Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Sao trời biển khơi là người

Mong là người
Nhớ cũng là người
Sao trời biển khơi đều là người
Rơi xuống giọt lệ đầu tiên cũng vì người
Trong biển người mênh mông
Ta chỉ vì người mà buồn vui
Vì người mà chống lại nhân gian đầy sắc           nhọn này
Dẫu thân mang thương tích vẫn muốn gặp lại
Từng mong rằng có thể buông bỏ được người
Để trong mộng trong lòng đều không còn hình bóng người
Ánh trăng không che chở người
Thời gian tổn thương người
Nhưng mà ta vẫn luôn yêu người đến vậy
Mất đi hai mắt vẫn muốn được nhìn thấy người
Hai tai chìm sâu vẫn muốn được lắng nghe người
Chặt đứt chiếc đuôi hóa thành đôi chân
Ta vẫn muốn được tiến về phía người
Đôi tay dù có vướng bận
Vẫn muốn ôm lấy người
Giữa sao trời, giữa biển khơi
Ta như con cá mắc cạn
Giọt lệ rơi xuống đầu tiên chính là chia ly
Trong biển người mênh mông
Ta chỉ vì người mà buồn vui
Vì người mà chống lại nhân gian đầy sắc nhọn này
Dẫu mang thương tích vẫn muốn gặp lại

_________________________

Ngồi bên chiếc đàn dương cầm giữa đại sảnh Cố gia, Hiểu Mộng vừa đàn vừa hát lên nỗi lòng u uất trong lòng. Những câu hát cuối mang đầy tình cảm chất chứa bao lâu nay. Mấy mươi năm che giấu tình cảm thật sự là như muốn phát điên lên mà.

" Ta chỉ vì người mà buồn vui
Vì người mà chống lại nhân gian đầy sắc nhọn này
Dẫu mang thương tích vẫn muốn gặp lại..."

" Chị Ngọc"

Hiểu Mộng đã trở về quá khứ được mấy hôm rồi. Mấy ngày nay đều không ra khỏi nhà. Trằn trọc không ngủ. Bản thân Hiểu Mộng muốn chạy đến bên Lý Ninh Ngọc nhưng mà... Lấy lý do gì lấy tình cảm ra sao? Không được !! Hai người rõ ràng vẫn chưa từng gặp qua nhau trong giai đoạn này. Gặp rồi thì phải giải quyết tình huống ra sao. Tình cảm của Hiểu Mộng không thay đổi nhưng Lý Ninh Ngọc thì không như vậy.
Hiểu Mộng vẫn là chìm đắm trong suy nghĩ và phiền não. "Mình phải làm sao đây?"

Cố tiên sinh từ trên lầu bước xuống tiến lại gần Hiểu Mộng.

" Hiểu Mộng. Mấy ngày nay ta thấy con cứ thất thần không vui. Mẹ con qua đời rồi ta biết trong lòng con nhiều đau xót. Nhưng người mất thì cũng mất rồi. Con còn có cha bên cạnh. Con đừng nghĩ ngợi buồn đau như vậy. "
" Ba ba yên tâm con gái không sao. Con chỉ là có một vài phiền não không giải quyết được thôi. Con sẽ sớm bình thường trở lại. Con còn rất nhiều việc phải làm từ bây giờ. Con gái sẽ không yếu đuối gục ngã đâu."

Cố Dân Chương nhìn Cố Hiểu Mộng hồi lâu.
"Con bé thật sự có biến đổi rồi sao. Trưởng thành hơn hẳn. Ánh mắt con bé không còn vẻ trẻ con khóc thút thít và dựa vào mình nữa. "

Cố tiên sinh thật hết cách với đứa con gái có chút cứng cỏi này. Không giống như đứa con gái nhỏ ông luôn bảo vệ. Con bé đã không còn vẻ ngây thơ và dựa dẫm. Cố tiên sinh lại không thấy vui mừng vì điều đó. Trong ông cảm thấy con bé vài ngày nay như biến thành một người khác hẳn đứa con mà ông từng nuôi dạy. Cố tiên sinh nghĩ như thế nào cũng không thể ngờ là con gái bé bỏng của mình đã trãi qua cả một đời đau khổ. Sống hết năm 86 tuổi và đi qua cả một lịch sử dựng nước của Cộng Hòa nhân dân Trung Hoa.

Khi hai cha con đang nhìn nhau với đầy suy nghĩ. Bên khung cửa sổ đằng sau tấm rèm to dài và dày hai người đàn ông tay cầm súng bước ra.

"Ai đó"
Cố tiên sinh hét to không do dự.

Cố Hiểu Mộng không hề có vẻ gì lo lắng sợ hãi. Nàng biết những người này là ai có ý đồ gì. Biết rõ từng li từng tí. Nên chẳng có gì bất ngờ cả. Những thứ nên diễn ra thì vẫn nên diễn ra theo đúng những gì phải đến.

Hai tên lạ mặt cất giọng nói điềm đạm.
" Chúng tôi là sứ giả của Đới Lạp quân thống. Chúng tôi không có ác ý gì cả. Đến chỉ là bái phỏng Cố thuyền vương theo lệnh của ngài Đới Lạp mong muốn Cố tiên sinh có thể giúp quân thống một chút việc nhỏ.

Cố Dân Sinh này chỉ là một thương nhân tầm thường. Đới Lạp ngài ấy có cần phải cử hai người đến vào lúc tối thế này còn đem theo hỏa súng hay không? Nếu Đới Lạp ngài ấy cần giúp gì thì có thể liên lạc theo cách nào đó chứ cũng không nên cử hai anh đến nhà vào lúc này.

Cố tiên sinh chớ có sợ hãi. Ý của Đới Lạp ngài ấy chỉ mong tiên sinh có thể theo quân thống và cử tiểu thư đi bồi một lớp huấn luyện đặc biệt để làm điệp viên cho quân thống có được không?

Con gái của Cố Dân Chương này chỉ là một tiểu thư yếu đuối không có gì đặc biệt sao lại lọt vào mắt Đới Lạp. Ngài ấy nên bỏ cái ý định này đi.

Tiên sinh quá lời rồi. Tiểu thư thông mình tài sắc. Cô ấy là thiên tài đáng đào tạo. Con mắt Đới Lạp đại nhân nhìn người mà tiên sinh còn nghi ngờ sao. Cố tiểu thư lại tốt nghiệp loại xuất sắc ở trường cảnh sát thì nên giúp quốc gia đánh đuổi bọn ngoại bang xâm lăng chứ. Ngài chỉ có hai lựa chọn thôi Cố tiên sinh à!
Thứ nhất: theo lệnh Đới Lạp đại nhân.
Thứ hai : họng súng của quân thống chỉ chuyên giết hán gian. Những ai không giúp ích cho công cuộc giết nhật đánh đuổi xâm lăng mà làm tay sai cho nhật hoàng. Thì khẩu súng trong tay quân thống sẽ ám sát những người làm hại lợi ích quốc gia tay sai cho giặc. Tiên sinh ngài nên đưa ra lựa chọn lúc này đi. Chúng tôi cũng truyền đạt lời rồi. Thời gian của ngài có hạn. Ngài nên cho chúng tôi câu trả lời rồi đó!

Cố Dân Chương Cố thuyền vương. Một người mưu trí có thừa giàu có bậc nhất . Thế nhưng giờ đây nằm trên thế khó xử. Khẩu súng đang chỉa thẳng vào Hiểu Mộng. Trái tim một người cha như ai bóp nghẹn.
" Hiểu Mộng. Cha luôn muốn con sống yên bình hạnh phúc có ngờ đâu giờ phải dấn thân vào nguy hiểm thế này"

Cố tiên sinh đang phân vân suy nghĩ. Tiếng Cố Hiểu Mộng dứt khoát vang lên

" Hai ngươi về phục lệnh với Đới Lạp. Nói Cố Hiểu Mộng cũng thích gia nhập quân thống lâu rồi. Nên sắp xếp để huấn luyện cho nhanh đi. À. Thường thì gián điệp quân thống chắc phải học thành thạo tầm 1 năm huấn luyện đúng không? Cố Hiểu Mộng này tư chất thông minh. Có thể học trong vòng 3 tháng đổ lại. Bảo với Đới Lạp tiên sinh. Bảo ngài ấy nên sắp xếp những chỉ huy và người dẫn dắt giỏi nhất đi. Sớm xong huấn luyện sớm làm việc của một gián điệp. Quân thống cũng sớm có thể xâm nhập vô bộ máy của bộ tư lệnh. Cố Hiểu Mộng đây nóng lòng giúp sức."

Sau khi Cố Hiểu Mộng nói ra những lời này. Mọi người đều mở to mắt mà hướng về Hiểu Mộng. Ai ngờ một cô nương 23 tuổi mới mất mẹ lại có thể nói ra những câu từ đanh thép như vậy.
Cố Dân Chương cảm thấy Hiểu Mộng như không phải là Hiểu Mộng. Đây có thật là con gái mình không???

" Thôi được ! Cố tiểu thư đã mở lời như thế. Chúng tôi về sẽ báo cáo lên cấp trên ý muốn của tiểu thư. Vài hôm nữa sẽ có người sắp xếp đưa tiểu thư đến khu huấn luyện đặc biệt. Tốt nhất tiểu thư đừng có ý định đi đâu trong thời gian này. Bên ngoài tư dinh đều có quân thống canh chừng. Chúng tôi đi đây. Hẹn gặp lại"

Hai người rời đi trong đêm để lại hai cha con Cố Dân Chương và Cố Hiểu Mộng.

" Hiểu Mộng. Con là làm sao vậy. Sao có thể đồng ý như thế với quân thống. Cha có thể thương lượng lại với Đới Lạp có thể cung cấp tiền và vũ khí cho bên họ. Con không cần phải đi theo họ huấn luyện như vậy.

Baba ... Con lớn rồi có thể tự quyết định chuyện này. Vả lại. Chuyện nên làm nên xảy ra thì phải đi theo vòng tiếp nối đó. Vào quân thống có cái lợi của nó. Baba đừng lo cho con. "

Cố tiên sinh cũng hết cách với con gái. Ông đành lẳng lặng lê những bước nặng nề trở về phòng sách. Ngồi trong phòng suy nghĩ bước sau phải làm thế nào...

Về phần Hiểu Mộng việc vào quân thống là sớm muộn mà thôi. Kiếp trước vì để tránh bị quân thống ép buộc làm gián điệp mà đã mất một năm trốn qua Pháp tu nghiệp rồi cuối cùng cũng bị bọn họ tìm đến rồi phải về nước gia nhập bộ tư lệnh. Nếu đã mất 1 năm thong dong bên ngoài lại rồi cũng phải vào bộ tư lệnh. 20 ngày gặp gỡ Lý Ninh Ngọc là quá ngắn ngủi. Giờ có cơ hội gia nhập quân thống sớm hơn 1 năm. Hiểu Mộng thầm nghĩ
" Mình phải kết thúc huấn luyện thật nhanh vào bộ tư lệnh và gặp chị Ngọc thật nhanh. Mình phải chuẩn bị mọi thứ. Phòng hết tất cả mọi chuyện xảy ra. Mình sẽ tìm cách ngăn chặn cơn ác mộng cầu trang năm đó. Em sẽ bảo vệ chị. Chị Ngọc. Đợi em."

Vài ngày sau quân thống đã tới và đưa Hiểu Mộng đến căn cứ huấn luyện. Từ đây cuộc phiêu lưu mới của Hiểu Mộng chính thức bắt đầu.

_____._____

Chuyện ngoài lề:

Lúc ăn cơm xong mình nghĩ nên viết câu chuyện này nhanh hay chậm. Sau đó mình nghĩ nên làm sáng tỏ câu chuyện về sự gia nhập quân thống của Hiểu Mộng. Mình lại nghĩ nếu Hiểu Mộng vì Lý Ninh Ngọc gia nhập quân thống sẽ hợp lý hơn. Hiểu Mộng theo mình thấy trong phim không rõ lắm vấn đề vì sao gia nhập quân thống. Vì bị ép buộc hay chỉ đơn thuần vì sự ưa thích mạo hiểm. Mình thấy mấu chốt trong câu chuyện mới này là vì ng mình muốn bảo vệ nên cũng muốn lớn mạnh. Gia nhập quân thống nhanh chóng. Tiếp cận bộ tư lệnh sớm hơn thì gặp gỡ Lý Ninh Ngọc và hoạch định kế hoạch giải cứu mạng sống Lý Ninh Ngọc sẽ ổn hơn.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com