55. Khẩn trương
Lương Tân Hòa cả đêm ngủ không ngon, buổi sáng đi làm sớm, uống cà phê nâng cao tinh thần, mở Wechat.
Chín giờ , Ninh Hi hẳn là đã rời giường. Nàng đang muốn phát Wechat , ngón tay trượt xuống, một điểm một điểm địa trượt lên các nàng qua lại nói chuyện phiếm bản ghi chép, có cảm giác dường như đã có mấy đời trôi qua.
"Ta đến công ty a ~ "
Nhắn tin xong, nàng nhìn chằm chằm màn hình một chốc.
Tuy rằng chỉ là mấy chữ ngắn ngủn, nhưng là hiện tại thân phận hoàn toàn bất đồng, nhớ đến lại khiến lòng nàng nóng lên.
"Ân, ta vừa ăn điểm tâm." Qua đại khái năm phút đồng hồ, Ninh Hi trở lại .
Lương Tân Hòa chằm chằm vào màn hình, không biết tính sao cười rộ lên.
Nàng hít một hơi, đưa điện thoại di động để ở một bên, cố gắng tập trung tinh thần công tác, còn chuyên môn chạy một chuyến công trường, về công ty sau mới 4h.
Nàng đã quyết định về nhà.
Lúc nàng đang thu dọn đồ đạc đi về sớm thì nhận được điện thoại của Ninh Hi.
"Lúc nào tan tầm?"
"Ta hiện tại liền quyết định phải về." Lương Tân Hòa cười.
"Ngươi đợi một chút, ta đi đón ngươi."
"A?" Lương Tân Hòa kinh hỉ, "Ta có lái xe ."
"Ta vừa vặn ở bên ngoài mua đồ." Ninh Hi đốn dừng lại, "Ta luyện xe hơn mười ngày, tới giờ lái cũng xem như ổn."
Lương Tân Hòa không thể nhịn cười, tâm tư ngọt không chịu được.
"Ai, hôm nay ta đi nhờ xe của ngươi, xe của ta đem đi bảo trì rồi." Hàn Khai Lượng đi đến, vừa vặn nhìn thấy Lương Tân Hòa cười đến lúm đồng tiền thật sâu .
Lương Tân Hòa thảy chìa khóa xe cho nàng, Hàn Khai Lượng vươn tay chụp lấy, tựa tiếu phi tiếu mà đánh giá nàng: "Ơ ~ "
"Ngươi lấy xe ta mà chạy."
Hàn Khai Lượng cười ha hả tia nàng, cố ý nói: "Ngươi đi bộ về a?"
"Ta, nàng tới đón ta."
"Nàng? Ai a, là không phải họ Ninh a?"
Lương Tân Hòa cắn môi, ánh cười hiện trong mắt, giục nàng: "Ngươi đi."
"Hảo hảo hảo, ta đi." Hàn Khai Lượng liếc nàng một cái, "Không có việc gì tựu về sớm a a!" .
Lương Tân Hòa che mặt cười, nhỏ giọng dùng khẩu hình miệng nói với nàng "Biết rồi ", Hàn Khai Lượng giả bộ ghét bỏ "Đi thôi đi thôi" .
"Tân Hòa..."
"Ân." Lương Tân Hòa cười ôn nhu nói, "Xe của ta cho lão Hàn lái đi, ta đây đứng dưới cửa công ty chờ ngươi?"
"Ừm, gửi cho ta vị trí của nguô."
"Tốt a."
"Trời lạnh, khi nào ta đến ta sẽ gọi, ngươi không cần đi ra."
"Tốt a."
Lương Tân Hòa tạm thời cúp máy, nàng nhịn không được nghĩ, Ninh Hi mua xe luyện tập xe quen thuộc tình hình giao thông cũng là vì chính mình?
Nàng cũng quá tri kỷ đi?
Đây là bộ dạng của nàng khi yêu thích một người sao?
Lương Tân Hòa cảm thấy trong nội tâm rất ngọt, chỉ là đột nhiên nàng dáng tươi cười liễm liễm, một cái ý niệm khác trong đầu xuất hiện.
Chắc hẳn còn trẻ Ninh Hi vì Chương Ny Tư làm được càng nhiều a?
Nàng suy ngẫm vài giây, thở dài ra một hơi, lắc đầu, tốt nhất không cần đối ý nghĩ này miệt mài theo đuổi đi xuống.
Lương Tân Hòa, tập trung tinh lực ở hiện tại, không cần lo lắng chuyện quá khứ.
Điện thoại rung một cái, Ninh Hi phát tới: "Ta đến", kèm theo đó là hiệu xe của nàng.
Lương Tân Hòa cầm túi xách, bước nhanh đi xuống.
Một chiếc BMW màu đen series 5 đậu ở chỗ này, nàng chạy tới, mở ra tay lái phụ cửa xe ngồi xuống.
"Hi ~" nàng cười thắt dây an toàn.
Ninh Hi đối với nàng nhẹ nhàng cười, thiết tốt hướng dẫn, bắt đầu chạy đi.
"Ngươi đi siêu thị sao?" Lương Tân Hòa nhìn về một đống túi nilong ở ghế sau.
"Ân." Ninh Hi gật gật đầu, ánh mắt tập trung ở phía trước tình hình giao thông, nàng chuyên chú thận trọng bộ dáng thật đáng yêu.
Lương Tân Hòa nhìn xem nàng, trong lòng dâng lên từng dòng ngọt ngào "Ngươi còn tính hôm nay làm ba bốn món ăn a? Hai người chúng ta, hai món tựu đủ ăn!"
Ninh Hi nghiêng đầu đến xem nàng, mỉm cười: "Hai món ăn, một tráng miệng, nghe được không?"
"Tốt. Cái gì món điểm tâm ngọt?"
"Khoai sọ đậu đỏ súp, tốt hơn sao?"
"Nghe cũng rất ăn ngon."
"Ân, tối hôm qua tìm thực đơn, rất đơn giản , ta buổi sáng đã đem đậu đỏ ngâm trong nước, khoai sọ trước nấu, lại phóng đậu đỏ, cuối cùng bỏ thêm sữa bò cùng đường phèn, hẳn là còn có thể thêm điểm hoa quế."
"Ừ." Lương Tân Hòa dừng ở nàng, cười, biết rõ còn cố hỏi, "... Trước kia ngươi không làm món có khoai môn a?"
Ninh Hi ánh mắt vẫn đang tập trung vào phía trước, lông mi lóe lóe, không có quay tới xem nàng, chỉ là nhẹ nhàng mà ừ một tiếng.
Lương Tân Hòa nhếch môi cười vui vẻ, thừa dịp phía trước là đèn đỏ, đem thân thể kề nàng, thiếp thiếp bờ vai của nàng.
Ninh Hi ánh mắt nhu hòa, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve nàng sợi tóc.
Ánh mắt của hai người gặp nhau, tất cả đều là vui vẻ ngọt ngào.
"Ngươi đừng khẩn trương a, ngươi lái rất khá, chậm rãi chạy là được rồi ~" Lương Tân Hòa vuốt ve bờ vai của nàng.
"Ân." Ninh Hi hấp khẩu khí, giải thích nói, "Kỳ thật mà nói chính ta tự lái một chút cũng không khẩn trương."
Lương Tân Hòa lúm đồng tiền thật sâu nhìn nàng, làm sao bây giờ, thật muốn hôn hôn khóe môi đang căng thẳng của nàng.
Tim của nàng thình thịch nhảy, tranh thủ thời gian cũng chú ý tình hình giao thông .
20 phút đồng hồ sau, hai người dẫn theo gì đó vào Ninh Hi trong nhà.
"Ta làm là tốt rồi, ngươi đi chơi a." Ninh Hi nói.
"Ta có thể giúp ngươi trợ thủ nha?" Lương Tân Hòa cười nói.
"Không cần, ngươi đi làm cả ngày, mệt mỏi, đi sô pha nơi đó nghỉ ngơi một chút a." Ninh Hi kiên trì, "Những thứ này tự ta làm là tốt rồi."
"Nha..." Lương Tân Hòa cong liếc mắt, "Kia nếu cần ta giúp thì cứ kêu a."
Ninh Hi đối với nàng cười cười, liền xoay người đi nấu ăn, nàng lấy những nguyên liệu trong túi ra đặt lên bàn bếp, sau đó muốn đi cầm tạp dề.
Lương Tân Hòa ánh mắt lóe lên: "Ta tới."
Ninh Hi dừng lại bước chân.
Lương Tân Hòa cầm qua tạp dề, run mở, đem tạp dề cổ áo bộ vào Ninh Hi cổ, nàng ngẩn ra, thuận tay kéo tóc của nàng ra.
"Ai, dây buộc tóc tại đây." Lương Tân Hòa mò trong túi của tạp dề, cũng chính là trong bụng panda, lấy ra một cái dây cột tóc màu đen đưa cho nàng, "Thiết kế này thật đáng yêu nha."
"Ân." Ninh Hi nhận lấy, thuận tay cột tóc lên, lộ ra nàng xíu xiu tuyết trắng cổ.
Lương Tân Hòa chuyển tới phía sau nàng, đem tạp dề dây lưng ở sau lưng thu một cái giao nhau, quấn trở lại Ninh Hi trước người, vây ra nàng yểu điệu tư thái.
Eo của nàng thật mềm lại còn nhỏ a!
Những lời này thiếu chút nữa đã vọt ra khỏi miệng, Lương Tân Hòa gò má không khỏi có chút ấm lên, vụng trộm nghiêng đầu nhìn thoáng qua Ninh Hi, thấy nàng nhìn chằm chằm vào bàn bếp, ánh mắt đăm đăm cũng không chớp một cái.
Lương Tân Hòa lại rất muốn cười, thấy bộ dạng khẩn trương lại cẩn thận của nàng, chính mình cũng rất muốn đi trêu chọc nàng, chủ động đùa giỡn nàng.
Nếu nàng hiện tại từ phía sau lưng đem nàng ôm lấy, Ninh Hi có thể bị dọa đến không?
Có không?
Nghĩ có chút ý động, tầm mắt của nàng như trẻ con chơi bắn bi dường như tại eo của nàng liếc tới liếc lui, cuối cùng vẫn là cắn môi, ngại ngùng chạy ra.
Nàng ngồi xuống sô pha trong phòng khách, cố gắng ổn định nhịp tim, nhìn xem tại phòng bếp bận việc Ninh Hi, nhìn một hồi mới lấy ra điện thoại.
Wechat trong có Hàn Khai Lượng cho nàng tin nhắn thoại.
Nàng điểm mở.
"Chúc mừng chúc mừng nha, " Hàn Khai Lượng trong trẻo tiếng cười bọc lời của nàng, "Có rảnh nói cho ta một chút làm sao cùng một chỗ , rốt cuộc là ai trước thổ lộ , ha ha ha ha, ta thật sự hảo tưởng nghe nha."
Còn có hai cái giọng nói tin tức.
"Còn có a, ngày mai ngươi cũng đừng có đi làm, dù sao, uây, ta hiểu được, mới vừa yêu đương a, đều không xuống giường được..." Lương Tân Hòa hoảng loạn không dám nghe xong đã nhấn vào nút dừng rồi thoát khỏi Wechat, nàng chột dạ hướng về phía phòng bếp liếc nhìn, cách khá xa, lại có cửa thủy tinh, Ninh Hi nhất định là nghe không được , vậy mà lòng của nàng kinh hoàng, mặt cũng thoáng chốc nóng hổi.
Bình tĩnh lại, nàng điều thấp âm lượng, đưa điện thoại di động phóng đến bên tai nghe một điều cuối cùng.
"Ngươi có thể tranh khí điểm a, tranh thủ đem người ta đánh hạ a, sau đó ha ha ha ha ha cáp nói cho ta biết..."
Hàn Khai Lượng cười đến nàng màng tai đều thấy đau.
Lương Tân Hòa mặt đỏ lên, nắm bắt điện thoại, chậm rãi nhẹ nhàng mà thở dài ra một hơi, ánh mắt lần nữa không tiếng động địa nhìn phía đang tại bận rộn Ninh Hi.
Nàng nói muốn từ từ sẽ đến, là vì lúc Ninh Hi cùng nàng thổ lộ, nàng hiểu nàng băn khoăn. Nếu chính mình, trải qua như vậy dài dằng dặc rối rắm một đoạn tình cảm lưu luyến, cùng với nhiều năm một chỗ, là cần thời gian làm cho mình tiến vào một đoạn mới đích cảm tình, trong nội tâm, trên thân thể, đều cần phải một cái quá trình.
Lương Tân Hòa có thể hiểu được.
Đối lập chính mình mà nói, nàng cùng Chu Yến chấm dứt được càng khó xem, càng dứt khoát, cũng càng quyết tuyệt một ít, cho nên nàng lại càng dễ một điểm.
Chính là, hai người lẫn nhau yêu thích đối phương, tình cảm dâng trào thân mật cũng là lại chuyện bình thường a.
Lương Tân Hòa biết mình rất muốn đi thân cận Ninh Hi, chỉ là cảm giác giống như Ninh Hi đối với chính mình phai nhạt chút ít.
Mắt của nàng tiệp liễm xuống, da đầu lược lược run lên.
Cũng có thể Ninh Hi chỉ là thói quen có mình, nàng đối với chính mình yêu mến không có sâu như vậy.
Có lẽ... Chính mình đối với nàng lực hấp dẫn còn chưa đủ a? Năm đó cùng Chương Ny Tư yêu đương Ninh Hi, chắc hẳn hội nhiệt liệt rất nhiều a?
Dù sao... Chương Ny Tư so với chính mình xinh đẹp nhiều lắm.
Lương Tân Hòa tư duy trệ ở, một cổ dồn dập mà lại chua xót đau nhức ý theo tâm tư khang khắp qua, đến nỗi nàng hô hấp đều có chút khó khăn.
---
Tuy nói yêu không tính toán quá khứ nhưng quả thực tôi hiểu tâm trạng của Tân Hòa lúc mới yêu, tự ti lo sợ hoang mang, dù gì Ninh Hi cũng yêu người cũ lâu đến vậy rồi, thêm Ninh Hi ít nói nên Tân Hòa cứ sợ đông sợ tây. Cơ mà, tôi có cảm giác Tân Hòa cứ thụ thụ thế nào ấy :D Mà xác suất này cũng khá lớn, trước giờ Đăng hay viết chủ thụ, bộ này là có hơi hướm hỗ công mạnh nhất rồi. Dám cá Ninh Hi sẽ chủ động hôn trước, vì Tân Hòa bận rén :))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com