Chương 5: Phu nhân giá lâm
Phác Thái Anh cảm thấy Lạp Lệ Sa là nữ nhân khó đối phó nhất mà mình gặp phải, hơn nữa cô ấy lại là vợ của tổng giám đốc, tuy rằng đã xảy ra hành động thân mật, thế nhưng bao nhiêu đó chưa có gì gọi là vi phạm lẽ thường.
Buổi sáng, kéo thân thể uể oải không thể tả được đến công ty, ngày hôm qua xin nghỉ, vậy là toàn bộ chuyên cần trong tháng này đều chấm hết. Mấy trăm đồng cuối cùng không trôi vào túi tiền của mình, vừa nghĩ tới cái này Phác Thái Anh liền hận Lạp Lệ Sa, hận đến nghiến răng. Nếu không phải vì người phụ nữ kia ngày hôm qua đem mình mang về nhà, nói không chừng sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Hiện tại nàng chỉ cầu ông trời để mình đời này kiếp này đừng gặp được người phụ nữ kia, có phải hay không yêu tinh kia là hạ phạm để trừng trị mình.
Phác Thái Anh trong đầu nghĩ các loại không muốn gặp lại được Lạp Lệ Sa ý nghĩ, chỉ là ông trời tựa hồ không nghe tới lời khẩn cầu của nàng, cái người mà nàng không bao giờ mong muốn gặp lại ở sau lưng nàng, một mặt ý cười nhìn nàng.
"Tiểu Anh Anh, sớm."
Phác Thái Anh nghe được âm thanh mềm đến tận xương, kinh hoảng quay đầu lại xem xem rốt cục mỹ nữ nào xưng hô với mình như vậy. Trong tích tắc nhìn rõ người nọ, nàng cảm giác mình thiên biến vạn đổi rồi. Tổng tài phu nhân có phải là quấn lấy mình hay không, người này vì sao tới công ty?
"Cô ngày hôm nay sao lại tới công ty?" Cau mày, Phác Thái Anh trên vẻ mặt trưng ra bộ dạng rất không muốn gặp lại Lạp Lệ Sa.
Lạp Lệ Sa vừa nhìn tiểu nha đầu này không muốn nhìn thấy mặt của mình, trong lòng khó chịu. Mình là vì nàng mới đến công ty này đi làm, nha đầu này không cảm kích thì thôi, lại còn lộ ra một vẻ mặt không ưa thế kia. Lạp Lệ Sa cảm thấy nhất định phải đem cái tiểu nha đầu này lừa về nhà, bằng không bản thân cô thật thiệt thòi a.
"Cô thật muốn dùng vẽ mặt đó nhìn tôi sao, sau này tôi chính là tân Tổng Giám Đốc mới, có thể chúng ta thường xuyên gặp mặt." Nói xong tiếu ý cười nhìn Phác Thái Anh, ánh mắt nói cho Phác Thái Anh biết con đường của các nàng vẫn còn rất dài.
Lạp Lệ Sa xoay người vào thang máy chuyên dụng dành cho lãnh đạo, mà Phác Thái Anh nghe Lạp Lệ Sa nói cô chính là cấp trên mới của công ty, con mắt trợn lên như quả hồng, ngây người như phỗng đứng ở nơi đó không nói lời nào. Nàng thật sự không thể tin tưởng nữ nhân này nói, cô ta là tổng giám đốc mới sao, cái kia rốt cuộc là ý gì. Thấy Lạp Lệ Sa đi vào thang máy, nàng lấy tốc độ cực nhanh phi như bay vào thang máy, một phát bắt được tay Lạp Lệ Sa. Một mặt không thể tin tưởng nhìn cô nói rằng: "Tân tổng giám đốc mới nhậm chức sao, đó là cái gì chuyện ma quỷ gì ?"
"Ân, không phải chuyện ma quỷ, là chuyện của con người. Tôi bảo hôm nay tôi chính thức trở thành tổng giám đốc mới của công ty, lần này cô nghe rõ ràng rồi chứ?" Lạp Lệ Sa lại một lần nữa nhắc lại lời mình vừa nói, Phác Thái Anh biểu lộ vẻ mặt đầy nghi vấn, nàng như thế cô cũng đã sớm nghĩ đến. Người này thoạt nhìn có vẻ gan to, tính cách đơn thuần, kỳ thực chỉ là người khá là lười biếng, không muốn động não nhiều mà thôi.
"Cô có phải là vì tôi mới tới công ty?" Tuy rằng Phác Thái Anh không có tự kỉ đến nỗi nghĩ ai cũng yêu thích mình, nhưng tất cả những thứ này đều khiến cho nàng khó có thể tin tưởng được. Nữ nhân này nghĩ thế nào cũng thấy như vì mình mà đến đây, bằng không tại sao sau khi một mực phát sinh chuyện ngày hôm qua, liền tới công ty đi làm, chẳng lẽ còn muốn tìm mình chịu trách nhiệm? Phác Thái Anh nghĩ như thế nào đều không nghĩ ra, quả nhiên nữ nhân này dường như đặc biệt đến đây để trừng trị mình.
"Ừ, tôi nhìn trúng cô rồi, cho nên tôi muốn theo đuổi cô." Lạp Lệ Sa bản thân không phải là người lập dị, yêu thích cái gì lập tức nói ra cái đó, mình vì nàng mới tới công ty làm việc, sự tình này cũng đâu có gì khó nói ra đâu, yêu thích thì đuổi theo, thế thôi. Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn nhưng trái tim đã lỡ mang trao cho nàng, vậy người này, cô nhất định phải mang về nhà, ôm ấp yêu thương nàng.
"Cô, cô... cô làm sao có thể làm như vậy chứ, tôi có chỗ nào đáng giá, cô như vậy là đang ủy khuất chính mình đó biết không?" Nghe Lạp Lệ Sa trả lời, Phác Thái Anh cảm nhận được rõ ràng sự quật cường của cô ấy, cô ấy đã quyết định việc gì, nhất định cố gắng thực hiện. Cô ấy lại thích mình, dù vậy cũng không thể cứ như thế oan ức bản thân, Tổng tài phu nhân không làm, lại chạy đến công ty tham dự vào những chuyện lừa ta gạt người ở thương trường.
"Tôi thích cô, đồng ý vì cô trả giá tất cả, vì lẽ đó những chuyện này căn bản không có gì gọi là ủy khuất. Cô đừng nên có ý muốn chạy trốn khỏi tôi, tôi sẽ đem cô thu vào trong tầm mắt, cô nếu như muốn chạy trốn, tôi cũng không thể làm gì khác hơn là bắt cóc cô về nhà." Lạp Lệ Sa hiểu rõ tính tình Phác Thái Anh, nếu không thích hoặc chán ghét điều gì sẽ lựa chọn trốn tránh đi. Mình tùy tiện tới công ty, e rằng nàng sẽ sợ mà từ chức, sau đó trốn mình đi thật xa.
"Như thế cô cũng biết sao? Cô thực sự là nữ nhân kì lạ. Tôi nói tôi không thích cô, cô còn như vậy dính chặt lấy, cô nên từ bỏ suy nghĩ này đi." Nói xong thả tay Lạp Lệ Sa ra, sau đó nàng xoay người quay lưng. Nữ nhân này không phải người bình thường có thể đối phó, mình thật thông minh nha, đơn giản thôi, vậy không cần phải đối đầu với cô ấy. Phác Thái Anh đối với năng lực của chính mình vẫn là hiểu rất rõ. Nàng vốn không phải loại người tính toán nhân tâm, trong lòng cũng không có tâm kế. Bình thường đối diện với nhân sinh đều là khuôn mặt tươi cười, đối với mỗi người thái độ đều như nhau, đối với ai cũng không quá mức nhiệt tình nhưng cũng không quá mức chán ghét.
"Cô không thích tôi là chuyện của cô, tôi thích cô là chuyện của tôi, cô không cần buồn phiền. Bất quá sau này chúng ta cơ hội gặp mặt nhiều hơn, cô có thích tôi hay không cũng khó nói?" Lạp Lệ Sa đem đầu nhẹ nhàng đặt trên vai Phác Thái Anh, ở bên tai của nàng ôn nhu nói, tay còn không thành thật vòng lấy eo nàng.
Phác Thái Anh bên tai bị Lạp Lệ Sa thở ra nhiệt khí, làm cho có chút ngứa, trong lòng có một loại cảm giác là lạ, có chút nôn nóng, lại có chút khó nhịn. Nàng không biết tại sao mình sẽ như vậy, chính là cảm giác đặc biệt kỳ quái. Thang máy mở ra, nàng đẩy tay Lạp Lệ Sa ra, nhanh chóng thoát đi.
Đối với động tác vừa rồi của Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh không thấy chán ghét, chỉ là nàng đối với chuyện tình cảm, không muốn nghĩ đến nữa. Đã từng bởi vì chuyện tình cảm, hủy diệt đi giấc mộng của mình. Nàng hiện tại chỉ muốn sống cuộc đời đơn giản là tốt rồi, tình yêu đối với nàng như một lời nguyền, nàng không muốn chạm tới, cũng không muốn can dự vào.
Phác Thái Anh không biết mình đối với Lạp Lệ Sa đến cùng cảm giác ra làm sao, bất quá tình cờ nhịp tim cứ đập liên hồi, nàng thấy mình có phần bối rối. Có thể đây chính là phút ban đầu vương vấn tình yêu, người ta gọi đó là động lòng, bất quá cho dù động lòng, nàng cũng không có dự định thật sự tiếp nhận chút tình cảm này, nàng không ghét đồng tính luyến ái, mà là xưa nay chưa bao giờ nghĩ cùng một người phụ nữ phát sinh quan hệ. Đối với chuyện tỷ tỷ mình yêu thích nữ nhân, nàng không có phản đối, cũng không có nghĩa là chính mình cũng sẽ giống như chị ấy lựa chọn một người phụ nữ sống cùng nhau đến hết cuộc đời.
Tình cảm vốn như một cái cân, nếu như một người nhiệt tình, còn người kia thờ ơ không động lòng, không đồng điệu tâm hồn, trước sau đều là một cao một thấp, mãi mãi cũng sẽ không cân bằng. Tình yêu vốn không như đồ vật, cho dù người ta có ra giá bao nhiêu, nhiều lúc, cuối cùng nhận lại toàn là vết thương đầy rẫy, đây chính là quan điểm của Phác Thái Anh về tình yêu.
Lạp Lệ Sa ngày hôm qua cùng Tiêu Kinh Thiên thương lượng, để hắn đi nước Mỹ, ngày hôm nay trực tiếp tới công ty làm việc. Tiêu Kinh Thiên mừng rỡ từ đầu đến chân. Năm năm, hắn đem thời gian đều lãng phí ở đây, hiện tại rốt cục có thể đi rồi.
"Lão bà, cô thật sự coi trọng tiểu nha đầu kia hử, bất quá tôi có một vài tin tức liên quan?" Tiêu Kinh Thiên trên mặt nở ra một cụ cười, cùng Lạp Lệ Sa thừa nước đục thả câu.
"Anh muốn nói điều gì, chuyện gì liên quan đến Tiểu Anh Anh ?" Lạp Lệ Sa nhìn Tiêu Kinh Thiên dáng vẻ thần bí, biết người này có việc muốn nói cùng mình.
"Ân, Thân phận của tiểu nha đầu kia thật không đơn giản, cô biết Phác Hựu Anh mà phải không, đó là tỷ tỷ của Phác Thái Anh." Tiêu Kinh Thiên nhắc tới Phác Hựu Anh, trên mặt vẻ mặt không được tốt cho lắm, hắn biết người phụ nữ kia rất lợi hại. Là một nhiếp ảnh gia tên tuổi quốc tế, hiện tại có lão bà là Hoàng Hạc Lâu, tổng giám đốc tập đoàn Hạc Thiên, hơn nữa còn là một đóa hoa sắc nước hương trời, cả giới thượng lưu có ai mà không biết.
"Anh nói nữ nhân bá đạo kia là chị của Phác Thái Anh sao, không thể nào? Nữ nhân kia, năm đó tôi đã nhận không ít khí tràng của nàng. Nếu như Phác Thái Anh là em gái của nàng, vậy Phác Thái Anh là tam tiểu thư của tập đoàn Hân Duyệt?" Lạp Lệ Sa tựa hồ như bắt được tin tình báo quan trọng, tập đoàn Hân Duyệt, tập đoàn này thật sự rất lợi hại, tập đoàn Lạp Tuyệt của Lạp Lệ Sa nếu so ra phải gọi Hân Duyệt một tiếng sư phụ, Hân Duyệt hoàn toàn có đẳng cấp cao hơn.
"Nếu cô đã biết, bất quá nha đầu này không ở công ty của mình làm việc, tại sao lại đến Lạp Tuyệt của chúng ta làm việc đây? Có vẻ như là mới vừa về nước không tới hai tháng, nàng hiện tại ở tiểu khu Lam Thiên." Tiêu Kinh Thiên nói ra tin tức của Phác Thái Anh, hắn sợ đắc tội người của Phác thị, mặt khác Hoàng Hạc Lâu cũng thông báo hắn một tiếng, để hắn chăm sóc một chút cô em vợ bé bỏng của mình.
"Tiểu khu quốc tế Lam Thiên? Anh nói nàng ở nơi đâu?" Lạp Lệ Sa vừa nghe đến địa chỉ nơi ở Phác Thái Anh lập tức đôi mắt cả kinh bị dọa muốn rớt xuống đất. Nàng cẩn thận ngẫm lại ngày hôm qua Phác Thái Anh từ nhà mình rời đi, không tới hai giờ thì đã thay đổi bộ quần áo khác, xem cái kia trang phục, hẳn là rửa mặt một phen mới đến. Ngày hôm qua lúc hôn môi còn cảm giác được hương vị cơm rang cà chua, như vậy nói cách khác, nàng vừa ăn cơm xong. Tính ra nếu từ nhà Phác Thái Anh đến nhà mình, dù bận việc đến đâu đại khái cũng phải mất hơn 1 giờ đồng hồ. Vậy chính xác nàng ở cạnh nhà mình rồi, mình cùng nha đầu này quả thật có duyên a.
"Đúng đấy, có vấn đề gì sao. Đúng rồi, tôi xế chiều hôm nay bay đi Mỹ, cô nếu là có chuyện gì thì gọi điện thoại cho ta. Tiêu Kinh Thiên nói việc mình đi Mỹ, trên mặt nở nụ cười hưng phấn, Lạp Lệ Sa sớm bán hắn đi Mỹ vậy nhất định có mục đích khác.
"Ừ, lão công của anh không kịp đợi sao? Phía ông nội tôi sẽ xử lý, còn chuyện gia đình anh, anh phải tự xử lý đi nhé. Qua một thời gian ngắn, tôi sẽ cùng ông nội nói chuyện chúng ta ly hôn. Phía gia đình, anh cũng nên chuẩn bị sẵn sàng. Lão công của anh nếu như có thời gian anh cũng mang về thăm nhà một chút, chẳng lẽ định tàng hình cả đời hay sao?" Lạp Lệ Sa có lòng tốt muốn nhắc nhở hắn, lão nhân của hai gia đình rất ngoan cố, sự tình bôi đen gia tộc như thế này trong nhà làm sao cũng không thể đồng ý. Hi vọng hắn có thể chuẩn bị thật đầy đủ, sớm chút xử lý tốt những chuyện này, để tránh khỏi tương lai bị làm khó dễ.
"Ân, tôi biết rồi, bất quá những lão già kia, tôi đã nghĩ kỹ đối sách. Nhà của cô tôi cũng không có lo lắng, lão gia tử nhà cô, tôi nghĩ một mình cô có thể đối phó." Chuyện nhà này, Tiêu Kinh Thiên không lo lắng gì cho mấy, Lạp Lệ Sa là người phụ nữ có năng lực mà nữ nhân bình thường không thể so sánh cùng, bằng không Lạp Tuyệt cũng sẽ không có thế lực lớn mạnh như ngày hôm nay.
"Được rồi, sắp tới thời gian hội nghị, chuẩn bị xong chưa? Nơi này anh dù sao cũng ở lại năm năm, tiện thể cùng cấp dưới nói lời tạm biệt đi, đặc biệt là fans nữ." Lạp Lệ Sa tựa như cười mà không phải cười nhìn Tiêu Kinh Thiên, thật tai họa, bao nhiêu thiếu nữ đã phải lòng hắn rồi, như thế rời đi, những nữ nhân kia chắc phải đau lòng nhiều lắm.
"Ha ha, biết rồi." Nói xong liền thu thập tư liệu, hai người hướng phòng họp đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com