Chương 73: Ghen tuông tràn ngập
Hàn Hương cảm thấy mình lần này lành ít dữ nhiều, nhìn bạn cùng phòng hoàn toàn bỏ rơi mình, thế là nhìn về phía Trương thư ký nhờ giúp đỡ
Trương thư ký ngoạn vị nhìn Hàn Hương, tựa hồ nghĩ đến cái gì, đối với nàng ngoắc ngoắc tay. Hàn Hương mừng rỡ trong lòng, vốn cho rằng Trương thư ký đến giúp đỡ mình, ai ngờ lúc nàng đến gần, nhưng lại nhận được một nụ hôn lên mặt
" Tôi liền luôn cảm thấy thiếu cái gì đó" Trương thư ký hướng về Hàn Hương cười hắc hắc, ánh mắt kia là chỉ sợ thiên hạ bất loạn.
Mẹ kế giật nảy mình, càng đem Hàn Hương cùng Trương thư ký tách ra, nắm lấy tay Hàn Hương cũng không quay lại nhìn
Trương thư ký khóe miệng nhộn nhạo lên ý cười, giống như là để mặc niệm vận mệnh của Hàn Hương đêm nay, lại giống như dư vị từ kích hôn kia cảm giác đối với Hàn Hương cũng không tệ
" Mặc kệ cô có mục đích gì, xin cô vui lòng tránh xa Hàn Hương một chút" Bạn cùng phòng một mực quan sát tất cả lạnh lùng vứt lại một câu, khởi động xe, nghênh ngang rời đi
Trương thư ký đối với lời cảnh cáo của bạn cùng phòng hoàn toàn thờ ơ, nhưng lúc nàng lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy điện báo nhắc nhở, biểu lô trên mặt nàng cứ như thế càng lúc càng tái nhợt. Nàng muốn khắc chế ngón tay run rẩy của mình, nhưng thế nào, vẫn không khống chế nổi. Nhìn số điện thoại lần nữa xuất hiện, mặt Trương thư ký lập tức nghiêm túc lại, thanh âm cùng cả người nàng đều bị dìm ngập trong bãi đậu xe ngầm rộng lớn
Không có ai biết nàng đến cùng nói gì với người gọi đến, nhưng chờ lúc Trương thư ký đi ra, vành mắt đỏ bừng, tựa hồ khóc lớn một trận, xe hơi kia lao vùn vụt mà đi, mang theo một đường bụi mù
" Này bà già đi đầu thai hay sao" Tất cả bảo an thấy thế đều hùng hùng hổ hổ, lại rất mau đem ánh mắt nhìn về phía màn hình TV, trên TV là hình ảnh nam nữ quấn giao nhau, hưởng thụ lấy ca đêm của hắn một phen vận động tay
Hàn Hương tự nhiên không biết những sự tình này. Nàng thậm chí cố gắng không nghĩ đến nửa đêm muộn Trương thư ký cùng bạn cùng phòng về nhà có an toàn không. Nàng hiện tại chỉ suy nghĩ duy nhất một chuyện chính là trốn khỏi sự giáo huấn của mẹ kế, sau đó ngày mai thoát khỏi căn nhà này
Nàng lại nghĩ đến bạn cùng phòng nói có chuyện trọng yếu, lại không khỏi sinh ra một loại dự cảm bất tường, cảm giác ngày mai nếu đi theo bạn cùng phòng, giống như mối quan hệ các nàng sẽ phát triển trở nên kỳ quái. Loại giác quan thứ sáu này để Hàn Hương cảm thấy cần phải duy trì khoảng cách trước với bạn cùng phòng, nhưng lại không biết nàng còn có thể đi tìm ai
Đúng, còn có hôm nay ở đồn cảnh sát lấy lời khai. Mặc dù tiểu ca thẩm vấn biểu lộ thần thái tự nhiên, nhưng Hàn Hương lại cảm thấy hắn hỏi vấn đề phi thường kỳ quái. Cái này so với thẩm vấn, càng giống như đang moi tin từ miệng nàng, trong đó có hỏi về chuyện của băng sơn mỹ nhân nhiều lần, muốn biết về mối quan hệ giữa các nàng
Hàn Hương tự nhiên thành thật đáp lại, nói băng sơn mỹ nhân chỉ là bằng hữu của mẹ kế, nhưng tiểu ca kia rõ ràng không tin, khi hắn muốn tiếp tục hỏi, học trưởng cảnh sát hình sự lại ho khan vài tiếng đi tới cắt ngang cuộc thẩm vấn, ra hiệu các nàng có thể trở về
Loại thái độ mập mờ không rõ này, Hàn Hương cảm giác mình liên lụy đến một đại án, mà bây giờ không phải đơn thuần liên quan đến chuyện nàng bị cưỡng gian. Càng tiếp cận, sự tình phát hiện để Hàn Hương càng ngày càng cảm thấy khó bề phân biệt
Ngay lúc Hàn Hương cảm thấy sự tình hiện tại gặp phải đã là chuyện nàng không thể nào tưởng tượng, lúc nàng đẩy cửa ra, đã thấy chuyện quỷ dị hơn nữa
Nhà Hàn Hương đèn sáng trưng, xung quanh được trang điểm đáng ngạc nhiên, mà ở trên ghế salon kia, một nam nhân nằm nghiêng, Hàn Hương tưởng rằng là thi thể, bất quá nhìn kỹ, thở dài một hơi. Nam nhân này không phải người khác, chính là phụ thân Hàn Hương, Hàn Khoan
Nếu là Hàn Hương suy đoán không sai, phụ thận đặc biệt chuẩn bị cho mẹ kế một buổi kinh hỉ, đại khái có chết cũng không nghĩ tới hôm nay mẹ kế theo dõi mình một ngày dài, bị kẹt ở cục cảnh sát, lại xảy ra chuyện này
Nhìn xem đầu tóc phụ thân đã lấm tấm mấy cọng tóc bạc, Hàn Hương lại cảm thấy mấy phần thương hại, nhưng rất nhanh lại bị cừu hận thay thế
Nếu không phải năm đó phụ thân không ép buộc mẫu thân sinh nhi tử, cũng sẽ không dẫn đến các nàng một nhà đã sớm mất mẫu thân. Mà nếu không phải như thế, mẹ kế sẽ không xuất hiện trong căn nhà của các nàng
Mẹ kế biến sắc, nhìn qua hết sức kinh ngạc, không khỏi kém chút kêu ra tiếng. Nàng đương nhiên còn nhớ rõ người ngồi trên ghế salon chính là chồng mình, chỉ là nàng đại khái nằm mơ cũng không nghĩ tới sau khi bị Hàn Hương cưỡng hôn, nàng có thể thấy nam nhân mà kinh hỉ
Cái bất ngờ này để mẹ kế vội vàng không kịp chuẩn bị, nói là kinh ngạc cũng không đủ quá đáng.
" Hừ tôi đi ngủ" Hàn Hương trong lòng có mấy phần kinh hỉ, biết lúc phụ thân đang ở đây, mẹ kế không cách nào thảo luận chuyện này. Ý thức được buổi tối này có thể ngủ an giấc, nhưng lại cảm thấy lo lắng
Nàng không nghĩ mẹ kế cùng phụ thân ngủ chung, vô cùng không nghĩ
" Chờ một chút, chúng ta còn chưa nói chuyện" Mẹ kế vội vàng kéo nàng, làm sao cũng không để Hàn Hương rời đi. Nhưng so với trước kia khác biệt chính là, mẹ kế đối với sự xuất hiện của phu quân cũng không quá nhiệt tình. Nàng nhìn chăm chú bàn tay hắn xuất hiện
" Kết hôn ba năm tròn vui vẻ" Phụ thân nói, hôn trán mẹ kế
Một câu nói kia, để mọi người có ở đó đều sửng sốt
Nếu không phải phụ thân nói kiểu này, ai cũng quên đi hôm nay là ngày kỷ niệm ba năm tròn phụ thân cùng mẹ kế kết hôn
Hàn Hương chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, không biết mình đến cùng nên thể hiện tâm tính gì, không chút nghĩ ngợi liền quay đầu nhìn về phía phòng mình đi đến. Nàng đi rất gấp, cũng mặc kệ mẹ kế sau lưng làm sao gọi nàng, nàng không dám quay đầu, nàng đã đau lòng sắp ngạt thở
Trong chốc lát đóng cửa lại, Hàn Hương giống như mất toàn bộ sức lực, nàng ngã trên đấy, cũng mặc kệ đất bẩn hay lạnh. Nàng bỗng nhiên ý thức được hung thủ dường như đang trừng phạt nàng, để nàng đối với mẹ kế sinh ra nhục dục cùng mê luyến, sau đó để cho phụ thân của mình đến phá hư
" Ta nhất định phải thao chết ngươi" Hàn Hương chưa hề nghĩ đến cả đời này lại nói nhiều chữ thô tục như vậy, nàng cảm giác mình thật sự sắp điên loạn rồi chìm dần trong mơ mơ hồ hồ, Hàn Hương liền duy trì tư thế như vậy để ngủ, mà chờ đến ngày hôm sau, lúc mẹ kế mở cửa phòng Hàn Hương, bởi vì đang nằm trên mặt đất nên Hàn Hương nghẹn ngào gào lên
Hàn Hương bởi vì nằm trên đất một đêm nên bị sốt cao, bị khẩn cấp đưa đến bệnh viện. Phụ thân hôm nay phải ký hợp đồng lớn, đưa mẹ kế cùng Hàn Hương đến bệnh viện xong cũng vội vàng rời đi
" Quá tốt, con không có việc gì, suýt chút nữa dì đã không gặp được con" Hàn Hương không biết mình hôn mê bao lâu, lúc nàng tỉnh dậy, mẹ kế ôm chặt nàng, liền nghẹn ngào khóc rống lên. Hàn Hương biểu lộ phức tạp. Nhưng không có ôm lại mẹ kế
Từ sau lúc đó, mẹ kế bị dọa gần chết liền một tấc không rời. Phụ thân muốn cùng nàng hẹn hò, mẹ kế cũng hoàn toàn cự tuyệt. Phụ thân muốn cùng nàng ngủ chung giường, mẹ kế cũng chỉ nguyện ý ngủ trên giường của Hàn Hương. Trong mắt nàng chỉ có Hàn Hương, dẫn đến hai ngày sau đó, phụ thân lên máy bay, thậm chí đều không có thời gian để ở thế giới hai người cùng mẹ kế
Liền bộ dạng như vậy, Hàn Hương trốn qua mẹ kế tra hỏi, cũng trốn bạn cùng phòng nói cái chuyện quan trọng nào đó, càng trốn được gặp băng sơn mỹ nhân, Trương thư ký, cùng điện thoại của khuê mật. Bởi vì từ ngày nàng bị bệnh, mẹ kế cũng khống chế điện thoại Hàn Hương, chỉ cho nàng đọc sách
" Nữ nhân, hiện tại cha tôi đều đi rồi, dì cũng đừng giả bị mèo khóc chuột nữa" Muội muội cũng trở thành khách quen bên giường của Hàn Hương, khi nhìn thấy phụ thân bước ra khỏi cửa, nàng nhịn không được đối với mẹ kế bộc phát
Hàn Hương đang ngủ mơ mơ màng màng liền nghe được muội muội đang khó xử mẹ kế liền định mở mắt nói chút gì, nhưng mẹ kế ngược lại có hành động
" Xuỵt, không được ầm ĩ đến Hàn Hương" Mẹ kế lập tức xuỵt một cái, muội muội muốn phát tác, tựa hồ nghĩ đến Hàn Hương đành phải im lặng, cầm túi sách bên cạnh tức giận đi ra ngoài
Rất nhanh, mẹ kế liền nghe được thanh âm đóng cửa. Nhưng nàng rõ ràng biết muội muội cổ quái linh tinh, lại đi đến cửa sổ mấy lần, xác định muội muội thật sự đã đi đến trường thi
Rốt cuộc, nàng giống như hoàn toàn thở dài một hơi, lại lần nữa ngồi xuống cái ghế cạnh giường Hàn Hương. Chỉ là lần này, dấu tay của nàng hướng về phía mặt Hàn Hương. Tay của nàng mảnh khảnh thon dài, ấm áp mang theo hơi ướt át, trên tay tràn ngập chính là mùi thơm cơ thể hỗn tạp. Nhưng không biết vì sao, lúc sắp chạm vào khuôn mặt Hàn Hương, mẹ kế giống như nhớ ra cái gì đó, đem cái tay không an phận đè xuống
" Cần gì chứ " Mẹ kế tự lẩm bẩm
Câu kia giống như thần chú, để Hàn Hương đang nhắm mắt đột nhiên mở ra, nàng lại giống như hoàn toàn không có chuyện gì, phối hợp bước xuống đất, bắt đầu nhanh chóng thay đổi quần áo, hoàn toàn không để ý sự tồn tại của mẹ kế
" Con tại sao phải làm như vậy " Mẹ kế nhịn không được lại hỏi
Hàn Hương cũng không đáp lại, nàng hoàn toàn thay xong quần áo, lại vươn tay về phía mẹ kế
" Lấy ra "
Mẹ kế nghi hoặc, coi như tiền tiêu vặt của Hàn Hương hết, không khỏi nghĩ đến ví tiền của mình, liền hỏi" Tiền sao "
Hàn Hương nhàn nhạt đáp: " Không, điện thoại di động của tôi"
Mẹ kế lông mày hơi nhíu, đem túi xách ôm càng chặt cố chấp nói: " Không được, bệnh của con vừa đỡ, con không thể đi"
Nhưng tiếng nói này vừa dứt, Hàn Hương giống như nghe được truyện cười " Phong Nhã Nhu, chị thật ngốc hay giả ngốc, tôi chỉ là bị sốt bình thường mà thôi "
Mẹ kế không khỏi nhết môi, giống như ngầm thừa nhận câu nói này của Hàn Hương.
Kỳ thật trong lòng các nàng đều rõ ràng, từ lúc Hàn Hương bắt đầu phát sốt, đây hết thảy là âm mưu.
Nhìn mẹ kế còn trầm mặc, Hàn Hương tiếp tục vạch trần âm mưu kia " Tôi ngày đó dùng nước lạnh để tắm, khiến cho bản thân bị sốt nhẹ, không nghĩ tới là chị dám gạt cha tôi nói tôi sốt cao, còn một tấc không rời chiếu cố tôi " Nàng thực tế không hiểu dụng ý mẹ kế lừa gạt phụ thân, rõ ràng nàng như thế khát vọng được phụ thân yêu thương, khát vọng nam nhân bổ khuyết trống rỗng của nàng
Mẹ kế miệng mím càng chặt, lại tựa hồ ngầm thừa nhận lý do thoái thác của Hàn Hương.
Hàn Hương nhìn mẹ kế cứ như vậy trầm mặc, biết được đoán chừng nói lời gì cũng không được, tiếp tục hỏi mẹ kế về điện thoại của mình
Nàng biết, nàng phải nhanh rời đi nơi này, nếu không nàng thật sẽ khóc
Không được, nàng không thể cúi đầu, nước mắt sắp rơi
Ngay lúc Hàn Hương cực kỳ gắng sức kiềm chế tâm tình của mình, mẹ kế bỗng nhiên phun ra một câu " Ngày kỷ niệm cưới, dì đã cự tuyệt hắn"
Hàn Hương nghe đến sững sờ, nhưng biết mẹ kế nói đến cự tuyệt là cự tuyệt cái gì
"Dì kỳ thực cùng cha con chính là kết hôn giả, hắn nói dì cho hắn một người vĩnh viễn hắn không bao giờ chiếm được, còn dì thì muốn tự do, thế là đồng ý kết hôn với cha con" Mẹ kế tiếp tục nói. Những lời này nàng dấu trong lòng quá lâu, lâu đến mức nàng kém chút quên mất
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com