, nàng biết còn như vậy lề mề sẽ khiến mọi người trở nên không vui.

Thấy thế, mẹ kế tiến lên một bước, tay của nàng sờ trán Hàn Hương, sau đó dùng tay khác sờ trán mình, so sánh nhiệt độ cơ thể giữa hai người

Động tác rất nhanh, mẹ kế thậm chí căn bản không có đo đạc nhiệt độ, liền bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ " Chỉ có một chút nóng, dì cho con uống thuốc... không có gì đâu, A di sẽ chăm sóc con " Lúc nói chuyện, mẹ kế căn bản không dám nhìn Hàn Hương, nhưng gương mặt kia bắt đầu đỏ lên

Hàn Hương cũng không có nói tiếp, thuận thế cho mẹ kế bậc thang, nhẹ gật đầu, uống một chút thuốc cảm, sau đó thay quần áo cùng mọi người xuống lầu

Nữ nhân xinh đẹp mặc kệ là nơi nào đều thu hút ánh nhìn của người khác, nhưng mà sáu nữ nhân cùng xuất hiện lại càng gây chú ý hơn nữa

" Thật có lỗi, chỉ có thể đi tàu điện ngầm, giao thông Paris không thích hợp lái xe " Băng sơn mỹ nhân đối với mọi người cáo lỗi

Mọi người không có để ý, đối với các nàng mà nói, đi tàu điện ngầm nói không chừng gặp nhiều điều thú vị

Soái ca, mỹ nữ, thân sĩ, thục nữ, ở một nơi lãng mạn bậc nhất nước Pháp, khắp nơi đều tràn đầy cảm giác an bình

Hàn Hương thích loại cảm giác yên lặng, liền đi theo mọi người

" Tỷ, tỷ thật không sao chứ?" Muội muội bình tĩnh lại, nhìn Hàn Hương đi đường một câu cũng không nói, càng thêm lo lắng

Hàn Hương lắc đầu, hướng về phía muội muội Hàn Tuyết cười cười, trong lòng kỳ thật có chút ấm áp. Nàng biết, đối với muội muội mà nói, nàng chính là chỗ dựa cuối cùng trên thế giới, tự nhiên đối với Hàn Hương quan tâm rất nhiều.

Mẹ kế Hàn Hương là hai năm trước mới đến nhà, mà mẫu thân Hàn Hương cũng không có chuyện ngoại tình cẩu huyết gì, cũng không có bị tai nạn giao thông. Năm đó mẫu thân sinh Hàn Hương xong phi thường thất vọng, vì muốn sinh nam hài cho phụ thân, cho nên cố gắng nhiều thứ. Nhưng bởi vì rất nguy hiểm, cho nên bác sĩ đề nghị không nên sinh ra đứa bé này, phụ thân khư khư cố chấp, kết quả dẫn đến thảm kịch

Bọn hắn đều nghĩ có thể sinh con trai, lại sinh ra muội muội Hàn Tuyết.

Mẫu thân khi sinh muội muội đã qua đời

Cứ như thế, phụ thân nuôi lớn các nàng, sinh ý càng làm càng lớn, liên lạc càng ngày càng ít, cứ như vậy trống rỗng xuất hiện mẹ kế

Cho nên, mặc kệ là muội muội, hay là mẹ kế, đều là vật hy sinh

Tự nhiên, Hàn Hương cũng thế

Cho nên phụ thân để nàng lựa chọn chuyên ngành để mưu sinh, Hàn Hương hết lần này đến lần khác cho chuyên ngành hình sự trinh sát nguy hiểm đối với một nữ nhân

" Tỷ tỷ đói không ?"

" Tỷ tỷ khát không ?"

Tựa hồ cảm thấy mình làm gì đó sai, thái độ muội muội phi thường tích cực, cũng mặc kệ là bưng trà đổ nước, hay là đấm lưng xoa bụng, Hàn Hương đều cự tuyệt. Mà bởi vì thật sự có chút không thoải mái, hai là cảm thấy căn bản không có cần thiết

Đi vào tàu điện ngầm, rất xui xẻo không còn chỗ ngồi

Hàn Hương thân cao hơn muội muội một chút, nàng theo lý thường sẽ nắm lấy tay vịn, về phần muội muội, tựa hồ quyết tâm dán lấy Hàn Hương, thấy Hàn Hương đi bên kia, liền không kịp chờ đợi đứng ở trong đám người chen chúc

Nàng cũng muốn nắm tay vịn, muội muội do dự một chút, cảm thấy bên hông lắc lư

" Không sao, em liền ôm chị đi " Hàn Hương tâm tình rốt cuộc hòa hoãn, tùy ý lại có chút áy náy

Hôm qua lời của muội muội nói không phải là không có đạo lý, nàng gần đây không có cùng Hàn Tuyết trò chuyện, tâm sự tình cảm chân thực trong lòng các nàng. Cứ như vậy, những chuyện nói về muội muội không chừng lại biến thành thật

" Tỷ tỷ thật tốt " Muội muội mừng rỡ đón lấy sự yêu thương của tỷ tỷ, nàng ôm lấy nàng, giống như ôm lấy toàn thế giới, nụ cười trên mặt, xán lạn đến mức không tự nhiên

Nàng chẳng qua là thuận tiện đề nghị, nhưng phản ứng muội muội lại khiến nàng áy náy

" Tỷ tỷ, em giúp chị xoa bụng " Muội muội còn nói thêm, Hàn Tuyết tựa hồ xem nàng là đến tháng, cho nên sắc mặt mới tái nhợt như vậy

Hàn Hương tất nhiên không giải thích đây là dư chấn phá thân, còn có hôm nay bởi vì sốt ruột, nàng còn chưa kịp xức thuốc hạ thể, đau đớn cứ thế dâng lên theo từng chuyển động của tàu điện ngầm

Hai nữ sinh làm những chuyện này cũng không có vấn đề gì, nhưng Hàn Hương cảm thấy khó chịu, không nghĩ để muội muội sờ bụng mình. Nhìn những người khác trong tàu điện ngầm an tĩnh xem điện thoại hay là sách, Hàn Hương đối với muội muội xuỵt một tiếng, sau đó lấy tai nghe ra, một đầu nhét vào tai mình, một đầu nhét vào tai muội muội, cưỡng chế để hai người tiến vào thế giới âm nhạc

Nàng có ý muốn muội muội buông lỏng, không muốn tinh thần cứ căng thẳng như vậy

" Anh đem tâm giao ra cho em an bài

Về phần tâm phải chăng có vui vẻ hay không thì em so với anh rõ hơn

Anh không tham, hôm qua hay tương lai anh cũng không tham

Em chỉ cần thật sự để anh hảo hảo yêu

Anh đem tâm giao ra tùy ý em vẽ lên bất cứ sắc thái nào

Nó chuẩn bị tiếp nhận hết thảy bao quát trống không "

Bài hát đang phát chính là bài " Đem tâm giao ra " của lão ca Lý Sâm, một bài ở những năm 90. Bài này mang đến quá nhiều hồi ức tuổi thơ. Mà hết thảy đối với muội muội sinh năm 2000 mà nói, không có bất kỳ hồi ức sâu sắc nào, âm nhạc kiểu mưa dầm thấm lâu vẫn còn lưu hành, đại khái đối với nàng mà nói, đây chính là tạp âm

" Tỷ tỷ, bài này không bắt tai, có thể bật mấy bài thịnh hành bây giờ không?" Muội muội bất mãn kháng nghị

Dù sao các nàng chênh lệch tuổi quá lớn, chưa hề có cùng bài hát ký ức, nghe không ra tình cảm gì

Hàn Hương dở khóc dở cười, cảm thấy mình tựa hồ lãng mạn nhầm chỗ, nàng suy tính xem mình có lưu bất kỳ bài hát thịnh hành không, người bên cạnh càng lúc càng nhiều

Hiện tại là giờ cao điểm, công viện Luxembourg là địa điểm du lịch, lại còn du lịch nghỉ hè, khắp nơi đều có thể nhìn thấy người Hoa xuất hiện. Hàn Hương không thể không mượn ưu thế thân cao mang theo muội muội đi ra điểm hẻo lánh tít ngoài rìa

Dù cho có thể nhìn thấy băng sơn mỹ nhân hô hào chuẩn bị xuống xe, nàng chỉ có thể lớn tiếng đáp lại

" Người đông quá, tỷ tỷ nhất định phải nắm chặt tay em " Muội muội thấp giọng nói, càng nắm chặt áo Hàn Hương.

Dường như nếu không nắm chặt, Hàn Hương liền có thể vèo một cái bay ra ngoài.

Hàn Hương im lặng, bất quá không có so đo ngôn ngữ muội muội giả vờ người lớn. Nàng đích xác đã trưởng thành sớm, mọi thứ thời thượng đều lành nghề, chỉ là cái tâm này, cùng số tuổi lại không sai biệt lắm

" Tỷ, em giúp chị xoa xoa bụng, chị nhất định rất khó chịu " Bởi vì mỗi lần muội muội đến tháng đều đau chết đi sống lại, đều là Hàn Hương giúp đỡ nàng, mà bây giờ, nàng tựa hồ cũng muốn giúp đỡ Hàn Hương.

" Không được, chị không sao " Hàn Hương lại cự tuyệt

Muội muội bất mãn chu mỏ một cái, ánh mắt chỉ rời rạc một hồi, lại há miệng muốn nói gì đó lại bị Hàn Hương cắt ngang

" Em nếu sờ loạn chị, chị coi như ném em ra ngoài cho mấy đại thúc biến thái " Hàn Hương chỉ xa xa quái thúc thúc, hù dọa lấy muội muội của mình

Muội muội ủy khuất cực, nàng không biết vì cái gì hôm nay Hàn Hương vẫn cứ cự tuyệt nàng

" Tỷ, nếu không chị sờ em đi " Nàng suy nghĩ một chút, quyết định đổi phương thức

Hàn Hương im lặng, bất quá vẫn là tượng trưng sờ sờ đầu muội muội, dò hỏi " Là chỗ này hả?"

Muội muội tựa trong ngực, bởi vì cúi đầu, căn bản không nhìn thấy biểu lộ của nàng ở thời khắc này, một lát sau mới nghe nàng nhỏ giọng nói một câu " Ở dưới một chút "

Hàn Hương từ khuôn mặt lướt xuống phía dưới, qua cái cổ xinh đẹp, sau đó vuốt ve xương quai xanh quyến rũ, chỉ tiếc chỗ này đều bị muội muội bác bỏ

Muội muội lắc đầu, hai người cơ hồ dán cùng một chổ, nàng dùng thanh âm chỉ có Hàn Hương nghe thấy nói " Em cảm thấy dưới ngứa một chút "

Nói xong, gương mặt kia thoáng chốc đỏ bừng, giống như ý thức được lời nói của mình kinh khủng đến mức nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com